Sau Khi Cậu Chủ Giả Mất Khống Chế Nước Mắt Trở Thành Vạn Người Mê
Chương 42: Chương 42
Tự học buổi sáng là Cố Triều trông, trước khi bắt đầu tự học, bỗng nhiên anh tuyên bố một tin.
"Thứ sáu tuần sau chúng ta sẽ có bài thi tháng, sau khi thi xong sẽ được nghỉ Quốc Khánh, mọi người chú ý đừng buông lỏng đấy.
”Trong lớp học nháy mắt ồn ào, tiếng tranh cãi nhốn nháo.
"Không phải mới một tháng sau khi khai giảng sao?”"Không biết nội dung thi tháng có bao quát trong một tháng này hay không, chỉ mong không phải giống trước đây nội dung nào cũng có một ít.
”Tạ Hoàn giơ tay hỏi: "Anh Cố,có điểm thi sau nghỉ lễ hay cùng ngày ạ?”Cả lớp lập tức đều thấy căng thẳng.
Tuy rằng đa số trong lớp đều là học sinh giỏi, nhưng họ vẫn sợ tra thành tích đấy.
Hơn nữa một số thầy cô nổi tiếng hiệu suất cao, gần như mỗi lần thi đều có thể chấm điểm xong trong ngày, cùng lắm là là ngày hôm sau đã có thành tích.
Cố Triều cười: "Cho phép các em thả lỏng nghỉ ngơi.
Thầy cô cũng muốn nghỉ, sau lễ Quốc Khánh mới có thành tích.
”Mọi người lập tức hoan hô.
Ti Du cũng nhẹ nhàng thở ra.
Cậu còn muốn tìm chỗ nào đó đi chơi ngày Quốc Khánh, cũng không thể bị chủ nhiệm Hồ mời phụ huynh được.
Cậu không lo lắng Triệu Diên, cậu chỉ lo Ti Trọng Tấu.
Từ trước đến nay ông đều sĩ diện, hơn nữa luôn thấy con nít thì nên học giỏi chút, cho nên mỗi lần biết Ti Du thi được điểm kém ông đều tức giận.
Ti Du thấy vẫn nên cố tránh cái kết quả này đi thì tốt hơn, nếu không đến lúc đó đi chơi cũng không có tâm trạng.
Cố Triều ý bảo mọi người im lặng, sau đó nhìn về phía Ti Du nói: "Ti Du, chủ nhiệm Hồ bảo em lần này phải lọt vào top 300, em có thể làm được không?”Ti Du: " … Thầy thấy em có thể không?”"Đương nhiên có thể.
" Cố Triều cười nói: "Tuy rằng em học trễ mất một tuần, nhưng hẳn sẽ không chậm tiến độ đâu.
”Ti Du không biết nói gì: "Cũng thế thôi, em vốn cũng không có tiến độ gì.
”Cả lớp cười vang.
Tạ Hoàn cũng gục xuống bàn cười sung sướng.
Ti Nguy Lâu nghiêng đầu nhìn cậu, cong môi cười.
Tiếng chuông ra chơi vang lên, Cố Triều ra khỏi lớp.
Ti Du đứng dậy muốn đi WC, Ti Nguy Lâu nhường đường cho cậu.
Sáng nay giờ tự học thì Lộ Minh nằm ngủ, bây giờ hết tiết lại nằm úp xuống mặt bàn, ngủ tiếp.
Trái lại Bùi Khuynh Thừa vừa nhìn thấy bóng lưng Ti Du, liền đứng dậy đi theo.
"Ti Du.
”Bùi Khuynh Thừa gọi một tiếng.
Ti Du đang chuẩn bị vào WC, nghe tiếng gọi nên đứng lại, quay đầu nhìn.
"Bùi Khuynh Thừa?" Ti Du cười hỏi: "Cậu cũng đi WC?”Bùi Khuynh Thừa gật đầu.
Nhưng lúc sau vào WC, Bùi Khuynh Thừa lại có chút lúng túng, quay đầu đi vào trong buồng.
