Sau Khi Đột Nhiên Kết Hôn Cùng Đại Lão Tàn Tật
Chương 23: Chương 23
Tiếng bước chân lên cầu thang cắt ngang những lời chưa kịp nói ra của Thi Duẫn Nam
Tần Giản đi lên lầu thấy hai người đứng thì lập tức bối rối dừng lại, "......!Gia chủ, xin lỗi."
Thi Duẫn Nam đột nhiên thấy không được tự nhiên khi bị người ta bắt gặp, chút xúc động ban nãy thoáng chốc tan đi.
Cậu dừng hai giây, giả vờ thờ ơ quay đi, "Tí nữa hai người bận việc sao?"
Lạc Lệnh Thanh lấy chiếc mắt kính trên tay cậu đeo lên, che giấu ẩn ý trong con ngươi đen nhánh:"Còn có một cuộc họp."
Bởi vì tấm thiệp mời tối qua của Thi Duẫn Nam, hội nghị dự định diễn ra buổi chiều đã bị Lạc Lệnh Thanh dời đi, anh quay về thư phòng là để lấy tập tài liệu đã được phê duyệt.
"Vậy tôi vào trước nhe."
Thi Duẫn Nam kịp thời chỉnh đốn tư thái của mình, không làm phiền nữa.
Cậu rũ mắt nhìn chiếc đồng hồ đã đeo trên tay Lạc Lệnh Thanh, nhịn không được bật cười, "Lạc Lệnh Thanh."
"Hửm?"
"Quên nói cho anh......"
Thi Duẫn Nam chỉ cổ tay trống không của mình, giọng điệu nhẹ nhàng, "Đồng hồ này là mẫu cặp đôi, tôi cũng có một cái, anh có để ý không?"
Lạc Lệnh Thanh hơi cao giọng không rõ, "Không, tôi biết rồi."
Thi Duẫn Nam thấy đối phương không từ chối chuyện này, vô cùng vui vẻ đóng cửa vào phòng.
Lạc Lệnh Thanh tiến vào thư phòng lấy tài liệu, khi đi ra lại thì thấy Tần Giản khó được lúc hoảng sợ xin lỗi, "Gia chủ, lần sau tôi sẽ không tự tiện lên lầu làm phiền anh đâu."
Hắn ở dưới lầu đợi một hồi lâu, thấy Lạc Lệnh Thanh vẫn chưa xuống nên tưởng rằng chân của đối phương không tiện nên xảy ra chuyện gì, lúc đó mới lo lắng chạy lên lầu xem thử.
Ai mà ngờ là sẽ thấy cảnh này đâu.
Tần Giản rất biết nhìn, hắn có thể cắc chắn rằng là mình vừa làm hỏng chuyện tốt của ông chủ nhà mình.
Lạc Lệnh Thanh không trách hắn, chỉ hỏi, "Mấy giờ rồi?"
Tần Giản vừa tính lấy điện thoại ra xem thì thoáng nhìn thấy Lạc Lệnh Thanh giơ tay lên, "Bốn giờ sáu phút? Vẫn còn kịp họp, đi thôi."
Bình tĩnh tự hỏi tự trả lời, nhưng chiếc đồng hồ mới tinh kia có ý nghĩa rất rõ ràng.
"......"
Tần Giản chỉ chậm một giây, với sự chuyên nghiệp của một trợ lý ưu tú hắn khen ngay, "Gia chủ, đồng hồ mới của anh thật đẹp, là của Thi nhị thiếu gia tặng sao?"
Lạc Lệnh Thanh xoa mặt đồng hồ bóng loáng, khóe miệng cong lên, "Ừ, cậu ấy cố ý mua cho tôi đó."
Hai chữ cố ý rất được nhấn mạnh.
"......"
Tần Giản được ăn cơm chó cạn lời, có thêm một sự hiểu biết mới về ông chủ vô tình tàn nhẫn của mình.
Gia chủ, anh không nhịn được muốn khoe thì có thể rõ ràng hơn xí nữa không?
......
Lạc Lệnh Thanh bận chuyện công việc đến mãi đêm khuya, sáng sớm ngày mai thì vội vã ra sân bay.
Thi Duẫn Nam tỉnh dậy mới biết chuyện này, trong lòng cảm thấy tiếc nuối một cách khó hiểu, nhưng cậu nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ và bắt đầu công việc thiết kế một cách nghiêm túc.
