Sói Xám Và Đóa Hồng Hoa

C19: Chương 19

145@-

Kyan kể nhiều câu chuyện khác nhau cho Daniel nghe, đến gần tờ mờ sáng thì cậu mới có thể ngủ được khiến anh thở phào nhẹ nhõm. Sáng sớm anh nhẹ nhàng rời giường sau đó dặn dò Hanna đang đứng ngoài cửa không được làm phiền cậu ngủ.

Sáng hôm sau, khi những ánh mặt trời mạnh mẽ chiếu thẳng vào rèm cửa cũng là lúc Kyan thức giấc. Anh nhẹ nhàng chỉnh người cậu lại vị trị nằm sau đó khẽ bước chân đi ra khỏi phòng, vừa mở cửa anh đã bắt gặp Hanna đang đứng đợi ở bên ngoài. Anh liền nói với cô, "Đừng đánh thức cô ấy, cứ để Dani.. À Vương hậu nghỉ ngơi đi."

Hanna chỉ im lặng gật đầu rồi nép qua một bên để Kyan rời đi. Cô nhìn vào căn phòng nơi có chiếc giường kia là tấm lưng của Daniel đang phập phồng nhẹ nhàng, rõ ràng cậu đang say giấc nồng.

Hanna yên tâm khép cửa lại rồi đi xuống nhà bếp chuẩn bị một ít thức ăn để lát nữa đem lên cho Daniel.

Mãi đến giữa trưa Daniel mới chợt choàng tỉnh giấc, cậu nhìn sang vị trí đã trống bên cạnh mình đã không còn hơi ấm chưng tỏ Kyan đã rời đi rất lâu rồi. Cậu không ngạc nhiên cũng không biểu hiện gì nhiều, sau khi vệ sinh cá nhân cậu liền rời phòng. Vừa đi tới ngưỡng thềm bậc thang thì thấy Hanna đang bê một khay đựng đồ ăn bước lên.

Hanna thấy Daniel đứng trên đó thì có chút bất ngờ, nhưng cô nhanh chóng nói, "Người hãy trở về phòng đi ạ, thần nữ đã mang thức ăn lên cho người rồi đây."

Thực lòng cậu không muốn ăn chút nào, bởi vì cậu không có tâm trí để ăn uống nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe theo lời cô quay trở lại phòng. Hanna đặt đồ ăn trong tay xuống bàn, là tô cháo thịt bò bằm vẫn còn đang bốc hơi nóng cùng vài lát bánh mì ngọt nướng cháy xém và một ly sữa.

"Cháo vẫn còn hơi nóng nên người có thể ăn bánh mì lót dạ trước." Hanna nói xong liền cầm lát bánh mì lên đưa cho cậu.

Cậu chậm rãi nhận lấy miếng bánh rồi cầm chúng trên tay, cuối cùng cậu cũng không thể chịu nổi ánh nhìn mãnh liệt của Hanna mà chầm chậm cắn lát bánh một miếng. Bánh mì được rắc trên mặt một lớp đường sau đó lại đem đi nướng tỏa ra một hương thơm ngọt ngào, chiếc bánh giòn tan mang theo hương vị ngòn ngọt tan trong miệng làm thỏa mãn người ăn.

Nhưng Daniel chỉ cảm thấy chiếc bánh trên tay mình ngày càng vô vị, cậu gắng cắn thêm vài miếng rồi đặt xuống tỏ ý mình không muốn ăn nữa.

"Sao vậy, không hợp khẩu vị của người sao?" Hanna không đành lòng nhìn người trước mặt nhịn ăn.

Daniel lắc đầu không nói gì, cậu đứng lên bỏ đi ra ngoài không để ý đến Hanna vẫn còn đang đứng ở đấy. Hanna vội vàng đi theo cậu, mặc dù cô muốn giơ tay cản cậu nhưng lại không dám. Chỉ sợ có ai đó nhìn thấy hành động của cô liền báo cho Kyan biết thì không hay.

Cô đi theo Daniel, băng qua vườn hoa đang nở rộ lộng lẫy đầy sắc màu, đi theo đường mòn nhỏ được hai bên hàng cây che bóng mát, phía cuối con đường lấp ló mặt gương đang phản chiếu ánh nắng mặt trời nhưng khi đi đến gần thì cô mới phát hiện ra chính là mặt hồ.

