Sau Khi Linh Khí Sống Lại
Chương 218: Nhảy vọt
469@-Edit + Beta: Cam Cam Một Màu Xanh
………..
A Điêu trốn vào hồ nước và vua xác sống xương đen đuổi theo không bao lâu, hồ nước nhanh chóng khôi phục sự tĩnh lặng, sau đó có người.
Không phải còn những người khác lần lượt tiến vào sao?
Những người khác thì chả làm sao, ba ông lớn Sơn trưởng vào rồi đã nhận ra nơi này là một bí cảnh nhỏ, điều này phù hợp với phán đoán trước đó. Có điều trước tiên bọn họ mở ra tinh thần lực và lĩnh vực tinh thần điều tra Trần A Điêu cấp kỳ.
A Điêu có mặt mũi thật, đổi lại là tu sĩ khác, có ai đủ sức khiến cho ba ông lớn Sơn trưởng để ý thế này?
Nhưng mà… mật độ của không gian này cao lắm, bất kể là năng lượng hay sức mạnh tinh thần, độ khó của việc phóng chúng ra lớn hơn khi họ ở không gian bình thường bên ngoài hàng ngàn lần.
Điều này làm phạm vi điều tra có sức vươn tới hàng trăm km của họ đã bị thu hẹp hàng ngàn lần, thậm chí là nhiều hơn, bởi lẽ tỷ lệ tổn thất ở giữa cũng tăng lên.
Phạm vi điều tra như vậy quả là hoàn toàn không đáng nhắc đến so với tốc độ di chuyển của họ, thành ra ý nghĩa của việc dò xét đã không còn nữa.
Trong mắt Ngư Huyền Cơ là nỗi sợ hãi thán phục: Một bí cảnh nhỏ có mật độ cỡ này đúng là đáng sợ quá.
Phải biết cùng lắm mật độ kho tàng bí mật của bọn họ và bí cảnh nhỏ dị giới của ba vương tộc dị tộc chỉ hơn trăm lần.
Đây hoàn toàn không phải là sức người có thể đạt được, kể cả có cảnh giới đại Linh Vương đỉnh cao cực hạn của nhân loại, hễ tập hợp tận bao nhiêu người vẫn không cách gì sáng tạo ra bí cảnh dạng này.
Hiển nhiên là thứ tộc Trời cho.
Chẳng lẽ đây là chỗ tốt sau khi lọt vào mắt xanh của Thần nữ?
Ngư Huyền Cơ vô thức nghĩ tới bộ dạng “quân tử sáng ngời, rực rỡ tựa hoa” của Trường Đình.
Đối với Trường Đình và Thần nữ, Ngư Huyền Cơ không dám suy nghĩ nhiều, chung quy quá khứ của hai người rất thần bí. Tuy rằng sau này tộc Người biên soạn cho Trường Đình phản bội tộc Người, nhưng về phương diện này lại không có ai thêm mắm dặm muối, trái lại chuyện của Trần Khuê và Thiên nữ kia là ván đã đóng thuyền và ai nấy đều hay.
(P1)
Nghĩ đến dáng vẻ của Trần Khuê, trong lòng Ngư Huyền Cơ càng phức tạp hơn.
“Bàn về mỹ mạo, vẫn là cụ tổ tiên Côn Luân của mình xịn nhất, sao lại không thấy ông ấy… Hầy, thật đáng tiếc.”
“Nhưng A Điêu lại rất có tố chất ở mặt này, khéo sao há họng to phải biết. Trông cứ như nó đang trêu đùa chứ thực chất lại đang nghịch ngợm lưu manh, làm người ta mích lòng cùng cực, chuyên để ông sư phụ bị đánh chết…”
Vừa nghĩ sâu xa, Ngư Huyền Cơ nhanh chóng bóp bỏ con đường khiến A Điêu bán sắc phát triển Lộc Sơn.
Với một con nhóc cặn bã thế này, có khi còn gây hấn với nhiều người hơn cả ông tổ Trần Khuê của nó.
Quên đi quên đi.
Có điều đứa nhỏ này cơ trí lắm, chạy mất dạng như chớp.
Ngư Huyền Cơ nghĩ như vậy trong lòng, song ông vẫn ra ngoài cẩn thận điều tra một mảy vì kỹ tính, tới khi vẫn không tìm được hơi thở năng lượng gì đó còn sót lại, lúc này ông mới yên tâm.
Ba ông lớn Sơn trưởng cấp tốc bay ra theo các hướng khác nhau.
Nhìn vào tình hình trước mắt, họ cần phải tự tìm lấy di tích kế thừa của chính họ.
Đây là chuyện tốt.
Dự tính của Đồng Quang: gi ết chết Trần A Điêu trước khi nó tìm thấy di tích tộc Trời đủ sức kế thừa, hoặc giế t chết nó sau khi nó kế thừa, kế đó nuốt trọn di tích.
Có điều phải tránh hai người còn lại.
Ông ta rành rẽ Bách Việt Mạc Sầu đã nghiêng về Lộc Sơn, đây không phải tin tốt.
Bọn họ vừa đi, những người khác tản ra bốn phía cấp tốc để tìm di tích. Tuy nhiên bọn Tống Linh ngoan ngoãn, cứ thế lập nhóm và đi theo mấy người Trâm Xanh.
Không có lấy một ít máu nóng bốc đầu gì cả, từng chi tiết đều giống như phong cách cẩn thận của người nào đó.
Làm cho bên Vu Sơn hồi hộp cả lên.
Bách Việt Linh Tê liếc mắt nhìn các thế lực khác, đoạn, lập kế hoạch với các cao thủ Vu Sơn nhà mình: Lập nhóm, đi sát Lộc Sơn và tộc Thiên Linh, không rơi vào tình trạng đơn độc, nếu không khả năng bị những người này ám sát là quá cao.
Theo một nghĩa nào đó, giờ đây bí cảnh này tương đương với một cái lò mổ đã đóng cửa.
Đã là truyền thừa thì hà cớ gì phải thiết kế như vậy? Phân phối trực tiếp dựa theo hạn mức thừa kế không được à?
Bách Việt Linh Tê vô thức nghĩ.
Bí cảnh này... cứ thấy là lạ làm sao.
(P2)
.....
Yên tâm cứt! Không để lại hơi thở vì mật độ không gian cao, hơi thở năng lượng nhanh chóng bị tiêu hóa do chính khả năng phân giải của không gian.
Chẳng qua ngày trước A Điêu lươn lẹo từ ngoài ra trong nên người khác không nghĩ nhiều, càng không ai biết bấy giờ A Điêu đang chạy trốn dưới mặt nước của cái hồ cách bọn họ ngàn mét.
Hồ nước này sâu lắm, thăm thẳm chả thấy đáy, quan trọng nhất là nó không bịt kín, vẫn liên thông với một số đoạn sông. A Điêu chạy xuống, phát hiện vua xác sống tầng cao đuổi theo đằng sau không ngớt, cô hoảng tới mức thiêu đốt máu rồng... Chạy xuống nữa?
Không, cô đốt máu tươi của rồng + khởi động tất cả năng lực niệm hàng trăm sao được góp nhặt trước đó + tất cả năng lượng trong cơ thể, chỉ nhằm đạt được một…
Bất thình lình dòng nước sau lưng lạnh lẽo, đó vì một cụm khí đen đã bao phủ từ phía sau.
Quá khủng khiếp, nó nhanh hơn cô gấp 4-5 lần, cho nên xuống nước rồi, A Điêu tăng vọt xuống sâu hơn 1,000 mét dưới nước. Vậy mà đó cùng lắm chỉ là một cái chớp mắt, cô đã bị đối phương đuổi kịp...
Giờ phút này cụm khí đen ở đằng sau hóa thành miệng lớn dữ tợn xé xác, tựa như quái vật xác sống nhe ra cái miệng thối nát đẫm máu, bổ nhào tới mãnh liệt từ sau lưng A Điêu và nuốt chửng!
Xoạt!
A Điêu bị nuốt chửng.
... Ngay khoảnh khắc đó.
Không gian bùng nổ.
Một dạng năng lượng cao tương tự như tàu vũ trụ sử dụng hệ thống khởi động năng lượng tổng hợp 360 vòng.
Bước nhảy không gian.
Nó cao cấp hơn dịch chuyển và dịch chuyển tức thời tận mấy cấp.
Bởi lẽ việc dịch chuyển đòi hỏi thời gian trì hoãn và khởi động, dịch chuyển tức thời lại dễ bị gián đoạn.
Duy chỉ có bước nhảy không gian là thủ đoạn chủ động cưỡng ép chạy trốn được ra đời vì nhắm vào tình hình nguy hiểm, hơn nữa còn đủ sức chặt đứt thông tin lần theo dấu vết dính trên người ngay.
