Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 354: Cự Nhân Tộc
Từ khi ra bộ lạc, vừa vào núi rừng là đi suốt ba ngày ba đêm, Cổ Trần cảm thấy bức bối, vẫn chưa gặp nhà mà Độc Nhãn cự nhân nói.
Độc Nhãn cự nhân chỉ hướng đằng trước, kêu to như đang nói sắp tới:- Grao grao!Cổ Trần trợn trắng mắt, tên to con này mỗi lần đều nói như thể sắp tới nơi, nhưng ba ngày ba đêm còn chưa thấy bóng dáng.
Ngược lại là dọc đường đi đụng tới không ít mãnh thú Man Hoang, có một số thú dữ to lớn, nhưng khi gặp phải Độc Nhãn cự nhân thì đều kinh hoàng chạy tứ tán.
Đang nghĩ ngợi, Độc Nhãn cự nhân xuyên qua một mảnh lùm cây rậm rạp, phía trước rộng mở trong sáng.
Cổ Trần mở to hai mắt, kinh ngạc đứng lên.
Chỉ thấy phía trước có hẻm núi to lớn, bốn bề toàn là núi, núi cao mấy nghìn thước vòng quanh, trước chỉ có một khe núi xuyên qua.
Nhìn từ vị trí này thấy trong hẻm núi có mấy thân hình to lớn nằm phơi nắng, nhìn kỹ thì đều là Độc Nhãn cự nhân.
- Cự nhân?Cổ Trần con ngươi co rút, ngạc nhiên nghi ngờ đánh giá bên trong hẻm núi, ba thân hình to lớn lười biếng nằm phơi nắng trên đồng cỏ.
Thân thể mỗi một cự nhân đều cực kỳ to lớn, hai Độc Nhãn cự nhân thân cao cỡ Đại Ngốc, cao đến mười tám thước, là Độc Nhãn cự nhân trưởng thành.
Một cự nhân khác thì to lớn hơn, cao hai mươi thước, để ria mép trắng tinh, trên đầu trọc lóe tia sáng đỏ.
Cự nhân này là một lão cự nhân.
Ngoài ra trong hẻm núi còn có mấy cự nhân nhỏ đang tung tăng chạy giỡn, thân thể cao năm thước, xem ra còn rất non nớt.
Đây là tiểu cự nhân, tổng cộng năm tiểu cự nhân đang chơi đùa.
Bên kia hẻm núi có mấy cự nhân to lớn nhỏ hơn một chút nhưng cũng cỡ mười thước, mười mấy thước, rất cao to.
Những Độc Nhãn cự nhân này có một đặc điểm đều là giống cái, nhìn hơi cay mắt.
Đếm sơ trong hẻm núi tổng cộng có mười một cự nhân, có lớn có nhỏ, xem ra nơi này là nhà mà Đại Ngốc nói, Cự Nhân tộc.
Trông thấy cảnh này, Đại Ngốc có chút hưng phấn gầm nhẹ một tiếng:- Grao!Nó đang định đi và khe núi nhưng bỗng khựng lại.
- A?Sắc mặt Cổ Trần nghiêm túc nhìn về hướng bên kia, chợt thấy từng sinh vật hình thể to lớn nối đuôi nhau đi ra khỏi rừng cây.
Những sinh vật này toàn thân da thịt đen như mực, lộ ra ma quang dày đặc.
Mỗi sinh vật thân thể cực kỳ to lớn, giống như Độc Nhãn cự nhân, đều rất khổng lồ, phần lớn cao mười thước, bắp thịt nhô lên tỏa ánh sáng đen.
Bọn họ khá đông, có ba mươi cự nhân đi ra từ rừng cây, cự nhân dẫn đầu cao đến mười lăm thước, khuôn mặt dữ tợn, hai mắt bắn ra tia sáng đỏ, trên đầu mọc ra một loạt gai ngược.
Cổ Trần trong một chốc không biết những cự nhân xa lạ này thuộc chủng tộc gì.
Đại Ngốc nhìn thấy những cự nhân kia xuất hiện thì tức giận quát lớn:- Grao!Lúc này, các Độc Nhãn cự nhân trong hẻm núi cũng phát hiện tình huống, từng cự nhân tụ tập lại, theo sự chỉ huy của lão cự nhân cảnh giác nhìn nhóm cự nhân khác xông vào hẻm núi.
Ba mươi cự nhân xâm nhập khiến Độc Nhãn cự nhân trong hẻm núi có chút khẩn trương cùng phẫn nộ.
- Grao!Lão cự nhân gầm lên, trong một con mắt lóe tia sáng tức giận, dường như đang cảnh cáo nhóm cự nhân xâm nhập.
“Thì ra là thế!”Trong đầu Cổ Trần bỗng vụt qua một tin tức mới, được một đoạn tin từ trong ký sự Man Hoang, hiểu nguồn gốc của những cự nhân này.
Những cự nhân da thịt đen xám tên là Cự ma.
Cùng với Độc Nhãn cự nhân đều thuộc về Cự Nhân tộc, nhưng trong chi nhánh khác.
Những Cự ma này thân thể nhỏ hơn Độc Nhãn cự nhân bình thường một vòng, nhưng mỗi Cự ma trưởng thành cao cỡ mười thước.
Một số Cự ma cường đại càng cao hơn nữa, ví dụ Cự ma dẫn đầu cao mười lăm thước, khí tức khủng bố.
Cự ma hiếu chiến, thích giết chóc, mặc kệ là với thành viên cùng là Cự Nhân tộc hay với chủng tộc khác, hễ Cự ma nhìn thấy đều sẽ trực tiếp tiến công.
Trí thông minh của Cự ma khá thấp, nhưng cuồng bạo, khát máu hơn Độc Nhãn cự nhân, hễ nhìn thấy sinh vật đều sẽ trực tiếp đánh chết ăn hết.
“Chậc chậc, không ngờ đụng phải hai chi nhánh Cự Nhân tộc, Độc Nhãn cự nhân, Cự ma, nếu như đều trấn áp thu phục! ”Cổ Trần hai mắt tỏa ánh sáng, trong lòng thoáng qua một ý tưởng.
Ba mươi Cự ma, mười một Độc Nhãn cự nhân, số lượng hai bên chênh lệch khá lớn.
Chợt vang tiếng gầm hung hăng:- Grao!.
Ta Man Hoang Bộ Lạc