Thi Duẫn Nam không phải người thất hứa, nếu cậu đã đồng ý giúp Lâu thị thiết kế vẻ ngoài của sản phẩm thì phải quyết tâm thực hiện.
Thi Duẫn Nam nhờ một người đánh giá tài liệu sản phẩm Lâu thị, sau đó nhờ hai người bạn trong giới thiết kế hướng dẫn mình.
Cũng may là, thiết kế bề ngoài sản phẩm và thiết kế bề ngoài trang sức có điểm tương đồng nên bắt đầu không khó, cậu đã hoàn thành loạt bản thảo trong vòng mười ngày.
Cùng lúc đó, công ty đầu tư Lạc thị xác nhận hợp tác với Lâu thị, thành lập một nhóm hạng mục chuyên nghiệp.
Thi Duẫn Nam làm nhà thiết kế có trách nhiệm vô cùng lớn, một số nội dung về lựa chọn người phải tiến hành trực tiếp, cậu gọi điện cho Tần Giản ở nước ngoài, một mình đi tới công ty đầu tư.
Lạc thị trong những năm đầu có xu hướng theo mô hình chaebol, hồi Lạc lão gia tử còn đang nắm quyền tập đoàn này có nhiều chuỗi công nghiệp và về cơ bản đã đạt được vị thế độc quyền mạnh mẽ trong ngành.
Nhưng cho tới khi lão gia tử qua đời, các họ hàng xa gần tranh giành tài sản, ai ai cũng ăn muốn ăn món vốn liềng, gây ra rất nhiều mầm tai hoạ.
Sau đó Lạc Lệnh Thanh thành công có được quyền kiểm soát, chuyện đầu tiên anh làm là thu thập chuỗi công nghiệp bị phân tán quá mức, chỉ để lại một số ngành công nghiệp quy mô lớn tốt và mạnh.
Đương nhiên, Lạc thị mấy năm nay chỉ tăng chứ không giảm, việc muốn nuốt một sản nghiệp nhỏ là chuyện chỉ trong vòng một giây.
Đây cũng là lý do tại sao các doanh nghiệp và gia đình trong giới thượng lưu lại vừa kính vừa sợ Lạc Lệnh Thanh.
Công ty đầu tư của Lạc thị có tên là Giao Long , tư lịch của nó là một thương hiệu lâu đời, trụ sở chính của nó ở thủ đô.
Khi Thi Duẫn Nam lái xe đến tầng dưới của công ty, cậu ngay lập tức được chào đón bởi một người đàn ông gầy gò 30 tuổi.
"Xin chào Thi tiên sinh, tôi tên Viên Hồng và tôi là người phụ trách hạng mục đầu tư do Tổng thư ký Tầm sắp xếp, nếu cậu có bất kì điều gì liên quan đến Lâu thị có thể đến tìm tôi."
Đối phương hai tay đưa danh thiếp, biểu cảm trên mặt nửa thật nửa giả, thoạt nhìn giống như một người cũ nơi công sở đã quen phán đoán tình hình.
"Cảm ơn."
Viên Hồng mời Thi Duẫn Nam vào bên trong công ty, vừa đi vừa nói chuyện.
"Không cần, tôi đã thiết kế xong hết rồi, cũng đã đưa cho vợ chồng nhà họ Lâu kiểm tra cẩn thận những chi tiết."
Thi Duẫn Nam trả lời, giọng điệu tùy ý thường ngày trở nên rất nghiêm túc trong công việc thiết kế.
"Làm xong hết rồi ạ?"
Viên Hồng hơi mở to mắt, nhưng nhanh chóng thu liễm vẻ mặt.
Thang máy vững vàng đi lên tầng mười sáu, cửa mở ra, tòa nhà văn phòng một tầng được chia thành bảy tám phòng đơn lớn.
Lạc thị giàu có thế lực, ngay cả công ty đầu tư dưới trướng cũng rất kiêu ngạo, cũng chỉ là một đội lắp ghép hạng mục sáu bảy người lại có được cả một khu văn phòng riêng.
Viên Hồng quen thuộc dẫn Thi Duẫn Nam đến khu vực trong cùng.
Cửa phòng làm việc hé mở, hai người vừa đi tới cửa liền nghe thấy bên trong truyền đến tiếng nghị luận.
"Bị điên hay gì á, tại sao quản lý cấp trên có thể điên tới mức đâm đầu vào đầu tư một công ty vừa nhỏ vừa hỏng như Lâu thị?"
"Lâu thị chỉ kém xíu nữa là phá sản, tổng bộ phân bố đi đầu tư căn bản chính là lãng phí thời gian."
