Song Trùng
Chương 190: Phá hủy dữ liệu
Chỉ với một câu nói ngắn ngủi của Kỷ Thần Hi, nhưng lại như sấm chớp giữa trời quang trong tình hình hiện tại.
Những ngón tay thon dài đang lả lướt trên bàn phím máy tính cũng chỉ vì một tiếng gọi mà cứng đờ.
Tịch Cảnh Dương rủ mắt xuống, cố nén cơn kích động mà nhìn về phía cô:"Máy tính ở đây, tùy em chọn."
Toàn thể người có mặt trong phòng an ninh mạng lúc này:"..."
Có phải họ đã nghe điều không nên nghe rồi không? Bọn họ sẽ không bị diệt khẩu chứ? Bây giờ giả mù giả điếc liệu có muộn quá không?
Ngay khi Tịch Cảnh Dương đáp lời cô, Kỷ Thần Hi vui vẻ mỉm cười nhìn Khương Đình Văn:"Chú à, có thể cho tôi mượn máy rồi chứ?"
"Được...tất...tất nhiên...rồi..." Khoé miệng Khương Đình Văn cứng đờ, không dám nói thêm một lời dư thừa nào nữa mà trực tiếp đứng dậy.
Nhưng cùng vì hành động này mà gây ra một làn sống dư luận không hề nhỏ.
Các chuyên viên bảo mật lúc này đang liều mạng ngăn cản các đợt tấn công dồn dập của hacker cũng khoan dừng lại mà nhìn nhau, trong đó còn có một số người thì thầm to nhỏ.
"Bà chủ...xinh thật đó..."
"Đẹp thì có tác dụng gì? Cô ta không thấy chúng ta đang làm việc sao? Đây là muốn đến để quậy phá?"
"Biết vậy thì sao? Cậu không nhìn mặt tảng...Tịch Tổng đi, cứ kiểu "vợ muốn bán công ty cũng được" kia, thì ai dám lên tiếng ngăn cản?"
"Hình như không ai để ý đến chuyện cô ấy còn quá nhỏ sao? Trông cứ như 17,18 tuổi. Chẳng lẻ sở thích của sếp Tịch là cỏ non?"
Bên phía Tịch Cảnh Dương, tuy anh rất vui vì cô muốn công khai quan hệ của hai người. Không may thay, bọn hacker kia không cho anh cơ hội, nên anh đành kiềm nén cơn kích động trong lòng xuống rồi tiếp tục gia tăng bảo mật.
Bên của Kỷ Thần Hi, cô cũng không buồn quan tâm những lời người khác nói, hay thậm chí là bị người ta nhận ra.
Các đầu ngón tay của cô di chuyển trên bàn phím một cách nhịp nhàng, mượt mà và đầy uyển chuyển giống như khi cô đang gõ đàn piano. Các ngón tay thon dài của cô biết tạo ra những âm thanh êm ái từ bàn phím, khiến cho mỗi âm tựa như một giai điệu trong một bản nhạc tình cảm đầy cảm xúc.
Tuy nhiên, đó chưa phải là điều gì đáng nói, khi lần lượt tất cả các hệ thống máy chủ đều được tăng cường một lớp tường lửa vô cùng mạnh, khiến cho hacker phía bên kia dù cố gắng thế nào cũng không công kích nổi.
Đặc biệt, không giống với tường lửa Tịch Cảnh Dương tạo ra trước đó, mà lần này tường lửa do Kỷ Thần Hi dựng lên đã có khả năng bảo mật trên toàn hệ thống máy chủ, liên kết các đường mạng với nhau, vừa có thể bảo vệ an toàn hệ thống mạng, vừa có khả năng sao lưu dữ liệu.
Nhìn những gì đang xảy ra trên màn hình lớn và từ máy tính của mình, các chuyên viên mạng của Tịch Thị chỉ biết há hốc mồm. Họ nhìn về phía vị tổng tài không gì là không làm được của mình, cùng với tiểu kiều thê siêu cấp đại thần của anh ta, cùng nhau song kiếm hợp bích lả lướt trên bàn phím mà chỉ biết câm nín.
"Cuối cùng tôi cũng biết...người thế nào mới xứng với Đại Boss rồi..."
"Mây tầng nào gặp mây tầng đó quả không sai..."
"Bà chủ tương lai cừ như vậy, chúng ta có khi nào sắp mất việc rồi không?"
