Sau Khi Thế Thân Cuỗm Mất Tâm Ma Của Nhân Vật Chính
Chương 155: (Trung): Chuyện Gì Cũng Có Thể
229@-Giang Sở Dung nói xong, ba người còn lại cũng hơi thay đổi sắc mặt.
Vẫn là Kiếm Thần phản ứng nhanh nhất, ông nói: "Thanh Trần, con trả lời tin nhắn, bảo bọn họ không cần đến Kiếm Phái. Hãy đến Trục Vân Dã đợi chúng ta, người của chúng ta sẽ lên đường ngay lập tức."
Giang Sở Dung hiểu ý —— Kiếm Thần làm như vậy không chỉ tiết kiệm được thời gian đi đường của bọn họ, mà còn tránh được những bất trắc ảnh hưởng đến Kiếm Phái xảy ra trong khi trấn áp tàn hồn của Ba Tuần.
Thế là cậu trả lời tin nhắn lại ngay.
Lúc này Kiếm Thần lại lấy ra hai tấm lệnh bài, đưa cho Bạch Thần Băng và Giang Triều Sinh, rồi nói: "Các con cầm theo tín vật của ta, đi triệu tập tất cả cường giả trên cảnh giới Khuy Thiên ở trong môn phái, để lại hai người trấn giữ đại trận của môn phái, tất cả những người còn lại đều khởi hành đến Trục Vân Dã."
Bạch Thần Băng và Giang Triều Sinh lập tức nhận lệnh rời đi.
Còn Giang Sở Dung sau khi truyền tin xong, cậu chợt nhớ đến điều gì đó, hỏi: "Chưởng môn, Trục Vân Dã không phải là nơi gần Kiếm Phái và sông Mê Đồ nhất, người có chắc là muốn đến Trục Vân Dã không?"
Cậu vừa hỏi xong, liền thấy Kiếm Thần đích thân lấy ra một tấm ngọc bài truyền tin khắc hoa văn lông khổng tước, cực kỳ trịnh trọng gửi đi tin nhắn——
"Sư đệ, Ma Tôn bị tàn hồn của Ba Tuần bám vào người, tình hình tam tộc có biến, đệ mau đến Trục Vân Dã một chuyến."
Khi Giang Sở Dung thấy Kiếm Thần truyền tin cho Yêu Tôn, tự nhiên ông trở nên dịu dàng hơn rất nhiều, ánh mắt không còn chút vẻ uy nghiêm sắc bén nào, trong lòng Giang Sở Dung khẽ động, không hiểu sao cậu lại nhớ đến chiếc áo yếm trong động phủ thu nhỏ...
Nhưng nghĩ thì nghĩ như vậy, ngoài miệng thì cậu lại hỏi một chuyện khác.
Cậu nói: "Đúng rồi chưởng môn, con đưa Thần thú Thanh Long ra khỏi Cấm địa Thần Ma rồi, trước đó chữa trị vết thương cho người, huynh ấy đã mất khá nhiều máu, người có muốn gặp huynh ấy không?"
Kiếm Thần truyền tin xong nghe Giang Sở Dung nói vậy, ông liền đáp: "Chuyện quan trọng như vậy sao con không nói sớm? Mau mời."
Giang Sở Dung mới lấy ra động phủ thu nhỏ, định gọi Trương Nguyên Viễn ra.
Khoảnh khắc Kiếm Thần nhìn thấy Giang Sở Dung lấy ra động phủ thu nhỏ, vẻ mặt ông liền trở nên vi diệu, ông cau mày hỏi: "Cái này là Yêu Tôn cho con à?"
Giang Sở Dung không ngờ Kiếm Thần cũng biết động phủ thu nhỏ này, nhưng sau khi nghĩ lại, dù sao ban đầu Kiếm Thần và Yêu Tôn cũng là sư huynh đệ, biết thứ này cũng là lẽ thường tình, nên cậu bèn gật đầu.
Kiếm Thần thấy vậy, vẻ mặt có chút ảm đạm, nhưng ông cũng không nói gì thêm, chỉ nói: "Nếu đã cho con thì con nên giữ gìn nó thật tốt. Đừng phụ tâm ý của Yêu Tôn."
Từ biểu hiện của Kiếm Thần, Giang Sở Dung có thể nhìn ra được một vài manh mối, nhưng người thông minh như cậu sẽ không nói nhiều, cậu chỉ gọi Trương Nguyên Viễn ra ngoài.
Trương Nguyên Viễn ngạc nhiên khi nhìn thấy Kiếm Thần: "Mọi người lợi hại quá, không ngờ đã cứu được người tỉnh lại rồi."
Hiện tại Trương Nguyên Viễn gần như đã hoàn toàn quen thuộc với cơ thể của Thanh Long, vì vậy ngay cả khi khuôn mặt của Kiếm Thần đã thay đổi từ già sang trẻ thì nhoáng một cái anh đã nhận ra được.
Lúc này, Kiếm Thần cung kính chắp tay nói: "Bái kiến Thanh Long tiền bối."
Trương Nguyên Viễn sửng sốt, vội nói: "Đừng như vậy, ta cũng không phải Thanh Long thật sự, tiểu Giang, cậu không nói chuyện này cho chưởng môn của các cậu biết sao?"
Giang Sở Dung: "Ta cũng đang định nói chuyện này."
Vừa nói, Giang Sở Dung vừa kể cho Kiếm Thần nghe chuyện cậu và Trương Nguyên Viễn đã cùng nhau giải mã Toán Kinh trong Cấm địa Thần Ma, sau khi kể xong, Giang Sở Dung hỏi: "Chưởng môn, người có nghĩ chuyện này chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên không? "
Cậu luôn cảm thấy chuyện này giống như đã được ai đó sắp đặt, mà từ nét mặt của Kiếm Thần, có vẻ như người sắp xếp không phải là Kiếm Thần, vậy nên... là Tổ Thần sao?
