Ta Có 90 Nghìn Tỷ Tiền Liếm Cẩu
C1: Chương 1
"Trần Viễn, chúng ta chia tay đi!"
Lâm Thư Đồng đưa một ánh nhìn ghét bỏ về phía kẻ lôi thôi lếch thếch ở trước mặt mình, mặt có chút nhan sắc nhưng cái đầu như tổ cú cùng vẻ mặt đáng khinh bỉ.
"Tại sao chứ? Thư Đồng, em là đang chơi oản tù tì thách đố với bạn cùng phòng à? Anh có chỗ nào sai? Em nói đi, anh đảm bảo sẽ sửa đổi mà, xin đừng bỏ anh!" Trần Viễn choáng váng, nét mặt hoảng loạn, tâm tư thất thần vô độ.
Lâm Thư Đồng chính là nữ thần trong lòng anh ta, từ lúc bước chân vào đại học đến giờ, hắn chính là trúng tiếng sét ái tình với nàng ta.Vì để lấy lòng cô nàng mà Trần Viễn tự nguyện theo đuổi như một chú cún đáng thương vậy, đáng thương như chó liếm.
Ba năm qua, ngày nào cậu ta cũng ngủ ở trước cửa kí túc xá nữ để kịp đưa cho nàng bữa sáng đúng giờ. Hỏi han ân cần, tỉ mỉ chu đáo. Có lần đối phương muốn một cái Iphone 15 promax hệ điều hành Androi, Trần Viễn đã đặt chuyển phát nhanh trước bốn tháng, và đổi lại được một nụ cười của Lâm Thư Đồng.
Cũng không biết có phải là hắn ngu hay là quá ngu đến trời cũng chào thua mà một tháng trước, Lâm Thư Đồng rốt cục đáp ứng làm bạn gái của hắn.
"Trần Viễn, ghệ cũ đòi quay lại, em vẫn còn chút tình cảm, cảm ơn anh ba năm này đã đối tốt với em, nhưng em thật sự không thích anh, chỉ là em tìm thấy hình bóng anh ấy ở trong anh nên nhất thời đồng ý mà thôi, tình cảm không thể ép buộc được, vậy nên, chia tay thôi!"
"Cái gì? Hoàng Tuấn Khải nó là cái thằng sở khanh, hắn làm em có thai rồi bỏ em, em không tỉnh ngộ hay sao, lẽ nào cũng là bởi vì hắn có tiền sao?".
"Xin anh uốn lưỡi bảy lần trước khi nói, anh không sánh nổi với người ta đâu, anh nên biết điều đi, anh có biết việc em làm ban gái anh khiến bạn thân em chúng nó coi em ra gì không? Đi cùng loại như anh làm tôi kém sang, cút!"
"Em ······ "Trần Viễn sắc mặt trắng bệch, vạn kiếm xuyên tim.
Ba năm thanh xuân, không nghĩ đến hôm nay bị xỉ vả thậm tệ vậy. Đây là nữ thần hắn ngày nhớ đêm tốn giấy ăn hay sao. Vì để lấy lòng đối phương, hắn thậm chí không tiếc ba năm, một lòng một dạ với Lâm Thư Đồng. Cam nguyện làm một cái lốp xe dự phòng, một con chó trung thành quẫy đuôi. Hắn luôn cho rằng tình yêu chân thành là không nên để ý quá khứ của đối phương!
Nhưng mà chân tình đổi lấy chân tình chính là đạo lý mạng, trời xanh thật bất công? Kẻ tổn thương lại muốn tổn thương người khác? Lẽ nào liếm cẩu như hắn, liếm vét đến cuối cùng, mà vẫn không được miếng nào hay sao?
"Thư Đồng, đừng đi mà, coi như em sai, anh xin lỗi em được chưa?"
"Lượn, bà mày cáu rồi đấy!"
Lâm Thư Đồng mạnh mẽ hất tay Trần Viễn, bỏ đi rất nhanh, rồi nàng bước lên một chiếc Maserati màu đỏ, hiên ngang rời đi.
