Ta - Tiểu Sư Muội Được Vạn Người Sủng, Ngôn Cuồng Thì Đã Sao?
Chương 90
57@-
Sau khi sắp xếp ổn thỏa cho Cơ Vô Song, Hạng Thao lập tức báo cáo chuyện xảy ra ở Trừ Thủy Thành, cũng không giấu giếm việc xuất hiện trứng Giao Long. Thực ra hắn cũng không thể giấu nổi, cảnh tượng giao long phá vỏ, vượt qua lôi kiếp, oai hùng phi thiên đã sớm bị vô số người tận mắt chứng kiến.
Tin tức này nhanh chóng truyền khắp Thần Long đảo!
Đạo nhân Bích Tâm Ân Tình vốn là cường giả Hợp Thể hậu kỳ, địa vị còn cao hơn cả Hạng Thao – thành chủ một phương. Mặc Lam Y hiện đang ở trong phủ của bà, bởi tính cách “thiên tư xuất chúng”, “tâm tính thuần khiết”, “hiền lương nhu hòa”, Ân Tình đã vô thức coi nàng như đệ tử thân truyền mà yêu thương.
Cho nên, có những chuyện không quá quan trọng, bà cũng cho phép Mặc Lam Y được ở lại nghe.
Khi hộ vệ Thành Trừ Thủy đến bẩm báo dị động vừa rồi, Ân Tình kinh ngạc hỏi:
“Các ngươi chắc chắn chứ? Là Giao Long?”
“Đúng vậy, xem ra hẳn là một con giao long mang thuộc tính âm.”
“Đó quả thật rất hiếm có… Vậy con giao long kia đâu?”
“Nghe nói đã rời đi rồi.”
“Không có ký kết khế ước sao?”
“Thành chủ nói, loại thần thú huyết mạch này, nếu nó không tự nguyện, cho dù cưỡng ép kết khế ước thì cũng chỉ là nghiệt duyên, cuối cùng sẽ bị thiên phạt.”
Nghe vậy, Ân Tình khẽ gật đầu:
“Đúng thế, nếu vậy thì chứng tỏ Thần Long đảo chúng ta không có duyên cùng giao long, không cần bận tâm nữa.”
“Vâng, thành chủ cũng đã nói như vậy. Chỉ sợ các vị đại nhân nghi ngờ nên mới phái thuộc hạ đến trình bày. Thuộc hạ cáo lui.”
Đợi hộ vệ rời đi, Mặc Lam Y mới khẽ cười:
“Không ngờ thật sự là giao long. Xem ra Thần Long đảo quả nhiên là phúc địa, nếu không, sao có thể khiến giao long giáng sinh? Chỉ tiếc ta không ở đó, nếu được tận mắt nhìn thấy thì tốt biết bao…”
Giọng nàng ngây thơ mà đầy tiếc nuối. Ân Tình khẽ cười:
“Cũng chỉ là giao long thôi, chưa phải chân long. Không thấy thì cũng chẳng sao. Hơn nữa nó mang thuộc tính âm, vốn đối lập với quang minh lực của ngươi. Không gặp cũng là chuyện thường.”
“Tiền bối nói phải, Y Y đã hiểu. Vậy Y Y xin lui xuống tu luyện.”
Ân Tình hiền hòa cười:
“Đi đi, nhưng nhớ chú ý nghỉ ngơi, tuổi trẻ cũng nên biết thả lỏng một chút.”
“Vâng, Y Y sẽ ghi nhớ.”
Nàng ngọt ngào từ biệt, nhưng trong lòng lại gấp gáp gọi thầm:
Sao rồi, đã tìm ra tung tích giao long chưa?
Lão Quỷ Tiên mừng rỡ đáp:
Tìm được rồi! Nó đang ở vùng biển ngoài khơi Thần Long đảo! Nếu ta có thể hấp thu giao long chi huyết này, hồn phách ta sẽ càng thêm ngưng thực! Có khi còn thoát khỏi phong ấn không gian, đến lúc đó có thể trợ giúp ngươi nhiều hơn!
Dù lợi hại, lão cũng chỉ là một tàn hồn. Nhưng khí tức của con Quỷ Đầu Giao kia lại vô cùng thuần khiết, hơn nữa còn có lôi kiếp nghênh sinh.