Lần này những lời xì xào về Kỷ Thần Hi đã thay đổi, đa số mọi người đều nể phục khả năng của cô và cảm thấy cô xứng đôi với Tịch Cảnh Dương.
Nhưng vẫn như trước đó, hai nhân vật chính trong câu chuyện lại không hề quan tâm, họ vẫn đang tập trung đối phó với nhóm hacker.
Bên cạnh đó, Khương Đình Văn đang nhìn theo thao tác tay của Kỷ Thần Hi đến nỗi tròng mắt cũng sắp rớt xuống đất mà cảm thán nói:"Sao...sao lại có thể..."
Kỷ Thần Hi cũng rất vui lòng giải đáp thắc mắc cho ông chú già đã cho cô mượn máy tính:"Chú à, ngay từ đầu chú đã không xác định đúng mục đích của bọn chúng, cứ chăm chăm vào việc bảo mật dữ liệu tránh bị đánh cắp, cho nên sẽ không thể phòng thủ tuyệt đối được rồi!"
"Hả? Vậy mục đích của chúng là gì?" Khương Đình Văn ngờ ngác hỏi.
"Là phá hủy dữ liệu!" Tịch Cảnh Dương và Kỷ Thần Hi cùng đồng thanh lên tiếng. Khiến cho hai người không khỏi nhìn nhau một cái rồi mỉm cười.
Quả thực mục đích ngay từ lúc đầu của nhóm hacker kia không phải là ăn cắp dữ liệu mật của Tịch Thị, mà là lợi dụng những lỗ hỏng trong công tác bảo mật của hệ thống mạng, buộc những chuyên viên mạng phải lựa chọn giữa việc giữ lại dữ liệu nhưng có nguy cơ bị đánh cắp và phá hủy nó để đảm bảo an toàn cho toàn hệ thống mạng nội bộ.
Thế nhưng, việc mọi người quan tâm lúc này chính là mức độ ăn ý của Kỷ Thần Hi và Tịch Cảnh Dương. Trong lòng bọn họ hiện tại đã chắc chắn một điều, cô gái xinh đẹp trước mặt bọn họ, địa vị trong lòng Đại Boss đã vô cùng vững chắc, về sau họ phải tránh đắc tội với cô.
...----------------...
Song Trùng
Những ngón tay thon dài đang lả lướt trên bàn phím máy tính cũng chỉ vì một tiếng gọi mà cứng đờ.
Tịch Cảnh Dương rủ mắt xuống, cố nén cơn kích động mà nhìn về phía cô:"Máy tính ở đây, tùy em chọn."
Toàn thể người có mặt trong phòng an ninh mạng lúc này:"..."
Có phải họ đã nghe điều không nên nghe rồi không? Bọn họ sẽ không bị diệt khẩu chứ? Bây giờ giả mù giả điếc liệu có muộn quá không?
Ngay khi Tịch Cảnh Dương đáp lời cô, Kỷ Thần Hi vui vẻ mỉm cười nhìn Khương Đình Văn:"Chú à, có thể cho tôi mượn máy rồi chứ?"
"Được...tất...tất nhiên...rồi..." Khoé miệng Khương Đình Văn cứng đờ, không dám nói thêm một lời dư thừa nào nữa mà trực tiếp đứng dậy.
Nhưng cùng vì hành động này mà gây ra một làn sống dư luận không hề nhỏ.
Các chuyên viên bảo mật lúc này đang liều mạng ngăn cản các đợt tấn công dồn dập của hacker cũng khoan dừng lại mà nhìn nhau, trong đó còn có một số người thì thầm to nhỏ.
"Bà chủ...xinh thật đó..."
"Đẹp thì có tác dụng gì? Cô ta không thấy chúng ta đang làm việc sao? Đây là muốn đến để quậy phá?"
"Biết vậy thì sao? Cậu không nhìn mặt tảng...Tịch Tổng đi, cứ kiểu "vợ muốn bán công ty cũng được" kia, thì ai dám lên tiếng ngăn cản?"
"Hình như không ai để ý đến chuyện cô ấy còn quá nhỏ sao? Trông cứ như 17,18 tuổi. Chẳng lẻ sở thích của sếp Tịch là cỏ non?"
Bên phía Tịch Cảnh Dương, tuy anh rất vui vì cô muốn công khai quan hệ của hai người. Không may thay, bọn hacker kia không cho anh cơ hội, nên anh đành kiềm nén cơn kích động trong lòng xuống rồi tiếp tục gia tăng bảo mật.
