Sương Tan, Lộ Ra Màn Sao Lấp Lánh Chiếu Rọi Thế Gian
Chương 41: Bệnh Viện Bình An 15
Lĩnh vực của bệnh nhân nguy hiểm cao - Gương.
Blake và Tinh Tà ngạc nhiên: "Kiếm pháp tự sáng tạo?"
Những đường kiếm và cách di chuyển, tấn công Tinh Mạc Già vừa dùng không nằm trong bất kì bộ kiếm pháp nào.
Đây hoàn toàn là kiếm pháp tự sáng tạo, bộ kiếm pháp này là sự kết hợp giữa kiếm pháp của nhà Esther, nhà Prince và của chính sự lĩnh ngộ của Tinh Mạc Già.
Kiếm pháp nhà Esther lãnh lệ, quyết tuyệt, tàn nhẫn vô tình, chỉ cần đạt được kết quả cuối cùng chứ không quan tâm quá trình.
Kiếm pháp nhà Prince linh hoạt kỳ ảo, quỷ mị khó nắm bắt.
Và sự lĩnh ngộ của bản thân Tinh Mạc Già, tự y dung hợp và cải biến sao cho tạo ra kiếm pháp phù hợp với bản thân nhất.
Nhà Esther thấm sâu đậm kiếm pháp đặc trưng của dòng họ vào trong xương tủy, bọn họ có được một bản năng khi cầm kiếm, dù chưa học qua cách dùng kiếm nhưng vẫn có thể thi triển ra phần nào kiếm pháp lưu truyền bao đời nay của dòng họ.
Họ là những kiếm sĩ trời sinh.
Tinh Mạc Già không sinh ra và lớn lên trong gia tộc Esther, không được chạm vào kiếm ngay từ khi còn nhỏ nên không quá thuần thục trong việc sử dụng kiếm chiến đấu, hơn nữa y sinh ra trong hoàn cảnh hòa bình, chỉ thi thoảng gặp nguy hiểm nên Ám Chi Linh cũng không dạy y kiếm thuật làm gì.
Nhưng bây giờ thì khác, y bắt buộc phải cầm kiếm chiến đấu, vậy nên đã kích phát được bản năng của thành viên nhà Esther.
"Bộ kiếm pháp này còn có sự kết hợp với các nguyên tố." Blake nói.
"Không chỉ có thiên phú Nguyền Rủa là Ám nguyên tố biến dị mà còn có cả Không Gian nguyên tố."
"Không phải Phong nguyên tố sao? Ace di chuyển nhanh như vậy." Lucia hỏi.
Phong Chi Linh lắc đầu: "Phong nguyên tố có nhanh đến mấy cũng không thể nhìn như biến mất ngay tại chỗ rồi đột ngột xuất hiện ở một chỗ khác như vậy.
Chỉ có Không Gian nguyên tố mới làm được."
Không Gian Chi Linh gật đầu: "Mạc Già đã nhờ sự trợ giúp của Không Gian nguyên tố để có thể thực hiện được bán Thuấn Di, nhờ vậy thằng bé có thể di chuyển xuất quỷ nhập thần như vậy, nhìn qua giống như hoàn toàn biến mất."
Băng Chi Linh nói: "Mạc Già có sự lĩnh ngộ rất sâu với các nguyên tố, vậy nên sau này nó mới có thể dễ dàng sử dụng Nguyên Tố Chi Tâm."
"Nhưng thiên phú của thằng bé là Nguyền Rủa mà, sao em ấy có thể lý giải các nguyên tố khác tốt như vậy?" Severus hỏi.
Tinh Lan cười trừ: "Cái này sao, là do Cây Nhỏ thích đọc tiểu thuyết."
Mọi người: "...!Hả? Đọc tiểu thuyết?"
Tinh Lan gật đầu: "Cây Nhỏ thích đọc tiểu thuyết, nhất là mấy thể loại huyền huyễn tu chân, linh dị thần quái.
Đọc riết rồi tổng kết được rất nhiều cách tu luyện và sử dụng thiên phú như thế nào để phát huy ra sức mạnh mạnh nhất, sau đó áp dụng những điều đó vào bản thân."
Mọi người: "...!Ha hả, cách tu luyện hay quá ha."
Tu luyện tốt nhờ đọc tiểu thuyết! Chưa thấy ai như thằng nhãi này!
Nê Đàm trong gương hồi thần, cúi đầu nhìn cơ thể giờ đã bị những đường vân màu đen bao trùm hơn phân nửa.
Nó chưa bao giờ cảm thấy đau đớn như lúc này, không chỉ là đau do những vết chém mà còn đau đớn do những đường vân đen đang không ngừng ăn mòn cơ thể và làm suy yếu lực lượng của nó.
Tinh Mạc Già cũng ngạc nhiên với thành quả bản thân vừa làm ra.
Từ lúc cầm kiếm trên tay y đã cảm nhận được một sự quen thuộc kì lạ, lúc đó y có cảm giác như bản thân là một kiếm sĩ lão luyện đã rất lâu rồi không cầm kiếm trên tay.
