Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã

Chương 30

23@-

Bởi vì An Thần – tên không sợ thiên hạ không loạn – đã cố ý dẫn dắt bầu không khí trong buổi livestream, khiến mọi người ào ào học theo, ai nấy đều cho rằng Rừng – Mid của đội TAC đã chính thức ở bên nhau. Mọi người không kìm được mà thi nhau gửi lời chúc phúc.

Ngôn Bạch Xuyên ngơ ngác nhìn những hiệu ứng quà tặng rực rỡ không ngừng nhảy trên màn hình. Các thành viên khác trong TAC cũng đặt tay lên nút tặng quà, nhưng chẳng biết có nên bấm để gửi lời chúc không.

Nếu hai người kia thực sự ở bên nhau thì chẳng sao, nhưng nếu không phải, vậy chẳng phải là nhầm to rồi sao?

Trong lúc Ngôn Bạch Xuyên còn đang suy nghĩ xem nên làm thế nào để phá vỡ tình huống khó xử này, trang livestream trên màn hình bỗng hiển thị một lời mời. Giang Tinh Dự gửi cho Ngôn Bạch Xuyên một yêu cầu kết nối.

Chỉ cần Ngôn Bạch Xuyên đồng ý, livestream của cả hai sẽ hiển thị trên cùng một màn hình, đây cũng là một hình thức tương tác thân thiết giữa các streamer.

Ngôn Bạch Xuyên nắm chuột thật lâu, cuối cùng cũng nhấn đồng ý.

Thấy Ngôn Bạch Xuyên chấp nhận, Giang Tinh Dự liền giới thiệu với fan của mình:

"Đây... chàng trai tóc hồng này là đội trưởng của tôi."

Ngôn Bạch Xuyên nghe Giang Tinh Dự giới thiệu, trong tai nghe lại vang lên giọng anh:

"Nếu sau này mọi người vì tôi mà đi tìm đội trưởng của tôi gây chuyện, thì làm ơn nghĩ đến tôi một chút được không? Vì nếu các bạn làm vậy, tôi cũng sẽ rất đau đầu đấy."

Ý của Giang Tinh Dự rất rõ ràng: Nếu mọi người tìm Ngôn Bạch Xuyên gây rắc rối, anh cũng sẽ bị liên lụy không ít.

Cả buổi chiều hôm nay, hai người chưa nói với nhau câu nào. Giang Tinh Dự đã thử làm lành với Ngôn Bạch Xuyên mấy lần nhưng đều bị né tránh. Đối phương cứ luôn tìm cách lẩn trốn, không chịu đối diện với anh.

Sự lạnh nhạt ấy khiến Giang Tinh Dự không biết làm sao, chỉ có thể mượn cách này để giúp tâm trạng của đội trưởng tốt lên một chút.

Hiện tại, xem ra tâm trạng cũng đã khá hơn nhiều.

Ngôn Bạch Xuyên vốn có làn da rất trắng, trắng như sứ men ngọc, nay vì xấu hổ mà nhuộm một màu đỏ ửng. Hàng mi khẽ rủ xuống, đôi mắt chẳng dám nhìn thẳng vào hình ảnh của Giang Tinh Dự trên màn hình.

Vì từng câu từng chữ của Giang Tinh Dự đều như nhảy múa trên trái tim Ngôn Bạch Xuyên, khiến cậu vừa mới ổn định lại đã bị đánh trúng lần nữa. Lúc này, cậu hoàn toàn không thể giữ nổi bình tĩnh.

"Đội trưởng."

Giang Tinh Dự cười nhẹ, giọng tràn ngập ý cười:

"Có thể nói vài câu được không? Cậu cứ im lặng thế này, fan của tôi sẽ nghĩ cậu đang lạnh nhạt với tôi đó..."

Ngôn Bạch Xuyên đỏ mặt, tim đập loạn nhịp, cố gắng tỏ ra bình tĩnh:

"Tôi... tôi không có!"

[Giang Thần, đừng để tên tóc hồng này lừa anh! Cậu ta chỉ đang lợi dụng anh thôi! Trước đây Khổng Phong cũng nghiêm túc như vậy mà vẫn bị cậu ta đá khỏi đội đấy!!!]


