Sau Khi Ly Hôn, Chồng Trước Mất Trí Nhớ
Chương 70
[Diêm Thầm là thái tử gia của Đỉnh Nghiệp? Giả phải không, làm sao có thể, biên kịch cũng phải biên cho thật chút chứ.]
[Tôi… tôi đi tra một chút, chủ tịch hiện tại của Đỉnh Nghiệp tên là Diêm Sĩ Huyên, emm…]
[Trùng hợp cùng họ thôi, phát tán tin đồn lên tận hot search như vậy, nếu bị vả mặt sẽ khó coi lắm, tôi bắt đầu thấy ngượng thay bọn họ rồi đó.]
[Hãy chú ý đến tác phẩm của Diêm đạo nhiều hơn, những chuyện không có bằng chứng, fan Diêm chúng tôi không nhận.]
[Diêm Thầm không phải là phú nhị đại bình thường hả? Sao đột nhiên lại thành con trai của chủ tịch Đỉnh Nghiệp, độ hot này mà cũng dám cọ, không sợ bị phong sát à?]
[Đúng vậy, nếu thực sự là con trai của Diêm đổng, sao nhiều năm như vậy lại không có chút tiếng gió nào, Diêm đạo về nước chuẩn bị bộ phim đầu tiên rất khó khăn, cả đồng hồ và xe đều bán hết.]
[Chuẩn, may mà Diêm đạo đánh cược đúng, lúc đó phim trường rất nghèo nàn, nếu Diêm đạo và Diêm đổng thực sự là quan hệ cha con thì sao nỡ để nghèo tới vậy?]
[Oa, Diêm đạo còn có giai đoạn thảm vậy á? Sao ba ba Lâm không đầu tư cho anh ấy?]
[Cậu ngốc à, lúc đó ba ba Lâm vẫn chưa có tiếng tăm gì, hai người cũng coi như là phu phu cùng khổ mà.]
Trên mạng thảo luận sôi nổi về thân phận Diêm Thầm, còn có một nhóm cư dân mạng trực tiếp xông đến dưới offcial của Đỉnh Nghiệp hỏi xem là thật hay giả.
“Diêm đổng, cần phải trả lời không ạ?” Thư ký hỏi.
Diêm Sĩ Huyên suy nghĩ một chút, nhiều năm vậy rồi, cũng nên minh oan cho thằng con ngốc của mình.
Ông bảo thư ký đăng ký cho mình một tài khoản Weibo, sau đó lật xem album ảnh trên điện thoại, tìm ra một tấm ảnh Diêm Thầm hồi nhỏ.
@Diêm Sĩ Huyên: @Diêm Thầm là con trai ruột của tôi.
Trong ảnh, Diêm Sĩ Huyên trẻ tuổi đẹp trai bế Diêm Thầm nhỏ xíu, vẻ mặt thư thái.
Diêm Sĩ Huyên vừa đăng lên, offcial weibo của Đỉnh Nghiệp đã chuyển tiếp Weibo này.
[Á á! Diêm đạo lúc nhỏ quá đáng yêu!! Tôi muốn trộm đứa trẻ về nhà!]
[ĐM! Quả dưa lớn kinh thiên động địa, hóa ra là sự thật!]
[Tôi không bị hoa mắt chứ? Diêm Thầm thực sự là thái tử gia của Đỉnh Nghiệp?!]
[Vì các người đều trộm Diêm đạo, vậy thì tôi trộm ba ba Diêm! Người đàn ông này đẹp trai quá trời, chẳng trách nhan sắc Diêm đạo lại nghịch thiên như vậy, hóa ra là di truyền!]
[Ba đẹp trai, con đáng yêu, mẹ của Diêm đạo quả thực là người thắng cuộc trong đời! Tôi xúc động chảy cả nước mắt rồi.]
[Mẹ kiếp! Bằng đấy năm không có chút tiếng gió nào, thế tại sao khi vừa về nước, thái tử gia của Đỉnh Nghiệp lại lăn lộn thê thảm như vậy?]
Vị cư dân mạng này không ngờ Diêm Sĩ Huyên lại đích thân trả lời anh ta.
@Diêm Sĩ Huyên: Muốn ép nó về nhà thừa kế gia nghiệp, tiếc là không thành công.
[??? Phiên bản hiện thực của không nổi tiếng thì phải về nhà thừa kế gia nghiệp nghìn tỷ?!]
[Tôi chua quá! Tôi bây giờ chính là chanh tinh, Diêm Thầm vừa đẹp trai, vừa tài năng, có một người vợ như tiên, lại còn xuất thân hào môn nữa!! Kiếp trước anh ấy cứu vớt ngân hà sao?!]
