Sau khi bị vả mặt, nữ phụ trèo lên người nam chính
Chương 49:
Nghiêm Kỷ nhìn cô gái nhỏ bé không ngoan ngoãn nghe lời này nhưng lại có vài nét đáng yêu không rõ, dục vọng muốn chà đạp cô càng lớn hơn. Anh nắm chặt gậy thịt đang căng cứng đến phát đau, mạnh bạo phá mở huyệt nhỏ đang kẹp chặt kia, cắm vào bên trong huyệt nhỏ ướt át, khoái cảm bị bao lấy khiến anh nhịn không được bắt đầu đâm.
Cho dù hai chân đang kẹp chặt nhưng sự mềm mại của cơ thể phụ nữ cũng không thể so được với độ cứng rắn của người đàn ông đang đứng. Khi đâm vào, quy đầu to lớn mạnh mẽ mở rộng hai cánh môi chật hẹp. Quy đầu nhô lên xòe ra dạng ô cọ vào mị thịt vướng víu rồi hung hăng co lại rút ra, cứ như thế lặp đi lặp lại mấy lần.
Huyệt nhỏ vốn đã nhạy cảm khi vừa mới đến cao trào lập tức co rút, dịch nhờn phun tung toé.
“A~~!!” Mộc Trạch chợt nhận ra tư thế này không thân thiện đối với mình, gậy thịt hung hăng ma sát hoa huyệt của mình co rút đến tê dại. Cô nhận thức được chuyện hiện tại, cô khóc lóc nức nở, lặng lẽ thả lỏng hai chân ra, còn mở rộng hơn một chút.
Nghiêm Kỷ bật cười một tiếng, tha cho cô. Cúi người đưa lưỡi say sưa liếm láp vòng eo, gặm xương cánh bướm của cô. Anh nâng hông thẳng lưng, cơ bụng sôi trào cảm giác bộc phát, thỏa thích đâm sâu vào cô.
“Ưm a... ~~ Ưm ~ Ưm ~”
“Ô ~~”
…
Thời gian dài đằng đẵng, lực cắm rất mạnh, cự vật chôn ở trong cơ thể vừa hung hăng vừa dữ dội, hoa huyệt co rút co quắp vô số lần. Cả người Mộc Trạch Tê run lên, không ngừng rên rỉ cũng không giấu được tiếng khóc nức nở.
Cơ thể của Nghiêm Kỷ vẫn còn mang theo nét gầy gò của một chàng thiếu niên, các cơ bắp trên người nông và sắc sảo, chân dài eo thon mang đến một vẻ nhã nhặn. Thế mà khi cắm vào rút ra trong huyệt nhỏ của cô, anh lại điên cuồng như một tên côn đồ. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Anh dịu dàng vuốt ve sờ cơ thể của Mộc Trạch Tê, nhưng dưới eo không hề nhẹ nhàng một chút nào.
Hai chân đang quỳ của Mộc Trạch Tê không ngừng rung rẩy, bị từng đợt cao trào cọ rửa đến hoa mắt ù tai, cô tức giận và run rẩy mắng Nghiêm Kỷ : “Hu hu~~~ Anh Nghiêm khốn kiếp! Anh còn muốn cắm vào bao lâu nữa! Em chịu không nổi nữa a ~! A...~~!”
Ồ, mắng người rồi. Nghiêm Kỷ lại bị cô làm cho mềm lòng. Nghiêm Kỷ đột nhiên nhận ra mình rất thích nghe Mộc Trạch Tê mắng, lại không nhịn được muốn yêu thương cô. Anh một tay đỡ lấy vòng eo xụi lơ của cô, tốc độ cắm vào rút ra của anh tăng nhanh hơn.
Gậy thịt thô to tiến lên rồi nhanh chóng rút lui trong huyệt nhỏ, rồi đâm mạnh vào huyệt nhỏ cho đến khi dâm thuỷ giàn giụa chảy ra.
