Sau Khi Xuyên Thành Giả Thiếu Gia Ta Bạo Hồng
Chương 67
343@-Đối với bữa tiệc đêm giao thừa, bốn đài truyền hình có tiếng nhất năm nay đều gửi lời mời đến Lâm Yên Nhiên.
Tiệc tất niên là loại chương trình được giới trẻ săn đón trong những năm gần đây và độ thảo luận trên mạng cũng cao, người nhận được lời mời của đài truyền hình, đều rất coi trọng.
Cho nên khi bọn họ mời khách, ngoại trừ mời một số ca sĩ thực lực, nhân khí cao đang được yêu thích, cũng sẽ mời những nghệ sĩ hot nhất năm nay.
những người này hoặc là tham gia vào các bộ phim truyền hình nổi tiếng, hoặc là các tổng nghệ nổi tiếng.
Mà Lâm Yên Nhiên mấy tháng nay liên tục bạo vài cái tổng nghệ, gần đây lại còn có Rồng nước ngâm vừa có mức phổ biến cao vừa được yêu thích, trước mắt.
Các đài truyền hình đều nhìn trúng nhiệt độ toàn quốc của anh và muốn mời anh đi biểu diễn, để thu hút một đợt lưu lượng và độ đề tài.
Rất rõ ràng, mấy đài truyền hình quýnh giá Lâm Yên Nhiên, không còn là tuyến 18 nữa.
Mà là nghệ sĩ lưu lượng đã bùng nổ trong các chủ đề của năm nay.
Hồng Tuệ Tuyết nói tin tức này cho Lâm Yên Nhiên.
"Hầu hết những người trong vòng đều rất mê tín, ai có chương trình tương đối ăn khách đều sẽ tranh nhau muốn cướp. Gần đây mấy chương trình cưng tham gia đều trở nên nổi tiếng, đặc biệt Lịch sử quốc phong là rõ ràng nhất, ratings và chủ đề đều trực tiếp phất lên."
Nghe Hồng Tuệ Tuyết nói, Lâm Yên Nhiên đang luyện thư pháp, ngừng bút nhẹ nhàng lắc đầu," Lịch sử quốc phong là tổ tiết mục bọn họ chuẩn bị kỹ lưỡng rất lâu, nếu không có nội dung thực chất sẽ thu hút người xem, liền tính Rồng nước ngâm phát hỏa, cũng chỉ có thể là phù dung sớm nở tối tàn."
Đối với sự tình Lịch sử quốc phong , anh quả thật đã nghe rất nhiều người nói là anh đem chương trình phất lên, thậm chí ngay cả tổ tiết mục chủ lực tổ sáng tạo còn gọi riêng cảm ơn anh.
Nhưng Lâm Yên Nhiên lại không dám mặt dày cảm thấy tất cả đều là công lao của mình.
Các khách mời và tổ tiết mục, đều là những người không thể thiếu để đạt được kết quả này.
"Cưng nói rất đúng."
Hồng Tuệ Tuyết rất tán thưởng sự tỉnh táo của Lâm Yên Nhiên, dù sao làm nghệ sĩ, ngàn vạn không thể mới nổi liền bắt đầu bay.
Nếu không thể biết chính xác bản thân và không biết mình nặng bao nhiêu, sẽ không thể đi lâu dài trong cái vòng này.
Mặc dù vậy, Hồng Tuệ Tuyết vẫn chỉ ra công lao của Lâm Yên Nhiên.
"Chất lượng của chương trình rất quan trọng nhưng để chương trình được phổ biến, sự yêu thích của của khán giả cũng quan trọng không kém."
Hiển nhiên, Lâm Yên Nhiên chính là cơ hội làm chương trình trở nên nổi tiếng.
Hồng Tuệ Tuyết nói xong, chị liếc nhìn bức thư pháp bút lông mà Lâm Yên Nhiên đang luyện tập, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc, nhưng lại nén lại sự kinh ngạc tiếp tục chủ đề vừa rồi, "Em có biết bây giờ trong vòng đặt tên gì cho em không?"
Lâm Yên Nhiên cất bút lông đi, ngẩng đầu nhìn Hồng Tuệ Tuyết vử mặt nghi hoặc, "Tên?"
Hồng Tuệ Tuyết cười, "Phúc tinh rating."
"Ratings đêm giao thừa của bốn đài truyền hình đều phải so với nhau, họ đều muốn dính chút hào quang muốn cướp em đến tham gia." Hồng Tuệ Tuyết cười nói, "Nói thật, nhiều năm như vậy chị cũng chỉ gặp qua được một lần bọn họ đoạt người như vậy."
Lâm Yên Nhiên kỳ thật đã mơ hồ đoán được câu trả lời, nhưng vẫn nhịn không được mà hỏi, "Ai?"
"Lão đại a."
Năm đó Cố Tư Nghiệp ra mắt một cách nhanh chóng, và màn ra mắt của hắn là đỉnh cao, sự nổi tiếng hóa một mớ rối.
Tất cả đài truyền hình tổ chức tiệc giao thừa năm đó đều gửi thiệp mời, mỗi cái đều đưa ra giá xuất hiện cao ngất trời, muốn mời hắn độc quyền tham gia buổi ra mắt đêm giao thừa của mình.
Nhưng mà mấy nhà truyền hình tranh nhau vỡ đầu chảy máu, cuối cùng Cố Tư Nghiệp lại không tham gia cái nào.
"Nhưng anh ấy túm thực, một cái cũng không đi."
Không chỉ có năm đó không đi, cho tới bây giờ, cũng không có đài truyền hình nhà ai có thể mời được hắn.
Nghe xong Hồng Tuệ Tuyết miêu tả, Lâm Yên Nhiên khẽ mỉm cười.
Cố Tư Nghiệp túm thực sao?
Trong lúc nói chuyện, Hồng Tuệ Tuyết thấy lạc đề nên kéo trở lại.
"Buổi biểu diễn mừng năm mới đã thu hút rất nhiều sự chú ý, đây là cơ hội tốt để cưng xoát mặt, bốn đài truyền hình này cũng không tệ lắm, cưng muốn đến đài nào?"