[Tên này thật ghê tởm, trước đây đã từng ghen tị với đồng đội vì nổi tiếng hơn cậu ta. Giang Thần, anh bây giờ nổi thế này, chắc chắn hắn sẽ ghen tị, sau này không biết còn giở trò gì nữa!!!]
[Đúng đó, Giang Thần tốt bụng như vậy, đừng để cậu ta lừa. Mau rời TAC, đến đội khác đi!!!]
[Có đội nào mà không tốt hơn TAC chứ? Tên tóc hồng này chắc chắn đã giở thủ đoạn mới dụ được Giang Thần! Thật là không biết xấu hổ!]

Khu bình luận tràn ngập lời lăng mạ. Giang Tinh Dự cau mày, không rõ ai đang cố tình gây rối sau lưng.

Anh đọc lướt qua những bình luận đó, rồi hỏi thẳng:

"Khổng Phong, người đó là ai? Cậu quen không?"

Ngôn Bạch Xuyên cũng nhìn thấy những bình luận mang tính khiêu khích, không cần đoán cũng biết là do đội Phong Mị đứng sau giở trò. Trước đây, bọn họ đã chiêu mộ Khổng Phong bằng mức giá cao ngất ngưởng, còn bây giờ, TAC lại có một người đi rừng còn mạnh hơn.

Bọn họ dĩ nhiên không thể ngồi yên nhìn chuyện này tiếp diễn, cho nên mới chọn thời điểm buổi livestream đầu tiên của Giang Tinh Dự – khi lượng người xem đạt đỉnh liền đến gây chuyện.

Ngôn Bạch Xuyên và Giang Tinh Dự luôn rất ăn ý, hiểu ý nhau ngay lập tức, cậu nói thẳng:


"Cậu ta là người từng làm dự bị ở đội chúng tôi, sau đó được Phong Mị trả giá cao để ký hợp đồng."

Giang Tinh Dự hơi sững người, phớt lờ những bình luận công kích:

"Giá cao? Vậy là cậu ta tự nguyện rời đi à?"

Ngôn Bạch Xuyên biết rõ Giang Tinh Dự đang cố giúp mình. Hàng mi dài khẽ rung, cũng không có gì phải giấu giếm chuyện này cả. Cậu gật đầu xác nhận.

"Ngày trước khi anh gia nhập đội, nhà tài trợ đã cắt hợp đồng với TAC. Khi ấy không một ai chọn rời đi, nhưng Khổng Phong biết chuyện này xong lập tức đề nghị giải ước. Ngay hôm sau, cậu ta đã ký hợp đồng với một câu lạc bộ dưới trướng Phong Mị."

Ngôn Bạch Xuyên vừa dứt lời, fan hâm mộ liền hiểu rõ mọi chuyện. Tất cả những hiểu lầm lúc này đều được hóa giải.

Fan của Ngôn Bạch Xuyên vốn có sức chiến đấu cực mạnh. Trước đó, họ im lặng không tham gia vào cuộc tranh cãi vì không nắm rõ ngọn ngành sự việc, sợ gây thêm rắc rối cho cậu. Nhưng giờ khi chân tướng đã sáng tỏ, không ai có thể ngồi yên nhìn đội trưởng của họ bị bắt nạt như vậy nữa.

Những fan đang kìm nén cơn giận lập tức phản kích, mắng cho đám dẫn dắt dư luận kia đến tơi bời:

[Nghe rõ chưa? Người ta là tự nguyện rời đi, không biết gì thì đừng có mở miệng bậy bạ dẫn dắt dư luận. Cứ tưởng mình chính nghĩa lắm chắc?]
[Lũ anti biến đi được không? Giang Thần muốn vào đội nào là chuyện của anh ấy, không đến lượt mấy người lo đâu!]
[Anti cút hết đi! Thật sự phiền chết lũ người như các ngươi rồi, cút xa bao nhiêu cũng không đủ!]


[Với cái thực lực đó mà cũng đòi so với tóc hồng nhà tôi? Cậu biết tóc hồng của tôi đã tập luyện bao nhiêu mỗi ngày khi mới gia nhập TAC không hả?!]
[Thật sự muốn khóc. Hồi đó Tiểu Xuyên ngày nào cũng livestream, trước khi tôi ngủ thì cậu ấy đang livestream, lúc tôi thức dậy cậu ấy vẫn còn đang livestream. Ngoài tập luyện thì chẳng làm gì khác!]
[Hồi đó livestream mỗi ngày thì chẳng ai biết trân trọng, giờ mỗi tháng có mấy lần, mà lần nào cũng chỉ đủ để điểm danh QAQ]

Nhà tài trợ rút vốn sao?

Giang Tinh Dự khoanh tay đặt trên bàn, nhớ lại đêm hôm đó khi anh nhìn thấy Ngôn Bạch Xuyên ngồi một mình uống rượu giải sầu. Thì ra chính là vì chuyện này nên mới uống nhiều đến thế.

