Tam Phu Ký
Chương 24: Có thể cho vào sao? (H)
131@-“Ta … ta cũng không biết, đám người Tiểu Nha thấy ngươi bất tỉnh ở chân núi lại có gương mặt giống ta nên mang ngươi về”.
“Còn gì nữa?”, Lôi Lôi gõ gõ bàn.
“Họ nói ngươi mặc đồ kỳ quái, còn đem bán trang sức trên người ngươi … chúng ta thực sự chỉ tình cờ mà thôi, không hề cố ý hãm hại ngươi”, nàng ta thúc thít nói.
“vết thương trên mặt ngươi chừng nào khỏi hẳn”, liếc nhìn vết bầm trên mặt nàng ta.
“Đại phu nói khoảng 5 ngày”.
“5 ngày sau, chúng ta đổi lại”, vật của người khác không thể cưỡng cầu, điều này nàng biết rõ.
Hoàn Ngọc mừng rỡ, “cám ơn ngươi, ngươi thật tốt”.
…..
Suốt 4 ngày, nàng cứ y y a a, nói nhưng lời đáng xấu hổ bên tai hắn.
“Tướng công yêu dấu~”.
“Thiếp xoa bóp vai cho chàng”.
“Thiếp buồn quá chàng bồi thiếp đi dạo”.
“Tướng công, ta chà lưng cho chàng”.
“Tướng công, ta có làm nước hoa khô cho chàng” … khi chàng dùng sẽ nhớ đến ta.
“Tướng công ta muốn viên phòng”, nàng nằm nghiêng trên giường, tay vạch vạch áo lộ ra vai trơn bóng, “a, chàng chạy đi đâu đấy ha ha”.
Đỡ Giang Tuấn vào giường nằm, nàng lải nhải, “Sao chàng lại uống nhiều đến thế, cái tên hoàng đế chết tiệt, hắn thật xấu mà”.
Xoa xoa thái dương cho hắn, nàng quan tâm hỏi hang, “có nhức đầu lắm không, ta lấy canh giải rượu cho chàng”.
Hắn đỏ mặt nói, “ta rất muốn nàng”.
Nàng lấy khăn ấm lau mặt cho hắn, không nghĩ nhiều nói, “muốn gì?”.
Vành tai cũng đỏ, hắn ấp a ấp úng nói, “muốn … muốn viên … phòng”.
“Say rồi, đừng nói linh tinh. Khi tỉnh táo lại nói ta thừa cơ chiếm tiện nghi chàng”, nàng cười khẽ.
Đỡ hắn nằm xuống, nàng cẩn thận đắp chăn. Xoa xoa đầu hắn, “ngoan, ngủ đi”.
Kéo nàng ngã lên người hắn, rồi xoay người ép nàng dưới thân.
“A”, nàng giật mình hét lên.
Mở to mắt nhìn hắn, này là định mượn rượu làm bậy.
Thấy nàng cười hì hì, hắn giận dỗi, “ta không đùa”.
Nàng thu liễm ý cười, bày ra bộ mặt mong chờ.
Giang Tuấn: “ …… ”.
Hắn nghiến răng nói, “nàng đừng hối hận”.
Xoạt một tiếng hắn đã xé y phục của nàng làm hai.
Này này, không phải làm thiệt chớ.
Nàng cố đẩy đẩy hắn, nhưng đẩy hoài không ra. Cái tên này tự nhiên lại mạnh như trâu vậy. Bình thường toàn là nhường nàng? A, bị lừa rồi. Lúc đấy còn cười vào mặt hắn, ô ô mặt mũi của nàng.
Ngực đột nhiên bị tập kích, nàng giật bắn người.
Cách băng vải quấn hắn nắn bóp ngực của nàng.
Nàng vùng vẫy, đánh cánh tay hắn. đánh đến đỏ cả lên.
Hắn đè nặng chân nàng, tay nàng cũng bị túm lên phía trên.
Giọng khàn khàn, “không phải hôm trước nàng nói muốn viên phòng hay sao?”.
A, lúc đó nàng chọc ghẹo hắn mà. Không tính không tính.
Chưa kịp phản bác nàng đã bị hắn chặn môi.
“Ưm ưm”, nằng trợn mắt kháng nghị.
Hắn chơi xấu nhéo nhéo nhũ phong nàng, làm nàng hút một hơi khí lạnh.
Hắn thừa cơ nàng sơ hở, lưỡi quấn cái lưỡi nhỏ xinh, đoạt lấy thơm ngọt trong miệng nàng.
Nàng bị hơi thở nồng đậm hương rượu hắn làm cho choáng váng.
Chưa kịp bình tĩnh lại đã bị mỹ cảnh mê hoặc.
Giang Tuấn không biết cởi y phục từ khi nào, cả người trần trụi đè trên người nàng.
Từng nét cơ bắp rắn chắc nam tính đập sâu vào trái tim nhỏ bé của nàng.
Khuôn mặt lạnh lùng bình thường đã rất soái rồi, cười lên càng làm mê đắm bao trái tim thiếu nữ.