Hồng Tuệ Tuyết nói xong, đang muốn phân tích lợi và hại của bốn đài truyền hình cho Lâm Yên Nhiên, lại thấy Lâm Yên Nhiên có chút do dự nhìn mình.
Chị nhìn thoáng qua đã thấy có vấn đề, vội hỏi đối phương, "Làm sao vậy?"
Lâm Yên Nhiên nghĩ nghĩ hỏi ngược lại, "Thông cáo có cần thiết không?"
"Cũng không cần thiết."
Hồng Tuệ Tuyết nói xong, đột nhiên nghĩ đến trên mạng mọi người đều nói Lâm Yên Nhiên hát không hay, tưởng rằng đối phương lo lắng chuyện này nên lập tức an ủi, "Cưng lo về việc hát sao? Diễn viên không bật mic hát giả cũng không sợ, cưng cũng đừng sợ. Cưng cúng có thể chọn không hát, là bọn họ muốn mời cưng, quyền chủ động là ở cưng."
Hồng Tuệ Tuyết người đại diện vương bài công ty lớn nói chuyện ra, mang theo tự tin hẳn.
Nhưng chị không ngờ mình lại đoán sai phương hướng.
"Không phải vì chuyện này." Lâm Yên Nhiên rũ mắt, chậm rãi giải thích với Hồng Tuệ Tuyết, "Ngày hôm đó em thực sự không muốn tham gia bất kỳ chương trình nào, muốn ở nhà nghỉ một ngày."
Buổi biểu diễn đón giao thừa sẽ tiến hành vào ngày 31 tháng 12.
Mà ngày này là sinh nhật mẹ anh.
22 năm qua, mỗi lần sinh nhật mẹ anh, cả nhà sẽ đều ăn ý về nhà trước 6 giờ tối để tổ chức sinh nhật cho bà.
Ba và anh trai dù bận rộn đến đâu cũng sẽ bỏ hết mọi việc để về nhà.
Ông bà sẽ cùng nhau tặng quà cho con dâu, sau khi bà nội vẽ tranh xong, ông nội sẽ viết lời chúc lên bức tranh.
Mà ông bà ngoại anh, một người tặng con gái mình bộ sưu tập yêu thích nhất trong năm, một người viết một bài thơ nhỏ đầy tình yêu thương dành cho đứa con gái bảo bối của mình, sau đó sáng tác một giai điệu và hát cho bà nghe.
Lâm Yên Nhiên nhớ vào ngày sinh nhật của mẹ anh năm ngoái, đối phương còn oán giận anh.
Nói anh trưởng thành liền không đáng yêu, quá độc lập, không giống khi còn nhỏ, mỗi lần về nhà đều thích ôm chân mẹ làm nũng.
Quá khứ sống động trong ký ức của anh, những lời mẹ nói nửa thật nửa đùa phưởng phất như mới hôm qua nói bên tai anh.
Nhưng hiện thực lại là, chính mình và mẹ bị ngăn cách ở hai thế giới.
Ngày này đối với anh mà nói có ý nghĩa rất lớn.
Lâm Yên Nhiên bất giác nhớ nhà, vẫn muốn dành ngày này để chúc mừng sinh nhật cho mẹ anh như trước.
Ngay cả trên thế giới này, anh là người duy nhất nhớ rõ chuyện này.
Nhưng ít ra, như vậy anh và mọi người trong nhà đã làm được chuyện giống nhau ở hai thời gian và không gian khác nhau.
Theo một ý nghĩa nào đó, cũng coi như là đoàn tụ đi.
Sau khi Lâm Yên Nhiên nói xong, liền lâm vào trầm mặc.
Đứng bên cạnh anh, Hồng Tuệ Tuyết lần đầu tiên nhìn thấy vẻ cô đơn xuất hiện trên mặt anh.
Thiếu niên lông mi thật dài hơi rũ, che giấu cảm xúc trong mắt.
Nhưng cả người lại vẫn phảng phất một cảm giác cô độc.
Thấy Lâm Yên Nhiên tựa như có tâm sự, Hồng Tuệ Tuyết cũng không miễng cưỡng.
"Không có việc gì, về sau cơ hội xoát mặt còn rất nhiều, cũng không thiếu một lần này, mấy ngày nay cưng chuyển nhà cũng rất mệt, nghỉ ngơi thật tốt đi, truyền hình bên kia để chị đây xử lý."
"Cảm ơn Hồng tỷ, phiền toái chị rồi."
Hồng Tuệ Tuyết cười cười, cúi đầu chỉ chỉ bảng chữ mẫu Lâm Yên Nhiên đặt trên bàn.
Mấy dòng chữ trên đan xen rất cân đối, trang nhã, dù chưa luyện tập nhưng chị có thể nhận ra được, chữ viết rất tốt.
Hồng Tuệ Tuyết rất hâm mộ những người viết tốt bằng bút lông, liền không nhịn được đem bảng chữ mẫu nét mực chưa khô cầm lên.
Ngoài cửa nếu vô nam bắc lộ, nhân gian ứng miễn biệt ly sầu.
(* Nếu ngoài cửa không có đường nam bắc, thế gian khó tránh khỏi bi ai biệt ly.)
Chữ viết đẹp nhưng câu thơ lại có chút buồn.
"Cưng viết chữ gì thế? Đẹp quá."
"Hành thư*."
(* Hành thư (chữ Hành) là chữ khải viết nhanh, nhưng không đến mức như chữ Thảo. Hành thư viết tự do, nhanh chóng hơn khải, nhưng không đến mức quá phóng túng như Thảo, nên Hành thư là loại chữ được sử dụng phổ biến nhất trong quá trình viết tay. - Cổ nhân cho rằng Hành thư ra đời vào cuối đời Đông Hán. Theo khảo cứu ngày nay, Hành thư ra đời gần như song song với chữ Khải. Do Khải thư là thể chữ rất mẫu mực chỉnh tề, tốc độ viết chậm, nên chỉ thường được dùng trong công văn chính thức. Người ta viết thư từ thường viết một cách thoải mái, không quá trang trọng, nên dùng chữ Hành. Ngày nay, chữ Hành vẫn được sử dụng rất phổ biến do tính thực dụng cao của nó. Thư từ và các bản chép tay thường đều dùng chữ Hành để viết cả.)
