Sử Thượng Tối Cường Vô Địch Kiếm Tu
Chương 24: Hệ thống phúc lợi!
111@-Sáng sớm hôm sau, dưới sự hầu hạ của Cầm Hồng, Mặc Vũ đổi lại một thân trường bào màu trắng tinh, ống tay áo thêu lấy đồ án một thanh trường kiếm bằng chỉ tơ vàng cùng họa tiết bắt mắt, rất dễ nhận ra đây là đồ án tiêu chí đặc trưng của Thiên Kiếm tông, quanh hông quấn lấy một chiếc thắt lưng tử kim, phía trên còn treo lấy một chiếc ngọc bội bằng bạch ngọc, tóc cũng được búi cao gọn gàng để hắn bình thường cũng tương đối tuấn tú, nay lại càng tuấn tú hơn, đồng thời nhiều ra một cỗ thư sinh khí chất.
Cầm Hồng khi thấy thiếu gia của nàng bộ dạng anh tuấn như vậy cũng không khỏi nhìn thẳng hai mắt, nàng mặc dù hầu hạ Mặc Vũ cũng đã có mấy năm, thế nhưng chưa bao giờ nghĩ tới Mặc Vũ khi ăn mặc tỉ mỉ lên liền đẹp mắt như vậy.
Tất nhiên Cầm Hồng không biết được rằng người đứng trước mặt nàng lúc này không phải là người mà nàng hầu hạ mấy năm qua, chỉ là một tên thanh niên từ địa cầu xuyên qua chiếm lấy cái thân phận này mà thôi.
Y Phục chỉn chu, Mặc Vũ cho Cầm Hồng thối lui, hắn đi ra bên ngoài động phủ nơi đó có một người đã đứng chờ sẵn, theo Mặc Vũ ra hiệu, người bên ngoài vội vàng bám theo.
Người lúc này theo sát đằng sau Mặc Vũ là một nữ tử, toàn thân tràn ngập vẻ yêu mị dụ hoặc, mỗi cử động dù là vô thức đều là mị tới tận xương để bất cứ gã đàn ông nào khi trông thấy nàng đều có thể ngay lập tức hóa thành sói già dưới trăng, nữ tử này hiển nhiên không phải ai khác mà là Mặc Vũ tư nhân nô lệ, Lạc Tú Phương, đồng thời mặt ngoài vẫn là trưởng lão Thiên Kiếm tông.
Đối với tạo hình này của hắn, Lạc Tú Phương cũng là lần đầu được chứng kiến, tự nhiên trong lòng cũng có chút cảm thán nho nhỏ.
Đều nói người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân, câu nói này ứng trên người Mặc Vũ quả thật cũng rất hợp!
Nếu không phải nàng từ trên thân Mặc Vũ mơ hồ cảm nhận được sóng pháp lực, cộng thêm trên tay hắn có đeo một chiếc không gian giới chỉ thì có lẽ còn muốn lầm tưởng Mặc Vũ chỉ là một giới phàm nhân thư sinh, chứ không cách nào nghĩ tới hắn lại là người tu luyện.
Lúc này, Mặc Vũ chưa vội cùng Lạc Tú Phương tiến đến xem xét tình hình của Lăng Phong thành, hắn ngược lại chậm rãi dạo bước bên trong phạm vi Thiên Kiếm Tông, sau đó nhắm thẳng một hướng mà đi.
Lạc Tú Phương tuy cảm thấy Mặc Vũ hành động kỳ lạ, thế nhưng không có đề lên nghi hoặc, chỉ im lặng đi theo sau lưng hắn.
Rất nhanh, hai người đi tới trước một cái cổ lão đại điện, Mặc Vũ đột nhiên đứng lại khiến cho Lạc Tú Phương lúc này đang vừa đi vừa âm thầm suy tư phía sau không để ý tới hoàn cảnh xung quanh vẫn đi tiếp mà đâm sầm vào người hắn.
Mặc Vũ bị đụng cũng là sửng sốt, thế nhưng khi hắn cảm nhận được trên lưng hai trái nhục cầu mềm mại chèn ép tràn ngập co dãn, trong lòng không kìm được thầm hô to một tiếng “Thật lớn!”, đồng thời nội tâm cũng nổi lên vô số ý nghĩ hèn mọn.
Ngược lại mặt ngoài hắn không có biểu tình khác lạ, vẫn một dạng lạnh nhạt như không có chuyện gì xảy ra.
