Sơ Cửu Của Lục Hào
Chương 179: Casting
57@-Lục Dao đang muốn nói gì đó, nhưng Mã Thắng nhanh chóng bước đến, “Lục Dao, ở đây, ở đây!” Mặc dù Mã Thắng là trợ lý đặc biệt của Lý Bách, nhưng cũng không có nhiều nghệ sĩ từng gặp anh ta. Chỉ có mấy người đi uống cà phê gặp Lý Bách và được gặp luôn người trợ lý đặc biệt đi bên cạnh Lý Bách là Mã Thắng mới biết.
Lục Dao không muốn nghĩ đến những người này nữa, chạy chậm vào một căn phòng bên cạnh.
Trong phòng chờ, Lý Bách đang ngồi ở một bên ghế xô pha nhìn điện thoại, còn ngồi ở bên khác là vị đạo diễn của bộ phim lần này và Giám đốc sáng tạo của Tinh Thần, ngoài ra còn có một số nhân viên đang thảo luận về chuyện gì đó.
Từ góc độ này có thể thấy rõ ràng, mặc dù Lý Bách ở bên ngoài tạo dáng, ít nhất những nhân viên của Tinh Thần vẫn còn có thái độ tôn trọng Lý Bách. Phải thừa nhận rằng năng lực quản lý của anh ta rất giỏi.
Lục Dao được Mã Thắng dẫn vào và điều này đã thu hút sự chú ý của mọi người. Mã Thắng là trợ lý đặc biệt của Lý Bách, có rất ít người được Mã Thắng đích thân ra đón và đưa vào.
Ngoài đạo diễn của bộ phim, chỉ cần là làm việc trong Tinh Thần thì đều biết Lục Dao là người được Lý Bách bảo vệ. Lý tổng rất coi trọng Lục Dao - người vừa mới vào làm trong công ty.
Tầm nhìn của Lý Bách dời khỏi chiếc điện thoại, nhìn thấy Lục Dao liền cất điện thoại và đứng lên, cười với cô và nói, “Lục Dao, cô đến rồi, đến đây đến đây, tôi giới thiệu cho cô.”
Lý Bách dẫn Lục Dao đến bên cạnh đạo diễn Vương, “Đạo diễn Vương, đây là vòng casting cuối cùng, tôi không có yêu cầu gì, cho dù ông chọn người nào, tôi cũng đều cần sự đồng ý của cô ấy.”
Vị đạo diễn Vương ngạc nhiên, lúc trước ông đã nghe nói rằng Lý Bách muốn đưa ai đó đến, lúc đầu ông còn tưởng rằng anh muốn cho người đó nhận vai nào đó trong bộ phim. Và khi vừa thấy Lục Dao, ông cũng nghĩ là vậy, dù sao thì trước đây cô cũng từng đóng phim truyền hình của Trần Hoa.
Cả đạo diễn Vương và Trần Hoa đều biết nhau, mấy vị đạo diễn đều biết người trong giới của mình. Đôi khi một số thông tin của các diễn viên sẽ được chia sẻ, vì vậy ông cũng biết một chút thông tin về Lục Dao.
Mặc dù khả năng diễn xuất của Lục Dao không tốt, nhưng khuôn mặt này đúng là rất được. Cho đến thời điểm bây giờ giới giải trí không thiếu bình hoa, cũng không bài xích bình hoa, chỉ cần là người có ngoại hình đẹp thì đương nhiên là sẽ có người nhận. Cho nên, ban đầu dù nhân vật của Lục Dao trong Di Tiên Truyện không có một lời thoại nào, chỉ diễn mấy cảnh, vậy mà cũng có rất nhiều người hâm mộ cuồng nhiệt Lục Dao, bởi vì khuôn mặt của Lục Dao thực sự là quá đẹp, quá thu hút.