Đây là khả năng của Ghi chú không gian mới nhất mà A Điêu học được. Gộp 5 quyển lại sẽ có độ khó rất cao và chuyên môn về cái này. A Điêu mất 300 ngày trong không gian căn phòng bí mật để nắm bắt, hơn nữa dựa trên nguyên lý của nó, năng lượng càng tốn nhiều thì hiệu ứng nhảy không gian của nó càng cao.
(P3)
Vì vậy... ngay một giây bị nuốt ấy, A Điêu biến mất.
Biến mất khỏi miệng của một hiện hữu cấp bậc đại Linh Vương.
Không để lại bất kỳ hơi thở nào.
Cụm khói đen nuốt chửng một ngụm trống không, dừng lại một lát đầy im lìm trong dòng nước, kế đó có một giọng nói khàn khàn.
“Mới 19 tuổi...”
Gã có thể cảm nhận được sức sống tươi mới và phồn vinh của nó, cùng lắm chỉ mới sống 19 năm ở nhân gian.
19 tuổi, không khác mấy đám trẻ sơ sinh trong thời đại của gã.
Có điều...
“Con cưng của thời đại... mang theo số vận.”
Cụm khói đen bóp méo như vừa có một hành động nuốt.
Gã càng đói hơn.
Có điều cảm ứng bên trên, gã nhận ra sự hiện hữu của ba ông lớn Sơn trưởng.
Chưa hồi phục hoàn toàn... tạm thời tránh đi, ăn nhỏ trước đã.
.....
Với không gian bí cảnh rộng lớn ngần này, từ đầu A Điêu có thể chọn thời gian cho bước nhảy không gian. Ngặt nỗi trong lúc nhảy vọt khi nãy, cô đã bị thứ kia nuốt vào trong miệng, hơi thở xác chết màu đen tiếp xúc với thân rồng của cô đã ăn mòn nó ngay tức thì, thẳng thừng làm tổn thương thân thể cô – cái thân thể hoàn mỹ có sức chống lại tiểu Linh Vương công kích, dọa chết người.
Vì vậy vào thời điểm đó, cô đành phải vội vàng chọn một khoảng cách mà mình cảm thấy vừa mắt đầu tiên và an toàn để nhảy.
Xoạt! Sau khi nhảy thành công, A Điêu ngã xuống đất, nôn ra một bụm máu lớn, nhưng vừa nôn xong, cô ngẩng đầu lên và nhìn thấy có một người đang lơ lửng giữa không trung phía trước.
Người này nhìn cô với khuôn mặt ngạc nhiên.
Chạm trán, đây là một cú chạm trán với xác suất cả chục triệu.
Mà người này là Đàm Đài Liêu Lạc.
Khoảnh khắc đôi bên nhìn nhau, dám chắc lòng dạ tính toán chi li như than tổ ong của hai người đã có muôn vàn suy nghĩ đi qua. Ví dụ như Đàm Đài Liêu Lạc khiếp sợ trước trạng thái bị thương nặng chạy trốn chết của A Điêu. Do đâu cô ta lại như vậy? Ai đang giết cô ta? Chẳng lẽ là Sơn trưởng Thanh Đồng Sơn? Hay trong bí cảnh này tồn tại nguy hiểm nào đó?
Nhưng dù có ra sao, cuối cùng tâm lý của cả hai chỉ tập trung vào một cụm từ ngắn gọn cộng với một dấu chấm than.
A Điêu: Mẹ!
Đàm Đài Liêu Lạc: A!
Đàm Đài Liêu Lạc chần chờ chỉ một giây đã quyết định xuống tay.
(P4)
Bởi vì đó là một quá trình chọn một trong hai.
Không giết? Không được, không nhịn nổi, tám lần tát mặt chát chát còn nhục hơn cả đào mộ tổ tiên xây nhà xí.
Vậy thì đành phải giết.
Tuy nhiên có khi nào cô ta đang ngụy trang ra bộ dạng này không?
Để dụ mình ra tay…
Trần A Điêu là yêu ma, quỷ kế đa đoan, Đàm Đài Liêu Lạc chần chừ như vậy, ngay giây tiếp theo…
Hóa rồng, rồng gầm + rồng vẫy đuôi…
Đàm Đài Liêu Lạc còn chưa kịp phản ứng đã ăn một đòn. Tuyệt đối nào có ngờ, người bị thương nặng này lại lựa chọn xuống tay trước để chiếm lợi thế!
Có lẽ hắn còn phải dấm dúi khi muốn giết A Điêu nhưng những người khác thì không, hắn có thể mượn dao giết người, kế đó là làm chim sẻ ở phía sau.
A Điêu đoán được tính toán của Đàm Đài Liêu Lạc, quyết đoán ra tay trước.
Khốn nỗi chung quy Đàm Đài Liêu Lạc vẫn là tinh anh cấp cao. Lúc trước A Điêu dự đoán mình của lúc mạnh nhất chỉ có thể 1vs1 với mấy người trong Đảng Thái tử, cô chả sợ ai trong việc đánh solo, nhưng thêm một người thì không được.
Ngặt một điều tình huống bây giờ là cô đang bị thương nặng và hao tổn quá nhiều, trong khi Đàm Đài Liêu Lạc lại là người mạnh nhất trong Đảng Thái tử, lần này gặp phải âu chắc mẩm cô sẽ chịu thiệt.
Thành thử cứ xuống tay trước giành ưu thế. Nhưng rồi…
Ầm!
Khi Đàm Đài Liêu Lạc bị đuôi rồng quật trúng, giáp che chắn trên người hắn bung ra, hứng lấy lực tác động kinh khủng nện mạnh xuống đất, tạo thành hố sâu đường kính ba mét.
Thế giới nhỏ bé này có mật độ vật chất siêu mạnh, chỉ đủ sức ném người ta ra tạo thành đường kính ba mét, hiệu ứng hình ảnh nhìn như không cuồng bạo hơn bên ngoài nhưng cường độ năng lượng bùng nổ vẫn cực kỳ kh ủng bố, ít nhất thuộc về trình độ của người nổi bật trong cấp tiểu Linh Vương.
Sức sát thương như vậy... có ai ở gần phát hiện không?
(P5)
Có là gì thì áo giáp vàng đen ngầu cực của Đàm Đài Liêu Lạc đã bao trùm toàn thân, sau khi đón lấy một đợt, áo giáp có rách, hắn cũng có vết thương ảnh hưởng máu thịt, mỗi tội nó lại không gây tổn thương quá lớn.
Đàm Đài Liêu Lạc vừa mới nện nổ ra một cái hố trên mặt đất, vừa chịu đựng sát thương ảnh hưởng tới máu thịt vừa khóa chặt lấy A Điêu, trên người hắn xuất hiện hai bảo vật. Một món trông như động cơ bay hình thoi tổ hợp từ hình xoắn ốc, một cái lại trông như hạt pha lê. Món đầu tiên là vũ khí tiến công chính, thứ còn lại cốt để tăng lên sức sát thương.
Chỉ thấy Đàm Đài Liêu Lạc tế ra Sách Văn Minh, các đường gân trên giáp chắn đặc biệt ngưng tụ; lòng bàn tay có luồng ánh sáng vàng b ắn ra, bắn vào cái động cơ bay hình thoi; động cơ bay hình thoi bùng nổ, tan rã biến thành chín phi đao, cắt chém không gian soàn soạt, vây giết oanh tạc A Điêu chực lưỡi đao chiều mạnh nhất từ góc độ hoàn mỹ.
Tốc độ nhanh tợn, ban đầu phần tinh thần của A Điêu đã bị nện trúng nên cô hoàn toàn không cách gì tránh khỏi. Song đôi mắt Hoàng Tuyền của cô hãy còn, có năng lực dự đoán, cho nên rình mò được quỷ kế sắp phát ra công kích của Đàm Đài Liêu Lạc. Cô gieo neo tập trung lực lượng không còn nhiều nhặn gì ở chỗ quan trọng trong bộ não, trái tim và vị trí của song đan trong bụng.
Ầm! A Điêu bị đánh bay... Cô rơi xuống đất, đất rung đá chuyển, tuy nhiên thậm chí sức phòng thủ cơ thể chính của cô còn trên cả cái Đảng Thái tử này, chẳng qua không có bảo vật dũng mãnh như mấy người này mà thôi. Đúng lúc này, trang bị siêu phàm do ông già Ngư đưa A Điêu nổ tung, cô cố sức cản lại và nghiêng người làm giảm bớt một phần lực sát thương, còn lại để cơ thể chính cô chịu đựng.
Lợi hại thật, mạnh quá, A Điêu chịu đựng vết thương chảy máu, đè lên vết thương.
Nhưng Đàm Đài Liêu Lạc đã dịch chuyển tức thời tới, gần ngay trước mắt!