Ti Du: "?”Xấu hổ gì chứ?Hay là của cậu ta quá nhỏ, ngượng ngùng không dám lấy ra?Ti Du bật cười một tiếng, cảm thấy có thể bản thân đã đoán được sự thật.
Sau khi xong việc, cậu chậm rãi rửa tay, Bùi Khuynh Thừa cũng đỏ mặt đi ra.
Bùi Khuynh Thừa vừa rửa tay, vừa nhìn Ti Du xuyên qua gương.
Cùng lúc Ti Du tình cờ giương mắt nhìn qua, cậu ấy lại lập tức bối rối thu hồi tầm mắt.
Ti Du buồn cười nói: "Cậu có chuyện gì muốn nói với tôi à?”Bùi Khuynh Thừa cắn môi dưới: "Ra ngoài rồi nói sau.
”"Ừ.
”Hai người đi trên hành lang, bạn học xung quanh không ai không nhìn bọn họ.
Tổ hợp Ti Du và Bùi Khuynh Thừa cũng không tốt hơn so với tổ hợp Ti Du và Lộc Minh, đều hiếm thấy lại kì lạ.
"Ti Du.
" Bùi Khuynh Thừa quay đầu nhìn cậu, nói: "Tôi giúp cậu học bù nhé?”Ti Du khiếp sợ, quay người đối mặt với cậu ấy: "Cậu nói gì?”"Tôi giúp cậu học bù, tranh thủ thời gian giúp cậu thi được vào top 300.
" Mặt Bùi Khuynh Thừa càng đỏ hơn, khẩn trương đến mức tay run run.
Vẻ mặt Ti Du phức tạp nói: "Không cần, đời này tôi không thể nào thi nổi vào top 300, hơn nữa tôi cũng không học những khối kia.
”Bùi Khuynh Thừa sốt ruột: "Cậu đừng nói như vậy, cậu rất thông minh mà.
”Ti Du bị cậu ấy chọc nở nụ cười, vỗ vỗ vai cậu ấy, còn rất nghiêm túc hẳn hoi: "Tôi khuyên cậu vẫn nên dừng ý định này lại đi, nhưng mà ý tốt của cậu thì tôi nhận.
”Nói xong, cậu liền xoay người quay về lớp, để lại Bùi Khuynh Thừa đứng ở đó, mi tâm nhăn lại.
_______ Sau khi tan học, Ti Du không đi cùng Tạ Hoài, mà là đi theo Lộc Minh ra khỏi trường.
Lộc Minh hưng phấn không thể tả, cậu ta phải cố gắng lắm mới biểu hiện ra trạng thái tự nhiên nhất, chỉ là cậu ta cảm thấy bản thân rất tự nhiên, nhưng nụ cười trên mặt cậu ta thì sáng ngời cực kỳ.
Sáng đến mức người đi đường đều thấy hoa mắt.
Ti Du ngồi ở yên sau, nghiêng đầu nhìn sườn mặt cậu ta, quả nhiên thấy được khóe môi cậu ta cong lên.
"! ”"Không phải chứ, cậu có thể bình thường hơn không? Ai biết thì bảo hai chúng ta đi ăn cơm, ai không biết còn tưởng chúng ta đi hẹn hò kìa.
”Tim Lộc Minh nhảy dựng lên, vội vàng nói: "Đừng nói bừa, sao tôi lại không bình thường?”"Cậu xem cậu cười thành cái dạng kia, xuân tâm nảy mầm.
" Ti Du ghét bỏ hỏi: "Có phải cậu yêu sớm không đấy?”Lộc Minh: "! Tôi đã mười tám tuổi rồi.
”"Ồ, phải ha.
" Ti Du cười rộ lên: "Tháng sau tôi cũng mười tám!”Lộc Minh gật đầu: "Đến lúc đó cậu cũng thành người lớn rồi.
”"Đúng vậy.
" Ti Du lấy di động ra, không tranh cãi cùng cậu ta.
