Sơ Cửu Của Lục Hào
Chương 339: Ông Cháu Nói Chuyện
75@-“Thơm quá đi!” Tiểu Đao thật không tinh ý, chỉ ngửi thấy mùi thơm liền xông đến giống như chó con nhìn thấy xương, “Hôm nay nhiều đồ ăn vậy ạ?”
“Ha Ha, xem dáng vẻ của cháu kìa. Tiểu Vương, mang cho hai đứa nó hai bộ bát đũa!” Hôm nay tâm trạng của Hạ lão phu nhân gần như đã trở lại như bình thường, nhìn thấy Tiểu Đao khen ngợi một cách khoa trương như vậy, bà cũng hiểu là cậu nhóc này muốn làm cho bản thân mình vui vẻ một chút.
Tiểu Đao xoa tay, giả vờ ngượng ngùng, “Vậy... Vậy cháu không khách sáo nữa nha!”
Ngoài Lý Bách đang kiểm tra ở bệnh viện, người nhà họ Hạ cuối cùng cũng được quây quần ngồi ăn cơm với nhau. Sau khi ăn cơm Hạ lão gia gọi Hạ Thần Phong, hai ông cháu đến phòng đọc sách, sự ngăn cách do việc cãi nhau trước đó vẫn còn, nhưng lần này Hạ lão gia cũng đã xuống nước rất nhiều.
“Vụ án của bố mẹ cháu thế nào rồi?”
Dường như là khả năng có thể nghe được Hạ lão gia chủ động đề cập đến vẫn đề này rất thấp, đầu tiên Hạ Thần Phong sửng sốt sau đó anh cau mày lại, “Tuy chúng cháu đều biết việc này đều do Vương Lam Nguyên và Lý Mộ Sinh làm ra nhưng chúng cháu không tìm được bằng chứng...”
“Vương Lam Nguyên à...” Hạ lão gia híp mắt nói, nhà họ Vương cũng coi như là lập nghiệp từ ngành du lịch, phía dưới hình như còn có mấy công ty đầu tư... Nhà họ Hạ cũng không phải là người có quyền thế, nhưng mà xã hội này chỉ cần anh có tiền thì có thể làm được rất nhiều chuyện, cách thức báo thù của người làm kinh doanh là cắt đứt đường sống của đối phương.
Trong lòng Hạ lão gia đã bắt đầu tính toán làm thế nào để lật đổ sự nghiệp của toàn bộ nhà họ Vương. Ông im lặng một lúc, “Chuyện này là do trước kia chúng ta không nhìn rõ, khiến cho vụ án của bố mẹ cháu bị chìm lâu như vậy, nếu như sớm một chút, có lẽ còn có thể tìm được bằng chứng...” Dù sao thì cũng là con trai của mình, nếu như năm đó thật sự điều tra được một chút manh mối, ông cũng sẽ không bỏ cuộc. Chỉ là không hiểu tại sao cuối cùng manh mối năm đó điều tra được tự nhiên không còn nữa.
Ông không tiếp tục kiên trì giống như Hạ Thần Phong, nếu ông tiếp tục kiên trì thì có lẽ sự việc đã khác rồi, “Nếu phát hiện sớm một chút thì nhiều nhất kết quả cũng giống như bây giờ...”
Đúng rồi, không cần biết kết quả điều tra như thế nào nhưng Lý Mộ Sinh và Vương Lam Nguyên đã chết vì tự sát rồi.
“Haiz, trong chuyện này cô cháu cũng là người vô tội, mong rằng cháu có thể tha thứ cho nó...” Ông lão thở dài, mấy hôm nay tóc ông đã trắng hơn nửa rồi, “Chuyện của cháu và Lục Dao chúng ta cũng không ngăn cản nữa, các cháu tự quyết định đi…”
Hạ Thần Phong khẽ nhướng mày, tuy vừa nãy anh đã hiểu rõ nhưng nghe chính miệng ông nội nói ra, Hạ Thần Phong vẫn có cảm giác an toàn vì được người lớn công nhận chuyện tình của mình.
“Còn nữa, có phải cháu lại muốn trở về thành phố Tô không? Nhưng nói thế nào thì Lý Bách là cháu ông, cháu cũng là cháu ông, Tinh Thần cháu cũng có một phần...”
