Sơ Cửu Của Lục Hào
Chương 129: Người đại diện
61@-“Nếu như các anh muốn tra rõ tình hình, các anh có thể xem chiếc di động khác của An Thiến. Bình thường cô ấy có ba chiếc di động, tôi cũng vô tình mới biết được, một chiếc là công ty dùng, một chiếc là máy riêng, vẫn còn một chiếc di động nữa, không mấy khi tôi thấy cô ấy dùng, chắc hẳn bạn giường của An Thiến vẫn liên lạc qua chiếc di động đó.”
Bình thường, nghệ sĩ có mấy số điện thoại cũng là chuyện thường thấy, nhưng giấu điện thoại không cho người đại diện biết, việc này lại rất ít gặp.
Tiểu Đao gật đầu, ghi lại manh mối này, đợi lát nữa tìm chiếc di động mà Trình Bằng nói kia trong đám vật chứng của An Thiến.
“Chúng tôi không chỉ điều tra ra An Thiến có thai, còn một chuyện nữa, An Thiến còn sử dụng thuốc cấm, anh có biết việc này không?” Trình Bằng vốn đang uống cà phê, nhưng lời nói của Tiểu Đao làm anh ta sặc ngay tại chỗ.
“Khụ khụ khụ... Cái gì?” Trình Bằng một tay bỏ cốc cà phê xuống, một tay che miệng, nhướng mày nhìn Tiểu Đao, “Anh vừa nói gì? An Thiến?”
“Đúng vậy, An Thiến sử dụng thuốc cấm, chúng tôi xét nghiệm thấy kết quả dương tính ở trong cơ thể của An Thiến”. Chuyện này đã chuyển vụ thành một phạm trù khác rồi, nhưng những thứ cần hỏi vẫn phải hỏi cho rõ ràng.
Lần này Trình Bằng dường như thật sự giật mình, dù sao chuyện này và mấy chuyện trước đây gì mà bạn giường, kẻ thứ ba đều là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, một cái là đi ngược lại với luân lý đạo đức của xã hội, nhưng cái còn lại là phạm pháp.
Trình Bằng vội vã khua hai tay, “Sĩ quan cảnh sát, tôi thực sự không biết việc này, Tôi... đây... An Thiến này làm sao lại dính vào những thứ này chứ... có phải anh có nhầm lẫn gì rồi không...”
Hạ Thần Phong trực tiếp mở cho Trình Bằng xem bản kết quả xét nghiệm phản ứng thuốc, “Trong này viết rất rõ ràng, hơn nữa dựa vào tình huống này, chúng tôi có thể suy luận ra, thời điểm nạn nhân tử vong là lúc vừa sử dụng thuốc cấm không lâu, rất có khả năng ý thức đều mơ hồ.”
Phát hiện mới này làm cho cảnh sát có suy đoán mới về cảnh tượng lúc đó hung thủ gây án thế nào. Nếu như lúc đó An Thiến dùng thuốc cấm, vậy thì rất có khả năng trong thời gian đó, ý thức của An Thiến đều là hưng phấn hoặc mơ hồ, chính cô ta hoàn toàn không thể nhận ra được nguy hiểm đang ập đến.
Thế nên, cho dù hung thủ mang cưa điện vào phòng nghỉ thì An Thiến cũng không làm ra bất cứ phản kháng dữ dội nào, hung thủ giết hại An Thiến dễ như trở bàn tay.
Tương tự, có thể biết lúc đó An Thiến đang dùng thuốc cấm, như vậy chắc chắn đó là người rất quen thuộc với An Thiến. Nhưng bây giờ, Trình Bằng không biết, trước đó cũng đã hỏi qua trợ lý của An Thiến cũng không biết. Hai người thân thiết nhất với An Thiến cũng không biết việc này của An Thiến, vậy thì chứng tỏ ngày thường cô ta che giấu rất tốt.
Như vậy liền xuất hiện vấn đề rồi, việc mà trợ lý và người đại diện của An Thiến đều không biết, ai sẽ biết được? Người bạn tình bí ẩn kia sao?
Tư duy của Hạ Thần Phong cũng vận động nhanh chóng, mà Trình Bằng thấy sĩ quan cảnh sát này đột nhiên không nói nữa, với lại trên văn bản này cũng viết rõ ràng phản ứng dược lý trong cơ thể của An Thiến, An Thiến thực sự dùng những loại đó, lúc này Trình Bằng cũng cuống lên rồi.
Nếu như cảnh sát không tin mình thì làm sao? Nếu như việc này bị giới truyền thông bên ngoài biết thì làm thế nào? Không đúng, nếu như An Thiến thực sự làm việc này, như vậy cho dù bây giờ đã chết rồi, vẫn là có vấn đề.