“A ~~!” Mộc Trạch Tê co người lại, bật khóc nghẹn ngào, bên trong huyệt nhỏ không kìm được đạt cao trào lại phun dâm thuỷ ra lần nữa, đôi mắt xinh đẹp cũng tan rã.
Gậy thịt to dài bị huyệt nhỏ quấn chặt ngáo nghiến mút lấy, hút tất cả tinh dịch vào trong niệu đạo. Nghiêm Kỷ siết chặt tinh quan, cảm giác chìm ngập trong dục vọng cao trào muốn bắn nhưng không thể bắn khiến cho Nghiêm Kỹ sắp chạm vào ranh giới cầm thú.
Gậy thịt càng lúc càng cứng, Nghiêm Kỷ đè chặt vòng eo Mộc Trạch Tê xuống, ưỡn eo đâm thẳng vào bên trong tử cung.
Sau đó gậy thịt càng cương cứng lên trong cơ thể cô, bây giờ Mộc Trạch Tê mới biết Nghiêm Kỷ sắp bắn.
Mộc Trạch Tê chống đỡ cơ thể mềm nhũn của mình, xoay người đưa tay muốn đẩy ra, nói với giọng điệu mềm mại: “Không… Muốn! Đừng mà… Đừng ở bên trong… Chỉ có... cái này không thể…”
Bàn tay nhỏ bé vừa vặn chạm vào chiếc cằm sắt bén và yết hầu của Nghiêm Kỷ, dùng sức đẩy ra, nhưng anh không nhúc nhích tí nào.
Nghiêm Kỷ ngửa cổ đẩy cô ra, yết hầu anh chuyển động lên xuống nuốt nước bọt, còn cực kỳ dâm đãng bắt chước động tác ngậm lấy nhũ hoa, mút lấy đầu ngón tay của Mộc Trạch Tê.
Cả người Nghiêm Kỷ nóng rực, toàn bộ máu trên người dồn về phía gậy thịt đang bắn nhanh, ngay cả gân xanh trên eo cũng căng ra và giật nảy, vòng eo cường tráng tham lam không ngừng dùng sức đâm sâu vào bên trong.
Cuối cùng sau khi rút ra đút vào hơn chục lần, Nghiêm Kỷ ngửa đầu thở dốc, thư thái bắn tất cả tinh dịch vào sâu bên trong tử cung của Mộc Trạch Tê.
Cơ thể của Mộc Trạch Tê bị đâm gần như tan thành từng mảnh, cả người run lên, một lượng lớn tinh dịch nóng bỏng bắn vào tử cung. Khi trong đầu Mộc Trạch Tê trở nên trắng xóa, Nghiêm Kỷ vẫn còn bắn nhanh, hai người cùng nhau đạt tới khoái cảm. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Sau cơn cao trào, hai người cùng thở một lúc lâu, Nghiêm Kỷ mới chậm rãi rút gậy thịt vẫn chưa thỏa mãn ra.
Mộc Trạch Tê nằm úp sấp, cửa huyệt đáng thương bị anh giày vò cọ xát đến đỏ au phun ra tinh dịch trắng, số lượng lớn tinh dịch bị bắn vào dọc theo giữa hai đùi chảy xuống, phun đầy trên ghế sô pha, trông cực kỳ dâm mĩ.
Mộc Trạch Tê bị ức hiếp, ý thức vẫn hơi mông lung, cô nức nở nghẹn ngào nói : “Bắn… Ở bên trong… Sẽ mang thai…”
Nghiêm Kỷ bế cô lên, để cơ thể mềm mại của cô dựa vào lòng ngực mình, vừa hôn vừa dỗ dành nói: “Lát nữa tôi lấy nó ra cho cậu, cậu sẽ không mang thai, có được không?”
Sau khi bị vả mặt, nữ phụ trèo lên người nam chính