Hồng Tuệ Tuyết, người được phổ cập các phông chữ, không thể không khen, "Không ngờ cưng lại còn biết cái này."
"Học từ ông nội."
Lâm Yên Nhiên bên này không muốn tham gia buổi biểu diễn tất niên, nhưng có rất nhiều nghệ sĩ ước gì có thể tham dự.
Liền tỷ như, trước khi Quốc bảo lịch sử thả bồ câu, cuối cùng tiết mục tổ bất đắc dĩ mới khẩn cấp tìm Lâm Yên Nhiên thay thế Tống Trúc.
Trước khi Lâm Yên Nhiên đàn đàn tranh ngang trời xuất thế, trong vòng quốc phong đỉnh lưu vẫn luôn là gã.
Quốc phong thuộc về một loại tương đối nhỏ trong giới giải trí và có rất ít nghệ sĩ đi theo con đường này.
Mặc dù trước đây Tống Trúc không chìm không nổi so với những minh tinh khác, nhưng gã cũng là người đi đầu trong thể loại ngách này.
Cho nên trước đây, hầu như bất kỳ tổng nghệ trong nước, chương trình hay buổi biểu diễn nào linh tinh các loại tài nguyên, trong vòng hầu như đều đưa tài nguyên nghiên cho gã, đại ca của quốc phong.
Dĩ vãng số tài nguyên này, chỉ có gã chọn lựa phần, những thứ gã không cần đều được phân cho các nghệ sĩ khác.
Nhưng mà từ khi Lâm Yên Nhiên nổi tiếng, tất cả tài nguyên này đều nghiên về phía Lâm Yên Nhiên.
Tống Trúc trực tiếp trở thành người tiếp theo được người khác chọn lựa.
Chẳng hạn như buổi biểu diễn tất niên lần này, lại đột nhiên xuất hiện biến động.
Gã ngay từ đầu cho rằng là cuộc sống ngập màu vàng, kết quả phải mất vài ngày mới chắc chắn.
Sau lại nghe ngóng, gã phát hiện những đài truyền hình này đều ưu tiên liên hệ với Lâm Yên Nhiên trước.
Kết quả bởi vì đối phương không khoẻ nên không thể tham gia tiệc tối, tài nguyên này mới rò rỉ đến tay gã...
Không ai muốn trở thành lựa chọn thứ hai của người khác.
Từ sau khi nổi tiếng, Tống Trúc chưa bao giờ nhận loại đãi ngộ này về tài nguyên quốc phong, lần đầu tiên cảm nhận được uy hiếp.
"Nếu ngày đó anh nhận Quốc bảo lịch sử , thì giờ lo gì chuyện của Yên Nhiên."
Người đại diện nhìn vài chương trình hàng đầu nghệ sĩ đã định là Yên Nhiên rồi, nhịn không được oán giận ánh mắt thiển cận của Tống Trúc khi đó.
Nếu là gã đàn Rồng nước ngâm , làn sóng này đại chúng hướng về chính là Tống Trúc.
Tống Trúc nghe người đại diện nói, cũng giận sôi máu.
"Đừng đề cập đến chương trình rác rưởi này với tôi."
Vì chương trình này, gã hiện tại không chỉ bị so sánh với Lâm Yên Nhiên, còn vì cùng ngày gã cũng biểu diễn một chương trình tương tự trong chương trình ngược lại Quốc bảo lịch sử là Mạnh nhất quốc phong , kết quả gã bị anti-fan lấy tới so sánh đủ thứ.
Từ âm nhạc, kỹ năng, tạo hình, ngoại hình...
Bởi vì cả hai có phong cách giống nhau nên từ đầu đến đuôi đều bị đem ra so sánh.
Dù trước đây cũng có không ít người lấy gã ra so sánh, nhưng những người lớn lên đẹp trai hơn gã lại đàn không giỏi bằng gã, nên khán giả vẫn luốn Tống lão sư Tống lão sư phủng gã khen gã.
Kết quả là sau khi tập đó phát sóng, gã bị khán giả chà đạp không thương tiếc về mọi mặt, đặc biệt là ngoại hình...
Chỉ vì đối phương lớn lên đẹp trai, không chỉ khán giả mà ngay cả người hâm mộ của gã cũng trèo tường rất nhiều, tất cả đều đi làm phấn Lâm Yên Nhiên.
Từ khi Rồng nước ngâm phát hỏa, Tống Trúc đã chưa hoãn suốt hai ngày.
"Được rồi, được rồi, đều là vận mệnh cả, anh nên chuẩn bị cho tiệc tối đi, lần này lưu lượng rất lớn, nếu hiệu quả tốt có thể ra khỏi vòng."
Việc đã đến nước này, Tống Trúc cũng chỉ có thể làm như thế.
"Nhân tiện, đây là danh sách ca sĩ của Đoán xem tôi là ai , anh nhìn trước xem."
Tống Trúc được Đoán xem tôi là ai mời làm khách mời đánh giá trong hai tập.
Cuối cùng, khi gã nhận lấy danh sách từ người đại diện, lóa mắt lại nhìn thấy hai chữ Yên Nhiên.
"Không phải cậu ta hát dở lắm sao? Làm sao dám tham gia loại chương trình này?"
Người đại diện nhìn cái tên mà Tống Trúc chỉ, cũng có chút kinh ngạc.
Đoán xem tôi là ai được Lâm Yên Nhiên nhận thông cáo vài tuần trước.
Nhưng tổ tiết mục trước đó vì truyền hình có chuyện phải tạm thời điều chỉnh, nên thời gian ghi hình bị hoãn lại hai tập, sau lại bởi vì trùng với lịch trình của Lâm Yên Nhiên, nên thời gian lại được điều chỉnh.
Tống Trúc không biết sao lại thế này, nhưng lại ẩn ẩn có chút vui vẻ.
Gã mấy ngày qua đều coi thường Lâm Yên Nhiên, biết anh ca hát đặc biệt hỏng.
Như là đột nhiên phát hiện ra một điểm đen to lớn của người hoàn hảo, Tống Trúc cười nói, "Không biết liệu những người hâm mộ mới mà cậu ta vừa thu hút có bị dọa chạy khi nghe cậu ta hát không."
Nói xong gã kêu người đại diện đi hỏi một chút xem, Lâm Yên Nhiên đang quay chương trình nào, gã muốn đi làm khách mời đánh giá.
