Sau Khi Xuyên Thành Nữ Chính Trong Truyện Ngược

Chương 4: Hoàn

111@-
Đợi ta lấy lại tinh thần rồi, Tiêu Thiên Hành đã bị Triệu Thanh Uyên dẫm dưới chân, Tiêu Thiên Hành nhìn về phía ta, kêu cứu: “Công chúa! Cửu Ương! Ta là người nàng đã cứu trong giếng cạn mười lăm năm trước! Nàng hãy giúp ta bắt tiểu cữu cữu đi, hắn điên rồi, dám nghi ngờ ta thông đồng với địch b án nước.”

Ta thấy hết sức ghê tởm: “Năm đó ngươi rớt xuống giếng, ta chỉ hối hận vì mình đã lo chuyện bao đồng, không để ngươi chết luôn dưới đó đi.”

Chỉ cần nghĩ tới những chuyện điên khùng Tiêu Thiên Hành đã làm với ta trong sách, ta chỉ hận không thể khiến hắn thử trải nghiệm một lần.

Cả Liễu Tuyết Nhi nữa, nàng ta cho rằng ta sẽ bỏ qua cho nàng ta sao? Thật là ngây thơ.

Hơn nữa hoàng huynh của ta cũng sẽ không tha cho Tiêu Thiên Hành. Hoàng huynh không biết đã hối hận bao nhiêu khi năm năm trước không nhanh chóng phát hiện lòng lang dạ sói của Tiêu Thiên Hành, để giọt máu cuối cùng của Triệu gia là hắn được kế thừa chiến công của Triệu Thanh Uyên.

Hắn và Triệu Thanh Uyên trung quân ái quốc là hai người khác nhau hoàn toàn.

Ta nói với Triệu Thanh Uyên: “Triệu tướng quân, ngươi nói hắn thông đồng với địch b án nước, có chứng cứ không? Nếu có thì hãy theo ta tiến cung gặp hoàng huynh, được chứ?”

Hắn nghe thế thì liếc nhìn ta một cái, trong mắt hình như còn có chút ai oán, ta không biết mình có nhìn nhầm hay không, chỉ thấy hắn gật đầu, nói: “Được.”

Trên đại điện, Tiêu Thiên Hành bị bắt quỳ dưới đất, văn võ bá quan xung quanh nhìn thấy Triệu Thanh Uyên, ai nấy đều sợ hãi gần như muốn hét lên.

Hoàng huynh của ta cũng sững sờ, ngơ ngác nhìn Triệu Thanh Uyên trình lên một đống chứng cứ, đây là những thứ hắn tìm được sau khi mai danh ẩn tích.

Đợi đến khi xem xong, hoàng huynh giận dữ: “Tiêu Thiên Hành, Lưu thái úy, Vương thượng thư! Các ngươi giỏi lắm! Năm năm trước vì âm mưu cướp đoạt 50 vạn Triệu gia quân từ tay Triệu tướng quân, các ngươi dám cấu kết với quân địch, hại chết 10 vạn quân lính của chúng ta! Còn suýt nữa dồn Triệu tướng quân vào chỗ chết.”


họ xuống, lăng trì


đất, dập đầu xin tha: “Bệ hạ tha mạng, tất


ngốc: Mấy người này dám thông đồng với địch b án nước, hại chết


vào mặt Triệu Thanh Uyên: “Tiểu cữu cữu, sao ngươi có thể làm


ngươi hãm hại ta, ngươi có từng nghĩ rằng


phòng bị Tiêu Thiên Hành suốt năm năm,


gì đó, nếu sớm biết Triệu Thanh Uyên còn sống,


khanh muốn thứ gì cứ việc nói, nếu trẫm làm


luôn vô dục vô cầu, mỗi


gối xuống đất, ôm quyền nói với hoàng huynh: “Thần to gan,


im lặng, cằm của ta xém chút thì rơi



dậy, yếu ớt nói: “Cái đó… tính ra


“Hai người họ đã hòa


đang thầm dò hỏi đây có


và Triệu tướng


đã từng nói, mặc kệ thần muốn gì nàng cũng sẽ đồng ý.