Phi đao Thiên Toa tổ chức lại thành một thanh trường kiếm.
Tuyệt kỹ đấu võ của vương tộc Đàm Đài, nhảy đâm nổ!
Lập tức tập hợp linh khí trong khu vực, ngưng tụ và gia tăng, khiến lực sát thương kích nổ tăng gấp ba lần!
Hắn đã tung đòn quyết định, nhưng… A Điêu đã dùng ánh mắt Hoàng Tuyền dự đoán được một kích này.
Vì vậy, khi bị mắc kẹt trong điểm tụ tập linh khí này, Trận Tụ Linh cổ xưa phức tạp và năm Cổng Linh Hồn lớn xuất hiện dưới chân A Điêu. Nếu linh khí tụ tập chỉ bị cô hấp thu lúc này, cam đoan chẳng thể nào đạt được bao nhiêu hiệu quả sử dụng cả.
Song Trận Tụ Linh cổ xưa kia đã được A Điêu cải tiến: cô không có trình độ cải tạo chuyên nghiệp như Trần Tốn, không hiểu rõ về Đồ Cấm Kỵ, nhưng cô thông tạo bùa chú trận pháp đấy, thế là cô đã tạo trang bị cấp Giáp này từ sớm, hơn nữa phối hợp sử dụng nó với trận Cổng Linh Hồn.
(P6)
Đúng vậy, trận Cổng Linh Hồn, đây mới là thủ đoạn trước mắt A Điêu thủy chung không bày ra. Trước nhất cô không muốn để lộ bug nuốt Cổng Linh Hồn của cô, thứ hai là ban đầu nó chỉ có tác dụng tu luyện, về sau nó lớn mạnh mới có lực sát thương.
Sau khi tổng hợp sử dụng, A Điêu chặn lấy tiết điểm mà Đàm Đài Liêu Lạc đang tụ linh tăng tổn thương, cướp đi linh khí mà hắn tụ tập...
Chọi cứng?
Tuy nhiên những năng lượng đo lường này và trạng thái thể chất hiện tại của cô đều không hứng nổi một đòn mạnh nhất của Đàm Đài Liêu Lạc.
Thành ra... A Điêu trực tiếp thực hiện bước bước nhảy không gian lần thứ hai.
Không đủ năng lượng, đành phải nhảy ở khoảng cách nhỏ.
Xoạt!
A Điêu thoát khỏi cuộc tấn công của Đàm Đài Liêu Lạc, dợm chạy trốn, nhưng ngay lập tức đông cứng cả người.
Không phải Đàm Đài Liêu Lạc mà là… mấy người Đồng Hoàng chạy tới. Ngon rồi, nhất là khi sáu người này vừa đúng lúc ở mẹ trong cùng một khu vực.
Rõ rành cô đã ra tay trước, chặn tin tức Đàm Đài Liêu Lạc gửi đi, chứng tỏ những người này vừa khéo ở gần đây.
Thế là bước nhảy không gian của mình đã nhảy vào trong nhóm tội phạm rồi.
A Điêu đông cứng người trông thấy năm người còn lại và Đàm Đài Liêu Lạc hợp sức giết tới.
Tại thời điểm quan trọng này, cô nào còn cơ hội sống sót gì nữa.
Chết chắc?
Khi năm người chạy tới và sắp ra tay, vảy rồng vỡ trong cơ thể A Điêu bốc hơi trong nháy mắt, biến thành một dạng…
Thể khí xám trắng đặc thù…
Là khí độc.
Khí độc này rất đặc biệt, chưa từng tồn tại trong thế giới này.
Chính bản thân nó nào có phải vật chất của thế giới này.
Song, đám người Đàm Đài Liêu Lạc vừa tiếp xúc với loại khí độc này thì lớp giáp đã rung động kêu xì xì, bọn họ lập tức nhận ra được ngay!
Hiệu ứng của vật chất Ngày Mặt Trời?
Chẳng lẽ Trần A Điêu đủ sức tinh luyện ra vật chất ăn mòn từ bên trong vật chất Ngày Mặt Trời?
(P7)
Tình cảnh nắm chắc gi ết chết toi 100% từ đầu đã bị tan rã trong nháy mắt, sáu người này bị dọa chết, hơi đâu nghĩ cách giết A Điêu, cứ vậy lần lượt chạy trốn ra ngoài. Mà A Điêu lại không sợ những độc tố này bởi lẽ chúng đích thực được tách ra từ bên trong vật chất Ngày Mặt Trời. Thứ tách ra từ đám vật chất Ngày Mặt Trời có một phần là vật chất biến dị, một phần là vật ăn mòn này, là cùng một nguồn đương nhiên cô chẳng sợ.
Dọa lui sáu người này rồi, A Điêu quyết đoán dựa vào trận Tụ Linh và Trận Cổng Linh Hồn tụ tập lại làn sóng năng lượng tiếp theo trước khi bọn người kia tấn công tầm xa từ bên ngoài...
Nhảy!!
Cùng một lúc, sáu người chạy trốn ăn ý hợp sức tung một đòn tấn công tầm xa.
Oanh tạc!
Không gian có vị trí A Điêu vỡ vụn, tuy nhiên lại không thấy bản thân cô đâu.
“Hiện giờ cô ta đang tiêu hao quá lớn, thực lực còn chưa khôi phục, cam đoan trốn không xa, đuổi theo!”
Trong chuyện đuổi giết A Điêu, Đàm Đài Liêu Lạc không cần phải hục hặc với những người khác, hắn ra lệnh cho mọi người mở trạng thái truy sát.
.....
Trái lại lần nhảy vọt này của A Điêu đã chọn được chỗ tốt, nằm tuốt trong một cái hang sâu có khe suối tận trong núi.
Một bàn tay nhợt nhạt vịn vào cột đá, một búm máu được phun ra, người này yếu ớt ngã cái ùm vào trong khe suối, máu bị dòng suối cuốn đi.
A Điêu yếu đuối vừa thở hổn hển lấy bình thuốc bổ sung cho cơ thể vừa đi vào không gian 303 bí mật.
Bồn Cầu thấy A Điêu nôn tới cỡ này mà đau lòng muốn chết, nó tức thì lấy ra một cái chậu từ trong không gian.
Thật là một cái chậu lớn, là một chiếc chậu sứ có hình rồng phượng tốt lành mà ở dưới vùng quê người ta hay dùng.
“Ói ra đây này, chứ ói xuống đất không dễ dọn đâu.”
A Điêu vỗ vô quả cầu trắng ởn to bự này, trợn trắng mắt thở phì phò: “Cậu còn cười tôi!"
Bồn Cầu cảm thấy mình hơi oan, nó không cười, chỉ ngạc nhiên khi cô có thể thoát khỏi cuộc vây hãm sáu người, quá dữ.
Có điều ở một mặt nào cũng chứng minh cô suy yếu tợn.
Một số người cải thiện được cuộc sống mà không còn lội ngược dòng, A Điêu thì khác.
Cô sẽ chết nếu không lội ngược dòng.
(P8)
Có điều miễn là cô không chết, cô sẽ...
A Điêu chóng vánh bò dậy, ôm lấy vết thương bắt đầu bố trí.
Trốn như vậy cũng không an toàn, cô phải che giấu sao cho hoàn mỹ mới được.
Trận pháp, phong thủy, trang bị, không thể thiếu một món nào.
Mười phút sau, A Điêu mới xem như là yên tâm, bấy giờ chấn thương của cô đã hồi phục một ít, đâu còn bộ dáng thở thoi thóp yếu ớt khi trước.
Thể chất của cô quá cừ, sức phục hồi mạnh mẽ khôn cùng, thường được gọi là sức bền.
Tới khi có trạng thái tốt hơn, A Điêu tranh thủ thời gian đi tu luyện.
Bí cảnh này có quỷ, cô không chỉ muốn đối phó với Đảng Thái tử, Sơn trưởng cùng với đám cao thủ, quan trọng nhất là chính bản thân bí cảnh này.
** má, quanh năm đánh nhạn cuối cùng bị nhạn mổ mù mắt.
Chỉ với hai đợt tai bay vạ gió này, cô đã dùng hết mấy thứ như năng lực niệm, có muốn lên cấp cũng không thể, trước mắt đành phải tăng cường thực lực dựa vào đột phá Tông Sư cùng với các bước tu luyện theo kế hoạch trước đó.
1. Trận Cổng Linh Hồn thần sầu.
2. Làm thành đạo bia dung hợp.
3. Thần binh lĩnh vực.
4. Tông Sư.
A Điêu bắt đầu ẩn náu tu luyện, thậm chí còn ném chuyện di tích ra khỏi đầu.