Có điều, Mặc Vũ không để ý cũng không có nghĩa là Lạc Tú Phương sẽ không để ý, nàng hai má không tự chủ dâng lên một tầng hồng vân nhàn nhạt, có phần xấu hổ, cho dù trước mặt là bóng lưng không quá rộng rãi của Mặc Vũ cũng làm cho nàng không dám nhìn thẳng, đầu hơi cúi xuống, từ bộ ngực truyền tới từng trận cảm giác ê ẩm, râm ran, nàng thân thể cũng trở nên nóng hổi khó nhịn.
Thầm mắng bản thân không biết xấu hổ, Lạc Tú Phương có lẽ muốn giảm đi sự bối rối của bản thân, cho nên nàng mở miệng đối với Mặc Vũ hỏi thăm lấy:
“Không biết chủ nhân tới đại điện là muốn làm gì?”
Mặc Vũ tuy rằng không quá hiểu biết tâm lý nữ nhân, nhưng hắn vẫn có thể nghe ra từ trong giọng Lạc Tú Phương mang theo một chút ngại ngùng, xen lẫn hiếu kỳ, tuy không có ý định giấu diếm nguyên nhân hắn đi tới nơi này chính là muốn đem [Nghị sự điện kiến trúc tạp] ra sử dụng, thế nhưng hắn cũng không muốn lộ ra hệ thống chân ngựa, nếu không lại phải tốn một phen miệng lưỡi giải thích với nàng, cho nên hắn chỉ thuận miệng nói:
“Ta muốn thử nghiệm làm một vài thứ…”
Lạc Tú Phương càng nghe lại càng hồ đồ, nàng có chút bán tín bán nghi, đại điện tác dụng chỉ dùng khi triệu tập cao tầng Thiên Kiếm tông để mở ra hội nghị, tuy nơi này là tông phái bộ mặt, nhưng cũng chỉ thế mà thôi, so với khu vực dành cho đệ tử tu luyện còn muốn vô dụng, Mặc Vũ đây là muốn làm cái gì chứ?
Nàng Thật không thể hiểu nổi suy nghĩ trong đầu của vị chủ nhân này!
Mang theo vô số nghi hoặc trong lòng, có điều nàng không có nhiều lời, tuy chỉ mới có mấy ngày tiếp xúc, nhưng Lạc Tú Phương cũng tương đối hiểu rõ tính nết của Mặc Vũ, nếu hắn đã không có ý định nói ra, vậy thì nàng có hỏi thêm nữa cũng là vô dụng.
Mặc Vũ thì đối với biểu hiện Lạc Tú Phương âm thầm gật đầu hài lòng, hắn cũng không muốn có một tên thủ hạ quá tọc mạch vào chuyện của mình.
Không tiếp tục để ý tới Lạc Tú Phương, Mặc Vũ ngay sau đóthông qua hệ thống xác định phạm vi sử dụng, sau đó trong lòng mặc niệm đem [Nghị sự điện kiến trúc tạp] sử dụng.
Ngay sau đó, từ trong rương chứa đồ, một tấm tạp bài đột nhiên hóa thành một chùm quang mang thông qua Mặc Vũ thân thể phát xạ ra đem toàn bộ đại điện bao phủ vào bên trong.
Một tòa cung điện mới toanh, hơn nữa kiến trúc còn khác hoàn toàn so với kiến trúc của Huyền Thần đại lục đột nhiên hiển hóa, sau đó chỉ trong nháy mắt thay thế toàn bộ đại điện kiến trúc cũ.
Bên trên đại môn của cung điện treo lấy một tấm hoành phi, bên trên chỉ có ba chữ màu hoàng kim, [Nghị sự điện], mà từ ba chữ vàng này tỏa ra một loại khí tức uy nghiêm bao phủ toàn bộ phạm vị Thiên Kiếm tông.
Khí tức này bao phủ tới chỗ nào thì toàn bộ đệ tử còn có trưởng lão trong tông đang có mặt ở chỗ đó dù là đang làm gì cũng đều đột nhiên cảm nhận được một loại cảm giác tim đập nhanh, sự trung thành cùng kính ý đối với Thiên Kiếm tông trong lòng bọn họ đột nhiên không hiểu thấu dâng trào.
Mà Lạc Tú Phương lúc này đây?
