Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã
Chương 17
131@-
"Xa quá, nhìn không rõ gì hết!"
Lục Viễn nhìn hai người ở phía xa, kinh ngạc nói:
"Đội trưởng vừa nãy... có phải đang nói tạm biệt với gã đàn ông kia không?"
"Tiểu Bạch Xuyên bị người ta dụ dỗ từ bao giờ vậy? Mấy người có biết không?"
Trịnh Kinh nghi hoặc nhìn quanh, những người khác đều lắc đầu.
"Em ấy không phải bị lừa rồi chứ? Bây giờ mấy kẻ tra nam tra nữ thích nhất là đùa giỡn tình cảm của người khác."
Trịnh Kinh lo lắng sốt ruột:
"Tiểu Bạch Xuyên đang ở cái tuổi bồng bột, làm việc dễ kích động, chắc chắn không lường được hậu quả."
Tạ Dụ thì chẳng có vẻ gì là hoảng hốt:
"Ai dám lừa đội trưởng chứ? Với cái tính khí đó của em ấy, muốn chết à?!"
Nói xong, Tạ Dụ liếc sang Lê Hạ đang trầm tư bên cạnh, hỏi:
"Sao thế Hạ Hạ? Nghĩ gì à?"
"Không phải."
Lê Hạ nheo mắt, nhìn về phía bóng dáng mờ nhạt ở xa, lẩm bẩm:
"Mọi người có thấy người đưa đội trưởng về... trông hơi quen không?"
"Hả? Không thể nào!"
Lục Viễn nghe vậy, lại nhìn thêm vài lần:
"Mặt mũi còn chẳng thấy rõ, Hạ Hạ, sao cậu nhìn ra quen được?"
Thật sự là không thấy rõ. Lê Hạ định giơ điện thoại lên chụp rồi phóng to xem, nhưng còn chưa kịp làm gì, người đàn ông kia đã xoay người lên xe rời đi.
Ngôn Bạch Xuyên đứng ngay trước mặt bọn họ, nheo mắt cười:
"Mấy người đứng tụ tập ở đây làm gì thế? Chơi trốn tìm à?"
Cả nhóm giật nảy mình, lập tức thu ánh mắt về. Trịnh Kinh vội nói:
"Tiểu Bạch Xuyên, để anh giải thích đã."
Ngôn Bạch Xuyên nhận ra ánh mắt lảng tránh của họ, hỏi:
"Giải thích gì?"
Đã bị phát hiện rồi, Trịnh Kinh cũng chẳng che giấu nữa, nói thẳng:
"Đương nhiên là chuyện em yêu đương rồi! Nghe anh nói này, mấy chàng trai trẻ như em rất dễ bị cảm xúc chi phối, không biết bên ngoài nguy hiểm thế nào đâu."
Sợ cậu không tin, Trịnh Kinh còn lấy ví dụ về một đội tuyển khác...
"Năm ngoái có một tuyển thủ chuyên nghiệp của đội tuyển khác mê mẩn một nữ streamer, trong một tháng tiêu hơn 100 vạn tệ cho cô ta. Kết quả là cô nàng phủi tay bỏ đi, còn cậu ta thì đau khổ đến mức tự nhốt mình suốt 1 tháng."
"Không phải con gái."
Lê Hạ nhắc:
"Là con trai."
"Ồ, con trai cũng vậy thôi, thế nên em không thể để bị lừa được."
Trịnh Kinh nghiêm túc nói, đầy quan tâm:
"Nếu thật sự muốn yêu đương, ít nhất cũng phải để bọn anh kiểm tra giúp em chứ?"
Nói đến đây, Trịnh Kinh có phần gấp gáp:
"Vậy rốt cuộc bạn trai em là ai? Nếu là người trong giới, bọn anh có thể giúp em tìm hiểu xem nhân phẩm anh ta thế nào, tiện thể xem thử có phốt gì không."
"Đúng đó!"
Lục Viễn hưởng ứng:
"Thời gian của em phần lớn là dành cho luyện tập, chắc cũng mới quen đối phương chưa lâu."
Tạ Dụ tiếp lời:
"Vậy mà chỉ trong thời gian ngắn đã khiến em mê mẩn, chắc chắn là cao thủ, hơn nữa còn là cáo già tình trường. Em tuyệt đối đừng để bị lừa đấy."
Mấy lời này đúng là loạn hết cả lên!
"Không cần các anh bận tâm."
Ngôn Bạch Xuyên không chịu nổi nữa, nhấn từng chữ một:
"Em, Ngôn Bạch Xuyên, độc thân, hoàn toàn không có bạn trai nào hết."