[Đây có lẽ là người được trời chọn…]
[Ba, ba còn thiếu con trai không? Diêm đạo không muốn, con muốn thừa kế gia nghiệp!]
[Phù… Đột nhiên nhớ đến tin đồn trên mạng nói Diêm đạo và ảnh hậu Ngu, tài khoản marketing còn chắc như đinh đóng cột nói ảnh hậu Ngu bao dưỡng Diêm đạo, ha ha hỏi những người này mặt có đau không?]
[ĐM! Nghĩ kỹ lại xem, chẳng trách Diêm đạo vẫn còn là sinh viên mà ảnh hậu Ngu đã sẵn sàng đóng phim cho anh ấy, hóa ra là cùng một giới hào môn, bán chút ân tình mà thôi.]
[Đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, trước đây không phải toàn mạng mắng Diêm đạo là tên khốn sao? Hiện tại hình như không có cái nào là thật? Mẹ kiếp! Hơi đau lòng cho Diêm đạo, chuyển hướng thành fan đây (thực ra tôi chỉ thèm thân phận thái tử gia của anh ấy thôi).]
[Hóa ra không phải là vợ yêu nhỏ của Lâm bá tổng, mà là truyền thuyết thái tử gia và thái tử phi?]
[Tôi nói mà, chẳng trách Lâm Chương lại thăng chức nhanh như vậy, hóa ra là gả cho thái tử gia, trước đây nhiều người còn nói anh ta là quý công tử, tôi thấy không chừng là kỹ nữ tâm cơ đấy.]
[Một số người quả thực là miệng chó không mọc được ngà voi, nếu Lâm Chương không có năng lực, cho dù anh ấy và Diêm đạo kết hôn thì sao Diêm đổng có thể cho anh ấy chức vụ cao như vậy, để người bất tài quản lý, Đỉnh Nghiệp đã sớm sập từ lâu rồi.]
[Đúng vậy, sự xuất sắc của Lâm Chương ai cũng thấy rõ. Hơn nữa xuất thân của anh ấy cũng không chắc sẽ tệ đến thế, gia đình như Diêm gia, dù sao cũng cần môn đăng hộ đối.]
[Chuẩn, khí chất đó của ba ba Lâm, từng cử chỉ đều tao nhã quý phái, nhìn là biết không phải gia đình bình thường có thể bồi dưỡng được, hai vợ chồng họ trời sinh một đôi, còn đến lượt một con yêu quái nào đó phản đối ư?]
Trên mạng ồn ào náo nhiệt, Lâm Chương và Diêm Thầm tạm thời không biết, hôm nay hai người họ sẽ đi dự tiệc sinh nhật của Vu Thân Dương.
“Thầm Thầm, Tiểu Chương, hai người đến rồi.” Mẹ Vu Thân Dương nhiệt tình chào đón bọn họ.
“Dì Chân, hôm nay dì thật sự rất xinh đẹp.” Từ nhỏ Diêm Thầm và Vu Thân Dương đã cùng nhau lớn lên, hắn gần như là con nuôi của ba mẹ Vu Thân Dương.
“Ôi chao Thầm Thầm, cháu vẫn khéo như vậy.” Mẹ Vu lặng lẽ đến gần Diêm Thầm, nói với hắn: “Vì hôm nay, một tháng trước dì đặc biệt đi tiêm hai mũi nha.”
Diêm Thầm nghĩ đến là thấy đau, phụ nữ vì đẹp mà quả thực rất cố gắng: “Vậy thì tiền này tiêu cũng rất đáng, hôm nay dì lộng lẫy nhất.”
“Ha ha, Thầm Thầm cháu quả thực rất biết nói chuyện.” Mẹ Vu cười đến nỗi không khép được miệng.
Mẹ Vu còn phải tiếp đón những vị khách khác, nên bảo Diêm Thầm và Lâm Chương vào trong tìm Vu Thân Dương chơi.
“Lão Vu, sinh nhật vui vẻ, tôi thấy hôm nay dì Chân toàn lực xuất kích đấy.” Diêm Thầm châm chọc nói, ném hộp quà trong tay cho Vu Thân Dương.
Vu Thân Dương bắt được, xoa xoa huyệt thái dương, cau mày: “Cậu đừng có xem náo nhiệt nữa, suýt nữa phiền chết tôi, tôi gặp thử mấy người con gái của chị em bà ấy rồi, gì mà Duyệt Duyệt, Đình Đình, Dao Dao, người mở công ty giải trí như tôi đây cũng sắp mù mặt rồi.”
“Có lẽ thiên nữ đích thực của cậu đang ở trong số những người này đấy?” Diêm Thầm nhướng mày cười nói.