"Lâm Thư Đồng, rồi em sẽ hối hận!" Trần Viễn ánh mắt uất hận, đỏ như máu, quát.
"Chậc, làm mình làm mẩy, bày đặt hối với chả hận!"
" Ơ kìa! Đây không phải là thằng đệ nhất dại gái, thiên hạ simp chúa, số một liếm cẩu của trường học chúng ta, Trần Viễn hay sao? Nghe nói nó là lốp xe dự phòng của một cái em gái nào đó, một năm bốn mùa đều kiêm chức ô sin, mỗi ngày ăn bánh bao dưa muối, xắm cho người khác mỹ phẩm quần áo túi xách, không ngờ cũng trâu bò kinh!"
" Em gái nào đó không ngờ là Lâm Thư Đồng? Nghe nói Lâm Thư Đồng vốn cũng chẳng phải loại đứng đắn gì, đặc biệt có tiếng kiều nữ đại gia, tên tiểu tử này cũng đen thật, người như nó thì liếm sao nổi, Hoàng Khải Tuấn tán cô ả trong ba ngày, cô ta liền bị cây cưa rát vàng 24 kara cưa đổ! Ha ha!"
" Ha ha ha, Người hai hộp sữa, kẻ không hộp nào!"
Ở cửa trước trường học, một đám học sinh đang căn hạt dưa chỉ chỉ chỏ chỏ, già trẻ gái trai nam nữ, nhìn Trần Viễn với vẻ khinh bỉ!
Trần Viễn không để tâm những người này. Bởi vì ba năm qua cũng đã đủ biến mặt anh thành cái mặt thớt. Cũng không biết từ lúc nào, hắn bỏ túi liêm sỉ, thấp kém như chó, à cơ mà nói thế thì tội con chó.
" Ting Tong! Hệ thống liếm cẩu đệ nhất thiên hạ, giúp thí chủ thành Badboy top 1 sever, nói điêu làm chó!"
"Hệ thống trói chặt bên trong ······ trói chặt hoàn thành!"
"Hệ thống!"
Trần Viễn thấy choáng váng.
Hắn xem qua không ít tiểu thuyết, rất nhiều tiểu thuyết mà nhân vật chính có hệ thống kề bên người, không nghĩ đến cái thứ hoang đường này thật sự sẽ phát sinh ở trên người mình.
Một giây sau, trước mắt của hắn bắn ra một màn hình giả lập giao diện.
[ Họ tên: Trần Viễn.
Liếm cẩu thanh khoản: 90 nghìn tỷ VNĐ
Tài sản cá nhân: 230 nghìn VNĐ
Cường hóa điểm: 0 ]
"Liếm cẩu thanh khoản? Cái éo gì đây, lẽ nào là tiền có thể xài sao?"
Trong lòng Trần Viễn có chút nghi hoặc, trên tay hắn không tên thêm ra một tấm...
Thẻ đen.
"Kí chủ đoán không lầm, đây là tiền liếm cẩu, chính là tiền chỉ kí chủ mới có thể dùng!" - Trong đầu đột nhiên vang lên một âm thanh gợi ý của hệ thống.
" Cái con mẹ nhà nó ······ 90 nghìn tỷ? Mẹ nó phát tài rồi!"
Mã Vân mới bao nhiêu tiền?
Mã hoa đằng mới bao nhiêu tiền?
Bọn họ gộp lại, sợ là chưa bằng một góc?
Trần Viễn nhất thời bối rối!
"Nhắc nhở kí chủ, tiền liếm cẩu cũng không phải là tài sản tư, chỉ có thể dùng để làm nhiệm vụ liếm cẩu hành, mỗi khi kí chủ liếm cẩu cho một vị nữ thần, tất cả phí chi tiêu phát sinh đều do hệ thống gánh chịu, nhưng cá nhân tiêu phí, thì kí chủ tự bỏ tiền ra mà dùng, ví dụ: Mua nhà, mua xe, ăn cơm, đi nét, mọi việc không liên quan đến hành động liếm cẩu thì tất cả chi tiêu đó hệ thống không chịu trách nhiệm, kệ mẹ kí chủ!"
