Sau Khi Ly Hôn, Chồng Trước Mất Trí Nhớ

Chương 38: Lâm Chương mỹ nhan thịnh thế

1@-

Lâm Viêm ngồi một mình trên ghế sofa, trong đầu không ngừng nhớ lại lời Tề Chử Châu vừa nói, hóa ra gã thật sự hiểu lầm.

Năm đó Tề Chử Châu và anh trai gã chỉ là bạn bè bình thường, gã tưởng rằng hai bên tình nguyện, tưởng rằng Diêm Thầm chen ngang giữa bọn họ, lợi dụng ân huệ bắt báo đáp, hóa ra toàn là do gã ảo tưởng.

Đúng là Tề Chử thích Lâm Chương, còn không cẩn thận bị Lâm Viêm nhìn thấy, y thừa dịp Lâm Chương ngủ trưa trên ghế sofa mà ngắm nhìn khuôn mặt của anh.

Tuy rằng khi đó Lâm Viêm còn nhỏ, nhưng cũng đã học cấp 2, nhìn thấy thế bèn hiểu rõ tâm tư của Tề Chử Châu.

So với Diêm Thầm chỉ biết bóc lột anh gã, sai khiến anh gã như c* li, đương nhiên Lâm Viêm sẽ thích anh Tiểu Tề dịu dàng biết quan tâm hơn, gã nhếch khóe môi, nhỏ giọng hỏi Tề Chử Châu: “Anh Tiểu Tề, anh thích anh của em đúng không? Nhất định là vậy.”

Tề Chử Châu khẽ gật đầu, “Ừm.”

Lâm Viêm hào hứng, mắt sáng lên, Tề Chử Châu sờ sờ đầu gã, “Giữ bí mật giúp anh nha.”

“Anh Tiểu Tề vẫn chưa theo đuổi được anh trai em ư?” Lâm Viêm cảm thấy khó mà tin nổi, anh Tiểu Tề và anh gã quả thực là trời sinh một đôi.

   

“Ừm, tạm thời vẫn chưa, vậy nên nhớ giữ bí mật nhé.” Tề Chử Châu thâm tình nhìn ngắm Lâm Chương đang say ngủ.

Hai mắt Lâm Viêm sáng lấp lánh: “Anh Tiểu Tề, anh trai em nhất định cũng thích anh, trước đây anh ấy chưa từng dẫn ai tới nhà chơi, anh mau tỏ tình đi, để em có thêm một người anh trai nữa.”

Nghe Lâm Viêm nói vậy, Tề Chử Châu ngơ ngác, đáy lòng tràn đầy vui mừng, thật ra y cũng cảm thấy Lâm Chương hơi có hứng thú với mình, lúc này tự tin càng tăng cao, “Được, sẽ sớm thôi.”

Bởi vì Tề Chử Châu chủ động, ngày nào cũng cùng đi cùng về với Lâm Chương, bạn cùng phòng của y còn cố ý trêu ghẹo, hỏi y có phải đang yêu đương với Lâm Chương không, kêu Tề Chử Châu mau mời họ ăn cơm chung vui.

Lâm Chương và Tề Chử Châu là hai tên đứng top 1, top 2 ở chuyên ngành của bọn họ, cùng chung chí hướng, tâm đầu ý hợp, các giảng viên cũng đều rất thích hai người đó. Bởi vì có đề tài về học thuật chưa bàn luận xong, Tề Chử Châu cũng thuận tiện đi cùng Lâm Chương tới thăm Lâm Viêm ngày càng nhiều, Lâm Viêm nhìn bọn họ ở chung ăn ý như vậy, vui mừng khôn nguôi, cho rằng anh trai gã cuối cùng cũng tìm được bạn đời lý tưởng.

Nhưng mà, ngay khi Tề Chử Châu cảm thấy đã đến lúc thích hợp, thì lại nghe Lâm Chương nói rằng cuối tuần không đi thư viện .

“Cuối tuần có việc hả? Tôi có thể đi với cậu.” Tề Chử Châu dự định cuối tuần này sẽ tỏ tình.

   

Lâm Chương khép sách lại, thẳng thắn nói: “Không cần, cuối tuần tôi đi hẹn hò với bạn trai.”

“Bạn… Bạn trai?!” Tề Chử Châu cực kì khiếp sợ, đôi môi tái nhợt.

Lâm Chương liếc nhìn y, không hiểu tại sao y lại kích động như thế, Tề Chử Châu hốt hoảng che giấu sự không đúng mực của mình, “Tôi… Chỉ là tôi quá kinh ngạc, một chút tiếng gió cũng không có.”