“Lý Bách làm rất tốt... Cháu tin nó còn làm tốt hơn cháu...”
Hạ lão gia còn chưa nói xong đã bị Hạ Thần Phong ngắt lời, nhưng mà bây giờ Hạ lão gia chỉ muốn thường xuyên nhìn thấy người cháu này mà thôi.
Hình như là nhìn ra được suy nghĩ của Hạ lão gia, Hạ Thần Phong mở miệng nói, “Nhưng mà trong một khoảng thời gian ngắn cháu sẽ chưa vội trở về thành phố Tô...”
“Trước đó bởi vì cháu đã phá hai vụ án của nhiều năm trước, Cục Cảnh sát thành phố Bắc đề nghị cháu và Tiểu Đao ở lại đây một thời gian. Trong mấy tuần này chúng cháu sẽ cùng với cảnh sát trong thành phố thành lập một tổ điều tra để điều tra lại vụ án vẫn chưa được phá vào năm đó...”
Tuy chuyện này vẫn chưa hoàn toàn được quyết định nhưng đã có định hình bước đầu. Mấy ngày này Tiểu Đao với Hạ Thần Phong cũng rất bận rộn. Một mặt vì vụ án trước đây sắp kết thúc, còn có hành động bắt giữ Hoàng Diệp, mặt khác là vì họ đã tiếp nhận vụ án với Cục Cảnh sát thành phố Bắc và thành phố Cảng.
Bữa tiệc từ thiện của Tập đoàn Thiên Nguyên là nơi người giàu có, ngôi sao và người nổi tiếng thích tham gia nhất. Không chỉ vì có một lượng lớn phương tiện truyền thông sẽ giúp bạn đưa tin theo cách tích cực, mà còn vì ở đây là nơi bạn có thể mở rộng mối quan hệ của mình.
Có lúc trong xã hội này, mạng lưới quan hệ còn quan trọng hơn cả tiền.
Lần này Hình kiều Kiều cũng tham dự, chỉ là cô đi vào cùng bà Hình, vừa vào đã nhìn thấy Hạ lão phu nhân và Lục Dao, cô còn nháy mắt chào hỏi.
Dường như là bị Hình Kiều Kiều chọc cười, Lục Dao luôn có chút căng thẳng đã thả lỏng rất nhiều.
Lái xe Tiểu Hoa đỡ Hạ lão phu nhân xuống xe sau đó khoác tay Lục Dao, “Cháu đừng căng thẳng, bà nghe Tiểu Bạch và Tiểu Hoa nói trước kia cháu đã từng đóng phim truyền hình phải không, tốt xấu gì cũng là một người nổi tiếng, ngẩng đầu ưỡn ngực, cháu không được làm mất mặt nhà họ Hạ đâu đấy!”
Dường như nhìn ra Lục Dao có chút cứng ngắc, Hạ lão phu nhân nhíu mày khuyên bảo.
“Cháu hiểu rồi ạ!” Lục Dao không thoải mái chủ yếu là vì quần áo trên người, cô đã nhìn thấy giá của bộ quần áo này, hơn nữa mùa đông còn mặc ít như vậy, người cô cứng đờ như vậy phần nhiều là vì lạnh.
Nhìn thấy Lục Dao đã bình tĩnh hơn rất nhiều, Hạ lão phu nhân liền dẫn cháu dâu tương lai của mình đi vào.
Hạ lão phu nhân quả nhiên là có khí thế của một bà chủ, bà luôn giữ nụ cười trên mặt, không hề chớp mắt trước vô số ánh đèn chớp nhoáng, nhìn thấy người quen liền gật đầu chào hỏi, khí thế đó đã lấn át mấy thiên vương thiên hậu đang nổi(*). Ngay cả Lục Dao đi cùng bà lão cũng thu hút rất nhiều ống kính máy quay.
(*) Thiên vương, thiên hậu: ngôi sao nam, nữ có danh tiếng và địa vị trong giới giải trí.
Người phụ nữ chính Hạ lão phu nhân dẫn theo, điều đó rất rõ ràng là, là thiếu phu nhân tương lai nhà họ Hạ đó...
Cũng may là phóng viên không được có mặt trong hội trường, Hình Kiều Kiều đã chờ ở cửa từ sớm, đó là chị dâu tương lai và bà nội cô, đương nhiên phải chào hỏi rồi.
