Song Trùng

Chương 302: Trị bệnh nói lắp

"Đúng rồi Âm Âm, vậy bạn đồng hành của họ là ai thế? Chúng ta có biết trước luôn không?" Kỷ Thần Hi xem sơ lược kịch bản và thông tin của những khách mời, liền nảy sinh chút tò mò mà lên tiếng hỏi.

Thật ra với tên tuổi và địa vị của cả bốn khách mời, thì chương trình đã đảm bảo được lưu lượng người xem ở mức cao nhất. Nên việc bạn đồng hành của mỗi khách mời là ai cũng không quan trọng lắm. Tuy nhiên, biết thêm một chút có lẻ sẽ dễ nói chuyện và làm việc cùng nhau hơn trong tương lai thì sao?

Thế nhưng Diệp Mộc Âm lắc đầu đáp:"Mình không biết, vì bạn đồng hành được khách mời tự do lựa chọn, để tăng tính chân thật cho chương trình. Nên đến ngày quay, cụ thể là hôm nay, thì toàn bộ dàn cast mới được lộ diện."

"Ra là thế..." Kỷ Thần Hi khẽ gật đầu tỏ ý đã hiểu.

Cùng lúc đó, Tịch Cảnh Đăng và Kha Liêm Hạo cùng nhau trở lại, đặc biệt lần này trên mặt của anh chàng quản lý kia còn xuất hiện thêm một cặp kính đen, Kỷ Thần Hi trông thấy quả thật nhịn cười không nổi.

Diệp Mộc Âm cũng nổi hứng mà trêu:"Anh Hạo, trời chưa đủ tối sao, anh còn đeo thêm cái kính đó vậy?"

Không biết Tịch Cảnh Đăng đã nói gì, nhưng có thể nhìn thấy rõ trên trán của Kha Liêm Hạo vẫn còn một tầng hồ hôi lạnh, anh ta cười gượng trả lời:"Mắt...mắt anh hơi đau...nên...nên đeo kính thôi."

"Tôi và Dương Dương đã xem kịch bản xong rồi, tiếp theo có cần phải đi làm quen với mọi người trong đoàn trước không?" Kỷ Thần Hi thay đổi cách xưng hô để tránh gọi nhầm tên thật của Tịch Cảnh Dương. Nhưng cũng vì cô đổi cách gọi mà ai kia đang cảm thấy vui vẻ trong lòng.


"Làm...làm quen?"

"Anh Hạo phải không? Anh mắc chứng...rối loạn ngôn ngữ à?" Kỷ Thần Hi cười nói, hình như từ lúc gặp mặt đến giờ, anh chàng quản lý này chưa nói được câu nào hoàn chỉnh cả.

Tịch Cảnh Đăng đáp lời ngay:"Chị dâu, chị cứ nói thẳng là anh ta bị nói lắp đi, em thật sự đang suy nghĩ việc đổi quản lý đây."

Kha Liêm Hạo bị doạ đến xanh mặt, liền nói một mạch vô cùng lưu loát:"Cậu muốn đổi ai? Còn ai có thể làm quản lý tốt hơn tôi nữa? Tôi đi với cậu từ những ngày đầu, giờ cậu hot rồi, cậu lại muốn đuổi tôi đi? Trái tim mỏng manh yếu đuối này của tôi cũng sẽ bị tổn thương đó có biết không!"

"À...hoá ra anh có thể nói chuyện bình thường sao?" Tịch Cảnh Đăng ồ lên, tỏ vẻ bất ngờ.

Kha Liêm Hạo giận đến đỏ mặt:"Không nể tình Âm Âm dễ thương, thì tôi mới là người đổi nghệ sĩ là cậu chứ không phải cậu đổi quản lý đâu!"

Nghe Kha Liêm Hạo nhắc đến tên mình, Diệp Mộc Âm cũng tiếp lời:"Anh Hạo, quên nói với anh, Tiêu Tiêu hiện tại là bạn trai của em, nên nếu anh muốn tìm nghệ sĩ khác thì cứ việc đi, em sẽ đi cùng anh ấy."


Kha Liêm Hạo mặc đầy đắc ý nói:"Nghe thấy chưa! Cô ấy nói cậu là bạn trai cô ấy...bạn...trai...???"

"Từ từ...Âm Âm, em...em vừa nói gì cơ?"

Diệp Mộc Âm vui vẻ lặp lại lời vừa nói:"Em sẽ đi cùng anh ấy."

"Không, câu trước cơ."

"Anh cứ tìm nghệ sĩ khác đi."

"Câu trước đó nữa, câu đầu tiên ấy."

"À, Vân Tiêu là bạn trai của em, là kiểu bạn trai bạn gái giống Hi Thần và anh trai Tiêu Tiêu."

"..."

"..."

"..."

Kha Liêm Hạo đứng hình mất một lúc lâu, anh ta không tài nào tiêu hoá được chuyện mà bản thân nghe thấy. Anh vẫn cố gắng xác nhận lại lần nữa:"Hai...hai người...hai người ở bên nhau rồi?"

Kỷ Thần Hi ở bên cạnh nhìn Kha Liêm Hạo mà suy tư. Trông thấy cô cứ nhìn chằm chằm vào người đàn ông khác, Tịch Cảnh Dương lại có chút không vui:"Suy nghĩ gì thế?"

Kỷ Thần Hi nhướng mày:"Em đang nghĩ, liệu Evan có chữa được bệnh nói lắp không?"

Tịch Cảnh Dương phụt cười:"Evan là thần y, nhưng cũng không phải toàn năng, em mà đi hỏi cậu ta câu này, cậu ta sẽ khóc đấy."

Cô gái khẽ gật gù:"Anh nói đúng, vậy em đi hỏi bác sĩ Phó vậy."

Tịch Cảnh Dương:"..."


Vợ à, vấn đề không phải là em hỏi ai, bởi vì vấn đề về ngôn ngữ là do bản thân anh ta, dù là ai cũng khó có thể can thiệp được, trừ khi anh ta tự mình khắc phục thôi.

Bên phía hai người thì cười nói vui vẻ, nhưng bên phía Kha Liêm Hạo thì lại như sét đánh giữa trời quang, nhất là khi Diệp Mộc Âm xác nhận lần nữa về quan hệ giữa cô và Tịch Cảnh Đăng.

Ngay lúc này một tiếng nói truyền đến:"Mọi người, chuẩn bị xong chưa, chúng ta chuẩn bị bắt đầu giao lưu khách mời với nhau."

Hoá ra đó là một thành viên của tổ chương trình đến để nhắc nhở họ tiến độ công việc.

Hiện tại Kha Liêm Hạo cứ ngơ ngẩn mà đứng yên bất động, buộc Tịch Cảnh Đăng phải tự mình lên tiếng:"Chúng tôi chuẩn bị xong rồi, qua ngay đây, anh cứ đi trước đi."

"Được, ảnh đế Vân, mọi người tranh thủ nhé." Nói xong anh chàng kia xoay người rời đi.

Kỷ Thần Hi ngay lập tức bật ngón tay cái với Tịch Cảnh Đăng. Ảnh đế quả thật là ảnh đế, diễn cũng hay thật đó! Rõ ràng còn chưa xem qua kịch bản, vậy mà cứ như bản thân đã chuẩn bị kỹ càng lắm rồi!

...----------------...

Song Trùng
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Song Trùng Truyện Song Trùng Story Chương 302: Trị bệnh nói lắp
10.0/10 từ 23 lượt.
loading...