Sơ Cửu Của Lục Hào
Chương 166: Tín ngưỡng
75@-Nhìn thấy Lục Dao nhận thẻ ngân hàng, trong lòng Hạ Thần Phong cũng nhẹ nhõm, vừa rồi anh thật sự sợ cô sẽ từ chối, vậy thì anh lại phải nghĩ xem nên lấy cớ gì để cô nhận rồi.
“Buổi chiều khi đi ra ngoài có người đến làm phiền em không?” Hạ Thần Phong nhìn ti vi vẫn đang chiếu về scandal của Triệu Lập Khôn liền đột nhiên cau mày lại, nói.
Lục Dao cười, “Anh yên tâm đi, Hiểu Lan cũng đã gọi điện cho em rồi, cậu ấy nói là tuy vẫn có phóng viên ở cổng ký túc xa nhưng đã ít đi một phần ba rồi, một thời gian nữa thì tin tức này sẽ lắng xuống thôi.”
Theo cách nói của Đỗ Hiểu Lan thì tin tức trong giới giải trí nhanh nổi cũng nhanh chìm. Bây giờ, tuy rất nhiều người đều đang tìm Lục Dao nhưng mà qua ba bốn ngày nữa chỉ cần giới giải trí có tin tức mới thì rất nhanh sẽ có nhiều người quên đi vụ việc giữa Triệu Lập Khôn và Lục Dao.
Hơn nữa bây giờ công ty quản lý của Triệu Lập Khôn và Tập đoàn Tinh Thần nơi Lục Dao làm việc cũng đã đứng ra phủ nhận điều này. Còn việc trước đây có người bóc phốt Lục Dao quyến rũ Trần Hoa ở phim trường đã bị các diễn viên như Tiền Húc ra mặt phản bác lại.
Không bao lâu sau, vài cư dân mạng tỉnh táo cũng đã phát hiện ra là sợ rằng có ai đó ghen ghét đố kỵ với cô Lục Dao này nên mới có vụ bóc phốt trước đây. Còn đám seeder(*) do Trần Hoa và Lý Bách thuê về cũng nắm được cơ hội này và xuất hiện trên mạng làm rối loạn cả cục diện.
(*) Seeder: là một nhóm người được thuê để đăng tải và bình luận về một chủ đề nhất định ở trên mạng nhằm làm cho chủ đề đó chuyển theo hướng mình muốn.
Tuy Hạ Thần Phong cũng biết một vài nước cờ trong chuyện này nhưng anh vẫn cảm thấy tức giận, “Tay Triệu Lập Khôn này có lẽ là người của giới âm dương gì gì đó kia.”
Lục Dao cau mày nói, “E rằng người này muốn em sống không dễ chịu đây.”
“Em yên tâm, Tiểu Đao đã có manh mối rồi, chỉ cần lần theo manh mối là Triệu Lập Khôn thì có lẽ chúng ta sẽ tìm được chút gì đó về thân phận của người thầy kia.
Hạ Thần Phong đã có tính toán của riêng mình, tuy trong khoảng thời này nếu có vụ án xảy ra thì phải tạm dừng việc điều tra, nhưng chỉ cần không có vụ án thì anh và Tiểu Đao sẽ không từ bỏ việc điều tra thân phận của người được gọi là thầy này.
Lục Dao cau mày lấy ra tiền cổ cô luôn mang theo bên mình và xem một quẻ, cô nhìn quẻ tượng sau đó lắc đầu với vẻ thất vọng, “Lần này sợ rằng vẫn chưa thể tìm được người được gọi là thầy này…”
Hạ Thần Phong nhìn Lục Dao rồi nhìn tiền cổ ở trên mặt bàn, “Tại sao em lại nói như vậy…”
Lục Dao chỉ vào tiền cổ, “Anh xem quẻ này đi… Dưới Khôn trên Cấn, là quẻ Bác(*).”
(*) Quẻ Bác: là quẻ thứ 23 trong Kinh Dịch.