ta, ánh mắt hắn bây giờ


của ta cay xè, ta mở miệng


Triệu Thanh Uyên theo


Ương, xin lỗi, ta không nên


xuống: “Tiêu Thanh, chàng giấu kỹ lắm! Ta hoàn


Tiêu Thanh cũng xuyên không, không ngờ hắn lại



không dừng lại được, hắn


năm năm trước, lúc gặp tai nạn giao thông, hắn đã


của Triệu Thanh Uyên, nhanh chóng nhận


tra nhiều năm, nửa năm trước mới xác định


dễ điều tra, nhiều lần mới tra


mới tìm được cơ hội khi thấy


giả làm một


sau hắn đã bị


vừa nhìn thấy gương mặt giống y như đúc kiếp trước


kỳ áy náy vì bản thân


cảm giác quen thuộc khi ở cạnh ta, trong lòng lại cho rằng ta vẫn còn sống, hẳn sẽ không xuyên không tới nơi này mới phải.



Tiêu Thanh ôm ta vào lòng, nói: “Ương Ương, sao nàng lại nhập vào cơ thể này? Nàng đã gặp chuyện gì thế?”

Ta không dám nói cho Tiêu Thanh biết lý do là vì ta cứu người nên đã chết đuối.

Vào ngày giỗ của hắn, ta tới lau chùi bia mộ, trong lòng khó chịu nên qua công viên đi dạo, vừa nghe thấy có người rơi xuống nước, ta không kịp nghĩ ngợi gì đã nhảy xuống cứu.

Ta cố gắng đẩy đứa trẻ lên bờ, còn mình thì mãi mãi chìm sâu dưới làn nước.

Ta nói lảng sang chuyện khác: “Chàng thật nhẫn tâm, cố tình muốn đi mua quà vào đúng ngày sinh nhật, ta đã nói chỉ cần có chàng bên cạnh là được, chàng cứ nhất quyết không chịu nghe, chàng có biết những năm qua ta đã đau khổ như thế nào không?”

Tiêu Thanh nghe thế thì rất áy náy: “Xin lỗi Ương Ương, là do ta sai, sau này ta sẽ không như thế nữa.”

Liễu Tuyết Nhi biết Tiêu Thiên Hành gặp chuyện, lập tức uống thuốc phá thai rồi ôm tiền bỏ chạy. Có điều nàng ta không biết rằng ta vẫn luôn phái người theo sát nàng ta, ngay khi nàng ta làm giả thân phận, tái giá với người khác, ta lập tức sai người tiếp cận tướng công của nàng ta, trở thành tiểu thiếp, dùng lại tất cả những thủ đoạn mà nàng ta đã dùng.

Tiêu Thiên Hành bị lăng trì không lâu, ta đã gả cho Tiêu Thanh.

Trong đêm tân hôn, Tiêu Thanh và ta uống rượu giao bôi, cảm thán không ngừng: “Ương Ương, kiếp trước dù nằm mơ ta cũng rất muốn tặng cho nàng một hôn lễ thật long trọng, để nàng trở thành cô dâu hạnh phúc nhất thế gian, vậy mà ta lại phải mãi mãi rời xa nàng.”

“Ta cảm thấy mình thật sự quá may mắn, vẫn có thể thành thân với nàng. Ương Ương, kiếp này ta sẽ ở bên cạnh nàng, không bao giờ nuốt lời nữa.”

Nước mắt của ta chảy xuống, khóe môi vẫn nở nụ cười.

Ta cũng rất may mắn, còn có thể gặp lại Tiêu Thanh ở đây.
Sau Khi Xuyên Thành Nữ Chính Trong Truyện Ngược
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Sau Khi Xuyên Thành Nữ Chính Trong Truyện Ngược Truyện Sau Khi Xuyên Thành Nữ Chính Trong Truyện Ngược Story Chương 4: Hoàn
9.5/10 từ 55 lượt.
loading...