Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã
Chương 45
110@-
Trận đấu thứ hai nhanh chóng bắt đầu. Sau khi chịu thất bại ở ván đầu tiên, HLV đội Dã Mã liền bàn bạc điều chỉnh chiến thuật:
"Tôi nghĩ chúng ta có thể thay đổi chiến lược, chuyển sang tập trung bắt đường giữa."
AD của Dã Mã, người suýt chút nữa đã bị đánh cho tâm lý sụp đổ trong ván đầu, vội tán thành:
"Tôi đồng ý! Mọi người cứ dồn hết sức bắt Pink, cậu ta sẽ không thể đi hỗ trợ được nữa."
"Ván vừa rồi tôi đã thăm dò thực lực của AD bên họ. Nếu xét riêng về kỹ năng, AD của chúng ta không hề thua kém. Điểm mạnh của họ chủ yếu nằm ở sự phối hợp giữa người đi rừng và Mid."
Lời phân tích của An Thần rất thấu đáo, đồng thời cũng giúp AD của họ giảm bớt áp lực. Thực lực của cậu ta tuyệt đối không thua kém AD đối phương.
Họ đều biết chủ lực của TAC không nằm ở vị trí AD, mà là ở đường giữa Ngôn Bạch Xuyên, nên việc tập trung vào cậu sẽ có khả năng giành được lợi thế. Tuy nhiên, điều họ không ngờ là ở khâu chọn tướng, Ngôn Bạch Xuyên lại chọn một tướng hỗ trợ làm công cụ kiểm soát trận đấu.
Việc Ngôn Bạch Xuyên chọn tướng này đã nói lên tất cả. Không cần suy nghĩ nhiều cũng biết ngay, trận này chắc chắn Giang Tinh Dự sẽ chơi lối đánh rừng gánh đội.
An Thần khẽ nhíu mày:
"Nếu không ngăn được Reborn phát triển trong giai đoạn đầu, chúng ta sẽ rất khó xoay chuyển cục diện ở giữa và cuối trận."
An Thần hiểu rõ thực lực hiện tại của Giang Tinh Dự. So với thời kỳ trước khi giải nghệ, phong độ của anh vẫn không hề giảm sút chút nào. Thực lực sâu không lường được, mạnh đến đáng sợ.
Giờ đây, bên cạnh Giang Tinh Dự còn có một Pink có thể phối hợp hoàn hảo với anh, khiến thực lực của cả đội TAC như được nâng lên một bậc mới. An Thần cuối cùng cũng hiểu rằng, việc Giang Tinh Dự gia nhập TAC không đơn thuần chỉ vì muốn theo đuổi bạn trai tương lai.
An Thần mơ hồ có linh cảm rằng, lần trở lại này của Giang Tinh Dự chính là để giành lấy chức vô địch thế giới.
...
Bình luận viên A nhìn vào đội hình hai bên đã hoàn tất phần chọn tướng, lên tiếng phân tích: "Đội hình của TAC vẫn là lối đánh rừng gánh đội. Từ trước tới nay, Reborn chưa từng thua một trận nào khi sử dụng lối đánh này. Có lẽ lần này Dã Mã gặp nguy rồi."
Bình luận viên B lên tiếng chỉnh lại: "Reborn bất bại là trên sân đấu thôi. Còn trong các buổi tập luyện chắc chắn cũng có lúc thua trận. Ai mà chẳng phải bước từng bước đi lên chứ."
Đúng vậy, trên sân đấu này, có ai mà không từng bước từng bước mà trưởng thành đâu.
Đúng như người ta thường nói:
"Thắng bại là chuyện thường tình của nhà binh. Chúng ta phải chấp nhận thất bại, vứt bỏ nó, buông bỏ nó, rồi đón nhận chiến thắng thuộc về mình."
Khi Giang Tinh Dự còn thi đấu chuyên nghiệp, anh vẫn là một thiếu niên chưa trưởng thành. Thời điểm đó, điều kiện không hề lạc quan như bây giờ, ai nấy đều phải nỗ lực hết sức.
Bởi vì họ hiểu rõ, nếu không cố gắng, sớm muộn gì cũng sẽ bị người khác thay thế.
Sự thay thế giữa cũ và mới là điều không thể tránh khỏi. Trong giới thi đấu chuyên nghiệp, có không ít người phải giải nghệ vì chấn thương hoặc tuổi tác. Sân chơi này chưa bao giờ thiếu những kẻ dũng cảm vươn lên. Chỉ cần bạn dừng bước, vị trí của bạn sẽ nhanh chóng thuộc về người khác.