Hắn cười cười, giọng khàn khàn đầy dụ hoặc, “thích?”.
Nàng bị mỹ sắc dụ dỗ, ngu ngơ trả lời, “thích”.
Hắn cười xấu xa, “nếu thích vậy thì chúng ta tiếp tục”.
A, tên lưu manh đội lốt quân tử, uổng công nàng còn khen hắn đâu. Trực tiếp lừa nàng vào tròng.
“A, đừng”, ngươi tự cởi đồ của ngươi, cởi ta làm gì.
Rất nhanh thẳng thắng đối mặt với nhau.
Nàng xấu hổ, mặt đỏ tim đập.
Hiếm lắm mới thấy nàng đỏ mặt, hắn đắc ý được nước tiến tới.
Ôm nàng trong lòng, hôn nàng thật sâu đến khi nàng thiếu dưỡng khí hắn mới buông ra. Liếm liếm ngón tay nhỏ của nàng, giống như chưa đủ lại hàm vào miệng mà mút.
Giang Tuấn tách hai chân nàng ra, cẩn thận mà quan sát chỗ thần bí của nàng.
Tim nàng đập ngày càng nhanh, bị kích thích đến không dám nhìn cảnh tượng trước mặt.
Nhìn miệng huyệt đang run rẩy của nàng, lại nhìn hạ thân. Hắn nghi ngờ, có thể cho vào sao?
Nhắm mắt không nhìn hắn nhưng xúc giác lại vô cùng nhạy cảm.
Cái gì đó nóng nóng chạm vào phía dưới nàng, cọ qua cọ lại làm nàng bị cuốn theo. Từng đợt ướt át trào ra.
Hắn như phát hiện được điều thú vị, bàn tay ra sức cọ xát. Ái dịch tuôn ra càng nhiều làm ướt tay hắn. Ngón tay vô tình trượt vào hang động làm hắn cứng cả người.
Bên trong mềm mại lại trơn trượt, siết lấy ngón tay hắn làm hắn nóng ran cả người.
Một ngón lại hai ngón, nàng run rẩy cả người, há to miệng thở dốc.
Ái dịch ra ngày càng nhiều làm hắn dễ dàng ra vào hơn. Thân dưới trướng đến phát đau, nhưng hắn vẫn tiếp tục động tác để khi hắn vào nàng sẽ bớt đau hơn. Vì hắn nghe nói lần đầu tiên của nữ nhân sẽ đau đến chảy máu.
“ưm ưm”, tiếng rên rỉ của nàng càng lớn, mặt cũng vì động tình mà ửng hồng.
Tam Phu Ký
“Còn gì nữa?”, Lôi Lôi gõ gõ bàn.
“Họ nói ngươi mặc đồ kỳ quái, còn đem bán trang sức trên người ngươi … chúng ta thực sự chỉ tình cờ mà thôi, không hề cố ý hãm hại ngươi”, nàng ta thúc thít nói.
“vết thương trên mặt ngươi chừng nào khỏi hẳn”, liếc nhìn vết bầm trên mặt nàng ta.
“Đại phu nói khoảng 5 ngày”.
“5 ngày sau, chúng ta đổi lại”, vật của người khác không thể cưỡng cầu, điều này nàng biết rõ.
Hoàn Ngọc mừng rỡ, “cám ơn ngươi, ngươi thật tốt”.
…..
Suốt 4 ngày, nàng cứ y y a a, nói nhưng lời đáng xấu hổ bên tai hắn.
“Tướng công yêu dấu~”.
“Thiếp xoa bóp vai cho chàng”.
“Thiếp buồn quá chàng bồi thiếp đi dạo”.
“Tướng công, ta chà lưng cho chàng”.
“Tướng công, ta có làm nước hoa khô cho chàng” … khi chàng dùng sẽ nhớ đến ta.
“Tướng công ta muốn viên phòng”, nàng nằm nghiêng trên giường, tay vạch vạch áo lộ ra vai trơn bóng, “a, chàng chạy đi đâu đấy ha ha”.
Đỡ Giang Tuấn vào giường nằm, nàng lải nhải, “Sao chàng lại uống nhiều đến thế, cái tên hoàng đế chết tiệt, hắn thật xấu mà”.
Xoa xoa thái dương cho hắn, nàng quan tâm hỏi hang, “có nhức đầu lắm không, ta lấy canh giải rượu cho chàng”.
Hắn đỏ mặt nói, “ta rất muốn nàng”.
Nàng lấy khăn ấm lau mặt cho hắn, không nghĩ nhiều nói, “muốn gì?”.
Vành tai cũng đỏ, hắn ấp a ấp úng nói, “muốn … muốn viên … phòng”.
“Say rồi, đừng nói linh tinh. Khi tỉnh táo lại nói ta thừa cơ chiếm tiện nghi chàng”, nàng cười khẽ.
Đỡ hắn nằm xuống, nàng cẩn thận đắp chăn. Xoa xoa đầu hắn, “ngoan, ngủ đi”.
Kéo nàng ngã lên người hắn, rồi xoay người ép nàng dưới thân.