Nhưng bây giờ, đạo diễn Vương nghe Lý Bách nói vậy liền nhìn kỹ lại. Nhưng Lý Bách vẫn nhìn ông như vậy, trong ánh mắt hàm chứa ý không được có ý phẩn đối, ông nhướng mày, “Lý tổng, có thể nói cho tôi biết vì sao không? Mặc dù cô Lục đã từng đảm nhận vai diễn trong phim truyền hình của Trần Hoa, nhưng với diễn xuất đó... Tôi không nghĩ rằng cô ấy có kinh nghiệm để đánh giá liệu một diễn viên có phù hợp với vai diễn đó hay không.”
Câu Lý Bách vừa nói có ý là cho Lục Dao quyền quyết định cuối cùng, nếu những diễn viên mình nhìn trúng không qua được cửa của Lục Dao thì họ sẽ trực tiếp bị loại.
Lý Bách quay đầu lại nhìn Lục Dao, thấy cô cũng nhíu mày, “Đạo diễn Vương, ông biết đấy, chúng tôi đã bị tổn thất khá nhiều vì bộ phim Di Tiên Truyện. Nên bộ phim lần này, tôi không cho phép có bất kỳ vấn đề gì xảy ra, và Lục Dao chính là người có thể tránh cho những vấn đề này phát sinh. Lục Dao, tôi cần cô nhìn tướng mặt của nữ diễn viên, nếu thấy có gì đó không ổn, chúng ta sẽ không dùng người đó...”
Lục Dao nhướng mày, vẻ mặt như cười như không, “Lý tổng, thuật xem tướng của nhà họ Lục chúng tôi không phải để cho anh dùng như vậy.”
Thành thật mà nói, bây giờ trong lòng của Lục Dao có chút khó chịu. Với cô, thuật xem tướng là điều thiêng liêng, nhưng bây giờ lại bị Lý Bách coi như một công cụ và sử dụng nó như một công cụ.
Dường như nhận ra được Lục Dao có ý muốn chống lại, Lý Bách nhíu mày, “Lục Dao, đây là chuyện của tập đoàn, cô là một thành viên của tập đoàn, tôi hy vọng cô có thể suy nghĩ vì tập đoàn. Đương nhiên, sẽ trả công cho cô...”
Mặc dù Lục Dao là người mà Lý Bách muốn kết bạn. Nhưng bây giờ trước mặt người ngoài, cho dù Lục Dao là bạn gái của Hạ Thần Phong, nhưng Lý Bách là người trọng sĩ diện. Trong phòng có nhiều nhân viên như vậy, nếu mặt mũi của mình bị một nhân viên đánh rơi như vậy, không chỉ là ảnh hưởng đến Lý Bách, mà còn ảnh hưởng đến cả Tinh Thần...
Dường như Lục Dao cũng không ngờ rằng Lý Bách sẽ đột nhiên nói ra những lời như vậy, cô đột nhiên im lặng.
Trong khoảng thời gian này, mình và Lý Bách cũng được tính là thân quen. Lý Bách từng chán nản, từng cười lớn trước mặt cô. Nhưng về sau, bởi vì mối quan hệ với Hạ Thần Phong, quan hệ giữa cô và Lý Bách càng giống bạn bè hơn là nhân viên. Nhưng bây giờ, vào giờ phút này, Lục Dao cảm thấy rằng mình cần nhìn lại vị trí của mình...
Khuôn mặt của Lý Bách không biểu hiện gì, nhưng trong lòng có chút hối hận, cho dù bây giờ anh không thể để lộ ra manh mối gì. Những người ở đây có ai lại không phải là kẻ từng trải, lọc lõi chứ, ngay cả khi bạn ánh mắt bạn chỉ lộ ra một chút gì đó thì cũng bị những người này nhìn ra được.
Lục Dao nhíu mày, ánh mắt từ bối rối chuyển thành lạnh lẽo. Cô ngước đầu lên và nhìn Lý Bách, “Được, đây là lần cuối...”