Dù chưa bao giờ hối hận vì quyết định giải nghệ, Giang Tinh Dự cũng chưa từng thật sự buông bỏ. Mỗi ngày, anh vẫn luôn kiên trì tập luyện, chưa từng ngơi nghỉ.
"Ván này anh chỉ huy đi."
Ngôn Bạch Xuyên liếc nhìn Giang Tinh Dự đang ăn bùa đỏ, thản nhiên nói:
"Lần này chúng tôi nghe anh chỉ huy."
Ngay khi Giang Tinh Dự vừa gật đầu đáp:
"Được"
Ngôn Bạch Xuyên lại bổ sung thêm một câu:
"Giang Thần, đừng để bọn tôi thất vọng đấy nhé."
Giang Tinh Dự từng là nhà vô địch thế giới, năng lực chỉ huy của anh không hề thua kém Ngôn Bạch Xuyên. Khi cả hai từng cùng nhau leo rank ở server quốc tế, họ cũng thường thay phiên nhau giữ vai trò chỉ huy.
Trong ván đấu này, Giang Tinh Dự là chủ lực. Ngôn Bạch Xuyên cảm thấy giao quyền chỉ huy cho anh là lựa chọn phù hợp nhất.
Khóe môi Giang Tinh Dự khẽ nhếch lên:
"Đương nhiên là không rồi."
"Sao có thể để cậu thất vọng được chứ? Không những không làm cậu thất vọng, tôi còn muốn mang về một chiến thắng thật đẹp."
Thực tế cũng diễn ra đúng như lời Giang Tinh Dự. Đội Dã Mã đã không thể cản được đà phát triển của anh trong giai đoạn đầu. Sau mỗi lần Giang Tinh Dự dọn sạch quái rừng, Ngôn Bạch Xuyên sẽ giúp anh tranh và nhường luôn cả đợt lính đường giữa.
Đội Dã Mã nhiều lần cố gắng cướp rừng nhưng đều thất bại, mỗi lần đều bị Ngôn Bạch Xuyên đánh cho lui về.
Trong ván này, Ngôn Bạch Xuyên chọn tướng [Trương Lương], một tướng có khả năng khống chế mạnh mẽ. Bất cứ ai của đội Dã Mã chỉ cần lộ mặt trước đều sẽ bị khóa cứng tại chỗ. Kết hợp với lượng sát thương bùng nổ cực cao của
Giang Tinh Dự, kẻ xui xẻo bị dính chiêu chắc chắn không thể sống sót qua nổi một vòng giao tranh.
Đối phương mấy lần cho người đi ừng lên thăm dò nhưng không dám lao vào, cuối cùng phải đợi đến khi An Thần dẫn đầu, cả đội mới quyết định mở giao tranh.
Giang Tinh Dự lúc này hoàn toàn không có ý định đánh nhau, anh nhanh chóng ăn nốt bùa xanh, bỏ lại một con quái nhỏ rồi lập tức rút lui.
"Đi bắt đường dưới!"
Giang Tinh Dự ra lệnh, sau đó lập tức cùng Ngôn Bạch Xuyên lao thẳng xuống bot lane với tốc độ nhanh nhất.
AD của Dã Mã nhận thấy có điều không ổn, vội vàng rút về trụ hai. Thế nhưng, một tia sáng vàng vụt qua, cậu ta ngay lập tức bị khóa cứng tại chỗ, không thể nhúc nhích.
Giang Tinh Dự bồi thêm sát thương, gọn gàng lấy mạng đối thủ:
"Đẩy trụ đường dưới. Đẩy xong chuẩn bị ăn rồng."
Dưới sự chỉ huy của Giang Tinh Dự, TAC nhanh chóng vượt xa Dã Mã về mặt kinh tế. Trong tình trạng chênh lệch lớn như vậy, đội Dã Mã chẳng thể chống đỡ được bao lâu, đội hình tan vỡ hoàn toàn.
Ở pha giao tranh cuối cùng, Ngôn Bạch Xuyên quyết đoán dùng tốc biến lao vào khống chế rừng đối phương đang định bỏ chạy. Cậu lấy mạng mình để giữ chân đối thủ, mở đường cho Giang Tinh Dự hoàn thành pha pentakill.
Penta Kill!!!
Bình luận viên B phấn khích hét lớn: "Tuyệt đẹp! Reborn có được pha pentakill đầu tiên sau khi tái xuất!"
Bình luận viên A thì nhận ra một điều sâu sắc hơn: "Không ngờ Pink lại dứt khoát hy sinh để giữ lại pentakill cho Reborn. Vào khoảnh khắc đó, trong mắt họ dường như chỉ có nhau."
