Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã
Chương 98: Hoàn
204@-
Khoảnh khắc hai đội tuyển bước vào sân đấu, khán đài lập tức náo nhiệt hẳn lên. Đạo diễn truyền hình thấy vậy liền nhanh chóng chuyển máy quay sang hai đội tuyển đang thu hút sự chú ý nhất ngày hôm nay.
Vé xem trận chung kết thế giới khó mua đến mức không tưởng. Khi Ngôn Bạch Xuyên nhìn về phía khán đài, cậu nhận ra hơn một nửa khán giả đều là game thủ Trung Quốc, tay họ cầm đầy những bảng đèn cổ vũ của đội TAC.
Ở hàng ghế đầu, Trần Tinh và các tuyển thủ của đội Dã Mã ngồi chung với nhau, trên tay giơ cao bảng đèn với dòng chữ "Couple Tinh Xuyên", nhiệt tình cổ vũ cho hai người.
An Thần thấy Trần Tinh hò hét quá hăng, liền trêu:
"Cậu làm ông chủ mà cũng nhiệt tình chạy đến đây cổ vũ tuyển thủ à?"
Thông thường, các ông chủ tài trợ chỉ quan tâm đến giá trị mà đội tuyển mang lại, chứ chẳng mấy ai để tâm đến chuyện thi đấu, càng không nói đến chuyện đích thân tới sân cổ vũ cho đội nhà.
Trần Tinh hò đến khản cả giọng, bèn uống một ngụm nước khoáng rồi chậm rãi đáp:
"Anh thì biết gì chứ. Giang Tinh Dự là anh họ tôi, còn Pink là bạn trai của anh ấy. Sau này chính là... anh dâu của tôi. Tôi không cổ vũ cho họ thì cổ vũ cho ai?"
Cậu ta cười hề hề rồi nói tiếp:
"Với cả, tôi chỉ làm ông chủ cho có danh thôi. Ai mà chẳng biết công ty thực tế là của anh họ tôi. Tôi chỉ giúp anh ấy quản lý hộ, coi như kiếm miếng cơm ăn thôi mà."
Trần Tinh cười toe toét với An Thần:
"Kiếm miếng cơm ăn thôi ấy mà, hì hì."
An Thần: "..."
An Thần trước đây là đồng đội của anh cậu ta, hai người cũng từng gặp nhau vài lần. Trần Tinh luôn khá tôn trọng anh đội trưởng này.
"Anh Thần, lát nữa có chỗ nào tôi xem không hiểu thì làm phiền anh giải thích giúp nhé."
Trần Tinh bắt đầu chăm chú nhìn về màn hình lớn:
"Lần này tôi phải tận mắt chứng kiến anh tôi giành chức vô địch thế giới!"
An Thần cũng nhìn theo. Trên màn hình lớn, hai đội tuyển đã bắt đầu thi đấu.
"Chuyện nhỏ thôi."
...
Khi cả hai bên chọn xong tướng và chuẩn bị bắt đầu trận đấu, Ngôn Bạch Xuyên nói trong kênh thoại của cả đội:
"Anh em, trận cuối rồi, có căng thẳng không?"
Không nói thì thôi, vừa nghe câu này, Lục Viễn lập tức căng thẳng, cắn răng thừa nhận:
"Anh thừa nhận, có hơi căng thẳng thật."
Tạ Dụ chăm chú nhìn màn hình, giọng đầy lo lắng:
"Giờ không phải lúc để hoảng đâu. Chúng ta nhất định phải lấy được chức vô địch! Anh còn đang chờ quà của ông chủ Trần đây này."
Lê Hạ khẽ run tay:
"Cố gắng đánh tốt. Ai cũng phải giữ vững tinh thần, thắng trận này xong năm nay tôi về nhà."
Trận đấu bắt đầu, mỗi người điều khiển tướng của mình tiến ra đường phù hợp. Ngôn Bạch Xuyên động viên:
"Anh em, thắng trận này, về làm bữa thịt lớn!"
Giang Tinh Dự mỉm cười đáp:
"Rõ, đội trưởng."
Cả đội đồng thanh hô "Rõ!", trận chung kết thế giới được hàng triệu người mong chờ cuối cùng cũng chính thức bắt đầu.
"AD bên kia kiêu ngạo quá rồi đấy."
Tạ Dụ lẩm bẩm:
"Chiêu qua chiêu lại, cũng chỉ có mấy trò đấy thôi. Lát nữa gặp bộ đôi Mid – Rừng chúng ta, chết lúc nào cũng không biết đâu."
Trên bản đồ, AD của đội PKF di chuyển cực kỳ lả lướt, mỗi lần farm lính đều phải ném kỹ năng về phía AD và SP của đội TAC. Dù kỹ năng này không gây nhiều sát thương, nhưng nó vẫn khiến người ta khó chịu.
"Biết đây gọi là gì không? Đây gọi là ngông cuồng tự phụ, múa rìu qua mắt thợ."
Lục Viễn lúc này lại cực kỳ bình tĩnh. Sau khi farm xong đợt lính, cậu ấy tránh giao tranh, tranh thủ khoảng trống để nhanh chóng phát triển.
Bình luận viên A: "Có vẻ như hai đội hôm nay thực lực ngang ngửa nhau. Bên phía TAC, Reborn đã farm xong bãi rừng, Pink vẫn giữ phong độ ổn định với tướng sát thủ phép, còn AD và SP thì đang cố gắng tránh giao tranh để tập trung farm. Top thì vẫn đang chịu áp lực lớn."
Bình luận viên B mỉm cười nhìn về phía khán đài: "Các bạn nghĩ hôm nay ngôi vương sẽ thuộc về đội nào?"
Lời bình luận viên vừa dứt, khán đài lập tức vang lên tiếng hò reo như sóng vỗ.
"TAC! TAC! TAC!"
"Pink! Pink! Pink!!!"
"PKF! PKF!! PKF!!!"
Cả hai nhóm cổ động viên đều không chịu thua kém, tiếng hò reo vang dội khắp sân đấu, từng bên lại hét lớn hơn bên còn lại. Đạo diễn truyền hình chuyển máy quay đến từng tuyển thủ, ánh sáng sân khấu đan xen, phản chiếu lên khuôn mặt đầy quyết tâm của họ.
Trên màn hình lớn, góc nhìn từ trên cao hiển thị diễn biến trận đấu. AD của PKF vẫn đang lả lướt di chuyển ngạo nghễ thì bất ngờ bị Tạ Dụ chớp lấy cơ hội, dùng phép tốc biến áp sát. Đối phương hoàn toàn không kịp phản ứng, kỹ năng khống chế của Tạ Dụ trúng thẳng vào người AD PKF.
SP của PKF thấy vậy vội lao tới che chắn, định cản bớt sát thương cho AD. Nhưng vừa tiến tới gần, hai người bên đội TAC từ bụi cỏ lao ra. Bộ đôi đi rừng và Mid tung ra chuỗi combo mượt mà, khiến AD PKF không còn cơ hội "show kỹ năng", ngã xuống ngay tại chỗ.
Lục Viễn ở phía sau bồi thêm sát thương, còn Giang Tinh Dự dùng đòn đánh thường kết liễu luôn SP của PKF. Sau đó, cặp đôi đi rừng và Mid của TAC lập tức rút lui an toàn.
"Ha ha ha! Lần đầu tiên tôi thấy có người tự show skill đến mức... tự chơi chết mình!"
Tạ Dụ cười lớn.
AD của PKF vốn chơi rất ổn, nhưng Tạ Dụ vẫn luôn giữ phép tốc biến trong tay, khiến đối phương dù muốn tránh né cũng không thể thoát.
Giang Tinh Dự kiếm được hai mạng, kinh tế lập tức tăng vọt. Tuy nhiên, nhịp độ trận đấu không thuận lợi như họ tưởng. Đi rừng và Mid của PKF đã nhanh chóng lên đường trên, phối hợp ba đánh một, hạ gục Lê Hạ.
Dù Lê Hạ đã cố thủ cầm cự, nhưng cũng không thể chống lại ba người. Sau khi hạ gục cô ấy, đội PKF không rút lui mà tiếp tục đẩy trụ, cố gắng làm giảm máu trụ phòng thủ. Nhưng ở giai đoạn đầu trận, các trụ phòng thủ có lớp khiên bảo vệ, việc phá hủy hoàn toàn là điều không dễ dàng.
Khi Giang Tinh Dự và Ngôn Bạch Xuyên kịp tới nơi, các thành viên của PKF đã rút lui. Trong tình thế này, cả hai đội đều giữ vững sự bình tĩnh, tập trung vào việc phát triển kinh tế.