"Mọi người có nhìn thấy triển vọng của hàng mục không? Sản phẩm trước mắt của Lâu thị nhiều nhất chỉ tăng được 2% lợi nhuận, không thể kiếm được nhiều lợi nhuận hơn nữa, sao chúng ta lại phải phí công ở chỗ này?."
"Trong cuộc họp ngày hôm qua không một ai đồng ý đến nhóm đầu tư này, chúng ta từ chối vô cùng rõ ràng rồi đúng không? Hôm nay lại cứ thế bị cưỡng chế phân bổ vào nhóm này, lúc tôi nhìn thấy tờ thông báo phân bổ, tôi tưởng rằng mắt mình bị lé cơ!"
"Đừng nói nữa, càng nghĩ càng giận, lão Viên tuyển người không tốt tí nào."
Ba bốn nhân viên đang thảo luận, giọng điệu nghe có vẻ không vui lắm.
Lợi nhuận cuối cùng của dự án đầu tư được liên kết với tiền lương của các thành viên trong nhóm, khi họ nghĩ rằng điểm lợi nhuận cuối cùng của Lâu thị là rất ít, họ cảm thấy thật lãng phí thời gian và sức lực.
Viên Hồng chuẩn bị đẩy cửa lên tiếng, đã bị Thi Duẫn Nam ngăn lại.
"Này......"
"Gấp cái gì?" Thi Duẫn Nam giơ ngón trỏ đặt lên môi, liếc nhìn Viên Hồng một cái, "Đều là người mà anh chọn à?"
Viên Hồng bị ánh mắt đột ngột của cậu làm cho bối rối, thấp giọng giải thích.
"Bên trong có năm người là nhân viên cũ, kinh nghiệm lắp ghép dự án đủ, chỉ có một thực tập sinh phụ trách công việc vặt."
"Tổng thư ký Tần nói rằng Lạc gia chủ rất coi trọng dự án này nên tôi mới điều họ tới đây."
"Phải không?"
Thi Duẫn Nam nhìn đầy ẩn ý.
Nhân viên càng lớn tuổi càng khó tuân thủ kỷ luật, dự án sinh lời càng thấp, họ càng dễ cảm thấy bất mãn và làm việc chậm lại.
Tuy nhiên, các thực tập sinh có ít kinh nghiệm làm việc thì sẽ không có quyền phát biểu trong nhóm.
Đang nghĩ ngợi thì có một cuộc thảo luận khác.
"Các tiền bối, tôi nghe nói dự án này được Lạc gia chủ nhìn trúng có phải không? Nếu là dự án ông chủ đích thân lựa chọn thì chúng ta càng phải làm tốt chứ.
Tuy rằng tỷ suất lợi nhuận trong bản báo cáo có triển vọng không cao, nhưng hết thảy đều là......"
Lời nói ngây ngô này chắc là của thực tập sinh
Quả nhiên, giây tiếp theo đã bị các nhân viên cũ khác ngắt lời ——
"Cậu thật sư tin rằng Lạc chủ tịch sẽ nhìn trúng công ty nhỏ như vậy hả? Tôi có nghe nói rằng, cái người phụ trách thiết kế của đội chúng ta có quan hệ thân thiết với Lạc tổng, cậu ta cũng là người trực tiếp được nhận lợi ích từ dự án này nữa"
"Thiệt sao? Tuần trước không phải có người nói là Lạc chủ tịch đã đăng ký kết hôn rồi hay sao?".
Ngôn Tình Trọng Sinh
Nói một hồi, câu chuyện liền bẻ sang một hướng khác.
"Kẻ có tiền muốn kết hôn thì kết hôn, nhưng ai mà biết rằng có bao nhiêu tình nhân muốn chơi đùa? Tuy rằng Lạc chủ tịch chân không tiện, nhưng với khuôn mặt kia cũng anh ta thì có biết bao nhiêu kẻ hám tiền nhiều tham vọng theo đuổi."
"Có khi cái tên thiết kế kia chẳng hiểu gì về thiết kế, nhưng có thể nhờ vào việc lên giường với lãnh đạo trung tâm của chúng ta, tôi cảm thấy......"
Lời giễu cợt còn chưa kịp nói xong đã bị thực tập sinh nhỏ giọng cẩn thận ngắt lời——
"Trần ca, nói xấu sau lưng người khác như vậy không tốt đúng không? Nhà thiết kế kia chúng ta đều chưa từng gặp, biết đâu người ta làm việc rất nghiêm túc thì sao."