Nàng hai mắt trợn tròn, cái miệng đỏ tươi mọng nước há to, sợ đến ngây cả người.
Đây…đây lại là như thế nào thủ đoạn?
Nàng từ đầu tới cuối chỉ thấy tử trong thân thể Mặc Vũ lao ra một đạo bạch quang bắn về phía đại điện, sau đó…
Vô thanh vô tức đem một tòa cung điện mới toanh thay thế!
Mà lại còn là trong nháy mắt!
Hoành phi với ba chữ hoàng kim thần bí uy nghiêm, mà bản thân cung điện tương tự tỏa ra một cỗ khí tức không hề tầm thường, Lạc Tú Phương khi đứng trước tòa cung điện này không khỏi tim đập chân run.
Quá chấn động, Lạc Tú Phương mắt đẹp vô ý nhìn về phía bóng lưng của Mặc Vũ, nàng không thể không một lần nữa phải đánh giá lại nàng vị chủ nhân này thủ đoạn, quá bí ẩn, quá thần kỳ, quá không thể tưởng tượng nổi!
Mặc Vũ hai tay chắp lấy sau lưng, ngẩng đầu nhìn ba cái hoàng kim tự, lại đánh giá phong cách kiến trúc bên trong một phen, cuối cùng cũng tương đối hài lòng, mà khi hắn thông qua hệ thống thẩm tra, kết quả trả về như sau:
[Nghị sự điện Lv.1]: Là nơi môn phái mở ra các loại hội nghị quan trọng, đồng thời là nơi dùng để tiếp khách, nghị sự điện có bao nhiêu huy hoàng tráng lệ, môn phái mặt mũi liền có bao nhiêu lớn (Có thể thăng cấp).
Tác dụng: Chấn nhiếp môn hạ đệ tử thuộc môn phái quản chế, cưỡng ép tăng lên trung thành độ 10%
Để kiểm nghiệm hiệu quả của Nghị sự điện đem lại, Mặc Vũ đối với Lạc Tú Phương quăng tới một cái [Dò xét] kỹ năng:
Tên gọi: Lạc Tú Phương
Cảnh giới: Kim đan sơ kỳ (Giả đan kỳ)(Exp: 3548/15000)
Chức vụ: Trưởng lão Thiên Kiếm tông.
Tư chất: ✮✮✮✩
Ngộ tính: ✮✮✮✮✮
Mức độ trung thành: 58%
Mức độ hảo cảm: 60%
Nhìn độ trung thành của Lạc Tú Phương chỉ đạt tới gần 60%, Mặc Vũ đã biết được nàng trong lòng lúc này đối với tông môn có bao nhiêu cảm giác, không cao lắm, chỉ trên trung bình một chút, nhưng Mặc Vũ không có thất vọng, bởi chỉ cần nghĩ tới trước đó không lâu Lạc Tú Phương còn cùng Hoàng Thắng lão đồ vật kia cấu kết phản loạn, có thể đạt trên mức trung bình 50% vậy thì đã coi như rất tốt rồi.
Không nói điều này, thế nhưng hảo cảm độ lại là cái QQ gì???
Mặc Vũ đầy đầu hỏi chấm, nghi hoặc không thôi, mà hiển nhiên, biết được đây là chuyện gì thì chỉ có hệ thống, cho nên hắn liền hướng về hệ thống hỏi ra nghi hoặc.
Qua đó hắn mới biết được hóa ra cái [Mức độ hảo cảm] này chỉ là đối với hắn áp dụng, nữ tính tu luyện giả hảo cảm độ càng cao bao nhiêu, như vậy cũng có nghĩa là các nàng trong lòng cảm giác đối với hắn có bấy nhiêu lớn, mà khi đạt tới 100% cũng có nghĩa là Mặc Vũ hoàn toàn có thể đem các nàng trở thành của hắn song tu đạo lữ, mà các nàng cũng được hưởng lấy một phần công năng của hệ thống coi như phúc lợi, giả dụ như đánh quái thăng cấp chẳng hạn…
Hệ thống làm ra thứ này hiển nhiên cũng là đã có lý do mà không phải làm bừa, theo hệ thống cách nghĩ, Mặc Vũ thân là chưởng môn, là tông chủ, là hệ thống chủ ký sinh, hắn đẳng cấp cao thì không nói, thế nhưng song tu đạo lữ của hắn đẳng cấp nếu quá thấp, so với đệ tử còn thấp kém hơn, vậy thì không phải làm mất mặt Mặc Vũ sao? Mà quan trọng là mặt mũi của hệ thống lại để ở nơi nào?
