Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã

Chương 19

122@-

Ngôn Bạch Xuyên nhìn chằm chằm vào dòng tin nhắn "Nói chuyện xong chưa?" mà ngẩn người suốt một lúc lâu. Vừa rồi cậu chỉ nói rằng mình có việc cần xử lý, chứ không giải thích thêm bất cứ điều gì.


Thế mà đối phương lại hỏi cậu đã nói chuyện xong chưa? Câu này nghe có vẻ như đã khẳng định biết cậu đang làm gì...


Trong lòng Ngôn Bạch Xuyên dâng lên một dự cảm mơ hồ, không kìm được mà hỏi:


[-]: Cậu... biết thân phận của tôi rồi?


Trước đây, khi chơi xếp hạng trên sóng livestream, Ngôn Bạch Xuyên luôn dùng tài khoản phụ. Những người có ID kết bạn với cậu cũng chỉ là tài khoản phụ, hoàn toàn không có bất cứ dấu hiệu nào liên quan đến chiến đội.


Vì không muốn nóng vội mà bại lộ, cậu vẫn chưa tiết lộ quá nhiều thông tin, theo lý mà nói, đối phương không thể biết được tài khoản game này là của ai.


Nhưng bây giờ, người kia lại hỏi như vậy... có lẽ đã biết thân phận của cậu rồi, thậm chí còn đang xem livestream của cậu nữa...


Bên kia, Giang Tinh Dự biết mình đã lỡ lời, nhưng cũng không vòng vo che giấu, mà thẳng thắn thừa nhận.


[..]:Đúng vậy, tôi đang xem livestream của cậu.


Cũng chính vì vậy mà Giang Tinh Dự mới biết vừa nãy Ngôn Bạch Xuyên bị đồng đội gọi đi. Do đợi lâu quá mà sốt ruột, anh mới không nhịn được mà nhắn tin hỏi, vô tình để lộ chuyện này.


Nhưng cũng chẳng sao cả.


Ngôn Bạch Xuyên thấy đối phương thành thật như vậy thì cũng không nói gì thêm. Lúc này cậu vẫn đang livestream, không thể rời đi quá lâu.


Cậu trở lại chỗ ngồi trước màn hình, khung chat trên livestream đang chạy nhanh đến mức hoa cả mắt. Thế nhưng ID kia vẫn chưa rời đi, vẫn còn trong phòng đội của cậu.


[Đáng yêu quá]: Mở trận chưa?


[Tinh]: OK


Hai người thực lực ngang nhau, phối hợp ăn ý, liên tục đánh mấy trận xếp hạng mà không thua ván nào. Chiến lực của [Bất Tri Hỏa Vũ] bên Ngôn Bạch Xuyên cũng đã đạt tối đa. Sau khi trả lời vài câu cho người xem trên livestream, cậu liền tắt sóng.


Sau khi kết thúc buổi phát sóng, Ngôn Bạch Xuyên suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cũng mở khung chat với người kia, gửi đi câu hỏi mà cậu vẫn luôn muốn hỏi nhưng chưa từng nói ra.


[-]: Nếu cậu đã biết tôi là Pink, vậy chắc cũng biết đội TAC của chúng tôi hiện tại vẫn còn thiếu một vị trí đi rừng. Cậu có từng nghĩ đến việc trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp không?


Tin nhắn gửi đi, nhưng cậu không nhận được phản hồi ngay lập tức.


Mãi đến tối, Ngôn Bạch Xuyên mới nhận được một tin tức khác.


"Ê, vừa hay đang định gọi em, không ngờ em đã tắt livestream rồi."


Trịnh Kinh cầm theo một tập hồ sơ, nhìn Ngôn Bạch Xuyên:


"Chuyện em nhờ anh điều tra có kết quả rồi, tiện thể mở cuộc họp luôn."



Mọi người nhanh chóng tập hợp trong phòng họp. Khổng Phong là người cuối cùng bước vào. Trịnh Kinh thấy cậu ta đến thì đặt vài tờ giấy từ trong tập hồ sơ lên bàn.


"Dạo gần đây đúng là có người đang cố tình gây chuyện. Đội kỹ thuật đã kiểm tra các tài khoản nhảy vào livestream của Tiểu Phong để gây rối. Chúng đều là những tài khoản mới theo dõi không lâu, thậm chí có cái vừa mới đăng ký."