Việc đầu tiên là bây giờ Trình Bằng phải chứng mình với cảnh sát, mình thực sự không biết An Thiến phạm pháp, việc thứ hai là sau khi ra ngoài, trước tiên phải về công ty, nói rõ tình hình này với công ty.
Chí ít dựa vào tình hình bây giờ, kế hoạch của công ty không thể tiếp tục làm nữa rồi, cái chiêu mua sự đồng tình của công chúng phải bỏ đi rồi.
“Ngày thường An Thiến còn có vẻ gần gũi với ai nữa?” Hạ Thần Phong cau mày, một người thực sự không có người nào gần gũi bên cạnh sao? An Thiến dùng thuốc cấm, nhất định là có cơ hội tiếp xúc hay một lý do nào đó.
Trình Bằng cẩn thận tự hỏi, “Đồng chí cảnh sát, tôi thực sự không rõ lắm, trước đây có, nhưng sau đó, sau khi An Thiến có tiếng tăm thì cũng không còn liên lạc với rất nhiều người nữa, quan hệ tốt một chút cũng chỉ có mấy người hợp tác làm ăn trên bề ngoài.
“Vậy trước khi An Thiến đổi tên thì sao?”
“Trước khi đổi tên?” Trình Bằng nhìn Hạ Thần Phong, đôi con ngươi đen láy của anh ta cứ thế tự nhìn bản thân. Chỉ mấy ánh mắt như thế, Trình Bằng liền cảm thấy thái dương mình đều đổ mồ hôi.
“Lúc tôi ký hợp đồng với An Thiến, tên cô ấy đã như thế rồi. Đối với những việc trước đó, tôi cũng không rõ lắm.”
Tiểu Đao liếc nhìn Trình Bằng, “Haiz, tôi nói này, có phải anh cố ý nói như vậy không thế. Không phải vừa nãy anh mới nói anh và An Thiến có tình cảm bạn bè mười mấy năm rồi sao? Thế nào mà bây giờ lại là không rõ lắm, vậy những thứ không biết đâu? Những lời anh nói rốt cuộc cái nào là thật, cái nào là giả đây?”
Trình Bằng vốn là người khôn khéo, nhưng lúc này, gặp phải Tiểu Đao miệng lưỡi sắc bén, thêm Hạ Thần Phong đầy khí thế, người này bị áp chế mọi đường.
“Đúng là tôi có hiểu rõ, nhưng tôi và An Thiến lại là quan hệ công việc, rất nhiều việc riêng, An Thiến hoàn toàn không nói với tôi.” Trình Bằng căng thẳng đến mức vươn tay lau mồ hôi.
“Vấn đề cuối cùng.” Hạ Thần Phong gập cuốn ghi chép lại, “Thầy phán mệnh của An Thiến là ai?”
“Ồ, tôi biết cái này, nhưng các anh cũng cần tìm ra chiếc di động kia của cô ấy, vì tôi có nghe qua về người thầy này, là An Thiến tự tìm, tên là Lạc Phong hay La Phong gì đó, toàn liên lạc dựa vào chiếc di động đó.” Trình Bằng thở dài một hơi, tốt xấu gì vấn đề cuối cùng này mình cũng biết được một chút.
Hạ Thần Phong cau mày, rất nhiều việc bây giờ đều tập trung về chiếc di động thứ ba kia, “Trông khoảng thời gian này, anh cố gắng đừng rời khỏi thành phố Tô.” Tuy tạm thời Trình bằng không có bất cứ biểu hiện nào đáng nghi, nhưng việc này không chứng tỏ anh ta thực sự không có khả năng phạm tội.
Lúc này Trình Bằng không còn thái độ kiêu ngạo của lần gặp đầu tiên nữa, liên tục gật đầu, chỉ cần có thể rửa sạch nghi ngờ trên người mình là tốt rồi. Việc của công ty liền giao cho người của công ty đi làm, dù sao thời gian này đã làm hỏng bét như vậy, Trình Bằng cũng không cần phải đi thu dọn một mình như thế nữa. Nếu như vậy, không bằng mình phủi tay bỏ mặc hết thảy, lợi dụng lý do cảnh sát không cho mình rời khỏi thành phố Tô, vứt cục diện rối rắm này khỏi thân mình.
Tiểu Đao đi ra khỏi phòng thẩm vấn, trước tiên liền đến phòng vật chứng, thế nhưng tìm một lượt mấy thứ đó mà cũng không tìm thấy chiếc di động thứ ba kia. Nếu như chiếc di động thứ ba đó quan trọng với An Thiến như vậy, nhất định sẽ không để tùy tiện.
Lần này An Thiến quay bộ phim cổ trang, không cho phép cầm theo các loại di động theo người, như vậy lúc quay phim chắc chắn sẽ để ở một chỗ nào đó. Đồ quan trọng như vậy, cô ta để ở một chỗ nào bất kỳ cũng là không yên tâm, như vậy cô ta sẽ để chiếc điện thoại quan trọng như vậy ở chỗ nào đây?
