Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1266: Tên ngớ ngẩn!
170@-
Trầm Tiểu Vũ biết phụ thân và mẫu thân hiểu sai.
Nàng dậm chân, nói:
- Cha, mẹ, không như các người nghĩ đâu, ta và Vân thúc này chỉ là bằng hữu bình thường!
Trầm Lận Phong cười nói:
- Bằng hữu bình thường sẽ quan tâm như vậy?
- Ta…
Trầm Tiểu Vũ sụp đổ.
Nàng lo lắng Vân Phi Dương có gì ngoài ý muốn, chậm trễ thi đấu thiên tài chứ không phải quan tâm trên tình cảm!
- Thôi thôi!
Trầm Tiểu Vũ lười giải thích, trừng Vân Phi Dương một chút, nói:
- Ngươi muốn đi chịu chết, ta lười quản ngươi.
Quay đầu thở phì phì rời đi.
- Đứa nhỏ này ngày càng không nói nổi.
Trầm Lận Phong lắc đầu.
- Tiểu huynh đệ, để ngươi chê cười.
- Không có.
Vân Phi Dương nói.
Trầm Lận Phong khoát tay.
- Đi thôi, mời theo ta tiến về Cửu Long Cấm Trận.
"Ông!"
Dưới sự chỉ huy của Trầm Lận Phong, Vân Phi Dương đi qua một đạo lưu quang.
Cảnh tượng trước mắt biến hóa, không còn là trúc lâm điềm tĩnh mà trở thành khu vực hoang vu cát vàng bay múa đầy trời.
Phía trước xuất hiện một cung điện to lớn.
Chín đầu hình rồng được điêu khắc sinh động như thật xoay quanh bốn phía cung điện phát ra khí thế uy nghiêm!
Đây là khi còn cách rất xa, lúc Vân Phi Dương theo Trầm Lận Phong đứng trước cửa chính cung điện cảm thụ cỗ khí tức đang phiêu đãng kia, cả người bỗng cảm giác áp lực.
- Tiểu huynh đệ.
Trầm Lận Phong nói:
- Đây là Cửu Long Cổ Điện, gia phụ bố trí Cửu Long Cấm Trận bên trong.
Vân Phi Dương sợ hãi than.
- Tòa cổ điện này hẳn là một kiện chí bảo.
- Không sai.
Trầm Lận Phong nói:
- Một kiện chí bảo còn cường đại hơn Thiên giai cao phẩm của Tiểu Thần Giới.
Cao hơn Thiên giai?
Vân Phi Dương âm thầm líu lưỡi.
Trầm Lận Phong nói:
- Tiểu huynh đệ, ngươi bây giờ còn có thể từ bỏ.
- Từ bỏ?
Vân Phi Dương cười nói:
- Vân Phi Dương ta xưa nay không nói hai từ từ bỏ.
- Tốt a.
Trầm Lận Phong nói:
- Dán tay trên cửa để phát động cấm trận mở ra.
- Ừm.
Vân Phi Dương đứng dậy.
Hắn đứng trước cổng chính, một tay giơ lên dán trên cửa đá rét lạnh.
"Ông!"
Trên cửa đá lấp lóe lưu quang rắc rối phức tạp.
"Hưu!"
Đột nhiên Vân Phi Dương biến mất.
- Đi vào.
- Người ngoài này dám xông vào Cửu Long Cấm Trận thập tử vô sinh, lá gan cũng không nhỏ nha.
Giữa rừng núi, Trầm Minh và Trầm Huy nhếch miệng cười rộ lên.
- Tên ngớ ngẩn!
Trầm Tiểu Vũ ở trúc lâm, hung hăng bóp nát lá trúc, nói:
- Sau khi tiến vào chớ bị tra tấn đến kêu khóc đó.
Tô Nhược Mạt lắc đầu cười cười.
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Trầm Tiểu Vũ biết phụ thân và mẫu thân hiểu sai.