Nghe hỏi vậy, Kiếm Thần trầm ngâm một lát rồi nói: "Có một cách rất đơn giản để chứng minh chuyện này. Thanh Trần, con dùng Linh Nhãn nhìn thật kỹ Thanh Long tiền bối, xem xem linh hồn và thể xác của y có phải là một hay không là biết ngay thôi?"
Giang Sở Dung bừng tỉnh: "Vẫn là chưởng môn sáng suốt."
Tức thì, cậu sử dụng Thần Nhãn lẳng lặng nhìn Trương Nguyên Viễn vẫn còn đang mờ mịt ở trước mặt.
Một lát sau, Giang Sở Dung nhìn xong, cậu im lặng một lúc rồi mang vẻ mặt vi diệu nhìn Trương Nguyên Viễn nói: "Trương ca, huynh thật sự là Thanh Long chân chính."
Trương Nguyên Viễn nghe thấy câu này, trong đầu liền vang lên một tiếng "ong" thật lớn! Anh không khỏi kêu lên thất thanh: "Sao có thể?"
Giang Sở Dung ý tứ sâu xa nói: "Chuyện gì cũng có thể."
Trương Nguyên Viễn:...
Trương Nguyên Viễn thất hồn lạc phách, còn muốn biện bạch nhưng đúng lúc này Cố Minh Tiêu và những người khác đã nghỉ ngơi đủ rồi, họ đều đi ra khỏi phòng.
Thấy mọi người đã có mặt đông đủ, Kiếm Thần cũng không nói gì thêm, chỉ nói: "Ma Tôn xảy ra chuyện, chúng ta lập tức chạy tới Trục Vân Dã."
Không một ai hỏi chuyện gì xảy ra, Kiếm Thần vừa nói ra lời này, mọi người đều lập tức nghiêm túc đáp: "Vâng!"
·
Hai ngày sau, Trục Vân Dã.
Trục Vân Dã là một vùng hoang dã của Nhân tộc, bởi vì nơi này linh khí rất loãng, không có thảm thực vật, quanh năm bị mây mù bao phủ nên được gọi là Trục Vân Dã (đuổi theo mây).
Phi thuyền Long Cốt của Nhân tộc, cỗ xe Thanh Loan của Yêu tộc cùng với thuyền lâu Ma Long của Ma tộc đều từ từ đáp xuống Trục Vân Dã trong cùng một ngày.
Thân thuyền chạm đất, phát ra liên tiếp mấy tiếng động trầm đục.
Trên thuyền lâu và phi thuyền của ba tộc đều chở theo anh tài của các tộc, bọn họ đều biết mục đích của chuyến đi này, vẻ mặt ai nấy đều rất căng thẳng.
Lúc này, Sở Thiên Khuyết trong bộ gấm bào Thần Vương màu bạch kim xuất hiện ở mũi thuyền lâu Ma Long, chắp tay lớn tiếng nói: "Phụ tôn bị thương, tạm thời không tiện lộ diện, xin mời Kiếm Thần của Nhân tộc và Yêu Tôn của Yêu tộc lên thuyền một chuyến."
Nhân tộc và Yêu tộc lập tức xôn xao một trận, bọn họ đều cảm thấy hành động này của Sở Thiên Khuyết rất đáng ngờ, không thể tin.
Có điều Kiếm Thần không bận tâm chuyện này, ông chủ động dẫn theo đám người Cố Minh Tiêu ra khỏi phi thuyền, thân hình lóe một cái, nháy mắt đã xuất hiện ở đầu thuyền lâu Ma Long——
Và khi mọi người nhìn thấy các cao thủ mà Kiếm Thần dẫn theo, bọn họ lập tức ngậm miệng lại!
Cho dù hiện tại thương thế của Kiếm Thần còn chưa khỏi hẳn, Ma Tôn có thiết lập thiên la địa võng đi chăng nữa cũng không thể gi.ết chết ba cường giả Nhập Thánh.
Chưa kể, Yêu Tôn một thân hoa phục lam sắc, cực kỳ đoan trang mỹ lệ cũng đã xuất hiện trên cỗ xe Thanh Loan của Yêu tộc.
Ông dẫn theo Túc Tử Xuyên và Quỷ lão cảnh giới Khuy Thiên trung kỳ, tuy sức mạnh kém hơn phía Kiếm Thần một chút, nhưng lại tăng thêm lực lượng chiến đấu càng khủng bố hơn.
Chứng kiến cảnh này, Nhân tộc và Yêu tộc không còn dị nghị nữa, bọn họ chỉ đứng trên cỗ xe hoặc phi thuyền của nhà mình, lẳng lặng quan sát diễn biến.
Sở Thiên Khuyết nhìn thấy nhiều cao thủ như vậy nhưng y vẫn rất bình tĩnh, thản nhiên mời mọi người vào thuyền lâu, dẫn bọn họ đi gặp Ma Tôn.
Lúc này, Ma Tôn được Sở Thiên Khuyết sắp xếp ở trong một mật thất nằm chính giữa thuyền lâu, ngay khi cửa mật thất được mở ra, ma khí ở bên trong liền tràn ra ngoài! Khiến mọi người phải giật mình.
Bấy giờ Sở Thiên Khuyết mới nói: "Trước đó phụ tôn đã dùng ma khí bảo vệ tâm mạch, mọi người chỉ cần không tấn công vào tâm mạch của phụ tôn, những nơi khác có bị tổn thương cũng không sao, năng lực bình phục của Ma tộc chúng ta rất mạnh."
Kiếm Thần nhìn Ma tôn đang ngồi ngay ngắn trên mặt đất, hai mắt nhắm chặt tựa như một pho tượng, qua một lúc ông mới nói với Giang Sở Dung: "Thanh Trần, con tới xem tàn hồn của Ba Tuần nằm ở đâu."