Cậu khẳng định:
"Cho dù có, em cũng không thể bị lừa."
Trịnh Kinh nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cậu, sửng sốt:
"Thật sự không có hả?! Vậy tại sao phòng livestream của em lại như thế? Còn hôm nay em đi đâu mà về muộn vậy?"
"Bạn em bị sốt, em qua thăm anh ấy, tiện mua thuốc giúp, sau đó anh ấy mời em một bữa."
Ngôn Bạch Xuyên nói rất thản nhiên, không hề có ý che giấu:
"Thật sự chẳng có gì to tát cả. Mấy người còn lạ gì đám fan trong phòng livestream của em nữa?"
"Làm anh sợ chết khiếp, cứ tưởng em thật sự yêu đương rồi chứ."
Tạ Dụ vỗ ngực:
"Em không biết anh sốc thế nào khi nhìn thấy livestream của em đâu."
Tất nhiên là sốc, ngay cả Ngôn Bạch Xuyên còn hoảng hồn, làm sao mà không sốc cho được?
"Vậy thì tốt, vậy thì tốt."
Trịnh Kinh cuối cùng cũng yên tâm.
Ngôn Bạch Xuyên là trụ cột duy nhất của TAC, sao có thể dễ dàng bị người khác dắt đi được? Huống hồ còn chưa biết nhân phẩm đối phương thế nào, phải có anh ấy kiểm duyệt mới an tâm.
Ngôn Bạch Xuyên vào phòng nghỉ, điện thoại rung lên vài lần, kẻ gây họa – An Thần – lập tức tự tìm đến cửa.
[An Thần]: Pink, xin lỗi nhé, tôi không cố ý làm loạn đâu.
[An Thần]: Lúc tôi tặng quà cho cậu, không thấy cậu đâu, chỉ có một con rùa trong khung hình, nên mới bảo cậu đổi góc quay một chút.
[An Thần]: Tôi cũng không ngờ fan của cậu lại dữ dội như vậy, mới có một tiếng thôi mà bình luận của tôi đã bị spam đến nát bét, ai cũng hỏi có chuyện gì xảy ra.
[An Thần]: Có chuyện gì xảy ra à? Đó là chuyện riêng của các cậu, tôi nào dám nói linh tinh.
[-]: Cũng tự giác đấy nhỉ?
[-]: Nếu không phải tại anh, đã chẳng có chuyện này rồi. Anh không lo luyện tập, rảnh quá đi spam livestream làm gì?
[-]: Anh có biết tôi vừa có thêm một ông "bạn trai" không? Anh có biết bình luận trong kênh của tôi toàn là gì không? Anh có biết mấy cái truyện chế kia bạo đến mức nào không?
Nghĩ đến mấy cái fanfic đó, Ngôn Bạch Xuyên lập tức đỏ mặt, tim đập thình thịch, đúng là mất hết thể diện.
An Thần vừa thấy hai chữ "bạo đến mức nào", mắt lập tức sáng rỡ. Còn có chuyện tốt như vậy sao??
[An Thần]: Pink, lần này tôi sai rồi, coi như tôi nợ cậu một ân tình.
[An Thần]: Tôi còn phải đánh trận tập huấn nữa, huấn luyện viên đang giục rồi, tôi lượn trước đây!
An Thần gửi xong tin nhắn cuối cùng, không thèm quan tâm Ngôn Bạch Xuyên đã gửi gì, lập tức thoát ra khỏi giao diện chat nhanh nhất có thể, chuyển sang Weibo và đổi sang tài khoản phụ của mình, lén lút vào phần bình luận trên Weibo của Ngôn Bạch Xuyên.
Ngôn Bạch Xuyên không thể làm gì khác, phần bình luận đã bị fan của cậu "chôn vùi" hoàn toàn, bây giờ có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không thể giải thích được. Cuối cùng, cậu chỉ biết đi tìm Trịnh Kinh:
"Anh Trịnh, anh tài giỏi như vậy, có thể mua một đợt thủy quân để lấp đầy phần bình luận này không?"
Ngôn Bạch Xuyên tức giận nghiến răng:
"Em sống đến giờ vẫn chưa yêu ai mà! Bây giờ bị fan làm cho như thật thế này, làm mất hết thể diện của em!"
"Không được."
Trịnh Kinh lén lút thoát khỏi Weibo, hạ giọng:
"Tiểu Bạch Xuyên, em nghĩ mà xem, fan của em dữ dội như vậy, nếu em thật sự vào lúc này thuê thủy quân lấp đầy phần bình luận, họ sẽ nghĩ gì?"