Ti Du mở B trạm, tất cả trang đầu gần như đều là đoạn nhảy kia của cậu, rất nhiều chủ tài khoản đều ra video và mô phỏng theo.
Mà tài khoản riêng của cậu, trong một đêm trở nên nổi tiếng, fan hâm mộ tăng vọt hàng triệu, hiện tại cậu đã đứng đầu up chủ B trạm.
Cậu kiểm tra tin nhắn, toàn là quảng cáo tìm đến, nhưng mà cậu không có hứng thú, không hề để ý đến.
Trong đó có một id tên là "Fan nhan sắc của anh Du”khiến cậu chú ý đến.
Không phải bởi vì cái gì khác, mà là bởi người này đã theo dõi từ ngày đầu cậu ra mắt.
Mới đầu cô ấy là fan của Tạ Hoàn, sau đó Tạ Hoàn và Ti Du phát trực tiếp, cô nàng liền trèo tường qua Ti Du, hoạt động cực kỳ sôi nổi.
Mỗi lần lúc cậu và Tạ Hoàn đồng thời phát trực tiếp "Fan nhan sắc" liền nhảy qua lại, giống hệt tra nam.
Ti Du mở khung tin nhắn của cô nàng ra, phát hiện cô ấy gửi cho mình không biết bao nhiêu cái tin, tin nhắn mới nhất là hai phút trước.
Cô ấy gửi một cái video.
Ti Du ấn xem, thì ra là video quay ngày hội diễn.
Lúc đầu là quay Ti Du, sau lại chuyển hướng sang Triệu Diên, tiếp theo chuyển đến mấy chàng trai bên cạnh Triệu Diên đều lọt vào ống kính.
Chủ của video này trực tiếp cắt ghép mấy đoạn phim thành một đoạn ngắn.
Khi nhìn vào giống như Ti Du cười cười nhìn về phía ống kính, sau đó Triệu Diên vẫy tay đáp lại cậu, kết hợp với bối cảnh âm thanh, Triệu Diên ngồi ngay ngắn ở hàng ghế trên, các chàng trai bên cạnh theo thứ tự xuất hiện.
Phối hợp với filter làm đẹp cao cấp chuyên biệt, mỗi người trong đoạn video này đều đẹp đến không tả nổi.
Gặp đèn đỏ, Lộc Minh dừng xe, quay đầu thì phát hiện Ti Du đang hứng thú xem điện thoại.
"Muốn ăn gì?" Cậu ta hỏi Ti Du.
"Gì cũng được.
" Ti Du giơ điện thoại lên cho cậu ta xem, cười nói: "Cậu xem mọi người này, rất đẹp trai đấy.
”Lộc Minh hơi hơi nghiêng người, lại gần điện thoại của Ti Du xem thử.
Tim đập càng lúc càng nhanh, cậu ta cảm thấy mình và Ti Du dựa quá gần rồi, gần đến mức cậu ta có thể ngửi thấy mùi chanh bạch trà thoang thoảng trên tóc Ti Du.
"Có phải rất đẹp không?" Ti Du rụt tay cầm điện thoại lại, tấm tắc khen ngợi: "Tôi phải gửi cho Tạ Hoàn, để cậu ta xem mà học hỏi.
”Mùi hương thoang thoảng quanh chóp mũi đã bay xa, nhưng lại như vẫn quanh quẩn ở bên cạnh cậu ta, lâu lâu sẽ nhảy ra trêu chọc cậu ta.
Hầu kết Lộc Minh hơi nhấp nhô, mới nói sang chuyện khác: "Ăn món Quảng Đông được không.
Hai ngày này ăn thanh đạm chút.
”"Được.
" Ti Du cũng không chú ý nhiều, chỉ lo cúi đầu chơi điện thoại.
Sau khi đến nơi, Ti Du mới phát hiện nơi này nhìn hơi quen.
"Thời gian trước mẹ tôi vừa đầu tư mở quán này, điều kiện không tồi, hương vị cũng được lắm.
" Lộc Minh giải thích.