“Đừng, bây giờ tôi chỉ muốn kiếm tiền, yêu đương quá phiền phức.” Vu Thân Dương vừa nghĩ đến lúc mình vì công việc mà bận rộn đến đầu rơi máu chảy, bạn gái lại còn chất vấn y rằng tại sao không quan tâm cô ấy? Tại sao không ở bên cô ấy?
Nghĩ thôi đã thấy đau đầu, y không có kiên nhẫn đó, không nên làm hại các cô gái nữa..
“Ngọn gió nào thổi Lâm tổng đến vậy? Vinh dự quá đi chứ.” Vu Thân Dương chú ý đến Lâm Chương bên cạnh, nói thật là hơi bất ngờ.
Lời còn chưa dứt, Diêm Thầm đã tát vào gáy y một cái: “Âm dương quái khí cái gì vậy?”
“Mẹ kiếp! Diêm Thầm cậu thiết lập nhân vật trọng sắc khinh bạn chắc quá rồi đấy.” Vu Thân Dương xoa xoa gáy mình, nhăn mặt nói.
Lâm Chương lại không để ý, anh biết Vu Thân Dương không thích mình lắm, nhưng Vu Thân Dương cũng không làm gì quá đáng, vì anh là chồng Diêm Thầm, trước mặt anh, có sự tôn trọng tối thiểu là đủ rồi, không giống như những người bạn cũ phú nhị đại của Diêm Thầm trước kia, sẽ lấy anh ra làm trò cười tục tĩu, bị Diêm Thầm đánh một trận rồi thì đường ai nấy đi.
Quan hệ của anh và Vu Thân Dương, chính là bạn thân của Diêm Thầm và chồng của Diêm Thầm, Diêm Thầm là cầu nối, không có hắn thì hai người họ không có quan hệ gì, sẽ không giống như những người khác, chơi bạn của đối phương thành bạn của mình.
“Ai bảo cậu không nói chuyện tử tế.” Diêm Thầm hùng hồn nói.
“Tôi nói chuyện không tử tế chỗ nào, Lâm tổng là người bận rộn, bận đến mức cả sinh nhật của mình cũng quên, hôm nay lại đến tiệc sinh nhật của tôi, tôi thật sự là vui trong lo sợ không được sao?” Vu Thân Dương dùng ánh mắt liếc nhìn phản ứng của Lâm Chương.
Khuôn mặt Lâm Chương đơ ra vài giây, không chắc chắn nhìn về phía Vu Thân Dương, Vu Thân Dương nhìn anh, lại nhanh chóng thu hồi tầm mắt.
Phản ứng của Vu Thân Dương khiến trong lòng Lâm Chương bỗng căng thẳng, luôn cảm thấy lời y nói có hàm ý.
Ý gì?
Chẳng lẽ mình lại hiểu lầm điều gì rồi?
“Ca của tôi không nhớ không sao, tôi nhớ là được rồi, hôm nay cậu nói nhiều quá đấy.” Diêm Thầm giơ nắm đấm lên giả vờ dọa Vu Thân Dương, Vu Thân Dương rụt cổ lại, xua tay: “Được, tôi không chống lại được vợ chồng hai người, tôi đi xem mắt đây.”
Y vừa đi vừa lẩm bẩm, vẻ mặt khó chịu: “Tôi ở đây làm người xấu cái gì chứ.”
Lâm Chương nhìn bóng lưng Vu Thân Dương rời đi, trong lòng nghi hoặc chồng chất, Vu Thân Dương nói đến hẳn là sinh nhật năm ngoái của anh.
Sinh nhật anh là ngày Giáng sinh, ngày kỷ niệm kết hôn của anh và Diêm Thầm đúng vào ngày hôm sau sinh nhật anh, cho nên nếu có thời gian, hai người họ sẽ tổ chức hai ngày hoặc hơn hai ngày, không có thời gian thì sẽ gộp sinh nhật và ngày kỷ niệm kết hôn lại tổ chức cùng nhau.
Năm ngoái đúng lúc anh đang thương lượng một dự án lớn, bận đến nỗi đầu óc choáng váng, đối phương vẫn không chịu nhượng bộ, đúng lúc Lâm Chương cho rằng việc này không có kết quả, định từ bỏ, tìm cách khác, thì bên kia đột nhiên gọi điện đến nói chủ tịch công ty họ rất có hứng thú với Lâm Chương, muốn nói chuyện với Lâm Chương thêm một lần nữa.
Vì vậy Lâm Chương không ngừng nghỉ chạy đến thành phố bên cạnh công tác, dự xong tiệc đã là khuya rồi, anh say mèm trong xe vẫn kiên trì bảo thư ký lái xe đưa anh về nhà, trên đường đi đi lại lại, không biết nôn bao nhiêu lần, làm cho anh rất khổ sở.