May mắn là ở đường dưới, Lục Viễn và Tạ Dụ cũng đã bào máu trụ của PKF gần hết.
Màn hình xám của Lê Hạ vừa sáng lên, cô ấy nói:
"Xin lỗi, không ngờ chúng lại ba người băng trụ."
Ngôn Bạch Xuyên an ủi:
"Không phải lỗi của chị. Cứ bình tĩnh mà đánh tiếp."
Bình luận viên A nói: "Pink đang không ngừng farm lính để tăng kinh tế. Phải biết rằng, trong những trận đấu kiểu này, tướng sát thủ phép của cậu ấy rất khắc chế các tướng máu giấy. Liệu các tướng máu giấy của PKF có thoát được móng vuốt của cậu ấy không đây?"
Trong kênh thoại nội bộ của PKF, người đi rừng nói:
"Không ngờ bọn họ phối hợp tốt đến vậy. Sát thủ phép của Pink còn lợi hại hơn cả trong video ghi hình nữa."
Khi chưa trực tiếp đối đầu, bạn sẽ không bao giờ biết rõ sức mạnh của đối thủ. Chỉ khi chính thức chạm trán, họ mới nhận ra khoảng cách thực sự lớn thế nào.
Nhưng PKF cũng không phải dạng vừa. Biết rằng đi rừng và Mid bên TAC rất mạnh, họ quyết định tập trung tấn công ba người còn lại, biến Lục Viễn thành mục tiêu duy nhất.
Tuy nhiên, thực tế lại hoàn toàn khác. Không ngờ AD của TAC dù di chuyển không hoa mỹ lắm nhưng kỹ năng chạy trốn thì vô cùng thành thục. Để không trở thành điểm hạ gục, cậu ấy sẵn sàng rút lui về tận trụ hai, chỉ để bảo toàn mạng sống.
Phút thứ 10, Ngôn Bạch Xuyên rình rập và hạ gục thành công Mid của PKF. Khi người đi rừng của PKF định ra tay bắt cậu, Ngôn Bạch Xuyên né tránh sát thương chí mạng bằng những pha đi bóng đẹp mắt và được Giang Tinh Dự yểm trợ, giúp cậu an toàn rút lui.
Khi PKF cố gắng bắt Mid của TAC, AD của họ phản ứng cực nhanh, tung kỹ năng khống chế thẳng mặt đối thủ. Nhưng Ngôn Bạch Xuyên vẫn khéo léo né tránh, rồi ngay sau đó "màn trình diễn kỳ ảo của cây máu biến mất" diễn ra, AD PKF lại tiếp tục lên bảng điểm số.
Trong tình thế đó, AD của PKF vốn đã thua thiệt về kinh tế, nay còn liên tục bị hạ gục, không thể farm ổn định để phát triển.
Người đi rừng và Mid của PKF định di chuyển để hỗ trợ đồng đội, nhưng Mid của họ lại liên tục bị Giang Tinh Dự tìm cách tiêu diệt, khiến việc phối hợp giữa đi rừng và Mid bị thiếu người. Nhịp độ của PKF vì thế mà hoàn toàn rối loạn.
Bình luận viên A nhìn màn hình lớn, nhận xét: "Xem ra trận này PKF gặp khá nhiều khó khăn. Pink và Reborn cứ nhắm thẳng vào các tướng máu giấy của họ mà bắt lẻ."
Bình luận viên C tiếp lời: "Có thể thấy rằng PKF cũng rất muốn bắt các tướng máu giấy bên TAC, nhưng mấy tướng máu giấy này chạy còn nhanh hơn thỏ. Với họ, chạy trốn gần như là bản năng vậy!"
Ban đầu còn khoe khoang đủ kiểu, nhưng lúc này, AD của PKF đã có KDA thảm hại 0/5/0, gần như nghẹn khuất cả một bụng tức.
Phút thứ 25, TAC đã dẫn đầu về kinh tế, cả hai đội đều đã trang bị đầy đủ. Thế nhưng, trong giao tranh tổng, Ngôn Bạch Xuyên vẫn khiến PKF được chiêm ngưỡng "màn trình diễn kỳ ảo" – máu tụt sạch chỉ trong nháy mắt.
Cuối cùng, không biết AD của PKF đã chết bao nhiêu lần, trận đấu cũng đi đến hồi kết.
TAC giành chiến thắng đầu tiên với tỷ số 16:4.
An Thần phấn khích hét lên:
"TAC tuyệt vời! Pink đỉnh quá!"
Cả khán đài bùng nổ trong tiếng hò reo và vỗ tay vang dội.
Phải biết rằng Ngôn Bạch Xuyên là người gia nhập đội muộn nhất, thời gian thực sự thi đấu chuyên nghiệp mới chỉ hơn 1 năm. Vậy mà cậu đã trưởng thành đến mức này, khiến An Thần không khỏi khâm phục.
...
Trận đấu kết thúc, trong phòng cách âm, tay Ngôn Bạch Xuyên khẽ run. Hàng mi cậu hơi rũ xuống, hơi thở có phần gấp gáp, niềm vui sướng trong lòng khó mà diễn tả thành lời.
TAC đã có một trận đấu bùng nổ. Từng tuyển thủ đều thi đấu xuất sắc, hoàn toàn kiểm soát thế trận. Toàn bộ lợi thế đều nghiêng về họ.
Còn AD của PKF vừa rồi còn ra vẻ oai phong nay đã bị đánh cho đến chóng mặt. Cậu ta ngồi thẫn thờ nhìn màn hình, cơ thể dần trượt xuống ghế, mãi mà chưa lấy lại được tinh thần.
Giang Tinh Dự nhận ra rằng cậu bạn trai nhỏ của mình ngày càng bá đạo. Về đến phòng nghỉ, anh đưa cho Ngôn Bạch Xuyên một chiếc cốc giữ nhiệt:
"Uống chút nước đi."
Ngôn Bạch Xuyên vặn nắp, uống vài ngụm nước ấm. Đây là cốc nước Giang Tinh Dự thường mang theo khi thi đấu. Cậu chẳng hề khách sáo, uống luôn từ chiếc cốc mà môi Giang Tinh Dự đã chạm qua, thậm chí còn uống thêm vài ngụm.
Thời gian nghỉ giữa hai hiệp không dài. Các tuyển thủ tranh thủ uống nước, đi vệ sinh, rồi nghe huấn luyện viên dặn dò vài điều trước khi trở lại thi đấu.
...
Trận thứ 2 bắt đầu, PFK cấm luôn những vị tướng mà Ngôn Bạch Xuyên và Giang Tinh Dự chơi giỏi nhất, hy vọng có thể lấy lại thể diện sau thất bại ở ván trước.
Nhưng thực tế thường không diễn ra như kế hoạch. Họ nhanh chóng nhận ra rằng, bể tướng của cặp đôi TAC quá sâu, bất kể cầm tướng gì, cả hai đều phối hợp vô cùng nhuần nhuyễn.
Không biết đã đánh đến ván thứ mấy, màn hình lớn của sân đấu vốn đang chiếu quảng cáo bỗng chớp tắt vài lần.
Tiếp đó, nó chuyển sang phát video. Các khán giả đồng loạt nhìn lên. Đầu tiên, đoạn video chiếu lại những phát biểu đầy quyết tâm của tuyển thủ PFK trước trận đấu, trong đó họ khẳng định mục tiêu là giành chức vô địch.
Thế nhưng rõ ràng lần này PFK đã gặp phải đối thủ quá mạnh. Chức vô địch của giải đấu này đã sớm vuột khỏi tầm tay họ.
Màn hình lớn tiếp tục chiếu diễn biến trận đấu, giọng bình luận viên đầy phấn khích:
"TAC đã thắng liên tiếp ba trận! Nếu họ thắng nốt trận này, chức vô địch năm nay sẽ thuộc về họ!"
Trên màn hình, hai đội đang giằng co quanh khu vực hang rồng lớn. Không ai dám mạo hiểm lao vào trước, cả hai bên đều chờ đợi thời cơ.
Không biết ai là người đầu tiên tung kỹ năng thăm dò. Đúng lúc này, người đi rừng của PFK nhìn thấy Pink lẻ bóng, vừa lóe lên rồi biến mất vào bụi cỏ.
Không rõ người đi rừng của PFK đã ra chỉ thị gì cho đồng đội, nhưng bầu không khí căng thẳng ngay lập tức bị phá vỡ. Tại khu vực hang rồng, cả năm người của PFK đột ngột lao về phía bụi cỏ nơi Ngôn Bạch Xuyên vừa ẩn thân.
Tình thế nguy cấp, Ngôn Bạch Xuyên sử dụng kỹ năng dịch chuyển qua tường, né toàn bộ những kỹ năng đang nhắm vào mình.
