Sống Cùng Mẹ Kế Y Tá

Chương 14: Điên cuồng triền miên (3)

23@-
"Tiểu Thiên, cho tỷ... nhanh nhanh cho tỷ a!" Tào Nghiên thở hổn hển nói, Diệp Thiên không hề do dự, tách cặp đùi đẹp trắng như tuyết của Tào Nghiên ra, dùng khăn tắm kê lên mặt đất để quỳ, tiến dần vào, cảm giác nóng bức trơn ướt lập tức lan khắp toàn thân.

Tào Nghiên trở về nhà mẹ đẻ đã gần một tháng rồi, một tháng này lão công cũng không có sang đây thăm nàng, cho nên nhẫn nhịn trọn vẹn một tháng, đối với nữ nhân vừa mới kết hôn không lâu mà nói chính là một loại dày vò, nhưng bình thường ở cùng với hài tử, cùng mẫu thân lời ong tiếng ve trong nhà, thật không thời gian để ý những chuyện kia.

Ngoại trừ buổi tối sẽ có một chút khát khao khó có thể nhịn, ban ngày thì không sao, thế nhưng mà ngày hôm qua sau khi nhìn thấy Diệp Thiên, trong nội tâm bỗng nảy mầm muốn cùng hắn ân ái dục vọng, loại dục vọng này thực sự không thể vãn hồi, nhưng nàng còn đang suy nghĩ không biết nên mở miệng như thế nào để nói ra điều khó xử ấy..., dù sao nàng bây giờ là vợ của người khác, nếu nói quá mức chủ động sợ rằng Diệp Thiên sẽ cảm thấy nàng phóng đãng vô sỉ. Không nghĩ tới việc tiểu bảo bảo sặc sữa lên trên người vô tình thành toàn cho nàng, được cảm thụ đại cự vật của Diệp Thiên, phía dưới bắt đầu rung động, Tào Nghiên toàn thân thoải mái, mấy vạn cọng lông lỗ tất cả đều mở hết ra, sau bao ngày khoái cảm mới lại xuất hiện lần nữa, nàng đã rất lâu không có loại cảm giác này từ trên người lão công. "Tiểu Thiên... Của ngươi thật là lớn!" Tào Nghiên nỉ non nhẹ nói, nàng khi còn bé cũng đã thấy cái thứ đồ chơi đó, nhưng lúc đó hai người cũng mới chỉ có mấy tuổi, căn bản không có cảm giác nào, chỉ là cảm thấy có chút tò mò, không nghĩ tới sau khi lớn lên nó lại thần kỳ như vậy, có thể mang đến cho nữ nhân sự sung sướng vô tận.


Đây là lần đầu Diệp Thiên ân ái, cùng Tào Nghiên giao hợp khiến hắn hoàn toàn đắm chìm trong khoái cảm dục tiên dục tử, sau nghe được Tào Nghiên tán dương, chỗ đó càng trở nên cứng rắn mà bắt đầu..., chạy nước rút cũng càng thêm ra sức, mỗi một lần va chạm đều có thể mang cho Tào Nghiên cảm giác không thể có được trên người chồng mình. "Tiểu Thiên, nhanh...a....a.... Nghiên tỷ muốn đến rồi!" Hơn mười phút sau hạ thân Tào Nghiên hạ thân kịch liệt co rút lại, Diệp Thiên cũng rất nhanh đạt tới đỉnh phong, sau khi xong việc hai người mập mờ ôm nhau cùng một chỗ, mặt Tào Nghiên càng thêm ửng hồng, tựa như gương mặt ngượng ngùng của thiếu nữ.

Vui thú qua đi là một hồi trầm mặc, Diệp Thiên không biết vì sao, cảm thấy lúc này đây ngỡ như một giấc xuân mộng, khi tỉnh lại sẽ biến mất không đấu vết, nhưng lại chân thật như vậy, mà Tào Nghiên trong lòng tuy có xấu hổ nhưng cũng rất đỗi vui mừng, chỉ là cảm thấy thực sự có lỗi với lão công của mình, dù sao nàng cùng lão công trên danh nghĩa là vợ chồng hợp pháp.



Diệp Thiên không nghĩ tới Tào Nghiên lại hỏi vấn đề này, trong nội tâm bỗng dưng thấy buồn cười, đáp án dĩ nhiên là khẳng định rồi, ban đầu trước khi xuất ngoại hắn nhiều lần muốn thổ lộ, nhưng suy đi nghĩ lại cuối cùng không nói ra miệng, hắn lúc đó chỉ là một cậu nhóc mười tám tuổi, không có kinh tế lẫn năng lực, cũng không có công việc ổn định.

Diệp Thiên không biết mình tương lai như thế nào, cũng cho không hứa hẹn với Tào Nghiên bất kỳ điều gì, cho nên quyết định buông bỏ, hắn không muốn ích kỷ thổ lộ, khiến cho Tào Nghiên ở trong nước đau khổ dày vò, đó là hành vi không chịu trách nhiệm, lúc ấy Tào Nghiên ở trong lòng của hắn có vị trí không thể thay thế, Diệp Thiên chỉ hi vọng nàng được hạnh phúc. "Có!" Diệp Thiên nhìn vào con mắt Tào Nghiên nói ra: "Nghiên tỷ, kỳ thật ta mấy đếm trước khi xuất ngoại đã muốn thổ lộ với tỷ, nhưng cuối cùng lại bỏ đi ý nghĩ đó, ta không biết mình lúc nào có thể trở về nước, cũng không biết mình liệu có thể chết tha hương ở xứ người, càng không cách nào cho tỷ lời hứa hen vĩnh hằng, không nghĩ tới rằng lần này trở về nước người và vật đã không còn." Tào Nghiên không biết từ lúc nào đã bị một tầng nước mắt ướt át làm mở đi, trong nội tâm vừa cảm động vừa thương cảm, lại càng tiếc hận, duyên phận một khi đã bỏ qua rất khó có thể lấy lại được, nàng không phải không nghĩ tới chuyện đợi Diệp Thiên trở về, thế nhưng mà nàng đợi suốt bốn năm cũng cũng không có thấy được bóng người, thậm chí cả điện thoại cũng không liên lạc trở về.



- ------------

Cầu kim phiếu, cầu TLT. Ai có tiền cho tiền ai không tiền thì cho mình 1 tim nha

Mong các bạn đi ngang qua ủng hộ mình để có động lực dịch tiếp a!

Sống Cùng Mẹ Kế Y Tá
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Sống Cùng Mẹ Kế Y Tá Truyện Sống Cùng Mẹ Kế Y Tá Story Chương 14: Điên cuồng triền miên (3)
10.0/10 từ 17 lượt.
loading...