Vì không để cho bất kỳ ai coi thường nói hệ thống cùi bắp, cho nên hệ thống hiển nhiên phải ra sức!
Mặc Vũ vì điều này trong lòng lại một lần nữa không thể không đối với hệ thống phỉ nhổ, ngươi đây là sợ lão tử mất mặt hay ngươi bị mất mặt vây???
Đương nhiên để tránh trường hợp song tu đạo lữ phản bội hệ thống ký chủ là Mặc Vũ, sau đó tiết lộ ra hệ thống sự tồn tại thì bất kỳ nữ nhân nào muốn trở thành Mặc Vũ song tu đạo lữ được hệ thống công nhận thì phải cùng Mặc Vũ thông qua hệ thống ký kết tính mạng tương liên khế ước, khi đó nếu Mặc Vũ chết đi, các nàng tương tự cũng phải chết, còn nếu các nàng mà chết, Mặc Vũ thân là hệ thống chủ ký sinh, được hệ thống bảo hộ tuy sẽ không phải chết, nhưng cũng sẽ bị trọng thương.
Nói thẳng ra thì đây cũng chỉ là hệ thống thêm vào một cái phúc lợi mà thôi, Mặc Vũ cũng không bắt buộc phải đem đối phương hảo cảm độ đạt tới max 100%, hắn vẫn có thể cùng nữ nhân làm mấy cái trò tò te tí te, abcxyz…các kiểu…chỉ cần đối phương chấp nhận là được, thế nhưng hiển nhiên nếu trong trường hợp như vậy thì nữ nhân đó sẽ không được hệ thống công nhận là Mặc Vũ song tu đạo lữ, tương tự cũng không được hưởng hệ thống phúc lợi.
Về phần Mặc Vũ sau khi biết được điều này cũng cảm thấy như vậy không tệ lắm, hắn tự nhận mình không phải thái giám, ngược lại còn tương đối háo sắc, hiển nhiên hắn có dục vọng với nữ nhân, thế nhưng cũng không phải dạng ai tới cũng thu hoặc là khắp nơi gieo giống, mà là có chọn lọc cùng thước đo rõ ràng, cho nên đột nhiên xuất hiện cái hảo cảm hệ thống này, Mạc Vũ cũng khá là yêu thích
Sử Thượng Tối Cường Vô Địch Kiếm Tu
Cầm Hồng khi thấy thiếu gia của nàng bộ dạng anh tuấn như vậy cũng không khỏi nhìn thẳng hai mắt, nàng mặc dù hầu hạ Mặc Vũ cũng đã có mấy năm, thế nhưng chưa bao giờ nghĩ tới Mặc Vũ khi ăn mặc tỉ mỉ lên liền đẹp mắt như vậy.
Tất nhiên Cầm Hồng không biết được rằng người đứng trước mặt nàng lúc này không phải là người mà nàng hầu hạ mấy năm qua, chỉ là một tên thanh niên từ địa cầu xuyên qua chiếm lấy cái thân phận này mà thôi.
Y Phục chỉn chu, Mặc Vũ cho Cầm Hồng thối lui, hắn đi ra bên ngoài động phủ nơi đó có một người đã đứng chờ sẵn, theo Mặc Vũ ra hiệu, người bên ngoài vội vàng bám theo.
Người lúc này theo sát đằng sau Mặc Vũ là một nữ tử, toàn thân tràn ngập vẻ yêu mị dụ hoặc, mỗi cử động dù là vô thức đều là mị tới tận xương để bất cứ gã đàn ông nào khi trông thấy nàng đều có thể ngay lập tức hóa thành sói già dưới trăng, nữ tử này hiển nhiên không phải ai khác mà là Mặc Vũ tư nhân nô lệ, Lạc Tú Phương, đồng thời mặt ngoài vẫn là trưởng lão Thiên Kiếm tông.
Đối với tạo hình này của hắn, Lạc Tú Phương cũng là lần đầu được chứng kiến, tự nhiên trong lòng cũng có chút cảm thán nho nhỏ.
Đều nói người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân, câu nói này ứng trên người Mặc Vũ quả thật cũng rất hợp!