Quẻ này là quẻ dị trùng nhau. Năm âm ở dưới một dương ở trên, âm thị thì dương cô, núi cao gần mặt đất, hai thứ đều là bác lạc tượng, cho nên gọi là “quẻ Bác”. Quẻ này âm thịnh dương suy, ý chỉ tiểu nhân đắc ý, quân tử gian nan.
“Chúng ta đã tiếp xúc với người thầy này mất lần rồi qua các vụ án của Trương An An, Ngũ Gia Mẫn, công trường của Tập đoàn Tinh Thần và vụ án của La Phượng Linh, chỉ sợ người thầy này sẽ không dễ dàng xuất hiện như vậy.”
Hạ Thần Phong cũng cau mày khi nghe thấy lời nói của Lục Dao. Đúng vậy, phía sau những vụ án này đều có sự hiện diện của người thầy này. Cho dù người thầy này không trực tiếp xúi giục tội phạm gây án nhưng tất cả vụ án này đều có liên quan đến người này. Nhưng rõ ràng là có nhiều manh mối như vậy, đến cuối cùng vẫn bị cắt đứt. Vụ nào cũng có người đứng ra gánh lấy tội danh, người được gọi là thầy đó đã nấp ở phía sau và không có ý định xuất hiện.
Tình hình như vậy có nghĩa là gì, có nghĩa là người được gọi là thầy sẽ không quan tâm đến bất cứ ai. Triệu Lập Khôn học phong thủy giỏi hơn một chút so với mấy người trước đây nhưng còn kém xa so với La Phượng Linh.
Ngay cả La Phượng Linh mà đối phương còn có thể tùy ý vứt bỏ thì e rằng Triệu Lập Khôn đã bị người ta vứt bỏ rồi.
Vì vậy, cho dù Hạ Thần Phong và Tiểu Đao thật sự tìm được manh mối gì đó từ chỗ Triệu Lập Khôn thì manh mối này sẽ nhanh chóng bị đứt hoặc là sẽ có một con dê thế mạng xuất hiện.
Vì vậy quẻ này cũng nói rất rõ ràng, kẻ tiểu nhân này vẫn còn đắc ý ở phía sau, còn mấy người bọn họ thì tiếp tục bị cục diện này trói buộc.
Đây cũng là lần đầu tiên Hạ Thần Phong gặp phải tình huống này, rốt cuộc người này có bản lĩnh gì mà có thể khiến nhiều người bán mạng vì mình như vậy?
Bây giờ đã là xã hội pháp trị không còn là thời đại của khế ước bán thân gì gì đó nữa, vậy thì rốt cuộc là vì cái gì chứ?
Tiền tài?
Nhưng điều này không đúng lắm, những tên tội phạm này đều là người giàu có. Cho nên, nếu nói là vì tiền thì cũng không hợp lý lắm…
“Tín ngưỡng…” Lục Dao nhìn tiền cổ rồi đột nhiên nói một câu.
“Tín ngưỡng?” Hạ Thần Phong nhanh chóng hiểu được ý của Lục Dao. Nếu thật sự là như vậy thì việc phá án của bọn họ sẽ càng khó khăn hơn.
Các nhân tố bên ngoài có thể từ từ phá giải nhưng những người này coi người thầy kia thành tín người, tức là họ đã bị tẩy não rồi. Đây giống như là một giáo hội trái phép, tất cả đều sùng bái người thầy kia một cách mù quáng, thậm chí còn có thể hy sinh chính mình vì người đó.
“Đúng, chỉ có thể là tín ngưỡng…” Lục Dao suy nghĩ, “Thần Phong, nếu có thể thì em muốn đi gặp La Phượng Linh… Hơn nữa, anh cũng có thể điều tra tình hình tài chính của mấy người này…
La Phượng Linh là người duy nhất vào lúc đó chịu nói ra một vài điều, Lục Dao muốn tiếp xúc với cô ta một lần nữa để thăm dò.
