Ta Có Thần Ma Hệ Thống

Chương 171: Hồn Sư

153@-
“Hả?” Nhìn mặt đất hiện đầy vết nứt nay đã trống không, Thái Chư thoáng giật mình kinh ngạc, nhưng rồi tựa như nhận ra điều gì đó, không khỏi nhết môi cười lại

“Tên oắt con này thật làm cho ta đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác nha, thật không nghĩ đến, hắn vậy mà cũng có bảo vật dịch chuyển!”

“Ha ha, tuy nhiên trước đó, ta cũng đã hai lần đánh xuống linh hồn ần ký vào người hắn, thậm chí còn khắc sâu vào trong linh hồn nhận thức của hắn, cho dù có bảo vật dịch chuyển thì đã sao chứ? Ngươi vẫn sẽ chạy không thoát khỏi tay ta!”

- ---------------------

Cùng lúc đó, tại một toàn nhà ba tầng hoang phế trong trấn Lạc Ngôn.

Từ trong hư không ở giữa đại sảnh đổ nát, hai cái bóng đen đột ngột xuất hiện rồi rơi ầm xuống đất, chính là Đăng Dương cùng Hắc Ngục Xà.

Cánh đó không xa, tại trên một cái ghế gỗ phủ đầy bụi bặm, lão ăn mày đã từng ăn chực mì gõ của Đăng Dương tùy ý ngồi gác chân run đùi, đưa ánh mắt đục ngầu nhưng lại cực kỳ sáng tỏ, nhìn đến linh hồn bị đánh nát trong đại não của hắn mà chán nản thở dài một tiếng.

“Ta đã nói trước rồi mà không ghe, tuổi tre khí thịnh chính là mau chết a!”

“Bất quá, nể tình tiểu tử ngươi đã rộng rãi đãi ta một bữa linh đình, ta sẽ không để cho ngươi ra đi hôm nay”

Nói rồi, lão ăn mày khẽ phất nhẹ ống tay áo một cái.

Chỉ thấy dưới cái phấn tay tưởng như đơn giản của lão, một luồng linh hồn lực vô cùng cường lại nhưng cũng cực kỳ ôn hòa tiến thẳng vào đầu Đăng Dương, từng chút, từng chút một khôi phục lại linh hồn tan vỡ của hắn với tốc độ cực nhanh.

Chưa đến nửa phút sau, linh hồn vị vỡ nát thành ngàn mảnh kia cuối cùng cũng đã khôi phục được hoàn toàn, mà Đăng Dương cũng vì thế mà giật mình tỉnh dậy, khó khăn hô hấp từng ngụm lương khí.

Ở bên cạnh hắn, Hắc Ngục Xà đang quằn quại đau đớn cũng được một phần nhỏ linh hồn lực của lão ăn mày tách ra chữa trị, trong chớp mắt đã an ổn bình phục.

Đăng Dương sau khi hít lấy hít để không khí thanh mát thì bắt đầu ôm ngực ho khan một trận, tiếp tục như thế thêm mười mấy giây thời gian mới thật sự khôi phục trạng thái bình thường.

Nghĩ lại mà thấy sợ, Đăng Dương ngay vừa rồi chính là cảm thấy bản thân như rớt vào một đầm nước u tối không một chút ánh sáng, mà hắn dù cho có cố gắng bơi lên đến cỡ nào thì cũng không thể không ngừng chìm xuống, tựa như đang có hàng ngàn cánh tay đang túm chặt lấy hắn rồi điên cuồng lôi hắn xuống dưới vực sâu không đáy vậy.


nhiên không biết từ đâu, một dãi lụa trắng từ trên thiên không vô tận buông xuống,


khan, lão ăn mày lười biếng ngã


nhận cận tử như thế nào?


mà quay đầu nhìn lại, tiếp đó, trông thấy bộ dáng cực kỳ bẩn thiểu


là lão, à không… chính


tự nhiên xuất hiện ở đây à?” Lão


ôm quyền, hướng lão ăn mày vái


trong lúc khôn cùng, đại ân đại đức này


Dương, sâu trong ánh mắt đục ngầu của lão ăn mày thoáng


tạ, ta cũng chỉ là đền


cuối đầu sâu hơn nữa rồi mới đứng


được một cái mạng, nói như thế nào thì


như nhớ ra điều gì đó


xem bói rồi bảo là sắp có đại nạn lâm đầu. Khi đó,


mày gật



là không khác


Dương có chút xấu hổ gãi


biết có một chức nghiệp gọi là Hồn Sư trên đời nữa là. Nào biết


nên ta mới quyết đánh thử một phen xem sao, không ngờ cuối


ăn màu vuốt nhẹ chùm râu


có thể tu thành Hồn Sư còn cực kỳ hiếm lạ hơn gấp nhiều lần, sấp sỉ


tẹo tèo teo này, không biết được sự


giản, lôi hệ đấu khí cực kỳ bạo ngược, kiếm ý sắc lạnh vô


không có một kiện Bảo Khí lợi hại, sợ


nhưng không hề cảm thấy một chút tự hào, ngược lại,


đó cũng là một loại thực lực của hắn, mà ta bị hắn đánh bại chính


chết chính là ta vong. Vậy nên mạn phép cầu xin tiền bối, ngài có thể giải thích một


