Ta - Tiểu Sư Muội Được Vạn Người Sủng, Ngôn Cuồng Thì Đã Sao?

Chương 14

73@-

Trong không gian ngọc bội.


“Phụt… khụ khụ khụ…”


Mặc Lam Y đau đớn th* d*c, gương mặt xinh đẹp tái nhợt, trong đôi mắt chỉ còn lại sự căm hận dữ tợn.


“Đáng ghét, đáng ghét, đáng ghét!”


Nàng vừa nguyền rủa, sinh mệnh lực trong không gian lại điên cuồng chui vào lồng ngực, vá lại cái lỗ thủng đẫm máu kia.


“Cơ Vô Song! Đáng ghét!!!”


Lão Quỷ Tiên xuất hiện, thân hình đã mờ nhạt đi nhiều, xa xa nhìn qua chẳng khác gì một làn khói.


Hắn mệt mỏi nói:


“Lần này ngươi chủ quan quá, nếu không phải tim ngươi mọc bên phải thì cho dù là Đại La Kim Tiên cũng chẳng cứu nổi.”


Đúng vậy, tim của Mặc Lam Y mọc ở bên phải, lại thêm nàng vốn có linh căn quang hệ với năng lực tự phục hồi, cộng thêm sinh mệnh lực trong ngọc bội, nên vết thương này rồi cũng sẽ lành.


Nhưng mối hận với Cơ Vô Song thì vĩnh viễn không, thậm chí còn dấy lên cả sự bất mãn với Lão Quỷ Tiên.


“Không phải ông nói nàng ta là phế vật sao? Tại sao lại lợi hại như vậy?!”


Lão Quỷ Tiên xấu hổ:



“Đúng là nàng ta không thể tu luyện, nhưng lại ngộ ra Kiếm Ý!”


“Kiếm Ý?”


“Đúng! Kiếm tu cũng như thể tu, căn bản không cần quan tâm linh căn thế nào. Thể tu rèn luyện thân thể, kiếm tu thì mài dũa kiếm đạo! Chỉ cần trong tay có kiếm, mà tu đến đỉnh phong, thì chính là tồn tại cường đại nhất! Kiếm tu nắm giữ Kiếm Ý càng là kh*ng b*, một kiếm phá vạn pháp, một lực chế ngự mười hội, ngươi có hiểu chưa?”


Mặc Lam Y tức đến phát điên.


Tưởng rằng Cơ Vô Song là một phế vật vô pháp tu luyện, nào ngờ lại là kiếm tu?!


“May mà thân phận của ngươi chưa bại lộ, sau này hãy tỏ ra thân cận với nàng ta.”


“Cái gì?”


“Ngươi không phải giỏi nhất khoản lấy lòng người, ôm đùi người khác sao? Lần này phải ôm cho chắc vào!”


Ngực vốn còn đau, nghe vậy suýt chút nữa Mặc Lam Y phun thêm ngụm máu.


Nàng chợt nghĩ ra:


“Nếu Cơ Vô Song mạnh như vậy, chắc chắn là có khí vận đúng không? Chúng ta có thể chuyển khí vận của nàng qua cho ta không?”


Lão Quỷ Tiên làm vẻ khó chịu:


“Không, nàng ta không hề có khí vận.”


“Không có?”



“Không có thì sao nàng ta lại may mắn đến thế?”


Lão Quỷ Tiên: “…”


(Có khả năng nào… là do người ta dựa vào thực lực chứ không phải may mắn không?)


Thân thể hắn càng lúc càng mờ đi, vội nói:


“Ta phải bế quan tĩnh dưỡng một thời gian, trong lúc này ngươi phải cực kỳ cẩn thận.”


“Biết rồi.”


Lão Quỷ Tiên thở dài, định nói thêm gì đó nhưng đã không kịp, hắn vội chui vào trong dưỡng hồn mộc để ngủ say. Phát ra mũi tên vừa rồi đã hao tổn không ít lực lượng, mà kết quả còn không bắn trúng, đúng là tức chết lão quỷ!


Sau khi hắn chìm vào giấc ngủ, Mặc Lam Y chữa trị xong vết thương cũng rời khỏi không gian ngọc bội, xé nát phù truyền tống để mau chóng quay về tông môn.


Cơ Vô Song trở về tông môn, gọi ra tiên hạc. Một người một hạc đối mặt hồi lâu, cuối cùng tiên hạc chỉ đành ủ rũ cụp đầu, nhẫn nhịn nỗi đau bị “than hồng” ngồi trên lưng, chở nàng một đường về Trục Tinh Phong. Sau đó thì giống như có ma quỷ đuổi theo, nó nhanh chóng chạy biến.