Trần Viễn nghe được hệ thống giải thích, cảm thấy có nghe cũng như không!
Hắn vốn cho là lập tức có thể vung tiền đi đường quyền cho đỡ mất mặt, đột kích trở mình, ai ngờ lại phải tiếp tục đi làm liếm cẩu.
Không có vô số tài chính, nhưng chỉ có thể cho người khác trả nợ!
Hắn rốt cuộc cũng vẫn chỉ là người nghèo rớt mồng tơi.
Giá trị bản thân 90 nghìn tỷ cái mồng tơi bị rớt.
"Nhắc nhở, chỉ cần kí chủ thành công đột kích ngược, để một tên nữ thần tự bị kí chủ liếm cẩu quay ngược lại liếm cẩu cho kí chủ, số tiền kí chủ bỏ ra cho mục tiêu, sẽ chuyển hóa một phần mười chỗ đó vào tài khoản thực của kí chủ để khen thưởng,trở thành tài sản của cá nhân kí chủ!"
Nghe đến đó, Trần Viễn như bị sét đánh ngang tai.
Chỉ cần điên cuồng đi liếm nữ thần, điên cuồng cho các nàng mua đồ, điên cuồng tiêu phí, nếu tiêu hết một tỷ, đột kích ngược liền có thể kiếm lời một trăm triệu, mười tỷ, đột kích ngược liền có thể kiếm lời một tỷ.
Ngược lại nếu không dùng tiền, thì cớt cũng không có mà liếm!
Chỉ cần kéo dài làm liếm cẩu, rất nhanh có thể biến ảo thành thực, đứng trên đỉnh cao nhân sinh!
Chỉ chốc lát sau, Trần Viễn dựa theo hướng dẫn của hệ thống, đem tấm thẻ đen, trói chặt điện thoại di động của chính mình để tiện thanh toán chuyển khoản.
Đi tới siêu thị gần trường học, Trần Viễn mua một chút đồ ăn vặt, thêm vào mấy lon bia Hà Nội ?.
Khi hắn dùng thẻ đen trói chặt tài khoản để quẹt thẻ, thì làm thế nào cũng đều không thành công!
"Ta nói phía sau có biết bao người, có thể hay không ông mua mẹ luôn cái siêu thị đi, trả cái tiền cũng không xong, sau còn có người xếp hàng dài ơi là dài?"
Trần Viễn ngó phía sau, trong đoàn người đang xếp hàng, một nữ mặc trang phục vô cùng mỹ lệ chói mắt, đang cau mày thúc giục hắn.
"Gái đẹp à, không biết có thể thêm cái WeChat không, em thích gì cứ lấy, anh trả!"- Trần Viễn cũng không tức giận ngược lại thì đáp trả một cách thăm dò.
Đương nhiên, hắn không phải đang thăm dò xem nữ sinh diễm lệ này có cho hắn WeChat hay không. Mà là đang thăm dò hệ thống làm liếm cẩu có phải là thật hay không để tìm cách sử dụng tiền liếm cẩu.
Quả nhiên, lời này vừa nói ra, trong đầu liền nhất thời vang lên âm thanh gợi ý của hệ thống.
"Keng! Liếm cẩu hành động mở ra!"
[ Họ tên: Từ Nhạc Nhạc
Tuổi tác: 21 tuổi.
Cao: 1 mét 65
Nặng: 47 cân
Nhan sắc: 7.9 điểm.
Độ thiện cảm dành cho kí chủ: - 50 điểm]
Trói chặt liếm cẩu quan hệ, làm cho nữ tử đối với kí chủ có độ thiện cảm vượt qua 95 điểm, thì đột kích ngược thành công, thân phận chuyển đổi, đối phương sẽ biến thành liếm cẩu của kí chủ.
Đột kích ngược hoàn thành, khen thưởng 10% tiền tiêu phí đã dùng để liếm cẩu.
Khen thưởng cường hóa điểm: 5 điểm cường hoá.