“Kiều Kiều, dáng vẻ này của con là sao thế…”
Hình Kiều Kiều là con gái duy nhất của Hình Cường, nhưng vợ ông lại là vợ thứ ba, bình thường bà không dám nói Hình Kiều Kiều một chữ, lúc này cho dù là có cơ hội nhưng Hình Kiều Kiều căn bản không để ý đến đối phương. Nhìn thấy Hạ lão phu nhân và Lục Dao đi vào, cô đến thẳng chỗ hai người, “Bà nội, chị dâu, hai người cuối cùng cũng đến rồi.”
Hạ lão phu nhân rất thích Hình Kiều Kiều, cảm thấy con gái phải có da có thịt mới đẹp. Bà nhìn Hình Kiều Kiều lại nhìn Lục Dao, “A Dao à, sau này cháu phải ăn nhiều một chút, cháu xem dáng người của Hình Kiều Kiều như vậy tốt bao nhiêu, sinh đẻ tốt…”
Một câu sinh đẻ tốt này trực tiếp làm hai cô gái đỏ mặt, Hình Kiều Kiều là một người có da mặt dày, cô nháy mắt, “Chị dâu, nhìn chị thật nhỏ bé, nghe mọi người nói là chị tốt nghiệp sớm ạ? Vậy là chị nhỏ hơn em một tuổi?”
Lục Dao gật đầu, “Đúng, vốn dĩ tháng bảy năm nay tôi mới tốt nghiệp…”
“Tốt quá rồi, cuối cùng em cũng gặp được người cùng lứa rồi. Chị dâu nhỏ, nếu hôm nay chị vừa ý cái gì thì cứ nói với em, em mua lại tặng chị coi như quà gặp mặt!”
Biết đối phương nhỏ hơn mình một tuổi, Hình Kiều Kiều trực tiếp thêm chữ “nhỏ” trước hai tiếng “chị dâu”.
Lục Dao che miệng cười, ngẩng đầu nhìn Hồng Đan dẫn theo một người đàn ông lướt qua, người đàn ông đó đeo một chiếc kính đen, mặc một chiếc áo khoác ngoài, bóng lưng rất quen thuộc làm cho cô có cảm giác thân thiết từ đáy lòng.
Sơ Cửu Của Lục Hào
“Ha Ha, xem dáng vẻ của cháu kìa. Tiểu Vương, mang cho hai đứa nó hai bộ bát đũa!” Hôm nay tâm trạng của Hạ lão phu nhân gần như đã trở lại như bình thường, nhìn thấy Tiểu Đao khen ngợi một cách khoa trương như vậy, bà cũng hiểu là cậu nhóc này muốn làm cho bản thân mình vui vẻ một chút.
Tiểu Đao xoa tay, giả vờ ngượng ngùng, “Vậy... Vậy cháu không khách sáo nữa nha!”
Ngoài Lý Bách đang kiểm tra ở bệnh viện, người nhà họ Hạ cuối cùng cũng được quây quần ngồi ăn cơm với nhau. Sau khi ăn cơm Hạ lão gia gọi Hạ Thần Phong, hai ông cháu đến phòng đọc sách, sự ngăn cách do việc cãi nhau trước đó vẫn còn, nhưng lần này Hạ lão gia cũng đã xuống nước rất nhiều.
“Vụ án của bố mẹ cháu thế nào rồi?”
Dường như là khả năng có thể nghe được Hạ lão gia chủ động đề cập đến vẫn đề này rất thấp, đầu tiên Hạ Thần Phong sửng sốt sau đó anh cau mày lại, “Tuy chúng cháu đều biết việc này đều do Vương Lam Nguyên và Lý Mộ Sinh làm ra nhưng chúng cháu không tìm được bằng chứng...”
“Vương Lam Nguyên à...” Hạ lão gia híp mắt nói, nhà họ Vương cũng coi như là lập nghiệp từ ngành du lịch, phía dưới hình như còn có mấy công ty đầu tư... Nhà họ Hạ cũng không phải là người có quyền thế, nhưng mà xã hội này chỉ cần anh có tiền thì có thể làm được rất nhiều chuyện, cách thức báo thù của người làm kinh doanh là cắt đứt đường sống của đối phương.