Giang Sở Dung gật đầu đáp vâng.
Kiếm Thần lại nói với Cố Minh Tiêu: "Minh Tiêu, khi Thanh Trần nhìn thấy rõ, con phải sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào."
Cố Minh Tiêu gật đầu.
Sau đó Kiếm Thần nói nốt câu cuối cùng: "Chư vị đạo hữu còn lại, nếu Thanh Trần và Minh Tiêu không thể thuận lợi giải quyết tàn hồn của Ba Tuần, phiền chư vị hợp sức nhốt hắn ta lại."
Các cao thủ có mặt tại hiện trường đều nhất trí đồng ý.
Lúc này Giang Sở Dung mới bước tới trước, vận chuyển Linh Nhãn——
Khoảnh khắc cậu sử dụng Linh Nhãn, cậu chỉ cảm thấy trong đầu mình thoáng "ong" lên một tiếng, không gian xung quanh như thể lập tức phóng to ra, trở nên gần cực kỳ.
Cậu mở to hai mắt, trong mắt tràn ngập linh quang, bất kể nhìn vào cái gì, cậu đều cảm thấy mình có thể quan sát được những chi tiết sắc thái nhỏ nhất, còn có thể nhìn thấu những chỗ sâu nhất...
Theo thuật ngữ hiện đại, Giang Sở Dung hiện tại gần như đã biến thành máy CT và kính hiển vi hình người, không chỉ có thể nhìn rõ mà còn có thể nhìn xuyên thấu!
Tuy nhiên, Giang Sở Dung cũng nhanh chóng cảm nhận được việc sử dụng Linh Nhãn đang điên cuồng ăn mòn linh lực của cậu, nếu còn kéo dài thêm, e rằng sẽ tổn hao đến tinh huyết của cậu.
Nhận ra điều này, Giang Sở Dung lấy làm kinh hãi, cậu không dám chậm trễ nữa, lập tức nghiêm túc quan sát Ma Tôn ở trước mặt.
Nhìn một cái, Giang Sở Dung liền thấy rõ tàn hồn của Ba Tuần và thần hồn của Ma Tôn đang cùng bị nhốt trong biển ý thức của Ma Tôn.
Ma Tôn đã dựng lên một lồng giam màu vàng trong biển ý thức của mình, nhốt tàn hồn Ba Tuần ở trong đó, hai người đang giằng co với nhau, cả hai đều kiêng kị lẫn nhau, không ai có ý định ra tay trước.
Ngay sau đó, Giang Sở Dung lại nhìn thấy trong trái tim của Ma Tôn còn lưu lại một tia ma khí cực kỳ tinh thuần, quấn quanh tâm mạch, bảo vệ trái tim đỏ như máu không bị tàn hồn của Ba Tuần làm thương tổn.
Kết quả vừa vận chuyển, Giang Sở Dung liền sửng sốt, sau đó cậu thấp giọng nói: "Sao lại như vậy?"
Mọi người ở hiện trường:?
Kiếm Thần cau mày hỏi: "Thanh Trần, con nhìn thấy cái gì?"
Giang Sở Dung:...
Lúc này cậu còn chưa nhận ra Đồng Tâm Sinh Tử Khế giữa hai người đã không còn, chỉ cho rằng Cố Minh Tiêu lại tự nhiên che chắn nó rồi, cậu cũng không tiện nhắc đến vấn đề này trước mặt mọi người, nên cậu chỉ lắc đầu nói: "Không có gì ạ, đại sư huynh, tàn hồn của Ba Tuần đang ở trong biển ý thức của Ma Tôn, tại vị trí phía dưới ấn đường ba tấc, vào trong năm tấc, bị phong ấn của Ma Tôn nhốt ở trong đó. Nếu muốn giết hắn ta, trước tiên phải mở ra phong ấn, tốt nhất là nên nội ứng ngoại hợp với Ma Tôn."
Kiếm Thần nói: "Ta có Đồng Tâm Sinh Tử Khế với ông ấy, lúc Minh Tiêu ra tay ta sẽ liên lạc với ông ấy."
Giang Sở Dung cười nói: "Vậy thì tốt quá, đại sư huynh, tàn hồn của Ba Tuần vẫn chưa cử động, huynh có thể ra tay ngay bây giờ."
Giang Sở Dung vừa dứt lời, Cố Minh Tiêu lập tức triệu hồi Vô Vọng Kiếm, lúc này, Vô Vọng Kiếm hóa thành một luồng kiếm quang cực kỳ sáng chói, tựa như hữu hình cũng tựa như vô hình trong lòng bàn tay hắn!
Mặc dù chỉ là hình thái của kiếm quang, nhưng kiếm quang này so với bản thể Vô Vọng Kiếm còn có một sở trưởng khác——Kiếm quang này, chuyên chém thần hồn!
Giây tiếp theo, Cố Minh Tiêu tìm đúng vị trí, hắn đâm mạnh kiếm quang vào ấn đường của Ma Tôn——!
Ánh kiếm chạm vào da Ma Tôn, không hề tổn thương đến da thịt Ma Tôn, mà nó trực tiếp xuyên qua, thế như chẻ tre nghiền nát phong ấn trong biển ý thức của Ma Tôn, đâm thẳng vào tàn hồn của Ba Tuần!
Lúc này Giang Sở Dung là người căng thẳng nhất ở hiện trường, bởi vì chỉ có mình cậu nhìn thấy được tình hình trong biển ý thức của Ma Tôn.