Người thầy này không phải người bình thường, Lục Dao không biết đối phương có bản lĩnh thế nào. Nhưng nếu kiến thức về phong thủy âm dương của La Phượng Linh đã đạt đến trình độ này, vậy thì người cô ta gọi là thầy kia đương nhiên là biết suy tính. Đây cũng là lý tại sao mà đến bây giờ cô và Hạ Thần Phong cũng chưa tìm được manh mối nào. Đối phương cũng là người có thể biết được tương lai thời vận, tình huống như vậy giống như hai thầy phong thủy lớn đang đấu với nhau vậy.
La Phượng Linh đã vào nhà giam nữ số một của thành phố Hải, nếu muốn gặp cũng không phải là không thể, chỉ là hơi rắc rối, “Anh sẽ sắp xếp chuyện này.”
Hạ Thần Phong nói xong liền nhìn sắc trời bên ngoài, “Bây giờ vẫn còn sớm, hay là chúng ta đi xem phim đi?” Phải biết là cơ hội lần trước khó khăn lắm mới có được nhưng lại đã bị phá hỏng. Lần này hiếm khi hai người đều có thời gian, chi bằng đi làm một số việc mà những cặp đôi bình thường đều sẽ làm.
Nghe thấy Hạ Thần Phong nói vậy, Lục Dao cũng có chút dao động. Hai người thu dọn đồ đạc, dự định đi dạo một vòng ở trung tâm thành phố, tiện thể đi xem phim luôn.
***
Trung tâm thành phố Tô vào buổi đêm đầu thu vẫn náo nhiệt như vậy. Đổng Vũ lái một chiếc xe ô tô bảy chỗ dừng ở phía trước hộp đêm tư nhân. Bây giờ có vẻ như cô ta đang cau chặt mày, trước đó Triệu Lập Khôn chỉ nói vu vơ một câu mà cô ta đã thực sự đến nơi này.
Tuy hộp đêm này nổi tiếng ở thành phố Tô vì an toàn bảo mật nhưng cô ta vẫn không hiểu rốt cuộc Triệu Lập Khôn gọi mình đến đây vì lý do gì.
Sơ Cửu Của Lục Hào
“Buổi chiều khi đi ra ngoài có người đến làm phiền em không?” Hạ Thần Phong nhìn ti vi vẫn đang chiếu về scandal của Triệu Lập Khôn liền đột nhiên cau mày lại, nói.
Lục Dao cười, “Anh yên tâm đi, Hiểu Lan cũng đã gọi điện cho em rồi, cậu ấy nói là tuy vẫn có phóng viên ở cổng ký túc xa nhưng đã ít đi một phần ba rồi, một thời gian nữa thì tin tức này sẽ lắng xuống thôi.”
Theo cách nói của Đỗ Hiểu Lan thì tin tức trong giới giải trí nhanh nổi cũng nhanh chìm. Bây giờ, tuy rất nhiều người đều đang tìm Lục Dao nhưng mà qua ba bốn ngày nữa chỉ cần giới giải trí có tin tức mới thì rất nhanh sẽ có nhiều người quên đi vụ việc giữa Triệu Lập Khôn và Lục Dao.
Hơn nữa bây giờ công ty quản lý của Triệu Lập Khôn và Tập đoàn Tinh Thần nơi Lục Dao làm việc cũng đã đứng ra phủ nhận điều này. Còn việc trước đây có người bóc phốt Lục Dao quyến rũ Trần Hoa ở phim trường đã bị các diễn viên như Tiền Húc ra mặt phản bác lại.
Không bao lâu sau, vài cư dân mạng tỉnh táo cũng đã phát hiện ra là sợ rằng có ai đó ghen ghét đố kỵ với cô Lục Dao này nên mới có vụ bóc phốt trước đây. Còn đám seeder(*) do Trần Hoa và Lý Bách thuê về cũng nắm được cơ hội này và xuất hiện trên mạng làm rối loạn cả cục diện.
