Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 377: Kịch Chiến
Cổ Trần mặt không biểu cảm, trong lòng lẫm liệt, vừa rồi giao chiến hắn không giữ sức, trừ giữ lại một số át chủ bài ra, hắn đã dốc hết sức.
Nhưng vẫn như cũ không cách nào trấn áp đối phương, Thạch Thiên này rất mạnh.
Cổ Trần giật mình, Thạch Thiên phía đối diện càng thêm khiếp sợ, thậm chí có chút rùng mình.
Bởi vì Cổ Trần biểu hiện ra sức chiến đấu quá khủng bố, Cổ Trần chỉ là Đoán Cốt cảnh đại viên mãn mà thôi, còn chưa ngưng tụ ra chân huyết, vậy mà có thể đấu ngang sức với cường giả Huyết Mạch cảnh như Thạch Thiên hắn?“Không thể nào!”Thạch Thiên cực kỳ rung động, cảm thấy không thể nào, nhưng lại không thể không tin tưởng.
Cổ Trần hét to:- Lại đây chiến!Cổ Trần thu về chiến thương, tay cầm Thanh Đồng thạch kiếm, nắm lấy chuôi kiếm một bước lắc người tăng tốc xông tới gần Thạch Thiên.
“Nguy hiểm!”Con ngươi Thạch Thiên co rút, cảm thấy nguy hiểm dày đặc ập đến.
Keng!Cổ Trần rút kiếm ra khỏi vỏ, leng keng một tiếng, vô tận kiếm ý bùng nổ, kiếm nhanh như tia chớp chém về phía Thạch Thiên.
- Bát Diện Thạch Thuẫn!Trong lúc nguy cấp, Thạch Thiên lấy ra một vệt ánh sáng, hóa thành tám mặt thuẫn đá phong cách cổ xưa ngăn ở trước mặt.
Kiếm chém mạnh xuống, Thạch Thiên hoàn toàn thay đổi sắc mặt, chỉ cảm thấy một luồng kiếm ý vô tận dâng lên, bốn phía kiếm khí tàn phá cuốn bay, cắt ra từng đợt vết rách.
Ngay sau đó, thuẫn đá chấn động, thân thể Thạch Thiên bị kiếm khí đáng sợ đánh bay ra ngoài, đụng vào ngọn núi nhỏ ở phía xa.
Bùm!Bụi bặm ngập trời, đá vụn xuyên không khí bắn tứ tán, núi nhỏ sụp xuống tại chỗ.
- Chết tiệt!Một bóng người tức giận phá vỡ núi đá lao ra, toàn thân chật vật, khuôn mặt âm trầm nhìn Cổ Trần, trong mắt tràn đầy sát ý.
Thạch Thiên kinh sợ, tám mặt thuẫn đá lơ lửng trước mặt, kêu ù ù, liên tục xoay quanh người hắn.
Nếu không phải vừa rồi Thạch Thiên kịp lúc lấy ra tám mặt thuẫn đá thì có lẽ hắn không chết cũng trọng thương.
“Chân khí hay Đạo Khí?”Cổ Trần ngạc nhiên quan sát tám mặt thuẫn đá quay quanh Thạch Thiên, mỗi mặt đều là Chân khí, tám mặt thuẫn đá là một bộ, tổ hợp lại cũng là một món Đạo Khí cường đại.
Hèn gì có thể ngăn cản Tiên Thiên Thanh Đồng thạch kiếm của hắn, có chút sức mạnh.
Cổ Trần khẽ quát:- Lại đỡ một kiếm của ta!Hắn lắc người biến mất tại chỗ, khoảng cách vài trăm thước chớp mắt rút ngắn, rút kiếm chém, hư không nứt ra một vệt chân không.
Xèo xèo!Không khí nứt ra, một phong mang ập đến khiến Thạch Thiên hốt hoảng giơ ngang thuẫn đá, từng tầng từng lớp thủ hộ trước mắt.
Keng!Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, giống như trống chiều chuông sớm vang vọng, kiếm khí cường đại tàn phá, rậm rạp cắt bốn phía.
Thạch Thiên sắc mặt đỏ bừng, hai chân lún sâu xuống đất trượt dài ba mươi thước mới dừng lại, tám mặt thuẫn đá ở trước mắt rung bần bật, mặt trên có vết hằn kiếm hơi mờ.
Nhát kiếm vừa rồi tổn thương thuẫn đá.
- Tiên Thiên Đạo Khí?Đỉnh núi, cường giả thanh niên Kim tộc ngạc nhiên nghi ngờ, hai mắt nhìn đăm đăm vào Thanh Đồng thạch kiếm trong tay Cổ Trần, lộ tia tham lam.
Tiên Thiên Đạo Khí, đó là bảo bối quý giá biết bao, lại bị một Nhân tộc hạ đẳng lấy được, quả thực là phung phí của trời.
Oong!Cổ Trần trầm mặc không nói, từng bước một đi đến, toàn thân tích góp khí tức khủng bố, kiếm ý tràn ngập, cắt rách hư không.
Thạch Thiên giật mình kêu lên:- Tiên Thiên Kiếm Ý?Hắn bị kiếm ý tích súc trên người Cổ Trần hù dọa.
Đây là Tiên Thiên Kiếm Ý, không ngờ tên này lĩnh ngộ Tiên Thiên Kiếm Ý, Thạch Thiên nhanh chóng phản ứng lại, chưa chắc là thanh niên kia lĩnh ngộ ra.
Có lẽ ngộ được từ thanh kiếm cấp bậc Tiên Thiên Đạo Khí.
Thạch Thiên híp mắt nói:- Thanh Tiên Thiên Kiếm này, bản điện hạ muốn.
Cổ Trần nghe vậy cười khẩy nói:- Muốn? Vậy phải xem ngươi có khả năng đó hay không.
Keng!Vừa dứt lời, Cổ Trần rút kiếm vung lên, kiếm ý tích súc tới cực điểm bùng nổ, đầy trời kiếm khí giống như ngân hà đảo ngược, ầm ầm đánh tới.
Đối mặt đường kiếm khủng bố như vậy, tám mặt thuẫn đá trên người cùng rung, xếp chồng lên nhau thành tấm thuẫn đá siêu to.
- Sức mạnh huyết mạch thêm vào người ta!Cùng với tiếng quát to, Thạch Thiên bộc phát ra sức mạnh cường đại trong người, kích phát lực lượng huyết mạch cổ xưa phóng ra.
Ầm!Dòng sông kiếm khí ập đến, che khuất bóng dáng Thạch Thiên, nháy mắt bị vô cùng kiếm quang nuốt vào trong đó.
- A!Chỉ nghe một tiếng hét thảm truyền đến, kiếm quang tán loạn, một bóng người chật vật từ bên trong té ra, toàn thân vết thương chồng chất, kiếm khí quay quanh.
.
Ta Man Hoang Bộ Lạc