Nếu dùng huyết nó để dưỡng hồn, không chỉ bù đắp toàn bộ tiêu hao, thậm chí còn có thể tiến thêm một bước!
Tốt! Vậy chúng ta đi ngay!
Mặc Lam Y không hề nghĩ đến nguy hiểm, bởi nàng có một loại cảm giác— con giao long này vốn dĩ thuộc về nàng!
Không sai, cảm giác đó vô cùng mạnh mẽ, chắc chắn không thể nhầm!
Thực tế cũng đúng như vậy. Nếu không phải vì sự xuất hiện của Cơ Vô Song, quả trứng Quỷ Đầu Giao này vốn dĩ đã nằm trong tay Mặc Lam Y, trở thành vật để Lão Quỷ Tiên mượn thân mà tu dưỡng, đặt nền móng cho việc hắn ngày sau phục sinh đỉnh phong.
Mặc Lam Y giả vờ chuyên tâm tu luyện vài ngày, rồi tìm cớ xin ra ngoài dạo chơi, ngắm phong cảnh Thần Long đảo. Ân Tình đâu có từ chối?
Trong mắt bà, Lam Y quá mức nỗ lực, ngày đêm khổ tu, chẳng muốn để nàng chịu ủy khuất.
Ân Tình còn tặng nàng một chiếc túi trữ vật, bên trong không chỉ có linh thạch mà còn có cả linh khí cao giai. Sự hào phóng khiến Lam Y cũng giật mình — Thần Long đảo quả thật giàu có!
Sợ nàng đi một mình sẽ bị ức h**p, Ân Tình còn đặc biệt phái cháu ruột là Ân Đàn hộ tống.
Ân Đàn là kiệt xuất trong thế hệ trẻ của Thần Long đảo, đơn hệ thủy linh căn, chưa đến năm mươi tuổi đã đạt Kim Đan viên mãn — loại thiên phú này, đặt ở Ngũ Đại Tiên Tông cũng là nhân trung long phượng!
Ân Đàn vốn rất mến Mặc Lam Y. Một thiếu nữ thuần khiết, nỗ lực, thiên tư siêu phàm, lại ôn nhu hiền hậu, ai mà không thích chứ?
Lam Y đi bên cạnh hắn, chỉ cao đến vai, nhỏ nhắn đáng yêu, mỉm cười ngọt ngào:
“Đa tạ Ân đại ca, không biết có làm lỡ tu luyện của huynh không?”
Ân Đàn cười:
“Sao lại thế? Ngược lại phải cảm ơn muội mới đúng. Nhờ muội bầu bạn, tổ mẫu ta cười nhiều hơn hẳn.”
Lam Y nghiêm túc:
“Đó là bổn phận, Y Y cũng rất kính mến tiền bối.”
Ân Đàn càng thêm ôn nhu. Bởi trên đảo, ngay cả huyết mạch chính thống cũng có ngăn cách. Nhưng Lam Y lại thuần chân như vậy, giống như cơn gió mát xua tan bao nặng nề trong lòng người.
Thật là đáng quý.
Hắn dẫn nàng dạo khắp chính đảo, rồi sang vài tòa thành bên cạnh, cuối cùng chậm rãi đến Trừ Thủy Thành.
“Ân đại ca, ta muốn ra ngoài hải vực xem, được không?”
Ân Đàn ngạc nhiên:
“Muội muốn… ra biển sao?”
“Đúng thế, ta rất thích biển cả. Chỉ cần nhìn sóng nước, tâm tình liền yên bình lạ thường.”
Ân Đàn thoáng do dự. Biển ngoài Thần Long đảo nào phải như lời nàng nói — nơi đó mênh mông thần bí, nguy cơ trùng trùng.
Nhưng đối diện ánh mắt chờ mong của nàng, hắn cuối cùng cũng gật đầu:
“Được, ta sẽ nhờ thêm người của Thành chủ phủ đi cùng.”
Có họ hộ vệ, mới có thể đảm bảo an toàn.
Ta - Tiểu Sư Muội Được Vạn Người Sủng, Ngôn Cuồng Thì Đã Sao?