Giang Tinh Dự đương nhiên biết một nhà tài trợ quan trọng thế nào đối với một đội tuyển. Đó là người chi trả lương cho họ. Giờ đây, ông chủ đã bỏ mặc nhân viên mà đi, còn mấy ai sẵn sàng cống hiến hết mình trong tình cảnh không lương?

Phần lớn mọi người đều sẽ bỏ cuộc, nhưng TAC thì không. Họ là một kiểu người hoàn toàn khác biệt.

"Chỉ còn nửa tháng nữa là đến giải mùa hè rồi. Chỉ cần chúng ta đạt được thành tích, không lo gì không có nhà tài trợ mới."

Ngôn Bạch Xuyên quay sang màn hình, nở nụ cười nhẹ với Giang Tinh Dự.

Giang Tinh Dự gật đầu chắc nịch:

"Ừ, nhất định sẽ có."

[Cố lên!! Tin tưởng TAC! Giải mùa hè nhất định phải cố gắng nhé!!!]

[Có Giang Thần và tóc hồng ở đây, còn sợ không có thứ hạng sao?]
[Mong chờ màn trình diễn của midlane TAC, các cậu nhất định phải tỏa sáng nhé!]

[Đến lúc đó nhất định phải cướp vé đi cổ vũ trực tiếp cho các cậu =v=]

Kim đồng hồ chỉ đúng 11 giờ, Giang Tinh Dự tắt livestream đúng giờ, Ngôn Bạch Xuyên cũng nhanh chóng kết thúc buổi phát sóng của mình.

Giang Tinh Dự tháo tai nghe, nghiêng đầu nhìn cậu, nhẹ giọng hỏi:

"Tâm trạng khá hơn chút nào chưa?"

Ngôn Bạch Xuyên không ngờ tâm trạng của mình lại bị người khác nhìn thấu. Từ trước đến giờ, cậu che giấu cảm xúc rất giỏi, sao Giang Tinh Dự có thể nhận ra được?

Ngôn Bạch Xuyên cứng miệng, không chịu thừa nhận:

"Tâm trạng tôi vẫn rất ổn mà."

Giang Tinh Dự nén cười, không vạch trần cậu.

Khi cả hai vừa tắt livestream, Trịnh Kinh đã vội vàng lao tới, do dự hỏi:

"Hai cậu... sẽ không phải là thật sự đang hẹn hò đấy chứ?"

Lê Hạ, Lục Viễn và Tạ Dụ cũng xúm lại hóng chuyện.

Lão Kỷ đứng nghiêm, khuôn mặt đầy vẻ khó hiểu.

Ngôn Bạch Xuyên chẳng thèm suy nghĩ, phủ nhận thẳng thừng:

"Đừng nói bậy, làm gì có chuyện đó!"

Lục Viễn nhanh miệng hỏi tiếp:

"Hôm đó chẳng phải anh Giang đưa em về sao? Hai người biết nhau từ trước rồi à?"

Tạ Dụ cũng thêm vào:

"Còn những buổi livestream trước đây là thế nào?"

Ngôn Bạch Xuyên thấy rõ sự tò mò trong mắt họ, nhưng lại không tiện kể chuyện mình từng nhận nhầm người. Cậu liếc nhìn Giang Tinh Dự, đáp qua loa:

"Ừ, bọn em đúng là biết nhau từ trước rồi."

Giang Tinh Dự biết lúc này mà nhắc đến chuyện tình cảm thì có hơi sớm. Anh muốn từng bước xây dựng mối quan hệ với Ngôn Bạch Xuyên, vì thế nhẹ nhàng bổ sung:

"Đúng vậy, hôm đó là tôi đưa cậu ấy về."

"Còn những trận trước, đơn giản là may mắn thôi, tình cờ ghép chung trận rồi kết bạn."

Dù có vẻ khó tin, nhưng đó lại chính là sự thật.

Trên đời này chuyện không thể xảy ra có vô số, nhưng thế gian vạn biến, trong những điều không thể cũng luôn ẩn chứa một tia hy vọng mỏng manh.

"Nhưng mà sao cậu lại không nhận ra tôi?"

Giang Tinh Dự nhìn Ngôn Bạch Xuyên đầy thắc mắc.

Trong giới Esports, dù gì anh cũng được coi là người có chút danh tiếng, vì sao lần đầu gặp mặt Ngôn Bạch Xuyên lại không nhận ra, khiến anh cứ tưởng rằng người mà Ngôn Bạch Xuyên tìm chính là mình?