Trong lòng Hạ lão gia đã bắt đầu tính toán làm thế nào để lật đổ sự nghiệp của toàn bộ nhà họ Vương. Ông im lặng một lúc, “Chuyện này là do trước kia chúng ta không nhìn rõ, khiến cho vụ án của bố mẹ cháu bị chìm lâu như vậy, nếu như sớm một chút, có lẽ còn có thể tìm được bằng chứng...” Dù sao thì cũng là con trai của mình, nếu như năm đó thật sự điều tra được một chút manh mối, ông cũng sẽ không bỏ cuộc. Chỉ là không hiểu tại sao cuối cùng manh mối năm đó điều tra được tự nhiên không còn nữa.
Ông không tiếp tục kiên trì giống như Hạ Thần Phong, nếu ông tiếp tục kiên trì thì có lẽ sự việc đã khác rồi, “Nếu phát hiện sớm một chút thì nhiều nhất kết quả cũng giống như bây giờ...”
Đúng rồi, không cần biết kết quả điều tra như thế nào nhưng Lý Mộ Sinh và Vương Lam Nguyên đã chết vì tự sát rồi.
“Haiz, trong chuyện này cô cháu cũng là người vô tội, mong rằng cháu có thể tha thứ cho nó...” Ông lão thở dài, mấy hôm nay tóc ông đã trắng hơn nửa rồi, “Chuyện của cháu và Lục Dao chúng ta cũng không ngăn cản nữa, các cháu tự quyết định đi…”
Hạ Thần Phong khẽ nhướng mày, tuy vừa nãy anh đã hiểu rõ nhưng nghe chính miệng ông nội nói ra, Hạ Thần Phong vẫn có cảm giác an toàn vì được người lớn công nhận chuyện tình của mình.
“Còn nữa, có phải cháu lại muốn trở về thành phố Tô không? Nhưng nói thế nào thì Lý Bách là cháu ông, cháu cũng là cháu ông, Tinh Thần cháu cũng có một phần...”
“Lý Bách làm rất tốt... Cháu tin nó còn làm tốt hơn cháu...”
Hạ lão gia còn chưa nói xong đã bị Hạ Thần Phong ngắt lời, nhưng mà bây giờ Hạ lão gia chỉ muốn thường xuyên nhìn thấy người cháu này mà thôi.
Hình như là nhìn ra được suy nghĩ của Hạ lão gia, Hạ Thần Phong mở miệng nói, “Nhưng mà trong một khoảng thời gian ngắn cháu sẽ chưa vội trở về thành phố Tô...”
“Trước đó bởi vì cháu đã phá hai vụ án của nhiều năm trước, Cục Cảnh sát thành phố Bắc đề nghị cháu và Tiểu Đao ở lại đây một thời gian. Trong mấy tuần này chúng cháu sẽ cùng với cảnh sát trong thành phố thành lập một tổ điều tra để điều tra lại vụ án vẫn chưa được phá vào năm đó...”
Tuy chuyện này vẫn chưa hoàn toàn được quyết định nhưng đã có định hình bước đầu. Mấy ngày này Tiểu Đao với Hạ Thần Phong cũng rất bận rộn. Một mặt vì vụ án trước đây sắp kết thúc, còn có hành động bắt giữ Hoàng Diệp, mặt khác là vì họ đã tiếp nhận vụ án với Cục Cảnh sát thành phố Bắc và thành phố Cảng.
Bữa tiệc từ thiện của Tập đoàn Thiên Nguyên là nơi người giàu có, ngôi sao và người nổi tiếng thích tham gia nhất. Không chỉ vì có một lượng lớn phương tiện truyền thông sẽ giúp bạn đưa tin theo cách tích cực, mà còn vì ở đây là nơi bạn có thể mở rộng mối quan hệ của mình.
Có lúc trong xã hội này, mạng lưới quan hệ còn quan trọng hơn cả tiền.
Lần này Hình kiều Kiều cũng tham dự, chỉ là cô đi vào cùng bà Hình, vừa vào đã nhìn thấy Hạ lão phu nhân và Lục Dao, cô còn nháy mắt chào hỏi.
Dường như là bị Hình Kiều Kiều chọc cười, Lục Dao luôn có chút căng thẳng đã thả lỏng rất nhiều.
