Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 147: Thần Uy



Cổ Trần đi dọc theo khe rãnh tiến tới từng bước một, khi cách Thú nhân đại tướng tầm hai mươi thước, hắn dừng lại, trên mặt không có bất kì biểu cảm nào, chỉ mơ hồ ẩn hiện sát ý lạnh thấu xương.

- Nếu đây đã là thực lực mạnh nhất của ngươi, vậy hôm nay ngươi chết chắc!Hắn nói xong cười lạnh một tiếng, bỗng nhiên bước tới một bước, dưới chân “đùng” một cái nổ ra một cái hố, toàn thân lao thẳng về phía đối phương như một tia sấm sét.

Nhanh, quá nhanh!Tốc độ này chẳng kém sấm sét là bao, khiến Thú nhân đại tướng kia cũng phải hoảng hồn, hắn nhanh chóng vung tay thủ trước mắt, ngưng tụ một đoàn quang mang mãnh liệt.

Chiến khí sôi trào, hóa thành một cái khiên.

Đông!Một quyền đánh vào trên tấm khiên Chiến khí, răng rắc vang giòn, tròng mắt Thú nhân đại tướng lồi ra, hắn chỉ cảm thấy cánh tay mình đau đớn cùng cực, Chiến khí sụp đổ, lực lượng cường đại đẩy bay hắn trượt dài ba mươi thước về phía sau.



Cổ Trần mạnh mẽ phản kích, chỉ một quyền đã đánh tan Chiến khí trên tấm khiên của hắn, hai tay hắn đau đớn chể lặng, toàn thân rã rời.

- Đến đây!Hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe thấy một tiếng quát lớn, tâm thần có chút hoảng hốt, ngẩng mặt lên liền thấy Cổ Trần nhào tới trước mặt từ lúc nào, cánh tay còn đang vung lên nện vào mặt hắn.

Loảng xoảng!Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, hắn tung ra Chiến khí cường đại hòng ngăn trở một quyền kinh khủng kia, lực lượng cuồng bạo va chạm vào nhau, phát ra thanh âm điếc tai.

Thân thể Thú nhân đại tướng chậm rãi trượt dài ra sau mười thước mới dừng lại, sắc mặt đỏ bừng, hắn chỉ cảm thấy xương cốt toàn thân kêu lên răng rắc, đau đớn rã rời.

Khủng bố!- Năng lực của ngươi là vậy thôi?Cổ Trần lạnh lùng hét lớn, sát khí bạo phát, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh Thạch Kiếm mang phong cách cổ xưa.

Hắn giơ cao Thạch Kiếm, một cỗ kiếm ý kinh thiên bạo phát khiến vô số người sợ hãi, cảm thụ được kiếm ý huy hoàng kia khiến ai nấy đều run rẩy cả linh hồn.

Ngâm!Cổ Trần giơ cao Thạch Kiếm, lực lượng toàn thân cùng Chiến khí đều tập trung hết vào bên trong thân kiếm, kiếm ý cường đại đâm thẳng lên trời, xuyên phá vân tiêu.


Trên thân kiếm, từng đường thạch văn sáng lên, lóe ra phong mang kinh người, khí tức cường đại bao phủ khắp nơi, hình thành một cỗ khí tràng đáng sợ.

Ào ào ào!Bốn phía cát bay đá chạy, từng viên đá vụn bỗng nhiên bị hút vào bên trong khí tràng, hình thành một vòng xoáy đáng sợ.


Mấy ngàn Thú nhân hoảng sợ lui lại, không chịu nổi sự áp bách kinh khủng của kiếm ý, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ.

- Kiếm ý?Thú nhân đại tướng rống to, hai mắt trợn trừng, tròng mắt muốn lồi hẳn ra ngoài, hắn thật sự không thể tin nổi, tên tiểu tử Nhân tộc này lại có thể lĩnh ngộ được kiếm ý?Hơn nữa còn không phải kiếm ý thông thường, đó chính là một loại Tiên Thiên Kiếm Ý cường đại khủng khiếp, uy thế ngút trời.

- Mau tiếp một kiếm!Cổ Trần quát lạnh, cánh tay vung lên chém ra một kiếm.

Ong ong.

Kiếm ý cuồn cuộn đầy trời, kiếm quang nhấp nháy nối thành một mảnh, giống như một dải Ngân Hà uốn lượn, bao phủ chư thiên.

- Rống! Thú Thần Chiến Thể!Thú nhân đại tướng gào thét, thiêu đốt thú huyết bên trong thân thể, thân thể đột nhiên cao thêm một trượng, biến thành một đầu Hung thú hình thể to lớn ngửa mặt lên trời gào rống.

Hắn đã bạo phát, còn không dám giữ lại chút nào, bởi vì kiếm ý kia mang đến quá nhiều uy hiếp cho hắn.

Oanh!Kiếm quang cuồn cuộn như Ngân Hà rơi xuống, một tiếng ầm vang che mất vị Thú nhân đại tướng đáng sợ, kiếm khí cường liệt bổ ra một cái khe rộng mấy thước.

Thú nhân đại tướng tức giận thét lên liên tục, bộc phát ra sức lực cực hạn để chống đỡ, nhưng thân thể khổng lồ vẫn bị kiếm quang đánh bay đụng nát một gò núi nhỏ.


Kiếm khí chém loạn xạ, có không ít Thú nhân né không kịp bị xoắn thành thịt nát văng tứ tung, kiếm khí cường đại ù ù lao tới như dòng thác, một lúc lâu sau cũng chưa yên tĩnh lại.


Sau khi tất cả bình ổn lại, hiện ra trước mắt mọi người là một cái khe to khủng bố, có ít cũng phải dài trăm thước, rộng ba thước, một cái gò núi ở giữa cái khe bị chém thành hai khúc.

Cuối khe rãnh là một Thú nhân nằm gục, thân thể rách nát không chịu nổi, vết thương chằng chịt khắp cơ thể, máu chảy xối xả không sao cầm được.

Đó là Thú nhân đại tướng, lại bị một kiếm chém trọng thương.

Bốn phía, yên tĩnh như chết!Thú nhân, Nhân tộc, hai bên đầu ngây ra, cả đám ngơ ngác trợn tròn mắt.

- Thần uy!Bỗng nhiên, tiếng reo hò vang lên đánh thức tất cả mọi người.

.




Ta Man Hoang Bộ Lạc
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Ta Man Hoang Bộ Lạc Truyện Ta Man Hoang Bộ Lạc Story Chương 147: Thần Uy
10.0/10 từ 23 lượt.
loading...