“Không thể nào.” Lâm Chương nghi hoặc nhớ lại, “Hắn thường đến trường tìm tôi mà, trước đó vài ngày, hắn bận chuẩn bị quà sinh nhật cho tôi nên đến ít hơn.”

“Cậu… Người cậu nói là Diêm Thầm? Nhưng chẳng phải hắn là họ hàng của cậu sao?” Tề Chử Châu thật không ngờ tới, hóa ra tình địch xa tận chân trời gần ngay trước mắt.

Y từng nghe Lâm Chương nói anh sống nhờ ở nhà Diêm Thầm, vì thế y vẫn cho rằng Diêm Thầm là họ hàng của Lâm Chương. Bằng không, không quen không biết, sao có thể sống nhờ ở nhà người khác được.

Lâm Chương lắc lắc đầu: “Không phải, bọn tôi không có quan hệ họ hàng.”

Tề Chử Châu hồn bay phách lạc, nhưng y cũng không quá xem trọng đoạn tình cảm này, bởi vì nhìn Diêm Thầm hơi lăng nhăng, rất giống loại người bạc tình.

Nhưng mà, không biết là may mắn hay đen đủi, mãi đến tận lúc y quyết định xuất ngoại du học, Lâm Chương và Diêm Thầm vẫn bình yên bên nhau. Dưới sự cố ý xa lánh của y, quan hệ của y và Lâm Chương ngày càng nhạt nhẽo, cho đến trước lúc xuất ngoại, Tề Chử Châu tỏ tình với Lâm Chương, dự định chấm dứt đoạn tình cảm đơn phương này, Lâm Chương mới hiểu được, hóa ra Tề Chử Châu xa lánh anh là bởi vậy.

   

Không hề bất ngờ, Tề Chử Châu bị Lâm Chương từ chối. Lúc nhớ lại quá khứ, y mới đáng thương phát hiện, đối với Lâm Chương thì mình thật sự chỉ là một người bạn. Toàn là tự y cam chịu, tưởng bở, cho rằng thái độ của Lâm Chương khi đối xử với bạn bè là tình cảm yêu thích, cuối cùng mối tình đơn phương này cũng có một dấu chấm tròn kết thúc.

Ve sầu trên cây kêu liên tục không ngừng, ngày hè chói chang, âu phục của Lâm Chương vẫn luôn thẳng tắp, anh ngồi ngay ngắn trên ghế, nghe cấp dưới báo cáo công việc.

Hai ngày nữa lại tiếp tục quay chương trình, vừa lúc hôm nay phát sóng trailer. Chờ người rời khỏi phòng làm việc, Lý Dương – thư ký sinh hoạt mới nhậm chức dò hỏi anh, hiện tại có thể ăn trưa chưa?

Kim giờ chỉ hai rưỡi chiều, trong dạ dày Lâm Chương trống rỗng, hơi cảm thấy đau đớn, “Đem lên đây đi.”

Anh là một người có hiệu suất làm việc rất cao, sau giờ làm việc, anh cực ít khi vừa xem TV vừa ăn cơm, nhưng mà hôm anh lại muốn xem.

Lý Dương đặt đồ lên bàn rồi rời đi, Lâm tổng không thích có người khác bên cạnh lúc ăn cơm, đây là tiền bối đi trước nói cho cậu biết.

Lúc đóng cửa phòng, cậu nhìn thấy Lâm tổng đang mở một chương trình tạp kỹ, Lý Dương bỗng trợn to hai mắt, gần đây đã xảy ra chuyện gì mà khiến Lâm tổng đổi tính luôn vậy.

Đương nhiên không ai dám nói, cũng không dám hỏi.

   

Bình luận dày đặc phủ kín màn hình khiến cho Lâm Chương hơi không thích ứng nổi.

Cuối cùng cũng tới rồi!!

Xem lần hai!

Tui đến xem thử điện Tu La lớn tới đâu!

Tui tới xem Đan xinh đẹp và bà xã của cổ!

Du Du!! Ma ma tới rồi!!

Anh Tri Hạ cố lên~

Người đầu tiên xuất hiện là Tỉnh Hành, tổ chương trình tình cờ chạm mặt khi y đang chạy bộ trở về.

Aaaa! Người đàn ông này đã ba mươi rồi mà vẫn mê người như vậy!!

Trời đậu, dáng người này, tui có thể!!

Tất cả bình luận đều đang khen Tỉnh Hành đẹp trai, dáng người tốt, lời nói trêu ghẹo bay đầy màn hình.

Ha ha ha ha, quả nhiên Tri Hạ cục cưng vẫn đang ngủ.

Tỉnh Hành! Là đàn ông thì hun tỉnh ẻm cho tui!!

