Sau Khi Ly Hôn, Chồng Trước Mất Trí Nhớ

Chương 33: Tiền tiêu vặt

1@-

 Nghe nói tra nam nào đó muốn thiết lập hình tượng thâm tình, thật sự cho rằng mạng xã hội không có trí nhớ hả? Hắn làm những chuyện kia, người khác quên được chứ tôi còn nhớ rõ đây, kịch bản đêm, không thuận theo sẽ không cho vai diễn, cùng nam một và nam hai chơi 3P…

Tôi cũng nhớ nè, mấy cô gái nhỏ đúng là dễ lừa, tùy tiện thiết lập hình tượng thâm tình một cái là có cả tá người tin tưởng, fan lại tăng thêm, vẫn có người không biết là hai người này đã ly hôn rồi hả, trước sau gì cũng sẽ lật xe thôi.

Đã ai xem bài đăng về tra nam đó chưa? Thật sự là mắc ói! Không ngờ người như vậy mà lại có thể ngang nhiên ẵm đủ danh lợi!

Bài đăng gì vậy? Cầu đường link!

Hờ, vừa mới coi xong đây! Tức chết tôi rồi! Mặc kệ đấy, dù mang tiếng nhục mạ người khác tôi cũng phải chửi! Diêm Thầm, sao anh không đi chết đi?!

Một bài đăng bóc phốt Diêm Thầm đang bị cộng đồng mạng phẫn nộ đẩy lên hot search, có người tự nhận là bạn học của Diêm Thầm đã đăng tải thông tin này. Diêm Thầm là phú nhị đại, trong nhà có chút tiền, thời cấp ba hút thuốc; uống rượu; đánh nhau; tán gái đủ cả, thay bạn gái như thay áo, không bao giờ dùng condom, chẳng may có bầu thì cho ít tiền để người ta đi phá thai, cặn bã cực kì.

   

Anh bạn này còn đăng thêm một tấm ảnh thời trung học của Diêm Thầm, tuy không rõ nét nhưng vẫn nhìn ra được Diêm Thầm của khi đó vừa cao vừa đẹp trai, trong nhà còn có tiền, quả thật đủ vốn để làm cặn bã.

Bên dưới bài phốt lại còn có mấy bình luận kiểu như là, đẹp trai vậy thì các cô cũng sẵn lòng ngủ cùng Diêm Thầm, chấp nhận phá thai vì hắn.

Những lời lẽ kiểu này lập tức khiến quần chúng phẫn nộ, trực tiếp từ vấn đề đời sống cá nhân chuyển sang dạy hư trẻ vị thành niên, tạo thành ảnh hưởng nghiêm trọng tới xã hội.

Quá ghê tởm! Mất công tôi tưởng mình hiểu lầm hắn, mẹ nó, đúng là khốn nạn từ trong trứng!

Ha ha, quả nhiên lật xe rồi, nói dối cái gì mà chẳng được, tự nhiên lại đi nói vợ mình là mối tình đầu, bản tính của tên cặn bã này chẳng kém gì gấu Teddy*, sao có thể có chuyện mối tình đầu của hắn là vợ hắn được.

*Gấu Teddy: ẩn dụ cho việc một thằng đàn ông khốn nạn hết thuốc chữa.

Muốn khóc! Tui vừa mới lọt hố CP của hắn và vợ hắn xong, còn đang đợi được phát đường cho ăn nè, tại sao lại như vậy chứ!

Chắc gì bài phốt kia đã là thật, không có bằng chứng chứng minh DT đã làm những việc này mà.

DT bị chụp lại ảnh thuê phòng cùng người khác nhiều lắm rồi đấy, mấy người mất trí nhớ chọn lọc à? Trước đây hắn có làm ra những chuyện này thì tôi cũng chẳng bất ngờ xíu nào, cặn bã ngấm vào máu rồi, tại hắn tự bịa mối tình đầu, lại còn thiết lập cả hình tượng thâm tình cơ, nói chung ai cũng biết hắn khốn nạn, chắc giờ quả táo rụng trúng đầu rồi đó.