(*) Seeder: là một nhóm người được thuê để đăng tải và bình luận về một chủ đề nhất định ở trên mạng nhằm làm cho chủ đề đó chuyển theo hướng mình muốn.
Tuy Hạ Thần Phong cũng biết một vài nước cờ trong chuyện này nhưng anh vẫn cảm thấy tức giận, “Tay Triệu Lập Khôn này có lẽ là người của giới âm dương gì gì đó kia.”
Lục Dao cau mày nói, “E rằng người này muốn em sống không dễ chịu đây.”
“Em yên tâm, Tiểu Đao đã có manh mối rồi, chỉ cần lần theo manh mối là Triệu Lập Khôn thì có lẽ chúng ta sẽ tìm được chút gì đó về thân phận của người thầy kia.
Hạ Thần Phong đã có tính toán của riêng mình, tuy trong khoảng thời này nếu có vụ án xảy ra thì phải tạm dừng việc điều tra, nhưng chỉ cần không có vụ án thì anh và Tiểu Đao sẽ không từ bỏ việc điều tra thân phận của người được gọi là thầy này.
Lục Dao cau mày lấy ra tiền cổ cô luôn mang theo bên mình và xem một quẻ, cô nhìn quẻ tượng sau đó lắc đầu với vẻ thất vọng, “Lần này sợ rằng vẫn chưa thể tìm được người được gọi là thầy này…”
Hạ Thần Phong nhìn Lục Dao rồi nhìn tiền cổ ở trên mặt bàn, “Tại sao em lại nói như vậy…”
Lục Dao chỉ vào tiền cổ, “Anh xem quẻ này đi… Dưới Khôn trên Cấn, là quẻ Bác(*).”
(*) Quẻ Bác: là quẻ thứ 23 trong Kinh Dịch.
Quẻ này là quẻ dị trùng nhau. Năm âm ở dưới một dương ở trên, âm thị thì dương cô, núi cao gần mặt đất, hai thứ đều là bác lạc tượng, cho nên gọi là “quẻ Bác”. Quẻ này âm thịnh dương suy, ý chỉ tiểu nhân đắc ý, quân tử gian nan.
“Chúng ta đã tiếp xúc với người thầy này mất lần rồi qua các vụ án của Trương An An, Ngũ Gia Mẫn, công trường của Tập đoàn Tinh Thần và vụ án của La Phượng Linh, chỉ sợ người thầy này sẽ không dễ dàng xuất hiện như vậy.”
Hạ Thần Phong cũng cau mày khi nghe thấy lời nói của Lục Dao. Đúng vậy, phía sau những vụ án này đều có sự hiện diện của người thầy này. Cho dù người thầy này không trực tiếp xúi giục tội phạm gây án nhưng tất cả vụ án này đều có liên quan đến người này. Nhưng rõ ràng là có nhiều manh mối như vậy, đến cuối cùng vẫn bị cắt đứt. Vụ nào cũng có người đứng ra gánh lấy tội danh, người được gọi là thầy đó đã nấp ở phía sau và không có ý định xuất hiện.
Tình hình như vậy có nghĩa là gì, có nghĩa là người được gọi là thầy sẽ không quan tâm đến bất cứ ai. Triệu Lập Khôn học phong thủy giỏi hơn một chút so với mấy người trước đây nhưng còn kém xa so với La Phượng Linh.
Ngay cả La Phượng Linh mà đối phương còn có thể tùy ý vứt bỏ thì e rằng Triệu Lập Khôn đã bị người ta vứt bỏ rồi.
Vì vậy, cho dù Hạ Thần Phong và Tiểu Đao thật sự tìm được manh mối gì đó từ chỗ Triệu Lập Khôn thì manh mối này sẽ nhanh chóng bị đứt hoặc là sẽ có một con dê thế mạng xuất hiện.
Vì vậy quẻ này cũng nói rất rõ ràng, kẻ tiểu nhân này vẫn còn đắc ý ở phía sau, còn mấy người bọn họ thì tiếp tục bị cục diện này trói buộc.