Bấy giờ, sáu người trong Đảng Thái tử bên ngoài đang thận trọng. Mặc dù họ đang đuổi giết A Điêu nhưng lại làm bộ như lục soát di tích, dùng cái này đánh lừa cảm giác của Ngư Huyền Cơ và Khúc Hà Nhĩ.
Thực chất Khúc Hà Nhĩ mơ hồ đoán được A Điêu gặp nạn, chủ yếu nhất là cô cảm ứng được sự hiện diện của luồng hơi thở xác chết kia.
Cô không thể tìm thấy A Điêu bèn tìm tới khu vực có Ngư Huyền Cơ, truyền âm thông báo. Ông Ngư này ngạc nhiên phải biết.
“Vua xác sống?”
“Thôi xong, đừng nói là người kia đấy!”
Khúc Hà Nhĩ: “Ai?”
(P9)
Giọng điệu Ngư Huyền Cơ nặng nề: “Trước kia tôi nghe cụ tổ tiên Côn Luân từng nói vào thời kỳ linh khí hồi phục cuối cùng, ông ấy cảm ứng được hơi thở của Yến Khê, người từng mất tích nhiều năm và nghe đồn đã chết.”
“Gã không chết và có thể tham gia vào một cuộc chiến tranh lớn nào đó, dẫn đến việc hạch xác của gã nổ tung, hơi thở bị rò rỉ.”
“Bây giờ xem ra có lẽ ở ngay Quy Khư, nhưng không biết gã thuộc về trận doanh tiêu diệt Lang Gia hay ngược lại... vì giúp Lang Gia mới chết trận.”
Khúc Hà Nhĩ không để ý đến chuyện này, thản nhiên nói: “Tôi chỉ biết bấy giờ nếu như gã hồi phục thật, như vậy ngay từ đầu Quy Khư tái hiện này đã có mối liên kết với kế hoạch làm cho gã phục hồi: hạch xác bị đánh nổ, không có khả năng tự mình phục hồi, trừ phi có người chữa trị hạch xác của gã. Thế nên toàn bộ những điều này được tạo ra.”
Đương nhiên Ngư Huyền Cơ biết tình huống nghiêm trọng mà bọn họ đã mắc phải.
Ai ở đằng sau chuyện này?
“Vậy dựa vào thứ cần kíp nhất trong việc gã hồi phục...”
Ngư Huyền Cơ biến sắc.
Khúc Hà Nhĩ nhìn về phía phương xa.
Giọng nói nhạt nhẽo chực phát ra từ sâu thẳm trong tâm hồn cô.
“Thức ăn.”
Thế nơi trận chiến bộc phát bây giờ có dắt dây gì đến A Điêu không? Có dắt dây gì đến Yến Khê không?
Ngư Huyền Cơ quyết đoán: “Tôi đi tìm bọn Bách Việt Mạc Sầu, hiện tại chuyện xấu nhất chính là dẫu có bị nuốt chửng, chưa chắc bọn người Thanh Đồng Sơn đã tin là Yến Khê, trái lại ngược lại sẽ cảm thấy là do cô làm, hất ngược lại dòng nước bẩn.”
Khúc Hà Nhĩ đăm chiêu: “Ý ông muốn để tôi đi cùng ông chứng minh sự trong sạch?”
“Không.” Ngư Huyền Cơ cười gằn, “Thật sự đến cục diện này, bọn họ sẽ không màng tới chân tướng như thế nào, cô đi còn tạo cho bọn họ cơ hội tạm thời cáu lên.”
“Tôi đi nói, sau đó cô ẩn nấp. Chung quy dùng cô để chấn nhiếp những người khác, để cho bọn họ lập nhóm co rúm lại hết tránh đi Yến Khê kia cũng tốt. Suy cho cùng chắc chắn Yến Khê sẽ không nhịn nổi bèn đi ra tìm thức ăn, đến lúc đó cô lại xem xét.”
Tức là tập trung tất cả các mồi câu, dẫn ra cá lớn.
Ngư Huyền Cơ suy nghĩ tàn nhẫn, rất có thể sẽ có vài người chết từ chuyện này, tuy nhiên như vậy sẽ mang lại hiệu quả nhất.
Tình hình chung chính là vậy.
Nếu không làm gì cả sẽ càng có nhiều người chết hơn.
(P10)
.....
A Điêu đâm hoảng, không phải cô sợ bị đám người Đảng Thái tử tìm được, mà vì lúc nãy bọn Đảng Thái tử chợt xuống tay đã gây ra động tĩnh quá lớn, vừa có thể dẫn tới ba Sơn trưởng, có thể dẫn tới vua xác sống tầng cao.
Cô trốn ở đây, tạm thời có thể che mắt được bọn Đảng Thái tử, tuy nhiên không biết liệu đủ sức giấu nổi vua xác sống tầng cao hay không.
“Nhưng hên là gã còn đang trong giai đoạn hồi phục suy yếu, không dám chọi cứng với ba ông lớn Sơn trưởng, hai năm rõ mười đang tìm tu sĩ khác để ăn nuốt khôi phục. Hẳn ông Cá Muối đã biết bởi vì dám cá Khúc Hà Nhĩ sẽ liên hệ tới việc này, hy vọng bọn họ có thể lập nhóm...”
Nghĩ đến việc bị nhốt trong chuồng cùng với con mãnh hổ Yến Khê này, trong lòng cô mắc mửa phải biết, song dưới áp lực siêu mạnh, tốc độ tiến bộ của cô cũng đáng sợ tợn.
Cuối cùng có thời gian tiêu hóa xử lý một đống Cổng Linh Hồn lớn và 15 Cổng Linh Hồn cực kỳ lớn được cô lấy từ bên phân thân kia.
A Điêu hấp thu những Cổng Linh Hồn này sau đó bố trí trận Cổng Linh Hồn 36 Bắc Đẩu, kế đó bắt đầu dung hợp đạo bia...
Hiệu quả từ việc tìm hiểu bản ghi bí mật đã tạo ra một nền tảng đứng đầu, hiện tại tích lũy lâu dài sử dụng một lần, A Điêu chỉ mất 3 tiếng đã đạt được 99% tiến độ của đạo bia dung hợp, cô để mình kẹt ở 1% tiến độ cuối cùng không làm nữa, chờ đột phá Tông Sư hẵng làm tiếp.
Tiếp đó là thần binh lĩnh vực, thêm 12 tiếng nữa, nó cũng bị mắc kẹt trong tiến độ 99%.
Cái này gọi là thẻ bug.
Cuối cùng A Điêu sửa sang lại những của để lại của tiểu Linh Vương mà cô đoạt được, chất đống di cốt đạo bia và các tài nguyên khác của bọn họ trên mặt đất không gian 303, lại khởi động Trận Cổng Linh Hồn cấp siêu việt + linh khí Bồn Cầu này nọ.
Năng lực khổng lồ nhường này đủ để cô đột phá, đạt thành tất cả kế hoạch cùng với đi lên Tông Sư.
Trong không gian 303, xung quanh thân thể A Điêu phóng ra áp lực dày đặc, sắp đột phá tới cấp Tông Sư. Ngay trong tích tắc ngắn hủn hoẳn đó, cô dùng tới đạo bia + thần binh lĩnh vực ở 1% cuối cùng trước khi sấm kiếp Tông Sư xuất hiện, dùng cùng lúc khi mình đang trên đà đột phá Tông Sư.
Đột phá!
Giành được Tông Sư rồi.
Bí cảnh tự hình thành hiện tượng thiên văn, nhưng lần này A Điêu độ kiếp ở không gian thứ cấp cho nên sấm kiếp thẳng thừng sinh ra trong không gian.
Có điều đợt sấm sét này thật lạ, chỉ có mỗi một luồng, trông thật bình thường chực tia sấm sét nhỏ nhìn thấy trong cơn bão.
Song, Linh đạo kh ủng bố lại có hiệu quả thực chất.
Đây là hiệu quả thông thường chỉ thuộc về tu sĩ lên tới cấp đại Linh Vương.
Thành tựu quá cao, Linh đạo công nhận.
Chẳng qua điều kiện tiên quyết là cô kham nổi đợt sấm này.
Còn không kham nổi…
Bồn Cầu nhìn thấy cơ thể A Điêu bị một tia sấm sét bình thường hệt như dưa muối này quất cho một đợt nát luôn.
...
Mỗi ngày tôi đều bị đánh thành từng mảnh rồi cơ thể được xây dựng lại.
Có thể thay đổi lộ trình khác không?
- -------------------
**Lưu ý: như mình từng nói ở chương trước Thiên nữ là bị Trần Khuê dụ dỗ còn Thần nữ mới là người bị nghi ngờ có gì đó mờ ám với Trường Đình. Đây là 2 người khác nhau và cùng thuộc tộc Trời.
Sau Khi Linh Khí Sống Lại
………..