Cậu thấy thần hồn của Ma Tôn sau khi nhìn thấy kiếm quang của Vô Vọng Kiếm, ông ta không đợi Kiếm Thần truyền tin đã nhanh chóng lao ra khỏi biển ý thức của mình, đứng lặng im ở một nơi xa——
Tàn hồn của Ba Tuần tựa như không phát giác được chuyện này, cho đến khi kiếm khí sắp chạm vào tàn hồn của Ba Tuần, thì đúng lúc này, tàn hồn của Ba Tuần chợt ngước mắt lên, và nở một nụ cười cực kỳ quỷ dị.
Hình như hắn ta đang nhìn Giang Sở Dung.
Giang Sở Dung:?!
Một giây sau, tàn hồn của Ba Tuần không né không tránh, vào khoảnh khắc kiếm quang của Vô Vọng Kiếm đâm vào hắn ta, toàn thân hắn ta bùng phát ma khí, trong nháy mắt đã chiếm cứ toàn bộ biển ý thức của Ma Tôn!
Chính giây phút này, tàn hồn của Ba Tuần đã đoạt xá Ma Tôn!
Đầu Giang Sở Dung nổ tung!
Vào lúc này tàn hồn của Ba Tuần đoạt xá Ma Tôn để làm gì?!
Nhưng rất nhanh cậu đã biết tàn hồn của Ba Tuần muốn làm gì!
Mặc dù kiếm quang đã chạm vào tàn hồn của Ba Tuần, nhưng một giây sau nó đã bị một đạo kim quang sắc bén bắn ngược trở về, dần trở nên yếu đi!
Tàn hồn của Ba Tuần thừa cơ hội khống chế thân thể Ma Tôn, đánh một chưởng vào Sở Thiên Khuyết có tu vi yếu nhất đứng ở bên cạnh, muốn thoát khỏi vòng vây!
Những cao thủ khác cũng không ngờ sự tình lại thay đổi đột ngột như thế, nhưng bọn họ trước giờ vẫn luôn phản ứng cực nhanh, khoảnh khắc "Ma Tôn" nhảy lên ra tay với Sở Thiên Khuyết, tất cả bọn họ đều đồng loạt xuất thủ——
Nhưng một diễn cảnh mọi người không tưởng tượng nổi đã xuất hiện.
Khoảnh khắc tất cả cao thủ tấn công "Ma Tôn", tất cả bọn họ đều không hẹn mà cùng bị phản phệ! Đồng loạt phun máu nghiêng ngả loạng choạng.
"Ma Tôn" cười ha hả: "Tên tiểu tử này có rất nhiều thủ đoạn hộ mệnh, hiện tại đều là của ta!"
Vừa nói, hắn ta vừa ngẩng đầu lên, chưởng mạnh vào trần thuyền trên đầu rồi phóng lên trời——
Cố Minh Tiêu lúc này cũng mặc kệ vết thương, lập tức cầm kiếm đuổi theo!
Cùng lúc đó, hắn vội vàng nói với mọi người: "Vừa rồi con không thể giết hắn ta là vì bị khế ước sư đồ với Ma Tôn phản phệ. Nếu các vị có cùng khế ước tương tự với Ma Tôn, hi vọng mọi người đừng tự ý động thủ, con sẽ dùng Vô Vọng Kiếm chặn hắn ta trước —— "
Vừa nói, hắn vừa nhanh chóng phóng lên trời.
Giang Sở Dung:?!
Mẹ kiếp, chắc chắn là tàn hồn của Ba Tuần đã thấy được ký ức của Ma Tôn khi hắn ta ở trong cơ thể Ma Tôn, cho nên hắn ta mới nghĩ ra được kế này!
Mặc dù Ma Tôn có thể bảo vệ được tâm mạch, nhưng không thể bảo vệ toàn bộ biển ý thức, cho nên mới bị tàn hồn của Ba Tuần lợi dụng.
Nhưng lẽ nào Ma Tôn không nghĩ ra được điều này sao?
Giang Sở Dung đoán Ma Tôn đã nghĩ đến điều này, nhưng ông ta không muốn chết, vậy nên ông ta chỉ lo giữ mạng, quăng cục diện rối rắm này lại cho mọi người!
Sau khi nghe Cố Minh Tiêu nói như thế, tất cả cao thủ đều bất giác đưa mắt nhìn nhau.
Lúc này Kiếm Thần mặt mày nghiêm túc nhìn mọi người: "Ngoại trừ ta và Yêu Tôn, còn ai có khế ước tương tự khế ước sinh tử với Ma Tôn?"
Linh Toàn Anh cười khổ: "Năm xưa sau khi Sở sư huynh biết bản thân có kiếp nạn nguy hiểm đến tính mạng, ông ấy đã lấy hòa bình của hai tộc Ma tộc và Linh Tộc ra để xin ta một lời hứa sẽ không tổn hại đến tính mạng của ông ấy, ta đã đồng ý."
Vẻ mặt Giang Ngưng Thiên hơi kỳ lạ: "Lúc trước ông ta hẹn ta quyết đấu, đặt cược một khế ước tương tự như vậy, ta thua nên cũng đã lập khế ước."
Giang Sở Dung trầm giọng nói: "Con và Ma Tôn có Sư Đồ Huyết Khế."
Túc Tử Xuyên và Quỷ Lão không có liên quan gì đến Ma Tôn, nhưng đối mặt với tàn hồn Ba Tuần đang khống chế cơ thể Ma Tôn, hai người căn bản không đủ trình độ để cho người ta chưởng một chưởng, sức chiến đấu cũng không đáng kể.
Kiếm Thần:...
Tức thì Kiếm Thần liền nói: "Cho dù vậy, Minh Tiêu cũng không thể chống đỡ một mình được. Nó không giết nổi Ma Tôn, Vô Vọng Kiếm chỉ có thể chống đỡ một lúc, không duy trì được bao lâu. Chúng ta hãy ra ngoài trợ giúp Minh Tiêu."
Mọi người lần lượt đáp lời bay ra ngoài.