*
Thông cáo mà Tư Vũ sắp xếp cho Lâm Yên Nhiên tương đối thoải mái, hầu như đều đựa theo ý muốn cá nhân của anh.
Gần đây chương trình ghi hình tương đối ít nên anh đến công ty tham gia một số lớp đào tạo nghệ sĩ cơ bản và lớp diễn xuất, sau đó liền không còn chuyện nữa.
Sau giờ lên lớp, Lâm Yên Nhiên trở về nhà.
Lâm Yên Nhiên chuẩn bị nấu cơm xong cho mình thì nhìn thấy Trương Sơn Phong gửi cho anh một tin nhắn WeChat.
Đối phương gửi cho anh một cái liên kết.
Trương Sơn Phong: Link: Kinh thiên cự dưa, những chuyện ít được biết đến trong giới giải trí, mau tới ăn dưa!
Nhìn thấy nội dung của liên kết này, Lâm Yên Nhiên sửng sốt vài giây.
Trương Sơn Phong thế nào lại gửi cho anh loại nội dung này?
Sẽ không phải là bị hack tài khoản đi??
Lâm Yên Nhiên không dám nhấn vào liên kết, nhẫn nhịn, mới khắc chế trả lời đối phương.
Lâm Yên Nhiên: Trương đạo?
Anh mới gửi hai từ đi, giao diện WeChat hiển thị đang gõ tin nhắn.
Khoản một phút sau, một tin nhắn khác hiện lên.
Trương Sơn Phong: Yên Nhiên, tin tôi đi, tất cả những gì được viết ở đây đều là sự thật, cậu không tò mò bí mật này sao?
Trương Sơn Phong: Không tin click mở nhìn xem
Lâm Yên Nhiên lướt lên trên nhìn qua những từ trên liên kết, những chuyện giới giải trí không muốn mọi người biết...
Mặc dù chủ đề này nghe có vẻ rất nóng, nhưng anh không có hứng thú với những tin đồn giải trí này.
Hơn nữa Trương Sơn Phong nói những lời kỳ kỳ quái quái, anh thực sự nghi ngời đối phương là kẻ lừa đảo, đang lừa anh.
Lâm Yên Nhiên nghĩ mầy người cao tuổi và trung niên này đều thích chia sẻ các loại liên kết này, không chú ý liền sẽ bị hack tài khoản.
Vì thế sợ rút dây động rừng, liền nhịn không được gửi cho Trương đạo một câu, điện thoại ông có virus sao, sao không gửi ra ngoài.
Anh thoát khỏi giao diện WeChat, không cùng kẻ lừa đảo dây dưa nhiều.
Sau khi mở thông tin, chuẩn bị gọi cho Trương Sơn Phong, nhắc nhở ông ta chú ý đến bảo mật WeChat của mình và không tùy tiện nhấn vào các liên kết lạ.
Tốt nhất là tải app chống lừa quốc gia khác.
Kết quả lúc này, đối phương lại gửi cho anh một tin nhắn thoại.
Trương Sơn Phong: Mau nhìn xem, tôi bảo thật
Lâm Yên Nhiên bật giọng nói, phát hiện thật sự là giọng nói của Trương Sơn Phong.
Lâm Yên Nhiên: Ông không lừa chứ?
Trương Sơn Phong lại gửi thêm một đoạn thoại,"Lừa đảo cái gì a, tôi đặc biệt gửi cho cậu xem, giới giải trí dày đặc như vậy! Tuyệt đối chấn động!!"
Trương Sơn Phong nói đi nói lại nhiêu đó lời.
Hành động kỳ lạ này khơi dậy sự hiếu kỳ của Lâm Yên Nhiên, vì thế anh nghi ngờ nhấn vào liên kết.
Giao diện nhảy chuyển ba giây, rồi một giao diện đặc biệt mới hiện ra.
Trên đó là một bộ poster quảng cáo cho Du lịch bất hảo .
Trang còn hát kèm ca khúc chủ đề của chương trình.
Nội dung của bài hát chủ đề được thay thế bằng hoạt họa, có một vài người phiên bản Q nhỏ với chân dung người thật chạy quanh, khung cảnh xung quanh đều là những kiến trúc cổ kín.
Lâm Yên Nhiên tập trung nhìn vào, phát hiện trong đó có một nhận vật bản Q chính là tạo hình của anh trong tập đầu của chương trình.
Mà người nhỏ này tựa hồ chạy không tốt lắm, trực tiếp dừng ở cuối.
Chạy ở đằng trước Cao Tử Quá năm người bọn họ, chạy một đoạn đến cuối liền dừng lại phất tay với anh.
Lúc này, tổ tiết mục thiết kế làn đạn nhanh chóng lướt qua.
Yên Nhiên mau tới
Chương trình này không có anh em không xem đâu!
Ngày thứ mười không có Yên Nhiên, nhớ ảnh qué!
Sau khi video được phát, Lâm Yên Nhiên vuốt xuống vài lần phát hiện còn vài đoạn lời nói——
Tập thứ ba của Du lịch bất hảo sẽ sớm được ghi hình!!
Hành trình mới, thử thách mới!!
Tâm động không bằng hành động, còn không mau đến tham gia với chúng tôi!!
Phía dưới còn giả mô giả dạng đính kèm một mẫu đăng ký và đối phương còn giúp anh điền hai chữ Yên Nhiên vào tên.
Liên kết này có thể nói là, giả. Tin nóng, thật. Kịch bản...
Lâm Yên Nhiên xem xong sau, hung hăng mà bội phục.
Lâm Yên Nhiên:.
Trương Sơn Phong đang ăn mì, biết được Lâm Yên Nhiên đã đọc xong, ông ta lập tức cười tủm tỉm gửi qua hai tin nhắn.
Trương Sơn Phong: Thế nào? Mẫu đăng ký tập ba đã điền hảo oa!
Trương Sơn Phong: Chỉ chờ mình cậu thôi đấy!
Lâm Yên Nhiên dở khóc dở cười trả lời một chữ được.
Anh đời này đi qua con đường dài nhất, quả nhiên vẫn là kịch bản của Trương đạo.