Bên của Kỷ Thần Hi, cô cũng không buồn quan tâm những lời người khác nói, hay thậm chí là bị người ta nhận ra.
Các đầu ngón tay của cô di chuyển trên bàn phím một cách nhịp nhàng, mượt mà và đầy uyển chuyển giống như khi cô đang gõ đàn piano. Các ngón tay thon dài của cô biết tạo ra những âm thanh êm ái từ bàn phím, khiến cho mỗi âm tựa như một giai điệu trong một bản nhạc tình cảm đầy cảm xúc.
Tuy nhiên, đó chưa phải là điều gì đáng nói, khi lần lượt tất cả các hệ thống máy chủ đều được tăng cường một lớp tường lửa vô cùng mạnh, khiến cho hacker phía bên kia dù cố gắng thế nào cũng không công kích nổi.
Đặc biệt, không giống với tường lửa Tịch Cảnh Dương tạo ra trước đó, mà lần này tường lửa do Kỷ Thần Hi dựng lên đã có khả năng bảo mật trên toàn hệ thống máy chủ, liên kết các đường mạng với nhau, vừa có thể bảo vệ an toàn hệ thống mạng, vừa có khả năng sao lưu dữ liệu.
Nhìn những gì đang xảy ra trên màn hình lớn và từ máy tính của mình, các chuyên viên mạng của Tịch Thị chỉ biết há hốc mồm. Họ nhìn về phía vị tổng tài không gì là không làm được của mình, cùng với tiểu kiều thê siêu cấp đại thần của anh ta, cùng nhau song kiếm hợp bích lả lướt trên bàn phím mà chỉ biết câm nín.
"Cuối cùng tôi cũng biết...người thế nào mới xứng với Đại Boss rồi..."
"Mây tầng nào gặp mây tầng đó quả không sai..."
"Bà chủ tương lai cừ như vậy, chúng ta có khi nào sắp mất việc rồi không?"
Lần này những lời xì xào về Kỷ Thần Hi đã thay đổi, đa số mọi người đều nể phục khả năng của cô và cảm thấy cô xứng đôi với Tịch Cảnh Dương.
Nhưng vẫn như trước đó, hai nhân vật chính trong câu chuyện lại không hề quan tâm, họ vẫn đang tập trung đối phó với nhóm hacker.
Bên cạnh đó, Khương Đình Văn đang nhìn theo thao tác tay của Kỷ Thần Hi đến nỗi tròng mắt cũng sắp rớt xuống đất mà cảm thán nói:"Sao...sao lại có thể..."
Kỷ Thần Hi cũng rất vui lòng giải đáp thắc mắc cho ông chú già đã cho cô mượn máy tính:"Chú à, ngay từ đầu chú đã không xác định đúng mục đích của bọn chúng, cứ chăm chăm vào việc bảo mật dữ liệu tránh bị đánh cắp, cho nên sẽ không thể phòng thủ tuyệt đối được rồi!"
"Hả? Vậy mục đích của chúng là gì?" Khương Đình Văn ngờ ngác hỏi.
"Là phá hủy dữ liệu!" Tịch Cảnh Dương và Kỷ Thần Hi cùng đồng thanh lên tiếng. Khiến cho hai người không khỏi nhìn nhau một cái rồi mỉm cười.
Quả thực mục đích ngay từ lúc đầu của nhóm hacker kia không phải là ăn cắp dữ liệu mật của Tịch Thị, mà là lợi dụng những lỗ hỏng trong công tác bảo mật của hệ thống mạng, buộc những chuyên viên mạng phải lựa chọn giữa việc giữ lại dữ liệu nhưng có nguy cơ bị đánh cắp và phá hủy nó để đảm bảo an toàn cho toàn hệ thống mạng nội bộ.
Thế nhưng, việc mọi người quan tâm lúc này chính là mức độ ăn ý của Kỷ Thần Hi và Tịch Cảnh Dương. Trong lòng bọn họ hiện tại đã chắc chắn một điều, cô gái xinh đẹp trước mặt bọn họ, địa vị trong lòng Đại Boss đã vô cùng vững chắc, về sau họ phải tránh đắc tội với cô.
...----------------...
Song Trùng
Đánh giá:
Truyện Song Trùng
Story
Chương 190: Phá hủy dữ liệu
10.0/10 từ 23 lượt.