Khổng Phong nhìn chằm chằm vào những trang giấy trên bàn, hai tay siết chặt.


"Dựa vào đâu? Dựa vào đâu mà tôi đã cố gắng đến vậy, các người lại nói là giả?"


Trịnh Kinh biết cậu ta khó chịu, liền an ủi:


"Tiểu Phong, đừng quá để tâm. Chỉ là một chút lưu lượng tạo sóng gió thôi mà? Sau này chỉ cần cậu thi đấu tốt, giành chức vô địch, fan tự nhiên sẽ kéo đến."


"Chăm chỉ luyện tập đi, cố gắng thể hiện thật tốt trong giải mùa hè. Mấy ngày này, cứ tập trung vào huấn luyện."


Lão Kỷ cũng lên tiếng động viên:


"Đừng vì những tổn thất bề ngoài mà buồn bã. Cái gì là của cậu, cuối cùng vẫn là của cậu. Còn cái không phải của cậu, dù có nắm chặt đến đâu, cũng chỉ là công dã tràng mà thôi."


Khổng Phong mắt đỏ hoe, những gì cần nói thì Ngôn Bạch Xuyên – với tư cách đội trưởng đã nói hết, phần còn lại chỉ có thể dựa vào chính cậu ta mà thôi.


"Tiểu Phong, đừng buồn, chẳng phải chỉ là một đám tài khoản chuyên tạo sóng gió thôi sao?"


Tạ Dụ vỗ vai cậu ta:


"Đến lúc đó, chúng ta đánh đội hình năm người, chắc chắn còn hot hơn bây giờ."


Trịnh Kinh sơ lược lại kết quả điều tra, đồng thời dặn mọi người tạm thời đừng mở livestream, trước mắt tập trung vào huấn luyện là quan trọng nhất.


Lão Kỷ cũng lớn giọng, chỉ ra từng lỗi sai trong những buổi luyện tập gần đây, yêu cầu cả đội nghiêm túc rèn luyện.


Tâm trạng Khổng Phong cả buổi tối đều không tốt, thao tác liên tục mắc lỗi. Cuối cùng, Ngôn Bạch Xuyên không nhịn được nữa:


"Tiểu Phong, cậu đi nghỉ ngơi trước đi. Sau này luyện tập thì điều chỉnh lại cảm xúc."


Một tuyển thủ chuyên nghiệp phải có tâm lý vững vàng, phải chấp nhận những lần thất bại trong thi đấu. Thế nhưng Khổng Phong lại để tâm trạng bị ảnh hưởng bởi chuyện lưu lượng, khiến cậu ta mắc lỗi liên tục trong buổi huấn luyện của cả năm người, làm mất thời gian của mọi người.


Ngôn Bạch Xuyên luôn cho rằng, tuyển thủ chuyên nghiệp sinh ra là để thi đấu, mục tiêu của họ là trận đấu, chứ không phải mấy con số trên mạng.


Khổng Phong mới tiếp quản vị trí đi rừng của đội 1 chưa lâu, Ngôn Bạch Xuyên cũng không muốn nói nặng lời, chỉ có thể bảo cậu ta nghỉ ngơi trước, điều chỉnh tâm trạng rồi mới tiếp tục.


Khổng Phong sững người, tay hơi lệch đi, chiêu cuối lệch hướng hoàn toàn. Ba người còn lại cũng không nhịn được mà quay sang nhìn cậu ta.


Cảm nhận được ánh mắt của đồng đội, cậu ta cúi đầu:


"Xin lỗi..."


Dứt lời, cậu ta vội vã rời khỏi phòng huấn luyện.



Lục Viễn nhìn theo bóng lưng cậu ta, lo lắng:


"Hôm nay cậu ta không ổn lắm, liệu có xảy ra chuyện gì không?"


Lê Hạ bĩu môi:


"Tâm trạng tệ thì tự tiêu hóa đi, ngay cả chút chịu đựng này cũng không có, sau này còn đánh giải thế nào?"