Sau Khi Xuyên Thành Giả Thiếu Gia Ta Bạo Hồng
Tiệc tất niên là loại chương trình được giới trẻ săn đón trong những năm gần đây và độ thảo luận trên mạng cũng cao, người nhận được lời mời của đài truyền hình, đều rất coi trọng.
Cho nên khi bọn họ mời khách, ngoại trừ mời một số ca sĩ thực lực, nhân khí cao đang được yêu thích, cũng sẽ mời những nghệ sĩ hot nhất năm nay.
những người này hoặc là tham gia vào các bộ phim truyền hình nổi tiếng, hoặc là các tổng nghệ nổi tiếng.
Mà Lâm Yên Nhiên mấy tháng nay liên tục bạo vài cái tổng nghệ, gần đây lại còn có Rồng nước ngâm vừa có mức phổ biến cao vừa được yêu thích, trước mắt.
Các đài truyền hình đều nhìn trúng nhiệt độ toàn quốc của anh và muốn mời anh đi biểu diễn, để thu hút một đợt lưu lượng và độ đề tài.
Rất rõ ràng, mấy đài truyền hình quýnh giá Lâm Yên Nhiên, không còn là tuyến 18 nữa.
Mà là nghệ sĩ lưu lượng đã bùng nổ trong các chủ đề của năm nay.
Hồng Tuệ Tuyết nói tin tức này cho Lâm Yên Nhiên.
"Hầu hết những người trong vòng đều rất mê tín, ai có chương trình tương đối ăn khách đều sẽ tranh nhau muốn cướp. Gần đây mấy chương trình cưng tham gia đều trở nên nổi tiếng, đặc biệt Lịch sử quốc phong là rõ ràng nhất, ratings và chủ đề đều trực tiếp phất lên."
Nghe Hồng Tuệ Tuyết nói, Lâm Yên Nhiên đang luyện thư pháp, ngừng bút nhẹ nhàng lắc đầu," Lịch sử quốc phong là tổ tiết mục bọn họ chuẩn bị kỹ lưỡng rất lâu, nếu không có nội dung thực chất sẽ thu hút người xem, liền tính Rồng nước ngâm phát hỏa, cũng chỉ có thể là phù dung sớm nở tối tàn."
Đối với sự tình Lịch sử quốc phong , anh quả thật đã nghe rất nhiều người nói là anh đem chương trình phất lên, thậm chí ngay cả tổ tiết mục chủ lực tổ sáng tạo còn gọi riêng cảm ơn anh.
Nhưng Lâm Yên Nhiên lại không dám mặt dày cảm thấy tất cả đều là công lao của mình.
Các khách mời và tổ tiết mục, đều là những người không thể thiếu để đạt được kết quả này.
"Cưng nói rất đúng."
Hồng Tuệ Tuyết rất tán thưởng sự tỉnh táo của Lâm Yên Nhiên, dù sao làm nghệ sĩ, ngàn vạn không thể mới nổi liền bắt đầu bay.
Nếu không thể biết chính xác bản thân và không biết mình nặng bao nhiêu, sẽ không thể đi lâu dài trong cái vòng này.
Mặc dù vậy, Hồng Tuệ Tuyết vẫn chỉ ra công lao của Lâm Yên Nhiên.
"Chất lượng của chương trình rất quan trọng nhưng để chương trình được phổ biến, sự yêu thích của của khán giả cũng quan trọng không kém."
Hiển nhiên, Lâm Yên Nhiên chính là cơ hội làm chương trình trở nên nổi tiếng.
Hồng Tuệ Tuyết nói xong, chị liếc nhìn bức thư pháp bút lông mà Lâm Yên Nhiên đang luyện tập, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc, nhưng lại nén lại sự kinh ngạc tiếp tục chủ đề vừa rồi, "Em có biết bây giờ trong vòng đặt tên gì cho em không?"
Lâm Yên Nhiên cất bút lông đi, ngẩng đầu nhìn Hồng Tuệ Tuyết vử mặt nghi hoặc, "Tên?"
Hồng Tuệ Tuyết cười, "Phúc tinh rating."
"Ratings đêm giao thừa của bốn đài truyền hình đều phải so với nhau, họ đều muốn dính chút hào quang muốn cướp em đến tham gia." Hồng Tuệ Tuyết cười nói, "Nói thật, nhiều năm như vậy chị cũng chỉ gặp qua được một lần bọn họ đoạt người như vậy."
Lâm Yên Nhiên kỳ thật đã mơ hồ đoán được câu trả lời, nhưng vẫn nhịn không được mà hỏi, "Ai?"
"Lão đại a."
Năm đó Cố Tư Nghiệp ra mắt một cách nhanh chóng, và màn ra mắt của hắn là đỉnh cao, sự nổi tiếng hóa một mớ rối.
Tất cả đài truyền hình tổ chức tiệc giao thừa năm đó đều gửi thiệp mời, mỗi cái đều đưa ra giá xuất hiện cao ngất trời, muốn mời hắn độc quyền tham gia buổi ra mắt đêm giao thừa của mình.
Nhưng mà mấy nhà truyền hình tranh nhau vỡ đầu chảy máu, cuối cùng Cố Tư Nghiệp lại không tham gia cái nào.
"Nhưng anh ấy túm thực, một cái cũng không đi."
Không chỉ có năm đó không đi, cho tới bây giờ, cũng không có đài truyền hình nhà ai có thể mời được hắn.
Nghe xong Hồng Tuệ Tuyết miêu tả, Lâm Yên Nhiên khẽ mỉm cười.
Cố Tư Nghiệp túm thực sao?
Trong lúc nói chuyện, Hồng Tuệ Tuyết thấy lạc đề nên kéo trở lại.
"Buổi biểu diễn mừng năm mới đã thu hút rất nhiều sự chú ý, đây là cơ hội tốt để cưng xoát mặt, bốn đài truyền hình này cũng không tệ lắm, cưng muốn đến đài nào?"
Hồng Tuệ Tuyết nói xong, đang muốn phân tích lợi và hại của bốn đài truyền hình cho Lâm Yên Nhiên, lại thấy Lâm Yên Nhiên có chút do dự nhìn mình.
Chị nhìn thoáng qua đã thấy có vấn đề, vội hỏi đối phương, "Làm sao vậy?"