Khi cả năm người PFK vừa đuổi đến nơi, họ mới nhận ra có điều không ổn. Đúng lúc đó, SP và Top của TAC bất ngờ xuất hiện, tung toàn bộ kỹ năng khống chế vào đội hình PFK.
Phản ứng của PFK rất nhanh, nhưng vẫn có hai người bị khống chế, đứng im tại chỗ.
Trên màn hình lớn, Ngôn Bạch Xuyên nhân cơ hội hỗn loạn vòng ra sau lưng đội hình địch, tìm đến AD của PFK — người đang đứng ở vị trí rất đẹp.
AD của PFK lập tức phát hiện nguy hiểm, vội vàng định rút lui...
Nhưng Ngôn Bạch Xuyên không cho đối phương bất kỳ cơ hội nào để rút lui. Cậu lập tức thể hiện "máu tụt không phanh", AD của PFK lại một lần nữa ngã xuống
First Blood!
Khi trận đấu bước vào giai đoạn quyết định, màn hình lớn thứ hai chuyển sang phát video của các thành viên đội TAC.
Người xuất hiện đầu tiên là Lê Hạ. Cô ấy không trang điểm, đôi mắt hơi mệt mỏi nhìn thẳng vào ống kính, nhưng nét đẹp thanh thoát vẫn không hề bị che giấu.
"Việc quay đoạn video này là do ban huấn luyện ép bọn tôi quay ngay sau buổi tập luyện vừa kết thúc. Tôi thậm chí còn không kịp trang điểm."
Cô ấy mỉm cười nhẹ, rồi tiếp tục:
"Thật lòng mà nói, tôi không nghĩ mình sẽ đi xa được đến đây. Ban đầu, mọi người đều nói rằng con gái không phù hợp với việc chơi chuyên nghiệp. Có người còn bảo tôi chơi Top là kéo cả đội thụt lùi."
"Lúc mới vào đội, nghe những lời chỉ trích đó, tôi thực sự đã rất buồn. Nhưng tôi muốn nói với mọi người rằng không có cái gì gọi là không phù hợp. Nếu bạn thực sự yêu thích điều gì, hãy dốc hết sức mình để cố gắng. Chỉ khi cố gắng hết sức, bạn mới biết liệu mình có thực sự không phù hợp hay không."
"Giống như tôi đây. Mặc cho người khác phủ định, cuối cùng tôi vẫn bước đến được sân khấu này, gặp mọi người ở giải đấu thế giới."
Trong trận đấu, Lê Hạ đang dốc toàn lực khống chế hai đối thủ. Tạ Dụ đã tung hết kỹ năng khống chế, trong khi Lục Viễn đang ở tuyến sau liên tục xả sát thương.
Màn hình lớn tiếp tục chuyển sang phần video của Lục Viễn. Cậu ấy nhìn chằm chằm vào ống kính với vẻ mặt bực bội như không muốn nói gì.
"Trước tiên phải tuyên bố, tôi bị ép phải quay cái này."
Lục Viễn nhìn thẳng vào camera, nghiêm túc nói:
"Ừm... bắt đầu từ đâu nhỉ? Thôi thì tôi nói về bản thân mình nhé. Trước đây tôi là người chơi dở nhất đội. Vừa vào trận là bị rừng đối phương săn liên tục. Thế nên đội trưởng bảo tôi phải luyện kỹ năng chạy trốn."
"Sau đó tôi nhận ra, biết chạy thật sự rất hữu ích. Đánh không lại thì chạy! Hehe..."
Cậu ấy bật cười ngây ngô rồi tiếp tục:
[Hahahaha!!! Không hổ danh là người bị hai đại ma vương của đội săn đuổi, giờ thì ai còn bắt nổi Lục Viễn nữa chứ?!]
[Đúng vậy! Được hai ma vương huấn luyện thì khả năng chạy trốn chắc chắn là thần cấp rồi!]
[Chị Hạ thật sự rất nỗ lực! Đã theo dõi chị ấy từ những ngày đầu đến bây giờ, mãi mãi yêu thích chị Hạ!!]
Màn hình lớn chuyển cảnh, Tạ Dụ xuất hiện trên màn hình. Cậu ấy vừa ngáp vừa bước đến ngồi xuống ghế trước ống kính.
Câu đầu tiên của cậu ấy là:
"Bị ép buộc lên sóng."
"Chào mọi người, tôi là SP của đội TAC. Cũng chẳng có gì nhiều để nói. Nếu thật sự phải nói điều gì thì tôi muốn cảm ơn hai người, một là đội trưởng của chúng tôi, và người còn lại là Giang Thần. Cảm ơn hai đại thần, cụ thể cảm ơn vì điều gì thì tôi không tiện nói ra."
"Cuối cùng, hy vọng chúng ta sẽ đạt thành tích tốt ở giải thế giới."
Trong game, Ngôn Bạch Xuyên đang đột nhập vào tuyến sau của đối phương, nhưng tình hình khá nguy cấp khi cậu bị cô lập hoàn toàn. Đi rừng và SP của PFK ngay lập tức lao về phía cậu. Ngon Bạch Xuyên nhanh chóng tìm đường rút lui với tốc độ nhanh nhất có thể.
Giang Tinh Dự liếc mắt nhìn bản đồ, bình tĩnh nói:
"Chạy về phía trái, anh sẽ đến ứng cứu em."
Lời vừa dứt, hai người vừa bị khống chế của PFK thoát khỏi trạng thái choáng, lập tức nhắm thẳng vào Lục Viễn. Như thể đã bàn bạc từ trước, họ dồn toàn bộ kỹ năng lên người cậu ấy.
Dù cho kỹ năng chạy trốn của Lục Viễn có đỉnh đến đâu, nhưng khi bị khống chế thì cũng không có cách nào thoát được. Kết quả, cậu ấy bị hạ gục ngay tại chỗ.
Top của đối phương khác hẳn với Lê Hạ, cậu ta lên một nửa trang bị sát thương, khiến cho lượng sát thương đủ lớn để hạ gục AD máu giấy trong chớp mắt.
Thấy vậy, Lê Hạ và Tạ Dụ định giữ lại Mid của đối phương, nhưng với sự bảo vệ của đấu sĩ Top của PFK, cậu ta vẫn kịp chạy thoát.
Lúc này, Top và Mid của PFK nhanh chóng rút lui, di chuyển về phía SP của họ.
Ngon Bạch Xuyên quan sát lượng máu của hai người phía sau, tay nhanh chóng mở bảng trang bị của họ để kiểm tra rồi khẽ ngập ngừng:
"Em có thể giết họ."
Đi rừng của PFK chỉ còn lại nửa máu, chiêu cuối của Ngôn Bạch Xuyên chỉ cần ba giây nữa là hồi lại. Thấy khoảng cách đang bị kéo dãn ra, ngón tay cậu dừng lại trong giây lát.
Ngay lúc này, đi rừng của PFK ánh lên vẻ quyết đoán, nhanh chóng nắm lấy sơ hở này, phối hợp với SP dùng kỹ năng tăng tốc, tung một chuỗi combo thẳng về phía Ngôn Bạch Xuyên.
Ngôn Bạch Xuyên miễn cưỡng chịu một kỹ năng, chỉ còn 48% máu, nhưng nhờ thao tác cực nhanh, cậu đã né được các đòn tấn công còn lại. Ngay khi bật chiêu cuối, đi rừng của PFK bị hạ gục trong tích tắc.
Double Kill!!
Sau khi ăn trọn một chiêu, máu của Ngôn Bạch Xuyên tụt xuống còn chưa đầy một nửa. Cậu nhanh chóng di chuyển, định hội tụ với Giang Tinh Dự.
Thế nhưng Mid, một pháp sư của PFK với lượng máu chỉ còn chút xíu lại xuất hiện chặn lối đi của cậu.
Đôi mắt Ngôn Bạch Xuyên lóe lên tia lạnh lùng, kỹ năng một và hai được tung ra với độ chính xác tuyệt đối, chuẩn xác đón đầu bước di chuyển của đối phương, hạ gục cậu ta ngay lập tức.
Triple Kill!!
Bình luận viên B hưng phấn kêu lên: "Nice! Pink thật quá đỉnh! Phán đoán vị trí quá chuẩn xác ở khoảng cách xa như thế, thực sự kinh ngạc!"
Bình luận viên A cũng vỗ tay đồng tình, nhìn chằm chằm vào màn hình lớn rồi trầm ngâm: "Quá xuất sắc! Nhưng bây giờ máu của Pink đang ở mức nguy hiểm. Lúc nãy lại ăn thêm một chiêu của pháp sư PFK, tình hình khá căng thẳng rồi."
