Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 431
Đây là một vị cường giả Thạch tộc, mặt mũi già nua, toàn thân bốc lên vụ khí xám trắng, giống như là bột đá trên thân thể rớt xuống.
Hắn nhẹ nhàng nâng tay đè ép, một cỗ lực lượng mạnh mẽ tác động, Đại Sơn thổ huyết tại chỗ, thân thể lập tức dính vào trên tường thành, không cách nào đứng lên.
- A! Đại Sơn tức giận gào thét, không ngừng giãy dụa muốn đứng lên, bên trên thân truyền đến âm thanh rắc rắc giòn vang, giống như sắp vỡ nát.
Nhưng trong mắt của hắn vẫn tràn đầy vẻ bất khuất, tức giận, sát ý, nhưng không có hoảng sợ cùng sợ hãi.
Lông mày tên cường giả Thạch tộc cau lại, hừ nói:- Bổn tọa rất ghét loại ánh mắt này, ta muốn nhìn xem ngươi có thật sự không sợ chết hay không?Răng rắc!Nói xong năm ngón tay lão hơi nắm lại, khung xương trên người Đại Sơn lập tức đứt gãy, miệng mũi phun ra máu, nhưng vẫn trừng lớn hai mắt nhìn chằm chằm vào đối phương, lộ ra một loại bất khuất.
Ánh mắt cường giả Thạch tộc trở nên lạnh lẽo, định bóp chết con kiến hôi đáng ghét này.
- Lớn mật!Đang lúc này, một tiếng quát lớn truyền đến, sát khí đáng sợ cuồn cuộn lao thẳng tới.
Lão giương mắt nhìn lên, chỉ thấy một bóng người nhanh chóng bay tới, người còn giữa không trung đã trực tiếp vung ra một cây Thanh Đồng Chiến Thương, phong mang gào thét, xé trời giết tới.
Coong!Lão giả Thạch tộc đưa tay ra vỗ, loảng xoảng một tiếng, Thanh Đồng Chiến Thương bay thẳng xuống, cắm ở trên tường thành, đâm sâu một đoạn lớn, thân thương ông ông run rẩy.
Tuy đánh bay Thanh Đồng Chiến Thương, nhưng lão giả Thạch tộc vẫn bị một cỗ lực lượng khổng lồ ẩn chứa bên trong chiến thương chấn động đến mức thân thể bay ngược ra mấy thước mới dừng lại.
Lão đứng giữa không trung, kinh ngạc nhìn người tới, rơi vào trên tường thành.
Người tới chính là Cổ Trần, hắn vừa đến đã thấy trên tường thành có vô số thủ vệ ngã xuống, thi thể mấy chục người bị tàn phá, chết rất thảm.
Cổ Trần nhìn đến đây liền giận dữ, sát ý không kìm được sôi trào.
- Thạch tộc lão cẩu, ngươi dám đả thương tộc nhân của ta?Một tiếng hét giận dữ, chấn động bầu trời.
Cổ Trần bước ra một bước, đi tới bên cạnh Đại Sơn, truyền một cỗ Linh huyết vào trong cơ thể hắn, lúc này mới chậm rãi đứng dậy, hai mắt băng lãnh nhìn chằm chằm vào lão thạch nhân lơ lửng giữa không trung.
- Ngươi chính là thanh niên nhân tộc giết chết Tiểu Thạch Vương điện hạ?Lão nhân Thạch tộc quán sát Cổ Trần từ trên xuống dưới, trong hai mắt đục ngầu bộc phát ra từng đạo từng đạo sát cơ, khí thế toàn thân bừng bừng phấn chấn, một mực khóa chặt đối phương.
Kèn kẹt! Cổ Trần bình tĩnh, hơi vặn vẹo cổ, từng bước một đi ra khỏi tường thành, cứ như vậy giẫm lên không khí đi tới giữa không trung.
Thân thể của hắn dựa vào một cỗ lực lượng vô hình, lơ lửng giữa không trung, khí tức mạnh mẽ lan tràn ra, hung hăng va chạm lên.
Bành!Một tiếng nổ trầm thấp vang lên, không khí truyền đến từng tia điện lưu lấp lóe, sau đó tán loạn biến mất, hai cỗ khí thế va chạm, cân sức ngang tài.
Lão nhân Thạch tộc kinh ngạc, lúc này mới chăm chú nhìn kỹ Cổ Trần.
Vừa nhìn thì không thể tin nổi, vậy mà lão không nhìn thấu đối phương.
- Tiểu tử, ngươi có chút năng lực, nhưng hôm nay bản tọa vẫn muốn bắt ngươi mang về cho Thạch Vương phán xét.
Thanh âm lão Thạch nhân truyền đến, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng, toàn thân trên dưới còn quấn từng đạo từng đạo sương mù màu trắng, khí tức khủng bố.
Tâm tư Cổ Trần hơi động, chợt nói:- Hoá ra là một lão cẩu Chiến Thể cảnh Thạch tộc, trách không được dám đến bộ lạc ta sủa inh ỏi, còn thương tộc nhân tổn ta, hôm nay, ngươi để mệnh lại đi.
Lão giả Thạch tộc ở phía đối diện, là một vị cường giả Chiến Thể cảnh, thực lực mạnh mẽ, chiến lực càng khủng bố tuyệt luân.
Cái gọi là Chiến Thể cảnh, chính là tu luyện thành Tuyệt Thế Chiến Thể, lão đầu này đã hoàn toàn tu luyện Chiến Thể đến giai đoạn đại thành viên mãn.
Lão giả Thạch tộc trước mắt, cũng là một vị cường giả Chiến Thể cảnh, trách không được hắn lại mạnh như vậy, nhưng mặc kệ mạnh bao nhiêu, tới nơi này giết tộc nhân của hắn, vậy thì không còn gì để nói, trước tiên đánh chết đã.
- Nói khoác mà không biết ngượng, tiểu tử, để bổn tọa thử tài của ngươi.
Lão giả Thạch tộc nói xong, bóng người nhoáng lên một cái biến mất không thấy đâu nữa, lúc xuất hiện lại đã đi tới trước mặt Cổ Trần, đánh ra một chưởng.
- Hừ!Cổ Trần hừ lạnh, cánh tay chấn động, vung vẩy một quyền nghênh tiếp.
Bành!Quyền chưởng hai người va chạm, bộc phát ra một tiếng vang trầm thấp, giống như sấm sét nổ tung, ánh sáng bao phủ mọi nơi, đánh bay không ít thủ vệ đến gần.
- Tất cả mọi người rút lui!.
Ta Man Hoang Bộ Lạc