Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Chương 673: C673: Vậy sao
83@-
"Vâng!" Mike lấy điện thoại ra và nhanh chóng tìm được dãy số cần liên lạc. Một lúc sau điện thoại kết nối.
U Linh cầm điện thoại, cố nở nụ cười nói: "Tướng quân Bruce thân mến, gần đây ông vẫn khỏe chứ?"
"Làm phiền cậu quan tâm rồi, tôi sống rất tốt."
Một giọng nói già nua truyền đến từ bên kia điện thoại.
"Vậy sao?"
U Linh cười giễu: "Gần đây bản đế sống không tốt lắm!"
"Vì Quân Đế sao?"
"Đúng vậy!"
U Linh thừa nhận thẳng thắn.
Bruce khinh bỉ nói: "U Linh, cậu và Quân Đế đều là Tứ Đế, tôi chẳng hiểu vì sao cậu lại phải e ngại hắn?”
"Tướng quân Bruce hiểu lầm rồi, không phải bản đế sợ hắn!" "mm
Bruce bỗng cất cao giọng: "Cậu ăn ngủ không yên không phải vì Quân Đế sao?"
"Đúng là vì hẳn, nhưng điều này không có nghĩa là bản đế sợ hẳn!"
U Linh cười giễu: "Bản đế chỉ không thích làm những việc chưa nắm chắc, nên hiện tại bản đế cần các ông giúp!"
"Xin lỗi, chuyện này chúng tôi không giúp cậu được."
Bruce từ chối thẳng thừng.
Trên mặt U Linh hiện lên vẻ giận dữ, giọng nói đanh lại: "Tướng quân Bruce, mấy năm nay bản đế đã làm giúp các ông không ít chuyện, hiện tại các ông muốn qua cầu rút ván sao?”
Nghe vậy, Bruce ở đầu bên kia điện thoại im lặng.
Tứ đế bát vương thập nhị tướng có lẽ sẽ khiến nhiều người sợ hãi, nhưng trong mắt họ thì đó chỉ là một đám ngang ngược tàn ác chẳng thể lộ diện ngoài ánh sáng.
Mà họ bằng lòng ủng hộ U Linh chẳng qua vì cần một người phát ngôn trấn áp những kẻ râu ria giúp họ thôi.
Ủng hộ thì ủng hộ, nhưng muốn họ bỏ công sức đi giúp đỡ một con rối thì rõ ràng không có khả năng.
"Tướng quân Bruce, tôi chỉ có một yêu cầu, phái đội đặc nhiệm SEAL của các ông tới giúp tôi đối phó với quân U Minh là được!"
U Linh nói ra đề nghị của mình.
"Không được!"
Bruce lập tức từ chối.
Đội đặc nhiệm SEAL là con át chủ bài của họ, mỗi đội viên trong đó đều có thể đảm đương một cối, cho dù là chính họ thì không tới đường cùng cũng sẽ không sử dụng đội ngũ hàng đầu này.
Dù sao việc mất đi bất kỳ đội viên nào trong nhóm cũng là tổn thất lớn với họ!
"Tướng quân Bruce nói vậy là có ý gì?"
Vẻ mặt U Linh dữ tợn, lửa giận bùng lên.
Bruce trâm ngâm đáp: "Nếu như cậu sợ Quân Đế thì chúng tôi có thể đứng ra khuyên can, đảm bảo bên Quân Đế sẽ không tới gây sự với cậu!"
Giọng ông ta vô cùng tự tin, bởi vì ông tha cho rằng Quân Đế không có gan để làm bá chủ thế giới.
"Không!" U Linh giận dữ nói: "Nếu mấy người tới đàm phán với Quân Đế thì tất cả mọi người sẽ cho rằng tôi sợ Quân Đế, sau này tôi còn mặt mũi nào để có chỗ đứng trong thế giới Hắc Ám?"
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Một áp lực vô hình như bao trùm toàn bộ điện U Linh. U Linh hút thuốc, gương mặt âm trầm dọa người.
Long Đế đã chết, Lang Vương chỉ là một kẻ ngu sỉ tứ chỉ phát triển trong mắt gã, không đáng sợ, Quân Đế mới là mối họa lớn của gã.
Hơn nữa sau khi biết được thực lực của Quân Đế từ Peres, gã càng không dám xem thường.