"À... tôi..."

Ngôn Bạch Xuyên không biết giải thích thế nào.

Lê Hạ thở dài, lên tiếng giải vây:

"Đội trưởng từ khi gia nhập TAC là ngày nào cũng luyện tập, rất ít khi quan tâm đến mấy tin đồn trên mạng. Thời gian rảnh chỉ dùng để xem lại các trận gần đây và nghiên cứu chiến thuật của các đội khác."

"Anh Giang giải nghệ cũng đã 1 năm rồi, động thái trên mạng của anh rất ít, nên đội trưởng không nhận ra cũng là bình thường thôi."

Bất kể có từng huy hoàng thế nào, nếu rời xa giới Esports một thời gian dài, sự hiện diện trên mạng sẽ dần phai nhạt. Trừ những fan trung thành, người khác nếu không chủ động tìm kiếm thì có khi mãi mãi cũng không biết đến.

Giang Tinh Dự nghe vậy, đã hiểu ra. Anh nhìn quanh, rồi nhân lúc mọi người đứng cách xa, khẽ tiến đến gần Ngôn Bạch Xuyên, hạ giọng:

"Đội trưởng, lần sau đừng nhận nhầm người nữa nhé."

Bị nhắc đến chuyện xấu hổ trước mặt bao người, Ngôn Bạch Xuyên không tiện phản bác. Cậu lấy điện thoại ra, gõ nhanh mấy dòng chữ.

[-]: Yên tâm đi, sau này sẽ không nhận nhầm nữa.

[-]: Giang Thần :D

Trịnh Kinh nhìn thấy bầu không khí có chút vi diệu, nhanh trí lên tiếng:

"Đói rồi thì gọi đồ ăn khuya đi, ăn no còn tập luyện tiếp."

Lão Kỷ nghiêm mặt:

"Tổ huấn luyện đã lên kế hoạch và chiến thuật mới cho các cậu rồi. Từ ngày mai bắt đầu luyện tập phối hợp, giờ đến giải mùa hè chỉ còn chưa đầy một tháng thôi."

Trịnh Kinh lập tức phấn khởi, mắt sáng rực:

"Có lấy được hợp đồng tài trợ mới hay không là trông cậy hết vào các cậu đấy! Nhớ mà làm tôi nở mày nở mặt nhé!"

Giải tán xong, Ngôn Bạch Xuyên cầm điện thoại lên gọi đồ ăn, chọn xong liền đưa điện thoại cho Giang Tinh Dự:

"Anh có muốn ăn gì không? Tôi mời."

"Vậy tôi ăn giống đội trưởng đi."

Giang Tinh Dự cười đáp.

Cách nói chuyện của Giang Tinh Dự quá mức tự nhiên, khiến Ngôn Bạch Xuyên có chút chịu không nổi. Cậu nhịn một lúc, cuối cùng nhỏ giọng:

"Anh... anh sau này đừng nói chuyện như thế nữa."

"Tôi sẽ hiểu lầm mất."

Giang Tinh Dự giả vờ không hiểu:

"Tôi nói chuyện thế nào?"

"Chính là... như vừa nãy ấy."

Ngôn Bạch Xuyên ngượng ngùng, mặt hơi đỏ:

"Anh nói chuyện đừng mập mờ như vậy, dễ khiến người khác hiểu lầm... mà như thế không tốt cho danh tiếng của anh đâu."

"Ồ? Hóa ra là Tiểu Bạch Xuyên đang lo cho tôi à?"

Giang Tinh Dự khẽ cười, ánh mắt đầy ý cười nhìn cậu.

"Không sao đâu, tôi vốn không để ý mấy chuyện danh tiếng này. Bọn họ thích đồn gì thì cứ để họ đồn thôi."

Nói xong, Giang Tinh Dự nghiêng đầu, hỏi lại:

"Còn cậu thì sao? Cậu có để ý không?"

Nếu An Thần có mặt ở đây, chắc chắn sẽ giơ ngón cái lên khen Giang Tinh Dự "cao tay".

Ngôn Bạch Xuyên thấy Giang Tinh Dự thản nhiên như thế, nếu giờ bảo mình để ý thì chẳng khác nào làm bộ làm tịch.

Cậu mím môi, khẽ đáp:

"Anh còn không để ý, tôi để ý gì chứ?"



Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã Truyện Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã Story Chương 30
10.0/10 từ 25 lượt.
loading...