Lần cuối cùng... Lý Bách nghe thấy từ “Được” thì trong lòng mới thả lỏng, nghĩ trước mấy câu giải thích, hoặc là cho một số lợi ích, nhưng khi nghe đến câu “lần cuối cùng” thì anh liền hiểu, Lục Dao đã đá mình ra khỏi hàng ngũ bạn bè.
Đạo diễn Vương vẫn còn nhíu mày, ông không biết hai người này đang nói chuyện thần bí gì, nhưng ông cũng cảm thấy, cô gái tên Lục Dao này không hề e sợ khi đứng trước mặt Tổng Giám đốc Lý của Tinh Thần, và trong ánh mắt cũng không hề có một chút ái mộ nào.
“Vậy... Rốt cuộc là muốn làm gì đây?”
Lục Dao xoay người lại và nhìn đạo diễn Vương, bởi vì tâm trạng đang không được tốt, nên đương nhiên giọng điệu cũng lạnh lùng, “Đạo diễn Vương, tôi sẽ xem tướng mạo và bát tự của diễn viên nữ mà các ông nhìn trúng, nếu trong khoảng thời gian này cô gái đó có thời vận, tôi sẽ đưa ra đề xuất có nên chọn người đó hay không, còn mọi chuyện đều cho các ông làm chủ.”
Lục Dao không hề khách khí khi nói những lời này, nói xong, cô đi đến bên ghế xô pha, nén giận xuống, chỉ nốt lần này qua ngày hôm nay, cô nghĩ đến việc nếu mình là kiến trúc sư, vẫn nên cách xa những nhà lãnh đạo một chút thì tốt hơn.
Thực sự, đúng là người của hai thế giới...
Lý Bách muốn nói điều gì nữa, nhưng bây giờ không phải là thời điểm thích hợp. Đạo diễn Vương thấy sự lựa chọn cuối cùng vẫn nằm trong tay mình, nên cũng mắt nhắm mắt mở đối với tính toán của Lý Bách. Dù sao đây cũng là nhà đầu tư lớn nhất, nếu ông không đồng ý thì sợ rằng nhà đầu tư sẽ rút vốn khỏi bộ phim. Ông xoay người, vẻ mặt cũng âm trầm, nói với phó đạo diễn trong đoàn phim của mình, “Bắt đầu! Gọi người đầu tiên vào.”
Sơ Cửu Của Lục Hào
Lục Dao không muốn nghĩ đến những người này nữa, chạy chậm vào một căn phòng bên cạnh.
Trong phòng chờ, Lý Bách đang ngồi ở một bên ghế xô pha nhìn điện thoại, còn ngồi ở bên khác là vị đạo diễn của bộ phim lần này và Giám đốc sáng tạo của Tinh Thần, ngoài ra còn có một số nhân viên đang thảo luận về chuyện gì đó.
Từ góc độ này có thể thấy rõ ràng, mặc dù Lý Bách ở bên ngoài tạo dáng, ít nhất những nhân viên của Tinh Thần vẫn còn có thái độ tôn trọng Lý Bách. Phải thừa nhận rằng năng lực quản lý của anh ta rất giỏi.
Lục Dao được Mã Thắng dẫn vào và điều này đã thu hút sự chú ý của mọi người. Mã Thắng là trợ lý đặc biệt của Lý Bách, có rất ít người được Mã Thắng đích thân ra đón và đưa vào.
Ngoài đạo diễn của bộ phim, chỉ cần là làm việc trong Tinh Thần thì đều biết Lục Dao là người được Lý Bách bảo vệ. Lý tổng rất coi trọng Lục Dao - người vừa mới vào làm trong công ty.
Tầm nhìn của Lý Bách dời khỏi chiếc điện thoại, nhìn thấy Lục Dao liền cất điện thoại và đứng lên, cười với cô và nói, “Lục Dao, cô đến rồi, đến đây đến đây, tôi giới thiệu cho cô.”
Lý Bách dẫn Lục Dao đến bên cạnh đạo diễn Vương, “Đạo diễn Vương, đây là vòng casting cuối cùng, tôi không có yêu cầu gì, cho dù ông chọn người nào, tôi cũng đều cần sự đồng ý của cô ấy.”