   

Diêm Thầm và Lâm Chương vừa trở về sau khi ghi hình cho , vốn định tình củm một chút, ai dè Lâm Chương tàn nhẫn nói với hắn rằng tối nay tăng ca, anh sẽ ngủ ở công ty.

Khoảng thời gian này, Diêm Thầm rõ ràng có thể cảm giác được thái độ của Lâm Chương đối với hắn nhẹ nhàng hơn nhiều, nếu như lạnh nhạt mấy hôm, Lâm Chương lại khôi phục thái độ xa cách như trước thì sao bây giờ, hắn phải rèn sắt khi còn nóng thôi!

Sau khi quyết định, Diêm Thầm bèn chuẩn bị đi tới công ty, dù sao hắn cũng rảnh, ở nhà cũng ngủ hoài, chẳng bằng đến ở cùng Lâm Chương.

“Anh Diêm!! Lớn chuyện rồi!” Tiếng thét của trợ lý Tiểu Ngô truyền tới từ đầu dây bên kia.

Diêm Thầm nhanh lẹ dịch điện thoại ra xa.

“Diêm Thầm lại bị bôi đen?” Lâm Chương ngừng động tác gõ chữ, liếc mắt nhìn về phía thư ký.

“Đúng vậy, phòng quan hệ công chúng đang xử lý rồi.” Thư ký nói.

Lâm Chương cầm máy tính bảng, nhanh chóng lướt xem tin tức của Diêm Thầm: hút thuốc, uống rượu, đánh nhau, đúng là Diêm Thầm đã làm, nhưng cái gì mà bắt ép phụ nữ phá thai, ỷ thế h**p người, toàn là lời nói vô căn cứ.

“Có người đang cố ý dắt mũi dư luận.” Sau khi hiểu sơ sơ, Lâm Chương đặt máy tính bảng xuống, vẻ mặt lạnh lùng, “Điều tra xem ai đứng phía sau.”

   

“Vâng, tôi đã cho người đi làm rồi.” Thư ký đáp lại.

“Xóa toàn bộ tin tức liên quan.” Ngón tay thon dài của Lâm Chương nhẹ gõ lên mặt bàn.

“Đã gỡ xuống khỏi hot search, nhưng xóa bài này thì lại có bài mới xuất hiện.” Thư ký dừng một chút, nói: “Vừa nãy hot search bị đẩy xuống mấy hạng, có lẽ bên Diêm thiếu cũng đang xử lý.”

Lâm Chương nghe vậy, trong mắt loé lên chút kinh ngạc, trước khi Diêm Thầm mất trí nhớ, bọn họ chưa bao giờ nhúng tay vào công việc của nhau. Sau khi mất trí nhớ, bởi vì Diêm Thầm không hiểu gì cả, vậy nên đều là anh cho người giải quyết mấy việc này, ai ngờ lần này Diêm Thầm lại tự mình xử lý.

Lâm Chương âm thầm suy nghĩ, chắc là Tiểu Ngô đã trưng cầu ý kiến của Diêm Thầm, bằng không Diêm Thầm sau khi mất trí nhớ, trong đầu căn bản không có mấy cái nhận thức này, chớ nói chi là dùng tiền để rút hot search.

Thời điểm chi tiền cho đội PR, Diêm Thầm bỗng phát hiện một vấn đề rất nghiêm trọng, tiền của hắn đâu?!!

Là con trai độc nhất của Diêm Sĩ Huyên – chủ tịch Đỉnh Nghiệp, đồng thời là một đạo diễn nổi tiếng mà sao hắn nghèo quá vậy? Lúc trước ngoài mua căn nhà này, hắn đâu còn nơi nào để tiêu tiền nữa, tiền mua căn hộ cũng là mượn từ chỗ ba hắn, nhưng mà ba hắn cũng bảo không cần trả lại rồi, cho nên Diêm Thầm chưa từng phát hiện, bây giờ mình là một kẻ nghèo rớt mồng tơi!

