Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Chương 1593
91@-Trương Minh Vũ nhíu mày.
Sao hắn biết được?
Triệu Khoát cười khẩy.
Hắn không biết là Trương Minh Vũ làm.
Nhưng bây giờ hắn thiếu lý do để dạy Trương Minh Vũ một bài học thôi!
Nhìn kỹ bốn phía, Long Tam không ở đây!
Nụ cười lạnh lùng của Triệu Khoát càng tươi hơn.
Tuy nhiên hắn không biết, bây giờ Trương Minh Vũ không còn là Trương Minh Vũ của ngày xưa nữa.
Một lúc sau, Trương Minh Vũ cười nói: "Anh Triệu, tôi không biết anh đang nói cái gì".
Triệu Khoát mỉm cười: "Tưởng tôi là thằng ngu hả? Anh không nói vậy tôi không khách khí nữa đâu!"
Nói xong mắt hắn liền hiện lên vẻ đắc ý.
Thành công rồi!
Nói đoạn, Triệu Khoát vung tay lên, quát lớn: "Bắt lại cho tôi!"
Vừa dứt lời, bốn gã vệ sĩ phía sau đã đứng dậy.
Bọn họ hùng hổ cất bước tiến tới.
Trần Băng Băng chau mày.
Tuy không rõ tình huống này là thế nào nhưng có thể dạy cho Trương Minh Vũ một bài học thì cũng tốt thôi.
Liễu Thanh Duyệt vẫn không ngẩng đầu.
Nhưng đám người xung quanh đều đã lộ vẻ cực kì hưng phấn.
Ranh con, mày chết đến nơi rồi!
Không có khả năng thì làm màu gì chứ?
Người đẹp cỡ đó... Mày xứng sao?
Chỉ giây lát, đám đông đều hào hứng chờ đợi, ánh mắt tràn đầy vẻ châm chọc.
Trương Minh Vũ nhăn mày.
Thật sự biết rồi?
Triệu Khoát cười lạnh một tiếng, quát to: "Ra tay đi!"
Hắn vừa dứt lời, đám vệ sĩ kia đều đã ra tay.
Đáy mắt Liễu Thanh Duyệt thoáng lóe lên một tia mong đợi.
Trần Băng Băng chỉ cười cười.
Mọi người xung quanh đều giễu cợt đứng nhìn, ánh mắt châm chọc cực kì.
Ngay sau đó, Trương Minh Vũ đã bị bao vây.
Bốn gã vệ sĩ đồng loạt ra tay.
Trương Minh Vũ híp mắt.
Anh vung tay đẩy mạnh vào bàn, thân thể cùng chiếc ghế lùi bắn lại phía sau.
Két!
Chân ghế ma sát lên sàn nhà, gây ra tiếng động ghê tai.
Vệ sĩ đang ở phía sau lập tức cong người, ngã vào lòng Trương Minh Vũ.
Nắm đấm của ba người đánh vào không khí.
Hả?
Vệ sĩ nhăn mặt.
Trương Minh Vũ nắm cổ gã vệ sĩ vừa ngã, vung mạnh một cái.
Huỵch!
Một phát ném qua vai, gã vệ sĩ tức thì ngã xuống đất.
Trời!
Tiếng hít hà vang lên khắp nơi.
Mọi người đều mở to mắt nhìn, Trương Minh Vũ... lợi hại đến vậy sao?
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Sao hắn biết được?
Triệu Khoát cười khẩy.
Hắn không biết là Trương Minh Vũ làm.
Nhưng bây giờ hắn thiếu lý do để dạy Trương Minh Vũ một bài học thôi!
Nhìn kỹ bốn phía, Long Tam không ở đây!
Nụ cười lạnh lùng của Triệu Khoát càng tươi hơn.
Tuy nhiên hắn không biết, bây giờ Trương Minh Vũ không còn là Trương Minh Vũ của ngày xưa nữa.
Một lúc sau, Trương Minh Vũ cười nói: "Anh Triệu, tôi không biết anh đang nói cái gì".
Triệu Khoát mỉm cười: "Tưởng tôi là thằng ngu hả? Anh không nói vậy tôi không khách khí nữa đâu!"
Nói xong mắt hắn liền hiện lên vẻ đắc ý.
Thành công rồi!
Nói đoạn, Triệu Khoát vung tay lên, quát lớn: "Bắt lại cho tôi!"
Vừa dứt lời, bốn gã vệ sĩ phía sau đã đứng dậy.
Bọn họ hùng hổ cất bước tiến tới.
Trần Băng Băng chau mày.
Tuy không rõ tình huống này là thế nào nhưng có thể dạy cho Trương Minh Vũ một bài học thì cũng tốt thôi.
Liễu Thanh Duyệt vẫn không ngẩng đầu.
Nhưng đám người xung quanh đều đã lộ vẻ cực kì hưng phấn.
Ranh con, mày chết đến nơi rồi!
Không có khả năng thì làm màu gì chứ?
Người đẹp cỡ đó... Mày xứng sao?
Chỉ giây lát, đám đông đều hào hứng chờ đợi, ánh mắt tràn đầy vẻ châm chọc.
Trương Minh Vũ nhăn mày.
Thật sự biết rồi?
Triệu Khoát cười lạnh một tiếng, quát to: "Ra tay đi!"
Hắn vừa dứt lời, đám vệ sĩ kia đều đã ra tay.
Đáy mắt Liễu Thanh Duyệt thoáng lóe lên một tia mong đợi.
Trần Băng Băng chỉ cười cười.
Mọi người xung quanh đều giễu cợt đứng nhìn, ánh mắt châm chọc cực kì.
Ngay sau đó, Trương Minh Vũ đã bị bao vây.
Bốn gã vệ sĩ đồng loạt ra tay.
Trương Minh Vũ híp mắt.
Anh vung tay đẩy mạnh vào bàn, thân thể cùng chiếc ghế lùi bắn lại phía sau.
Két!
Chân ghế ma sát lên sàn nhà, gây ra tiếng động ghê tai.
Vệ sĩ đang ở phía sau lập tức cong người, ngã vào lòng Trương Minh Vũ.
Nắm đấm của ba người đánh vào không khí.
Hả?
Vệ sĩ nhăn mặt.
Trương Minh Vũ nắm cổ gã vệ sĩ vừa ngã, vung mạnh một cái.
Huỵch!
Một phát ném qua vai, gã vệ sĩ tức thì ngã xuống đất.
Trời!
Tiếng hít hà vang lên khắp nơi.
Mọi người đều mở to mắt nhìn, Trương Minh Vũ... lợi hại đến vậy sao?
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Đánh giá:
Truyện Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Story
Chương 1593
10.0/10 từ 31 lượt.