Có một khoảng cách rất lớn của gia đình trong giới thượng lưu và những nhân viên văn phòng bình thường, mặc dù Lạc Lệnh Thanh cùng Thi Duẫn Nam đã tuyên bố mình kết hôn trong bữa tiệc của Triệu thị, vẫn có rất nhiều người không biết được.
Giờ phút này, Viên Hồng cẩn thận quan sát sắc mặt của Thi Duẫn Nam——
Lúc ông nghe Tần Giản nói cũng đã đoán được thân phận thật sự của Thi Duẫn Nam.
Thấy cứ để họ nói nữa thì sẽ càng ngày càng tệ, Viên Hồng cố ý ho một tiếng, tiếng bàn luận bên trong ngừng lại.
"Ai ở bên ngoài đó?"
Thi Duẫn Nam nghe tiếng, nhẹ nhàng đẩy cửa văn phòng, hơi mỉm cười.
Viên Hồng đứng đằng sau Thi Duẫn Nam nhanh chóng lắc đầu nhắc nhở với tất cả mọi người, ngay sau đó hắn bước lên một bước hắng giọng nói lớn.
"Giới thiệu với tất cả mọi người, vị này là người phụ trách thiết kế ngoại hình sản phẩm Lâu thị, Thi Duẫn Nam tiên sinh."
Viên Hồng sợ Thi Duẫn Nam sẽ trở nên tức giận bởi mấy lời vừa rồi, nhanh chóng nói chuyện công việc trước, "Mọi người chuẩn bị đi, năm phút sau chúng ta sẽ tổ chức cuộc họp đầu tiên trong phòng."
"Thi tiên sinh, tôi dẫn cậu đến văn phòng độc lập, có cửa số sát đất nên tầm nhìn rất đẹp."
Thi Duẫn Nam nhìn nhân viên bên trong, ba nam ba nữ.
Đứng gần cậu là một nhân viên nam, tuy rằng đối phương vì bầu không khí chung mà im lặng, nhưng trong ánh mắt có thể nhìn ra sự khinh thường đối với Thi Duẫn Nam.
Thi Duẫn Nam vẫn nở nụ cười, nhìn thấy nhưng không nói ra, đi theo Viên Hồng về hướng văn phòng.
Nếu bàn về diện mạo, thân hình cùng khí chất, Thi Duẫn Nam vô cùng nổi bật trong đám đông.
Hôm nay, để thuận tiện, cậu buộc phần tóc bên gáy ra sau, chỉ chừa lại vài lọn tóc quá ngắn để tự do buông xõa.
Nhìn qua, thật sự là một nhà thiết kế đậm chất nghệ thuật.
Hai nữ đồng nghiệp ban nãy còn hào hứng bát quát lập tức thay đổi thái độ, kích động cùng nói với nhau ——
"Lâm Lâm, nhà thiết kế này đẹp trai quá đúng không?"
"Đúng vậy đúng vậy, đột nhiên cảm thấy bị phân đến cái nhóm này cũng không tệ lắm."
"Tôi tuyên bố, tôi có thể cắm rễ trong cái nhóm này, ngày nào cũng đến ngắm trai đẹp dưỡng nhan sắc."
Nhìn các nữ đồng nghiệp trong thời gian ngắn đã bị giá trị nhan sắc Thi Duẫn Nam đánh gục hết, nam nhân viên đứng ở hàng ghế đầu bất giác cười nhạo.
"Chậc, cũng không phải chỉ là một thằng bán mông thôi sao."
Thật trùng hợp, vào lúc này, không ai trong phòng lên tiếng.
Trong không gian yên tĩnh tuyệt đối, sự coi thường buột miệng này thể hiện rất rõ ràng.
Tác giả có lời muốn nói: # đinh! Hồ ly nhỏ cắn người báo động trước!
Note:
Chaebol (âm hán là tài phiệt) là một thuật ngữ kinh tế chỉ một nhóm các nhà tư bản độc quyền hoặc các doanh nghiệp có quyền lực lớn trong giới kinh doanh.
Có thể hiểu đây là một nhóm các nhà tư bản lớn được tạo thành từ gia đình hoặc họ hàng.
Tài phiệt có thể dùng quyền lực tài chính của mình để chi phối kinh tế, chính trị, quân sự của đất nước..
Sau Khi Đột Nhiên Kết Hôn Cùng Đại Lão Tàn Tật