Nếu không phải nàng từ trên thân Mặc Vũ mơ hồ cảm nhận được sóng pháp lực, cộng thêm trên tay hắn có đeo một chiếc không gian giới chỉ thì có lẽ còn muốn lầm tưởng Mặc Vũ chỉ là một giới phàm nhân thư sinh, chứ không cách nào nghĩ tới hắn lại là người tu luyện.
Lúc này, Mặc Vũ chưa vội cùng Lạc Tú Phương tiến đến xem xét tình hình của Lăng Phong thành, hắn ngược lại chậm rãi dạo bước bên trong phạm vi Thiên Kiếm Tông, sau đó nhắm thẳng một hướng mà đi.
Lạc Tú Phương tuy cảm thấy Mặc Vũ hành động kỳ lạ, thế nhưng không có đề lên nghi hoặc, chỉ im lặng đi theo sau lưng hắn.
Rất nhanh, hai người đi tới trước một cái cổ lão đại điện, Mặc Vũ đột nhiên đứng lại khiến cho Lạc Tú Phương lúc này đang vừa đi vừa âm thầm suy tư phía sau không để ý tới hoàn cảnh xung quanh vẫn đi tiếp mà đâm sầm vào người hắn.
Mặc Vũ bị đụng cũng là sửng sốt, thế nhưng khi hắn cảm nhận được trên lưng hai trái nhục cầu mềm mại chèn ép tràn ngập co dãn, trong lòng không kìm được thầm hô to một tiếng “Thật lớn!”, đồng thời nội tâm cũng nổi lên vô số ý nghĩ hèn mọn.
Ngược lại mặt ngoài hắn không có biểu tình khác lạ, vẫn một dạng lạnh nhạt như không có chuyện gì xảy ra.
Có điều, Mặc Vũ không để ý cũng không có nghĩa là Lạc Tú Phương sẽ không để ý, nàng hai má không tự chủ dâng lên một tầng hồng vân nhàn nhạt, có phần xấu hổ, cho dù trước mặt là bóng lưng không quá rộng rãi của Mặc Vũ cũng làm cho nàng không dám nhìn thẳng, đầu hơi cúi xuống, từ bộ ngực truyền tới từng trận cảm giác ê ẩm, râm ran, nàng thân thể cũng trở nên nóng hổi khó nhịn.
Thầm mắng bản thân không biết xấu hổ, Lạc Tú Phương có lẽ muốn giảm đi sự bối rối của bản thân, cho nên nàng mở miệng đối với Mặc Vũ hỏi thăm lấy:
“Không biết chủ nhân tới đại điện là muốn làm gì?”
Mặc Vũ tuy rằng không quá hiểu biết tâm lý nữ nhân, nhưng hắn vẫn có thể nghe ra từ trong giọng Lạc Tú Phương mang theo một chút ngại ngùng, xen lẫn hiếu kỳ, tuy không có ý định giấu diếm nguyên nhân hắn đi tới nơi này chính là muốn đem [Nghị sự điện kiến trúc tạp] ra sử dụng, thế nhưng hắn cũng không muốn lộ ra hệ thống chân ngựa, nếu không lại phải tốn một phen miệng lưỡi giải thích với nàng, cho nên hắn chỉ thuận miệng nói:
“Ta muốn thử nghiệm làm một vài thứ…”
Lạc Tú Phương càng nghe lại càng hồ đồ, nàng có chút bán tín bán nghi, đại điện tác dụng chỉ dùng khi triệu tập cao tầng Thiên Kiếm tông để mở ra hội nghị, tuy nơi này là tông phái bộ mặt, nhưng cũng chỉ thế mà thôi, so với khu vực dành cho đệ tử tu luyện còn muốn vô dụng, Mặc Vũ đây là muốn làm cái gì chứ?
Nàng Thật không thể hiểu nổi suy nghĩ trong đầu của vị chủ nhân này!
Mang theo vô số nghi hoặc trong lòng, có điều nàng không có nhiều lời, tuy chỉ mới có mấy ngày tiếp xúc, nhưng Lạc Tú Phương cũng tương đối hiểu rõ tính nết của Mặc Vũ, nếu hắn đã không có ý định nói ra, vậy thì nàng có hỏi thêm nữa cũng là vô dụng.
Mặc Vũ thì đối với biểu hiện Lạc Tú Phương âm thầm gật đầu hài lòng, hắn cũng không muốn có một tên thủ hạ quá tọc mạch vào chuyện của mình.