Lâm Yên Nhiên nghĩ nghĩ hỏi ngược lại, "Thông cáo có cần thiết không?"
"Cũng không cần thiết."
Hồng Tuệ Tuyết nói xong, đột nhiên nghĩ đến trên mạng mọi người đều nói Lâm Yên Nhiên hát không hay, tưởng rằng đối phương lo lắng chuyện này nên lập tức an ủi, "Cưng lo về việc hát sao? Diễn viên không bật mic hát giả cũng không sợ, cưng cũng đừng sợ. Cưng cúng có thể chọn không hát, là bọn họ muốn mời cưng, quyền chủ động là ở cưng."
Hồng Tuệ Tuyết người đại diện vương bài công ty lớn nói chuyện ra, mang theo tự tin hẳn.
Nhưng chị không ngờ mình lại đoán sai phương hướng.
"Không phải vì chuyện này." Lâm Yên Nhiên rũ mắt, chậm rãi giải thích với Hồng Tuệ Tuyết, "Ngày hôm đó em thực sự không muốn tham gia bất kỳ chương trình nào, muốn ở nhà nghỉ một ngày."
Buổi biểu diễn đón giao thừa sẽ tiến hành vào ngày 31 tháng 12.
Mà ngày này là sinh nhật mẹ anh.
22 năm qua, mỗi lần sinh nhật mẹ anh, cả nhà sẽ đều ăn ý về nhà trước 6 giờ tối để tổ chức sinh nhật cho bà.
Ba và anh trai dù bận rộn đến đâu cũng sẽ bỏ hết mọi việc để về nhà.
Ông bà sẽ cùng nhau tặng quà cho con dâu, sau khi bà nội vẽ tranh xong, ông nội sẽ viết lời chúc lên bức tranh.
Mà ông bà ngoại anh, một người tặng con gái mình bộ sưu tập yêu thích nhất trong năm, một người viết một bài thơ nhỏ đầy tình yêu thương dành cho đứa con gái bảo bối của mình, sau đó sáng tác một giai điệu và hát cho bà nghe.
Lâm Yên Nhiên nhớ vào ngày sinh nhật của mẹ anh năm ngoái, đối phương còn oán giận anh.
Nói anh trưởng thành liền không đáng yêu, quá độc lập, không giống khi còn nhỏ, mỗi lần về nhà đều thích ôm chân mẹ làm nũng.
Quá khứ sống động trong ký ức của anh, những lời mẹ nói nửa thật nửa đùa phưởng phất như mới hôm qua nói bên tai anh.
Nhưng hiện thực lại là, chính mình và mẹ bị ngăn cách ở hai thế giới.
Ngày này đối với anh mà nói có ý nghĩa rất lớn.
Lâm Yên Nhiên bất giác nhớ nhà, vẫn muốn dành ngày này để chúc mừng sinh nhật cho mẹ anh như trước.
Ngay cả trên thế giới này, anh là người duy nhất nhớ rõ chuyện này.
Nhưng ít ra, như vậy anh và mọi người trong nhà đã làm được chuyện giống nhau ở hai thời gian và không gian khác nhau.
Theo một ý nghĩa nào đó, cũng coi như là đoàn tụ đi.
Sau khi Lâm Yên Nhiên nói xong, liền lâm vào trầm mặc.
Đứng bên cạnh anh, Hồng Tuệ Tuyết lần đầu tiên nhìn thấy vẻ cô đơn xuất hiện trên mặt anh.
Thiếu niên lông mi thật dài hơi rũ, che giấu cảm xúc trong mắt.
Nhưng cả người lại vẫn phảng phất một cảm giác cô độc.
Thấy Lâm Yên Nhiên tựa như có tâm sự, Hồng Tuệ Tuyết cũng không miễng cưỡng.
"Không có việc gì, về sau cơ hội xoát mặt còn rất nhiều, cũng không thiếu một lần này, mấy ngày nay cưng chuyển nhà cũng rất mệt, nghỉ ngơi thật tốt đi, truyền hình bên kia để chị đây xử lý."
"Cảm ơn Hồng tỷ, phiền toái chị rồi."
Hồng Tuệ Tuyết cười cười, cúi đầu chỉ chỉ bảng chữ mẫu Lâm Yên Nhiên đặt trên bàn.
Mấy dòng chữ trên đan xen rất cân đối, trang nhã, dù chưa luyện tập nhưng chị có thể nhận ra được, chữ viết rất tốt.
Hồng Tuệ Tuyết rất hâm mộ những người viết tốt bằng bút lông, liền không nhịn được đem bảng chữ mẫu nét mực chưa khô cầm lên.
Ngoài cửa nếu vô nam bắc lộ, nhân gian ứng miễn biệt ly sầu.
(* Nếu ngoài cửa không có đường nam bắc, thế gian khó tránh khỏi bi ai biệt ly.)
Chữ viết đẹp nhưng câu thơ lại có chút buồn.
"Cưng viết chữ gì thế? Đẹp quá."
"Hành thư*."
(* Hành thư (chữ Hành) là chữ khải viết nhanh, nhưng không đến mức như chữ Thảo. Hành thư viết tự do, nhanh chóng hơn khải, nhưng không đến mức quá phóng túng như Thảo, nên Hành thư là loại chữ được sử dụng phổ biến nhất trong quá trình viết tay. - Cổ nhân cho rằng Hành thư ra đời vào cuối đời Đông Hán. Theo khảo cứu ngày nay, Hành thư ra đời gần như song song với chữ Khải. Do Khải thư là thể chữ rất mẫu mực chỉnh tề, tốc độ viết chậm, nên chỉ thường được dùng trong công văn chính thức. Người ta viết thư từ thường viết một cách thoải mái, không quá trang trọng, nên dùng chữ Hành. Ngày nay, chữ Hành vẫn được sử dụng rất phổ biến do tính thực dụng cao của nó. Thư từ và các bản chép tay thường đều dùng chữ Hành để viết cả.)
Hồng Tuệ Tuyết, người được phổ cập các phông chữ, không thể không khen, "Không ngờ cưng lại còn biết cái này."
"Học từ ông nội."
Lâm Yên Nhiên bên này không muốn tham gia buổi biểu diễn tất niên, nhưng có rất nhiều nghệ sĩ ước gì có thể tham dự.