A Điêu trốn vào hồ nước và vua xác sống xương đen đuổi theo không bao lâu, hồ nước nhanh chóng khôi phục sự tĩnh lặng, sau đó có người.
Không phải còn những người khác lần lượt tiến vào sao?
Những người khác thì chả làm sao, ba ông lớn Sơn trưởng vào rồi đã nhận ra nơi này là một bí cảnh nhỏ, điều này phù hợp với phán đoán trước đó. Có điều trước tiên bọn họ mở ra tinh thần lực và lĩnh vực tinh thần điều tra Trần A Điêu cấp kỳ.
A Điêu có mặt mũi thật, đổi lại là tu sĩ khác, có ai đủ sức khiến cho ba ông lớn Sơn trưởng để ý thế này?
Nhưng mà… mật độ của không gian này cao lắm, bất kể là năng lượng hay sức mạnh tinh thần, độ khó của việc phóng chúng ra lớn hơn khi họ ở không gian bình thường bên ngoài hàng ngàn lần.
Điều này làm phạm vi điều tra có sức vươn tới hàng trăm km của họ đã bị thu hẹp hàng ngàn lần, thậm chí là nhiều hơn, bởi lẽ tỷ lệ tổn thất ở giữa cũng tăng lên.
Phạm vi điều tra như vậy quả là hoàn toàn không đáng nhắc đến so với tốc độ di chuyển của họ, thành ra ý nghĩa của việc dò xét đã không còn nữa.
Trong mắt Ngư Huyền Cơ là nỗi sợ hãi thán phục: Một bí cảnh nhỏ có mật độ cỡ này đúng là đáng sợ quá.
Phải biết cùng lắm mật độ kho tàng bí mật của bọn họ và bí cảnh nhỏ dị giới của ba vương tộc dị tộc chỉ hơn trăm lần.
Đây hoàn toàn không phải là sức người có thể đạt được, kể cả có cảnh giới đại Linh Vương đỉnh cao cực hạn của nhân loại, hễ tập hợp tận bao nhiêu người vẫn không cách gì sáng tạo ra bí cảnh dạng này.
Hiển nhiên là thứ tộc Trời cho.
Chẳng lẽ đây là chỗ tốt sau khi lọt vào mắt xanh của Thần nữ?
Ngư Huyền Cơ vô thức nghĩ tới bộ dạng “quân tử sáng ngời, rực rỡ tựa hoa” của Trường Đình.
Đối với Trường Đình và Thần nữ, Ngư Huyền Cơ không dám suy nghĩ nhiều, chung quy quá khứ của hai người rất thần bí. Tuy rằng sau này tộc Người biên soạn cho Trường Đình phản bội tộc Người, nhưng về phương diện này lại không có ai thêm mắm dặm muối, trái lại chuyện của Trần Khuê và Thiên nữ kia là ván đã đóng thuyền và ai nấy đều hay.
(P1)
Nghĩ đến dáng vẻ của Trần Khuê, trong lòng Ngư Huyền Cơ càng phức tạp hơn.
“Bàn về mỹ mạo, vẫn là cụ tổ tiên Côn Luân của mình xịn nhất, sao lại không thấy ông ấy… Hầy, thật đáng tiếc.”
“Nhưng A Điêu lại rất có tố chất ở mặt này, khéo sao há họng to phải biết. Trông cứ như nó đang trêu đùa chứ thực chất lại đang nghịch ngợm lưu manh, làm người ta mích lòng cùng cực, chuyên để ông sư phụ bị đánh chết…”
Vừa nghĩ sâu xa, Ngư Huyền Cơ nhanh chóng bóp bỏ con đường khiến A Điêu bán sắc phát triển Lộc Sơn.
Với một con nhóc cặn bã thế này, có khi còn gây hấn với nhiều người hơn cả ông tổ Trần Khuê của nó.
Quên đi quên đi.
Có điều đứa nhỏ này cơ trí lắm, chạy mất dạng như chớp.
Ngư Huyền Cơ nghĩ như vậy trong lòng, song ông vẫn ra ngoài cẩn thận điều tra một mảy vì kỹ tính, tới khi vẫn không tìm được hơi thở năng lượng gì đó còn sót lại, lúc này ông mới yên tâm.
Ba ông lớn Sơn trưởng cấp tốc bay ra theo các hướng khác nhau.
Nhìn vào tình hình trước mắt, họ cần phải tự tìm lấy di tích kế thừa của chính họ.
Đây là chuyện tốt.
Dự tính của Đồng Quang: gi ết chết Trần A Điêu trước khi nó tìm thấy di tích tộc Trời đủ sức kế thừa, hoặc giế t chết nó sau khi nó kế thừa, kế đó nuốt trọn di tích.
Có điều phải tránh hai người còn lại.
Ông ta rành rẽ Bách Việt Mạc Sầu đã nghiêng về Lộc Sơn, đây không phải tin tốt.
Bọn họ vừa đi, những người khác tản ra bốn phía cấp tốc để tìm di tích. Tuy nhiên bọn Tống Linh ngoan ngoãn, cứ thế lập nhóm và đi theo mấy người Trâm Xanh.
Không có lấy một ít máu nóng bốc đầu gì cả, từng chi tiết đều giống như phong cách cẩn thận của người nào đó.
Làm cho bên Vu Sơn hồi hộp cả lên.
Bách Việt Linh Tê liếc mắt nhìn các thế lực khác, đoạn, lập kế hoạch với các cao thủ Vu Sơn nhà mình: Lập nhóm, đi sát Lộc Sơn và tộc Thiên Linh, không rơi vào tình trạng đơn độc, nếu không khả năng bị những người này ám sát là quá cao.
Theo một nghĩa nào đó, giờ đây bí cảnh này tương đương với một cái lò mổ đã đóng cửa.
Đã là truyền thừa thì hà cớ gì phải thiết kế như vậy? Phân phối trực tiếp dựa theo hạn mức thừa kế không được à?
Bách Việt Linh Tê vô thức nghĩ.
Bí cảnh này... cứ thấy là lạ làm sao.
(P2)
.....
Yên tâm cứt! Không để lại hơi thở vì mật độ không gian cao, hơi thở năng lượng nhanh chóng bị tiêu hóa do chính khả năng phân giải của không gian.
Chẳng qua ngày trước A Điêu lươn lẹo từ ngoài ra trong nên người khác không nghĩ nhiều, càng không ai biết bấy giờ A Điêu đang chạy trốn dưới mặt nước của cái hồ cách bọn họ ngàn mét.
Hồ nước này sâu lắm, thăm thẳm chả thấy đáy, quan trọng nhất là nó không bịt kín, vẫn liên thông với một số đoạn sông. A Điêu chạy xuống, phát hiện vua xác sống tầng cao đuổi theo đằng sau không ngớt, cô hoảng tới mức thiêu đốt máu rồng... Chạy xuống nữa?
Không, cô đốt máu tươi của rồng + khởi động tất cả năng lực niệm hàng trăm sao được góp nhặt trước đó + tất cả năng lượng trong cơ thể, chỉ nhằm đạt được một…
Bất thình lình dòng nước sau lưng lạnh lẽo, đó vì một cụm khí đen đã bao phủ từ phía sau.
Quá khủng khiếp, nó nhanh hơn cô gấp 4-5 lần, cho nên xuống nước rồi, A Điêu tăng vọt xuống sâu hơn 1,000 mét dưới nước. Vậy mà đó cùng lắm chỉ là một cái chớp mắt, cô đã bị đối phương đuổi kịp...
Giờ phút này cụm khí đen ở đằng sau hóa thành miệng lớn dữ tợn xé xác, tựa như quái vật xác sống nhe ra cái miệng thối nát đẫm máu, bổ nhào tới mãnh liệt từ sau lưng A Điêu và nuốt chửng!
Xoạt!
A Điêu bị nuốt chửng.
... Ngay khoảnh khắc đó.
Không gian bùng nổ.
Một dạng năng lượng cao tương tự như tàu vũ trụ sử dụng hệ thống khởi động năng lượng tổng hợp 360 vòng.
Bước nhảy không gian.
Nó cao cấp hơn dịch chuyển và dịch chuyển tức thời tận mấy cấp.
Bởi lẽ việc dịch chuyển đòi hỏi thời gian trì hoãn và khởi động, dịch chuyển tức thời lại dễ bị gián đoạn.
Duy chỉ có bước nhảy không gian là thủ đoạn chủ động cưỡng ép chạy trốn được ra đời vì nhắm vào tình hình nguy hiểm, hơn nữa còn đủ sức chặt đứt thông tin lần theo dấu vết dính trên người ngay.