Không tiếp tục để ý tới Lạc Tú Phương, Mặc Vũ ngay sau đóthông qua hệ thống xác định phạm vi sử dụng, sau đó trong lòng mặc niệm đem [Nghị sự điện kiến trúc tạp] sử dụng.
Ngay sau đó, từ trong rương chứa đồ, một tấm tạp bài đột nhiên hóa thành một chùm quang mang thông qua Mặc Vũ thân thể phát xạ ra đem toàn bộ đại điện bao phủ vào bên trong.
Một tòa cung điện mới toanh, hơn nữa kiến trúc còn khác hoàn toàn so với kiến trúc của Huyền Thần đại lục đột nhiên hiển hóa, sau đó chỉ trong nháy mắt thay thế toàn bộ đại điện kiến trúc cũ.
Bên trên đại môn của cung điện treo lấy một tấm hoành phi, bên trên chỉ có ba chữ màu hoàng kim, [Nghị sự điện], mà từ ba chữ vàng này tỏa ra một loại khí tức uy nghiêm bao phủ toàn bộ phạm vị Thiên Kiếm tông.
Khí tức này bao phủ tới chỗ nào thì toàn bộ đệ tử còn có trưởng lão trong tông đang có mặt ở chỗ đó dù là đang làm gì cũng đều đột nhiên cảm nhận được một loại cảm giác tim đập nhanh, sự trung thành cùng kính ý đối với Thiên Kiếm tông trong lòng bọn họ đột nhiên không hiểu thấu dâng trào.
Mà Lạc Tú Phương lúc này đây?
Nàng hai mắt trợn tròn, cái miệng đỏ tươi mọng nước há to, sợ đến ngây cả người.
Đây…đây lại là như thế nào thủ đoạn?
Nàng từ đầu tới cuối chỉ thấy tử trong thân thể Mặc Vũ lao ra một đạo bạch quang bắn về phía đại điện, sau đó…
Vô thanh vô tức đem một tòa cung điện mới toanh thay thế!
Mà lại còn là trong nháy mắt!
Hoành phi với ba chữ hoàng kim thần bí uy nghiêm, mà bản thân cung điện tương tự tỏa ra một cỗ khí tức không hề tầm thường, Lạc Tú Phương khi đứng trước tòa cung điện này không khỏi tim đập chân run.
Quá chấn động, Lạc Tú Phương mắt đẹp vô ý nhìn về phía bóng lưng của Mặc Vũ, nàng không thể không một lần nữa phải đánh giá lại nàng vị chủ nhân này thủ đoạn, quá bí ẩn, quá thần kỳ, quá không thể tưởng tượng nổi!
Mặc Vũ hai tay chắp lấy sau lưng, ngẩng đầu nhìn ba cái hoàng kim tự, lại đánh giá phong cách kiến trúc bên trong một phen, cuối cùng cũng tương đối hài lòng, mà khi hắn thông qua hệ thống thẩm tra, kết quả trả về như sau:
[Nghị sự điện Lv.1]: Là nơi môn phái mở ra các loại hội nghị quan trọng, đồng thời là nơi dùng để tiếp khách, nghị sự điện có bao nhiêu huy hoàng tráng lệ, môn phái mặt mũi liền có bao nhiêu lớn (Có thể thăng cấp).
Tác dụng: Chấn nhiếp môn hạ đệ tử thuộc môn phái quản chế, cưỡng ép tăng lên trung thành độ 10%
Để kiểm nghiệm hiệu quả của Nghị sự điện đem lại, Mặc Vũ đối với Lạc Tú Phương quăng tới một cái [Dò xét] kỹ năng:
Tên gọi: Lạc Tú Phương
Cảnh giới: Kim đan sơ kỳ (Giả đan kỳ)(Exp: 3548/15000)
Chức vụ: Trưởng lão Thiên Kiếm tông.
Tư chất: ✮✮✮✩
Ngộ tính: ✮✮✮✮✮
Mức độ trung thành: 58%
Mức độ hảo cảm: 60%
Nhìn độ trung thành của Lạc Tú Phương chỉ đạt tới gần 60%, Mặc Vũ đã biết được nàng trong lòng lúc này đối với tông môn có bao nhiêu cảm giác, không cao lắm, chỉ trên trung bình một chút, nhưng Mặc Vũ không có thất vọng, bởi chỉ cần nghĩ tới trước đó không lâu Lạc Tú Phương còn cùng Hoàng Thắng lão đồ vật kia cấu kết phản loạn, có thể đạt trên mức trung bình 50% vậy thì đã coi như rất tốt rồi.