Trịnh Kinh nhìn Ngôn Bạch Xuyên, phân tích cực kỳ sắc bén:
"Giải thích lúc này chỉ khiến họ nghĩ em đang cảm thấy có tội, dù sao thì chuyện này cũng không có gì nghiêm trọng, một thời gian nữa sẽ tự khắc qua thôi."
Ngôn Bạch Xuyên cảm thấy có lý:
"Vậy thì cứ để vậy đi, chờ nó tự qua đi."
Nhưng thời gian tiếp theo, Ngôn Bạch Xuyên quả thật rất khó chịu, phần bình luận trên Weibo ngập tràn những fanfic mà không thể xóa hết được...
Trong thời gian ngắn, Ngôn Bạch Xuyên vẫn không thể bình tĩnh lại được, cậu quay lại phòng luyện tập, mở máy tính, đeo tai nghe, lao vào Vương Giả giết chóc khắp nơi.
Tạ Dụ đi lấy nước ở máy nước, khi đi qua vị trí của Ngôn Bạch Xuyên, thấy cậu đang "máu me" trong game.
Tạ Dụ nhìn mà toát mồ hôi lạnh, quá đáng sợ!
Chơi xong mấy ván game, Ngôn Bạch Xuyên tháo tai nghe ra, thở dài một hơi, tâm trạng cũng khá lên một chút.
"Cảm ơn Phong Phong Siêu Soái gửi quà."
"Cảm ơn Phong Phong Đệ Nhất Đi Rừng gửi quà."
"Cảm ơn Mê Phong Phong Nhất gửi hoa biển."
"Cảm ơn mọi người đã tặng quà!"
Khổng Phong hét đến khô cả cổ, Ngôn Bạch Xuyên nhìn một lúc, rồi hỏi Tạ Dụ:
"Tiểu Phong livestream tốt đấy nhỉ, em cứ tưởng cậu ấy sẽ phải mất một thời gian để làm quen, ai ngờ lại ổn như vậy?"
"Ừ, cũng tốt đấy. Mấy ngày gần đây hình như cậu ấy hẹn một SP của đội tuyển nào đó, hai người đang cùng nhau leo rank."
Tạ Dụ thở dài, ghen tị nói:
"Nhiệt độ của cậu ấy giờ gần đuổi kịp anh rồi, thật là ghen tị. Anh đã phải vật lộn bao nhiêu năm mới có được vị trí như bây giờ."
Nói đến đây, Tạ Dụ chợt nhớ ra gì đó, mở livestream của Khổng Phong:
"Chỉ là gần đây phần bình luận của cậu ấy có nhiều thứ kỳ lạ, mặc dù không phải chuyện lớn nhưng anh vẫn cảm thấy hơi kỳ."
Ngôn Bạch Xuyên cầm lấy điện thoại của Tạ Dụ nhìn một lúc, chỉ vài giây sau đã hiểu những gì Tạ Dụ gọi là bình luận kỳ lạ.
[Đi rừng của Phong Phong quá đỉnh, quá đẹp trai aaaa!!!]
[Anh Phong quá tuyệt vời, lại kéo cả đội bay lên rồi!!]
[Khổng Phong đã ở đội TAC lâu như vậy, cuối cùng cũng lên được vị trí đi rừng đội một, mừng cho cậu ấy!!]
[Tôi thấy Khổng Phong chơi rất tốt, chẳng cần phải làm dự bị, hoàn toàn có thể trở thành đi rừng chính của đội 1!!]
Bình luận này vừa được đăng, lập tức có fan của TAC xuất hiện để giải thích.
[Các bạn đừng nghĩ vậy nhé, Phong Phong vẫn đang trong quá trình phát triển rất nhanh, nhưng còn một khoảng cách với vị trí đi rừng chính của đội 1, chúng ta không thể vội vàng được!!]
[Đừng nói linh tinh nữa được không??]
[Trước đây Pink chẳng phải cũng là tân binh sao, đội 1 thiếu vị trí mid cậu ấy liền thay thế, sau đó Lý Cảnh ra đi. Bây giờ cậu ấy không phải đã trở thành đội trưởng rồi sao?? Tại sao Pink có thể, còn Khổng Phong lại không thể??]
Ngôn Bạch Xuyên thấy những cuộc tranh cãi này, nhíu mày. Có fan là chuyện tốt, cậu cũng mong các đồng đội của mình đều làm tốt, nhưng rõ ràng có người đang cố gắng "dẫn dắt" câu chuyện trong phần bình luận này.