Quân Đế, đây chính là đối thủ đáng gờm trong cuộc đời gãt
"Mike."
"Đại Đế!"
Một người đàn ông tóc dài bước vào đại điện.
U Linh nói với vẻ nghiêm trọng: "Liên lạc với tướng quân Bruce nước Mỹ giúp
"Vâng!" Mike lấy điện thoại ra và nhanh chóng tìm được dãy số cần liên lạc. Một lúc sau điện thoại kết nối.
U Linh cầm điện thoại, cố nở nụ cười nói: "Tướng quân Bruce thân mến, gần đây ông vẫn khỏe chứ?"
"Làm phiền cậu quan tâm rồi, tôi sống rất tốt."
Một giọng nói già nua truyền đến từ bên kia điện thoại.
"Vậy sao?"
U Linh cười giễu: "Gần đây bản đế sống không tốt lắm!"
"Vì Quân Đế sao?"
"Đúng vậy!"
U Linh thừa nhận thẳng thắn.
Bruce khinh bỉ nói: "U Linh, cậu và Quân Đế đều là Tứ Đế, tôi chẳng hiểu vì sao cậu lại phải e ngại hắn?”
"Tướng quân Bruce hiểu lầm rồi, không phải bản đế sợ hắn!" "mm
Bruce bỗng cất cao giọng: "Cậu ăn ngủ không yên không phải vì Quân Đế sao?"
"Đúng là vì hẳn, nhưng điều này không có nghĩa là bản đế sợ hẳn!"
U Linh cười giễu: "Bản đế chỉ không thích làm những việc chưa nắm chắc, nên hiện tại bản đế cần các ông giúp!"
"Xin lỗi, chuyện này chúng tôi không giúp cậu được."
Bruce từ chối thẳng thừng.
Trên mặt U Linh hiện lên vẻ giận dữ, giọng nói đanh lại: "Tướng quân Bruce, mấy năm nay bản đế đã làm giúp các ông không ít chuyện, hiện tại các ông muốn qua cầu rút ván sao?”
Nghe vậy, Bruce ở đầu bên kia điện thoại im lặng.
Tứ đế bát vương thập nhị tướng có lẽ sẽ khiến nhiều người sợ hãi, nhưng trong mắt họ thì đó chỉ là một đám ngang ngược tàn ác chẳng thể lộ diện ngoài ánh sáng.
Mà họ bằng lòng ủng hộ U Linh chẳng qua vì cần một người phát ngôn trấn áp những kẻ râu ria giúp họ thôi.
Ủng hộ thì ủng hộ, nhưng muốn họ bỏ công sức đi giúp đỡ một con rối thì rõ ràng không có khả năng.
"Tướng quân Bruce, tôi chỉ có một yêu cầu, phái đội đặc nhiệm SEAL của các ông tới giúp tôi đối phó với quân U Minh là được!"
U Linh nói ra đề nghị của mình.
"Không được!"
Bruce lập tức từ chối.
Đội đặc nhiệm SEAL là con át chủ bài của họ, mỗi đội viên trong đó đều có thể đảm đương một cối, cho dù là chính họ thì không tới đường cùng cũng sẽ không sử dụng đội ngũ hàng đầu này.
Dù sao việc mất đi bất kỳ đội viên nào trong nhóm cũng là tổn thất lớn với họ!
"Tướng quân Bruce nói vậy là có ý gì?"
Vẻ mặt U Linh dữ tợn, lửa giận bùng lên.
Bruce trâm ngâm đáp: "Nếu như cậu sợ Quân Đế thì chúng tôi có thể đứng ra khuyên can, đảm bảo bên Quân Đế sẽ không tới gây sự với cậu!"
Giọng ông ta vô cùng tự tin, bởi vì ông tha cho rằng Quân Đế không có gan để làm bá chủ thế giới.
"Không!" U Linh giận dữ nói: "Nếu mấy người tới đàm phán với Quân Đế thì tất cả mọi người sẽ cho rằng tôi sợ Quân Đế, sau này tôi còn mặt mũi nào để có chỗ đứng trong thế giới Hắc Ám?"
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Đánh giá:
Truyện Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Story
Chương 673: C673: Vậy sao
10.0/10 từ 36 lượt.