Ở gần mặt hồ không ngờ lại có băng ghế cùng chiếc bàn trà chứa đầy bánh ngọt đang tọa lạc dưới gốc cây cổ thụ to lớn, khung cảnh cứ như vẽ từ trong tranh ra vậy. Đến bây giờ cô mới biết hóa ra trong khuôn vườn lại có một nơi như thế này.



quay lại, mái tóc màu bạch kim theo nhẹ bay theo làn gió, nhìn thấy người đến là Daniel Kamel


đến


liền trở về trạng thái ngày thường bước đến ngồi cạch Kamel, cậu cúi xuống


anh lại


rồi mỉm cười xoa đầu cậu, "Tôi


thêm được gì từ anh cũng cất giấy và bút đi rồi ngắm nhìn mọi thứ trước mặt. Hanna lặng mình đứng đằng sau cũng đưa mắt


lại trên mặt hồ nhìn khá là vui mắt. Ba người cứ thế không ai nói


không có bấy kỳ một âm thanh nào được phát ra, cậu dáo dác nhìn


thấy Hanna đứng ở đó. Bỗng chốc cậu cảm thấy sợ hãi, cậu nhắm nghiền đôi mắt lại, cơ thể lại bắt đầu run rẩy ôm lấy hai


thấy một không gian trắng tinh trước mắt. Hình ảnh Jessica quái dị đêm qua lại lần nữa hiện


nghe tôi nói gì


Dường như người đó nhận ra cậu không muốn mở mắt đành lay lay người cậu, bắt cậu phải mở mắt ra,


cùng sự lo lắng thấy rõ. Cậu nhẹ nhàng lấy tay dụi dụi mắt, nhìn xung quanh thêm lần nữa, phát hiện mặt hồ vẫn ở trước mắt


đánh thức cậu, lần này cậu đã tỉnh hẳn, Hanna cũng xuất hiện



đầu tỏ


mình nặng nặng, nhẹ quay đầu qua thì thấy cậu đã nhắm mắt ngủ gục xuống vai anh,


như cày sấy khiến anh sợ hãi liền gọi cậu dậy, một tiếng, hai tiếng, ba tiếng cũng


mãi trong vòng tay anh khiến anh trở nên ám ảnh, vậy nên anh không muốn lịch sử lặp lại một lần


kỳ muốn ôm cậu vào lòng an ủi nhưng lại sợ nếu manh động sẽ làm cho tinh thần


về cung điện báo với Kyan nhưng lúc ấy đã bị Kamel ngăn lại, "Đừng gọi ai tới cả, nếu em ấy tỉnh


chuyện gì xảy ra, cũng tại cô không để ý những biểu hiện kỳ lạ của cậu những ngày


bên mình cũng về cùng cậu. Băng qua hàng cây xanh giờ đã nhuốm màu cam như lá mùa thu. Tiếng


trong phòng nên anh chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản cùng chiếc quần tây đen tôn lên đôi


nhau đã giãn ra một chút, anh nhìn con người nhỏ


mặt điển trai kia cậu bỗng cảm giác được những gì xảy ra trong mơ


nhà. Kyan dường như đã nhìn thấy người đi phía sau cậu ở đằng xa kia, người


muốn để cho Kamel, anh vội vàng chạy theo Daniel đi vào phòng ăn. Giờ đây cậu mới cảm thấy


làm." Dĩ nhiên là Kyan cũng đã nghe được



mới cúi xuống viết viết vài chữ, "Tôi muốn


anh lo sợ nếu cậu chỉ ăn mỗi cháo thôi


nữa, chỉ muốn nhấm nháp cho qua bữa. Cháo chính là sự lựa chọn hoàn hảo, không


cô ta nhận lấy sau đó quay người hướng vào phòng bếp. Dù là người hầu nhưng cũng có thể


lầu chuyển hướng đứng trước cửa phòng ăn sau đó khẽ mở cửa đi vào, nhìn


mặt hững hờ của Kamel anh cũng không muốn nói gì,


có chuyện cần


để mai rồi


quay sang nhìn anh. Kamel chỉ đưa ánh mắt nhìn Daniel một cái rồi nhìn Kyan, anh liền hiểu ý nghĩa


Kyan vừa rời đi không lâu thì người hầu đã bưng lên một tô cháo, chất cháo không đặc quánh cũng không quá lỏng, độ nở của gạo vừa phải khiến người


trước mặt cậu một đĩa bánh ngọt cùng một đĩa trái cây đã được cắt sẵn.


của chocolate, trên chiếc bánh phết một lớp mỏng chocolate trên đấy còn trang


tan trong miệng đem lại cảm giác an tâm lạ thường đến cho cậu. Daniel vui vẻ ngồi ăn hết chiếc bánh cũng chính là lúc Kyan quay trở lại, khuôn mặt


nói mơ hồ vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn vì nhai bánh mà phồng lên giống như chú



"Ngon không?" Kyan chống cằm nói.