Có người đang cố tình dẫn dắt dư luận về việc lên đội 1 làm đi rừng của TAC, nếu chỉ là một vài fan không hiểu thì còn có thể giải thích, nhưng fan thực sự của TAC chắc chắn sẽ nhận ra lợi và hại, làm sao có thể vì chuyện này mà cãi nhau được?
"Em nghi ngờ có người đang cố gắng tạo sóng, bảo Khổng Phong mấy hôm nay đừng livestream nữa, em sẽ nói với anh Trịnh, bảo anh ấy đi kiểm tra thử."
Ngôn Bạch Xuyên phân tích rất có lý:
"Khổng Phong quả thật chơi rất tốt ở các trận đấu cao, nhưng khi thi đấu với các đội chuyên nghiệp thì khuyết điểm sẽ lộ rõ."
"Không thể nào?"
Tạ Dụ hơi ngẩn ra:
"Ngoài hơi kỳ lạ một chút, anh thấy Tiểu Phong gần đây cũng bình thường, chẳng có gì đặc biệt, mỗi ngày chỉ livestream và giao lưu với fan, fan vui thì gửi thêm quà thôi mà."
"Hy vọng là em lo xa."
Ngôn Bạch Xuyên với tính cách nhạy cảm vẫn cảm thấy có điều gì đó không ổn, nên vẫn quyết định để Trịnh Kinh đi kiểm tra, phòng tránh trước là tốt nhất.
Cùng lúc đó, An Thần nhìn những fanfic giữa Ngôn Bạch Xuyên và Giang Tinh Dự mà toát mồ hôi lạnh, vội vã gửi tin nhắn xin lỗi Giang Tinh Dự.
[An Thần]: Anh em, tôi xin lỗi, hy vọng cậu đừng giận, tôi thật sự không cố ý QAQ.
[An Thần]: Tôi biết cậu chắc chắn rất tức giận, nhưng hãy nghĩ theo hướng tích cực, fan của bọn họ chỉ biết chuyện này là chuyện sớm muộn, tình huống hiện giờ chỉ là bão đến sớm thôi!
[Tinh]: Nói tiếng người đi.
Không thể nào? Giang Tinh Dự còn chưa biết sao?
An Thần ngay lập tức gửi cho Giang Tinh Dự các ảnh chụp màn hình từ fanfic của Ngôn Bạch Xuyên và các bình luận trong chat, và giải thích.
[An Thần]: Tất cả những thứ này đều là từ phần bình luận trên Weibo của Pink, fan của cậu ấy đang đẩy mạnh mối quan hệ CP giữa hai người, có vẻ như đã xác định hai người là một đôi rồi.
Hai người trước đây cùng đội trong một đội tuyển, An Thần luôn biết rằng Giang Tinh Dự ghét nhất việc bị gán ghép CP với người khác, đặc biệt là khi đó là chuyện giả tạo, Giang Tinh Dự sẽ không nương tay.
Nếu có thể nói rõ ràng, Giang Tinh Dự sẽ trực tiếp đăng bài trên Weibo để giải thích, còn nếu không thể giải thích được, thì Giang Tinh Dự sẽ rất thẳng thắn mở livestream để làm rõ chuyện này.
Vì vậy, An Thần chờ đợi, đợi đến tận 10 phút mà vẫn không nhận được tin nhắn từ Giang Tinh Dự, không khỏi cảm thấy lo lắng.
[An Thần]: Fan của Pink quá hung dữ rồi, lại còn có cả tài ăn nói nữa, bình luận trong phần chat đầy ắp fanfic của 2 cậu, tôi chỉ muốn nhắc nhở cậu, đừng vào chủ đề Weibo của Pink hay phần bình luận, tôi sợ cậu chịu không nổi đâu.
[An Thần]: Nếu cần, tôi có số điện thoại của luật sư, có thể mời công ty PR tốt nhất, chỉ vài phút là có thể giải quyết xong chuyện này.
An Thần hiểu Giang Tinh Dự, nghĩ rằng anh sẽ đồng ý ngay, nên đã sao chép số điện thoại của luật sư và chuẩn bị gửi đi, nhưng bất ngờ là cửa sổ chat lại có tin nhắn mới.
Giang Tinh Dự khiến An Thần ngạc nhiên khi trả lời:
[Tinh]: Không cần, tôi sợ phiền.
An Thần: "???"
Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã
"Xa quá, nhìn không rõ gì hết!"
