Server Này Bà Mày Là Top 1

Chương 2

148@-

Vì vậy, tôi hít một hơi thật sâu, hướng mặt về phía người đàn ông, bắt đầu gào lên mất kiểm soát:


 


"Tôi dám nhảy lầu để chứng minh tôi không phải là kẻ thứ ba, ông có dám nhảy không? Nào, nhảy một cái để chứng minh ông không phải đồng bọn của bà ta đi!!!"


 


3.


 


Người đàn ông trung niên giật mình, liên tục lắc đầu:


 


"Mày, mày, mày bị điên à, ai muốn nhảy lầu chứ?"


 


"Không phải ông cứ liên tục khẳng định tôi là kẻ thứ ba bắt nạt vợ chính hay sao? Nghe như thể ông đã tận mắt chứng kiến vậy, tự tin thế, nào, nhảy lầu để chứng minh đi, chúng ta cùng nhau nhảy, đừng sợ!"


 


Tôi cười, nụ cười càng thêm quái dị, quái dị đến mức người khác nhìn vào sẽ cảm thấy người này có đầu óc không bình thường.


 


"Đúng vậy, cô gái kia còn sẵn sàng nhảy lầu, bác cũng nhảy đi." Một thanh niên cầm điện thoại quay phim, còn không quên đổ thêm dầu vào lửa.


 


Người đàn ông trung niên không ngờ tôi lại mạnh mẽ như vậy, hoảng sợ lùi lại, miệng lẩm bẩm chửi rủa, cuối cùng quay lưng bỏ chạy tức thì.


 


Thấy ông ta đã rời đi, tôi thở phào nhẹ nhõm, đúng lúc đó, cảnh sát và đội cứu hỏa cũng đã đến hiện trường.


 


Theo yêu cầu của tôi, một anh chàng trong đội cứu hỏa đã đi cùng tôi đến đồn cảnh sát.


 


Trước khi đi, tôi còn nói với quần chúng đang đứng xem:


 


"Mọi người đăng video thì nhớ làm mờ mặt tôi, nếu không thì cũng phải chỉnh ảnh thật đẹp cho tôi."


 


Tối hôm đó, cảnh sát đưa ra thông báo xác nhận người phụ nữ trung niên chính là kẻ b.ắ.t c.ó.c, còn tôi thì lên hot search ngồi chơi.


 



Mọi người đều nói tôi là "Nữ thần điên loạn”, cư dân mạng gọi tôi là "Chị gái điên cuồng".


 


Tôi không quan tâm đến điều đó, cũng chưa bao giờ nghĩ rằng tai nạn lần này lại là bước ngoặt trong cuộc đời tôi.


 


Sáng thứ hai đi làm, ông chủ Chu Húc bất ngờ gọi tôi lên gặp mặt.


 


Tôi tưởng năng lực của mình đã được ông chủ nhìn thấu nên muốn tăng lương thăng chức cho tôi, ai ngờ ông chủ lại đưa ra hai bản báo cáo.


 


Một bản là giấy chứng nhận tôi bị rối loạn cảm xúc, một bản là giấy chứng nhận tôi có khuynh hướng bạo lực.


 


Đúng vậy, tôi vẫn luôn bị rối loạn cảm xúc.


 


Nhìn qua thì không khác gì người bình thường, nhưng một khi bị bắt nạt, bị k*ch th*ch, tôi sẽ trở nên cực kỳ kích động, mỗi lần phát bệnh đều phải đánh người, không đánh người thì không chịu nổi.


 


Những năm qua, tôi luôn uống thuốc để kiểm soát bệnh tật, đến công ty cũng không bị phát bệnh.


 


Tuy nhiên, việc giấu giếm cũng có chút không đúng thật.


 


"Chuyện này, ông chủ, tôi… tôi không cố ý giấu... "


 


"Cô không cần phải giải thích, tôi có một công việc tốt hơn dành cho cô, lương 5 triệu, cô muốn không?"


 


Năm triệu!


 


Nghe xong, mắt tôi tròn xoe như hai quả chuông đồng, không suy nghĩ gì liền gật đầu đồng ý.


 


Hóa ra, ông chủ còn có một cô em gái, tính tình hiền lành, thời đại học yêu một người đàn ông. Vì gia đình không đồng ý, nên hai người lén lút bỏ trốn.


 


Bỏ trốn cũng được, nếu sống hạnh phúc thì gia đình cũng chấp nhận.



Ai ngờ người đàn ông đó lại có khuynh hướng bạo lực nghiêm trọng, sau khi kết hôn, ngày nào cũng hành hạ đánh đập em gái ông chủ.


 


Em gái ông chủ vì bỏ nhà đi nên không dám cầu cứu gia đình, cuối cùng không còn cách nào khác đành phải nhảy lầu 44 để giải thoát khỏi đau khổ.


 


Do cô ấy 44 nên cảnh sát cũng không thể kết tội gã đàn ông tồi tệ đó.


 


Ông chủ nuốt không trôi cục tức này, luật pháp không trị được thì hắn đành dùng cách khác.


 


"Vậy, năm triệu là để tôi..."


 


"Tôi muốn cô tiếp cận Lâm Nghiệp, trở thành bạn gái của anh ta, chăm sóc anh ta thật tốt, dù sao bạo lực gia đình cũng không tính là phạm pháp."


 


Ồ, hiểu rồi.


 


Yêu cầu của ông chủ, tôi đồng ý, dù sao tôi cũng là một người tốt bụng, không thể dung túng cho mấy gã trai đểu.


 


Vì vậy, theo sự sắp xếp của Chu Húc, tôi trở thành con gái của một đại gia, thành công "câu dẫn" được Lâm Nghiệp, chồng cũ của em gái Chu Húc.