Nhìn Nê Đàm tronh gương giờ mới phản ứng lại việc bản thân bị thương, Tinh Mạc Già nghi hoặc: "Sao tốc độ của tớ có thể nhanh như vậy?"
Ám Chi Linh nói: "Là do kiếm pháp cậu vừa sử dụng có kết hợp với cả Không Gian nguyên tố."
"Đây là kiếm pháp tự sáng tạo của cậu, là sự kết hợp và cải biến của kiếm pháp nhà Esther, Prince, sự lĩnh ngộ của bản thân cậu và các nguyên tố.
Lấy thiên phú của cậu làm chủ, khi cậu xuất kiếm sẽ vô tình sử dụng phần nào năng lực của các nguyên tố khác.
Vừa rồi cậu sử dụng là bán Thuấn Di, nhờ sự trợ giúp của Không Gian nguyên tố."
Tinh Mạc Già ngơ ngác hỏi: "Sao tớ làm được như vậy?"
"Cậu hỏi tớ thì tớ biết hỏi ai.
Tớ chỉ biết người nhà Esther là kiếm sĩ trời sinh, không cần dạy cũng có thể tự học thành tài."
Tinh Mạc Già không dấu vết nhíu mày.
Dao Trì nói y là người của gia tộc Esther, bây giờ đến Tiểu Ám cũng bảo y mang dòng máu của gia tộc này.
Nhưng y họ Tinh, sinh ra và lớn lên ở Trái Đất mà, chuyện này rốt cuộc là sao?
Nê Đàm trong gương rất giận dữ khi bản thân thân là mặt trái của thần thú lại bị một con kiến hôi đánh cho bị thương nặng thành thế này.
Nhưng nó cũng cảm nhận được một sự sợ hãi từ sâu thẳm trong lòng dành cho thanh niên mắt tím kia.
Nó lờ mờ cảm nhận được trên người thanh niên kia có khí tức của hạt nhân thần.
Thanh niên mắt tím này rất có thể là thần, hơn nữa là một vị thần trong trận doanh Ác Thần.
Là mặt trái của thần thú đến từ Khu Vực Sự Sống thuộc trận doanh của Tốt Thần, Nê Đàm trong gương tất nhiên là thần thú thuộc trận doanh Ác Thần, nó cảm nhận được sâu sắc hơn bất cứ ai sự đáng sợ của Tinh Mạc Già.
Nê Đàm trong gương muốn chạy, nhưng những sợi tơ quấn quanh cơ thể nó ngăn cản sự lùi bước của mặt trái của thần thú Nê Đàm, còn điểu khiển nó tiếp tục tấn công thanh niên mắt tím và Ám Chi Linh.
Ám Chi Linh nhíu mày: "Tuy thứ này đã bị áp chế thực lực nhưng dù sao cũng là mặt trái của thần thú, cưỡng chế điều khiển mặt trái của thần thú như vậy mấy kẻ kia không muốn sống nữa sao?"
"Tiểu Ám, làm sao để tiêu diệt tận gốc hai thứ đồ chơi này?" Tinh Mạc Già hỏi.
"Cậu nhìn thấy viên đá màu trắng trong cơ thể Nê Đàm trong gương không?"
Tinh Mạc Già gật đầu.
"Đó chính là điểm tập trung của những sợi tơ này.
Cậu phá hủy viên đá này, sau đó ngay lập tức giế.t chết Nê Đàm là được."
"Cách này cũng dùng được với Đêm Đêm chứ?"
"Dùng được, nhưng cậu phải nhớ là sau khi cắt đứt mấy sợi tơ này phải nhanh chóng đặt thứ đó vào vị trí trái tim của Yến Mạc Thù."
Tinh Mạc Già gật đầu.
Y vung tay, những thanh ngang chứa đầy nguyền rủa xuất hiện xung quanh Nê Đàm trong gương tạo thành một cái lồng giam giam cầm nó lại, khiến cho nó tạm thời không thể di chuyển.
Thân ảnh y lại như biến mất trong không gian, sau đó đột ngột xuất hiện trước mặt Nê Đàm trong gương.
Trên cơ thể mặt trái của thần thú lại xuất hiện thêm rất nhiều vết chém, hơn phân nửa cơ thể đều đã bị bao trùm kín mít bởi những đường vân đen, một con mắt của nó còn bị chọc thủng, máu màu vàng sền sệt từ hốc mắt chảy ra.
Nê Đàm trong gương hét lên đau đớn, vô số thạch nhũ mang theo năng lượng hủy diệt được ngưng tụ, tấn công Tinh Mạc Già như vũ bão.
Một lá chắn vô hình bao quanh Tinh Mạc Già, tất cả những thạch nhũ muốn chọc thủng cơ thể y đều bị bật ra, bay ngược lại chỗ Nê Đàm trong gương.
Ám Chi Linh cười khinh thường: "Năng lực hủy diệt được tạo thành trên cơ sở của Ám nguyên tố, lại dám dùng thứ này để đối phó với bọn ta, đúng là vội vã đi tìm chết."