Đây là khả năng của Ghi chú không gian mới nhất mà A Điêu học được. Gộp 5 quyển lại sẽ có độ khó rất cao và chuyên môn về cái này. A Điêu mất 300 ngày trong không gian căn phòng bí mật để nắm bắt, hơn nữa dựa trên nguyên lý của nó, năng lượng càng tốn nhiều thì hiệu ứng nhảy không gian của nó càng cao.
(P3)
Vì vậy... ngay một giây bị nuốt ấy, A Điêu biến mất.
Biến mất khỏi miệng của một hiện hữu cấp bậc đại Linh Vương.
Không để lại bất kỳ hơi thở nào.
Cụm khói đen nuốt chửng một ngụm trống không, dừng lại một lát đầy im lìm trong dòng nước, kế đó có một giọng nói khàn khàn.
“Mới 19 tuổi...”
Gã có thể cảm nhận được sức sống tươi mới và phồn vinh của nó, cùng lắm chỉ mới sống 19 năm ở nhân gian.
19 tuổi, không khác mấy đám trẻ sơ sinh trong thời đại của gã.
Có điều...
“Con cưng của thời đại... mang theo số vận.”
Cụm khói đen bóp méo như vừa có một hành động nuốt.
Gã càng đói hơn.
Có điều cảm ứng bên trên, gã nhận ra sự hiện hữu của ba ông lớn Sơn trưởng.
Chưa hồi phục hoàn toàn... tạm thời tránh đi, ăn nhỏ trước đã.
.....
Với không gian bí cảnh rộng lớn ngần này, từ đầu A Điêu có thể chọn thời gian cho bước nhảy không gian. Ngặt nỗi trong lúc nhảy vọt khi nãy, cô đã bị thứ kia nuốt vào trong miệng, hơi thở xác chết màu đen tiếp xúc với thân rồng của cô đã ăn mòn nó ngay tức thì, thẳng thừng làm tổn thương thân thể cô – cái thân thể hoàn mỹ có sức chống lại tiểu Linh Vương công kích, dọa chết người.
Vì vậy vào thời điểm đó, cô đành phải vội vàng chọn một khoảng cách mà mình cảm thấy vừa mắt đầu tiên và an toàn để nhảy.
Xoạt! Sau khi nhảy thành công, A Điêu ngã xuống đất, nôn ra một bụm máu lớn, nhưng vừa nôn xong, cô ngẩng đầu lên và nhìn thấy có một người đang lơ lửng giữa không trung phía trước.
Người này nhìn cô với khuôn mặt ngạc nhiên.
Chạm trán, đây là một cú chạm trán với xác suất cả chục triệu.
Mà người này là Đàm Đài Liêu Lạc.
Khoảnh khắc đôi bên nhìn nhau, dám chắc lòng dạ tính toán chi li như than tổ ong của hai người đã có muôn vàn suy nghĩ đi qua. Ví dụ như Đàm Đài Liêu Lạc khiếp sợ trước trạng thái bị thương nặng chạy trốn chết của A Điêu. Do đâu cô ta lại như vậy? Ai đang giết cô ta? Chẳng lẽ là Sơn trưởng Thanh Đồng Sơn? Hay trong bí cảnh này tồn tại nguy hiểm nào đó?
Nhưng dù có ra sao, cuối cùng tâm lý của cả hai chỉ tập trung vào một cụm từ ngắn gọn cộng với một dấu chấm than.
A Điêu: Mẹ!
Đàm Đài Liêu Lạc: A!
Đàm Đài Liêu Lạc chần chờ chỉ một giây đã quyết định xuống tay.
(P4)
Bởi vì đó là một quá trình chọn một trong hai.
Không giết? Không được, không nhịn nổi, tám lần tát mặt chát chát còn nhục hơn cả đào mộ tổ tiên xây nhà xí.
Vậy thì đành phải giết.
Tuy nhiên có khi nào cô ta đang ngụy trang ra bộ dạng này không?
Để dụ mình ra tay…
Trần A Điêu là yêu ma, quỷ kế đa đoan, Đàm Đài Liêu Lạc chần chừ như vậy, ngay giây tiếp theo…
Hóa rồng, rồng gầm + rồng vẫy đuôi…
Đàm Đài Liêu Lạc còn chưa kịp phản ứng đã ăn một đòn. Tuyệt đối nào có ngờ, người bị thương nặng này lại lựa chọn xuống tay trước để chiếm lợi thế!
Có lẽ hắn còn phải dấm dúi khi muốn giết A Điêu nhưng những người khác thì không, hắn có thể mượn dao giết người, kế đó là làm chim sẻ ở phía sau.
A Điêu đoán được tính toán của Đàm Đài Liêu Lạc, quyết đoán ra tay trước.
Khốn nỗi chung quy Đàm Đài Liêu Lạc vẫn là tinh anh cấp cao. Lúc trước A Điêu dự đoán mình của lúc mạnh nhất chỉ có thể 1vs1 với mấy người trong Đảng Thái tử, cô chả sợ ai trong việc đánh solo, nhưng thêm một người thì không được.
Ngặt một điều tình huống bây giờ là cô đang bị thương nặng và hao tổn quá nhiều, trong khi Đàm Đài Liêu Lạc lại là người mạnh nhất trong Đảng Thái tử, lần này gặp phải âu chắc mẩm cô sẽ chịu thiệt.
Thành thử cứ xuống tay trước giành ưu thế. Nhưng rồi…
Ầm!
Khi Đàm Đài Liêu Lạc bị đuôi rồng quật trúng, giáp che chắn trên người hắn bung ra, hứng lấy lực tác động kinh khủng nện mạnh xuống đất, tạo thành hố sâu đường kính ba mét.
Thế giới nhỏ bé này có mật độ vật chất siêu mạnh, chỉ đủ sức ném người ta ra tạo thành đường kính ba mét, hiệu ứng hình ảnh nhìn như không cuồng bạo hơn bên ngoài nhưng cường độ năng lượng bùng nổ vẫn cực kỳ kh ủng bố, ít nhất thuộc về trình độ của người nổi bật trong cấp tiểu Linh Vương.
Sức sát thương như vậy... có ai ở gần phát hiện không?
(P5)
Có là gì thì áo giáp vàng đen ngầu cực của Đàm Đài Liêu Lạc đã bao trùm toàn thân, sau khi đón lấy một đợt, áo giáp có rách, hắn cũng có vết thương ảnh hưởng máu thịt, mỗi tội nó lại không gây tổn thương quá lớn.
Đàm Đài Liêu Lạc vừa mới nện nổ ra một cái hố trên mặt đất, vừa chịu đựng sát thương ảnh hưởng tới máu thịt vừa khóa chặt lấy A Điêu, trên người hắn xuất hiện hai bảo vật. Một món trông như động cơ bay hình thoi tổ hợp từ hình xoắn ốc, một cái lại trông như hạt pha lê. Món đầu tiên là vũ khí tiến công chính, thứ còn lại cốt để tăng lên sức sát thương.
Chỉ thấy Đàm Đài Liêu Lạc tế ra Sách Văn Minh, các đường gân trên giáp chắn đặc biệt ngưng tụ; lòng bàn tay có luồng ánh sáng vàng b ắn ra, bắn vào cái động cơ bay hình thoi; động cơ bay hình thoi bùng nổ, tan rã biến thành chín phi đao, cắt chém không gian soàn soạt, vây giết oanh tạc A Điêu chực lưỡi đao chiều mạnh nhất từ góc độ hoàn mỹ.
Tốc độ nhanh tợn, ban đầu phần tinh thần của A Điêu đã bị nện trúng nên cô hoàn toàn không cách gì tránh khỏi. Song đôi mắt Hoàng Tuyền của cô hãy còn, có năng lực dự đoán, cho nên rình mò được quỷ kế sắp phát ra công kích của Đàm Đài Liêu Lạc. Cô gieo neo tập trung lực lượng không còn nhiều nhặn gì ở chỗ quan trọng trong bộ não, trái tim và vị trí của song đan trong bụng.
Ầm! A Điêu bị đánh bay... Cô rơi xuống đất, đất rung đá chuyển, tuy nhiên thậm chí sức phòng thủ cơ thể chính của cô còn trên cả cái Đảng Thái tử này, chẳng qua không có bảo vật dũng mãnh như mấy người này mà thôi. Đúng lúc này, trang bị siêu phàm do ông già Ngư đưa A Điêu nổ tung, cô cố sức cản lại và nghiêng người làm giảm bớt một phần lực sát thương, còn lại để cơ thể chính cô chịu đựng.
Lợi hại thật, mạnh quá, A Điêu chịu đựng vết thương chảy máu, đè lên vết thương.
Nhưng Đàm Đài Liêu Lạc đã dịch chuyển tức thời tới, gần ngay trước mắt!
Phi đao Thiên Toa tổ chức lại thành một thanh trường kiếm.