Vị đạo diễn Vương ngạc nhiên, lúc trước ông đã nghe nói rằng Lý Bách muốn đưa ai đó đến, lúc đầu ông còn tưởng rằng anh muốn cho người đó nhận vai nào đó trong bộ phim. Và khi vừa thấy Lục Dao, ông cũng nghĩ là vậy, dù sao thì trước đây cô cũng từng đóng phim truyền hình của Trần Hoa.
Cả đạo diễn Vương và Trần Hoa đều biết nhau, mấy vị đạo diễn đều biết người trong giới của mình. Đôi khi một số thông tin của các diễn viên sẽ được chia sẻ, vì vậy ông cũng biết một chút thông tin về Lục Dao.
Mặc dù khả năng diễn xuất của Lục Dao không tốt, nhưng khuôn mặt này đúng là rất được. Cho đến thời điểm bây giờ giới giải trí không thiếu bình hoa, cũng không bài xích bình hoa, chỉ cần là người có ngoại hình đẹp thì đương nhiên là sẽ có người nhận. Cho nên, ban đầu dù nhân vật của Lục Dao trong Di Tiên Truyện không có một lời thoại nào, chỉ diễn mấy cảnh, vậy mà cũng có rất nhiều người hâm mộ cuồng nhiệt Lục Dao, bởi vì khuôn mặt của Lục Dao thực sự là quá đẹp, quá thu hút.
Nhưng bây giờ, đạo diễn Vương nghe Lý Bách nói vậy liền nhìn kỹ lại. Nhưng Lý Bách vẫn nhìn ông như vậy, trong ánh mắt hàm chứa ý không được có ý phẩn đối, ông nhướng mày, “Lý tổng, có thể nói cho tôi biết vì sao không? Mặc dù cô Lục đã từng đảm nhận vai diễn trong phim truyền hình của Trần Hoa, nhưng với diễn xuất đó... Tôi không nghĩ rằng cô ấy có kinh nghiệm để đánh giá liệu một diễn viên có phù hợp với vai diễn đó hay không.”
Câu Lý Bách vừa nói có ý là cho Lục Dao quyền quyết định cuối cùng, nếu những diễn viên mình nhìn trúng không qua được cửa của Lục Dao thì họ sẽ trực tiếp bị loại.
Lý Bách quay đầu lại nhìn Lục Dao, thấy cô cũng nhíu mày, “Đạo diễn Vương, ông biết đấy, chúng tôi đã bị tổn thất khá nhiều vì bộ phim Di Tiên Truyện. Nên bộ phim lần này, tôi không cho phép có bất kỳ vấn đề gì xảy ra, và Lục Dao chính là người có thể tránh cho những vấn đề này phát sinh. Lục Dao, tôi cần cô nhìn tướng mặt của nữ diễn viên, nếu thấy có gì đó không ổn, chúng ta sẽ không dùng người đó...”
Lục Dao nhướng mày, vẻ mặt như cười như không, “Lý tổng, thuật xem tướng của nhà họ Lục chúng tôi không phải để cho anh dùng như vậy.”
Thành thật mà nói, bây giờ trong lòng của Lục Dao có chút khó chịu. Với cô, thuật xem tướng là điều thiêng liêng, nhưng bây giờ lại bị Lý Bách coi như một công cụ và sử dụng nó như một công cụ.
Dường như nhận ra được Lục Dao có ý muốn chống lại, Lý Bách nhíu mày, “Lục Dao, đây là chuyện của tập đoàn, cô là một thành viên của tập đoàn, tôi hy vọng cô có thể suy nghĩ vì tập đoàn. Đương nhiên, sẽ trả công cho cô...”
Mặc dù Lục Dao là người mà Lý Bách muốn kết bạn. Nhưng bây giờ trước mặt người ngoài, cho dù Lục Dao là bạn gái của Hạ Thần Phong, nhưng Lý Bách là người trọng sĩ diện. Trong phòng có nhiều nhân viên như vậy, nếu mặt mũi của mình bị một nhân viên đánh rơi như vậy, không chỉ là ảnh hưởng đến Lý Bách, mà còn ảnh hưởng đến cả Tinh Thần...