Sau Khi Thế Thân Cuỗm Mất Tâm Ma Của Nhân Vật Chính
Vẫn là Kiếm Thần phản ứng nhanh nhất, ông nói: "Thanh Trần, con trả lời tin nhắn, bảo bọn họ không cần đến Kiếm Phái. Hãy đến Trục Vân Dã đợi chúng ta, người của chúng ta sẽ lên đường ngay lập tức."
Giang Sở Dung hiểu ý —— Kiếm Thần làm như vậy không chỉ tiết kiệm được thời gian đi đường của bọn họ, mà còn tránh được những bất trắc ảnh hưởng đến Kiếm Phái xảy ra trong khi trấn áp tàn hồn của Ba Tuần.
Thế là cậu trả lời tin nhắn lại ngay.
Lúc này Kiếm Thần lại lấy ra hai tấm lệnh bài, đưa cho Bạch Thần Băng và Giang Triều Sinh, rồi nói: "Các con cầm theo tín vật của ta, đi triệu tập tất cả cường giả trên cảnh giới Khuy Thiên ở trong môn phái, để lại hai người trấn giữ đại trận của môn phái, tất cả những người còn lại đều khởi hành đến Trục Vân Dã."
Bạch Thần Băng và Giang Triều Sinh lập tức nhận lệnh rời đi.
Còn Giang Sở Dung sau khi truyền tin xong, cậu chợt nhớ đến điều gì đó, hỏi: "Chưởng môn, Trục Vân Dã không phải là nơi gần Kiếm Phái và sông Mê Đồ nhất, người có chắc là muốn đến Trục Vân Dã không?"
Cậu vừa hỏi xong, liền thấy Kiếm Thần đích thân lấy ra một tấm ngọc bài truyền tin khắc hoa văn lông khổng tước, cực kỳ trịnh trọng gửi đi tin nhắn——
"Sư đệ, Ma Tôn bị tàn hồn của Ba Tuần bám vào người, tình hình tam tộc có biến, đệ mau đến Trục Vân Dã một chuyến."
Khi Giang Sở Dung thấy Kiếm Thần truyền tin cho Yêu Tôn, tự nhiên ông trở nên dịu dàng hơn rất nhiều, ánh mắt không còn chút vẻ uy nghiêm sắc bén nào, trong lòng Giang Sở Dung khẽ động, không hiểu sao cậu lại nhớ đến chiếc áo yếm trong động phủ thu nhỏ...
Nhưng nghĩ thì nghĩ như vậy, ngoài miệng thì cậu lại hỏi một chuyện khác.
Cậu nói: "Đúng rồi chưởng môn, con đưa Thần thú Thanh Long ra khỏi Cấm địa Thần Ma rồi, trước đó chữa trị vết thương cho người, huynh ấy đã mất khá nhiều máu, người có muốn gặp huynh ấy không?"
Kiếm Thần truyền tin xong nghe Giang Sở Dung nói vậy, ông liền đáp: "Chuyện quan trọng như vậy sao con không nói sớm? Mau mời."
Giang Sở Dung mới lấy ra động phủ thu nhỏ, định gọi Trương Nguyên Viễn ra.
Khoảnh khắc Kiếm Thần nhìn thấy Giang Sở Dung lấy ra động phủ thu nhỏ, vẻ mặt ông liền trở nên vi diệu, ông cau mày hỏi: "Cái này là Yêu Tôn cho con à?"
Giang Sở Dung không ngờ Kiếm Thần cũng biết động phủ thu nhỏ này, nhưng sau khi nghĩ lại, dù sao ban đầu Kiếm Thần và Yêu Tôn cũng là sư huynh đệ, biết thứ này cũng là lẽ thường tình, nên cậu bèn gật đầu.
Kiếm Thần thấy vậy, vẻ mặt có chút ảm đạm, nhưng ông cũng không nói gì thêm, chỉ nói: "Nếu đã cho con thì con nên giữ gìn nó thật tốt. Đừng phụ tâm ý của Yêu Tôn."
Từ biểu hiện của Kiếm Thần, Giang Sở Dung có thể nhìn ra được một vài manh mối, nhưng người thông minh như cậu sẽ không nói nhiều, cậu chỉ gọi Trương Nguyên Viễn ra ngoài.
Trương Nguyên Viễn ngạc nhiên khi nhìn thấy Kiếm Thần: "Mọi người lợi hại quá, không ngờ đã cứu được người tỉnh lại rồi."
Hiện tại Trương Nguyên Viễn gần như đã hoàn toàn quen thuộc với cơ thể của Thanh Long, vì vậy ngay cả khi khuôn mặt của Kiếm Thần đã thay đổi từ già sang trẻ thì nhoáng một cái anh đã nhận ra được.
Lúc này, Kiếm Thần cung kính chắp tay nói: "Bái kiến Thanh Long tiền bối."
Trương Nguyên Viễn sửng sốt, vội nói: "Đừng như vậy, ta cũng không phải Thanh Long thật sự, tiểu Giang, cậu không nói chuyện này cho chưởng môn của các cậu biết sao?"
Giang Sở Dung: "Ta cũng đang định nói chuyện này."
Vừa nói, Giang Sở Dung vừa kể cho Kiếm Thần nghe chuyện cậu và Trương Nguyên Viễn đã cùng nhau giải mã Toán Kinh trong Cấm địa Thần Ma, sau khi kể xong, Giang Sở Dung hỏi: "Chưởng môn, người có nghĩ chuyện này chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên không? "
Cậu luôn cảm thấy chuyện này giống như đã được ai đó sắp đặt, mà từ nét mặt của Kiếm Thần, có vẻ như người sắp xếp không phải là Kiếm Thần, vậy nên... là Tổ Thần sao?
Nghe hỏi vậy, Kiếm Thần trầm ngâm một lát rồi nói: "Có một cách rất đơn giản để chứng minh chuyện này. Thanh Trần, con dùng Linh Nhãn nhìn thật kỹ Thanh Long tiền bối, xem xem linh hồn và thể xác của y có phải là một hay không là biết ngay thôi?"