Tuyệt kỹ đấu võ của vương tộc Đàm Đài, nhảy đâm nổ!
Lập tức tập hợp linh khí trong khu vực, ngưng tụ và gia tăng, khiến lực sát thương kích nổ tăng gấp ba lần!
Hắn đã tung đòn quyết định, nhưng… A Điêu đã dùng ánh mắt Hoàng Tuyền dự đoán được một kích này.
Vì vậy, khi bị mắc kẹt trong điểm tụ tập linh khí này, Trận Tụ Linh cổ xưa phức tạp và năm Cổng Linh Hồn lớn xuất hiện dưới chân A Điêu. Nếu linh khí tụ tập chỉ bị cô hấp thu lúc này, cam đoan chẳng thể nào đạt được bao nhiêu hiệu quả sử dụng cả.
Song Trận Tụ Linh cổ xưa kia đã được A Điêu cải tiến: cô không có trình độ cải tạo chuyên nghiệp như Trần Tốn, không hiểu rõ về Đồ Cấm Kỵ, nhưng cô thông tạo bùa chú trận pháp đấy, thế là cô đã tạo trang bị cấp Giáp này từ sớm, hơn nữa phối hợp sử dụng nó với trận Cổng Linh Hồn.
(P6)
Đúng vậy, trận Cổng Linh Hồn, đây mới là thủ đoạn trước mắt A Điêu thủy chung không bày ra. Trước nhất cô không muốn để lộ bug nuốt Cổng Linh Hồn của cô, thứ hai là ban đầu nó chỉ có tác dụng tu luyện, về sau nó lớn mạnh mới có lực sát thương.
Sau khi tổng hợp sử dụng, A Điêu chặn lấy tiết điểm mà Đàm Đài Liêu Lạc đang tụ linh tăng tổn thương, cướp đi linh khí mà hắn tụ tập...
Chọi cứng?
Tuy nhiên những năng lượng đo lường này và trạng thái thể chất hiện tại của cô đều không hứng nổi một đòn mạnh nhất của Đàm Đài Liêu Lạc.
Thành ra... A Điêu trực tiếp thực hiện bước bước nhảy không gian lần thứ hai.
Không đủ năng lượng, đành phải nhảy ở khoảng cách nhỏ.
Xoạt!
A Điêu thoát khỏi cuộc tấn công của Đàm Đài Liêu Lạc, dợm chạy trốn, nhưng ngay lập tức đông cứng cả người.
Không phải Đàm Đài Liêu Lạc mà là… mấy người Đồng Hoàng chạy tới. Ngon rồi, nhất là khi sáu người này vừa đúng lúc ở mẹ trong cùng một khu vực.
Rõ rành cô đã ra tay trước, chặn tin tức Đàm Đài Liêu Lạc gửi đi, chứng tỏ những người này vừa khéo ở gần đây.
Thế là bước nhảy không gian của mình đã nhảy vào trong nhóm tội phạm rồi.
A Điêu đông cứng người trông thấy năm người còn lại và Đàm Đài Liêu Lạc hợp sức giết tới.
Tại thời điểm quan trọng này, cô nào còn cơ hội sống sót gì nữa.
Chết chắc?
Khi năm người chạy tới và sắp ra tay, vảy rồng vỡ trong cơ thể A Điêu bốc hơi trong nháy mắt, biến thành một dạng…
Thể khí xám trắng đặc thù…
Là khí độc.
Khí độc này rất đặc biệt, chưa từng tồn tại trong thế giới này.
Chính bản thân nó nào có phải vật chất của thế giới này.
Song, đám người Đàm Đài Liêu Lạc vừa tiếp xúc với loại khí độc này thì lớp giáp đã rung động kêu xì xì, bọn họ lập tức nhận ra được ngay!
Hiệu ứng của vật chất Ngày Mặt Trời?
Chẳng lẽ Trần A Điêu đủ sức tinh luyện ra vật chất ăn mòn từ bên trong vật chất Ngày Mặt Trời?
(P7)
Tình cảnh nắm chắc gi ết chết toi 100% từ đầu đã bị tan rã trong nháy mắt, sáu người này bị dọa chết, hơi đâu nghĩ cách giết A Điêu, cứ vậy lần lượt chạy trốn ra ngoài. Mà A Điêu lại không sợ những độc tố này bởi lẽ chúng đích thực được tách ra từ bên trong vật chất Ngày Mặt Trời. Thứ tách ra từ đám vật chất Ngày Mặt Trời có một phần là vật chất biến dị, một phần là vật ăn mòn này, là cùng một nguồn đương nhiên cô chẳng sợ.
Dọa lui sáu người này rồi, A Điêu quyết đoán dựa vào trận Tụ Linh và Trận Cổng Linh Hồn tụ tập lại làn sóng năng lượng tiếp theo trước khi bọn người kia tấn công tầm xa từ bên ngoài...
Nhảy!!
Cùng một lúc, sáu người chạy trốn ăn ý hợp sức tung một đòn tấn công tầm xa.
Oanh tạc!
Không gian có vị trí A Điêu vỡ vụn, tuy nhiên lại không thấy bản thân cô đâu.
“Hiện giờ cô ta đang tiêu hao quá lớn, thực lực còn chưa khôi phục, cam đoan trốn không xa, đuổi theo!”
Trong chuyện đuổi giết A Điêu, Đàm Đài Liêu Lạc không cần phải hục hặc với những người khác, hắn ra lệnh cho mọi người mở trạng thái truy sát.
.....
Trái lại lần nhảy vọt này của A Điêu đã chọn được chỗ tốt, nằm tuốt trong một cái hang sâu có khe suối tận trong núi.
Một bàn tay nhợt nhạt vịn vào cột đá, một búm máu được phun ra, người này yếu ớt ngã cái ùm vào trong khe suối, máu bị dòng suối cuốn đi.
A Điêu yếu đuối vừa thở hổn hển lấy bình thuốc bổ sung cho cơ thể vừa đi vào không gian 303 bí mật.
Bồn Cầu thấy A Điêu nôn tới cỡ này mà đau lòng muốn chết, nó tức thì lấy ra một cái chậu từ trong không gian.
Thật là một cái chậu lớn, là một chiếc chậu sứ có hình rồng phượng tốt lành mà ở dưới vùng quê người ta hay dùng.
“Ói ra đây này, chứ ói xuống đất không dễ dọn đâu.”
A Điêu vỗ vô quả cầu trắng ởn to bự này, trợn trắng mắt thở phì phò: “Cậu còn cười tôi!"
Bồn Cầu cảm thấy mình hơi oan, nó không cười, chỉ ngạc nhiên khi cô có thể thoát khỏi cuộc vây hãm sáu người, quá dữ.
Có điều ở một mặt nào cũng chứng minh cô suy yếu tợn.
Một số người cải thiện được cuộc sống mà không còn lội ngược dòng, A Điêu thì khác.
Cô sẽ chết nếu không lội ngược dòng.
(P8)
Có điều miễn là cô không chết, cô sẽ...
A Điêu chóng vánh bò dậy, ôm lấy vết thương bắt đầu bố trí.
Trốn như vậy cũng không an toàn, cô phải che giấu sao cho hoàn mỹ mới được.
Trận pháp, phong thủy, trang bị, không thể thiếu một món nào.
Mười phút sau, A Điêu mới xem như là yên tâm, bấy giờ chấn thương của cô đã hồi phục một ít, đâu còn bộ dáng thở thoi thóp yếu ớt khi trước.
Thể chất của cô quá cừ, sức phục hồi mạnh mẽ khôn cùng, thường được gọi là sức bền.
Tới khi có trạng thái tốt hơn, A Điêu tranh thủ thời gian đi tu luyện.
Bí cảnh này có quỷ, cô không chỉ muốn đối phó với Đảng Thái tử, Sơn trưởng cùng với đám cao thủ, quan trọng nhất là chính bản thân bí cảnh này.
** má, quanh năm đánh nhạn cuối cùng bị nhạn mổ mù mắt.
Chỉ với hai đợt tai bay vạ gió này, cô đã dùng hết mấy thứ như năng lực niệm, có muốn lên cấp cũng không thể, trước mắt đành phải tăng cường thực lực dựa vào đột phá Tông Sư cùng với các bước tu luyện theo kế hoạch trước đó.
1. Trận Cổng Linh Hồn thần sầu.
2. Làm thành đạo bia dung hợp.
3. Thần binh lĩnh vực.
4. Tông Sư.
A Điêu bắt đầu ẩn náu tu luyện, thậm chí còn ném chuyện di tích ra khỏi đầu.
Bấy giờ, sáu người trong Đảng Thái tử bên ngoài đang thận trọng. Mặc dù họ đang đuổi giết A Điêu nhưng lại làm bộ như lục soát di tích, dùng cái này đánh lừa cảm giác của Ngư Huyền Cơ và Khúc Hà Nhĩ.