(cường hóa điểm có thể dùng để cường hóa thể trạng của kí chủ,thân thể, thuộc tính, thể chất, tinh thần, thiên phú, sức mạnh, nhận biết các loại... vân vân và mây mây.)
Éo ngờ đột kích ngược thành công lại có thể có nhiều phần thưởng hay ho vậy???
Trần Viễn kinh ngạc.
Trong lúc nhất thời, hắn thấy Nhạc Nhạc đang nhìn mình, cứ như nhìn một khối thịt ngu ngơ vậy.
Từ Nhạc Nhạc: Độ thiện cảm trừ 1
Từ Nhạc Nhạc: Độ thiện cảm trừ 1
Từ Nhạc Nhạc sao lại bị giảm độ thiện cảm mất hai điểm rồi.
Nguyên bản đã là âm 50, hiện tại lại biến thành âm 52.
Loại này số âm độ thiện cảm, trên thực tế đã là một loại căm ghét, hơn nữa căm ghét trình độ còn không thấp!
"Nhìn đéo gì mà nhìn, bố cái thể loại rách nát thấy cái người giàu có liền tìm ta muốn WeChat? Cũng không nhìn xuống xem bản thân được xuất bản từ đâu à?"
Từ Nhạc Nhạc khinh bỉ nhìn Trần Viễn, ánh mắt như đang nhìn loại người thấp kém, dép tổ ong, đầu tổ quạ, dáng dấp vẫn có chút thanh tú, nhưng thân hình gầy yếu, giống mấy thanh niên nghiện net, đúng là cái loại khố rách áo ôm. Khắp toàn thân từ trên xuống dưới gộp lại, sợ là hai trăm nghìn tiền combo đêm còn chẳng đủ để trả. Từ Nhạc Nhạc lại là người thế nào cơ chứ? Top ba xếp hạng ở học viện nghệ thuật Hồ Đại, theo đuổi cô ấy thì nam sinh xếp từ cửa chính xếp tới Bình Dương. Trong số đó không thiếu thiên tài học tập tốt và xuất sắc, cùng với con nhà giàu đếm bằng sao kê của Hoài Linh. Nàng đương nhiên không thèm để ý loại người như hắn.
"Mỹ nữ à, đừng vội từ chối, thêm cái WeChat cũng không nhiều, chỉ cần cô đồng ý, ngày hôm nay cô muốn gì, nói ra tôi mua hết!"
Trần Viễn tự tin nói lớn. Hắn phát hiện chỉ cần trong thẻ có tiền, thì mày chém gió cũng có đứa tin sái cổ, ưỡn ngực mà nhìn đời.
"Ồ! Này không phải là cái thằng chó liếm cho Lâm Thư Đồng sáng nào cũng ở dưới kí túc xá nữ để đưa bữa sáng sao? Hắn lại dám tìm Từ Nhạc Nhạc muốn thêm WeChat?"
"Mẹ nó! Tiểu tử này không phải túng quá làm liều đấy chứ? Lại dám nói bao Từ Nhạc Nhạc một ngày mua sắm, sợ là hắn không biết gái đẹp thì tiền lên đồ cao đến mức kinh khủng!"
"Hơn nữa tìm ai đéo tìm lại muốn ƯeChat của Từ Nhạc Nhạc, cô ấy chính là cô gái hám tiền nổi danh ở trường học chúng ta sao!"
"Từ Nhạc Nhạc không chỉ thích làm giàu, nàng còn thường xuyên qua lại với các loại con nhà giàu, lốp xe dự phòng vô số, đùa bỡn cảm tình có thủ đoạn, có thể còn cao hơn Lâm Thư Đồng một đẳng cấp không chừng, liếm cẩu cho Lâm Thư Đồng đã chẳng ăn thua rồi, lại còn gặp gỡ Từ Nhạc Nhạc, sợ là bị ăn đến cái xương để gặm cũng chả còn!"
Có mấy học sinh đang xúm lại bàn tán về Trần Viễn cùng Từ Nhạc Nhạc, nghị luận sôi nổi.
Ta Có 90 Nghìn Tỷ Tiền Liếm Cẩu