Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 550
Đột nhiên một tiếng cười to truyền đến từ trên chiến trường, một hắn đàn ông khôi ngô cả người đầy máu giống như phát điên, bốn phía xung quanh hắn chất đầy thi thể Thú nhân.
Nhưng vết thương của hắn rất nặng, trên người bị mấy cây đồng thương cắm vào, một tên Thú nhân Đoán Cốt cảnh đối diện cầm thương đâm xuyên qua trái tim của hắn.
- Các huynh đệ, ta đi trước một bước, đời này không hối hận đã ra nhập Nhân tộc!Hắn đàn ông kia gào thét, cả người lao thẳng về phía trước, để mặc trường thương xuyên qua cơ thể mình, hai tay hắn bóp chặt cổ hắn Thú nhân thống lĩnh, dùng hết lực lượng cuối cùng bóp gãy một nửa cổ họng của đối phương.
Đến chết hắn vẫn không lùi bước, không sợ hãi chút nào, cơ thể cứ đứng ngạo nghễ trên một đống thi thể Thú nhân như vậy, trong tay vẫn còn bóp chặt cổ của Thú nhân đối diện kia.
Cả hai đồng quy vu tận.
- Sống là một nhân kiệt, nếu có kiếp sau, ta nguyện làm Nhân tộc!Lại một tên chiến sĩ phát ra tiếng gào thét cuối cùng, hắn bị mười Thú nhân vây quanh, tự thiêu đốt huyết dịch trong người mình, rồi nổ tung giống như một quả bom bằng máu thịt.
Cảnh tượng oanh liệt ấy, khiến tất cả mọi người rung động, mười Thú nhân vây giết hắn hơn nửa chết thảm tại chỗ, số còn lại bị trọng thương, nằm co quắp kêu rên trên mặt đất.
- Giết dị tộc, xây dựng Nhân tộc thịnh thế!- Tộc trưởng, đời này chúng ta không hối hận!Từng người từng người chiến sĩ Nhân tộc giống như điên cuồng đều hi sinh vì nghĩa lớn, cảm đám tử chiến oanh liệt ở nơi này, trước khi chết vẫn nghĩ đến việc giết dị tộc như cũ.
Đây chính là Nhân tộc sau khi thức tỉnh, hung hãn không sợ chết, vĩnh viễn không khuất phục, vì niềm tin, vì bộ lạc, vì Nhân tộc thịnh thế dù phải đổ máu, chôn xương nơi tha hương!Lớn mạnh quá thay, Nhân tộc ta!- A! Nhìn thấy cảnh tượng vô cùng thê thảm này, Hắc Thổ, Man Phi giận dữ hét lên, bọn họ hận đến mức phát điên, cả đám đều thiêu đốt chân huyết trong người, điên cuồng chem.
Giết.
Hai người chính là đại tướng, còn là hai người mạnh nhất ngoài Cổ Trần ra, mỗi người đều đang bị mười Thú nhân cùng cấp bậc điên cuồng vây giết, chém giết thảm liệt.
- Thiêu đốt nhiệt huyết, giết hết dị tộc!Ầm!Đại chiến kịch liệt, cả đám chiến sĩ nhân tộc chém giết, đến cuối cùng ai cũng thiêu đốt máu huyết không có ngoại lệ, để đổi lấy lực lượng cường đại hơn.
Ngay lập tức, vô số Thú nhân bị tàn sát, cũng có Nhân tộc chiến đấu hết sức mình tan thành mây khói.
Máu và lửa hòa vào nhau, tiếng hô “Giết” rung trời, tiếng kêu thảm thiết, tiếng rống giận dữ xen lẫn thành một mảnh.
Nhân tộc bất khuất, khiến vô số Thú nhân rung động sâu sắc, trong lòng sinh ra tâm lý hoảng sợ, đây là chuyển biến về cái nhìn đối với nhân tộc.
Từ thời điểm ban đầu đứng ở vị thế cao cao tại thượng, nô dịch nuôi nhốt Nhân tộc, cho tới hôm nay bị Nhân tộc giết vào sào huyệt, dùng máu nóng tạo nên tôn nghiêm của Nhân tộc, rửa sạch sỉ nhục ngày trước.
Để dị tộc biết, Nhân tộc, không dễ ức hiếp!Ngoài thành, một quân đoàn năm vạn người đang lẳng lặng theo dõi, mỗi người đều rung động không hiểu nổi, chỉ cảm thấy trong lòng có thứ gì đó đang sôi trào, sắp nổ tung.
Cả đám người đều đỏ bừng hai mắt, tay nắm chặt binh khí, thậm chí có người khóe mắt cay cay.
- Thiếu tộc trưởng!Có người rống to, hai mắt đỏ ngầu nhìn về phía Thiếu tộc trưởng của mình, ý tứ trong ánh mắt kia rất rõ ràng.
Chúng ta xông lên đi!Trên mặt Long Uyên đầy rung động, nhìn đại quân Nhân tộc đang chém giết bên dưỡi, mỗi người đều hung hãn không sợ chết, hành động điên cuồng ấy khiến lòng hắn sôi sục.
Một câu gào thét trước khi chết kia, làm rung động trái tim tất cả mọi người.
- Sống là một nhân kiệt, đời này không hối hận đã gia nhập Nhân tộc! Trái tim Long Uyên đập thình thịch, nhiệt huyết không nhịn được dâng lên, huyết khí thiêu đốt từng đám từng đám.
Keng!Hắn rút một cây Chiến Thương màu đen ra, hai mắt phát ra ánh hào quang, phong mang vươn thẳng tới, đưa ra quyết định dứt khoát.
- Các tộc nhân, theo ta giết dị tộc, trận chiến này không chết không dừng!Cuối cùng Long Uyên đã tham chiến, bị quân đoàn Cổ Trần dẫn dắt khiến bọn họ rung động sâu sắc, mỗi người đều làm cho hắn mở rộng tầm mắt.
Giây phút này, thân là một thành viên của Nhân tộc, sao hắn có thể khoanh tay đứng nhìn, nếu đã tham chiến, vậy thì chỉ có một khả năng, địch nhân không chết, thì bọn họ sẽ bị diệt vong.
- Giết!Năm vạn Long Ngao kỵ binh giết tới, ầm ầm lao từ trên núi cao xuống, Long Uyên cưỡi ngựa đi đầu, dẫn quân đoàn của mình lao vào trong thành.
Rầm!Phòng ốc vỡ nát, một con rồng gầm lên một tiếng rồi xông vào giữa đại quân Thú nhân, mạnh mẽ lao thẳng tới, nhằm thẳng về phía Hắc Thổ đang cực khổ chém giết.
Hai mắt Long Uyên sáng rực, Chiến Thương trong tay bay múa, tạo nên một cơn gió tanh mưa máu, năm vạn Long Ngao kỵ binh phía sau gầm thét giết gia nhập cuộc chiến, lập tức hóa giải áp lực bên phía Nhân tộc.
- Tộc huynh, ta đến giúp ngươi!.
Ta Man Hoang Bộ Lạc