Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 158: Song Trọng Tôi Thể Hạ
Nguyên Thủy Ma Thể điên cuồng vận chuyển, cảnh giới vốn dĩ đã ngừng lại nay chậm rãi mạnh lên, thay đổi từng chút một trở nên càng mạnh mẽ hơn.
Một đỉnh Tôi Thể cổ dược phối hợp với công năng Tôi Thể của hạt châu thần bí khiến Cổ Trần phải kinh ngạc, hắn phát hiện ra thân thể mình đang thay đổi với tốc độ kinh người.
Nguyên Thủy Ma Thể vận chuyển, không ngừng mạnh lên, tiến từng bước một lên cảnh giới cao hơn.
Ầm ầm ầm! Trong nhà đá chấn động liên hồi, cuồn cuộn như sấm sét, lại như lũ quét, khiến cả tòa nhà lung lay dữ dội, có thể sụp đổ bất kì lúc nào.
Chỉ thấy, Cổ Trần ngồi ở trong đỉnh, cả người hoàn toàn ngập trong nước thuốc, cả Cốt Đỉnh rung lên, được dịch đang sôi trào dần dần bình tĩnh lại.
Là vì nước thuốc bị thân thể Cổ Trần hấp thu nên mới chậm rãi ít lại, đầu Cổ Trần lộ ra ngoài, giữa mi tâm lóe lên một luồng sáng mờ nhạt màu máu.
Luồng sáng đó đến từ năng lượng của hạt châu thần bí, nó không ngừng thối luyện thân thể, phối hợp với Tôi Thể cổ dược tạo nên hiệu quả đáng kinh ngạc.
Gần như là trong tích tắc, đẳng cấp nhục thân của Cổ Trần vốn dĩ là Bảo Thể tiểu thành đã phá vỡ gông xiềng, bước lên một cảnh giới cao hơn, Bảo Thể đại thành.
Vẫn chưa dừng lại, hàng vạn tế bào của cơ thể run lên, vô cùng tham lam hấp thu năng lượng và dược lực, nhanh chóng thay đổi dưới sự thúc đẩy của hai lực lượng đó.
Thể phách Cổ Trần mạnh lên, cơ thể, sức mạnh của xương, độ dẻo dai của cơ bắp! Đều được cải thiện đáng kinh ngạc, huyết dịch càng ngày càng sền sệt, không tầm thường chút nào.
Lúc huyết dịch vận chuyển bên trong thân thể, âm thanh phát ra ầm ào như sông lớn lao nhanh.
Thân thể của hắn đang phát sáng, xương cốt kêu lên lách cách, huyết khí càng ngày càng thịnh, thậm chí khiến Chiến khí bên trong cơ thể sôi trào thiêu đốt, trở nên càng ngày càng tinh thuần, càng hùng hậu và vững chắc.
Thời gian chậm rãi trôi qua, nước thuốc trong Cốt Đỉnh nhanh chóng giảm bớt, một chút xíu cuối cùng bị Cổ Trần hút sạch, hoàn toàn biến mất.
Mà lúc này, năng lượng tuôn ra từ bên trong linh hồn Tử Phủ dần dần yếu đi, cuối cùng hoàn toàn khô kiệt.
Lần Tôi Thể này đã tiêu hao toàn bộ năng lượng.
Ông!Trong chốc lát, Cốt Đỉnh khẽ run lên, Cổ Trần ở bên trong bỗng nhiên mở mắt, hai luồng sáng xé rách không khí, phát ra tiếng “xẹt xẹt”.
Cổ Trần chậm rãi đứng dậy, Cốt Đỉnh rung lên kịch liệt, dường như nó không chịu nổi khí tức đáng sợ này.
Ngay sau đó, Cổ Trần nâng hai tay lên nhẹ nhàng vung ra, một tiếng ầm vang, khí tức cường đại bung ra khỏi cơ thể.
Chỉ nghe “Ầm ầm”, thạch ốc lại nổ tung trong nháy mắt.
Cổ Trần từ tốn bước ra khỏi bụi mù, cả người tràn ngập khí tức khủng bố, huyết khí như rồng, khí nuốt núi sông.
Hắn tỉ mỉ cảm ứng sự biến hóa của thân thể, Nguyên Thủy Ma Thể vẫn là tiểu thành như cũ, nhưng đã có tiến bộ cực lớn, khiến cho đẳng cấp nhục thân đột phá, Bảo Thể đại thành.
Chiến khí cũng có chút đột phá, bên trong thân thể đã ngưng luyện ra đạo Nguyên Thủy Chiến khí thứ ba, chảy trong cơ thể, luyện hóa thân thể hắn.
Oanh!Một cỗ huyết khí xông thẳng lên trên, đánh tan mây trời, khiến một con chim kì lạ đang bay bị chấn động, loạng choạng đập cánh, thiếu chút nữa cắm đầu xuống đất.
- Hử?Cổ Trần cảm giác thấy gì đó, hắn đột ngột nhìn lên trên bầu trời bộ lạc, bỗng dưng thấy một chấm đen nhỏ đang không ngừng xoay quanh trên không trung.
Nhìn kỹ, thì ra là một con chim.
Trên bầu trời, một con chim chao qua lượn lại, nó bị huyết khí vừa mới bùng phát của Cổ Trần dọa sợ, hốt hoảng một hồi.
- Chim?Cổ Trần nhìn lên con chim trên bầu trời, âm thầm kinh ngạc, sao lại có một con chim bay lượn trong khoảng trời của bộ lạc chứ?Vốn dĩ hắn không cảm thấy có gì, nhưng nghĩ ngợi một hồi lại thấy có chút không đúng, vì sao con chim này cứ bay mãi trong phạm vi bộ lạc? Giống như nó đặc biệt bay lượn ở chỗ này vậy.
Nghĩ đến đó, trong lòng Cổ Trần chợt lo lắng bất an.
Đúng vào lúc này, một cái lông chim rơi xuống, vừa vặn rơi xuống trước mặt Cổ Trần, bị hắn nhẹ nhàng nắm vào trong tay.
Lông chim này đen thuần, còn hơi hơi phát sáng, cực kì cứng rắn.
Cổ Trần nhìn chằm chằm lông chim trong tay, hắn nhíu chặt mày, lại nhìn con chim kì lạ cứ bay vòng quanh không chịu đi trên đỉnh đầu, cảm giác bất an đó càng lúc càng mãnh liệt.
- Hai người các ngươi tới đây.
Hắn quát khẽ một tiếng, gọi hai thủ vệ tuần tra bộ lạc gần đó tới.
Đó là hai nam tử khôi ngô, vừa nghe thấy tiếng gọi của Cổ Trần liền chạy ngay lại, trong tay mỗi người cầm một cây thương màu đen.
- Tộc trưởng!.
Ta Man Hoang Bộ Lạc