Trước đây, các fan từng lo lắng rằng liệu Giang Tinh Dự sau khi ký hợp đồng với TAC có bị mờ nhạt đi không? Khi đó, Ngôn Bạch Xuyên không dám chắc. Tình hình của TAC lúc ấy vốn chẳng có gì đảm bảo.
Nhưng bây giờ, Ngôn Bạch Xuyên muốn nói với tất cả mọi người rằng:
"Không. Anh ấy sẽ không chìm vào im lặng. Giang Tinh Dự chỉ có thể rực rỡ hơn, huy hoàng hơn trước đây."
Sau khi hoàn thành pha pentakill, Giang Tinh Dự xúc động đến mức đầu ngón tay cũng hơi run rẩy. Cảm giác này đã rất lâu rồi anh mới được trải nghiệm lại. Chính Ngôn Bạch Xuyên đã giúp anh tìm lại cảm giác của ngày xưa.
TAC giành chiến thắng chung cuộc một cách không thể nghi ngờ.
Khi trận đấu kết thúc, Giang Tinh Dự nhìn sâu vào mắt Ngôn Bạch Xuyên. Trong ánh mắt ấy, dường như cất giấu vô số vì tinh tú đang lấp lánh.
[Pink cuối cùng pha đó làm tôi khóc luôn rồi, rõ ràng tôi vừa thấy cậu ấy chỉ còn chút máu, còn đang định về hồi trong bụi cỏ, ai ngờ lại tốc biến lao ra khống chế rừng đối thủ.]
[Dù chưa kịp dùng chiêu cuối, nhưng đúng là chiêu một đã làm choáng đối phương, giúp Giang Thần thuận lợi hoàn thành pha pentakill.]
[Pink đúng là quá vị tha, đến cả một fan kỳ cựu như tôi cũng cảm động. Trước đây Pink đâu có chơi kiểu này? Đúng là sức mạnh của tình yêu sao?]
[Thật sự quá xúc động, đến trận chung kết tôi nhất định phải làm banner cổ vũ cho Pink!]
[Mấy anti đâu rồi, ra đây nói chuyện đi. Trước đó mấy người cứ bảo Giang Thần đến TAC thì chẳng vào nổi trận chung kết. Giờ bị vả vào mặt rồi chứ gì, thấy đau chưa?]
[Giang Thần cũng từng nói rồi mà, anh ấy có quyết định của riêng mình. Chúng ta chỉ cần tin tưởng anh ấy là đủ. Dù TAC không phải đội tuyển hàng đầu, nhưng nếu lần này họ vào sâu ở chung kết thì cũng trở thành đội tuyển hàng đầu thôi!]
Cuối cùng, TAC đã giành chiến thắng 2-0, kết thúc trận đấu một cách thuyết phục. Qua những trận đấu vừa qua, ai cũng phải thừa nhận rằng TAC bây giờ đã không còn là TAC của ngày xưa nữa.
Bình luận viên A lên tiếng: "Là hạt giống số 1 của giải mùa hè năm nay, cũng là chú ngựa ô của giải đấu, TAC đã dùng thực lực để thể hiện tinh thần khác biệt của tuyển thủ chuyên nghiệp."
Trong phần cuối của trận đấu – nghi thức bắt tay giữa bên thắng và bên thua, An Thần gần như nghiến răng nghiến lợi bắt tay từng người của đội TAC.
Khi đến lượt Giang Tinh Dự, An Thần bất ngờ dồn hết sức mình siết chặt tay anh.
Giang Tinh Dự cũng không chịu yếu thế. Anh vẫn giữ nụ cười lịch thiệp trên gương mặt, nhưng lực tay càng lúc càng mạnh khiến An Thần suýt chút nữa phải bật ngửa. An Thần lập tức hối hận, sức của anh ta rõ ràng không thể nào bằng Giang Tinh Dự.
"Hai người định bắt tay đến bao giờ vậy?"
Ngôn Bạch Xuyên lạnh lùng cất giọng, nhíu mày nhìn đôi tay đang nắm chặt của hai người.
An Thần đảo tròn mắt, lập tức buông tay theo lời Ngôn Bạch Xuyên:
"Đúng đấy, cậu định bắt tay đến bao giờ? Sao còn chưa buông ra?"
Giang Tinh Dự khẽ nhếch môi cười đầy ẩn ý, cuối cùng mới từ tốn thả tay, để lại An Thần nửa tức tối nửa ngượng ngùng.
Giang Tinh Dự: "..."
Anh hất tay An Thần ra, xoa xoa mấy ngón tay rồi lườm anh ta một cái:
"Tay tôi mà bị cậu bóp hỏng thì cậu đền nổi không?"
