Sau Khi Âm Thanh Nội Tâm Của Người Qua Đường Giáp Bị Lộ Được Cả Nhà Sủng Ái
Chương 27: C27: Bốn gian phòng xép
Tần Diệu quét mắt nhìn camera trước mặt, không dám tưởng tượng làn đạn lúc này rầm rộ thế nào.
Cũng chỉ có ba Hoắc và mẹ Hoắc có thể ăn toàn bộ quá trình dưa, còn có thể cùng lúc theo dõi làn đạn.
Đối với chuyện này, hai người tỏ vẻ: Xem trực tiếp ngay tại hiện trường quả nhiên vui hơn xem bản cắt nối biên tập!
Sau khi Lưu Nghiên lên xe trực tiếp đến bên cạnh Chu Tử Kiện, trong số các làn đạn đã có cư dân mạng tinh mắt nhận ra nét không vui trên mặt Đỗ Nguyệt Cầm:
"Sao tôi có cảm giác Đỗ Nguyệt Cầm không thích Lưu Nghiên lắm?"
"Quá bình thường, Đỗ Nguyệt Cầm nhìn trúng Chu Tử Kiện, Lưu Nghiên vừa đến liền gần gũi với Chu Tử Kiện, cô ta có thể vui được mới lạ. Hơn nữa với tính khí của Đỗ Nguyệt Cầm, tôi cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy."
Khi nhìn thấy bình luận này, các cư dân mạng có chút nghi ngờ.
Tính tình Đỗ Nguyệt Cầm không tốt nhưng hiện tại không phải đang ghi hình chương trình sao? Cô ta chắc không thể làm khó Lưu Nghiên ngay trước ống kính đâu đúng không?
Sau đó lời cư dân mạng vừa nói không bao lâu liền thấy Đỗ Nguyệt Cầm hùng hồn đột nhiên đứng dậy đi tới trước mặt Lưu Nghiên và Đỗ Nguyệt Cầm.
Nhìn thấy một màn này, rada hóng chuyện của cư dân mạng đều đồng loạt kích hoạt.
"Không phải chứ không phải chứ, chẳng lẽ Đỗ Nguyệt Cầm sẽ xé Lưu Nghiên ngay trước mặt chúng ta sao?"
"Không có khả năng? Tốt xấu gì hiện tại còn đang........"
Kết quả làn đạn này mới gõ chữ được một nửa, Đỗ Nguyệt Cầm trong màn hình đã nổi giận đùng đùng quát Lưu Nghiên: "Ý cô là gì ——."
"WTF??"
"Xé thật à?"
Ngay khi cư dân mạng cho rằng cốt truyện drama hấp dẫn nhất trong ngày công chiếu đã xuất hiện, Lê Tư Viễn lại đúng vào lúc này đứng dậy, trực tiếp đẩy cốt truyện Tu La Tràng lên đến cao trào.
Khi nghe Lê Tư Viễn phát ra một tràng dài, trong thời gian gần một phút, toàn bộ màn hình đều chi chít làn đạn.
Kinh hãi, nghi ngờ, còn có cư dân mạng xem náo nhiệt ăn dưa lập tức sục sôi, phòng trực tiếp Cùng nhau đi du lịch một phát trở thành phòng trực tiếp có nhiệt độ phổ biến nhất trên toàn bộ trang mạng.
Làn đạn trong phòng trực tiếp từ làn sóng này nối tiếp làn sóng kia:
"Oa, minh tinh nổi tiếng cãi nhau!"
"Lần đầu tiên được xem minh tinh cãi nhau lại có chút kích động, có việc gì cần chú ý không?"
"Ha ha ha ha ha ha ha ha cứu mạng, chương trình này của các người là sao đây, mới bắt đầu ghi hình ngày đầu tiên khách mời của các người đã trực tiếp xé rồi sao?"
"Nhưng mà, Lê Tư Viễn mắng khiến tâm can tui sung sướng."
"Ừm ừm, xem hay, thích xem, đến nhiều chút!"
Trước màn hình trực tiếp, đạo diễn và nhà sản xuất bốn mắt nhìn nhau.
Đạo diễn do dự nhìn nhà sản xuất: "Cần tắt live-stream không?"
Nhà sản xuất suy nghĩ một lúc: "........ Tần tổng vừa rồi chẳng phải đã nói rồi sao......"
Dù sao có thể phát sóng được hay không thì cũng đã phát sóng rồi, so với việc ngắt trực tiếp giữa chừng bị cư dân mạng đuổi theo đòi bản hoàn chỉnh chi bằng dứt khoát để khán giả mạng xem sướng mắt đi.