Cơ Vô Song nhìn bàn tay đen sì của mình, lại nhìn dấu “chữ ” bị cháy đen in trên lưng tiên hạc.


“……”


Nàng muốn nói rằng bản thân cũng có khiết phích, tiên hạc có tin không?


Thôi bỏ đi, lần sau cho nó thêm chút đồ ngon vậy.


Tắm rửa sạch sẽ, ăn uống no nê, Cơ Vô Song chuẩn bị ngủ bù để dưỡng thương, lại bị Liêm Tinh hớt hải chạy về lải nhải đến phát sợ.



“Tiểu sư tổ ơi, người bị thương thế này làm đồ tôn chết khiếp… blabla…”


“Tiểu sư tổ, sau này người đi đâu nhất định phải báo cho đồ tôn biết… blabla…”


Cơ Vô Song: “……”


Sợ thật rồi.


Một nam nhân, sao lại lắm lời như vậy?


Cuối cùng nàng phải nhiều lần cam đoan sẽ không tự tiện ra ngoài nữa, suýt nữa còn phải giơ tay thề, thì Liêm Tinh mới chịu buông tha.


Ăn uống nghỉ ngơi đầy đủ, thương thế của nàng cũng hồi phục được bảy tám phần. Nàng thử luyện hóa thiên đạo tử khí, nhưng phát hiện việc này không hề dễ, cần kiên nhẫn chậm rãi mới thành.


Đã vậy thì đi học Lục Nghệ trước đã.


Hôm qua bị thiên đạo đánh cho một trận, Cơ Vô Song bỗng lóe sáng ý tưởng, ngộ ra con đường tắt tu luyện Lục Nghệ!


Hôm nay phải thử xem, biết đâu lại thành công?


Hơn nữa, Mặc Lam Y đã bị nàng giết, khí vận trên người Liêm Nguyên và Lục Hành Chu hẳn là đã quay về, coi như không phụ sự ủy thác của nhị sư phụ.


Nghĩ vậy, nàng ung dung đến Hoàng Pháp Lâu trong Truyền Đạo Viện.


Vừa bước vào, liền có người nhanh chóng tiến lại, thân thiết gọi nàng:


“Tiểu sư muội, muội đến rồi à?”



Mặc Lam Y?


Nàng ta còn sống?


Không phải… rõ ràng mình đã dùng một kiếm xuyên tim nàng ta, sao nàng ta còn sống?


Chẳng lẽ là loại côn trùng hắc ám không chết nổi?


Không, Cơ Vô Song tuyệt đối tin vào kiếm của mình…


Trừ phi—trên đời này có loại người “ảnh chiếu” với trái tim mọc bên phải… nàng ta chính là vậy?


Nhưng không sao, nàng có thể giết lần đầu thì cũng có thể giết lần hai, cùng lắm lại bị thiên lôi bổ thêm một trận!


Trong lòng Cơ Vô Song sát ý dâng trào, thiên đạo tử khí trong cơ thể lập tức nhảy nhót, chửi um lên.


Cơ Vô Song nghe hiểu.


Ý của nó là: nếu nàng muốn luyện hóa nó để dựng kiếm cốt, thì tuyệt đối không được giết khí vận chi tử. Nếu không, đôi bên cùng chết, ngọc nát đá tan.


Cơ Vô Song cười lạnh: Chỉ dựa vào ngươi sao?


Một đoàn tử khí mà nàng giữ lại chẳng qua là “thương tiếc nhân tài” thôi, muốn diệt thì một luồng thần thức cũng đủ nghiền nát!


Thiên đạo tử khí cũng cười: Nếu ở ngoài cơ thể ngươi thì ta đành chịu, nhưng bây giờ ta đang ở trong cơ thể ngươi, vậy ngươi nói xem… giữa ta và ngươi, ai sẽ đi đời trước?


Cơ Vô Song (người đã chủ động nuốt thiên đạo tử khí vào bụng): “……”


Ừm… bất cẩn thật rồi…


Ta - Tiểu Sư Muội Được Vạn Người Sủng, Ngôn Cuồng Thì Đã Sao?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Ta - Tiểu Sư Muội Được Vạn Người Sủng, Ngôn Cuồng Thì Đã Sao? Truyện Ta - Tiểu Sư Muội Được Vạn Người Sủng, Ngôn Cuồng Thì Đã Sao? Story Chương 14
10.0/10 từ 36 lượt.
loading...