Lục Viễn nhìn hai người ở phía xa, kinh ngạc nói:
"Đội trưởng vừa nãy... có phải đang nói tạm biệt với gã đàn ông kia không?"
"Tiểu Bạch Xuyên bị người ta dụ dỗ từ bao giờ vậy? Mấy người có biết không?"
Trịnh Kinh nghi hoặc nhìn quanh, những người khác đều lắc đầu.
"Em ấy không phải bị lừa rồi chứ? Bây giờ mấy kẻ tra nam tra nữ thích nhất là đùa giỡn tình cảm của người khác."
Trịnh Kinh lo lắng sốt ruột:
"Tiểu Bạch Xuyên đang ở cái tuổi bồng bột, làm việc dễ kích động, chắc chắn không lường được hậu quả."
Tạ Dụ thì chẳng có vẻ gì là hoảng hốt:
"Ai dám lừa đội trưởng chứ? Với cái tính khí đó của em ấy, muốn chết à?!"
Nói xong, Tạ Dụ liếc sang Lê Hạ đang trầm tư bên cạnh, hỏi:
"Sao thế Hạ Hạ? Nghĩ gì à?"
"Không phải."
Lê Hạ nheo mắt, nhìn về phía bóng dáng mờ nhạt ở xa, lẩm bẩm:
"Mọi người có thấy người đưa đội trưởng về... trông hơi quen không?"
"Hả? Không thể nào!"
Lục Viễn nghe vậy, lại nhìn thêm vài lần:
"Mặt mũi còn chẳng thấy rõ, Hạ Hạ, sao cậu nhìn ra quen được?"
Thật sự là không thấy rõ. Lê Hạ định giơ điện thoại lên chụp rồi phóng to xem, nhưng còn chưa kịp làm gì, người đàn ông kia đã xoay người lên xe rời đi.
Ngôn Bạch Xuyên đứng ngay trước mặt bọn họ, nheo mắt cười:
"Mấy người đứng tụ tập ở đây làm gì thế? Chơi trốn tìm à?"
Cả nhóm giật nảy mình, lập tức thu ánh mắt về. Trịnh Kinh vội nói:
"Tiểu Bạch Xuyên, để anh giải thích đã."
Ngôn Bạch Xuyên nhận ra ánh mắt lảng tránh của họ, hỏi:
"Giải thích gì?"
Đã bị phát hiện rồi, Trịnh Kinh cũng chẳng che giấu nữa, nói thẳng:
"Đương nhiên là chuyện em yêu đương rồi! Nghe anh nói này, mấy chàng trai trẻ như em rất dễ bị cảm xúc chi phối, không biết bên ngoài nguy hiểm thế nào đâu."
Sợ cậu không tin, Trịnh Kinh còn lấy ví dụ về một đội tuyển khác...
"Năm ngoái có một tuyển thủ chuyên nghiệp của đội tuyển khác mê mẩn một nữ streamer, trong một tháng tiêu hơn 100 vạn tệ cho cô ta. Kết quả là cô nàng phủi tay bỏ đi, còn cậu ta thì đau khổ đến mức tự nhốt mình suốt 1 tháng."
"Không phải con gái."
Lê Hạ nhắc:
"Là con trai."
"Ồ, con trai cũng vậy thôi, thế nên em không thể để bị lừa được."
Trịnh Kinh nghiêm túc nói, đầy quan tâm:
"Nếu thật sự muốn yêu đương, ít nhất cũng phải để bọn anh kiểm tra giúp em chứ?"
Nói đến đây, Trịnh Kinh có phần gấp gáp:
"Vậy rốt cuộc bạn trai em là ai? Nếu là người trong giới, bọn anh có thể giúp em tìm hiểu xem nhân phẩm anh ta thế nào, tiện thể xem thử có phốt gì không."
"Đúng đó!"
Lục Viễn hưởng ứng:
"Thời gian của em phần lớn là dành cho luyện tập, chắc cũng mới quen đối phương chưa lâu."
Tạ Dụ tiếp lời:
"Vậy mà chỉ trong thời gian ngắn đã khiến em mê mẩn, chắc chắn là cao thủ, hơn nữa còn là cáo già tình trường. Em tuyệt đối đừng để bị lừa đấy."
Mấy lời này đúng là loạn hết cả lên!
"Không cần các anh bận tâm."
Ngôn Bạch Xuyên không chịu nổi nữa, nhấn từng chữ một:
"Em, Ngôn Bạch Xuyên, độc thân, hoàn toàn không có bạn trai nào hết."