An Thần nghẹn lời. Đúng là tay của Giang Tinh Dự đáng giá đến mức dù có bán cả gia tài, anh ta cũng chẳng đủ để đền bù.
"Mấy người chơi ác thật đấy."
An Thần tỏ ra hối hận:
"Lần sau tôi sẽ không dám mạnh miệng trước trận nữa đâu. Không ngờ cậu đúng là đồ máu lạnh, chẳng chút nể tình xưa nghĩa cũ gì cả!"
Ngôn Bạch Xuyên nhìn màn tương tác giữa hai người mà bực mình nghiến răng ken két. Tên Giang Tinh Dự này đúng là đồ lăng nhăng, vừa mới khiến cậu đỏ mặt tim đập loạn nhịp, giờ đã quay sang nháy mắt trêu ghẹo người khác rồi.
Sau đó, Giang Tinh Dự ở lại để tham gia buổi phỏng vấn. Túi thiết bị cá nhân của anh được Ngôn Bạch Xuyên ôm gọn trong tay, vẻ mặt lạnh lùng nhưng ánh mắt lại chẳng che giấu nổi sự chiếm hữu. Cậu ôm chặt chiếc túi, hoàn toàn không có ý định đưa trả.
Cuối cùng, Trịnh Kinh không chịu nổi cảnh này nữa, lên tiếng:
"Này, Tiểu Bạch Xuyên... hay để anh cầm giúp túi của Tinh Dự cho nhé?"
"Dù sao anh cũng chẳng mang gì nặng cả. Để anh san bớt cho em đi?"
Ngôn Bạch Xuyên từ chối ngay lập tức:
"Không cần. Em tự cầm được rồi."
Buổi phỏng vấn kết thúc nhanh chóng vì Trịnh Kinh đã dặn dò trước. Chỉ hỏi vài câu quen thuộc sau trận đấu rồi cho Giang Tinh Dự rời đi. Khi anh trở về phòng nghỉ, cả đội cùng nhau thu dọn để rời sân.
Họ đi ra từ lối dành cho nhân viên. Suốt quãng đường, Ngôn Bạch Xuyên cứ ôm chặt túi của Giang Tinh Dự, chẳng hề có ý trả lại. Hai người bước chậm rãi ở cuối hàng, nhịp chân tự nhiên chùng xuống.
Giang Tinh Dự khẽ liếc nhìn Ngôn Bạch Xuyên, sau cùng là anh chủ động phá vỡ bầu không khí im lặng:
"Có chuyện này tôi muốn hỏi từ trước trận rồi."
Giang Tinh Dự nheo mắt nhìn cậu với vẻ mặt chắc chắn:
"Cậu... đang ghen đúng không?"
Ngôn Bạch Xuyên lạnh mặt, phủ nhận ngay lập tức:
"Ghen cái đầu anh ấy! Thiếu gia đây không bao giờ ghen!"
Cậu hừ nhẹ, cố giữ vẻ bình thản:
"Đừng có nói linh tinh. Tôi có gì mà phải ghen chứ."
"Cái bánh ngọt đó đúng là do tôi mang về, nhưng không phải tôi mua."
Giang Tinh Dự bất lực giải thích:
"Là An Thần bắt tôi mua giúp cậu ta lúc đang sốt đấy. Cậu hiểu cái kiểu sốt đến phát rồ không? Nhất quyết lôi tôi đi mua cho bằng được, làm tôi y như cha cậu ta vậy."
Ngôn Bạch Xuyên suýt bật cười, nhưng vẫn cố nhịn.
"Sau đó tôi chịu hết nổi, đành bỏ tiền nhờ dịch vụ giao bánh đến cho cậu ta. Bị An Thần hành đến phát điên, tôi phải ra ngoài hút một điếu cho hạ hỏa..."
Nghe đến đây, Ngôn Bạch Xuyên đã hiểu rõ toàn bộ câu chuyện. Quả nhiên, miệng An Thần chẳng bao giờ nói ra được lời nào đáng tin.
Giang Tinh Dự kể xong, vẻ mặt bình tĩnh nhưng giọng nói lại mang theo chút dịu dàng:
"Chúng ta thương lượng một chuyện được không?"
Ngôn Bạch Xuyên ngừng bước, hơi nghiêng đầu:
"Chuyện gì?"
Giang Tinh Dự nhìn cậu, ánh mắt có chút uất ức nhưng lại rất chân thành:
"Sau này, nếu gặp phải chuyện như thế, cậu đừng cố nhịn cũng đừng nghi ngờ tôi. Tôi luôn ở đây, ngay bên cạnh cậu. Muốn biết gì, cứ hỏi thẳng tôi. Tôi sẽ nói cho cậu tất cả."
Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã
Trận đấu thứ hai nhanh chóng bắt đầu. Sau khi chịu thất bại ở ván đầu tiên, HLV đội Dã Mã liền bàn bạc điều chỉnh chiến thuật:
"Tôi nghĩ chúng ta có thể thay đổi chiến lược, chuyển sang tập trung bắt đường giữa."
AD của Dã Mã, người suýt chút nữa đã bị đánh cho tâm lý sụp đổ trong ván đầu, vội tán thành:
"Tôi đồng ý! Mọi người cứ dồn hết sức bắt Pink, cậu ta sẽ không thể đi hỗ trợ được nữa."
"Ván vừa rồi tôi đã thăm dò thực lực của AD bên họ. Nếu xét riêng về kỹ năng, AD của chúng ta không hề thua kém. Điểm mạnh của họ chủ yếu nằm ở sự phối hợp giữa người đi rừng và Mid."
Lời phân tích của An Thần rất thấu đáo, đồng thời cũng giúp AD của họ giảm bớt áp lực. Thực lực của cậu ta tuyệt đối không thua kém AD đối phương.
Họ đều biết chủ lực của TAC không nằm ở vị trí AD, mà là ở đường giữa Ngôn Bạch Xuyên, nên việc tập trung vào cậu sẽ có khả năng giành được lợi thế. Tuy nhiên, điều họ không ngờ là ở khâu chọn tướng, Ngôn Bạch Xuyên lại chọn một tướng hỗ trợ làm công cụ kiểm soát trận đấu.
Việc Ngôn Bạch Xuyên chọn tướng này đã nói lên tất cả. Không cần suy nghĩ nhiều cũng biết ngay, trận này chắc chắn Giang Tinh Dự sẽ chơi lối đánh rừng gánh đội.
An Thần khẽ nhíu mày:
"Nếu không ngăn được Reborn phát triển trong giai đoạn đầu, chúng ta sẽ rất khó xoay chuyển cục diện ở giữa và cuối trận."
An Thần hiểu rõ thực lực hiện tại của Giang Tinh Dự. So với thời kỳ trước khi giải nghệ, phong độ của anh vẫn không hề giảm sút chút nào. Thực lực sâu không lường được, mạnh đến đáng sợ.
Giờ đây, bên cạnh Giang Tinh Dự còn có một Pink có thể phối hợp hoàn hảo với anh, khiến thực lực của cả đội TAC như được nâng lên một bậc mới. An Thần cuối cùng cũng hiểu rằng, việc Giang Tinh Dự gia nhập TAC không đơn thuần chỉ vì muốn theo đuổi bạn trai tương lai.
An Thần mơ hồ có linh cảm rằng, lần trở lại này của Giang Tinh Dự chính là để giành lấy chức vô địch thế giới.
...
Bình luận viên A nhìn vào đội hình hai bên đã hoàn tất phần chọn tướng, lên tiếng phân tích: "Đội hình của TAC vẫn là lối đánh rừng gánh đội. Từ trước tới nay, Reborn chưa từng thua một trận nào khi sử dụng lối đánh này. Có lẽ lần này Dã Mã gặp nguy rồi."
Bình luận viên B lên tiếng chỉnh lại: "Reborn bất bại là trên sân đấu thôi. Còn trong các buổi tập luyện chắc chắn cũng có lúc thua trận. Ai mà chẳng phải bước từng bước đi lên chứ."
Đúng vậy, trên sân đấu này, có ai mà không từng bước từng bước mà trưởng thành đâu.
Đúng như người ta thường nói:
"Thắng bại là chuyện thường tình của nhà binh. Chúng ta phải chấp nhận thất bại, vứt bỏ nó, buông bỏ nó, rồi đón nhận chiến thắng thuộc về mình."
Khi Giang Tinh Dự còn thi đấu chuyên nghiệp, anh vẫn là một thiếu niên chưa trưởng thành. Thời điểm đó, điều kiện không hề lạc quan như bây giờ, ai nấy đều phải nỗ lực hết sức.
Bởi vì họ hiểu rõ, nếu không cố gắng, sớm muộn gì cũng sẽ bị người khác thay thế.
Sự thay thế giữa cũ và mới là điều không thể tránh khỏi. Trong giới thi đấu chuyên nghiệp, có không ít người phải giải nghệ vì chấn thương hoặc tuổi tác. Sân chơi này chưa bao giờ thiếu những kẻ dũng cảm vươn lên. Chỉ cần bạn dừng bước, vị trí của bạn sẽ nhanh chóng thuộc về người khác.
Dù chưa bao giờ hối hận vì quyết định giải nghệ, Giang Tinh Dự cũng chưa từng thật sự buông bỏ. Mỗi ngày, anh vẫn luôn kiên trì tập luyện, chưa từng ngơi nghỉ.