Bình luận viên C tiếp lời: "Pink giờ có hai lựa chọn: quay về hồi máu ngay, hoặc nấp trong bụi đợi đồng đội giải quyết nốt hai kẻ còn lại, sau đó cùng nhau đẩy thẳng nhà chính."
Nhưng Ngôn Bạch Xuyên không chọn phương án nào trong số đó. Thay vào đó, cậu nhanh chóng tiến về phía Giang Tinh Dự, người cũng chỉ còn chút máu sau pha giao tranh vừa rồi.
Cả hai đều trong trạng thái nguy hiểm, một kỹ năng trúng vào đều có thể bị hạ gục ngay lập tức. Tuy nhiên, lượng máu của Giang Tinh Dự vẫn cao hơn Ngôn Bạch Xuyên đôi chút.
Đúng lúc này, màn hình lớn bất ngờ chuyển sang hình ảnh Ngôn Bạch Xuyên đang ngồi trước ống kính. Cậu khẽ nhíu mày, trông có vẻ không tình nguyện lắm khi phải ghi hình đoạn video này.
Nếu ánh sáng trong phòng sáng thêm chút nữa, có lẽ khán giả sẽ nhận ra vành tai cậu đang ửng đỏ, như thể chuẩn bị làm điều gì đó rất... mờ ám.
Ngôn Bạch Xuyên khẽ hắng giọng:
"Thực ra tôi vốn không có gì để nói cả, nhưng quản lý bảo tôi có thể nói bất cứ điều gì, nên tôi mới đến đây. Khụ khụ... những gì tôi sắp nói tiếp theo có lẽ không nghiêm túc lắm, nhưng là dành riêng cho một người."
"Cảm ơn lần đầu tiên gặp gỡ đầy ngẫu nhiên, gặp được anh là điều may mắn nhất trong cuộc đời em. Chúng ta là người yêu, cũng là những đồng đội luôn kề vai sát cánh bên nhau. Chúng ta cùng nhau thức đêm luyện tập, cùng nhau livestream, cùng nhau chiến đấu ở các giải đấu..."
"Giang Tinh Dự, em yêu anh! Năm xưa là anh theo đuổi em, vậy bây giờ em sẽ trước mặt hàng triệu khán giả mà nói rằng em cũng yêu anh..."
Lúc này, SP và Top của đội đối thủ đang dồn đến, mà Lê Hạ và Tạ Dụ lại còn ở phía sau, không thể kịp thời hỗ trợ.
Bình luận viên A đầy tiếc nuối: "Rắc rối rồi! Bộ đôi Rừng – Mid của TAC đều đang thấp máu, trận này họ chắc chắn không thể thoát nổi!"
Bình luận viên B thở dài: "Quá đáng tiếc..."
Lời còn chưa dứt, màn hình lớn bất ngờ xuất hiện tình huống khó tin.
Đối phương dù bị đánh đến cạn máu, nhưng do có SP đứng sau liên tục hồi máu nên vẫn cố gắng cầm cự, chỉ còn lại chút máu cuối cùng.
Ngôn Bạch Xuyên nhìn thấy đối thủ đang lao tới, cắn răng tung ra kỹ năng cuối cùng, dù chỉ còn lại 15% máu.
"BÙM!"
Top của PFK lập tức bị sát thương phép thuật cao ngất trời kết liễu. Dòng chữ "Quadra Kill!!" hiện lên trên màn hình lớn.
Bình luận viên A trợn mắt há hốc mồm, đổ mồ hôi thay cho cậu: "Quá đỉnh! Pink giết 4 mạng rồi!! Nhưng giờ máu của Pink chỉ còn dưới 10%, cậu ấy đứng im như vậy là muốn buông xuôi sao?"
Khán giả đều nín thở, hồi hộp đến mức có thể nghe rõ nhịp tim của chính mình.
Ban đầu Ngôn Bạch Xuyên thực sự đã định không phản kháng nữa. 10% máu là quá ít, chỉ cần đối phương nhẹ nhàng tung ra một đòn là đủ kết thúc cậu.
Nhưng ngay lúc đó, trong tai nghe vang lên giọng nói quen thuộc, bình tĩnh nhưng đầy kiên định của Giang Tinh Dự:
"Lùi lại một bước."
Ngôn Bạch Xuyên không hỏi gì, lập tức lùi một bước về phía sau.
Cùng lúc đó, Giang Tinh Dự điều khiển nhân vật của mình với chút máu còn sót lại lao lên trước, đứng chắn ngay trước mặt Ngôn Bạch Xuyên.
Ngôn Bạch Xuyên khẽ giật mình, trái tim bỗng nhiên chùng xuống.
Bình luận viên A: "Đáng tiếc quá, chỉ còn thiếu một mạng nữa là Pentakill rồi... Khoan đã, điều kỳ diệu xảy ra rồi!"
Khán giả đều nín thở, tim đập thình thịch. Họ nhìn thấy Giang Tinh Dự lao lên chắn trước mặt Ngôn Bạch Xuyên, bị đối thủ đập chết ngay trước mắt.
"Xong rồi..."
Mọi người đều nghĩ rằng trận này đã kết thúc.
Nhưng đúng lúc ấy, trên màn hình lớn, khán giả thấy Giang Tinh Dự tay cực nhanh, đổi ngay một Giáp Hồi Sinh và lao thẳng về phía trước.
Ngay lúc bị đánh ngã, Giang Tinh Dự nhanh chóng hồi sinh tại chỗ, chẳng để lỡ dù chỉ một giây.
SP của Đối thủ thấy tình hình không ổn, lập tức bỏ chạy.
Giang Tinh Dự lạnh lùng tung ra toàn bộ kỹ năng, khống chế và hạ sát đối thủ trong chớp mắt.
"Tấn công ngay!"
Lời Giang Tinh Dự vừa dứt, Ngôn Bạch Xuyên cũng không chần chừ, lập tức xông lên tung chiêu chuẩn xác. Kỹ năng của cậu đánh thẳng vào người đối thủ, hạ gục đối thủ trong nháy mắt.
Penta Kill!!
Khán giả gào thét! Đây chính là đỉnh cao của trận đấu! Trận chiến lật kèo đầy ngoạn mục, với một pha quét sạch đội hình PFK, đã định đoạt thắng bại của cả trận đấu.
Trong giây phút đó, bốn người còn lại của TAC dẫn lính thẳng tiến, phá hủy nhà chính của PFK.
...
Ngôn Bạch Xuyên, người vừa lập nên chiến tích huy hoàng, đôi mắt hơi đỏ, khẽ cúi đầu. Đối phương đã hoàn toàn bị quét sạch, trong tiếng reo hò của khán giả, trận đấu đã khép lại với chiến thắng thuộc về TAC.
Đồng thời, trên màn hình lớn, video của Giang Tinh Dự bắt đầu phát.
Anh mặc đồng phục thi đấu, ngồi ngay ngắn trên ghế. Khác với những người khác, Giang Tinh Dự như đã chuẩn bị từ lâu, ánh mắt nghiêm túc mà dịu dàng.
Đối diện với máy quay, anh khẽ cười, nụ cười khiến không ít trái tim trong khán đài thổn thức.
"Trước đây, lúc theo đuổi em, anh luôn cảm thấy chưa đủ lãng mạn. Khi đó, chúng ta không có nhiều thời gian để làm những điều tùy hứng, thậm chí lúc tỏ tình anh cũng chẳng có chút chuẩn bị nào cả."
"Bây giờ, anh muốn bù đắp lại điều đó. Dù anh có hơi kiêu ngạo, nhưng anh nghĩ lần này nhất định chúng ta sẽ giành được chức vô địch thế giới."
"Và ngay lúc này, giữa biển người đang sục sôi này, anh muốn nói với em lần nữa..."
"Anh yêu em."
Bên trong phòng cách âm, hai người lặng lẽ nhìn nhau.
Đôi mắt hơi đỏ của Ngôn Bạch Xuyên chạm vào ánh mắt dịu dàng của Giang Tinh Dự.
Giang Tinh Dự khẽ mỉm cười, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy chắc chắn vang lên:
"Ngôn Bạch Xuyên, anh yêu em."
Lời tỏ tình muộn màng ấy, cuối cùng cũng được nói ra vào hôm nay, trong khoảnh khắc triệu người đang dõi theo, bằng cách lãng mạn nhất, trọn vẹn nhất.
Giữa biển người đang reo hò cuồng nhiệt, những chàng trai trẻ ấy, với trái tim nhiệt huyết và lòng dũng cảm không chút sợ hãi, như những đóa hoa rực rỡ đang nở bung giữa ánh sáng thời gian, viết nên huyền thoại của riêng mình.