Cậu khẳng định:
"Cho dù có, em cũng không thể bị lừa."
Trịnh Kinh nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cậu, sửng sốt:
"Thật sự không có hả?! Vậy tại sao phòng livestream của em lại như thế? Còn hôm nay em đi đâu mà về muộn vậy?"
"Bạn em bị sốt, em qua thăm anh ấy, tiện mua thuốc giúp, sau đó anh ấy mời em một bữa."
Ngôn Bạch Xuyên nói rất thản nhiên, không hề có ý che giấu:
"Thật sự chẳng có gì to tát cả. Mấy người còn lạ gì đám fan trong phòng livestream của em nữa?"
"Làm anh sợ chết khiếp, cứ tưởng em thật sự yêu đương rồi chứ."
Tạ Dụ vỗ ngực:
"Em không biết anh sốc thế nào khi nhìn thấy livestream của em đâu."
Tất nhiên là sốc, ngay cả Ngôn Bạch Xuyên còn hoảng hồn, làm sao mà không sốc cho được?
"Vậy thì tốt, vậy thì tốt."
Trịnh Kinh cuối cùng cũng yên tâm.
Ngôn Bạch Xuyên là trụ cột duy nhất của TAC, sao có thể dễ dàng bị người khác dắt đi được? Huống hồ còn chưa biết nhân phẩm đối phương thế nào, phải có anh ấy kiểm duyệt mới an tâm.
Ngôn Bạch Xuyên vào phòng nghỉ, điện thoại rung lên vài lần, kẻ gây họa – An Thần – lập tức tự tìm đến cửa.
[An Thần]: Pink, xin lỗi nhé, tôi không cố ý làm loạn đâu.
[An Thần]: Lúc tôi tặng quà cho cậu, không thấy cậu đâu, chỉ có một con rùa trong khung hình, nên mới bảo cậu đổi góc quay một chút.
[An Thần]: Tôi cũng không ngờ fan của cậu lại dữ dội như vậy, mới có một tiếng thôi mà bình luận của tôi đã bị spam đến nát bét, ai cũng hỏi có chuyện gì xảy ra.
[An Thần]: Có chuyện gì xảy ra à? Đó là chuyện riêng của các cậu, tôi nào dám nói linh tinh.
[-]: Cũng tự giác đấy nhỉ?
[-]: Nếu không phải tại anh, đã chẳng có chuyện này rồi. Anh không lo luyện tập, rảnh quá đi spam livestream làm gì?
[-]: Anh có biết tôi vừa có thêm một ông "bạn trai" không? Anh có biết bình luận trong kênh của tôi toàn là gì không? Anh có biết mấy cái truyện chế kia bạo đến mức nào không?
Nghĩ đến mấy cái fanfic đó, Ngôn Bạch Xuyên lập tức đỏ mặt, tim đập thình thịch, đúng là mất hết thể diện.
An Thần vừa thấy hai chữ "bạo đến mức nào", mắt lập tức sáng rỡ. Còn có chuyện tốt như vậy sao??
[An Thần]: Pink, lần này tôi sai rồi, coi như tôi nợ cậu một ân tình.
[An Thần]: Tôi còn phải đánh trận tập huấn nữa, huấn luyện viên đang giục rồi, tôi lượn trước đây!
An Thần gửi xong tin nhắn cuối cùng, không thèm quan tâm Ngôn Bạch Xuyên đã gửi gì, lập tức thoát ra khỏi giao diện chat nhanh nhất có thể, chuyển sang Weibo và đổi sang tài khoản phụ của mình, lén lút vào phần bình luận trên Weibo của Ngôn Bạch Xuyên.
Ngôn Bạch Xuyên không thể làm gì khác, phần bình luận đã bị fan của cậu "chôn vùi" hoàn toàn, bây giờ có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không thể giải thích được. Cuối cùng, cậu chỉ biết đi tìm Trịnh Kinh:
"Anh Trịnh, anh tài giỏi như vậy, có thể mua một đợt thủy quân để lấp đầy phần bình luận này không?"
Ngôn Bạch Xuyên tức giận nghiến răng:
"Em sống đến giờ vẫn chưa yêu ai mà! Bây giờ bị fan làm cho như thật thế này, làm mất hết thể diện của em!"
"Không được."
Trịnh Kinh lén lút thoát khỏi Weibo, hạ giọng:
"Tiểu Bạch Xuyên, em nghĩ mà xem, fan của em dữ dội như vậy, nếu em thật sự vào lúc này thuê thủy quân lấp đầy phần bình luận, họ sẽ nghĩ gì?"