Không nói điều này, thế nhưng hảo cảm độ lại là cái QQ gì???
Mặc Vũ đầy đầu hỏi chấm, nghi hoặc không thôi, mà hiển nhiên, biết được đây là chuyện gì thì chỉ có hệ thống, cho nên hắn liền hướng về hệ thống hỏi ra nghi hoặc.
Qua đó hắn mới biết được hóa ra cái [Mức độ hảo cảm] này chỉ là đối với hắn áp dụng, nữ tính tu luyện giả hảo cảm độ càng cao bao nhiêu, như vậy cũng có nghĩa là các nàng trong lòng cảm giác đối với hắn có bấy nhiêu lớn, mà khi đạt tới 100% cũng có nghĩa là Mặc Vũ hoàn toàn có thể đem các nàng trở thành của hắn song tu đạo lữ, mà các nàng cũng được hưởng lấy một phần công năng của hệ thống coi như phúc lợi, giả dụ như đánh quái thăng cấp chẳng hạn…
Hệ thống làm ra thứ này hiển nhiên cũng là đã có lý do mà không phải làm bừa, theo hệ thống cách nghĩ, Mặc Vũ thân là chưởng môn, là tông chủ, là hệ thống chủ ký sinh, hắn đẳng cấp cao thì không nói, thế nhưng song tu đạo lữ của hắn đẳng cấp nếu quá thấp, so với đệ tử còn thấp kém hơn, vậy thì không phải làm mất mặt Mặc Vũ sao? Mà quan trọng là mặt mũi của hệ thống lại để ở nơi nào?
Vì không để cho bất kỳ ai coi thường nói hệ thống cùi bắp, cho nên hệ thống hiển nhiên phải ra sức!
Mặc Vũ vì điều này trong lòng lại một lần nữa không thể không đối với hệ thống phỉ nhổ, ngươi đây là sợ lão tử mất mặt hay ngươi bị mất mặt vây???
Đương nhiên để tránh trường hợp song tu đạo lữ phản bội hệ thống ký chủ là Mặc Vũ, sau đó tiết lộ ra hệ thống sự tồn tại thì bất kỳ nữ nhân nào muốn trở thành Mặc Vũ song tu đạo lữ được hệ thống công nhận thì phải cùng Mặc Vũ thông qua hệ thống ký kết tính mạng tương liên khế ước, khi đó nếu Mặc Vũ chết đi, các nàng tương tự cũng phải chết, còn nếu các nàng mà chết, Mặc Vũ thân là hệ thống chủ ký sinh, được hệ thống bảo hộ tuy sẽ không phải chết, nhưng cũng sẽ bị trọng thương.
Nói thẳng ra thì đây cũng chỉ là hệ thống thêm vào một cái phúc lợi mà thôi, Mặc Vũ cũng không bắt buộc phải đem đối phương hảo cảm độ đạt tới max 100%, hắn vẫn có thể cùng nữ nhân làm mấy cái trò tò te tí te, abcxyz…các kiểu…chỉ cần đối phương chấp nhận là được, thế nhưng hiển nhiên nếu trong trường hợp như vậy thì nữ nhân đó sẽ không được hệ thống công nhận là Mặc Vũ song tu đạo lữ, tương tự cũng không được hưởng hệ thống phúc lợi.
Về phần Mặc Vũ sau khi biết được điều này cũng cảm thấy như vậy không tệ lắm, hắn tự nhận mình không phải thái giám, ngược lại còn tương đối háo sắc, hiển nhiên hắn có dục vọng với nữ nhân, thế nhưng cũng không phải dạng ai tới cũng thu hoặc là khắp nơi gieo giống, mà là có chọn lọc cùng thước đo rõ ràng, cho nên đột nhiên xuất hiện cái hảo cảm hệ thống này, Mạc Vũ cũng khá là yêu thích
Sử Thượng Tối Cường Vô Địch Kiếm Tu
Đánh giá:
Truyện Sử Thượng Tối Cường Vô Địch Kiếm Tu
Story
Chương 24: Hệ thống phúc lợi!
10.0/10 từ 29 lượt.