"Ván này anh chỉ huy đi."
Ngôn Bạch Xuyên liếc nhìn Giang Tinh Dự đang ăn bùa đỏ, thản nhiên nói:
"Lần này chúng tôi nghe anh chỉ huy."
Ngay khi Giang Tinh Dự vừa gật đầu đáp:
"Được"
Ngôn Bạch Xuyên lại bổ sung thêm một câu:
"Giang Thần, đừng để bọn tôi thất vọng đấy nhé."
Giang Tinh Dự từng là nhà vô địch thế giới, năng lực chỉ huy của anh không hề thua kém Ngôn Bạch Xuyên. Khi cả hai từng cùng nhau leo rank ở server quốc tế, họ cũng thường thay phiên nhau giữ vai trò chỉ huy.
Trong ván đấu này, Giang Tinh Dự là chủ lực. Ngôn Bạch Xuyên cảm thấy giao quyền chỉ huy cho anh là lựa chọn phù hợp nhất.
Khóe môi Giang Tinh Dự khẽ nhếch lên:
"Đương nhiên là không rồi."
"Sao có thể để cậu thất vọng được chứ? Không những không làm cậu thất vọng, tôi còn muốn mang về một chiến thắng thật đẹp."
Thực tế cũng diễn ra đúng như lời Giang Tinh Dự. Đội Dã Mã đã không thể cản được đà phát triển của anh trong giai đoạn đầu. Sau mỗi lần Giang Tinh Dự dọn sạch quái rừng, Ngôn Bạch Xuyên sẽ giúp anh tranh và nhường luôn cả đợt lính đường giữa.
Đội Dã Mã nhiều lần cố gắng cướp rừng nhưng đều thất bại, mỗi lần đều bị Ngôn Bạch Xuyên đánh cho lui về.
Trong ván này, Ngôn Bạch Xuyên chọn tướng [Trương Lương], một tướng có khả năng khống chế mạnh mẽ. Bất cứ ai của đội Dã Mã chỉ cần lộ mặt trước đều sẽ bị khóa cứng tại chỗ. Kết hợp với lượng sát thương bùng nổ cực cao của
Giang Tinh Dự, kẻ xui xẻo bị dính chiêu chắc chắn không thể sống sót qua nổi một vòng giao tranh.
Đối phương mấy lần cho người đi ừng lên thăm dò nhưng không dám lao vào, cuối cùng phải đợi đến khi An Thần dẫn đầu, cả đội mới quyết định mở giao tranh.
Giang Tinh Dự lúc này hoàn toàn không có ý định đánh nhau, anh nhanh chóng ăn nốt bùa xanh, bỏ lại một con quái nhỏ rồi lập tức rút lui.
"Đi bắt đường dưới!"
Giang Tinh Dự ra lệnh, sau đó lập tức cùng Ngôn Bạch Xuyên lao thẳng xuống bot lane với tốc độ nhanh nhất.
AD của Dã Mã nhận thấy có điều không ổn, vội vàng rút về trụ hai. Thế nhưng, một tia sáng vàng vụt qua, cậu ta ngay lập tức bị khóa cứng tại chỗ, không thể nhúc nhích.
Giang Tinh Dự bồi thêm sát thương, gọn gàng lấy mạng đối thủ:
"Đẩy trụ đường dưới. Đẩy xong chuẩn bị ăn rồng."
Dưới sự chỉ huy của Giang Tinh Dự, TAC nhanh chóng vượt xa Dã Mã về mặt kinh tế. Trong tình trạng chênh lệch lớn như vậy, đội Dã Mã chẳng thể chống đỡ được bao lâu, đội hình tan vỡ hoàn toàn.
Ở pha giao tranh cuối cùng, Ngôn Bạch Xuyên quyết đoán dùng tốc biến lao vào khống chế rừng đối phương đang định bỏ chạy. Cậu lấy mạng mình để giữ chân đối thủ, mở đường cho Giang Tinh Dự hoàn thành pha pentakill.
Penta Kill!!!
Bình luận viên B phấn khích hét lớn: "Tuyệt đẹp! Reborn có được pha pentakill đầu tiên sau khi tái xuất!"
Bình luận viên A thì nhận ra một điều sâu sắc hơn: "Không ngờ Pink lại dứt khoát hy sinh để giữ lại pentakill cho Reborn. Vào khoảnh khắc đó, trong mắt họ dường như chỉ có nhau."
Trước đây, các fan từng lo lắng rằng liệu Giang Tinh Dự sau khi ký hợp đồng với TAC có bị mờ nhạt đi không? Khi đó, Ngôn Bạch Xuyên không dám chắc. Tình hình của TAC lúc ấy vốn chẳng có gì đảm bảo.