—— Chính văn hoàn ——
Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã
Khoảnh khắc hai đội tuyển bước vào sân đấu, khán đài lập tức náo nhiệt hẳn lên. Đạo diễn truyền hình thấy vậy liền nhanh chóng chuyển máy quay sang hai đội tuyển đang thu hút sự chú ý nhất ngày hôm nay.
Vé xem trận chung kết thế giới khó mua đến mức không tưởng. Khi Ngôn Bạch Xuyên nhìn về phía khán đài, cậu nhận ra hơn một nửa khán giả đều là game thủ Trung Quốc, tay họ cầm đầy những bảng đèn cổ vũ của đội TAC.
Ở hàng ghế đầu, Trần Tinh và các tuyển thủ của đội Dã Mã ngồi chung với nhau, trên tay giơ cao bảng đèn với dòng chữ "Couple Tinh Xuyên", nhiệt tình cổ vũ cho hai người.
An Thần thấy Trần Tinh hò hét quá hăng, liền trêu:
"Cậu làm ông chủ mà cũng nhiệt tình chạy đến đây cổ vũ tuyển thủ à?"
Thông thường, các ông chủ tài trợ chỉ quan tâm đến giá trị mà đội tuyển mang lại, chứ chẳng mấy ai để tâm đến chuyện thi đấu, càng không nói đến chuyện đích thân tới sân cổ vũ cho đội nhà.
Trần Tinh hò đến khản cả giọng, bèn uống một ngụm nước khoáng rồi chậm rãi đáp:
"Anh thì biết gì chứ. Giang Tinh Dự là anh họ tôi, còn Pink là bạn trai của anh ấy. Sau này chính là... anh dâu của tôi. Tôi không cổ vũ cho họ thì cổ vũ cho ai?"
Cậu ta cười hề hề rồi nói tiếp:
"Với cả, tôi chỉ làm ông chủ cho có danh thôi. Ai mà chẳng biết công ty thực tế là của anh họ tôi. Tôi chỉ giúp anh ấy quản lý hộ, coi như kiếm miếng cơm ăn thôi mà."
Trần Tinh cười toe toét với An Thần:
"Kiếm miếng cơm ăn thôi ấy mà, hì hì."
An Thần: "..."
An Thần trước đây là đồng đội của anh cậu ta, hai người cũng từng gặp nhau vài lần. Trần Tinh luôn khá tôn trọng anh đội trưởng này.
"Anh Thần, lát nữa có chỗ nào tôi xem không hiểu thì làm phiền anh giải thích giúp nhé."
Trần Tinh bắt đầu chăm chú nhìn về màn hình lớn:
"Lần này tôi phải tận mắt chứng kiến anh tôi giành chức vô địch thế giới!"
An Thần cũng nhìn theo. Trên màn hình lớn, hai đội tuyển đã bắt đầu thi đấu.
"Chuyện nhỏ thôi."
...
Khi cả hai bên chọn xong tướng và chuẩn bị bắt đầu trận đấu, Ngôn Bạch Xuyên nói trong kênh thoại của cả đội:
"Anh em, trận cuối rồi, có căng thẳng không?"
Không nói thì thôi, vừa nghe câu này, Lục Viễn lập tức căng thẳng, cắn răng thừa nhận:
"Anh thừa nhận, có hơi căng thẳng thật."
Tạ Dụ chăm chú nhìn màn hình, giọng đầy lo lắng:
"Giờ không phải lúc để hoảng đâu. Chúng ta nhất định phải lấy được chức vô địch! Anh còn đang chờ quà của ông chủ Trần đây này."
Lê Hạ khẽ run tay:
"Cố gắng đánh tốt. Ai cũng phải giữ vững tinh thần, thắng trận này xong năm nay tôi về nhà."
Trận đấu bắt đầu, mỗi người điều khiển tướng của mình tiến ra đường phù hợp. Ngôn Bạch Xuyên động viên:
"Anh em, thắng trận này, về làm bữa thịt lớn!"
Giang Tinh Dự mỉm cười đáp:
"Rõ, đội trưởng."
Cả đội đồng thanh hô "Rõ!", trận chung kết thế giới được hàng triệu người mong chờ cuối cùng cũng chính thức bắt đầu.
"AD bên kia kiêu ngạo quá rồi đấy."
Tạ Dụ lẩm bẩm:
"Chiêu qua chiêu lại, cũng chỉ có mấy trò đấy thôi. Lát nữa gặp bộ đôi Mid – Rừng chúng ta, chết lúc nào cũng không biết đâu."
Trên bản đồ, AD của đội PKF di chuyển cực kỳ lả lướt, mỗi lần farm lính đều phải ném kỹ năng về phía AD và SP của đội TAC. Dù kỹ năng này không gây nhiều sát thương, nhưng nó vẫn khiến người ta khó chịu.
"Biết đây gọi là gì không? Đây gọi là ngông cuồng tự phụ, múa rìu qua mắt thợ."
Lục Viễn lúc này lại cực kỳ bình tĩnh. Sau khi farm xong đợt lính, cậu ấy tránh giao tranh, tranh thủ khoảng trống để nhanh chóng phát triển.
Bình luận viên A: "Có vẻ như hai đội hôm nay thực lực ngang ngửa nhau. Bên phía TAC, Reborn đã farm xong bãi rừng, Pink vẫn giữ phong độ ổn định với tướng sát thủ phép, còn AD và SP thì đang cố gắng tránh giao tranh để tập trung farm. Top thì vẫn đang chịu áp lực lớn."
Bình luận viên B mỉm cười nhìn về phía khán đài: "Các bạn nghĩ hôm nay ngôi vương sẽ thuộc về đội nào?"
Lời bình luận viên vừa dứt, khán đài lập tức vang lên tiếng hò reo như sóng vỗ.
"TAC! TAC! TAC!"
"Pink! Pink! Pink!!!"
"PKF! PKF!! PKF!!!"
Cả hai nhóm cổ động viên đều không chịu thua kém, tiếng hò reo vang dội khắp sân đấu, từng bên lại hét lớn hơn bên còn lại. Đạo diễn truyền hình chuyển máy quay đến từng tuyển thủ, ánh sáng sân khấu đan xen, phản chiếu lên khuôn mặt đầy quyết tâm của họ.
Trên màn hình lớn, góc nhìn từ trên cao hiển thị diễn biến trận đấu. AD của PKF vẫn đang lả lướt di chuyển ngạo nghễ thì bất ngờ bị Tạ Dụ chớp lấy cơ hội, dùng phép tốc biến áp sát. Đối phương hoàn toàn không kịp phản ứng, kỹ năng khống chế của Tạ Dụ trúng thẳng vào người AD PKF.
SP của PKF thấy vậy vội lao tới che chắn, định cản bớt sát thương cho AD. Nhưng vừa tiến tới gần, hai người bên đội TAC từ bụi cỏ lao ra. Bộ đôi đi rừng và Mid tung ra chuỗi combo mượt mà, khiến AD PKF không còn cơ hội "show kỹ năng", ngã xuống ngay tại chỗ.
Lục Viễn ở phía sau bồi thêm sát thương, còn Giang Tinh Dự dùng đòn đánh thường kết liễu luôn SP của PKF. Sau đó, cặp đôi đi rừng và Mid của TAC lập tức rút lui an toàn.
"Ha ha ha! Lần đầu tiên tôi thấy có người tự show skill đến mức... tự chơi chết mình!"
Tạ Dụ cười lớn.
AD của PKF vốn chơi rất ổn, nhưng Tạ Dụ vẫn luôn giữ phép tốc biến trong tay, khiến đối phương dù muốn tránh né cũng không thể thoát.
Giang Tinh Dự kiếm được hai mạng, kinh tế lập tức tăng vọt. Tuy nhiên, nhịp độ trận đấu không thuận lợi như họ tưởng. Đi rừng và Mid của PKF đã nhanh chóng lên đường trên, phối hợp ba đánh một, hạ gục Lê Hạ.
Dù Lê Hạ đã cố thủ cầm cự, nhưng cũng không thể chống lại ba người. Sau khi hạ gục cô ấy, đội PKF không rút lui mà tiếp tục đẩy trụ, cố gắng làm giảm máu trụ phòng thủ. Nhưng ở giai đoạn đầu trận, các trụ phòng thủ có lớp khiên bảo vệ, việc phá hủy hoàn toàn là điều không dễ dàng.
Khi Giang Tinh Dự và Ngôn Bạch Xuyên kịp tới nơi, các thành viên của PKF đã rút lui. Trong tình thế này, cả hai đội đều giữ vững sự bình tĩnh, tập trung vào việc phát triển kinh tế.
May mắn là ở đường dưới, Lục Viễn và Tạ Dụ cũng đã bào máu trụ của PKF gần hết.