Lái xe Tiểu Hoa đỡ Hạ lão phu nhân xuống xe sau đó khoác tay Lục Dao, “Cháu đừng căng thẳng, bà nghe Tiểu Bạch và Tiểu Hoa nói trước kia cháu đã từng đóng phim truyền hình phải không, tốt xấu gì cũng là một người nổi tiếng, ngẩng đầu ưỡn ngực, cháu không được làm mất mặt nhà họ Hạ đâu đấy!”
Dường như nhìn ra Lục Dao có chút cứng ngắc, Hạ lão phu nhân nhíu mày khuyên bảo.
“Cháu hiểu rồi ạ!” Lục Dao không thoải mái chủ yếu là vì quần áo trên người, cô đã nhìn thấy giá của bộ quần áo này, hơn nữa mùa đông còn mặc ít như vậy, người cô cứng đờ như vậy phần nhiều là vì lạnh.
Nhìn thấy Lục Dao đã bình tĩnh hơn rất nhiều, Hạ lão phu nhân liền dẫn cháu dâu tương lai của mình đi vào.
Hạ lão phu nhân quả nhiên là có khí thế của một bà chủ, bà luôn giữ nụ cười trên mặt, không hề chớp mắt trước vô số ánh đèn chớp nhoáng, nhìn thấy người quen liền gật đầu chào hỏi, khí thế đó đã lấn át mấy thiên vương thiên hậu đang nổi(*). Ngay cả Lục Dao đi cùng bà lão cũng thu hút rất nhiều ống kính máy quay.
(*) Thiên vương, thiên hậu: ngôi sao nam, nữ có danh tiếng và địa vị trong giới giải trí.
Người phụ nữ chính Hạ lão phu nhân dẫn theo, điều đó rất rõ ràng là, là thiếu phu nhân tương lai nhà họ Hạ đó...
Cũng may là phóng viên không được có mặt trong hội trường, Hình Kiều Kiều đã chờ ở cửa từ sớm, đó là chị dâu tương lai và bà nội cô, đương nhiên phải chào hỏi rồi.
“Kiều Kiều, dáng vẻ này của con là sao thế…”
Hình Kiều Kiều là con gái duy nhất của Hình Cường, nhưng vợ ông lại là vợ thứ ba, bình thường bà không dám nói Hình Kiều Kiều một chữ, lúc này cho dù là có cơ hội nhưng Hình Kiều Kiều căn bản không để ý đến đối phương. Nhìn thấy Hạ lão phu nhân và Lục Dao đi vào, cô đến thẳng chỗ hai người, “Bà nội, chị dâu, hai người cuối cùng cũng đến rồi.”
Hạ lão phu nhân rất thích Hình Kiều Kiều, cảm thấy con gái phải có da có thịt mới đẹp. Bà nhìn Hình Kiều Kiều lại nhìn Lục Dao, “A Dao à, sau này cháu phải ăn nhiều một chút, cháu xem dáng người của Hình Kiều Kiều như vậy tốt bao nhiêu, sinh đẻ tốt…”
Một câu sinh đẻ tốt này trực tiếp làm hai cô gái đỏ mặt, Hình Kiều Kiều là một người có da mặt dày, cô nháy mắt, “Chị dâu, nhìn chị thật nhỏ bé, nghe mọi người nói là chị tốt nghiệp sớm ạ? Vậy là chị nhỏ hơn em một tuổi?”
Lục Dao gật đầu, “Đúng, vốn dĩ tháng bảy năm nay tôi mới tốt nghiệp…”
“Tốt quá rồi, cuối cùng em cũng gặp được người cùng lứa rồi. Chị dâu nhỏ, nếu hôm nay chị vừa ý cái gì thì cứ nói với em, em mua lại tặng chị coi như quà gặp mặt!”
Biết đối phương nhỏ hơn mình một tuổi, Hình Kiều Kiều trực tiếp thêm chữ “nhỏ” trước hai tiếng “chị dâu”.
Lục Dao che miệng cười, ngẩng đầu nhìn Hồng Đan dẫn theo một người đàn ông lướt qua, người đàn ông đó đeo một chiếc kính đen, mặc một chiếc áo khoác ngoài, bóng lưng rất quen thuộc làm cho cô có cảm giác thân thiết từ đáy lòng.
Sơ Cửu Của Lục Hào
Đánh giá:
Truyện Sơ Cửu Của Lục Hào
Story
Chương 339: Ông Cháu Nói Chuyện
10.0/10 từ 23 lượt.