Sau khi sắp xếp ổn thỏa cho Cơ Vô Song, Hạng Thao lập tức báo cáo chuyện xảy ra ở Trừ Thủy Thành, cũng không giấu giếm việc xuất hiện trứng Giao Long. Thực ra hắn cũng không thể giấu nổi, cảnh tượng giao long phá vỏ, vượt qua lôi kiếp, oai hùng phi thiên đã sớm bị vô số người tận mắt chứng kiến.
Tin tức này nhanh chóng truyền khắp Thần Long đảo!
Đạo nhân Bích Tâm Ân Tình vốn là cường giả Hợp Thể hậu kỳ, địa vị còn cao hơn cả Hạng Thao – thành chủ một phương. Mặc Lam Y hiện đang ở trong phủ của bà, bởi tính cách “thiên tư xuất chúng”, “tâm tính thuần khiết”, “hiền lương nhu hòa”, Ân Tình đã vô thức coi nàng như đệ tử thân truyền mà yêu thương.
Cho nên, có những chuyện không quá quan trọng, bà cũng cho phép Mặc Lam Y được ở lại nghe.
Khi hộ vệ Thành Trừ Thủy đến bẩm báo dị động vừa rồi, Ân Tình kinh ngạc hỏi:
“Các ngươi chắc chắn chứ? Là Giao Long?”
“Đúng vậy, xem ra hẳn là một con giao long mang thuộc tính âm.”
“Đó quả thật rất hiếm có… Vậy con giao long kia đâu?”
“Nghe nói đã rời đi rồi.”
“Không có ký kết khế ước sao?”
“Thành chủ nói, loại thần thú huyết mạch này, nếu nó không tự nguyện, cho dù cưỡng ép kết khế ước thì cũng chỉ là nghiệt duyên, cuối cùng sẽ bị thiên phạt.”
Nghe vậy, Ân Tình khẽ gật đầu:
“Đúng thế, nếu vậy thì chứng tỏ Thần Long đảo chúng ta không có duyên cùng giao long, không cần bận tâm nữa.”
“Vâng, thành chủ cũng đã nói như vậy. Chỉ sợ các vị đại nhân nghi ngờ nên mới phái thuộc hạ đến trình bày. Thuộc hạ cáo lui.”
Đợi hộ vệ rời đi, Mặc Lam Y mới khẽ cười:
“Không ngờ thật sự là giao long. Xem ra Thần Long đảo quả nhiên là phúc địa, nếu không, sao có thể khiến giao long giáng sinh? Chỉ tiếc ta không ở đó, nếu được tận mắt nhìn thấy thì tốt biết bao…”
Giọng nàng ngây thơ mà đầy tiếc nuối. Ân Tình khẽ cười:
“Cũng chỉ là giao long thôi, chưa phải chân long. Không thấy thì cũng chẳng sao. Hơn nữa nó mang thuộc tính âm, vốn đối lập với quang minh lực của ngươi. Không gặp cũng là chuyện thường.”
“Tiền bối nói phải, Y Y đã hiểu. Vậy Y Y xin lui xuống tu luyện.”
Ân Tình hiền hòa cười:
“Đi đi, nhưng nhớ chú ý nghỉ ngơi, tuổi trẻ cũng nên biết thả lỏng một chút.”
“Vâng, Y Y sẽ ghi nhớ.”
Nàng ngọt ngào từ biệt, nhưng trong lòng lại gấp gáp gọi thầm:
Sao rồi, đã tìm ra tung tích giao long chưa?
Lão Quỷ Tiên mừng rỡ đáp:
Tìm được rồi! Nó đang ở vùng biển ngoài khơi Thần Long đảo! Nếu ta có thể hấp thu giao long chi huyết này, hồn phách ta sẽ càng thêm ngưng thực! Có khi còn thoát khỏi phong ấn không gian, đến lúc đó có thể trợ giúp ngươi nhiều hơn!
Dù lợi hại, lão cũng chỉ là một tàn hồn. Nhưng khí tức của con Quỷ Đầu Giao kia lại vô cùng thuần khiết, hơn nữa còn có lôi kiếp nghênh sinh.
Nếu dùng huyết nó để dưỡng hồn, không chỉ bù đắp toàn bộ tiêu hao, thậm chí còn có thể tiến thêm một bước!