Thực chất Khúc Hà Nhĩ mơ hồ đoán được A Điêu gặp nạn, chủ yếu nhất là cô cảm ứng được sự hiện diện của luồng hơi thở xác chết kia.
Cô không thể tìm thấy A Điêu bèn tìm tới khu vực có Ngư Huyền Cơ, truyền âm thông báo. Ông Ngư này ngạc nhiên phải biết.
“Vua xác sống?”
“Thôi xong, đừng nói là người kia đấy!”
Khúc Hà Nhĩ: “Ai?”
(P9)
Giọng điệu Ngư Huyền Cơ nặng nề: “Trước kia tôi nghe cụ tổ tiên Côn Luân từng nói vào thời kỳ linh khí hồi phục cuối cùng, ông ấy cảm ứng được hơi thở của Yến Khê, người từng mất tích nhiều năm và nghe đồn đã chết.”
“Gã không chết và có thể tham gia vào một cuộc chiến tranh lớn nào đó, dẫn đến việc hạch xác của gã nổ tung, hơi thở bị rò rỉ.”
“Bây giờ xem ra có lẽ ở ngay Quy Khư, nhưng không biết gã thuộc về trận doanh tiêu diệt Lang Gia hay ngược lại... vì giúp Lang Gia mới chết trận.”
Khúc Hà Nhĩ không để ý đến chuyện này, thản nhiên nói: “Tôi chỉ biết bấy giờ nếu như gã hồi phục thật, như vậy ngay từ đầu Quy Khư tái hiện này đã có mối liên kết với kế hoạch làm cho gã phục hồi: hạch xác bị đánh nổ, không có khả năng tự mình phục hồi, trừ phi có người chữa trị hạch xác của gã. Thế nên toàn bộ những điều này được tạo ra.”
Đương nhiên Ngư Huyền Cơ biết tình huống nghiêm trọng mà bọn họ đã mắc phải.
Ai ở đằng sau chuyện này?
“Vậy dựa vào thứ cần kíp nhất trong việc gã hồi phục...”
Ngư Huyền Cơ biến sắc.
Khúc Hà Nhĩ nhìn về phía phương xa.
Giọng nói nhạt nhẽo chực phát ra từ sâu thẳm trong tâm hồn cô.
“Thức ăn.”
Thế nơi trận chiến bộc phát bây giờ có dắt dây gì đến A Điêu không? Có dắt dây gì đến Yến Khê không?
Ngư Huyền Cơ quyết đoán: “Tôi đi tìm bọn Bách Việt Mạc Sầu, hiện tại chuyện xấu nhất chính là dẫu có bị nuốt chửng, chưa chắc bọn người Thanh Đồng Sơn đã tin là Yến Khê, trái lại ngược lại sẽ cảm thấy là do cô làm, hất ngược lại dòng nước bẩn.”
Khúc Hà Nhĩ đăm chiêu: “Ý ông muốn để tôi đi cùng ông chứng minh sự trong sạch?”
“Không.” Ngư Huyền Cơ cười gằn, “Thật sự đến cục diện này, bọn họ sẽ không màng tới chân tướng như thế nào, cô đi còn tạo cho bọn họ cơ hội tạm thời cáu lên.”
“Tôi đi nói, sau đó cô ẩn nấp. Chung quy dùng cô để chấn nhiếp những người khác, để cho bọn họ lập nhóm co rúm lại hết tránh đi Yến Khê kia cũng tốt. Suy cho cùng chắc chắn Yến Khê sẽ không nhịn nổi bèn đi ra tìm thức ăn, đến lúc đó cô lại xem xét.”
Tức là tập trung tất cả các mồi câu, dẫn ra cá lớn.
Ngư Huyền Cơ suy nghĩ tàn nhẫn, rất có thể sẽ có vài người chết từ chuyện này, tuy nhiên như vậy sẽ mang lại hiệu quả nhất.
Tình hình chung chính là vậy.
Nếu không làm gì cả sẽ càng có nhiều người chết hơn.
(P10)
.....
A Điêu đâm hoảng, không phải cô sợ bị đám người Đảng Thái tử tìm được, mà vì lúc nãy bọn Đảng Thái tử chợt xuống tay đã gây ra động tĩnh quá lớn, vừa có thể dẫn tới ba Sơn trưởng, có thể dẫn tới vua xác sống tầng cao.
Cô trốn ở đây, tạm thời có thể che mắt được bọn Đảng Thái tử, tuy nhiên không biết liệu đủ sức giấu nổi vua xác sống tầng cao hay không.
“Nhưng hên là gã còn đang trong giai đoạn hồi phục suy yếu, không dám chọi cứng với ba ông lớn Sơn trưởng, hai năm rõ mười đang tìm tu sĩ khác để ăn nuốt khôi phục. Hẳn ông Cá Muối đã biết bởi vì dám cá Khúc Hà Nhĩ sẽ liên hệ tới việc này, hy vọng bọn họ có thể lập nhóm...”
Nghĩ đến việc bị nhốt trong chuồng cùng với con mãnh hổ Yến Khê này, trong lòng cô mắc mửa phải biết, song dưới áp lực siêu mạnh, tốc độ tiến bộ của cô cũng đáng sợ tợn.
Cuối cùng có thời gian tiêu hóa xử lý một đống Cổng Linh Hồn lớn và 15 Cổng Linh Hồn cực kỳ lớn được cô lấy từ bên phân thân kia.
A Điêu hấp thu những Cổng Linh Hồn này sau đó bố trí trận Cổng Linh Hồn 36 Bắc Đẩu, kế đó bắt đầu dung hợp đạo bia...
Hiệu quả từ việc tìm hiểu bản ghi bí mật đã tạo ra một nền tảng đứng đầu, hiện tại tích lũy lâu dài sử dụng một lần, A Điêu chỉ mất 3 tiếng đã đạt được 99% tiến độ của đạo bia dung hợp, cô để mình kẹt ở 1% tiến độ cuối cùng không làm nữa, chờ đột phá Tông Sư hẵng làm tiếp.
Tiếp đó là thần binh lĩnh vực, thêm 12 tiếng nữa, nó cũng bị mắc kẹt trong tiến độ 99%.
Cái này gọi là thẻ bug.
Cuối cùng A Điêu sửa sang lại những của để lại của tiểu Linh Vương mà cô đoạt được, chất đống di cốt đạo bia và các tài nguyên khác của bọn họ trên mặt đất không gian 303, lại khởi động Trận Cổng Linh Hồn cấp siêu việt + linh khí Bồn Cầu này nọ.
Năng lực khổng lồ nhường này đủ để cô đột phá, đạt thành tất cả kế hoạch cùng với đi lên Tông Sư.
Trong không gian 303, xung quanh thân thể A Điêu phóng ra áp lực dày đặc, sắp đột phá tới cấp Tông Sư. Ngay trong tích tắc ngắn hủn hoẳn đó, cô dùng tới đạo bia + thần binh lĩnh vực ở 1% cuối cùng trước khi sấm kiếp Tông Sư xuất hiện, dùng cùng lúc khi mình đang trên đà đột phá Tông Sư.
Đột phá!
Giành được Tông Sư rồi.
Bí cảnh tự hình thành hiện tượng thiên văn, nhưng lần này A Điêu độ kiếp ở không gian thứ cấp cho nên sấm kiếp thẳng thừng sinh ra trong không gian.
Có điều đợt sấm sét này thật lạ, chỉ có mỗi một luồng, trông thật bình thường chực tia sấm sét nhỏ nhìn thấy trong cơn bão.
Song, Linh đạo kh ủng bố lại có hiệu quả thực chất.
Đây là hiệu quả thông thường chỉ thuộc về tu sĩ lên tới cấp đại Linh Vương.
Thành tựu quá cao, Linh đạo công nhận.
Chẳng qua điều kiện tiên quyết là cô kham nổi đợt sấm này.
Còn không kham nổi…
Bồn Cầu nhìn thấy cơ thể A Điêu bị một tia sấm sét bình thường hệt như dưa muối này quất cho một đợt nát luôn.
...
Mỗi ngày tôi đều bị đánh thành từng mảnh rồi cơ thể được xây dựng lại.
Có thể thay đổi lộ trình khác không?
- -------------------
**Lưu ý: như mình từng nói ở chương trước Thiên nữ là bị Trần Khuê dụ dỗ còn Thần nữ mới là người bị nghi ngờ có gì đó mờ ám với Trường Đình. Đây là 2 người khác nhau và cùng thuộc tộc Trời.
Sau Khi Linh Khí Sống Lại
Đánh giá:
Truyện Sau Khi Linh Khí Sống Lại
Story
Chương 218: Nhảy vọt
10.0/10 từ 22 lượt.