Liền tỷ như, trước khi Quốc bảo lịch sử thả bồ câu, cuối cùng tiết mục tổ bất đắc dĩ mới khẩn cấp tìm Lâm Yên Nhiên thay thế Tống Trúc.
Trước khi Lâm Yên Nhiên đàn đàn tranh ngang trời xuất thế, trong vòng quốc phong đỉnh lưu vẫn luôn là gã.
Quốc phong thuộc về một loại tương đối nhỏ trong giới giải trí và có rất ít nghệ sĩ đi theo con đường này.
Mặc dù trước đây Tống Trúc không chìm không nổi so với những minh tinh khác, nhưng gã cũng là người đi đầu trong thể loại ngách này.
Cho nên trước đây, hầu như bất kỳ tổng nghệ trong nước, chương trình hay buổi biểu diễn nào linh tinh các loại tài nguyên, trong vòng hầu như đều đưa tài nguyên nghiên cho gã, đại ca của quốc phong.
Dĩ vãng số tài nguyên này, chỉ có gã chọn lựa phần, những thứ gã không cần đều được phân cho các nghệ sĩ khác.
Nhưng mà từ khi Lâm Yên Nhiên nổi tiếng, tất cả tài nguyên này đều nghiên về phía Lâm Yên Nhiên.
Tống Trúc trực tiếp trở thành người tiếp theo được người khác chọn lựa.
Chẳng hạn như buổi biểu diễn tất niên lần này, lại đột nhiên xuất hiện biến động.
Gã ngay từ đầu cho rằng là cuộc sống ngập màu vàng, kết quả phải mất vài ngày mới chắc chắn.
Sau lại nghe ngóng, gã phát hiện những đài truyền hình này đều ưu tiên liên hệ với Lâm Yên Nhiên trước.
Kết quả bởi vì đối phương không khoẻ nên không thể tham gia tiệc tối, tài nguyên này mới rò rỉ đến tay gã...
Không ai muốn trở thành lựa chọn thứ hai của người khác.
Từ sau khi nổi tiếng, Tống Trúc chưa bao giờ nhận loại đãi ngộ này về tài nguyên quốc phong, lần đầu tiên cảm nhận được uy hiếp.
"Nếu ngày đó anh nhận Quốc bảo lịch sử , thì giờ lo gì chuyện của Yên Nhiên."
Người đại diện nhìn vài chương trình hàng đầu nghệ sĩ đã định là Yên Nhiên rồi, nhịn không được oán giận ánh mắt thiển cận của Tống Trúc khi đó.
Nếu là gã đàn Rồng nước ngâm , làn sóng này đại chúng hướng về chính là Tống Trúc.
Tống Trúc nghe người đại diện nói, cũng giận sôi máu.
"Đừng đề cập đến chương trình rác rưởi này với tôi."
Vì chương trình này, gã hiện tại không chỉ bị so sánh với Lâm Yên Nhiên, còn vì cùng ngày gã cũng biểu diễn một chương trình tương tự trong chương trình ngược lại Quốc bảo lịch sử là Mạnh nhất quốc phong , kết quả gã bị anti-fan lấy tới so sánh đủ thứ.
Từ âm nhạc, kỹ năng, tạo hình, ngoại hình...
Bởi vì cả hai có phong cách giống nhau nên từ đầu đến đuôi đều bị đem ra so sánh.
Dù trước đây cũng có không ít người lấy gã ra so sánh, nhưng những người lớn lên đẹp trai hơn gã lại đàn không giỏi bằng gã, nên khán giả vẫn luốn Tống lão sư Tống lão sư phủng gã khen gã.
Kết quả là sau khi tập đó phát sóng, gã bị khán giả chà đạp không thương tiếc về mọi mặt, đặc biệt là ngoại hình...
Chỉ vì đối phương lớn lên đẹp trai, không chỉ khán giả mà ngay cả người hâm mộ của gã cũng trèo tường rất nhiều, tất cả đều đi làm phấn Lâm Yên Nhiên.
Từ khi Rồng nước ngâm phát hỏa, Tống Trúc đã chưa hoãn suốt hai ngày.
"Được rồi, được rồi, đều là vận mệnh cả, anh nên chuẩn bị cho tiệc tối đi, lần này lưu lượng rất lớn, nếu hiệu quả tốt có thể ra khỏi vòng."
Việc đã đến nước này, Tống Trúc cũng chỉ có thể làm như thế.
"Nhân tiện, đây là danh sách ca sĩ của Đoán xem tôi là ai , anh nhìn trước xem."
Tống Trúc được Đoán xem tôi là ai mời làm khách mời đánh giá trong hai tập.
Cuối cùng, khi gã nhận lấy danh sách từ người đại diện, lóa mắt lại nhìn thấy hai chữ Yên Nhiên.
"Không phải cậu ta hát dở lắm sao? Làm sao dám tham gia loại chương trình này?"
Người đại diện nhìn cái tên mà Tống Trúc chỉ, cũng có chút kinh ngạc.
Đoán xem tôi là ai được Lâm Yên Nhiên nhận thông cáo vài tuần trước.
Nhưng tổ tiết mục trước đó vì truyền hình có chuyện phải tạm thời điều chỉnh, nên thời gian ghi hình bị hoãn lại hai tập, sau lại bởi vì trùng với lịch trình của Lâm Yên Nhiên, nên thời gian lại được điều chỉnh.
Tống Trúc không biết sao lại thế này, nhưng lại ẩn ẩn có chút vui vẻ.
Gã mấy ngày qua đều coi thường Lâm Yên Nhiên, biết anh ca hát đặc biệt hỏng.
Như là đột nhiên phát hiện ra một điểm đen to lớn của người hoàn hảo, Tống Trúc cười nói, "Không biết liệu những người hâm mộ mới mà cậu ta vừa thu hút có bị dọa chạy khi nghe cậu ta hát không."
Nói xong gã kêu người đại diện đi hỏi một chút xem, Lâm Yên Nhiên đang quay chương trình nào, gã muốn đi làm khách mời đánh giá.
*
Thông cáo mà Tư Vũ sắp xếp cho Lâm Yên Nhiên tương đối thoải mái, hầu như đều đựa theo ý muốn cá nhân của anh.