Trịnh Kinh nhìn Ngôn Bạch Xuyên, phân tích cực kỳ sắc bén:
"Giải thích lúc này chỉ khiến họ nghĩ em đang cảm thấy có tội, dù sao thì chuyện này cũng không có gì nghiêm trọng, một thời gian nữa sẽ tự khắc qua thôi."
Ngôn Bạch Xuyên cảm thấy có lý:
"Vậy thì cứ để vậy đi, chờ nó tự qua đi."
Nhưng thời gian tiếp theo, Ngôn Bạch Xuyên quả thật rất khó chịu, phần bình luận trên Weibo ngập tràn những fanfic mà không thể xóa hết được...
Trong thời gian ngắn, Ngôn Bạch Xuyên vẫn không thể bình tĩnh lại được, cậu quay lại phòng luyện tập, mở máy tính, đeo tai nghe, lao vào Vương Giả giết chóc khắp nơi.
Tạ Dụ đi lấy nước ở máy nước, khi đi qua vị trí của Ngôn Bạch Xuyên, thấy cậu đang "máu me" trong game.
Tạ Dụ nhìn mà toát mồ hôi lạnh, quá đáng sợ!
Chơi xong mấy ván game, Ngôn Bạch Xuyên tháo tai nghe ra, thở dài một hơi, tâm trạng cũng khá lên một chút.
"Cảm ơn Phong Phong Siêu Soái gửi quà."
"Cảm ơn Phong Phong Đệ Nhất Đi Rừng gửi quà."
"Cảm ơn Mê Phong Phong Nhất gửi hoa biển."
"Cảm ơn mọi người đã tặng quà!"
Khổng Phong hét đến khô cả cổ, Ngôn Bạch Xuyên nhìn một lúc, rồi hỏi Tạ Dụ:
"Tiểu Phong livestream tốt đấy nhỉ, em cứ tưởng cậu ấy sẽ phải mất một thời gian để làm quen, ai ngờ lại ổn như vậy?"
"Ừ, cũng tốt đấy. Mấy ngày gần đây hình như cậu ấy hẹn một SP của đội tuyển nào đó, hai người đang cùng nhau leo rank."
Tạ Dụ thở dài, ghen tị nói:
"Nhiệt độ của cậu ấy giờ gần đuổi kịp anh rồi, thật là ghen tị. Anh đã phải vật lộn bao nhiêu năm mới có được vị trí như bây giờ."
Nói đến đây, Tạ Dụ chợt nhớ ra gì đó, mở livestream của Khổng Phong:
"Chỉ là gần đây phần bình luận của cậu ấy có nhiều thứ kỳ lạ, mặc dù không phải chuyện lớn nhưng anh vẫn cảm thấy hơi kỳ."
Ngôn Bạch Xuyên cầm lấy điện thoại của Tạ Dụ nhìn một lúc, chỉ vài giây sau đã hiểu những gì Tạ Dụ gọi là bình luận kỳ lạ.
[Đi rừng của Phong Phong quá đỉnh, quá đẹp trai aaaa!!!]
[Anh Phong quá tuyệt vời, lại kéo cả đội bay lên rồi!!]
[Khổng Phong đã ở đội TAC lâu như vậy, cuối cùng cũng lên được vị trí đi rừng đội một, mừng cho cậu ấy!!]
[Tôi thấy Khổng Phong chơi rất tốt, chẳng cần phải làm dự bị, hoàn toàn có thể trở thành đi rừng chính của đội 1!!]
Bình luận này vừa được đăng, lập tức có fan của TAC xuất hiện để giải thích.
[Các bạn đừng nghĩ vậy nhé, Phong Phong vẫn đang trong quá trình phát triển rất nhanh, nhưng còn một khoảng cách với vị trí đi rừng chính của đội 1, chúng ta không thể vội vàng được!!]
[Đừng nói linh tinh nữa được không??]
[Trước đây Pink chẳng phải cũng là tân binh sao, đội 1 thiếu vị trí mid cậu ấy liền thay thế, sau đó Lý Cảnh ra đi. Bây giờ cậu ấy không phải đã trở thành đội trưởng rồi sao?? Tại sao Pink có thể, còn Khổng Phong lại không thể??]
Ngôn Bạch Xuyên thấy những cuộc tranh cãi này, nhíu mày. Có fan là chuyện tốt, cậu cũng mong các đồng đội của mình đều làm tốt, nhưng rõ ràng có người đang cố gắng "dẫn dắt" câu chuyện trong phần bình luận này.
