Sơ Cửu Của Lục Hào

Chương 182: Công cụ câu cá

75@-
Chỉ cần nghĩ đến đó, Chu Tiếu gần như không thể khống chế được sự run rẩy, “Không... Không phải... Tôi chưa từng đắc tội với Lục Dao...” Chu Tiếu theo bản năng đã quên mất chuyện ban trưa xảy ra ở hành lang, một chuyện nhỏ đơn giản như vậy, căn bản là không thể nói là đắc tội với Lục Dao.

“Sao biết được? Chẳng phải Triệu Lập Khôn là một ví dụ minh họa đó sao? Chu Tiếu, chẳng lẽ cô định trơ mắt nhìn sự nghiệp của mình bị đứt gánh giữa đường như này sao?”

Không, đương nhiên là không muốn, “Tôi... Tôi phải làm gì?”

Chu Tiếu cũng không ngốc, bình thường Đổng Vũ với mình không bao giờ liên lạc với nhau, hôm nay lại gọi điện thoại cho mình, vậy chắc chắn là có ý gì đó, Đổng Vũ muốn coi mình thành một công cụ để sai khiến, nhưng bây giờ, cho dù biết bản thân bị lợi dụng, thì cũng chỉ có thể để người ta lợi dụng thôi.

Đổng Vũ cũng không quan tâm lắm, chi cần Chu Tiếu chịu cắn câu, vậy Lục Dao sẽ không được sống yên ổn qua ngày nữa.

Gần đây Lục Dao cảm thấy được có gì đó không tốt, mặc dù Hạ Thần Phong rất bận rộn trong việc xử lý vụ án, nhưng từ hôm mình đến cục cảnh sát về sau, không có một chút tin tức gì về anh nữa. Lúc trước, cho dù có bận rộn, một ngày cũng gửi ít nhất một tin nhắn. Có vẻ như giữa hai người đang có sự hiểu lầm, nhưng Lục Dao cũng không biết sự hiểu lầm này đến từ đâu.

Mà lúc này, đề cương đồ án của mình cũng gặp vấn đề.

Trong khoảng thời gian này, tâm trạng của cô luôn đặc biệt rối ren. Chu Văn khó khăn lắm mới quay lại trường để sửa đồ án tốt nghiệp cũng không nhìn nổi cảnh này nữa.


Mái tóc dài lúc trước của cậu ta đã được thay bằng mái tóc húi cua, làn da cũng đen đi không ít, cậu ta bất đắc dĩ ném bút, “Lục Dao, mặc dù bây giờ tôi nói buông tay cậu, nhưng cậu cũng không cần ở trước mặt tôi kích thích tôi đâu.”

Lục Dao thất thần quay đầu lại, dường như là không hiểu lớp trưởng của mình đang nói gì.

Chu Văn vươn tay lấy chiếc điện thoại trong tay Lục Dao, sau đó đặt lên mặt bàn, “Từ lúc mới vào, căn bản là cứ cách mười phút cậu lại nhìn điện thoại một lần. Mặc dù bây giờ hai người đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt, nhưng cậu phải nghĩ một chút cho con chó độc thân bị cậu từ chối là tớ đây chứ.”

Chu Văn thở dài, lúc trước Lục Dao có bao nhiêu bình tĩnh, quả nhiên bây giờ khi yêu vào đều thành ngốc, nhìn khuôn mặt mơ mơ hồ hồ của Lục Dao, cậu thở dài, “Hai người xảy ra chuyện gì à?”

Lục Dao thở dài, cầm bút lên, cố gắng đem sự tập trung dồn vào bản thảo thiết kế, cô hơi lắc đầu, “Không xảy ra chuyện gì cả...”

“Không xảy ra chuyện gì, vậy cậu biết vẻ mặt lúc này của cậu đang biểu hiện gì không?”

Lục Dao nghi ngờ ngẩng đầu, “Vẻ mặt gì?”


“Vẻ mặt bị người ta bỏ rơi.”

Lục Dao sờ mặt, nghi ngờ nghiêng đầu, “Thế sao?”

Với câu hỏi thẳng thừng như vậy của Lục Dao, Chu Văn không trả lời, mà thay vào đó là cho cô một ánh mắt, Lục Dao nhìn ánh mắt khẳng định đó, trong lòng cảm thấy buồn phiền.

“Tớ và anh ấy không có chuyện gì, chỉ là gần đây anh ấy tương đối bận rộn xử lý vụ án, tớ cũng có tương đối nhiều việc, nên trong lòng có chút buồn phiền.” Lục Dao thở dài, tiếp tục cầm bút lên. Chu Văn biết Lục Dao là người có tương đối nhiều biện pháp, nên cũng không nói thêm gì nữa.

Hai người đều đang bận rộn với đồ án tốt nghiệp.

Ở bên này Lục Dao không bình tĩnh, ở phía Tiểu Đao cũng cảm nhận rõ rằng được dạo gần đây tâm trạng của anh Phong rất xấu, mấy ngày nay đều điều tra vụ án của Hà Vĩ. Cậu cầm tài liệu, cẩn thận bước đến gần, nhìn khuôn mặt không biểu cảm của Hạ Thần Phong, nuốt nước bọt, cẩn thận đưa tài liệu đến, giọng nói cũng được hạ thấp xuống rất nhiều, “Anh Phong, anh... Anh nhìn một chút xem, cái này do bộ phận kỹ thuật cung cấp, họ đã khôi phục được dữ liệu trong máy tính của Hà Vĩ.”