Chẳng qua hắn cũng nhanh chóng nghĩ thông suốt, chắc là tiền của hắn đều nộp cho Lâm Chương rồi, hắn nghèo như vậy, là bởi vì Lâm Chương cho tiền tiêu vặt không nhiều, Lâm Chương không phải người không hiểu đạo lý, có lẽ vì bản thân hắn dùng ít nên tiền tiêu vặt mới có tưng đó, xem ra Diêm sói già cũng chưa chó chết đến mức ấy, vẫn còn biết giao quyền tài chính cho vợ.

   

Lâm Chương không hề biết Diêm Thầm đang tự não bổ thuyết phục bản thân, còn không hề hoài nghi tính chân thực của nó.

Anh vừa mới nói chuyện với thư ký xong thì nhận được điện thoại của Diêm Thầm, “Ca ca, trong thẻ của tôi không có tiền, có thể cho tôi ít tiền tiêu vặt không?”

Không cần truy hỏi, Lâm Chương lập tức bắt trúng mạch não của Diêm Thầm, anh không nỡ lòng nói cho hắn biết, không phải anh xài hết tiền tiêu vặt, mà là anh ra đi tay trắng, không biết sau khi khôi phục ký ức mà nhớ tới chuyện này, Diêm Thầm có xấu hổ hay không.

“Được.” Lâm Chương không nhiều lời, lập tức gửi cho Diêm Thầm năm triệu*.

*Hơn 17 tỷ VNĐ

Sau khi nhận được tiền, Diêm Thầm nơm nớp lo sợ gọi điện thoại cho anh, “Ca! Em run tay quá nên bấm nhiều thêm mấy số 0 hả?”

“Đâu có, công việc của em quá bận, không có thời gian ở bên anh, tự anh mua ít đồ mình thích đi nhé.” Lâm Chương bình thản nói, giọng điệu tùy ý y như lúc mẹ cho 50 đồng để mua kẹo hồi nhỏ.

Tuy rằng từ bé đến lớn Diêm Thầm không thiếu tiền, nhưng ngay lúc này hắn lại thấy rất cảm động, hóa ra làm vợ yêu nhỏ của Lâm bá tổng sảng khoái như vậy hả?

“Mấy chuyện trên mạng, em sẽ xử lý, không cần lo lắng.” Lâm Chương sợ ảnh hưởng tới tâm trạng của hắn, dù sao Diêm Thầm vẫn đang là bệnh nhân, không thể bị k*ch th*ch.

   

“Mấy cái bình luận đó anh cũng đừng xem, toàn là nói vớ vẩn.”

Nghe thấy Lâm Chương an ủi, trong lòng Diêm Thầm bỗng cảm thấy ấm áp, thật ra hắn chẳng hề quan tâm tới mấy thứ linh tinh trên mạng, dáng vẻ thời cấp ba của hắn ra sao, không có ai hiểu rõ hơn Lâm Chương. Gì mà thay bạn gái như thay áo, ép người yêu phá thai, lên đại học hắn mới nghĩ thông, hai mươi tuổi mới mất nụ hôn đầu, thử hỏi người trẻ tuổi hiện đại, có bao nhiêu người ngây thơ được bằng hắn?!

Sau khi kết thúc trò chuyện với Lâm Chương, Diêm Thầm vốn định lát nữa tới công ty tìm anh, ai dè lại nhận được điện thoại của thằng bạn thân lâu ngày không gặp – Vu Thân Dương, “Đm! Lão Diêm, không ngờ đám ngu ngốc trên mạng kia lại bôi nhọ mày, chắc chắn có người hãm hại!”

“Người anh em, thương lượng một chút đi, thay xưng hô khác, đừng gọi tao là lão Diêm.” Diêm Thầm không quan tâm tới gì khác, nhưng cứ nhất định phải phân rõ với Diêm súc sinh kia.

Vu Thân Dương chẳng hiểu ra sao, trọng điểm là cái này hả?

“Vậy gọi như nào?”

Diêm Thầm nhìn về phương xa, màn đêm buông xuống ngoài cửa sổ, đèn đường thắp sáng, “Gọi tao là Diêm Tiểu Thầm.”