Gần đây chương trình ghi hình tương đối ít nên anh đến công ty tham gia một số lớp đào tạo nghệ sĩ cơ bản và lớp diễn xuất, sau đó liền không còn chuyện nữa.
Sau giờ lên lớp, Lâm Yên Nhiên trở về nhà.
Lâm Yên Nhiên chuẩn bị nấu cơm xong cho mình thì nhìn thấy Trương Sơn Phong gửi cho anh một tin nhắn WeChat.
Đối phương gửi cho anh một cái liên kết.
Trương Sơn Phong: Link: Kinh thiên cự dưa, những chuyện ít được biết đến trong giới giải trí, mau tới ăn dưa!
Nhìn thấy nội dung của liên kết này, Lâm Yên Nhiên sửng sốt vài giây.
Trương Sơn Phong thế nào lại gửi cho anh loại nội dung này?
Sẽ không phải là bị hack tài khoản đi??
Lâm Yên Nhiên không dám nhấn vào liên kết, nhẫn nhịn, mới khắc chế trả lời đối phương.
Lâm Yên Nhiên: Trương đạo?
Anh mới gửi hai từ đi, giao diện WeChat hiển thị đang gõ tin nhắn.
Khoản một phút sau, một tin nhắn khác hiện lên.
Trương Sơn Phong: Yên Nhiên, tin tôi đi, tất cả những gì được viết ở đây đều là sự thật, cậu không tò mò bí mật này sao?
Trương Sơn Phong: Không tin click mở nhìn xem
Lâm Yên Nhiên lướt lên trên nhìn qua những từ trên liên kết, những chuyện giới giải trí không muốn mọi người biết...
Mặc dù chủ đề này nghe có vẻ rất nóng, nhưng anh không có hứng thú với những tin đồn giải trí này.
Hơn nữa Trương Sơn Phong nói những lời kỳ kỳ quái quái, anh thực sự nghi ngời đối phương là kẻ lừa đảo, đang lừa anh.
Lâm Yên Nhiên nghĩ mầy người cao tuổi và trung niên này đều thích chia sẻ các loại liên kết này, không chú ý liền sẽ bị hack tài khoản.
Vì thế sợ rút dây động rừng, liền nhịn không được gửi cho Trương đạo một câu, điện thoại ông có virus sao, sao không gửi ra ngoài.
Anh thoát khỏi giao diện WeChat, không cùng kẻ lừa đảo dây dưa nhiều.
Sau khi mở thông tin, chuẩn bị gọi cho Trương Sơn Phong, nhắc nhở ông ta chú ý đến bảo mật WeChat của mình và không tùy tiện nhấn vào các liên kết lạ.
Tốt nhất là tải app chống lừa quốc gia khác.
Kết quả lúc này, đối phương lại gửi cho anh một tin nhắn thoại.
Trương Sơn Phong: Mau nhìn xem, tôi bảo thật
Lâm Yên Nhiên bật giọng nói, phát hiện thật sự là giọng nói của Trương Sơn Phong.
Lâm Yên Nhiên: Ông không lừa chứ?
Trương Sơn Phong lại gửi thêm một đoạn thoại,"Lừa đảo cái gì a, tôi đặc biệt gửi cho cậu xem, giới giải trí dày đặc như vậy! Tuyệt đối chấn động!!"
Trương Sơn Phong nói đi nói lại nhiêu đó lời.
Hành động kỳ lạ này khơi dậy sự hiếu kỳ của Lâm Yên Nhiên, vì thế anh nghi ngờ nhấn vào liên kết.
Giao diện nhảy chuyển ba giây, rồi một giao diện đặc biệt mới hiện ra.
Trên đó là một bộ poster quảng cáo cho Du lịch bất hảo .
Trang còn hát kèm ca khúc chủ đề của chương trình.
Nội dung của bài hát chủ đề được thay thế bằng hoạt họa, có một vài người phiên bản Q nhỏ với chân dung người thật chạy quanh, khung cảnh xung quanh đều là những kiến trúc cổ kín.
Lâm Yên Nhiên tập trung nhìn vào, phát hiện trong đó có một nhận vật bản Q chính là tạo hình của anh trong tập đầu của chương trình.
Mà người nhỏ này tựa hồ chạy không tốt lắm, trực tiếp dừng ở cuối.
Chạy ở đằng trước Cao Tử Quá năm người bọn họ, chạy một đoạn đến cuối liền dừng lại phất tay với anh.
Lúc này, tổ tiết mục thiết kế làn đạn nhanh chóng lướt qua.
Yên Nhiên mau tới
Chương trình này không có anh em không xem đâu!
Ngày thứ mười không có Yên Nhiên, nhớ ảnh qué!
Sau khi video được phát, Lâm Yên Nhiên vuốt xuống vài lần phát hiện còn vài đoạn lời nói——
Tập thứ ba của Du lịch bất hảo sẽ sớm được ghi hình!!
Hành trình mới, thử thách mới!!
Tâm động không bằng hành động, còn không mau đến tham gia với chúng tôi!!
Phía dưới còn giả mô giả dạng đính kèm một mẫu đăng ký và đối phương còn giúp anh điền hai chữ Yên Nhiên vào tên.
Liên kết này có thể nói là, giả. Tin nóng, thật. Kịch bản...
Lâm Yên Nhiên xem xong sau, hung hăng mà bội phục.
Lâm Yên Nhiên:.
Trương Sơn Phong đang ăn mì, biết được Lâm Yên Nhiên đã đọc xong, ông ta lập tức cười tủm tỉm gửi qua hai tin nhắn.
Trương Sơn Phong: Thế nào? Mẫu đăng ký tập ba đã điền hảo oa!
Trương Sơn Phong: Chỉ chờ mình cậu thôi đấy!
Lâm Yên Nhiên dở khóc dở cười trả lời một chữ được.
Anh đời này đi qua con đường dài nhất, quả nhiên vẫn là kịch bản của Trương đạo.
Sau Khi Xuyên Thành Giả Thiếu Gia Ta Bạo Hồng
Đánh giá:
Truyện Sau Khi Xuyên Thành Giả Thiếu Gia Ta Bạo Hồng
Story
Chương 67
10.0/10 từ 18 lượt.