Đây cũng là lần đầu tiên Hạ Thần Phong gặp phải tình huống này, rốt cuộc người này có bản lĩnh gì mà có thể khiến nhiều người bán mạng vì mình như vậy?
Bây giờ đã là xã hội pháp trị không còn là thời đại của khế ước bán thân gì gì đó nữa, vậy thì rốt cuộc là vì cái gì chứ?
Tiền tài?
Nhưng điều này không đúng lắm, những tên tội phạm này đều là người giàu có. Cho nên, nếu nói là vì tiền thì cũng không hợp lý lắm…
“Tín ngưỡng…” Lục Dao nhìn tiền cổ rồi đột nhiên nói một câu.
“Tín ngưỡng?” Hạ Thần Phong nhanh chóng hiểu được ý của Lục Dao. Nếu thật sự là như vậy thì việc phá án của bọn họ sẽ càng khó khăn hơn.
Các nhân tố bên ngoài có thể từ từ phá giải nhưng những người này coi người thầy kia thành tín người, tức là họ đã bị tẩy não rồi. Đây giống như là một giáo hội trái phép, tất cả đều sùng bái người thầy kia một cách mù quáng, thậm chí còn có thể hy sinh chính mình vì người đó.
“Đúng, chỉ có thể là tín ngưỡng…” Lục Dao suy nghĩ, “Thần Phong, nếu có thể thì em muốn đi gặp La Phượng Linh… Hơn nữa, anh cũng có thể điều tra tình hình tài chính của mấy người này…
La Phượng Linh là người duy nhất vào lúc đó chịu nói ra một vài điều, Lục Dao muốn tiếp xúc với cô ta một lần nữa để thăm dò.
Người thầy này không phải người bình thường, Lục Dao không biết đối phương có bản lĩnh thế nào. Nhưng nếu kiến thức về phong thủy âm dương của La Phượng Linh đã đạt đến trình độ này, vậy thì người cô ta gọi là thầy kia đương nhiên là biết suy tính. Đây cũng là lý tại sao mà đến bây giờ cô và Hạ Thần Phong cũng chưa tìm được manh mối nào. Đối phương cũng là người có thể biết được tương lai thời vận, tình huống như vậy giống như hai thầy phong thủy lớn đang đấu với nhau vậy.
La Phượng Linh đã vào nhà giam nữ số một của thành phố Hải, nếu muốn gặp cũng không phải là không thể, chỉ là hơi rắc rối, “Anh sẽ sắp xếp chuyện này.”
Hạ Thần Phong nói xong liền nhìn sắc trời bên ngoài, “Bây giờ vẫn còn sớm, hay là chúng ta đi xem phim đi?” Phải biết là cơ hội lần trước khó khăn lắm mới có được nhưng lại đã bị phá hỏng. Lần này hiếm khi hai người đều có thời gian, chi bằng đi làm một số việc mà những cặp đôi bình thường đều sẽ làm.
Nghe thấy Hạ Thần Phong nói vậy, Lục Dao cũng có chút dao động. Hai người thu dọn đồ đạc, dự định đi dạo một vòng ở trung tâm thành phố, tiện thể đi xem phim luôn.
***
Trung tâm thành phố Tô vào buổi đêm đầu thu vẫn náo nhiệt như vậy. Đổng Vũ lái một chiếc xe ô tô bảy chỗ dừng ở phía trước hộp đêm tư nhân. Bây giờ có vẻ như cô ta đang cau chặt mày, trước đó Triệu Lập Khôn chỉ nói vu vơ một câu mà cô ta đã thực sự đến nơi này.
Tuy hộp đêm này nổi tiếng ở thành phố Tô vì an toàn bảo mật nhưng cô ta vẫn không hiểu rốt cuộc Triệu Lập Khôn gọi mình đến đây vì lý do gì.
Sơ Cửu Của Lục Hào
Đánh giá:
Truyện Sơ Cửu Của Lục Hào
Story
Chương 166: Tín ngưỡng
10.0/10 từ 23 lượt.