Dường như Lục Dao cũng không ngờ rằng Lý Bách sẽ đột nhiên nói ra những lời như vậy, cô đột nhiên im lặng.
Trong khoảng thời gian này, mình và Lý Bách cũng được tính là thân quen. Lý Bách từng chán nản, từng cười lớn trước mặt cô. Nhưng về sau, bởi vì mối quan hệ với Hạ Thần Phong, quan hệ giữa cô và Lý Bách càng giống bạn bè hơn là nhân viên. Nhưng bây giờ, vào giờ phút này, Lục Dao cảm thấy rằng mình cần nhìn lại vị trí của mình...
Khuôn mặt của Lý Bách không biểu hiện gì, nhưng trong lòng có chút hối hận, cho dù bây giờ anh không thể để lộ ra manh mối gì. Những người ở đây có ai lại không phải là kẻ từng trải, lọc lõi chứ, ngay cả khi bạn ánh mắt bạn chỉ lộ ra một chút gì đó thì cũng bị những người này nhìn ra được.
Lục Dao nhíu mày, ánh mắt từ bối rối chuyển thành lạnh lẽo. Cô ngước đầu lên và nhìn Lý Bách, “Được, đây là lần cuối...”
Lần cuối cùng... Lý Bách nghe thấy từ “Được” thì trong lòng mới thả lỏng, nghĩ trước mấy câu giải thích, hoặc là cho một số lợi ích, nhưng khi nghe đến câu “lần cuối cùng” thì anh liền hiểu, Lục Dao đã đá mình ra khỏi hàng ngũ bạn bè.
Đạo diễn Vương vẫn còn nhíu mày, ông không biết hai người này đang nói chuyện thần bí gì, nhưng ông cũng cảm thấy, cô gái tên Lục Dao này không hề e sợ khi đứng trước mặt Tổng Giám đốc Lý của Tinh Thần, và trong ánh mắt cũng không hề có một chút ái mộ nào.
“Vậy... Rốt cuộc là muốn làm gì đây?”
Lục Dao xoay người lại và nhìn đạo diễn Vương, bởi vì tâm trạng đang không được tốt, nên đương nhiên giọng điệu cũng lạnh lùng, “Đạo diễn Vương, tôi sẽ xem tướng mạo và bát tự của diễn viên nữ mà các ông nhìn trúng, nếu trong khoảng thời gian này cô gái đó có thời vận, tôi sẽ đưa ra đề xuất có nên chọn người đó hay không, còn mọi chuyện đều cho các ông làm chủ.”
Lục Dao không hề khách khí khi nói những lời này, nói xong, cô đi đến bên ghế xô pha, nén giận xuống, chỉ nốt lần này qua ngày hôm nay, cô nghĩ đến việc nếu mình là kiến trúc sư, vẫn nên cách xa những nhà lãnh đạo một chút thì tốt hơn.
Thực sự, đúng là người của hai thế giới...
Lý Bách muốn nói điều gì nữa, nhưng bây giờ không phải là thời điểm thích hợp. Đạo diễn Vương thấy sự lựa chọn cuối cùng vẫn nằm trong tay mình, nên cũng mắt nhắm mắt mở đối với tính toán của Lý Bách. Dù sao đây cũng là nhà đầu tư lớn nhất, nếu ông không đồng ý thì sợ rằng nhà đầu tư sẽ rút vốn khỏi bộ phim. Ông xoay người, vẻ mặt cũng âm trầm, nói với phó đạo diễn trong đoàn phim của mình, “Bắt đầu! Gọi người đầu tiên vào.”
Sơ Cửu Của Lục Hào
Đánh giá:
Truyện Sơ Cửu Của Lục Hào
Story
Chương 179: Casting
10.0/10 từ 23 lượt.