Ti Du bừng tỉnh, cậu đã nghĩ mình từng thấy qua ở đâu đó, thì ra là trên vòng bạn bè của Lộc Minh.
Trong lúc đợi đồ ăn, Ti Du cất điện thoại.
Cậu nhìn về phía Lộc Minh ở đối diện.
Thật ra cậu có rất nhiều điều muốn nói rõ với Lộc Minh, cũng có rất nhiều điều muốn hỏi, hiện tại cuối cùng cũng tìm được cơ hội.
"Này, hỏi cậu một chuyện.
" Ti Du hất cằm ra dấu nhìn cậu ta.
Lộc Minh gật đầu: "Cứ hỏi đi”Ti Du nói: "Hôm đó vì sao cậu lại đón tôi về? Còn có, hôm nay sao cậu lại đi học với tôi?”"! " Lộc Minh cảm giác trái tim mình như bị người khác gắt gao siết chặt.
Cậu ta cho rằng có thể Ti Du đã biết được, trong lúc nhất thời ngay cả nói cũng không dám nói, chỉ cần thận dè dặt quan sát biểu tình của Ti Du.
Nhưng cũng may Ti Du không quá để ý, không phát hiện cậu ta có nhiều điều không thích hợp.
Lộc Minh lấy lại tinh thần, nghĩ nghĩ, mới cố ý dùng ngữ khí không kiên nhẫn nói: "Hôm đó tôi quá rảnh, muốn đi đón cậu thì đi đón thôi.
”"Còn sáng hôm nay, tôi muốn đi học chung với cậu cũng không được à?”"Cậu cả Ti cậu quý giá quá, tôi phải thay cho cậu cái nệm dày như vậy mà.
”Ti Du liếc mắt xem thường: "Cậu bớt làm mấy hành động quái gở với tôi đi!”Lộc Minh bật cười, nói: "Được được được, tôi không cứng với cậu.
”Cậu ta rót nước cho Ti Du, lúc sau nói: "Cơm nước xong muốn đi đâu, đi trượt patin không?”"Trượt patin? Hai mắt Ti Du sáng ngời: "Có sân mới à?”Lộc Minh cười: "Vẫn sân trước kia, nhưng mà hiện tại xây dựng thêm, làm đường đua chướng ngại vật gì đó.
”"Có khó không?”Lộc Minh lắc đầu: "Không rõ lắm, tôi vẫn chưa đi.
”Trước đó Ti Du có gặp Lộc Minh tại sân patin đó, hai người còn so tài, đương nhiên đều là Ti Du thắng.
Sau này bọn họ lại đi qua đó mấy lần, mỗi lần đều so tài một phen, nhưng dần dần Ti Du không còn hứng thú, thật sự là không có tính khiêu chiến.
Bởi vì ngay cả ông chủ cũng không trượt giỏi bằng cậu!Hai người ăn cơm, sau đó đạp xe đến sân patin.
"Hôm nay tiếp tục so tài không?" Lộc Minh cười hỏi.
Ti Du cạn lời: "Thi với các cậu cũng vô dụng, cậu có chịu tuân thủ điều kiện tôi nói đâu.
”"Tại vì tình huống đặc biệt mà?" Lộc Minh dụ dỗ: "Lúc đánh bóng cậu với Tạ Hoàn thắng, vẫn chưa nói ra yêu cầu kia kìa, cậu nói đi chắc chắn tôi sẽ làm theo.
”Ti Du hừ cười một tiếng, nói: "Cứ ghi nợ trước đi, nói không chừng một ngày nào đó chúng tôi nghĩ ra nhiệm vụ trừng phạt cậu đấy.
”"Được.
" Lộc Minh không còn cách nào ngoài đáp ứng.
Hai người vừa nói, vừa ngựa quen đường cũ đi vào sân băng.
------------------Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Hôm nay Tiểu Lộc có chút điên cuồng a~ chương sau là vũ khúc trượt băng ngọt ngào~ hắc hắc.
Sau Khi Cậu Chủ Giả Mất Khống Chế Nước Mắt Trở Thành Vạn Người Mê