Vu Thân Dương: “…”

Sau một hồi im lặng, Vu Thân Dương nghi ngờ hỏi: “Diêm Thầm, đầu óc mày không có vấn đề gì chứ? Ờm, một đám anti mà thôi, chắc sẽ không mắng mày đến mức thiểu năng trí tuệ đâu nhỉ.”

   

“Vu Thân Dương, muốn ăn đòn à?” Diêm Thầm lạnh nhạt hỏi, hắn và Vu Thân Dương là bạn thân, mấy bé trai lúc nhỏ mà có bất hòa, đột nhiên xông lên đánh nhau thì cũng thường thôi, nhưng đáng tiếc Vu Thân Dương chưa một lần thắng nổi Diêm Thầm.

“Đừng, tao đã sớm bỏ võ theo văn, tối nay ra ngoài nhậu đi, tao đi công tác lâu vậy mà không thấy mày quan tâm xíu nào, haizz, tình cảm phai nhạt rồi.” Vu Thân Dương oán trách nói.

Y đã nói đến mức độ này, Diêm Thầm cũng không tiện từ chối, đúng là lâu rồi hắn không gặp Vu Thân Dương , Vu Thân Dương 28 tuổi, chẳng biết có béo ra không, Diêm Thầm cũng hơi mong đợi.

Vu Thân Dương hẹn uống rượu nên Diêm Thầm không lái xe mà trực tiếp bắt taxi, trên đường đi còn không quên gửi tin nhắn báo cho Lâm Chương một tiếng.

Có lẽ Lâm Chương đang bận nên không trả lời hắn.

Vu Thân Dương đặt chỗ tại một câu lạc bộ cao cấp, không có thẻ VIP không thể vào, vả lại trang phục của Diêm Thầm cũng tùy ý, áo T shirt đen phối với quần jean rách, nhìn chẳng khác gì sinh viên nên bị bảo vệ chặn bên ngoài.

“Sao mày còn chưa tới?” Vu Thân Dương sốt ruột gọi điện cho Diêm Thầm.

Diêm Thầm nhìn hai ông anh bảo vệ đứng trước mặt, nói: “Tao vừa tới, nhưng mà bị chặn lại rồi.”

“Đệt, tao tới ngay.” Vu Thân Dương cúp điện thoại, sau hai phút đã có mặt.

   

Diêm Thầm tò mò quan sát Vu Thân Dương, không bị béo phì, nhìn hơi mũm mĩm, một thân hàng hiệu, như kiểu chỉ lo người khác không biết y nhiều tiền.

“Chuyện gì đây? Đâu phải lần đầu tới chỗ này, Diêm thiếu mà cũng không biết?” Vu Thân Dương lạnh mặt, nhìn như sắp nổi giận.

Quản lý sảnh vội vàng đi tới cúi đầu khom lưng, mắng nhân viên bảo vệ cùng với Doorman* có mắt mà không thấy núi thái sơn.

* Doorman: Nhân viên đứng cửa, nhiệm vụ chính là túc trực ở cửa ra vào để đóng mở cửa cho khách

Diêm Thầm nhíu mày, hắn không thích người khác khúm núm, tỏ vẻ xu nịnh trước mặt mình, “Được rồi, vào thôi.”

Quản lý cung kính dẫn bọn họ vào phòng riêng, sau đó quay lại dạy dỗ mấy người kia, “Mắt mù rồi à, ngay cả Diêm thiếu mà cũng không nhận ra.”

Doorman oan ức nói: “Hắn ăn mặc kiểu đó thì sao tôi biết được chứ.”

Quản lý chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, “Tôi thấy cậu mù thật rồi đấy, quần jean Diêm thiếu mặc trên người là sản phẩm của thương hiệu G, hai vạn* một cái!”

*Hơn 71 triệu VNĐ

Doorman trợn mắt ngoác mồm, “Một cái quần jean rách mà tận hai vạn?” Cậu ta thực sự không nhìn ra cái này khác với cái loại 200 tệ* ở chỗ nào.