Nhìn vẻ mặt thận trọng của Tiểu Đao, sự hỗn loạn trong đầu của Hạ Thần Phong dần tan biến. Bây giờ không phải là lúc để rầu rĩ chuyện của mình và Lục Dao, anh nhận lấy tài liệu và mở nó ra nhìn, “Tất cả đều là thông tin về Đổng Vũ?”

Chắc Hà Vĩ này là fan cuồng của Đổng Vũ, tất cả trang web đều là tin tức về Đổng Vũ, gần đây đã duyệt một bài đăng, và thông tin trên đó cũng rất hữu ích.


“Nhìn cái này đi.”

Hạ Thần Phong mở tài liệu ra, chỉ vào một chỗ và nói, “Thông tin này rất giống với thời điểm nạn nhân mất tích hoặc nên nói là rất gần với thời gian tử vong. Giả thiết nạn nhân nhìn thấy tin tức này trước khi chết, sau đó bị hung thủ giết hại...”

Tiểu Đao và Hầu Tử đều vây lại nhìn, bài đăng này là tin tuyển dụng, nói là để chuẩn bị cho buổi fanmeeting của Đổng Vũ, thời gian là tám giờ ngày chủ nhật, cũng chính ba tiếng sau khi Hạ Vĩ và Tạ Điền tạm biệt nhau.

Hạ Thần Phong liếc nhìn, “Hầu Tử, cậu bắt đầu đi điều tra từ manh mối này, điều tra xem trong ngày hôm đó nạn nhân đã làm những gì. Tiểu Đao, cậu cùng tôi đi đến nhà xác của bệnh viện, chúng ta đến đó xem có manh mối nào không.”

“Tuân lệnh!” Tiểu Đao vỗ vai Hầu Tử, quay người sang lấy hộp thuốc lá và đi theo Hạ Thần Phong đến bãi đỗ xe. Trường Y của Đại học Thanh Hà hợp tác với bệnh viện thành phố Tô, thi thể lần này ở phòng thí nghiệm cũng là do các tình nguyện viên của bệnh viện cung cấp.

Người tiếp đón Hạ Thần Phong và Tiểu Đao là một người đàn ông đã ngoài năm mươi tuổi, mặt chữ quốc(*), làn da rất trắng, tên là Thang Nhân, đã nghe nói về vụ án này từ trước, nên khi thấy Hạ Thần Phong và Tiểu Đao cũng rất phối hợp làm đăng ký.

(*) Mặt chữ quốc - 国: là khuôn mặt vuông vức.


Hạ Thần Phong ký tên xong, nhìn cuốn sách trước mặt, “Ai đến đây cũng đều phải ký tên xác nhận sao?”

Tiểu Đao còn đang ký tên, ở đây không chỉ phải ký tên mà còn phải cung cấp giấy tờ chứng nhận, người đàn ông mặt chữ quốc gật đầu, “Đúng vậy, đây là quy định của bệnh viện, đặc biệt là đối với các tình nguyện viên ở đây, tất cả mọi người vào đây đều phải ký tên.”

“Thi thể ở Đại học Thanh Hà kia là do ai đến chọn?”

“Là do chủ nhiệm Tạ tự mình đến. Nạn nhân là một người đàn ông - tài xế taxi hơn ba mươi tuổi, chết vì làm việc quá sức, lúc trước sức khỏe của người đàn ông này đã không tốt, nên bệnh viện chúng tôi đã sớm viết một danh sách hiến tạng trước, ban dầu dự định cấy ghép cho bệnh nhân. Nhưng chỉ số sức khỏe trong cơ thể không đạt tiêu chuẩn, vì vậy mới xảy ra chuyện này.” Người đàn ông mặt chữ quốc nói và lấy ra một tệp tài liệu, “ Đây là thông tin về nạn nhân, tôi cũng biết chuyện này, nghĩ chắc cảnh sát các anh muốn đến tìm tôi để làm rõ chuyện này, nên đã chuẩn bị xong trước một phần.”

Hạ Thần Phong liếc nhìn người đàn ông mặt chữ quốc, nhìn thông tin kết quả, “Cảm ơn.”

Trước tiên, có hai điều mà Hạ Thần Phong muốn tìm ra. Thứ nhất là, hung thủ đã tráo đổi thi thể này với Hà Vĩ như thế nào; Thứ hai, thi thể bị đánh tráo kia đang ở đâu?

Nếu có thể làm rõ được hai nghi vấn này, có lẽ vụ án này sẽ có tiến triển. Vì mặt ngoài của thi thể này cũng được xử lý rất sạch sẽ, nên hầu như không thể tìm thấy được manh mối gì.

“Chúng ta vào trong xem đi.” Tiểu Đao đã ký tên xong. Hạ Thần Phong dẫn theo Tiểu Đao đi vào, bởi vì nơi này cần phải đảm bảo rằng cơ thể không bị thối rữa, nên mùi formalin rất nồng trộn với mùi thuốc khử trùng. Bên trong rất lạnh, cho dù Tiểu Đao mặc một chiếc áo bông to nhưng vẫn cảm thấy rất lạnh.
Sơ Cửu Của Lục Hào
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Sơ Cửu Của Lục Hào Truyện Sơ Cửu Của Lục Hào Story Chương 182: Công cụ câu cá
10.0/10 từ 23 lượt.
loading...