Nhưng bây giờ, Ngôn Bạch Xuyên muốn nói với tất cả mọi người rằng:
"Không. Anh ấy sẽ không chìm vào im lặng. Giang Tinh Dự chỉ có thể rực rỡ hơn, huy hoàng hơn trước đây."
Sau khi hoàn thành pha pentakill, Giang Tinh Dự xúc động đến mức đầu ngón tay cũng hơi run rẩy. Cảm giác này đã rất lâu rồi anh mới được trải nghiệm lại. Chính Ngôn Bạch Xuyên đã giúp anh tìm lại cảm giác của ngày xưa.
TAC giành chiến thắng chung cuộc một cách không thể nghi ngờ.
Khi trận đấu kết thúc, Giang Tinh Dự nhìn sâu vào mắt Ngôn Bạch Xuyên. Trong ánh mắt ấy, dường như cất giấu vô số vì tinh tú đang lấp lánh.
[Pink cuối cùng pha đó làm tôi khóc luôn rồi, rõ ràng tôi vừa thấy cậu ấy chỉ còn chút máu, còn đang định về hồi trong bụi cỏ, ai ngờ lại tốc biến lao ra khống chế rừng đối thủ.]
[Dù chưa kịp dùng chiêu cuối, nhưng đúng là chiêu một đã làm choáng đối phương, giúp Giang Thần thuận lợi hoàn thành pha pentakill.]
[Pink đúng là quá vị tha, đến cả một fan kỳ cựu như tôi cũng cảm động. Trước đây Pink đâu có chơi kiểu này? Đúng là sức mạnh của tình yêu sao?]
[Thật sự quá xúc động, đến trận chung kết tôi nhất định phải làm banner cổ vũ cho Pink!]
[Mấy anti đâu rồi, ra đây nói chuyện đi. Trước đó mấy người cứ bảo Giang Thần đến TAC thì chẳng vào nổi trận chung kết. Giờ bị vả vào mặt rồi chứ gì, thấy đau chưa?]
[Giang Thần cũng từng nói rồi mà, anh ấy có quyết định của riêng mình. Chúng ta chỉ cần tin tưởng anh ấy là đủ. Dù TAC không phải đội tuyển hàng đầu, nhưng nếu lần này họ vào sâu ở chung kết thì cũng trở thành đội tuyển hàng đầu thôi!]
Cuối cùng, TAC đã giành chiến thắng 2-0, kết thúc trận đấu một cách thuyết phục. Qua những trận đấu vừa qua, ai cũng phải thừa nhận rằng TAC bây giờ đã không còn là TAC của ngày xưa nữa.
Bình luận viên A lên tiếng: "Là hạt giống số 1 của giải mùa hè năm nay, cũng là chú ngựa ô của giải đấu, TAC đã dùng thực lực để thể hiện tinh thần khác biệt của tuyển thủ chuyên nghiệp."
Trong phần cuối của trận đấu – nghi thức bắt tay giữa bên thắng và bên thua, An Thần gần như nghiến răng nghiến lợi bắt tay từng người của đội TAC.
Khi đến lượt Giang Tinh Dự, An Thần bất ngờ dồn hết sức mình siết chặt tay anh.
Giang Tinh Dự cũng không chịu yếu thế. Anh vẫn giữ nụ cười lịch thiệp trên gương mặt, nhưng lực tay càng lúc càng mạnh khiến An Thần suýt chút nữa phải bật ngửa. An Thần lập tức hối hận, sức của anh ta rõ ràng không thể nào bằng Giang Tinh Dự.
"Hai người định bắt tay đến bao giờ vậy?"
Ngôn Bạch Xuyên lạnh lùng cất giọng, nhíu mày nhìn đôi tay đang nắm chặt của hai người.
An Thần đảo tròn mắt, lập tức buông tay theo lời Ngôn Bạch Xuyên:
"Đúng đấy, cậu định bắt tay đến bao giờ? Sao còn chưa buông ra?"
Giang Tinh Dự khẽ nhếch môi cười đầy ẩn ý, cuối cùng mới từ tốn thả tay, để lại An Thần nửa tức tối nửa ngượng ngùng.
Giang Tinh Dự: "..."
Anh hất tay An Thần ra, xoa xoa mấy ngón tay rồi lườm anh ta một cái:
"Tay tôi mà bị cậu bóp hỏng thì cậu đền nổi không?"
An Thần nghẹn lời. Đúng là tay của Giang Tinh Dự đáng giá đến mức dù có bán cả gia tài, anh ta cũng chẳng đủ để đền bù.