"Đội trưởng đã là người dễ tính lắm rồi. Cậu ta vì tâm trạng cá nhân mà làm mất cả buổi huấn luyện của chúng ta, tôi còn nhịn không dám nói gì đấy."


Tạ Dụ cũng có chút lo lắng:


"Không thể nói vậy được, dù sao chúng ta cũng là đồng đội. Tiểu Phong chỉ là tâm lý chưa đủ vững mà thôi."


"Em tưởng chị đang nhắm vào cậu ta à?"


Lê Hạ hừ một tiếng:


"Có vài điều chị đã nhịn lâu rồi không nói, em có biết người hỗ trợ nữ trong đội của Khổng Phong vừa rồi là ai không?"


"Không phải là hỗ trợ của đội khác sao? Sao lại thành nữ rồi?"


Lục Viễn nhìn Lê Hạ với vẻ khó hiểu, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.


Lê Hạ khoanh tay trước ngực:


"Cô gái đó là Tiêu Tiêu của đội Phong Mị. Khi chơi với Khổng Phong, cô ta dùng tài khoản phụ, nên không ai nhận ra."


Tạ Dụ hỏi lại:


"Phong Mị, đội trước đây muốn ký hợp đồng với Tiểu Phong à? Sao cậu ta lại quen hỗ trợ của đội Phong Mị?"


"Phong Mị? Là đội nào?"


Khi họ bàn về chuyện này, Lục Viễn không có mặt, sau khi Khổng Phong quyết định ở lại TAC, mọi người đều không nhắc đến chuyện này nữa. Lục Viễn mãi đến lúc này mới biết.


"Đó là một câu lạc bộ."


Ngôn Bạch Xuyên ngắn gọn, nhìn Lê Hạ:


"Chị tiếp tục đi, còn chuyện này chị biết từ đâu vậy?"


Cậu hiểu việc con gái thích lướt web, nhưng chuyện này không giống như những chuyện khác. Ngôn Bạch Xuyên rất tò mò không biết Lê Hạ đã biết được những thông tin này như thế nào.


"Biết à..."


Lê Hạ ngập ngừng:



"Đó là giọng của Khổng Phong. Khi chị thấy có người ở ban công, chị quay lại phòng luôn, nên cậu ta không biết."


Lê Hạ tiếp tục:


"Sau khi vào phòng, chị lên mạng kiểm tra thì phát hiện SP của đội Phong Mị quả thật tên là Tiêu Tiêu. Hơn nữa, gần đây Khổng Phong cũng hay chơi đôi với một SP từ đội nào đó."


"Vậy chẳng lẽ là đội Phong Mị thuê người vào livestream để tạo sóng gió sao?"


Lục Viễn dựa vào thông tin hiện có, mạnh dạn đoán.


"Chắc có khả năng."


Ngôn Bạch Xuyên trầm giọng:


"Nhưng chuyện này tạm thời giữ bí mật, Tiểu Phong hiện trạng không tốt rồi, đừng làm cậu ta kích động thêm."


Ngôn Bạch Xuyên vừa lấy điện thoại ra khỏi túi quần thì nó rung lên. Cậu mở điện thoại, nhận thấy tin nhắn mình gửi đã được hồi đáp.


Đối phương không trả lời trực tiếp câu hỏi của cậu mà lại hỏi ngược lại một câu khiến người ta phải suy ngẫm.


[..]: Trước khi tìm tôi, cậu đã tìm người khác chưa?


Ngôn Bạch Xuyên hơi chững lại, ngoài anh ra, thực sự cậu còn đã tìm một người khác, nhưng đã tìm nhiều lần mà không có kết quả.


Vì là người chủ động mời đối phương, cậu phải thẳng thắn, vậy nên Ngôn Bạch Xuyên quyết định nói sự thật.


[-]: Có, ngoài cậu tôi còn tìm một người nữa.


[..]: Người đó từ chối cậu sao?


[-]: Ừ.


[-]: Anh ấy có thể sẽ gia nhập một đội khác mạnh hơn, đãi ngộ cũng tốt hơn, tôi cũng không muốn ép người.


Ngón tay của Giang Tinh Dự dừng lại một chút, rồi mới nhắn lại:


[..]: Vậy anh ta thế nào?