Giang Sở Dung bừng tỉnh: "Vẫn là chưởng môn sáng suốt."
Tức thì, cậu sử dụng Thần Nhãn lẳng lặng nhìn Trương Nguyên Viễn vẫn còn đang mờ mịt ở trước mặt.
Một lát sau, Giang Sở Dung nhìn xong, cậu im lặng một lúc rồi mang vẻ mặt vi diệu nhìn Trương Nguyên Viễn nói: "Trương ca, huynh thật sự là Thanh Long chân chính."
Trương Nguyên Viễn nghe thấy câu này, trong đầu liền vang lên một tiếng "ong" thật lớn! Anh không khỏi kêu lên thất thanh: "Sao có thể?"
Giang Sở Dung ý tứ sâu xa nói: "Chuyện gì cũng có thể."
Trương Nguyên Viễn:...
Trương Nguyên Viễn thất hồn lạc phách, còn muốn biện bạch nhưng đúng lúc này Cố Minh Tiêu và những người khác đã nghỉ ngơi đủ rồi, họ đều đi ra khỏi phòng.
Thấy mọi người đã có mặt đông đủ, Kiếm Thần cũng không nói gì thêm, chỉ nói: "Ma Tôn xảy ra chuyện, chúng ta lập tức chạy tới Trục Vân Dã."
Không một ai hỏi chuyện gì xảy ra, Kiếm Thần vừa nói ra lời này, mọi người đều lập tức nghiêm túc đáp: "Vâng!"
·
Hai ngày sau, Trục Vân Dã.
Trục Vân Dã là một vùng hoang dã của Nhân tộc, bởi vì nơi này linh khí rất loãng, không có thảm thực vật, quanh năm bị mây mù bao phủ nên được gọi là Trục Vân Dã (đuổi theo mây).
Phi thuyền Long Cốt của Nhân tộc, cỗ xe Thanh Loan của Yêu tộc cùng với thuyền lâu Ma Long của Ma tộc đều từ từ đáp xuống Trục Vân Dã trong cùng một ngày.
Thân thuyền chạm đất, phát ra liên tiếp mấy tiếng động trầm đục.
Trên thuyền lâu và phi thuyền của ba tộc đều chở theo anh tài của các tộc, bọn họ đều biết mục đích của chuyến đi này, vẻ mặt ai nấy đều rất căng thẳng.
Lúc này, Sở Thiên Khuyết trong bộ gấm bào Thần Vương màu bạch kim xuất hiện ở mũi thuyền lâu Ma Long, chắp tay lớn tiếng nói: "Phụ tôn bị thương, tạm thời không tiện lộ diện, xin mời Kiếm Thần của Nhân tộc và Yêu Tôn của Yêu tộc lên thuyền một chuyến."
Nhân tộc và Yêu tộc lập tức xôn xao một trận, bọn họ đều cảm thấy hành động này của Sở Thiên Khuyết rất đáng ngờ, không thể tin.
Có điều Kiếm Thần không bận tâm chuyện này, ông chủ động dẫn theo đám người Cố Minh Tiêu ra khỏi phi thuyền, thân hình lóe một cái, nháy mắt đã xuất hiện ở đầu thuyền lâu Ma Long——
Và khi mọi người nhìn thấy các cao thủ mà Kiếm Thần dẫn theo, bọn họ lập tức ngậm miệng lại!
Cho dù hiện tại thương thế của Kiếm Thần còn chưa khỏi hẳn, Ma Tôn có thiết lập thiên la địa võng đi chăng nữa cũng không thể gi.ết chết ba cường giả Nhập Thánh.
Chưa kể, Yêu Tôn một thân hoa phục lam sắc, cực kỳ đoan trang mỹ lệ cũng đã xuất hiện trên cỗ xe Thanh Loan của Yêu tộc.
Ông dẫn theo Túc Tử Xuyên và Quỷ lão cảnh giới Khuy Thiên trung kỳ, tuy sức mạnh kém hơn phía Kiếm Thần một chút, nhưng lại tăng thêm lực lượng chiến đấu càng khủng bố hơn.
Chứng kiến cảnh này, Nhân tộc và Yêu tộc không còn dị nghị nữa, bọn họ chỉ đứng trên cỗ xe hoặc phi thuyền của nhà mình, lẳng lặng quan sát diễn biến.
Sở Thiên Khuyết nhìn thấy nhiều cao thủ như vậy nhưng y vẫn rất bình tĩnh, thản nhiên mời mọi người vào thuyền lâu, dẫn bọn họ đi gặp Ma Tôn.
Lúc này, Ma Tôn được Sở Thiên Khuyết sắp xếp ở trong một mật thất nằm chính giữa thuyền lâu, ngay khi cửa mật thất được mở ra, ma khí ở bên trong liền tràn ra ngoài! Khiến mọi người phải giật mình.
Bấy giờ Sở Thiên Khuyết mới nói: "Trước đó phụ tôn đã dùng ma khí bảo vệ tâm mạch, mọi người chỉ cần không tấn công vào tâm mạch của phụ tôn, những nơi khác có bị tổn thương cũng không sao, năng lực bình phục của Ma tộc chúng ta rất mạnh."
Kiếm Thần nhìn Ma tôn đang ngồi ngay ngắn trên mặt đất, hai mắt nhắm chặt tựa như một pho tượng, qua một lúc ông mới nói với Giang Sở Dung: "Thanh Trần, con tới xem tàn hồn của Ba Tuần nằm ở đâu."
Giang Sở Dung gật đầu đáp vâng.
Kiếm Thần lại nói với Cố Minh Tiêu: "Minh Tiêu, khi Thanh Trần nhìn thấy rõ, con phải sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào."