Đạo diễn: "........"
Mặc dù kiểu "tai nạn" phát sóng trực tiếp này quả thực là lần đầu tiên xuất hiện trong cuộc đời sự nghiệp của ông, nhưng phòng trực tiếp của bọn họ hiện tại đã trở thành độ phổ biến nhất trên toàn trang mạng, hình như cũng không phải không thể chấp nhận?
Trên xe bus.
Đỗ Nguyệt Cầm bị lời nói của Lê Tư Viễn làm cho tức đến mức lồ ng ngực kịch liệt phập phồng, cả khuôn mặt đỏ bừng, cô ta trừng mắt nhìn chằm chằm vào Lê Tư Viễn, qua nửa ngày cũng nói ra được một câu.
Tức giận là một chuyện, mặt khác cô ta thật sự bị Lê Tư Viễn mắng một hồi làm cho có chút ngốc.
Với tư cách là tiền bối trong giới giải trí, bất kể Đỗ Nguyệt Cầm đi đến chỗ nào người khác đều sẽ giữ 3 phần thể diện cho cô ta.
Cô ta chưa từng nghĩ sẽ gặp người không cho cô ta chút thể diện nào như vậy, còn chỉ thẳng vào mũi mắng cô ta!
Diệp Lạc Dao nhìn thấy Đỗ Nguyệt Cầm đang suy nghĩ, âm thầm lắc đầu:
Thưa ngài, thời đại thay đổi rồi!
Chẳng lẽ cô chưa từng thấy sau 00 chỉnh đốn kỷ luật nơi làm việc sao? Giới giải trí còn không phải là nơi làm việc?
Nghẹn một lúc lâu, Đỗ Nguyệt Cầm mới lạnh giọng nói: "Lê Tư Viễn! Có người nào nói chuyện với trưởng bối như cậu sao?!"
Diệp Lạc Dao chớp chớp mắt.
Có lẽ nào Lê Tư Viễn cũng nói chuyện như vậy với trưởng bối nhà mình?
Tần Diệu có chút giật mình.
Thật hay giả?
Một giây sau, Lê Tư Viễn dùng hành động thực tế để chứng minh những gì Diệp Lạc Dao nói là thật.
Lê Tư Viễn: "Sao không? Cả nhà tôi đều nói chuyện như vậy với trưởng bối. Không phải tôi không tôn trọng trưởng bối, tôi chỉ không thích loại già mà không đứng đắn như cô."
Được rồi.
Tần Diệu tin.
"Ai già mà không đứng đắn?" Đỗ Nguyệt Cầm vừa nói câu này ra khỏi miệng, sắc mặt cô ta liền thay đổi, ngữ điệu tăng cao: "Cậu nói ai già?!"
Diệp Lạc Dao lại đưa tay che mặt, không nhịn được ở trong lòng cười điên.
Ha ha ha ha Đỗ Nguyệt Cầm hoàn toàn bị quấn vào cuộc tranh cãi này rồi......
Diệp Lạc Dao liếc nhìn Tống Triết Hàm đang thoải mái xem náo nhiệt, rồi lại nhìn Lê Tư Viễn.
Hai người chắc hẳn không phân cao thấp, cỡ cỡ như nhau.
Chu Tử Kiện ngồi không yên, lại lên tiếng khuyên giải: "Chị Đỗ, Tư Viễn, nếu không bớt nói hai cậu....... hiện tại chúng ta còn đang phát sóng trực tiếp!"
Dương Kỳ cũng mở miệng nói: "Đúng vậy, đừng tranh cãi nữa, dù sao chúng ta còn đang ghi hình........."
Nói rồi Dương Kỳ có chút lo lắng nhìn ống kính, thật sự đang live-stream?
Lưu Nghiên mở miệng cũng muốn khuyên nhưng cô vẫn còn nghĩ đến mấy lời khó nghe vừa rồi của Đỗ Nguyệt Cầm, cuối cùng quyết định không nói gì.
Bộ dáng kia Lê Tư Viễn nhìn thế nào cũng là biểu cảm không sợ gì hết.
Dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên hắn cãi nhau với khách mời khi ghi hình.
Một lần thì lạ, hai lần thì quen.
Đỗ Nguyệt Cầm tức đến trừng to mắt: "Tôi đừng ầm ĩ nữa? Rốt cuộc là ai ầm ĩ trước? Phát sóng trực tiếp, vừa lúc để khán giả phán xử, xem thử rốt cuộc là ai sai?"
