Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 1931
Ầm ầm!Bát Hoang Thần hỏa cuốn sạch Bích Lạc hải, làm bốc hơi nhiều nước biển, dẫn phát thương vong lớn.
Nhiều Thần Linh, Bán Thần Thủy tộc ở bên trong, thậm chí vô số sinh vật Thủy tộc sinh hoạt trong Bích Lạc hải đều thảm, bị thiêu thành tro tàn ngay tại chỗ.
- A! !!- Hỏa Diễm, bổn tọa không để yên cho ngươi!Hải Thần nhìn tình hình thảm thiết của Bích Lạc hải thì hóa điên, đôi mắt bắn ra sát khí đậm đặc, hận Liệt Diễm Thần tướng thấu xương.
Lúc trước hai người tranh chấp cùng lắm là đánh một trận, hiện tại diễn biến thành đánh sống chết, đã đánh hăng máu.
Bích Lạc hải gặp nạn, nhiều Thủy tộc bị Bát Hoang Thần hỏa đốt chết, Thần Linh đều không ngoại lệ, không chịu nổi thần hỏa đốt cháy.
- Giết giết giết!Liệt Diễm Thần tướng như đã nổi điên, cuốn lấy vô biên thần hỏa giết vào trong, nơi đi qua không ai may mắn thoát khỏi, đều bị thiêu thành tro tàn.
Hắn như kẻ điên, không cần mạng, Hải Thần bị đánh buồn bực hộc máu, rất nhanh rơi vào trạng thái điên cuồng.
- Bổn tọa cùng ngươi không chết không ngừng!Hải Thần phát điên, hai người đánh ra cơn tức, không chết không ngừng.
Ầm ầm ầm!Toàn bộ Bích Lạc hải hóa thành chiến trường, bên trong nước lửa va chạm nhau, chém giết, Bát Hoang Thần hỏa, Huyền Minh Chân thủy kích phát toàn bộ Bích Lạc hải.
Trong phút chốc, cường giả, thế lực các phương trong Đại Thiên vực đều kinh ngạc đến ngây người, thộn mặt ra nhìn đại chiến đột nhiên leo thang.
Thảm liệt, thật sự là quá thảm liệt.
Toàn bộ Bích Lạc hải đều bị đốt hơn phân nửa, bốc hơi hơn một nửa, bên trong vô số sinh linh, tín đồ đều bị đốt thành tro.
Hải Thần đương nhiên tức điên, cho nên, thủ đoạn của hai người không chút kiêng dè, đánh sống chết, hoặc ngươi chết hoặc ta mất.
Đại chiến thăng cấp hơi nhanh, hai người giết đỏ mắt.
Ầm!Bát Hoang Thần hỏa sôi trào, cuốn sạch Bích Lạc hải.
Sâu trong Bích Lạc hải có một tòa cung điện, hoặc nên nói là nhà giam, nơi đó có rậm rạp pháp tắc khắc lên, trấn áp phong tỏa.
Vô tận sóng thần lăn lộn dập tắt Bát Hoang Thần hỏa tứ tán, nhưng có một phần khó mà dập tắt, tạo thành tai họa thật lớn.
Một phần Bát Hoang Thần hỏa một đường bốc hơi nước biển, rơi xuống trước tòa cung điện này, kích động các trận văn và pháp tắc cường đại.
Răng rắc một tiếng, pháp tắc vỡ tan, trận văn thoáng chốc bị đốt thủng một lỗ, không ai nhìn thấy một dúm lửa nhẹ nhàng bay vào.
Nếu có người nhìn kỹ chắc chắn phát hiện trong ngọn lửa bọc một đốm nhỏ nhanh chóng phá vỡ bay vào trong cung điện.
Oong!Trong cung điện một mảnh ánh sáng màu xanh biếc rậm rạp đan xen, lấp lóe, hình thành một cái cũi.
Trong cũi có một bóng dáng yêu kiều mơ hồ ngồi xếp bằng, trên người bị khóa rậm rạp dây xích pháp tắc thủy.
- Bên ngoài phát sinh đại chiến?Bóng dáng yêu kiều mơ hồ lẩm bẩm, âm thanh trong trẻo, mang theo một loại trong trẻo lạnh lùng, cao ngạo, trong đại điện tràn ngập hơi băng sương.
Nàng là Mỹ Đỗ Toa, bị nhốt tại đây.
Lúc này, sức mạnh trong người Mỹ Đỗ Toa đều bị phong ấn, chỉ có một lũ sức mạnh huyết mạch đang ngoan cường chống cự, gian nan khôi phục.
Nhưng quá trình này cần thời gian rất dài, hiện tại nàng chỉ thiếu thời gian, muốn chạy đi rất khó, cơ hồ không thể nào.
Nhưng lúc này, Mỹ Đỗ Toa cảm được bên ngoài chấn động mạnh, có dư ba chiến đấu đáng sợ làm Bích Lạc hải sôi trào lăn lộn.
Thậm chí ở đây đều có thể rõ ràng cảm thụ được hơi thở giận dữ của Hải Thần, và hơi thở khủng bố mang theo lửa cháy khác.
Vèo!Ngay lúc này, một ngọn lửa bay nhanh vào, từ bên ngoài rơi vào trong đó, thoáng chốc hấp dẫn ánh mắt của Mỹ Đỗ Toa.
Mỹ Đỗ Toa con ngươi co rút nhìn chằm chằm ngọn lửa bay tới trước mắt, bên ngoài bao bọc một lớp Bát Hoang Thần hỏa, bên trong lóe lên tia sáng.
- Đây là! Mỹ Đỗ Toa cực kỳ bất ngờ, sửng sốt nhìn dúm lửa nhỏ.
Dúm lửa nhỏ lặng lẽ xuyên qua từng lớp phong tỏa, không kinh động cấm chế chỗ này, thậm chí không phá hoại pháp tắc cấm chế đã thành công xuyên qua.
Thấy thế, Mỹ Đỗ Toa giật thót, tim đập nhanh, dáng vẻ hơi kích động.
Nàng rất ngoài ý muốn, rất khiếp sợ, giống như không dám tin tưởng những gì mình trông thấy.
Mỹ Đỗ Toa run rẩy mở miệng hỏi một câu:- Là! là ngươi sao?Trước mắt nàng, một dúm lửa nhỏ lơ lửng, bên trong bao bọc một cái đỉnh nhỏ, ánh sáng lấp lóe, thoạt trông rất thần dị, lộ ra hơi thở cường đại.
Hơi thở này tuy rằng rất xa lạ, nhưng cho Mỹ Đỗ Toa cảm giác quen thuộc, có vẻ đúng như nàng đoán.
Oong!Dúm lửa nhỏ khẽ run lên, tiên đỉnh ở bên trong phát ra tiếng ù ù, có một ý niệm lặng lẽ vươn ra.
“Mỹ Đỗ Toa, đừng nói chuyện, đừng phản kháng, ta mang nàng ra ngoài.
”.
Ta Man Hoang Bộ Lạc