   

Nhìn thấy mấy cái bình luận này, Lâm Chương nhớ lại cách gọi Diêm Thầm rời giường của mình, tự nhiên có chút không dám xem tiếp.

Tỉnh Hành làm bữa sáng, thu dọn hành lý, chuẩn bị mọi thứ thật kĩ càng, xong rồi mới đi lên tầng gọi Lộ Tri Hạ.

Trời đậu!! Hai bọn họ chia phòng ngủ! Tầm quan trọng của việc ở chung bay đi đâu rồi?

Mới yêu một năm, chắc không phải sắp toang rùi chứ? Không muốn đâu! Tui vừa mới bước một chân lên chiếc chiến hạm này mà!

Chia phòng ngủ đâu có nói lên điều gì, tôi và chồng cũng chia phòng ngủ đây, giờ giấc làm việc và nghỉ ngơi của hai tụi tôi khác nhau, chất lượng giấc ngủ của tôi lại kém, chia phòng ngủ rất bình thường.

Tỉnh Hành nhẹ nhàng gọi Lộ Tri Hạ, Lộ Tri Hạ trở mình ngủ tiếp, vì vậy Lộ Tri Hạ trực tiếp biểu diễn cho mọi người xem coi cái gì gọi là 101 cách bám giường tiêu chuẩn.

Ha ha ha ha! Má nó sao giống tui dữ dị?!

Tri Hạ cục cưng nhà tui cực kỳ đáng yêu!

Tỉnh Hành kiên nhẫn quá vậy?

Cuối cùng Lộ Tri Hạ cũng bị ép rời giường, cậu cúi thấp đầu, không vui chìa tay ra, Tỉnh Hành ngựa quen đường cũ ôm người vào lòng cứ như ôm trẻ con, dẫn cậu đi rửa mặt.

   

Aaaa!! Ngọt chết tui rồi! Không hổ là CP của tui!

Trong phim quá đau khổ, may mà ngoài đời bọn họ rất ngọt ngào, cứ nghĩ tới bộ phim kia là tui muốn khóc huhuhu…

Thảo nào Tỉnh Hành phải đích thân chuẩn bị mọi thứ, chắc ảnh cũng đoán được Lộ Tri Hạ không rời giường nổi đây mà ha ha ha ha

Cặp tiếp theo là Ngu Đan Sầm và Thẩm Phi Nguyệt.

Tui hận nhà giàu!!!

Trời đậu? Mé nó chớ, chỉ có thể thốt lên bằng bốn từ: nguy nga lộng lẫy.

Cảm ơn tổ chương trình đã cho tụi tôi mở mang tầm mắt, niềm vui của người có tiền, tôi thật sự không tưởng tượng nổi!

Quản gia là quý ông Anh quốc điển hình, lễ nghi tiếp đón tổ chương trình vô cùng chu đáo, khiến cho ai nấy đều căng thẳng, chỉ lo sẽ làm bẩn sàn nhà của người ta.

Mái tóc đen như mực của Thẩm Phi Nguyệt xõa trên đầu vai, cô mặc chiếc váy ngủ tơ lụa màu xanh sẫm, bên ngoài khoác một cái áo ngủ, đôi chân trắng nõn thon dài khiến người không dời nổi mắt.

A Vĩ tèo rồi!!! Chị ơi, em có thể! Lấy em đi!

Không muốn nỗ lực nữa, cầu Thẩm tổng bao nuôi!

   

Chân của chị gái không phải chân, mà là nước xuân bên bờ sông Xen!*

*Đại loại dùng để khen chân đẹp.

Ngu Đan Sầm như một nàng công chúa trong truyện cổ tích, ngay cả ngủ cũng đẹp không gì tả nổi. Sau khi bị Thẩm Phi Nguyệt đánh thức, cô theo thói quen nhấc cánh tay vòng lấy cổ người kia, mái tóc đen tuyền che kín nụ hôn của hai người, ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ sát đất, rọi xuống tấm thảm trải sàn thêu tinh xảo, hình ảnh đẹp vượt qua cả những thước phim.

Cái này cũng quá đẹp rồi đó, phim ảnh chính là kiểu không cần tô điểm thêm cho cuộc sống của người khác.

Tui nhìn thấy chỉ vàng trên tấm thảm, huhuhu rớt một giọt nước mắt cho sự nghèo khổ.

Tình yêu của bạch phú mỹ thật sự quá ngọt!

Ở nơi của Ngu Đan Sầm và Thẩm Phi Nguyệt, cư dân mạng không chỉ bị nhét đầy thức ăn cho chó, mà còn được mở mang thêm kiến thức, nhìn coi cuộc sống của người có tiền sẽ ra sao. Trong nhà người ta, ngay cả tay nắm cửa WC cũng là vàng! Chớ nói chi tới khu tầng lầu được sử dụng làm phòng thay đồ còn rộng hơn cả cửa hàng kia.

