Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Chương 404: C404: Tia chết chóc
96@-
“Akino Tsuru!” Koizumi ngắt lời uy hiếp nói: “Nếu như cậu dám làm mất mặt võ giả nước Nhật chúng ta, có tin tôi lập tức giết câu không?”
Đối mặt uy hiếp, Akino Tsuru tức giận không dám nói gì, sau khi cân nhắc lợi hại, chỉ có thể kiên trì đi lên võ đài.
Nam Cung Thạc bất mãn nói: “Bảo người của các anh cùng tiến lên đi, đừng lãng phí thời gian nữa.”
Ngang ngược, phách lối. Bốn chữ này thể hiện trên người Đại hộ pháp vô cùng nhuần nhuyễn.
Akino Tsuru lập tức vui vẻ, quay đầu hô to: “Anh Koizumi, mời đi lên cùng tôi ứng chiến.”
Lúc trước Nam Cung Thạc bảo bọn họ cùng tiến lên, tất cả mọi người tưởng ông ta phát ngôn bừa bãi, nhưng lúc Akasaka Moto bị giết chết ngay lập tức, ông
†a đã chứng minh mình có thực lực này.
Cho nên Akino Tsuru trực tiếp không biết xấu hổ gọi Koizumi đi lên liên thủ với mình.
Chỉ cần thắng trận đấu này, bọn họ vẫn có thể cứu rỗi danh dự cho võ giả nước Nhật.
Dường như Koizumi cũng nghĩ tới điểm này, hẳn ta sải bước tiến lên võ đài.
“Không thể không thừa nhận ông rất mạnh, nhưng tự phụ chính là điểm yếu của ông.”
“ồn ào.” Trong miệng Nam Cung Thạc phun ra bốn chữ, ông ta lập tức nhảy lên không trung liên đá đá mười mấy phát.
“Âm ầm ầm” Mặc dù Koizumi và Akino Tsuru chống đỡ kịp lúc, nhưng tốc độ Thiên Tàn Cước của Đại hộ pháp rất nhanh, sức lực đủ nặng, sao bọn họ có thể chống đỡ?
“Keng!”
“Keng...” Koizumi và Akino Tsuru liên tiếp rút đao, một trái một phải bổ tới.
Thân thể trên không trung của Nam Cung Thạc xoay tròn tám mươi độ, khoảng khác rơi xuống đất giống như quỷ mị vọt tới trước mặt hai người.
“Muốn chết!” “Đi chết đi!” Koizumi thu đao rồi xuất đao, bổ ngang về phía Nam Cung Thạc.
Một đao kia cũng đủ để nhìn ra đệ nhất thiên tài Aikido này cũng không phải có tiếng mà không có miếng.
Trong mắt Nam Cung Thạc đầy vẻ khinh thường, ông ta hơi ngửa người ra sau và lướt qua lưỡi đao.
Nhưng mà trên mặt Akino Tsuru một bên đã lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Bởi vì một đao kia của Koizumi không bổ trúng Nam Cung Thạc, nhưng lại chém thẳng về phía hắn ta.
“AI” Kết quả không ngoài ý muốn, cổ Akino Tsuru bị rạch một đường, máu tươi văng tung tóe.
“Âm!” Đến chết hắn ta cũng không nghĩ tới sẽ chết trong tay bản thân.
Koizumi cũng khiếp sợ, nhưng lúc này vốn không kịp hối hận, chỉ có thể lần nữa xách đao lên chém một đao sát đất về phía Nam Cung Thạc.
“Uỳnh!” Một đạo đao khí vô hình chém vỡ mặt đất. “Cả đời bản tọa ghét nhất người sống tạm bợ như các người, nên giết!”
Tia chết chóc trong mắt Nam Cung Thạc hiện lên, ông ta nhảy lên không trung và đá Koizumi.
“Ầm ầm ầm..” Thiên Tàn Cước giống như Vô Ảnh Cước, Nam Cung Thạc đá một cước thì Koizumi lùi lại một bước.
“Vù!"
Cuối cùng Nam Cung Thạc không hề giữ lại cước nào, ông ta mạnh mẽ đá gãy cổ Koizumi, đầu người lăn xuống đất như quả bóng da.
Một màn này vô cùng máu tanh. Người Nhật trong võ quán che miệng, cảm thấy da đầu run lên.
Koizumi bị người ta đá chết rồi, võ giả nước Nhật bọn họ thua bởi võ giả nước Hạ.
“Đóng cửa, đánh chó!” Lý Trạch Vũ vừa ra lệnh một tiếng, Yoshikawa Tomirou lập tức sai người phong tỏa võ quán, đồng thời đuổi tất cả người của truyền thông đi.
Không ai lại ngoan ngoãn chờ chết.
Tano Futao biết Lý Trạch Vũ muốn chém tận giết tuyệt, gã ta lập tức vung tay lên: “Giết bọn họ.”
Lúc này chưởng môn các pháp lập tức đứng ra nghênh chiến, lại bị Lý Trạch Vũ giơ tay ngăn cản.
“Tất cả lui ra, để bổn minh chủ đến xử lý bọn họ...”
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Vừa nói ra, tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt.
Võ giả nước Hạ thua rồi sẽ phải công khai thần phục võ đạo đạo nước Nhật trước toàn thế giới.
Mà nếu bọn họ thua, tất cả đều phải chết.
Koizumi trầm giọng nói: “Anh Akino, không cầu anh có thể đánh bại đối phương, chỉ mong anh có thể tiêu hao một chút sức lực của đối phương, đến lúc đó lại để tôi ra tay kết liễu hắn.”
Akino Tsuru vẫn không đồng ý.