Sơ Cửu Của Lục Hào
Bình thường, nghệ sĩ có mấy số điện thoại cũng là chuyện thường thấy, nhưng giấu điện thoại không cho người đại diện biết, việc này lại rất ít gặp.
Tiểu Đao gật đầu, ghi lại manh mối này, đợi lát nữa tìm chiếc di động mà Trình Bằng nói kia trong đám vật chứng của An Thiến.
“Chúng tôi không chỉ điều tra ra An Thiến có thai, còn một chuyện nữa, An Thiến còn sử dụng thuốc cấm, anh có biết việc này không?” Trình Bằng vốn đang uống cà phê, nhưng lời nói của Tiểu Đao làm anh ta sặc ngay tại chỗ.
“Khụ khụ khụ... Cái gì?” Trình Bằng một tay bỏ cốc cà phê xuống, một tay che miệng, nhướng mày nhìn Tiểu Đao, “Anh vừa nói gì? An Thiến?”
“Đúng vậy, An Thiến sử dụng thuốc cấm, chúng tôi xét nghiệm thấy kết quả dương tính ở trong cơ thể của An Thiến”. Chuyện này đã chuyển vụ thành một phạm trù khác rồi, nhưng những thứ cần hỏi vẫn phải hỏi cho rõ ràng.
Lần này Trình Bằng dường như thật sự giật mình, dù sao chuyện này và mấy chuyện trước đây gì mà bạn giường, kẻ thứ ba đều là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, một cái là đi ngược lại với luân lý đạo đức của xã hội, nhưng cái còn lại là phạm pháp.
Trình Bằng vội vã khua hai tay, “Sĩ quan cảnh sát, tôi thực sự không biết việc này, Tôi... đây... An Thiến này làm sao lại dính vào những thứ này chứ... có phải anh có nhầm lẫn gì rồi không...”
Hạ Thần Phong trực tiếp mở cho Trình Bằng xem bản kết quả xét nghiệm phản ứng thuốc, “Trong này viết rất rõ ràng, hơn nữa dựa vào tình huống này, chúng tôi có thể suy luận ra, thời điểm nạn nhân tử vong là lúc vừa sử dụng thuốc cấm không lâu, rất có khả năng ý thức đều mơ hồ.”
Phát hiện mới này làm cho cảnh sát có suy đoán mới về cảnh tượng lúc đó hung thủ gây án thế nào. Nếu như lúc đó An Thiến dùng thuốc cấm, vậy thì rất có khả năng trong thời gian đó, ý thức của An Thiến đều là hưng phấn hoặc mơ hồ, chính cô ta hoàn toàn không thể nhận ra được nguy hiểm đang ập đến.
Thế nên, cho dù hung thủ mang cưa điện vào phòng nghỉ thì An Thiến cũng không làm ra bất cứ phản kháng dữ dội nào, hung thủ giết hại An Thiến dễ như trở bàn tay.
Tương tự, có thể biết lúc đó An Thiến đang dùng thuốc cấm, như vậy chắc chắn đó là người rất quen thuộc với An Thiến. Nhưng bây giờ, Trình Bằng không biết, trước đó cũng đã hỏi qua trợ lý của An Thiến cũng không biết. Hai người thân thiết nhất với An Thiến cũng không biết việc này của An Thiến, vậy thì chứng tỏ ngày thường cô ta che giấu rất tốt.
Như vậy liền xuất hiện vấn đề rồi, việc mà trợ lý và người đại diện của An Thiến đều không biết, ai sẽ biết được? Người bạn tình bí ẩn kia sao?
Tư duy của Hạ Thần Phong cũng vận động nhanh chóng, mà Trình Bằng thấy sĩ quan cảnh sát này đột nhiên không nói nữa, với lại trên văn bản này cũng viết rõ ràng phản ứng dược lý trong cơ thể của An Thiến, An Thiến thực sự dùng những loại đó, lúc này Trình Bằng cũng cuống lên rồi.
Nếu như cảnh sát không tin mình thì làm sao? Nếu như việc này bị giới truyền thông bên ngoài biết thì làm thế nào? Không đúng, nếu như An Thiến thực sự làm việc này, như vậy cho dù bây giờ đã chết rồi, vẫn là có vấn đề.
Việc đầu tiên là bây giờ Trình Bằng phải chứng mình với cảnh sát, mình thực sự không biết An Thiến phạm pháp, việc thứ hai là sau khi ra ngoài, trước tiên phải về công ty, nói rõ tình hình này với công ty.
Chí ít dựa vào tình hình bây giờ, kế hoạch của công ty không thể tiếp tục làm nữa rồi, cái chiêu mua sự đồng tình của công chúng phải bỏ đi rồi.