ánh mắt kiên cường của Đăng


muốn quay lại đối


muốn nắm rõ Hồn Sư là gì và điểm yếu của bọn hắn mà thôi. Để sau



nắm lắm mới có thể gặp được ngài một lần, nếu như ta bở lỡ thời khắc


mày bất chợt cười to, thần sắc


như thế thì ta cũng không


những người tu luyện linh hồn lực dựa trên


phải có Hồn Tinh, hay còn gọi là sao linh hồn, do cường độ linh hồn


hồn cực đều kỳ nhỏ yếu và có hình dạng khí trắng vô định. Trong hàng vạn người, chỉ có vài người may mắn mới có được Thiên Sinh


và trở thành một gã Hồn Sư chân chính, những kẻ còn lại không


luyện và phục dụng một hai viên đan dược là liền có thể bắt đầu trên


ngươi có lẽ cũng không cách nào đi đến, vẫn có những thế lực vô cùng cường đại, sở hữu những thứ sức mạnh phi thường


Đăng Dương không khỏi khiếp sợ mà hít


vậy? Làm cho một kẻ không có Thiên Sinh Hồn Tinh có


của Đăng Dương, lão ăn


ngươi phải bước ra khỏi cái xó xỉnh này, ngao du bốn phương mới có thể mở rộng tầm mắt, biết


đầu, chắc chắn nói


ngao du bốn biển rồi, chỉ là bởi vì Lôi gia vẫn chưa



“Quyết tâm như vậy là tốt đấy!” Lão ăn mày thong thả cười nói “À mà ta đã nói đến đâu rồi nhỉ?”

Đăng Dương cười đáp “Tiền bối vừa giải thích đến nguồn gốc của Hồn Sư!”

“Vậy thì chúng ta tiếp tục đến quá trình tu luyện của Hồn Sư” Lão ăn mày lấy từ túi áo ra một cái hồ lô nhỏ, uống vào một ngụm nước mát rồi từ tốn nói tiếp

“Muốn trở thành một gã Hồn Sư, có được Thiên Sinh Hồn Sinh chỉ mới là điều kiện tiên quyết mà thôi, ngoài ra vẫn còn hai yếu tố cực kỳ quan trọng nữa để có thể chân chính trở thành một tên Hồn Sư thật sự cường đại”

“Yếu tố thứ nhất chính là phẩm chất Thiên Sinh Hồn Tinh, cơ bản được chia thành bảy cấp độ, từ thấp đến cao phân biệt là Bạch Đạo Hồn Tinh, Lục Diệp Hồn Tinh, Lam Thiên Hồn Tinh, Hồng Hà Hồn Tinh, Tử Kình Hồn Tinh, Hoàng Kim Hồn Tinh và Hắc Bạch Hồn Tinh.”

“Phẩm chất Thiên Sinh Hồn Tinh càng cao, tốc độ tuy luyện linh hồn lực sẽ càng nhanh. Cái này gọi là thiên phú!”

“Yếu tố thứ hai chính là Luyện Hồn Thuật, tương tự như công pháp tu luyện đấu khí, Luyện Hồn Thuật chính là công pháp tu luyện linh hồn. Và tất nhiên, Luyện Hồn Thuật cũng được chia thành ba cấp bậc là Thiên, Địa, Nhân, trong đó, mỗi cái cấp bậc lại phân ra sơ cấp, trung cấp và cao cấp. Cái này gọi là nội tình!”

“Chỉ khi nào hội tụ được cả hai yếu tốt trên thì mới có thể trở thành một gã Hồn Sư cường đại được”

“Mà tên Hồn Sư tiểu huynh đệ vừa chiến đấu qua kia, ta đã nhìn sơ qua rồi, Thiên Sinh Hồn Tinh của hắn chỉ là Bạch Đạo Hồn Tinh bình thường nhất mà Luyện Hồn Thuật cũng chỉ thuộc về Nhân giai trung cấp công pháp mà thôi. Nếu đem hắn ra mà nói, thì cũng chỉ thuộc về loại tầm thường nhất trong Hồn Sư giới, không thể nhất nổi lên sóng to gió lớn gì!”

Ở bên cạnh, Đăng Dương nghe lão ăn mày nhận xét Thái Chử vô cùng thảm thương mà trong lòng cũng một mảnh trầm mặt.

‘Thái Chứ bên trong Hồn Sư giới còn thuộc hạng bét bảng thì hắn, kẻ vừa mới bại trận dưới tay Thái Chử thì tính là cái gì đây? Chẳng lẽ còn thảm hơn cả chữ thảm’

Tuy nhiên, cái suy nghĩ tiêu cực này vừa mới xuất hiện thì liền bị Đăng Dương cường ngạnh đạp nát

‘Không không, không được suy nghĩ lung tung, bản thân mình tuy rằng xuất thân hèn kém, thiên phú tu luyện cũng không ra gì nhưng bù lại, mình lại có được một cái hệ thống Thần Ma’

‘Với nó, cho dù mình không có thiên phú kinh nhân, nội tình to lớn, nhưng chỉ cần không ngừng cố gắng vươn lên, mình vẫn có thể viễn siêu những kẻ được ca tụng là thiên tài kia’

‘Ha ha, không nói đâu xa, chỉ hơn ba tháng trước mà thôi, mình lúc đó chỉ là một tên thiếu niên đầu đường xó chợ, cơm không đủ no, mặc không đủ ấm, ôm mộng ước trở thành võ giả mà ngước đầu lên, hâm mộ đám con cháu thuộc tam đại gia tộc. Thế nhưng giờ đây, kẻ được xưng tụng là thiên tài đứng đầu trấn Lạc Ngôn, Lôi Bân của Lôi gia còn không phải bị chính mình tùy ý giẫm đạp dưới chân hay sao chứ?’

‘Chỉ cần có niềm tin, ý chí kiên định và sự vững vàng, lại cộng thêm một tí xíu may mắn nữa thì không có gì là mình không thể làm được!’
Ta Có Thần Ma Hệ Thống
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Ta Có Thần Ma Hệ Thống Truyện Ta Có Thần Ma Hệ Thống Story Chương 171: Hồn Sư
10.0/10 từ 21 lượt.
loading...