"Mấy người chơi ác thật đấy."
An Thần tỏ ra hối hận:
"Lần sau tôi sẽ không dám mạnh miệng trước trận nữa đâu. Không ngờ cậu đúng là đồ máu lạnh, chẳng chút nể tình xưa nghĩa cũ gì cả!"
Ngôn Bạch Xuyên nhìn màn tương tác giữa hai người mà bực mình nghiến răng ken két. Tên Giang Tinh Dự này đúng là đồ lăng nhăng, vừa mới khiến cậu đỏ mặt tim đập loạn nhịp, giờ đã quay sang nháy mắt trêu ghẹo người khác rồi.
Sau đó, Giang Tinh Dự ở lại để tham gia buổi phỏng vấn. Túi thiết bị cá nhân của anh được Ngôn Bạch Xuyên ôm gọn trong tay, vẻ mặt lạnh lùng nhưng ánh mắt lại chẳng che giấu nổi sự chiếm hữu. Cậu ôm chặt chiếc túi, hoàn toàn không có ý định đưa trả.
Cuối cùng, Trịnh Kinh không chịu nổi cảnh này nữa, lên tiếng:
"Này, Tiểu Bạch Xuyên... hay để anh cầm giúp túi của Tinh Dự cho nhé?"
"Dù sao anh cũng chẳng mang gì nặng cả. Để anh san bớt cho em đi?"
Ngôn Bạch Xuyên từ chối ngay lập tức:
"Không cần. Em tự cầm được rồi."
Buổi phỏng vấn kết thúc nhanh chóng vì Trịnh Kinh đã dặn dò trước. Chỉ hỏi vài câu quen thuộc sau trận đấu rồi cho Giang Tinh Dự rời đi. Khi anh trở về phòng nghỉ, cả đội cùng nhau thu dọn để rời sân.
Họ đi ra từ lối dành cho nhân viên. Suốt quãng đường, Ngôn Bạch Xuyên cứ ôm chặt túi của Giang Tinh Dự, chẳng hề có ý trả lại. Hai người bước chậm rãi ở cuối hàng, nhịp chân tự nhiên chùng xuống.
Giang Tinh Dự khẽ liếc nhìn Ngôn Bạch Xuyên, sau cùng là anh chủ động phá vỡ bầu không khí im lặng:
"Có chuyện này tôi muốn hỏi từ trước trận rồi."
Giang Tinh Dự nheo mắt nhìn cậu với vẻ mặt chắc chắn:
"Cậu... đang ghen đúng không?"
Ngôn Bạch Xuyên lạnh mặt, phủ nhận ngay lập tức:
"Ghen cái đầu anh ấy! Thiếu gia đây không bao giờ ghen!"
Cậu hừ nhẹ, cố giữ vẻ bình thản:
"Đừng có nói linh tinh. Tôi có gì mà phải ghen chứ."
"Cái bánh ngọt đó đúng là do tôi mang về, nhưng không phải tôi mua."
Giang Tinh Dự bất lực giải thích:
"Là An Thần bắt tôi mua giúp cậu ta lúc đang sốt đấy. Cậu hiểu cái kiểu sốt đến phát rồ không? Nhất quyết lôi tôi đi mua cho bằng được, làm tôi y như cha cậu ta vậy."
Ngôn Bạch Xuyên suýt bật cười, nhưng vẫn cố nhịn.
"Sau đó tôi chịu hết nổi, đành bỏ tiền nhờ dịch vụ giao bánh đến cho cậu ta. Bị An Thần hành đến phát điên, tôi phải ra ngoài hút một điếu cho hạ hỏa..."
Nghe đến đây, Ngôn Bạch Xuyên đã hiểu rõ toàn bộ câu chuyện. Quả nhiên, miệng An Thần chẳng bao giờ nói ra được lời nào đáng tin.
Giang Tinh Dự kể xong, vẻ mặt bình tĩnh nhưng giọng nói lại mang theo chút dịu dàng:
"Chúng ta thương lượng một chuyện được không?"
Ngôn Bạch Xuyên ngừng bước, hơi nghiêng đầu:
"Chuyện gì?"
Giang Tinh Dự nhìn cậu, ánh mắt có chút uất ức nhưng lại rất chân thành:
"Sau này, nếu gặp phải chuyện như thế, cậu đừng cố nhịn cũng đừng nghi ngờ tôi. Tôi luôn ở đây, ngay bên cạnh cậu. Muốn biết gì, cứ hỏi thẳng tôi. Tôi sẽ nói cho cậu tất cả."
Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã
Đánh giá:
Truyện Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã
Story
Chương 45
10.0/10 từ 25 lượt.