“Ngày thường An Thiến còn có vẻ gần gũi với ai nữa?” Hạ Thần Phong cau mày, một người thực sự không có người nào gần gũi bên cạnh sao? An Thiến dùng thuốc cấm, nhất định là có cơ hội tiếp xúc hay một lý do nào đó.
Trình Bằng cẩn thận tự hỏi, “Đồng chí cảnh sát, tôi thực sự không rõ lắm, trước đây có, nhưng sau đó, sau khi An Thiến có tiếng tăm thì cũng không còn liên lạc với rất nhiều người nữa, quan hệ tốt một chút cũng chỉ có mấy người hợp tác làm ăn trên bề ngoài.
“Vậy trước khi An Thiến đổi tên thì sao?”
“Trước khi đổi tên?” Trình Bằng nhìn Hạ Thần Phong, đôi con ngươi đen láy của anh ta cứ thế tự nhìn bản thân. Chỉ mấy ánh mắt như thế, Trình Bằng liền cảm thấy thái dương mình đều đổ mồ hôi.
“Lúc tôi ký hợp đồng với An Thiến, tên cô ấy đã như thế rồi. Đối với những việc trước đó, tôi cũng không rõ lắm.”
Tiểu Đao liếc nhìn Trình Bằng, “Haiz, tôi nói này, có phải anh cố ý nói như vậy không thế. Không phải vừa nãy anh mới nói anh và An Thiến có tình cảm bạn bè mười mấy năm rồi sao? Thế nào mà bây giờ lại là không rõ lắm, vậy những thứ không biết đâu? Những lời anh nói rốt cuộc cái nào là thật, cái nào là giả đây?”
Trình Bằng vốn là người khôn khéo, nhưng lúc này, gặp phải Tiểu Đao miệng lưỡi sắc bén, thêm Hạ Thần Phong đầy khí thế, người này bị áp chế mọi đường.
“Đúng là tôi có hiểu rõ, nhưng tôi và An Thiến lại là quan hệ công việc, rất nhiều việc riêng, An Thiến hoàn toàn không nói với tôi.” Trình Bằng căng thẳng đến mức vươn tay lau mồ hôi.
“Vấn đề cuối cùng.” Hạ Thần Phong gập cuốn ghi chép lại, “Thầy phán mệnh của An Thiến là ai?”
“Ồ, tôi biết cái này, nhưng các anh cũng cần tìm ra chiếc di động kia của cô ấy, vì tôi có nghe qua về người thầy này, là An Thiến tự tìm, tên là Lạc Phong hay La Phong gì đó, toàn liên lạc dựa vào chiếc di động đó.” Trình Bằng thở dài một hơi, tốt xấu gì vấn đề cuối cùng này mình cũng biết được một chút.
Hạ Thần Phong cau mày, rất nhiều việc bây giờ đều tập trung về chiếc di động thứ ba kia, “Trông khoảng thời gian này, anh cố gắng đừng rời khỏi thành phố Tô.” Tuy tạm thời Trình bằng không có bất cứ biểu hiện nào đáng nghi, nhưng việc này không chứng tỏ anh ta thực sự không có khả năng phạm tội.
Lúc này Trình Bằng không còn thái độ kiêu ngạo của lần gặp đầu tiên nữa, liên tục gật đầu, chỉ cần có thể rửa sạch nghi ngờ trên người mình là tốt rồi. Việc của công ty liền giao cho người của công ty đi làm, dù sao thời gian này đã làm hỏng bét như vậy, Trình Bằng cũng không cần phải đi thu dọn một mình như thế nữa. Nếu như vậy, không bằng mình phủi tay bỏ mặc hết thảy, lợi dụng lý do cảnh sát không cho mình rời khỏi thành phố Tô, vứt cục diện rối rắm này khỏi thân mình.
Tiểu Đao đi ra khỏi phòng thẩm vấn, trước tiên liền đến phòng vật chứng, thế nhưng tìm một lượt mấy thứ đó mà cũng không tìm thấy chiếc di động thứ ba kia. Nếu như chiếc di động thứ ba đó quan trọng với An Thiến như vậy, nhất định sẽ không để tùy tiện.
Lần này An Thiến quay bộ phim cổ trang, không cho phép cầm theo các loại di động theo người, như vậy lúc quay phim chắc chắn sẽ để ở một chỗ nào đó. Đồ quan trọng như vậy, cô ta để ở một chỗ nào bất kỳ cũng là không yên tâm, như vậy cô ta sẽ để chiếc điện thoại quan trọng như vậy ở chỗ nào đây?
Sơ Cửu Của Lục Hào
Đánh giá:
Truyện Sơ Cửu Của Lục Hào
Story
Chương 129: Người đại diện
10.0/10 từ 23 lượt.