May là nhà Phó Cẩm Minh và Tạ Du không khoa trương như vậy, nhiều lắm cũng chỉ có một chiếc bể bơi trong nhà mà thôi.

Đồ ngủ của Phó Cẩm Minh lộn xộn vậy? Chẳng phải thiết lập của hắn là rối loạn ám ảnh cưỡng chế hở? Sụp hình tượng nhanh thế á?

   

Ờmmmm… Mấy người nhìn coi, đồ ngủ trên người Tạ Du cũng không đầy đủ.

Ok, đã hiểu đã hiểu, e rằng tối qua làm chuyện xấu xong thì mặc nhầm đây mà hì hì.

Bọn họ còn nuôi mèo kìa, thật đáng yêu!

Phó Cẩm Minh làm đồ ăn trong phòng bếp, Tạ Du ngồi xổm cho mèo ăn, thuận tiện s* s**ng vài cái, “Minh Minh, đừng ăn nhiều nha, mập quá sẽ xấu đó.”

Ha ha ha ha, con mèo này tên Minh Minh hở? Chỉ có tui cảm thấy Tạ Du đang ám chỉ chồng cậu ấy sao?

“Rửa tay rồi lại đây ăn sáng nào.” Phó Cẩm Minh gọi Tạ Du.

Tạ Du chạy đến bên cạnh y, hôn lên khóe môi y một cái, “Ông xã, anh thật tốt.”

Vành tai Phó Cẩm Minh đỏ bừng lên, im lặng đặt đĩa lên trên bàn.

Chậc chậc, Tạ Du so hot, cơ mà Phó Cẩm Minh ngây thơ dị á hả.

Mẹ nó, tui đến xem điện Tu La cơ mà? Tại sao giờ lại cười như kẻ ngu si thế này?

Làm sao bây giờ, đu cặp hoa hồng đỏ và hoa hồng trắng cũng ổn ghê, xin lỗi Diêm đạo, tui muốn trèo tường.

Rốt cục cũng quay đến nhóm cuối cùng, Lâm Chương và Diêm Thầm, bình luận trên màn hình đều là: Mau chú ý phía trước!!!

   

Chú ý, chú ý, đây không phải là diễn tập, đây không phải là diễn tập, năng lượng phía trước rất rất bự!!

Không hiểu sao Lâm Chương thấy hơi hồi hộp, cầm cốc nước lên uống một ngụm, video chiếu tới đoạn anh mở cửa cho tổ chương trình tiến vào.

Có phải biểu hiện của anh quá lạnh nhạt không?

WTF? Đây là vợ Diêm Thầm???

Ảnh màn hình gì chớ, tui sốc nha!

Đm đm! Tui có thể, tui có thể, tui thật sự có thể!!

Nhan sắc này, thế mà Diêm Thầm lại ngoại tình? Đầu hắn có đạn hả? Nếu tui có thể cưới được vợ đẹp như vậy, tui nhất định sẽ nâng ẻm như nâng trứng!

A a a a! Lâm Chương mỹ nhan thịnh thế! Ly hôn với Diêm Thầm đi, tôi trộm bình ắc-quy nuôi cậu!

Trong video, Lâm Chương đang muốn đi gọi Diêm Thầm rời giường. Sau khi ba cặp trước đó vung thức ăn cho chó, phần bình luận trên màn hình đều đang đoán xem Lâm Chương sẽ dùng cách thức ngọt ngào nào gọi Diêm Thầm dậy.

Chú ý phía trước!!

Lâm Chương đứng trước cửa gõ “cốc cốc cốc” vài tiếng rất vang, sau đó gọi vọng vào bên trong: “Diêm Thầm, rời giường, người của tổ chương trình đến rồi.”

   

Đờ phắc? Tui nhìn thấy gì vậy?

Hình như tui nhìn thấy cha tui…

Làm sao bây giờ? Tự nhiên tui thấy hơi đau lòng cho Diêm Thầm, bạn đời của hắn đối xử với hắn lạnh nhạt ghê á, chắc không phải ly hôn thật rồi chứ?


Sau Khi Ly Hôn, Chồng Trước Mất Trí Nhớ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Sau Khi Ly Hôn, Chồng Trước Mất Trí Nhớ Truyện Sau Khi Ly Hôn, Chồng Trước Mất Trí Nhớ Story Chương 38: Lâm Chương mỹ nhan thịnh thế
10.0/10 từ 24 lượt.
loading...