Cố Minh Tiêu gật đầu.
Sau đó Kiếm Thần nói nốt câu cuối cùng: "Chư vị đạo hữu còn lại, nếu Thanh Trần và Minh Tiêu không thể thuận lợi giải quyết tàn hồn của Ba Tuần, phiền chư vị hợp sức nhốt hắn ta lại."
Các cao thủ có mặt tại hiện trường đều nhất trí đồng ý.
Lúc này Giang Sở Dung mới bước tới trước, vận chuyển Linh Nhãn——
Khoảnh khắc cậu sử dụng Linh Nhãn, cậu chỉ cảm thấy trong đầu mình thoáng "ong" lên một tiếng, không gian xung quanh như thể lập tức phóng to ra, trở nên gần cực kỳ.
Cậu mở to hai mắt, trong mắt tràn ngập linh quang, bất kể nhìn vào cái gì, cậu đều cảm thấy mình có thể quan sát được những chi tiết sắc thái nhỏ nhất, còn có thể nhìn thấu những chỗ sâu nhất...
Theo thuật ngữ hiện đại, Giang Sở Dung hiện tại gần như đã biến thành máy CT và kính hiển vi hình người, không chỉ có thể nhìn rõ mà còn có thể nhìn xuyên thấu!
Tuy nhiên, Giang Sở Dung cũng nhanh chóng cảm nhận được việc sử dụng Linh Nhãn đang điên cuồng ăn mòn linh lực của cậu, nếu còn kéo dài thêm, e rằng sẽ tổn hao đến tinh huyết của cậu.
Nhận ra điều này, Giang Sở Dung lấy làm kinh hãi, cậu không dám chậm trễ nữa, lập tức nghiêm túc quan sát Ma Tôn ở trước mặt.
Nhìn một cái, Giang Sở Dung liền thấy rõ tàn hồn của Ba Tuần và thần hồn của Ma Tôn đang cùng bị nhốt trong biển ý thức của Ma Tôn.
Ma Tôn đã dựng lên một lồng giam màu vàng trong biển ý thức của mình, nhốt tàn hồn Ba Tuần ở trong đó, hai người đang giằng co với nhau, cả hai đều kiêng kị lẫn nhau, không ai có ý định ra tay trước.
Ngay sau đó, Giang Sở Dung lại nhìn thấy trong trái tim của Ma Tôn còn lưu lại một tia ma khí cực kỳ tinh thuần, quấn quanh tâm mạch, bảo vệ trái tim đỏ như máu không bị tàn hồn của Ba Tuần làm thương tổn.
Kết quả vừa vận chuyển, Giang Sở Dung liền sửng sốt, sau đó cậu thấp giọng nói: "Sao lại như vậy?"
Mọi người ở hiện trường:?
Kiếm Thần cau mày hỏi: "Thanh Trần, con nhìn thấy cái gì?"
Giang Sở Dung:...
Lúc này cậu còn chưa nhận ra Đồng Tâm Sinh Tử Khế giữa hai người đã không còn, chỉ cho rằng Cố Minh Tiêu lại tự nhiên che chắn nó rồi, cậu cũng không tiện nhắc đến vấn đề này trước mặt mọi người, nên cậu chỉ lắc đầu nói: "Không có gì ạ, đại sư huynh, tàn hồn của Ba Tuần đang ở trong biển ý thức của Ma Tôn, tại vị trí phía dưới ấn đường ba tấc, vào trong năm tấc, bị phong ấn của Ma Tôn nhốt ở trong đó. Nếu muốn giết hắn ta, trước tiên phải mở ra phong ấn, tốt nhất là nên nội ứng ngoại hợp với Ma Tôn."
Kiếm Thần nói: "Ta có Đồng Tâm Sinh Tử Khế với ông ấy, lúc Minh Tiêu ra tay ta sẽ liên lạc với ông ấy."
Giang Sở Dung cười nói: "Vậy thì tốt quá, đại sư huynh, tàn hồn của Ba Tuần vẫn chưa cử động, huynh có thể ra tay ngay bây giờ."
Giang Sở Dung vừa dứt lời, Cố Minh Tiêu lập tức triệu hồi Vô Vọng Kiếm, lúc này, Vô Vọng Kiếm hóa thành một luồng kiếm quang cực kỳ sáng chói, tựa như hữu hình cũng tựa như vô hình trong lòng bàn tay hắn!
Mặc dù chỉ là hình thái của kiếm quang, nhưng kiếm quang này so với bản thể Vô Vọng Kiếm còn có một sở trưởng khác——Kiếm quang này, chuyên chém thần hồn!
Giây tiếp theo, Cố Minh Tiêu tìm đúng vị trí, hắn đâm mạnh kiếm quang vào ấn đường của Ma Tôn——!
Ánh kiếm chạm vào da Ma Tôn, không hề tổn thương đến da thịt Ma Tôn, mà nó trực tiếp xuyên qua, thế như chẻ tre nghiền nát phong ấn trong biển ý thức của Ma Tôn, đâm thẳng vào tàn hồn của Ba Tuần!
Lúc này Giang Sở Dung là người căng thẳng nhất ở hiện trường, bởi vì chỉ có mình cậu nhìn thấy được tình hình trong biển ý thức của Ma Tôn.
Cậu thấy thần hồn của Ma Tôn sau khi nhìn thấy kiếm quang của Vô Vọng Kiếm, ông ta không đợi Kiếm Thần truyền tin đã nhanh chóng lao ra khỏi biển ý thức của mình, đứng lặng im ở một nơi xa——
Tàn hồn của Ba Tuần tựa như không phát giác được chuyện này, cho đến khi kiếm khí sắp chạm vào tàn hồn của Ba Tuần, thì đúng lúc này, tàn hồn của Ba Tuần chợt ngước mắt lên, và nở một nụ cười cực kỳ quỷ dị.