Có người đang cố tình dẫn dắt dư luận về việc lên đội 1 làm đi rừng của TAC, nếu chỉ là một vài fan không hiểu thì còn có thể giải thích, nhưng fan thực sự của TAC chắc chắn sẽ nhận ra lợi và hại, làm sao có thể vì chuyện này mà cãi nhau được?
"Em nghi ngờ có người đang cố gắng tạo sóng, bảo Khổng Phong mấy hôm nay đừng livestream nữa, em sẽ nói với anh Trịnh, bảo anh ấy đi kiểm tra thử."
Ngôn Bạch Xuyên phân tích rất có lý:
"Khổng Phong quả thật chơi rất tốt ở các trận đấu cao, nhưng khi thi đấu với các đội chuyên nghiệp thì khuyết điểm sẽ lộ rõ."
"Không thể nào?"
Tạ Dụ hơi ngẩn ra:
"Ngoài hơi kỳ lạ một chút, anh thấy Tiểu Phong gần đây cũng bình thường, chẳng có gì đặc biệt, mỗi ngày chỉ livestream và giao lưu với fan, fan vui thì gửi thêm quà thôi mà."
"Hy vọng là em lo xa."
Ngôn Bạch Xuyên với tính cách nhạy cảm vẫn cảm thấy có điều gì đó không ổn, nên vẫn quyết định để Trịnh Kinh đi kiểm tra, phòng tránh trước là tốt nhất.
Cùng lúc đó, An Thần nhìn những fanfic giữa Ngôn Bạch Xuyên và Giang Tinh Dự mà toát mồ hôi lạnh, vội vã gửi tin nhắn xin lỗi Giang Tinh Dự.
[An Thần]: Anh em, tôi xin lỗi, hy vọng cậu đừng giận, tôi thật sự không cố ý QAQ.
[An Thần]: Tôi biết cậu chắc chắn rất tức giận, nhưng hãy nghĩ theo hướng tích cực, fan của bọn họ chỉ biết chuyện này là chuyện sớm muộn, tình huống hiện giờ chỉ là bão đến sớm thôi!
[Tinh]: Nói tiếng người đi.
Không thể nào? Giang Tinh Dự còn chưa biết sao?
An Thần ngay lập tức gửi cho Giang Tinh Dự các ảnh chụp màn hình từ fanfic của Ngôn Bạch Xuyên và các bình luận trong chat, và giải thích.
[An Thần]: Tất cả những thứ này đều là từ phần bình luận trên Weibo của Pink, fan của cậu ấy đang đẩy mạnh mối quan hệ CP giữa hai người, có vẻ như đã xác định hai người là một đôi rồi.
Hai người trước đây cùng đội trong một đội tuyển, An Thần luôn biết rằng Giang Tinh Dự ghét nhất việc bị gán ghép CP với người khác, đặc biệt là khi đó là chuyện giả tạo, Giang Tinh Dự sẽ không nương tay.
Nếu có thể nói rõ ràng, Giang Tinh Dự sẽ trực tiếp đăng bài trên Weibo để giải thích, còn nếu không thể giải thích được, thì Giang Tinh Dự sẽ rất thẳng thắn mở livestream để làm rõ chuyện này.
Vì vậy, An Thần chờ đợi, đợi đến tận 10 phút mà vẫn không nhận được tin nhắn từ Giang Tinh Dự, không khỏi cảm thấy lo lắng.
[An Thần]: Fan của Pink quá hung dữ rồi, lại còn có cả tài ăn nói nữa, bình luận trong phần chat đầy ắp fanfic của 2 cậu, tôi chỉ muốn nhắc nhở cậu, đừng vào chủ đề Weibo của Pink hay phần bình luận, tôi sợ cậu chịu không nổi đâu.
[An Thần]: Nếu cần, tôi có số điện thoại của luật sư, có thể mời công ty PR tốt nhất, chỉ vài phút là có thể giải quyết xong chuyện này.
An Thần hiểu Giang Tinh Dự, nghĩ rằng anh sẽ đồng ý ngay, nên đã sao chép số điện thoại của luật sư và chuẩn bị gửi đi, nhưng bất ngờ là cửa sổ chat lại có tin nhắn mới.
Giang Tinh Dự khiến An Thần ngạc nhiên khi trả lời:
[Tinh]: Không cần, tôi sợ phiền.
An Thần: "???"
Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã
Đánh giá:
Truyện Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã
Story
Chương 17
10.0/10 từ 25 lượt.