Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 462
Huyền Điểu, Long Uyên, Man Sư là tam đại bộ lạc mạnh mẽ nhất, đương nhiên, từ trước mắt mà nói, bộ lạc của Cổ Trần cũng không kém, thậm chí càng mạnh mẽ hơn.
Có lẽ tam đại bộ lạc này đã thu nạp vô số nhân khẩu và thế lực những bộ lạc khác, lần này gặp dị tộc đại thanh tẩy chẳng những không có suy sụp, mà ngược lại không ngừng bành trướng.
- Quay đầu, đi đến những khu vực còn lại của Trung Bộ, phái ra tất cả trinh sát Sư Thứu, cần phải tận khả năng tìm kiếm nhân tộc những bộ lạc khác chạy nạn.
Bỗng nhiên Cổ Trần ngẩng đầu, trực tiếp thay đổi mục tiêu, lập tức ra lệnh.
Hắn muốn tận khả năng cứu viện tộc nhân những bộ lạc chạy nạn khác, thu nạp những nhân khẩu cùng lực lượng này, thậm chí muốn thu nhận các tiểu bộ lạc bị huyết tẩy.
Bởi vì hắn bỗng nhiên ý thức được, đây là cơ hội duy nhất để mượn cớ nhanh chóng khuếch trương nhân khẩu và thực lực bộ lạc.
Dị tộc thanh tẩy, sẽ đánh rơi vô số tiểu bộ lạc, từ đó tạo ra nhân tộc chạy nạn đếm không hết, đây chính là cơ hội lớn mạnh.
- Mở rộng nhân khẩu, góp nhặt thực lực, chuẩn bị phản công dị tộc!Cổ Trần ra lệnh một tiếng, mang theo mười vạn kỵ binh trùng trùng điệp điệp bắt đầu một vòng càn quét mới, muốn thu nạp vô số nhân tộc chạy nạn bên trong Bách Man sơn!.
- Mọi người đừng hoảng hốt, lần lượt từng người đến, lương thực vẫn còn!Trước một cái thung lũng ở trung tâm Bách Man sơn có vô số người chạy nạn tụ tập, cả đám đang chen lấn nhau, nhận lấy từng khối thịt nướng chín.
Những người này, đều là người từ các đại bộ lạc chạy nạn ra, số lượng đông đảo.
- Cảm ơn tộc trưởng!- Cảm ơn tộc trưởng thu nhận!Vô số nhân tộc già trẻ ào ào quỳ xuống lạy, cả đám lệ nóng doanh tròng, trong lòng cực kỳ cảm kích, nhìn người thanh niên đứng ở trên đỉnh núi phía trước.
Chính là hắn đã mang theo mười vạn kỵ binh một đường thu nhận bọn họ, phân phát lương thực cho bọn họ đỡ đói, còn nói muốn dẫn bọn họ trở về bộ lạc.
Chuyện này tương đương với việc thu nhận những tộc nhân không nhà để về, hoảng sợ không chịu nổi như bọn họ.
Rốt cục bọn họ cũng không cần lo lắng hãi hùng, không cần sợ hãi dị tộc truy sát, có mười vạn kỵ binh mạnh mẽ bảo vệ, trong lòng bọn họ vô cùng yên bình.
Đây chính là hiệu quả do mười vạn đại quân Cổ Trần mang tới, không chỉ có lực uy hiếp, mà đối với những nhân tộc chạy nạn này mà nói còn có một loại cảm giác an toàn.
Kỵ binh đồng tộc mạnh mẽ, người nào nhìn vào cũng đều cảm thấy phấn chấn, kích động, huống chi còn có một vị tộc trưởng trẻ tuổi mạnh mẽ, nguyện ý thu nhận bọn họ.
- Tộc trưởng, đã là nhóm thứ tám.
Hắc Thổ nhỏ giọng nói cái gì đó với Cổ Trần trên đỉnh núi.
Đây đã là nhóm nhân tộc chạy nạn thứ tám được kỵ binh thu nhận, gần như các đại bộ lạc bị thanh tẩy trong khu vực này đều đã ở đây.
Người có thể trốn tới đều đã trốn ra ngoài, trong lúc đó còn gặp phải truy binh của tam đại chủng tộc Thạch tộc, Kim tộc, Thú nhân, đáng tiếc đều không ngoại lệ bị xoắn giết sạch.
Trong khu vực này không có bộ lạc nhân tộc thực lực đặc biệt mạnh mẽ, cho nên các tiểu bộ lạc nơi này bị tam tộc thanh tẩy một lần.
Cổ Trần không có tới gần phạm vị hai đại bộ lạc là Long Ngao bộ lạc và bộ lạc Huyền Điểu, bởi vì nơi đó không có thu hoạch quá lớn.
Có hai đại bộ lạc đó tồn tại, thì đừng nghĩ thu nạp được quá nhiều nhân khẩu những bộ lạc khác, trừ phi cướp đoạt với đối phương.
Nhưng trước mắt dị tộc đang thanh tẩy nhân tộc, Cổ Trần không có khả năng lại khai chiến đối với những bộ lạc đồng tộc, đó là chuyện không thích hợp.
- Thu nạp được bao nhiêu người?Cổ Trần yên lặng nhìn qua đám người dưới núi, dứt khoát mở miệng hỏi thăm.
Hắc Thổ trả lời thẳng:- Tổng cộng thu nạp được hai mươi ba vạn sáu nghìn người chạy nạn từ các phương, gần như đã tìm kiếm hết trong khu vực một ngàn năm trăm dặm.
- Trong lúc đó gặp một chi kỵ binh Thạch tộc, truy binh Kim tộc, truy binh Thú nhân, tổng cộng năm vạn tám nghìn tên, tiêu diệt toàn bộ.
Hắc Thổ lần lượt nói ra thu hoạch lần này.
Không chỉ có thu nạp hai trăm mấy ngàn nhân tộc, càng tiêu diệt được mấy vạn quân đội tam tộc, có thể nói là toàn thắng, bội thu.
Mà bản thân mình lại không ai chiến tử, chỉ có một ít người bị trọng thương và vết thương nhẹ, bên trong đại chiến không cẩn thận thụ thương là rất bình thường, có thể bảo trì không chết một người đã vô cùng khủng bố.
Chuyện này là nhờ trên người mặc Thanh Đồng chiến giáp có phòng ngự mạnh mẽ, mới giảm bớt quân số thương vong.
- Tộc trưởng, phía dưới có mấy lão nhân muốn gặp ngài, nói có tin tức quan trọng cần báo cáo.
Đúng lúc này, có một tên chiến sĩ vội vàng chạy tới báo cáo.
.
Ta Man Hoang Bộ Lạc