Dù sao hắn ta vừa vào sân, tám chín phần mười là bay màu rồi.
“Akino Tsuru, anh có thể yên tâm, nếu như anh bất hạnh chết trận, tôi sẽ chăm sóc người nhà của anh thật tốt.”
Tano Futao mạnh mẽ cam đoan.
Nhưng mà không ai biết trong tiềm thức gã càng hy vọng Akino Tsuru chết đi, bởi vì sắc đẹp cô vợ của hắn ta không tệ lắm.
“Hội trưởng, tôi...”
“Akino Tsuru!” Koizumi ngắt lời uy hiếp nói: “Nếu như cậu dám làm mất mặt võ giả nước Nhật chúng ta, có tin tôi lập tức giết câu không?”
Đối mặt uy hiếp, Akino Tsuru tức giận không dám nói gì, sau khi cân nhắc lợi hại, chỉ có thể kiên trì đi lên võ đài.
Nam Cung Thạc bất mãn nói: “Bảo người của các anh cùng tiến lên đi, đừng lãng phí thời gian nữa.”
Ngang ngược, phách lối. Bốn chữ này thể hiện trên người Đại hộ pháp vô cùng nhuần nhuyễn.
Akino Tsuru lập tức vui vẻ, quay đầu hô to: “Anh Koizumi, mời đi lên cùng tôi ứng chiến.”
Lúc trước Nam Cung Thạc bảo bọn họ cùng tiến lên, tất cả mọi người tưởng ông ta phát ngôn bừa bãi, nhưng lúc Akasaka Moto bị giết chết ngay lập tức, ông
†a đã chứng minh mình có thực lực này.
Cho nên Akino Tsuru trực tiếp không biết xấu hổ gọi Koizumi đi lên liên thủ với mình.
Chỉ cần thắng trận đấu này, bọn họ vẫn có thể cứu rỗi danh dự cho võ giả nước Nhật.
Dường như Koizumi cũng nghĩ tới điểm này, hẳn ta sải bước tiến lên võ đài.
“Không thể không thừa nhận ông rất mạnh, nhưng tự phụ chính là điểm yếu của ông.”
“ồn ào.” Trong miệng Nam Cung Thạc phun ra bốn chữ, ông ta lập tức nhảy lên không trung liên đá đá mười mấy phát.
“Âm ầm ầm” Mặc dù Koizumi và Akino Tsuru chống đỡ kịp lúc, nhưng tốc độ Thiên Tàn Cước của Đại hộ pháp rất nhanh, sức lực đủ nặng, sao bọn họ có thể chống đỡ?
“Keng!”
“Keng...” Koizumi và Akino Tsuru liên tiếp rút đao, một trái một phải bổ tới.
Thân thể trên không trung của Nam Cung Thạc xoay tròn tám mươi độ, khoảng khác rơi xuống đất giống như quỷ mị vọt tới trước mặt hai người.
“Muốn chết!” “Đi chết đi!” Koizumi thu đao rồi xuất đao, bổ ngang về phía Nam Cung Thạc.
Một đao kia cũng đủ để nhìn ra đệ nhất thiên tài Aikido này cũng không phải có tiếng mà không có miếng.
Trong mắt Nam Cung Thạc đầy vẻ khinh thường, ông ta hơi ngửa người ra sau và lướt qua lưỡi đao.
Nhưng mà trên mặt Akino Tsuru một bên đã lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Bởi vì một đao kia của Koizumi không bổ trúng Nam Cung Thạc, nhưng lại chém thẳng về phía hắn ta.
“AI” Kết quả không ngoài ý muốn, cổ Akino Tsuru bị rạch một đường, máu tươi văng tung tóe.
“Âm!” Đến chết hắn ta cũng không nghĩ tới sẽ chết trong tay bản thân.
Koizumi cũng khiếp sợ, nhưng lúc này vốn không kịp hối hận, chỉ có thể lần nữa xách đao lên chém một đao sát đất về phía Nam Cung Thạc.
“Uỳnh!” Một đạo đao khí vô hình chém vỡ mặt đất. “Cả đời bản tọa ghét nhất người sống tạm bợ như các người, nên giết!”
Tia chết chóc trong mắt Nam Cung Thạc hiện lên, ông ta nhảy lên không trung và đá Koizumi.
“Ầm ầm ầm..” Thiên Tàn Cước giống như Vô Ảnh Cước, Nam Cung Thạc đá một cước thì Koizumi lùi lại một bước.
“Vù!"
Cuối cùng Nam Cung Thạc không hề giữ lại cước nào, ông ta mạnh mẽ đá gãy cổ Koizumi, đầu người lăn xuống đất như quả bóng da.
Một màn này vô cùng máu tanh. Người Nhật trong võ quán che miệng, cảm thấy da đầu run lên.
Koizumi bị người ta đá chết rồi, võ giả nước Nhật bọn họ thua bởi võ giả nước Hạ.
“Đóng cửa, đánh chó!” Lý Trạch Vũ vừa ra lệnh một tiếng, Yoshikawa Tomirou lập tức sai người phong tỏa võ quán, đồng thời đuổi tất cả người của truyền thông đi.
Không ai lại ngoan ngoãn chờ chết.
Tano Futao biết Lý Trạch Vũ muốn chém tận giết tuyệt, gã ta lập tức vung tay lên: “Giết bọn họ.”
Lúc này chưởng môn các pháp lập tức đứng ra nghênh chiến, lại bị Lý Trạch Vũ giơ tay ngăn cản.
“Tất cả lui ra, để bổn minh chủ đến xử lý bọn họ...”
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Đánh giá:
Truyện Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Story
Chương 404: C404: Tia chết chóc
10.0/10 từ 36 lượt.