“A”, nàng giật mình hét lên.
Mở to mắt nhìn hắn, này là định mượn rượu làm bậy.
Thấy nàng cười hì hì, hắn giận dỗi, “ta không đùa”.
Nàng thu liễm ý cười, bày ra bộ mặt mong chờ.
Giang Tuấn: “ …… ”.
Hắn nghiến răng nói, “nàng đừng hối hận”.
Xoạt một tiếng hắn đã xé y phục của nàng làm hai.
Này này, không phải làm thiệt chớ.
Nàng cố đẩy đẩy hắn, nhưng đẩy hoài không ra. Cái tên này tự nhiên lại mạnh như trâu vậy. Bình thường toàn là nhường nàng? A, bị lừa rồi. Lúc đấy còn cười vào mặt hắn, ô ô mặt mũi của nàng.
Ngực đột nhiên bị tập kích, nàng giật bắn người.
Cách băng vải quấn hắn nắn bóp ngực của nàng.
Nàng vùng vẫy, đánh cánh tay hắn. đánh đến đỏ cả lên.
Hắn đè nặng chân nàng, tay nàng cũng bị túm lên phía trên.
Giọng khàn khàn, “không phải hôm trước nàng nói muốn viên phòng hay sao?”.
A, lúc đó nàng chọc ghẹo hắn mà. Không tính không tính.
Chưa kịp phản bác nàng đã bị hắn chặn môi.
“Ưm ưm”, nằng trợn mắt kháng nghị.
Hắn chơi xấu nhéo nhéo nhũ phong nàng, làm nàng hút một hơi khí lạnh.
Hắn thừa cơ nàng sơ hở, lưỡi quấn cái lưỡi nhỏ xinh, đoạt lấy thơm ngọt trong miệng nàng.
Nàng bị hơi thở nồng đậm hương rượu hắn làm cho choáng váng.
Chưa kịp bình tĩnh lại đã bị mỹ cảnh mê hoặc.
Giang Tuấn không biết cởi y phục từ khi nào, cả người trần trụi đè trên người nàng.
Từng nét cơ bắp rắn chắc nam tính đập sâu vào trái tim nhỏ bé của nàng.
Khuôn mặt lạnh lùng bình thường đã rất soái rồi, cười lên càng làm mê đắm bao trái tim thiếu nữ.
Hắn cười cười, giọng khàn khàn đầy dụ hoặc, “thích?”.
Nàng bị mỹ sắc dụ dỗ, ngu ngơ trả lời, “thích”.
Hắn cười xấu xa, “nếu thích vậy thì chúng ta tiếp tục”.
A, tên lưu manh đội lốt quân tử, uổng công nàng còn khen hắn đâu. Trực tiếp lừa nàng vào tròng.
“A, đừng”, ngươi tự cởi đồ của ngươi, cởi ta làm gì.
Rất nhanh thẳng thắng đối mặt với nhau.
Nàng xấu hổ, mặt đỏ tim đập.
Hiếm lắm mới thấy nàng đỏ mặt, hắn đắc ý được nước tiến tới.
Ôm nàng trong lòng, hôn nàng thật sâu đến khi nàng thiếu dưỡng khí hắn mới buông ra. Liếm liếm ngón tay nhỏ của nàng, giống như chưa đủ lại hàm vào miệng mà mút.
Giang Tuấn tách hai chân nàng ra, cẩn thận mà quan sát chỗ thần bí của nàng.
Tim nàng đập ngày càng nhanh, bị kích thích đến không dám nhìn cảnh tượng trước mặt.
Nhìn miệng huyệt đang run rẩy của nàng, lại nhìn hạ thân. Hắn nghi ngờ, có thể cho vào sao?
Nhắm mắt không nhìn hắn nhưng xúc giác lại vô cùng nhạy cảm.
Cái gì đó nóng nóng chạm vào phía dưới nàng, cọ qua cọ lại làm nàng bị cuốn theo. Từng đợt ướt át trào ra.
Hắn như phát hiện được điều thú vị, bàn tay ra sức cọ xát. Ái dịch tuôn ra càng nhiều làm ướt tay hắn. Ngón tay vô tình trượt vào hang động làm hắn cứng cả người.
Bên trong mềm mại lại trơn trượt, siết lấy ngón tay hắn làm hắn nóng ran cả người.
Một ngón lại hai ngón, nàng run rẩy cả người, há to miệng thở dốc.
Ái dịch ra ngày càng nhiều làm hắn dễ dàng ra vào hơn. Thân dưới trướng đến phát đau, nhưng hắn vẫn tiếp tục động tác để khi hắn vào nàng sẽ bớt đau hơn. Vì hắn nghe nói lần đầu tiên của nữ nhân sẽ đau đến chảy máu.
“ưm ưm”, tiếng rên rỉ của nàng càng lớn, mặt cũng vì động tình mà ửng hồng.
Tam Phu Ký
Đánh giá:
Truyện Tam Phu Ký
Story
Chương 24: Có thể cho vào sao? (H)
10.0/10 từ 26 lượt.