Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 186: Thu Hoạch
Tới chết, hắn cũng không nghĩ tới chính mình sẽ có một kết cục như vậy.
Rõ ràng chỉ là một Nhân tộc con sâu cái kiến thấp kém, lại có thể dựa vào cảnh giới luyện khí viên mãn cứ thế mà giết ngược lại hắn cùng Kim Dương là hai thiên tài dị tộc.
Mông Nhĩ, là thiên tài trong Vương tộc Thanh Bì Thú tộc, Tam vương tử điện hạ Bỉ Mông Vương tộc, cứ như thế bỏ mạng dưới một kiếm tuyệt sát của Cổ Trần.Hắn không chỉ bị Cổ Trần cướp sạch dược viên, cướp hết tất cả Linh dược cùng một gốc Dược Vương, cuối cùng chính mình giết người không thành ngược lại bị Cổ Trần tru sát ở chỗ này.
Thú tộc thiên tài Mông Nhĩ, thân có huyết mạch Bỉ Mông, cuối cùng mang theo mối hận suốt đời sâu sắc cùng không cam lòng vẫn lạc.- Rốt cục, chết!Cách Mông Nhĩ không xa, Cổ Trần đứng đó không nhúc nhích, nắm Thạch Kiếm trong tay, trong lòng đột nhiên thở dài một hơi.Phụt!Sau một khắc, thân thể Cổ Trần run lên, vô số kiếm ý dày đặc trào ra từ thể nội, cắt đứt cơ thể, suýt chút xoắn nát cả người hắn.Đó là Tiên Thiên Kiếm Ý, bởi vì quá mức cường đại, vừa nãy bộc phát vượt quá cực hạn của cơ thể, mặc dù thành công giết được Mông Nhĩ, nhưng bản thân cũng bị kiếm ý mạnh mẽ làm thân thể bị thương.
Đây là chuyện không có cách nào khác, Tiên Thiên Kiếm Ý quá mức lớn mạnh, cho dù sau khi Cổ Trần luyện hóa hấp thu lĩnh ngộ cũng không thể hoàn toàn bộc phát ra hết uy lực.Bởi vì sức mạnh thân thể không đủ, không chịu nổi sức tàn phá của Tiên Thiên Kiếm Ý này, chính mình cũng bị thương.Xì xì xì...Từng đạo từng đạo kiếm khí bay lượn bốn phía, cắt thành từng đạo từng đạo kiếm ngân trên mặt đất, sau một hồi lâu mới dần dần lắng xuống, chỉ để lại Cổ Trần toàn thân chồng chất vết thương, máu thịt be bét.
Cổ Trần đau khổ mắng thầm.- Thật thảm.Chính mình dùng át chủ bài, cuối cùng vẫn khiến mình bị Tiên Thiên Kiếm Ý phản phệ, nếu không phải là bản thân luyện hóa lĩnh ngộ, thậm chí nhục thân bảo thể đại viên mãn, nửa bước Tiên Thiên, có khả năng đều phải bị xoắn nát thành bụi phấn.Cũng may, cuối cùng không chết, tuy nhiên thương thế trên người rất nặng, nhưng Cổ Trần tin tưởng rất nhanh liền có thể khôi phục lại.Quan trọng nhất chính là, giết đi một cường địch, Mông Nhĩ bị giết, trong lòng đã thở phào nhẹ nhõm được.
Nếu để cho hắn chạy thoát, đối với Cổ Trần mà nói chắc chắn là một phiền toái cực kỳ lớn.- Thú tộc thiên tài, Kim tộc thiên tài, lần này cuối cùng hiểu rõ cực hạn chân chính của mình ở đâu.Cổ Trần bước từng bước một đi về phía thi thể của Mông Nhĩ bị chém thành hai khúc, chết không nhắm mắt, dòng máu chảy xuôi, tản ra mùi tanh nồng đậm.Vù!Đột nhiên, một luồng huyết khí nồng đậm từ trong thi thể Mông Nhĩ tuôn ra, nhanh chóng lao tới, trong đó còn ẩn chứa một chút ánh sáng màu vàng.
Đó là bản nguyên chi lực của Mông Nhĩ, hắn hiện tại đã biết, sau khi hắn giết chết sinh vật thì hạt châu màu đen sẽ tước đoạt bản nguyên chi lực của đối phương biến thành chất dinh dưỡng, dùng để tôi thể.Vù vù!Bên trong Tử Phủ truyền đến một tiếng vù vù, mi tâm linh hồn thể phát sáng, năng lượng của viên hạt châu thần bí kia lại bắt đầu dồi dào trở lên, có thể tiến hành một lần tôi thể.Huyết chiến một phen, Cổ Trần cuối cùng tăng thêm một bậc, giết Kim Dương, Mông Nhĩ hai thiên tài dị tộc.Nhưng hắn biết, hai người này chẳng qua là thiên tài dị tộc bình thường thôi, thiên kiêu anh kiệt thậm chí dị tộc yêu nghiệt, thậm chí một số hậu duệ Thần Duệ cường đại đều không phải cỡ hắn có thể so sánh.Có điều hắn tin tưởng, một ngày nào đó bản thân mình sẽ đạt tới trình độ kia, thậm chí vượt qua bọn họ.- Trước về bộ lạc, thật tốt tĩnh dưỡng một phen.Cổ Trần vẻ mặt chắc chắn, nói xong bắt đầu lục soát trên hai nửa thi thể của Mông Nhĩ, tìm thấy một cái trữ vật giới chỉ, bỏ vào trong túi.
Về phần hai nửa thân thể kia, Cổ Trần cũng không bỏ qua, cẩn thận từng li từng tí đâm xuyên đối phương trái tim, từ bên trong lấy ra ước chừng sáu giọt huyết dịch lóng lánh, hiện lên từng tia kim quang.Đó là chân huyết của Mông Nhĩ, cộng thêm trước đó hắn thiêu đốt chân huyết, gia hỏa này đã ngưng luyện ra ít nhất được chín giọt chân huyết, chỉ kém một bước là có thể mở ra huyết mạch Bỉ Mông.
Nếu như hắn thành công mở ra huyết mạch Bỉ Mông, đoán chừng Cổ Trần căn bản không phải đối thủ, đáng tiếc, gia hỏa này vốn là muốn phục dụng Dược Vương tới mở huyết mạch Bỉ Mông, kết quả đã bị Cổ Trần cướp sạch.Sau cùng càng là chết ở trên tay hắn, có thể nói tất cả mọi chuyện đều vì Cổ Trần làm áo cưới, buồn thay.Vèo!.
Ta Man Hoang Bộ Lạc