Dùng năng lực hủy diệt để đối phó với người mang thiên phú Nguyền Rủa như Tinh Mạc Già và khí linh của Ám nguyên tố là Ám Chi Linh, căn bản là đang tự mình hại mình.
Đột nhiên, Tinh Mạc Già nghe thấy một giọng nói mang theo sức cám dỗ khó có thể từ chối.
"Cậu bé chẳng lẽ không đố kị tại sao những đứa trẻ khác lại được cha mẹ hiểu hơn mình sao?"
Tinh Mạc Già nhíu mày.
"Cha mẹ cậu bé chả hiệu cậu tí nào nhỉ.
Bọn họ luôn cho rằng bản thân là đúng nhất, còn cậu mãi mãi chỉ là một đứa trẻ, điều cậu quyết định luôn luôn sai."
"Cậu không thắc mắc tại sao bản thân lại bị bắt cóc, còn phải trải qua một cái quá khứ khó lòng quên đi trong khi những đứa trẻ khác lại được sống bình yên, hạnh phúc sao?"
"Cậu bé tuy lãnh đạm, trầm tính nhưng chắc vẫn có sự đố kị với người khác đúng không? Tại sao cứ phải khắc chế bản thân như vậy, cứ để cái sự đố kị đó lan ra khắp toàn thân chẳng phải sẽ thoải mái hơn sao?"
"Tới đây nào cậu bé, cùng đi với ta đi, cậu sẽ được làm thỏa thích những gì mình muốn mà không cần phải đi đố kị với bất cứ ai cả.
Cùng ta tiến sâu vào bóng tối đi."
Băng giá phủ đầy trên mặt Tinh Mạc Già, y lạnh lùng nói: "Đừng có nói năng xằng bậy, đừng tự mình cho rằng ngươi rất hiểu ta muốn gì."
"Ta có đố kị, nhưng đó chỉ là một sự đố kị nhỏ nhoi không đáng kể, ta không cần thiết vì cái chuyện nhỏ này mà làm lớn mọi thứ lên."
"Ta chưa bao giờ ghen ghét đố kị những đứa trẻ khác có thể sống một cuộc sống yên bình trong khi bản thân lại bị bắt cóc và phải trải qua cái quá khứ tồi tệ đó.
Ta chỉ cảm thấy lũ bắt cóc thật vô nhân tính, đến trẻ con cũng ra tay cho được."
"Còn nữa, ta sợ hãi bóng tối, ta không muốn sống trong một không gian tối tăm chật hẹp, vươn tay không thấy ngón.
"Đừng nghĩ có thể cám dỗ ta bằng mấy chuyện vớ vẩn này.
Có kẻ ngu mới đi theo ngươi!"
Ở một nơi nào đó trong lĩnh vực, thân ảnh đang yếu ớt nằm trên giường hơi giật mình, một luồng sáng xuất hiện trong lồng ng.ực người này.
Ám Chi Linh cảm nhận được sự dao động xa lạ, nó nghĩ tới gì đó, vội cản lại Tinh Mạc Già đang chuẩn bị đâm lưỡi kiếm vào cơ thể Nê Đàm trong gương.
"Tiểu Ám?" Tinh Mạc Già nghi hoặc.
"Mạc Già, niệm theo tớ!" Ám Chi Linh nói.
Tinh Mạc Già nghiêng đầu khó hiểu.
"Cứ làm theo đi!"
"À, ừ."
"Tốt là ta, ác cũng là ta.
Ánh sáng và bóng tối đan xen dựng dục sở sinh ta, sẽ có lúc ta bị cám dỗ mà sa đọa, nhưng cũng sẽ có lúc ta thanh tỉnh, lần nữa hướng tới cái thiện."
Tinh Mạc Già niệm lại: "Tốt là ta, ác cũng là ta.
Ánh sáng và bóng tối đan xen dựng dục sở sinh ta, sẽ có lúc ta bị cám dỗ mà sa đọa, nhưng cũng sẽ có lúc ta thanh tỉnh, lần nữa hướng tới cái thiện."
Luồng sáng trong lồng ng.ực người đang nằm trên giường ở chỗ sâu nhất trong lĩnh vực ngày càng sáng chói, sau đó nó bay lên không trung, vút cái bay đi.
Tinh Mạc Già còn chưa hỏi Ám Chi Linh sao lại muốn y niệm lại câu nói ban nãy thì đã bị một luồng sáng không biết từ đâu bay tới đập thẳng vào giữa trán khiến y ngã ngửa ra sau.
Ám Chi Linh: "!"
Nó vội đỡ lấy thanh niên mắt tím đầu óc đang quay cuồng.
"Cậu không chứ?!"
Luồng sáng dường như cũng biết bản thân vừa làm một chuyện không tốt, ánh sáng trên người nó ảm đảm đi trông thấy.
Nó bay quay Tinh Mạc Già, điệu bộ rất là lo lắng và hối lỗi..
Sương Tan, Lộ Ra Màn Sao Lấp Lánh Chiếu Rọi Thế Gian