 


Nhưng Lâm Nghiệp không hổ danh là kẻ tồi tệ nhất trong số những kẻ tồi tệ.


 


Hắn lừa tôi đi gặp mặt gia đình, còn lấy cớ là để tôi có cơ hội thể hiện.


 


Có lẽ vì tôi biểu hiện quá giống l**m cẩu, khiến anh ta cảm thấy đã nắm chắc tôi trong lòng bàn tay.


 


"Bé cưng, cơ hội thể hiện của em đến rồi."


 


"Hả, cơ hội gì cơ?" Tôi nhướng mày, thờ ơ nhìn Lâm Nghiệp.


 


Gã này còn tưởng tôi yêu anh ta đến phát rồ, vui vẻ nói:



 


"Sắp đến sinh nhật mẹ anh rồi, em mua cho mẹ một sợi dây chuyền vàng, đó chính là cơ hội thể hiện còn gì?"


 


"Đúng rồi, lúc đó em gái anh cũng sẽ về, em mua cho em gái anh một món quà, mua túi Gucci đi, cháu trai anh cũng sẽ đến, trẻ con thì thích Lego, em cũng mua một bộ, còn bố tôi…”


 


“... Ông ấy thích thuốc lá và rượu, em cứ mua một ít đi, không cần mua quá tốt đâu, cứ mua rượu Mao Đài 58 độ, thuốc lá Trung Hoa khoảng ba bốn bao, bố tôi chắc chắn sẽ rất vui."


 


Lâm Nghiệp mồm mép liên hồi, sắp xếp kế hoạch cho tôi một cách rõ ràng.


 


4.


 


Nghe vậy, tôi biết đây đâu phải là đi chúc mừng sinh nhật mẹ anh ta, đây là đi dâng lễ vật cho cả nhà họ.


 


Nếu không phải vì nhiệm vụ, tôi nhất định sẽ phun một ngụm nước muối có ga vào mặt anh ta, túm đầu chửi 18 đời nhà Lâm Nghiệp.


 


"Được rồi, anh yên tâm, em đảm bảo bố mẹ anh sẽ rất hài lòng." Tôi cười nói.


 


Ông chủ cấp kinh phí rất đầy đủ, nhưng nghĩ đến việc phải mua nhiều thứ cho nhà họ Lâm như vậy, tôi lại tức giận.


 


Trai đểu không đáng để tôi bỏ tiền, vì vậy tôi bàn bạc với cô bạn thân, định "treo đầu dê bán thịt chó”.


 


Túi xách thì mua hàng nhái, đồ chơi thì mua trên Pinduoduo, còn rượu và thuốc lá thì mua đồ thật, nhưng về nhà đánh tráo, rồi hàng kém chất lượng vào.


 


Chuẩn bị xong xuôi, tôi xách một đống hàng giả đến cửa nhà họ Lâm.


 


Nhà họ Lâm dường như thật sự tin rằng Lâm Nghiệp đã nắm chắc tôi trong lòng bàn tay, thái độ với tôi rất lạnh nhạt, trên bàn ăn còn châm chọc tôi.


 


"Giai Giai phải không? Bố cháu có ý kiến gì về việc cháu tìm được một người bạn trai có hộ khẩu ở Thượng Hải?"


 



 


Hộ khẩu Thượng Hải? Thứ đó có thể ăn được à?


 


Tôi lén trợn mắt trắng trong lòng, vừa định há mồm nói thì bị mẹ Lâm cắt ngang.


 


"Chắc chắn là bố cháu rất vui, loại người nhà quê như cháu, bỗng nhiên giàu lên, nói cho cùng vẫn không bằng người thành phố như chúng tôi" Mẹ Lâm tự hào.


 


Moẹ kiếp, người thành phố sống trong khu ổ chuột hả, bà ta lấy cái gì để tự hào vậy!


 


Tôi tức đến bật cười, nhưng để đảm bảo nhiệm vụ diễn ra suôn sẻ, tôi vẫn mỉm cười công nghiệp.


 


"Đúng đúng, bố cháu vui lắm, cả đời bố chỉ mong cháu lấy chồng có hộ khẩu thành phố thôi."


 


"Bố mẹ cháu chỉ có mỗi mình cháu, sau này cả gia sản đều là của cháu. Mà của cháu đương nhiên cũng là của Lâm Nghiệp."


 


"Cô à, cô nói rất đúng!"


 


"Tiền ăn tối hôm nay? Làm sao cháu có thể để mọi người trả được, để cháu trả."


 


Tôi cúi đầu khom lưng, hầu hạ nhà họ Lâm chu đáo, đặc biệt là mẹ Lâm rất hài lòng với tôi.


 


"Giai Giai à, nhà chúng tôi là gia đình có gia phong, vào cửa nhà chúng tôi phải ký trước hợp đồng hôn nhân, trong đó có một điều khoản là phải đăng ký kết hôn trước khi tổ chức đám cưới. Còn chuyện tiền sính lễ, thời đại mới rồi, chúng tôi không câu nệ mấy thứ tiểu tiết đó."


 


Ha ha, trong lòng tôi cười lạnh, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.


 


Vì vậy, tôi dọn vào nhà Lâm Nghiệp và bắt đầu sống chung trước hôn nhân với anh ta.


 


Ngày thứ hai ở chung với Lâm Nghiệp, tôi phát huy sở trường của mình, bắt đầu lân la làm quen với những người hàng xóm xung quanh.


 


Họ biết tôi là bạn gái Lâm Nghiệp, liền nói bóng nói gió khuyên tôi mau chia tay với Lâm Nghiệp đi.


Server Này Bà Mày Là Top 1
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Server Này Bà Mày Là Top 1 Truyện Server Này Bà Mày Là Top 1 Story Chương 2
10.0/10 từ 14 lượt.
loading...