Nàng dậm chân, nói:
- Cha, mẹ, không như các người nghĩ đâu, ta và Vân thúc này chỉ là bằng hữu bình thường!
Trầm Lận Phong cười nói:
- Bằng hữu bình thường sẽ quan tâm như vậy?
- Ta…
Trầm Tiểu Vũ sụp đổ.
Nàng lo lắng Vân Phi Dương có gì ngoài ý muốn, chậm trễ thi đấu thiên tài chứ không phải quan tâm trên tình cảm!
- Thôi thôi!
Trầm Tiểu Vũ lười giải thích, trừng Vân Phi Dương một chút, nói:
- Ngươi muốn đi chịu chết, ta lười quản ngươi.
Quay đầu thở phì phì rời đi.
- Đứa nhỏ này ngày càng không nói nổi.
Trầm Lận Phong lắc đầu.
- Tiểu huynh đệ, để ngươi chê cười.
- Không có.
Vân Phi Dương nói.
Trầm Lận Phong khoát tay.
- Đi thôi, mời theo ta tiến về Cửu Long Cấm Trận.
"Ông!"
Dưới sự chỉ huy của Trầm Lận Phong, Vân Phi Dương đi qua một đạo lưu quang.
Cảnh tượng trước mắt biến hóa, không còn là trúc lâm điềm tĩnh mà trở thành khu vực hoang vu cát vàng bay múa đầy trời.
Phía trước xuất hiện một cung điện to lớn.
Chín đầu hình rồng được điêu khắc sinh động như thật xoay quanh bốn phía cung điện phát ra khí thế uy nghiêm!
Đây là khi còn cách rất xa, lúc Vân Phi Dương theo Trầm Lận Phong đứng trước cửa chính cung điện cảm thụ cỗ khí tức đang phiêu đãng kia, cả người bỗng cảm giác áp lực.
- Tiểu huynh đệ.
Trầm Lận Phong nói:
- Đây là Cửu Long Cổ Điện, gia phụ bố trí Cửu Long Cấm Trận bên trong.
Vân Phi Dương sợ hãi than.
- Tòa cổ điện này hẳn là một kiện chí bảo.
- Không sai.
Trầm Lận Phong nói:
- Một kiện chí bảo còn cường đại hơn Thiên giai cao phẩm của Tiểu Thần Giới.
Cao hơn Thiên giai?
Vân Phi Dương âm thầm líu lưỡi.
Trầm Lận Phong nói:
- Tiểu huynh đệ, ngươi bây giờ còn có thể từ bỏ.
- Từ bỏ?
Vân Phi Dương cười nói:
- Vân Phi Dương ta xưa nay không nói hai từ từ bỏ.
- Tốt a.
Trầm Lận Phong nói:
- Dán tay trên cửa để phát động cấm trận mở ra.
- Ừm.
Vân Phi Dương đứng dậy.
Hắn đứng trước cổng chính, một tay giơ lên dán trên cửa đá rét lạnh.
"Ông!"
Trên cửa đá lấp lóe lưu quang rắc rối phức tạp.
"Hưu!"
Đột nhiên Vân Phi Dương biến mất.
- Đi vào.
- Người ngoài này dám xông vào Cửu Long Cấm Trận thập tử vô sinh, lá gan cũng không nhỏ nha.
Giữa rừng núi, Trầm Minh và Trầm Huy nhếch miệng cười rộ lên.
- Tên ngớ ngẩn!
Trầm Tiểu Vũ ở trúc lâm, hung hăng bóp nát lá trúc, nói:
- Sau khi tiến vào chớ bị tra tấn đến kêu khóc đó.
Tô Nhược Mạt lắc đầu cười cười.
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Đánh giá:
Truyện Siêu Thần Yêu Nghiệt
Story
Chương 1266: Tên ngớ ngẩn!
10.0/10 từ 34 lượt.