   

*Hơn 700k VNĐ

“Tao biết mày không thích vậy, nhưng bọn người kia lại thuộc kiểu thấy tiền sáng mắt, mày hiền với bọn họ, bọn họ sẽ không cảm ơn mày, mà chỉ đánh giá mày là kẻ coi tiền như rác.” Không phải Vu Thân Dương thích ỷ thế h**p người, chỉ là lăn lộn trong cái vòng luẩn quẩn này lâu rồi, ắt sẽ tìm được quy luật.

“Được rồi, không nói mấy chuyện cụt hứng này nữa, lúc nãy đang chờ mày thì trùng hợp gặp Trương tổng của Thuận Nguyên, hắn hỏi tao bộ phim tiếp theo của mày khi nào quay, hắn muốn đầu tư.” Vu Thân Dương mở một công ty giải trí, Phó Cẩm Minh và Tỉnh Hành đều ký hợp đồng với y.

Diêm Thầm quay phim đều là Vu Thân Dương kéo đầu tư, hai người hợp tác nhiều năm như vậy, cũng xem như ăn ý, nhưng đáng tiếc hiện tại Diêm Thầm mất trí nhớ, Vu Thân Dương vừa đi công tác về nên chưa kịp biết chuyện, vậy nên khi Diêm Thầm bị Vu Thân Dương dẫn đến phòng riêng, ngồi giữa một đống cậu ấm cô chiêu, hắn bối rối.

“Diêm đạo, em bóc nho cho ngài nha.” Cô bé trang điểm quá lố, dùng móng tay gắn đầy hột xoàn bóc vỏ nho cho Diêm Thầm, đút vào miệng hắn.

Vu Thân Dương thì ngựa quen đường cũ, ngồi cạnh trò chuyện với Trương tổng.

Hai người đang bàn chuyện vô cùng hòa hợp, Diêm Thầm đột nhiên đẩy cô gái kia ra, mặt tối sầm xuống, đứng dậy đi ra ngoài.

Động tác của hắn quá lớn, cô gái kia bị đẩy ngã lăn trên ghế sofa, sợ tới mức trắng bệch cả mặt, run rẩy nhớ lại xem vừa rồi có làm gì sai đã đắc tội Diêm Thầm hay không.

   

Trương tổng thấy thế, lạnh mặt mắng: “Làm sao vậy? Có mỗi chuyện phục vụ mà cũng không xong.”

Quản lý mau chóng tiến vào dẫn người đi, đến lúc ra ngoài rồi mà cô gái kia vẫn không ngừng lau nước mắt.

“Không sau đâu, chắc không phải do cô ấy, anh em của tôi không có hứng thú với phụ nữ, sẽ không làm khó cô ấy.” Vu Thân Dương hiểu rõ Diêm Thầm nên nói giúp cô gái kia mấy câu, sau đó hẹn Trương tổng hôm khác nói chuyện, y còn phải đi xem Diêm Thầm, có lẽ thân thể hắn không thoải mái.

Vu Thân Dương tìm thấy Diêm Thầm, tiến lên vỗ vai hắn, “Làm sao vậy?”

Chỉ thấy Diêm Thầm như gặp đại địch, sắc mặt tái nhợt, hắn cau có nhìn y, “Trước đây tao thường tới mấy chỗ này với mày hả?”

Vu Thân Dương khó hiểu hỏi lại, “Đúng vậy, sao thế?”

Diêm Thầm loạng choạng lùi về sau mấy bước, run rẩy lấy điện thoại ra gọi cho Lâm Chương, cực kỳ bi thương gào khóc: “Ca, tôi bị vấy bẩn rồi!!!”


Sau Khi Ly Hôn, Chồng Trước Mất Trí Nhớ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Sau Khi Ly Hôn, Chồng Trước Mất Trí Nhớ Truyện Sau Khi Ly Hôn, Chồng Trước Mất Trí Nhớ Story Chương 33: Tiền tiêu vặt
10.0/10 từ 24 lượt.
loading...