Ngày hôm sau tỉnh dậy, trong nhà không có ai cả, mở điện thoại định gọi điện cho Diêm Thầm thì thấy tin đồn của hắn bay lên hot search, may mà Lâm Chương không bị bệnh tim, nếu không thì có thể ngã quỵ ngay lập tức.
Sau khi bình tĩnh lại, anh mở vòng bạn bè của Vu Thân Dương, quả nhiên tìm được nơi Diêm Thầm ở, hai người này chơi rất vui vẻ trong câu lạc bộ cao cấp, trong video ngắn, Diêm Thầm lắc ly rượu, trong tay cầm micro hát, xung quanh là một đám công chúa thiếu gia đang hò reo vỗ tay cho hắn, không biết còn tưởng là hậu cung của Diêm Thầm.
Lâm Chương giận đến mức không uống nổi một ngụm nước, nhanh chóng tắm rửa, thay bộ quần áo sạch sẽ rồi trực tiếp đến công ty, chỉ có công việc mới có thể chuyển dời sự chú ý của anh.
“Ca ca, đang nghĩ gì vậy?” Diêm Thầm huơ tay trước mặt Lâm Chương, tưởng tâm trạng anh không tốt, an ủi: “Đừng nghe Vu Thân Dương nói những lời mỉa mai đó, cậu ta chính là một kẻ tiểu nhân.”
“Không có…” Lâm Chương vô thức muốn né tránh, nhưng lại đột nhiên nhớ ra mình đã hứa với Diêm Thầm, sẽ học cách giao tiếp.
“Em đang nghĩ một số chuyện, tạm thời chưa nghĩ thông suốt, chờ có manh mối rồi sẽ nói với anh.”
Diêm Thầm nghe xong, vui vẻ: “Được, tôi chờ em.”
Ca ca của hắn cuối cùng cũng muốn mở lòng với hắn rồi!
Không chừng một ngày nào đó, hắn có thể nhìn thấy ca ca của hắn khóc vì hắn!
Đứa trẻ biết khóc có kẹo ăn, nếu ca ca của hắn rơi một giọt nước mắt, sợ là sao trên trời cũng có thể hái xuống cho ca ca của hắn.
Khi nhớ lại kỹ càng chi tiết của ngày hôm đó, anh cứ cảm thấy có gì đấy không ổn, hình như tài khoản marketing đăng một bức ảnh mờ, nói rằng một trong hai người là Diêm Thầm, một người khác là tiểu thịt tươi mới nổi, nhưng cụ thể là ai, là nam hay nữ đều không nhìn ra.
Hai người đi dạo một vòng, tìm một chỗ yên tĩnh nghỉ ngơi, Lâm Chương lấy điện thoại ra tìm kiếm tin tức đó, quả nhiên tìm được, không chỉ tìm được, anh còn phát hiện, tiểu thịt tươi trong ảnh nhiều lần cọ nhiệt của Diêm Thầm, nói cái gì mà Diêm đạo rất kiên nhẫn hướng dẫn cậu ta, cậu ta rất tôn trọng Diêm đạo.
Tong phim trước đó của Diêm Thầm, Lâm Chương cuối cùng tìm được tên của tiểu thịt tươi này, xuất hiện năm phút là đi lãnh cơm hộp rồi.
Theo kinh nghiệm của Lâm Chương, tin đồn đó rõ ràng là do tiểu thịt tươi này tự mình mua để tạo độ hot, tiếc là dù mượn danh tiếng của Diêm Thầm, cũng không nổi tiếng được, lúc mới bắt đầu đóng phim của Diêm Thầm còn có chút tiếng tăm, sau đó chuyển hình đóng phim thần tượng chi phí thấp, diễn xuất càng lúc càng làm lố, giờ đã trở thành meme rồi.
Hai người họ ngồi chưa ấm chỗ, thì liên tục có người dẫn theo hậu bối đến nâng ly chúc mừng Lâm Chương.
“Xin lỗi, hôm nay Lâm Chương không khỏe, không thể uống rượu.” Diêm Thầm lấy một ly nước ép từ nhân viên phục vụ rồi đưa cho Lâm Chương, nở nụ cười lịch sự với đối phương.
“Không sao, Lâm tổng chú ý sức khỏe nhé, vị này là thư ký mới của anh sao? Trông có vẻ lạ mặt.” Người đàn ông trung niên nịnh nọt cười cười.
Lâm Chương mỉm cười, cả người lập tức trở nên sống động: “Không phải, anh ấy là chồng tôi.”
Sau Khi Ly Hôn, Chồng Trước Mất Trí Nhớ