Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 1680
Ông!Thâm Uyên ma vật cao to mười mấy mét lập tức khô quắt lại, từng chút một biến thành tro bụi, tiêu tán không thấy đâu nữa.
Thâm Uyên phân thân cảm giác bản thân mình mạnh thêm chút nữa, Thâm Uyên ý chí càng đậm, loại ý chí giết hại, hỗn loạn, vặn vẹo, hủy diệt kia đang ăn mòn ảnh hưởng nó.
Đáng tiếc, với Nguyên Thủy ma hồn cộng thêm Cắn Nuốt Chi lực khiến nó không thèm để ý nhiều, nó trực tiếp cắn nuốt dung hợp cỗ Thâm Uyên lực lượng này.
Đến đây, dường như phân thân đã trở lại thế giới vốn thuộc về mình, vô cùng thoải mái, không có cảm giác đè nèn như khi ở bên ngoài, thậm chí chẳng khác gì cá gặp nước, nó vui sướng hấp thu cắn nuốt, đây mới chính là đặc tính Thâm Uyên.
- Nơi này là Thâm Uyên tầng thứ nhất, Lĩnh Chủ kia đến từ Thâm Uyên tầng thứ năm.
Cổ Trần nhớ lại tôn Thâm Uyên Lĩnh Chủ mà hắn luyện hóa trước đó, theo như trí nhớ của nó thì nó đến từ Thâm Uyên tầng thứ năm.
Là một vị Thâm Uyên Lĩnh Chủ cường đại, nhưng muốn đi đến tầng tiếp theo nhất định phải có đủ thực lực, nếu không chưa kịp tiến vào đã bị Thâm Uyên ma vật cắn nuốt.
Vốn dĩ thực lực Cổ Trần đã mạnh, nay lại vừa giết hại cắn nuốt một Thâm Uyên ma vật, khiến Thâm Uyên phân thân càng mạnh thêm.
- Rống! Đột nhiên, nơi xa truyền đến từng đợt gào thét kinh dị, có Thâm Uyên ma vật hội tụ, khiến phân thân chú ý.
Nó mơ hồ cảm ứng được vô số khí tức của Thâm Uyên ma vật, vừa nghĩ một chút liền hiểu ra, hẳn là Thâm Uyên ma vật chuẩn bị tấn công xuống lần nữa.
Trong vực sâu có rất nhiều ma vật không ngừng đánh ra bên ngoài, muốn xâm nhập chiến trường hư không.
Sưu!Nghĩ đến đó, Thâm Uyên phân thân nhảy lên không trung, vỗ cánh bay về phía đó.
Tốc độ phân thân cực nhanh, trong nháy mắt xẹt qua bầu trời đỏ máu, từ xa đã nhìn thấy một vết nứt vòng xoáy.
Vòng xoáy kia chính là lối vào thông ra bên ngoài, vô số Thâm Uyên ma vật đang tụ tập trước lối vào.
Đại đa số đám ma vật này đều là pháo hôi nhỏ yếu, không ai có Bán Thánh tu vi, chỉ được một vài Ma Vương tạp binh, nhưng nếu số Ma Vương tạp binh này xuất hiện ở Man Hoang thế giới, nhất định sẽ là một đại tai nạn, bởi vì thực lực của Thâm Uyên có thể nói là mạnh đến khủng bố.
Phân thân của Cổ Trần đến nơi, từ trên cao nhìn xuống đám ma vật lít nha lít nhít bên dưới, không vội ra tay chém giết hay cắn nuốt gì cả, bởi vì nó cảm giác cắn nuốt đám phế vật này chẳng được ích lợi gì.
Nó đảo mắt qua, cảm ứng đươc từng đạo khí tức ma vật cường đại.
- Hơn một trăm Thánh cấp, tám Đại Thánh, một Cổ Thánh, máy triệu tạp binh pháo hôi, coi như là một thế lực Thâm Uyên bình thường.
.
- Ngươi là ai?Bỗng nhiên, có tiếng rít truyền đến, một tôn thân ảnh khổng lồ bay ra từ trong ma vật đại quân, khí tức cực kỳ cường đại.
Kẻ vừa xuất hiện có hai cái đầu, một cái đuôi, miệng đầy răng nanh dữ tợn, trên mỗi cái đầu có một con mắt dộc ác dữ dằn.
Nó chính là kẻ cầm đầu của mấy trăm vạn ma vật này, là Thâm Uyên ma vật cấp bậc Cổ Thánh, vừa cảm nhận được sự uy hiếp đến từ Cổ Trần, nó lập tức đi ra.
- Ta là ai, ngươi không có tư cách biết.
Thâm Uyên phân thân mở miệng, nó bắt chước theo Thâm Uyên ngữ điệu có được từ trong trí nhớ của Thâm Uyên Lĩnh Chủ, vừa mở miệng liền khiến tôn Thâm Uyên ma vật kia giận dữ.
- Giết nó!Tôn Thâm Uyên ma vật gào thét hạ lệnh, trong nháy mắt, trên trăm bóng dáng cường đại đồng loạt đánh tới.
Tám Đại Thánh, hơn một trăm Thánh Nhân, lực lượng cỡ này không thể khinh thường.
So với bản thể Cổ Trần, thì chiến lực của phân thân này không kém, thậm chí có khi còn mạnh hơn rất nhiều.
Oanh!Một tiếng ầm ầm, hắc khí cuồn cuộn bao phủ, hóa thành một tấm màn đen bao bọc bốn phía, giam cầm tất cả Thâm Uyên ma vật ập tới vào bên trong.
- Ngao! Rầm rầm rầm! Hắc vụ sôi trào, bên trong chấn động ầm ầm, hàng loạt tiếng gào thét thê lương vang lên, huyết nhục be bét văng khắp nơi.
Ngay sau đó, hắc vụ phát ra một lực hút đáng sợ, trong nháy mắt bộc phát Cắn Nuốt Chi lực cường đại, nhanh chóng cắn nuốt lần lượt đám Thâm Uyên ma vật cấp bậc Thánh cảnh ở bên trong.
- Lĩnh Chủ? Ngươi là Lĩnh Chủ?Đột nhiên một tiếng hét thảm từ bên trong truyền đến, tôn Thâm Uyên ma vật cấp bậc Cổ Thánh hoảng sợ kêu to, lập tức quỳ xuống.
Nó hốt hoảng cầu xin tha thứ:- Lĩnh Chủ đại nhân tha mạng!.
Ta Man Hoang Bộ Lạc