Chủ đề dần chuyển hướng, Ngôn Bạch Xuyên không hề nhận ra, vẫn trả lời thẳng thắn như bình thường.


[-]:Ban đầu anh ấy khá nóng tính, nhưng sau một thời gian thì thấy cũng ổn, chỉ là ấn tượng lớn nhất mà người khác có về anh ấy là rất lạnh lùng.


Cũng ổn? Giang Tinh Dự nhìn chữ "cũng ổn" này mà ngẩn người một lúc, nghiến răng rồi tiếp tục hỏi.


[..]: Vậy anh ta có để lại ấn tượng sâu sắc gì cho cậu không?


[-]: Lần thứ hai tôi tìm anh ấy thì anh ấy làm tôi bị thương mất một chân, phải 1 tuần mới đi lại bình thường được.



[-]: Có thể coi là ấn tượng sâu sắc không nhỉ?


Có lẽ đây là điều khiến Ngôn Bạch Xuyên nhớ mãi, vì sau khi bị thương, nơi cậu ở nhiều nhất chính là phòng huấn luyện, ngày nào cũng luyện tập trước máy tính.


Giang Tinh Dự: "..."


Đúng là trẻ con thật sự hay nhớ lâu!


[..]: Lời mời của cậu hơi đột ngột, để tôi suy nghĩ vài ngày rồi sẽ trả lời.


[-]: Ừ, về đãi ngộ phải đến căn cứ gặp mặt, sau đó còn có một loạt các bài kiểm tra.


Có những người sinh ra đã phù hợp với việc thi đấu chuyên nghiệp, còn một số chỉ chơi game giỏi nhưng không thích hợp để theo nghề này, nên không thể thiếu các bài kiểm tra chuyên môn.


[..]: Hiểu rồi.


"Vẫn còn ở đây à, anh có việc gấp phải nói với các cậu..."


Trịnh Kinh vội vã chạy vào phòng luyện tập, thở hổn hển nói:


"Vừa nãy ông chủ của nhà tài trợ gọi cho anh, nói là tối mai có một buổi tụ tập, yêu cầu chúng ta nhất định phải tham gia."


"Địa điểm là một nhà hàng sang trọng."


Trịnh Kinh vẻ mặt nặng nề:


"Mặc dù trước đây chúng ta cũng đã từng ăn cùng nhau, nhưng lần này đột ngột quá, hơn nữa bây giờ đã muộn như vậy, sao không thể để ngày mai nói chuyện?"


Nghe xong lời của Trịnh Kinh, không khí trong phòng lập tức trở nên ngượng ngùng, khuôn mặt mọi người đều trở nên nặng nề, có cảm giác như sắp xảy ra chuyện không hay.


Trịnh Kinh suy nghĩ một chút rồi nói:


"Hay để anh từ chối đi, anh bảo là các cậu đang tập luyện căng thẳng, sau khi mùa giải mùa hè kết thúc chúng ta lại gặp?"


Ngôn Bạch Xuyên nhíu mày:


"Không cần, chuyện gì đến sẽ đến, trốn không thoát, chi bằng đối mặt thẳng thắn."


Lão Kỷ vừa bước vào phòng luyện tập đã nghe thấy câu này, gật đầu khen ngợi:


"Đúng vậy, chúng ta không thể mất đi khí phách, dù chưa biết chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng dù là kết quả tồi tệ nhất thì chúng ta cũng đã chuẩn bị sẵn sàng rồi."


Ngay từ khi biết nhà tài trợ có khả năng sẽ rút lui, tất cả mọi người đã bày tỏ quan điểm, vì vậy họ đã sẵn sàng đón nhận mọi tình huống xấu nhất.


Ngôn Bạch Xuyên cả đêm trằn trọc không ngủ, cho đến tối hôm sau, trên đường đến nhà hàng, khi cậu vẫn đang mang tâm trạng không tốt thì nhận được tin nhắn hồi âm tốt nhất trong những ngày gần đây.


[..]: Tôi đã nghĩ kỹ rồi, tôi sẵn sàng gia nhập TAC.


[..]: Vậy làm phần thưởng cho đồng đội mới, cậu có thể đến đón tôi không?


Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã Truyện Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã Story Chương 19
10.0/10 từ 25 lượt.
loading...