Màn hình xám của Lê Hạ vừa sáng lên, cô ấy nói:
"Xin lỗi, không ngờ chúng lại ba người băng trụ."
Ngôn Bạch Xuyên an ủi:
"Không phải lỗi của chị. Cứ bình tĩnh mà đánh tiếp."
Bình luận viên A nói: "Pink đang không ngừng farm lính để tăng kinh tế. Phải biết rằng, trong những trận đấu kiểu này, tướng sát thủ phép của cậu ấy rất khắc chế các tướng máu giấy. Liệu các tướng máu giấy của PKF có thoát được móng vuốt của cậu ấy không đây?"
Trong kênh thoại nội bộ của PKF, người đi rừng nói:
"Không ngờ bọn họ phối hợp tốt đến vậy. Sát thủ phép của Pink còn lợi hại hơn cả trong video ghi hình nữa."
Khi chưa trực tiếp đối đầu, bạn sẽ không bao giờ biết rõ sức mạnh của đối thủ. Chỉ khi chính thức chạm trán, họ mới nhận ra khoảng cách thực sự lớn thế nào.
Nhưng PKF cũng không phải dạng vừa. Biết rằng đi rừng và Mid bên TAC rất mạnh, họ quyết định tập trung tấn công ba người còn lại, biến Lục Viễn thành mục tiêu duy nhất.
Tuy nhiên, thực tế lại hoàn toàn khác. Không ngờ AD của TAC dù di chuyển không hoa mỹ lắm nhưng kỹ năng chạy trốn thì vô cùng thành thục. Để không trở thành điểm hạ gục, cậu ấy sẵn sàng rút lui về tận trụ hai, chỉ để bảo toàn mạng sống.
Phút thứ 10, Ngôn Bạch Xuyên rình rập và hạ gục thành công Mid của PKF. Khi người đi rừng của PKF định ra tay bắt cậu, Ngôn Bạch Xuyên né tránh sát thương chí mạng bằng những pha đi bóng đẹp mắt và được Giang Tinh Dự yểm trợ, giúp cậu an toàn rút lui.
Khi PKF cố gắng bắt Mid của TAC, AD của họ phản ứng cực nhanh, tung kỹ năng khống chế thẳng mặt đối thủ. Nhưng Ngôn Bạch Xuyên vẫn khéo léo né tránh, rồi ngay sau đó "màn trình diễn kỳ ảo của cây máu biến mất" diễn ra, AD PKF lại tiếp tục lên bảng điểm số.
Trong tình thế đó, AD của PKF vốn đã thua thiệt về kinh tế, nay còn liên tục bị hạ gục, không thể farm ổn định để phát triển.
Người đi rừng và Mid của PKF định di chuyển để hỗ trợ đồng đội, nhưng Mid của họ lại liên tục bị Giang Tinh Dự tìm cách tiêu diệt, khiến việc phối hợp giữa đi rừng và Mid bị thiếu người. Nhịp độ của PKF vì thế mà hoàn toàn rối loạn.
Bình luận viên A nhìn màn hình lớn, nhận xét: "Xem ra trận này PKF gặp khá nhiều khó khăn. Pink và Reborn cứ nhắm thẳng vào các tướng máu giấy của họ mà bắt lẻ."
Bình luận viên C tiếp lời: "Có thể thấy rằng PKF cũng rất muốn bắt các tướng máu giấy bên TAC, nhưng mấy tướng máu giấy này chạy còn nhanh hơn thỏ. Với họ, chạy trốn gần như là bản năng vậy!"
Ban đầu còn khoe khoang đủ kiểu, nhưng lúc này, AD của PKF đã có KDA thảm hại 0/5/0, gần như nghẹn khuất cả một bụng tức.
Phút thứ 25, TAC đã dẫn đầu về kinh tế, cả hai đội đều đã trang bị đầy đủ. Thế nhưng, trong giao tranh tổng, Ngôn Bạch Xuyên vẫn khiến PKF được chiêm ngưỡng "màn trình diễn kỳ ảo" – máu tụt sạch chỉ trong nháy mắt.
Cuối cùng, không biết AD của PKF đã chết bao nhiêu lần, trận đấu cũng đi đến hồi kết.
TAC giành chiến thắng đầu tiên với tỷ số 16:4.
An Thần phấn khích hét lên:
"TAC tuyệt vời! Pink đỉnh quá!"
Cả khán đài bùng nổ trong tiếng hò reo và vỗ tay vang dội.
Phải biết rằng Ngôn Bạch Xuyên là người gia nhập đội muộn nhất, thời gian thực sự thi đấu chuyên nghiệp mới chỉ hơn 1 năm. Vậy mà cậu đã trưởng thành đến mức này, khiến An Thần không khỏi khâm phục.
...
Trận đấu kết thúc, trong phòng cách âm, tay Ngôn Bạch Xuyên khẽ run. Hàng mi cậu hơi rũ xuống, hơi thở có phần gấp gáp, niềm vui sướng trong lòng khó mà diễn tả thành lời.
TAC đã có một trận đấu bùng nổ. Từng tuyển thủ đều thi đấu xuất sắc, hoàn toàn kiểm soát thế trận. Toàn bộ lợi thế đều nghiêng về họ.
Còn AD của PKF vừa rồi còn ra vẻ oai phong nay đã bị đánh cho đến chóng mặt. Cậu ta ngồi thẫn thờ nhìn màn hình, cơ thể dần trượt xuống ghế, mãi mà chưa lấy lại được tinh thần.
Giang Tinh Dự nhận ra rằng cậu bạn trai nhỏ của mình ngày càng bá đạo. Về đến phòng nghỉ, anh đưa cho Ngôn Bạch Xuyên một chiếc cốc giữ nhiệt:
"Uống chút nước đi."
Ngôn Bạch Xuyên vặn nắp, uống vài ngụm nước ấm. Đây là cốc nước Giang Tinh Dự thường mang theo khi thi đấu. Cậu chẳng hề khách sáo, uống luôn từ chiếc cốc mà môi Giang Tinh Dự đã chạm qua, thậm chí còn uống thêm vài ngụm.
Thời gian nghỉ giữa hai hiệp không dài. Các tuyển thủ tranh thủ uống nước, đi vệ sinh, rồi nghe huấn luyện viên dặn dò vài điều trước khi trở lại thi đấu.
...
Trận thứ 2 bắt đầu, PFK cấm luôn những vị tướng mà Ngôn Bạch Xuyên và Giang Tinh Dự chơi giỏi nhất, hy vọng có thể lấy lại thể diện sau thất bại ở ván trước.
Nhưng thực tế thường không diễn ra như kế hoạch. Họ nhanh chóng nhận ra rằng, bể tướng của cặp đôi TAC quá sâu, bất kể cầm tướng gì, cả hai đều phối hợp vô cùng nhuần nhuyễn.
Không biết đã đánh đến ván thứ mấy, màn hình lớn của sân đấu vốn đang chiếu quảng cáo bỗng chớp tắt vài lần.
Tiếp đó, nó chuyển sang phát video. Các khán giả đồng loạt nhìn lên. Đầu tiên, đoạn video chiếu lại những phát biểu đầy quyết tâm của tuyển thủ PFK trước trận đấu, trong đó họ khẳng định mục tiêu là giành chức vô địch.
Thế nhưng rõ ràng lần này PFK đã gặp phải đối thủ quá mạnh. Chức vô địch của giải đấu này đã sớm vuột khỏi tầm tay họ.
Màn hình lớn tiếp tục chiếu diễn biến trận đấu, giọng bình luận viên đầy phấn khích:
"TAC đã thắng liên tiếp ba trận! Nếu họ thắng nốt trận này, chức vô địch năm nay sẽ thuộc về họ!"
Trên màn hình, hai đội đang giằng co quanh khu vực hang rồng lớn. Không ai dám mạo hiểm lao vào trước, cả hai bên đều chờ đợi thời cơ.
Không biết ai là người đầu tiên tung kỹ năng thăm dò. Đúng lúc này, người đi rừng của PFK nhìn thấy Pink lẻ bóng, vừa lóe lên rồi biến mất vào bụi cỏ.
Không rõ người đi rừng của PFK đã ra chỉ thị gì cho đồng đội, nhưng bầu không khí căng thẳng ngay lập tức bị phá vỡ. Tại khu vực hang rồng, cả năm người của PFK đột ngột lao về phía bụi cỏ nơi Ngôn Bạch Xuyên vừa ẩn thân.
Tình thế nguy cấp, Ngôn Bạch Xuyên sử dụng kỹ năng dịch chuyển qua tường, né toàn bộ những kỹ năng đang nhắm vào mình.