Tốt! Vậy chúng ta đi ngay!
Mặc Lam Y không hề nghĩ đến nguy hiểm, bởi nàng có một loại cảm giác— con giao long này vốn dĩ thuộc về nàng!
Không sai, cảm giác đó vô cùng mạnh mẽ, chắc chắn không thể nhầm!
Thực tế cũng đúng như vậy. Nếu không phải vì sự xuất hiện của Cơ Vô Song, quả trứng Quỷ Đầu Giao này vốn dĩ đã nằm trong tay Mặc Lam Y, trở thành vật để Lão Quỷ Tiên mượn thân mà tu dưỡng, đặt nền móng cho việc hắn ngày sau phục sinh đỉnh phong.
Mặc Lam Y giả vờ chuyên tâm tu luyện vài ngày, rồi tìm cớ xin ra ngoài dạo chơi, ngắm phong cảnh Thần Long đảo. Ân Tình đâu có từ chối?
Trong mắt bà, Lam Y quá mức nỗ lực, ngày đêm khổ tu, chẳng muốn để nàng chịu ủy khuất.
Ân Tình còn tặng nàng một chiếc túi trữ vật, bên trong không chỉ có linh thạch mà còn có cả linh khí cao giai. Sự hào phóng khiến Lam Y cũng giật mình — Thần Long đảo quả thật giàu có!
Sợ nàng đi một mình sẽ bị ức h**p, Ân Tình còn đặc biệt phái cháu ruột là Ân Đàn hộ tống.
Ân Đàn là kiệt xuất trong thế hệ trẻ của Thần Long đảo, đơn hệ thủy linh căn, chưa đến năm mươi tuổi đã đạt Kim Đan viên mãn — loại thiên phú này, đặt ở Ngũ Đại Tiên Tông cũng là nhân trung long phượng!
Ân Đàn vốn rất mến Mặc Lam Y. Một thiếu nữ thuần khiết, nỗ lực, thiên tư siêu phàm, lại ôn nhu hiền hậu, ai mà không thích chứ?
Lam Y đi bên cạnh hắn, chỉ cao đến vai, nhỏ nhắn đáng yêu, mỉm cười ngọt ngào:
“Đa tạ Ân đại ca, không biết có làm lỡ tu luyện của huynh không?”
Ân Đàn cười:
“Sao lại thế? Ngược lại phải cảm ơn muội mới đúng. Nhờ muội bầu bạn, tổ mẫu ta cười nhiều hơn hẳn.”
Lam Y nghiêm túc:
“Đó là bổn phận, Y Y cũng rất kính mến tiền bối.”
Ân Đàn càng thêm ôn nhu. Bởi trên đảo, ngay cả huyết mạch chính thống cũng có ngăn cách. Nhưng Lam Y lại thuần chân như vậy, giống như cơn gió mát xua tan bao nặng nề trong lòng người.
Thật là đáng quý.
Hắn dẫn nàng dạo khắp chính đảo, rồi sang vài tòa thành bên cạnh, cuối cùng chậm rãi đến Trừ Thủy Thành.
“Ân đại ca, ta muốn ra ngoài hải vực xem, được không?”
Ân Đàn ngạc nhiên:
“Muội muốn… ra biển sao?”
“Đúng thế, ta rất thích biển cả. Chỉ cần nhìn sóng nước, tâm tình liền yên bình lạ thường.”
Ân Đàn thoáng do dự. Biển ngoài Thần Long đảo nào phải như lời nàng nói — nơi đó mênh mông thần bí, nguy cơ trùng trùng.
Nhưng đối diện ánh mắt chờ mong của nàng, hắn cuối cùng cũng gật đầu:
“Được, ta sẽ nhờ thêm người của Thành chủ phủ đi cùng.”
Có họ hộ vệ, mới có thể đảm bảo an toàn.
Ta - Tiểu Sư Muội Được Vạn Người Sủng, Ngôn Cuồng Thì Đã Sao?
Đánh giá:
Truyện Ta - Tiểu Sư Muội Được Vạn Người Sủng, Ngôn Cuồng Thì Đã Sao?
Story
Chương 90
10.0/10 từ 36 lượt.