Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Chương 615
81@-Kiêu ngạo như vậy sao?
Vương Long cười khẩy nói: "Thằng nhãi, chắc mày không biết tổng giám đốc của hộp đêm này là anh em của tao nhỉ?"
"Dựa vào mấy thằng công nhân quèn như bọn mày mà muốn giữ tao lại á?"
"Mơ mộng hão huyền!"
Trương Minh Vũ cười nói: "Không dựa vào họ, dựa vào tôi là dược".
Ha ha ha!
Vừa dứt lời, hai cô ả ngồi cạnh Vương Long liền cười lớn.
Mắt họ tràn ngập sự giễu cợt.
Hạ Hâm Điềm lạnh lùng nói: "Bị ăn đòn còn chưa đủ? Còn muốn đẻ trứng à?"
"Tao..."
Nụ cười của ả tắt ngúm, chỉ còn lại sự tức giận nơi đáy mắt.
Nhưng cuối cùng ả vẫn chẳng nói được gì!
Ả sợ!
Vương Long híp mắt, không hề khách khí chế giễu: "Nói điêu không sợ cắn phải lưỡi à!"
"Chỉ dựa vào mày? Mày là cái thá gì chứ!"
Vừa dứt lời ông ta liền quay đầu gọi: "Bảo vệ! Bảo vệ đâu!"
Động tĩnh bên này thu hút sự chú ý của không ít người.
Nhạc trong hộp dừng lại, ánh mắt của mọi người dán chặt lên người Trương Minh Vũ và Vương Long.
Ai cũng tỏ ra khó hiểu.
Sao vậy nhỉ?
Một đám bảo vệ nhanh chóng chạy vào trong.
Trương Minh Vũ vẫn mỉm cười.
Vốn cho rằng phải tốn bao nhiêu công sức mới có thể đòi được tiền công.
Bây giờ có vẻ như... không cần nữa.
Bảo vệ nhanh chóng xông tới chỗ Vương Long.
Vương Long khó chịu nói: "Tôi nói này mấy người làm ăn kiểu gì thế? Bây giờ công nhân cũng được vào hộp đêm là sao hả? Mấy người không muốn làm ăn nữa à?"
"Mau đuổi họ ra ngoài đi!"
Vừa dứt lời, mọi người lập tức hiểu ra.
Bọn họ rốt cuộc cũng hiểu mọi chuyện là thế nào rồi, họ nhìn Trương Minh Vũ Đại Quân và mọi người bằng ánh mắt giễu cợt!
Bảo vệ nhìn Trương Minh Vũ, cơ thể run rẩy!
Ban nãy khó khăn lắm mới thoát nạn, bây giờ lại bảo bọn họ đi đắc tội anh á?
Vương Long không nhận ra, vẫn kiêu ngạo nói: “Thằng nhãi, đắc tội tao thì mày đen rồi! Sau này biết điều tí nhé, biết chưa?"
Người phụ nữ đứng bên chui vào lòng Vương Long, sùng bái nói: "Oa, ông chủ Vương ngầu quá!"
Người đàn ông đeo kính đen và người phụ nữ bên cạnh ông ta cũng tỏ ra khinh bỉ.
Tuy nhiên bọn họ không nhận ra bảo vệ đến giờ vẫn chưa có động tĩnh gì!
Một lúc sau, mọi người mới phản ứng lại.
Họ ngẩng đầu nhìn mới phát hiện ra tất cả công nhân đang mỉm cười.
Trương Minh Vũ im lặng đứng đó, không hề động đậy!
Chuyện gì vậy!
Sắc mặt Vương Long và mấy người kia cứng đờ lại!
Người phụ nữ cũng không hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra.
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Vương Long cười khẩy nói: "Thằng nhãi, chắc mày không biết tổng giám đốc của hộp đêm này là anh em của tao nhỉ?"
"Dựa vào mấy thằng công nhân quèn như bọn mày mà muốn giữ tao lại á?"
"Mơ mộng hão huyền!"
Trương Minh Vũ cười nói: "Không dựa vào họ, dựa vào tôi là dược".
Ha ha ha!
Vừa dứt lời, hai cô ả ngồi cạnh Vương Long liền cười lớn.
Mắt họ tràn ngập sự giễu cợt.
Hạ Hâm Điềm lạnh lùng nói: "Bị ăn đòn còn chưa đủ? Còn muốn đẻ trứng à?"
"Tao..."
Nụ cười của ả tắt ngúm, chỉ còn lại sự tức giận nơi đáy mắt.
Nhưng cuối cùng ả vẫn chẳng nói được gì!
Ả sợ!
Vương Long híp mắt, không hề khách khí chế giễu: "Nói điêu không sợ cắn phải lưỡi à!"
"Chỉ dựa vào mày? Mày là cái thá gì chứ!"
Vừa dứt lời ông ta liền quay đầu gọi: "Bảo vệ! Bảo vệ đâu!"
Động tĩnh bên này thu hút sự chú ý của không ít người.
Nhạc trong hộp dừng lại, ánh mắt của mọi người dán chặt lên người Trương Minh Vũ và Vương Long.
Ai cũng tỏ ra khó hiểu.
Sao vậy nhỉ?
Một đám bảo vệ nhanh chóng chạy vào trong.
Trương Minh Vũ vẫn mỉm cười.
Vốn cho rằng phải tốn bao nhiêu công sức mới có thể đòi được tiền công.
Bây giờ có vẻ như... không cần nữa.
Bảo vệ nhanh chóng xông tới chỗ Vương Long.
Vương Long khó chịu nói: "Tôi nói này mấy người làm ăn kiểu gì thế? Bây giờ công nhân cũng được vào hộp đêm là sao hả? Mấy người không muốn làm ăn nữa à?"
"Mau đuổi họ ra ngoài đi!"
Vừa dứt lời, mọi người lập tức hiểu ra.
Bọn họ rốt cuộc cũng hiểu mọi chuyện là thế nào rồi, họ nhìn Trương Minh Vũ Đại Quân và mọi người bằng ánh mắt giễu cợt!
Bảo vệ nhìn Trương Minh Vũ, cơ thể run rẩy!
Ban nãy khó khăn lắm mới thoát nạn, bây giờ lại bảo bọn họ đi đắc tội anh á?
Vương Long không nhận ra, vẫn kiêu ngạo nói: “Thằng nhãi, đắc tội tao thì mày đen rồi! Sau này biết điều tí nhé, biết chưa?"
Người phụ nữ đứng bên chui vào lòng Vương Long, sùng bái nói: "Oa, ông chủ Vương ngầu quá!"
Người đàn ông đeo kính đen và người phụ nữ bên cạnh ông ta cũng tỏ ra khinh bỉ.
Tuy nhiên bọn họ không nhận ra bảo vệ đến giờ vẫn chưa có động tĩnh gì!
Một lúc sau, mọi người mới phản ứng lại.
Họ ngẩng đầu nhìn mới phát hiện ra tất cả công nhân đang mỉm cười.
Trương Minh Vũ im lặng đứng đó, không hề động đậy!
Chuyện gì vậy!
Sắc mặt Vương Long và mấy người kia cứng đờ lại!
Người phụ nữ cũng không hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra.
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Đánh giá:
Truyện Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Story
Chương 615
10.0/10 từ 31 lượt.