Khi cả năm người PFK vừa đuổi đến nơi, họ mới nhận ra có điều không ổn. Đúng lúc đó, SP và Top của TAC bất ngờ xuất hiện, tung toàn bộ kỹ năng khống chế vào đội hình PFK.
Phản ứng của PFK rất nhanh, nhưng vẫn có hai người bị khống chế, đứng im tại chỗ.
Trên màn hình lớn, Ngôn Bạch Xuyên nhân cơ hội hỗn loạn vòng ra sau lưng đội hình địch, tìm đến AD của PFK — người đang đứng ở vị trí rất đẹp.
AD của PFK lập tức phát hiện nguy hiểm, vội vàng định rút lui...
Nhưng Ngôn Bạch Xuyên không cho đối phương bất kỳ cơ hội nào để rút lui. Cậu lập tức thể hiện "máu tụt không phanh", AD của PFK lại một lần nữa ngã xuống
First Blood!
Khi trận đấu bước vào giai đoạn quyết định, màn hình lớn thứ hai chuyển sang phát video của các thành viên đội TAC.
Người xuất hiện đầu tiên là Lê Hạ. Cô ấy không trang điểm, đôi mắt hơi mệt mỏi nhìn thẳng vào ống kính, nhưng nét đẹp thanh thoát vẫn không hề bị che giấu.
"Việc quay đoạn video này là do ban huấn luyện ép bọn tôi quay ngay sau buổi tập luyện vừa kết thúc. Tôi thậm chí còn không kịp trang điểm."
Cô ấy mỉm cười nhẹ, rồi tiếp tục:
"Thật lòng mà nói, tôi không nghĩ mình sẽ đi xa được đến đây. Ban đầu, mọi người đều nói rằng con gái không phù hợp với việc chơi chuyên nghiệp. Có người còn bảo tôi chơi Top là kéo cả đội thụt lùi."
"Lúc mới vào đội, nghe những lời chỉ trích đó, tôi thực sự đã rất buồn. Nhưng tôi muốn nói với mọi người rằng không có cái gì gọi là không phù hợp. Nếu bạn thực sự yêu thích điều gì, hãy dốc hết sức mình để cố gắng. Chỉ khi cố gắng hết sức, bạn mới biết liệu mình có thực sự không phù hợp hay không."
"Giống như tôi đây. Mặc cho người khác phủ định, cuối cùng tôi vẫn bước đến được sân khấu này, gặp mọi người ở giải đấu thế giới."
Trong trận đấu, Lê Hạ đang dốc toàn lực khống chế hai đối thủ. Tạ Dụ đã tung hết kỹ năng khống chế, trong khi Lục Viễn đang ở tuyến sau liên tục xả sát thương.
Màn hình lớn tiếp tục chuyển sang phần video của Lục Viễn. Cậu ấy nhìn chằm chằm vào ống kính với vẻ mặt bực bội như không muốn nói gì.
"Trước tiên phải tuyên bố, tôi bị ép phải quay cái này."
Lục Viễn nhìn thẳng vào camera, nghiêm túc nói:
"Ừm... bắt đầu từ đâu nhỉ? Thôi thì tôi nói về bản thân mình nhé. Trước đây tôi là người chơi dở nhất đội. Vừa vào trận là bị rừng đối phương săn liên tục. Thế nên đội trưởng bảo tôi phải luyện kỹ năng chạy trốn."
"Sau đó tôi nhận ra, biết chạy thật sự rất hữu ích. Đánh không lại thì chạy! Hehe..."
Cậu ấy bật cười ngây ngô rồi tiếp tục:
[Hahahaha!!! Không hổ danh là người bị hai đại ma vương của đội săn đuổi, giờ thì ai còn bắt nổi Lục Viễn nữa chứ?!]
[Đúng vậy! Được hai ma vương huấn luyện thì khả năng chạy trốn chắc chắn là thần cấp rồi!]
[Chị Hạ thật sự rất nỗ lực! Đã theo dõi chị ấy từ những ngày đầu đến bây giờ, mãi mãi yêu thích chị Hạ!!]
Màn hình lớn chuyển cảnh, Tạ Dụ xuất hiện trên màn hình. Cậu ấy vừa ngáp vừa bước đến ngồi xuống ghế trước ống kính.
Câu đầu tiên của cậu ấy là:
"Bị ép buộc lên sóng."
"Chào mọi người, tôi là SP của đội TAC. Cũng chẳng có gì nhiều để nói. Nếu thật sự phải nói điều gì thì tôi muốn cảm ơn hai người, một là đội trưởng của chúng tôi, và người còn lại là Giang Thần. Cảm ơn hai đại thần, cụ thể cảm ơn vì điều gì thì tôi không tiện nói ra."
"Cuối cùng, hy vọng chúng ta sẽ đạt thành tích tốt ở giải thế giới."
Trong game, Ngôn Bạch Xuyên đang đột nhập vào tuyến sau của đối phương, nhưng tình hình khá nguy cấp khi cậu bị cô lập hoàn toàn. Đi rừng và SP của PFK ngay lập tức lao về phía cậu. Ngon Bạch Xuyên nhanh chóng tìm đường rút lui với tốc độ nhanh nhất có thể.
Giang Tinh Dự liếc mắt nhìn bản đồ, bình tĩnh nói:
"Chạy về phía trái, anh sẽ đến ứng cứu em."
Lời vừa dứt, hai người vừa bị khống chế của PFK thoát khỏi trạng thái choáng, lập tức nhắm thẳng vào Lục Viễn. Như thể đã bàn bạc từ trước, họ dồn toàn bộ kỹ năng lên người cậu ấy.
Dù cho kỹ năng chạy trốn của Lục Viễn có đỉnh đến đâu, nhưng khi bị khống chế thì cũng không có cách nào thoát được. Kết quả, cậu ấy bị hạ gục ngay tại chỗ.
Top của đối phương khác hẳn với Lê Hạ, cậu ta lên một nửa trang bị sát thương, khiến cho lượng sát thương đủ lớn để hạ gục AD máu giấy trong chớp mắt.
Thấy vậy, Lê Hạ và Tạ Dụ định giữ lại Mid của đối phương, nhưng với sự bảo vệ của đấu sĩ Top của PFK, cậu ta vẫn kịp chạy thoát.
Lúc này, Top và Mid của PFK nhanh chóng rút lui, di chuyển về phía SP của họ.
Ngon Bạch Xuyên quan sát lượng máu của hai người phía sau, tay nhanh chóng mở bảng trang bị của họ để kiểm tra rồi khẽ ngập ngừng:
"Em có thể giết họ."
Đi rừng của PFK chỉ còn lại nửa máu, chiêu cuối của Ngôn Bạch Xuyên chỉ cần ba giây nữa là hồi lại. Thấy khoảng cách đang bị kéo dãn ra, ngón tay cậu dừng lại trong giây lát.
Ngay lúc này, đi rừng của PFK ánh lên vẻ quyết đoán, nhanh chóng nắm lấy sơ hở này, phối hợp với SP dùng kỹ năng tăng tốc, tung một chuỗi combo thẳng về phía Ngôn Bạch Xuyên.
Ngôn Bạch Xuyên miễn cưỡng chịu một kỹ năng, chỉ còn 48% máu, nhưng nhờ thao tác cực nhanh, cậu đã né được các đòn tấn công còn lại. Ngay khi bật chiêu cuối, đi rừng của PFK bị hạ gục trong tích tắc.
Double Kill!!
Sau khi ăn trọn một chiêu, máu của Ngôn Bạch Xuyên tụt xuống còn chưa đầy một nửa. Cậu nhanh chóng di chuyển, định hội tụ với Giang Tinh Dự.
Thế nhưng Mid, một pháp sư của PFK với lượng máu chỉ còn chút xíu lại xuất hiện chặn lối đi của cậu.
Đôi mắt Ngôn Bạch Xuyên lóe lên tia lạnh lùng, kỹ năng một và hai được tung ra với độ chính xác tuyệt đối, chuẩn xác đón đầu bước di chuyển của đối phương, hạ gục cậu ta ngay lập tức.
Triple Kill!!
Bình luận viên B hưng phấn kêu lên: "Nice! Pink thật quá đỉnh! Phán đoán vị trí quá chuẩn xác ở khoảng cách xa như thế, thực sự kinh ngạc!"
Bình luận viên A cũng vỗ tay đồng tình, nhìn chằm chằm vào màn hình lớn rồi trầm ngâm: "Quá xuất sắc! Nhưng bây giờ máu của Pink đang ở mức nguy hiểm. Lúc nãy lại ăn thêm một chiêu của pháp sư PFK, tình hình khá căng thẳng rồi."