Hình như hắn ta đang nhìn Giang Sở Dung.
Giang Sở Dung:?!
Một giây sau, tàn hồn của Ba Tuần không né không tránh, vào khoảnh khắc kiếm quang của Vô Vọng Kiếm đâm vào hắn ta, toàn thân hắn ta bùng phát ma khí, trong nháy mắt đã chiếm cứ toàn bộ biển ý thức của Ma Tôn!
Chính giây phút này, tàn hồn của Ba Tuần đã đoạt xá Ma Tôn!
Đầu Giang Sở Dung nổ tung!
Vào lúc này tàn hồn của Ba Tuần đoạt xá Ma Tôn để làm gì?!
Nhưng rất nhanh cậu đã biết tàn hồn của Ba Tuần muốn làm gì!
Mặc dù kiếm quang đã chạm vào tàn hồn của Ba Tuần, nhưng một giây sau nó đã bị một đạo kim quang sắc bén bắn ngược trở về, dần trở nên yếu đi!
Tàn hồn của Ba Tuần thừa cơ hội khống chế thân thể Ma Tôn, đánh một chưởng vào Sở Thiên Khuyết có tu vi yếu nhất đứng ở bên cạnh, muốn thoát khỏi vòng vây!
Những cao thủ khác cũng không ngờ sự tình lại thay đổi đột ngột như thế, nhưng bọn họ trước giờ vẫn luôn phản ứng cực nhanh, khoảnh khắc "Ma Tôn" nhảy lên ra tay với Sở Thiên Khuyết, tất cả bọn họ đều đồng loạt xuất thủ——
Nhưng một diễn cảnh mọi người không tưởng tượng nổi đã xuất hiện.
Khoảnh khắc tất cả cao thủ tấn công "Ma Tôn", tất cả bọn họ đều không hẹn mà cùng bị phản phệ! Đồng loạt phun máu nghiêng ngả loạng choạng.
"Ma Tôn" cười ha hả: "Tên tiểu tử này có rất nhiều thủ đoạn hộ mệnh, hiện tại đều là của ta!"
Vừa nói, hắn ta vừa ngẩng đầu lên, chưởng mạnh vào trần thuyền trên đầu rồi phóng lên trời——
Cố Minh Tiêu lúc này cũng mặc kệ vết thương, lập tức cầm kiếm đuổi theo!
Cùng lúc đó, hắn vội vàng nói với mọi người: "Vừa rồi con không thể giết hắn ta là vì bị khế ước sư đồ với Ma Tôn phản phệ. Nếu các vị có cùng khế ước tương tự với Ma Tôn, hi vọng mọi người đừng tự ý động thủ, con sẽ dùng Vô Vọng Kiếm chặn hắn ta trước —— "
Vừa nói, hắn vừa nhanh chóng phóng lên trời.
Giang Sở Dung:?!
Mẹ kiếp, chắc chắn là tàn hồn của Ba Tuần đã thấy được ký ức của Ma Tôn khi hắn ta ở trong cơ thể Ma Tôn, cho nên hắn ta mới nghĩ ra được kế này!
Mặc dù Ma Tôn có thể bảo vệ được tâm mạch, nhưng không thể bảo vệ toàn bộ biển ý thức, cho nên mới bị tàn hồn của Ba Tuần lợi dụng.
Nhưng lẽ nào Ma Tôn không nghĩ ra được điều này sao?
Giang Sở Dung đoán Ma Tôn đã nghĩ đến điều này, nhưng ông ta không muốn chết, vậy nên ông ta chỉ lo giữ mạng, quăng cục diện rối rắm này lại cho mọi người!
Sau khi nghe Cố Minh Tiêu nói như thế, tất cả cao thủ đều bất giác đưa mắt nhìn nhau.
Lúc này Kiếm Thần mặt mày nghiêm túc nhìn mọi người: "Ngoại trừ ta và Yêu Tôn, còn ai có khế ước tương tự khế ước sinh tử với Ma Tôn?"
Linh Toàn Anh cười khổ: "Năm xưa sau khi Sở sư huynh biết bản thân có kiếp nạn nguy hiểm đến tính mạng, ông ấy đã lấy hòa bình của hai tộc Ma tộc và Linh Tộc ra để xin ta một lời hứa sẽ không tổn hại đến tính mạng của ông ấy, ta đã đồng ý."
Vẻ mặt Giang Ngưng Thiên hơi kỳ lạ: "Lúc trước ông ta hẹn ta quyết đấu, đặt cược một khế ước tương tự như vậy, ta thua nên cũng đã lập khế ước."
Giang Sở Dung trầm giọng nói: "Con và Ma Tôn có Sư Đồ Huyết Khế."
Túc Tử Xuyên và Quỷ Lão không có liên quan gì đến Ma Tôn, nhưng đối mặt với tàn hồn Ba Tuần đang khống chế cơ thể Ma Tôn, hai người căn bản không đủ trình độ để cho người ta chưởng một chưởng, sức chiến đấu cũng không đáng kể.
Kiếm Thần:...
Tức thì Kiếm Thần liền nói: "Cho dù vậy, Minh Tiêu cũng không thể chống đỡ một mình được. Nó không giết nổi Ma Tôn, Vô Vọng Kiếm chỉ có thể chống đỡ một lúc, không duy trì được bao lâu. Chúng ta hãy ra ngoài trợ giúp Minh Tiêu."
Mọi người lần lượt đáp lời bay ra ngoài.
Sau Khi Thế Thân Cuỗm Mất Tâm Ma Của Nhân Vật Chính
Đánh giá:
Truyện Sau Khi Thế Thân Cuỗm Mất Tâm Ma Của Nhân Vật Chính
Story
Chương 155: (Trung): Chuyện Gì Cũng Có Thể
10.0/10 từ 10 lượt.