Daniel gật đầu, cậu còn có chút vui vẻ mà xắn miếng bánh đưa đến trước mặt Kyan, anh không nói gì chỉ há miệng để cho cậu đút bánh vào. Cứ như vậy Kyan ngồi đợi Daniel ăn xong anh lại đi theo cậu trở về phòng.

Hai người đi lên vừa đúng lúc nhìn thấy Jessica cũng đang đứng trên hành lang trước cửa phòng cậu. Danile liếc mắt thấy Jessics cậu liền khựng lại, Kyan đi trước cậu vẫn không biết gì, anh đến trước cửa phòng cậu đối diện với Jessica.

"Cô làm cái gì ở đây vậy." Kyan lạnh mặt hỏi.

Jessica đang tính gặp riêng mình cậu không ngờ lại nhìn thấy cậu đi cùng Kyan nên cô có chút hoảng loạn định rời đi thì bị Kyan hỏi chặn lại.

"Em.. Em không làm gì cả, chỉ là muốn đến chúc ngủ ngon Vương hậu mà thôi." Cô miễn cưỡng nở nụ cười rồi nói, Kyan cũng không nghi ngờ gì nhiều nghe xong câu nói đó thì đưa tay mở cửa bước vào phòng. Anh vẫn chưa phát hiện ra cậu vẫn đang đứng im như tượng cách đó vài bước chân.

Jessica vô tình thấy Daniel đứng ở góc đối diện liền giơ tay vẫy chào cậu, trên đôi môi đỏ chót kia vẫn lưu lại nụ cười rạng rỡ của thiếu nữ, nhưng nụ cười đó lại khiến cậu sợ hãi nổi da gà. Nụ cười cùng ánh mắt ấy cứ như chiếc cần câu kéo lên những hình ảnh trong giấc mơ kia về lại với cậu.

Kyan vô phòng rồi mới bất giác nhớ đến Daniel, anh quay ra phía sau không thấy người thì vội vội vàng vàng chạy ra hành lang, nhìn thấy cậu đứng ngây như phỗng ra đó khiến tim anh như dừng một nhịp.

"Daniel, Daniel.." Kyan hốt hoảng gọi tên cậu, may thay cậu vẫn chưa hoàn toàn chìm vào không gian riêng, sau vài tiếng gọi cậu như mất hết sức lực mà khuỵu xuống, Kyan nhanh tay lẹ mắt đỡ cậu đứng dậy rồi dìu cậu vào phòng.

Anh nhẹ nhàng đặt cậu lên giường, nhìn khuôn mặt tái nhợt của cậu anh lại càng đau lòng hơn, đôi mắt màu xanh lục nhìn anh thoáng hiện lên vài nét sợ hãi xen lẫn tức giận, cậu cứ như vậy chăm chăm nhìn anh.

Kyan không khỏi thắc mắc, rốt cuộc thứ gì có thể làm cậu hoảng loạn tột độ đến như vậy. Lẽ nào lại có liên quan đến chuyện mà Kamel đã nói với anh lúc đó, Kyan chỉ biết thở dài một hơi rồi nằm xuống cạnh cậu, vòng tay qua eo kéo mạnh mẽ kéo cậu vào lòng.

Daniel mặc dù muốn phản kháng đẩy anh ra nhưng sức lực cậu không thể nào đọ lại với Kyan được đành để yên, cậu cũng chẳng mất mát thứ gì.

"Ngủ ngon nhé." Kyan nói rồi đặt một nụ hôn lên trán cậu sau đó nhắm mắt nói ngủ là ngủ.

Daniel cũng im lặng nhắm mắt cố gắng đưa bản thân vào giấc.



Sói Xám Và Đóa Hồng Hoa
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Sói Xám Và Đóa Hồng Hoa Truyện Sói Xám Và Đóa Hồng Hoa Story C19: Chương 19
10.0/10 từ 49 lượt.
loading...