Bình luận viên C tiếp lời: "Pink giờ có hai lựa chọn: quay về hồi máu ngay, hoặc nấp trong bụi đợi đồng đội giải quyết nốt hai kẻ còn lại, sau đó cùng nhau đẩy thẳng nhà chính."
Nhưng Ngôn Bạch Xuyên không chọn phương án nào trong số đó. Thay vào đó, cậu nhanh chóng tiến về phía Giang Tinh Dự, người cũng chỉ còn chút máu sau pha giao tranh vừa rồi.
Cả hai đều trong trạng thái nguy hiểm, một kỹ năng trúng vào đều có thể bị hạ gục ngay lập tức. Tuy nhiên, lượng máu của Giang Tinh Dự vẫn cao hơn Ngôn Bạch Xuyên đôi chút.
Đúng lúc này, màn hình lớn bất ngờ chuyển sang hình ảnh Ngôn Bạch Xuyên đang ngồi trước ống kính. Cậu khẽ nhíu mày, trông có vẻ không tình nguyện lắm khi phải ghi hình đoạn video này.
Nếu ánh sáng trong phòng sáng thêm chút nữa, có lẽ khán giả sẽ nhận ra vành tai cậu đang ửng đỏ, như thể chuẩn bị làm điều gì đó rất... mờ ám.
Ngôn Bạch Xuyên khẽ hắng giọng:
"Thực ra tôi vốn không có gì để nói cả, nhưng quản lý bảo tôi có thể nói bất cứ điều gì, nên tôi mới đến đây. Khụ khụ... những gì tôi sắp nói tiếp theo có lẽ không nghiêm túc lắm, nhưng là dành riêng cho một người."
"Cảm ơn lần đầu tiên gặp gỡ đầy ngẫu nhiên, gặp được anh là điều may mắn nhất trong cuộc đời em. Chúng ta là người yêu, cũng là những đồng đội luôn kề vai sát cánh bên nhau. Chúng ta cùng nhau thức đêm luyện tập, cùng nhau livestream, cùng nhau chiến đấu ở các giải đấu..."
"Giang Tinh Dự, em yêu anh! Năm xưa là anh theo đuổi em, vậy bây giờ em sẽ trước mặt hàng triệu khán giả mà nói rằng em cũng yêu anh..."
Lúc này, SP và Top của đội đối thủ đang dồn đến, mà Lê Hạ và Tạ Dụ lại còn ở phía sau, không thể kịp thời hỗ trợ.
Bình luận viên A đầy tiếc nuối: "Rắc rối rồi! Bộ đôi Rừng – Mid của TAC đều đang thấp máu, trận này họ chắc chắn không thể thoát nổi!"
Bình luận viên B thở dài: "Quá đáng tiếc..."
Lời còn chưa dứt, màn hình lớn bất ngờ xuất hiện tình huống khó tin.
Đối phương dù bị đánh đến cạn máu, nhưng do có SP đứng sau liên tục hồi máu nên vẫn cố gắng cầm cự, chỉ còn lại chút máu cuối cùng.
Ngôn Bạch Xuyên nhìn thấy đối thủ đang lao tới, cắn răng tung ra kỹ năng cuối cùng, dù chỉ còn lại 15% máu.
"BÙM!"
Top của PFK lập tức bị sát thương phép thuật cao ngất trời kết liễu. Dòng chữ "Quadra Kill!!" hiện lên trên màn hình lớn.
Bình luận viên A trợn mắt há hốc mồm, đổ mồ hôi thay cho cậu: "Quá đỉnh! Pink giết 4 mạng rồi!! Nhưng giờ máu của Pink chỉ còn dưới 10%, cậu ấy đứng im như vậy là muốn buông xuôi sao?"
Khán giả đều nín thở, hồi hộp đến mức có thể nghe rõ nhịp tim của chính mình.
Ban đầu Ngôn Bạch Xuyên thực sự đã định không phản kháng nữa. 10% máu là quá ít, chỉ cần đối phương nhẹ nhàng tung ra một đòn là đủ kết thúc cậu.
Nhưng ngay lúc đó, trong tai nghe vang lên giọng nói quen thuộc, bình tĩnh nhưng đầy kiên định của Giang Tinh Dự:
"Lùi lại một bước."
Ngôn Bạch Xuyên không hỏi gì, lập tức lùi một bước về phía sau.
Cùng lúc đó, Giang Tinh Dự điều khiển nhân vật của mình với chút máu còn sót lại lao lên trước, đứng chắn ngay trước mặt Ngôn Bạch Xuyên.
Ngôn Bạch Xuyên khẽ giật mình, trái tim bỗng nhiên chùng xuống.
Bình luận viên A: "Đáng tiếc quá, chỉ còn thiếu một mạng nữa là Pentakill rồi... Khoan đã, điều kỳ diệu xảy ra rồi!"
Khán giả đều nín thở, tim đập thình thịch. Họ nhìn thấy Giang Tinh Dự lao lên chắn trước mặt Ngôn Bạch Xuyên, bị đối thủ đập chết ngay trước mắt.
"Xong rồi..."
Mọi người đều nghĩ rằng trận này đã kết thúc.
Nhưng đúng lúc ấy, trên màn hình lớn, khán giả thấy Giang Tinh Dự tay cực nhanh, đổi ngay một Giáp Hồi Sinh và lao thẳng về phía trước.
Ngay lúc bị đánh ngã, Giang Tinh Dự nhanh chóng hồi sinh tại chỗ, chẳng để lỡ dù chỉ một giây.
SP của Đối thủ thấy tình hình không ổn, lập tức bỏ chạy.
Giang Tinh Dự lạnh lùng tung ra toàn bộ kỹ năng, khống chế và hạ sát đối thủ trong chớp mắt.
"Tấn công ngay!"
Lời Giang Tinh Dự vừa dứt, Ngôn Bạch Xuyên cũng không chần chừ, lập tức xông lên tung chiêu chuẩn xác. Kỹ năng của cậu đánh thẳng vào người đối thủ, hạ gục đối thủ trong nháy mắt.
Penta Kill!!
Khán giả gào thét! Đây chính là đỉnh cao của trận đấu! Trận chiến lật kèo đầy ngoạn mục, với một pha quét sạch đội hình PFK, đã định đoạt thắng bại của cả trận đấu.
Trong giây phút đó, bốn người còn lại của TAC dẫn lính thẳng tiến, phá hủy nhà chính của PFK.
...
Ngôn Bạch Xuyên, người vừa lập nên chiến tích huy hoàng, đôi mắt hơi đỏ, khẽ cúi đầu. Đối phương đã hoàn toàn bị quét sạch, trong tiếng reo hò của khán giả, trận đấu đã khép lại với chiến thắng thuộc về TAC.
Đồng thời, trên màn hình lớn, video của Giang Tinh Dự bắt đầu phát.
Anh mặc đồng phục thi đấu, ngồi ngay ngắn trên ghế. Khác với những người khác, Giang Tinh Dự như đã chuẩn bị từ lâu, ánh mắt nghiêm túc mà dịu dàng.
Đối diện với máy quay, anh khẽ cười, nụ cười khiến không ít trái tim trong khán đài thổn thức.
"Trước đây, lúc theo đuổi em, anh luôn cảm thấy chưa đủ lãng mạn. Khi đó, chúng ta không có nhiều thời gian để làm những điều tùy hứng, thậm chí lúc tỏ tình anh cũng chẳng có chút chuẩn bị nào cả."
"Bây giờ, anh muốn bù đắp lại điều đó. Dù anh có hơi kiêu ngạo, nhưng anh nghĩ lần này nhất định chúng ta sẽ giành được chức vô địch thế giới."
"Và ngay lúc này, giữa biển người đang sục sôi này, anh muốn nói với em lần nữa..."
"Anh yêu em."
Bên trong phòng cách âm, hai người lặng lẽ nhìn nhau.
Đôi mắt hơi đỏ của Ngôn Bạch Xuyên chạm vào ánh mắt dịu dàng của Giang Tinh Dự.
Giang Tinh Dự khẽ mỉm cười, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy chắc chắn vang lên:
"Ngôn Bạch Xuyên, anh yêu em."
Lời tỏ tình muộn màng ấy, cuối cùng cũng được nói ra vào hôm nay, trong khoảnh khắc triệu người đang dõi theo, bằng cách lãng mạn nhất, trọn vẹn nhất.
Giữa biển người đang reo hò cuồng nhiệt, những chàng trai trẻ ấy, với trái tim nhiệt huyết và lòng dũng cảm không chút sợ hãi, như những đóa hoa rực rỡ đang nở bung giữa ánh sáng thời gian, viết nên huyền thoại của riêng mình.
—— Chính văn hoàn ——
Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã
Đánh giá:
Truyện Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã
Story
Chương 98: Hoàn
10.0/10 từ 25 lượt.