Diệp Lạc Dao lén lút lấy điện thoại ra, nghe thấy câu này của Đỗ Nguyệt Cầm, cậu nhanh chóng cúi đầu xem bình luận, lặng lẽ liệt kê một lúc, Diệp Lạc Dao mới nhỏ giọng kết luận trong lòng:
Đại đa số cư dân mạng và khán giả đều ủng hộ Lê Tư Viễn, lý do là bọn họ cũng rất phản cảm kiểu người nói chuyện ồn ào ở nơi công cộng không quan tâm đ ến người khác, càng không thích loại người vô cớ gây sự như Đỗ Nguyệt Cầm.
Có một bộ phận cư dân mạng cảm thấy là Lê Tư Viễn sai, dù sao hiện tại chúng ta đang phát sóng trực tiếp, Chu Tử Kiện và Lưu Nghiên cho chuyện cũng không có gì đáng trách, là hắn chuyện bé xé ra to.
Cư dân mạng còn lại cho rằng Chu Tử Kiện, Lưu Nghiên còn có Đỗ Nguyệt Cầm và Lê Tư Viễn đều có lỗi, dù sao trước khi đạo diễn xuống xe cũng đã nói, quá trình tiếp theo sẽ không có cảnh quay đặc biệt quan trọng, mọi người có thể nghỉ ngơi.
Chu Tử Kiện và Lưu Nghiên lớn tiếng nói chuyện không quan tâm đ ến người khác là sai, Đỗ Nguyệt Cầm từ "ngàn dặm xa xôi" chủ động tìm rắc rối cũng là sai, Lê Tư Viễn trực tiếp đứng lên mắng người càng sai hơn!
Nhưng Lê Tư Viễn mắng thật sự rất hay, mỗi câu mỗi chữ không tục, nhưng mỗi câu mỗi chữ đều là sỉ nhục.
Tần Diệu nghĩ đến giọng điệu kỳ quái vừa rồi của Lê Tư Viễn, cũng không nhịn được cười một tiếng.
Tầm mắt Đỗ Nguyệt Cầm quét một vòng, không thấy có người phối hợp với cô ta, nghe thấy tiếng cười rất nhẹ, cô ta lập tức quay đầu nhìn sang: "Tiểu Tần, cậu nói thử xem!"
Diệp Lạc Dao ngay tức khắc quay đầu, thương yêu nhìn Tần Diệu.
Tần tổng, anh sợ náo nhiệt chưa đủ hay sao? Cần phải tự kéo mình xuống nước?
Tần Diệu: "........."
Hắn chỉ đơn thuần không nhịn được thôi mà.
Nhưng cũng không phải là tự kéo mình xuống nước, mà là trò hề đã phát triển đến mức này, thực sự nên kết thúc rồi.
Tần Diệu hơi nghiêng đầu nhìn Đỗ Nguyệt Cầm đang tức giận đứng trước mặt mình, bình tĩnh nói: "Đây chỉ là một số mâu thuẫn nhỏ, chị Đỗ cũng không cần phải vì chút chuyện nhỏ này mà tức giận với Tư Viễn."
"Cậu ta chỉ thiếu không chỉ thẳng vào mũi tôi mắng, còn gọi là chuyện nhỏ?" Đỗ Nguyệt Cầm thấy Tần Diệu không nói giúp mình, cơn tức trong lòng càng lớn hơn: "Tiểu Tần, cậu đừng......"
Tần Diệu bỗng chốc giương mắt, ánh mắt ác liệt nhìn thẳng vào Đỗ Nguyệt Cầm.
Trong lòng Đỗ Nguyệt Cầm đột nhiên lộp bộp một tiếng, những lời còn lại đều nghẹn lại ở cổ họng.
Bình thường Tần Diệu khách khí với cô ta, thế cho nên cơn tức vừa rồi của Đỗ Nguyệt Cầm lên đến đỉnh điểm thiếu chút nữa quên mất, Tần Diệu không phải là nghệ sĩ mà cô ta có thể tùy ý "gây khó dễ".
Sau lưng Tần Diệu là cả tập đoàn Tần thị. Đắc tội hắn, đừng nói là chương trình này, cho dù sau này Đỗ Nguyệt Cầm muốn hợp tác với tập đoàn Tần thị cũng tuyệt đối không có khả năng.
Dù trong lòng có tức giận đến đâu, sau khi Đỗ Nguyệt Cầm đối diện với ánh mắt lạnh lùng của Tần Diệu thì cũng lạnh xuống.
Cô ta hơi không được tự nhiên dời tầm mắt, trừng mắt liếc Lê Tư Viễn, mới nói: "Được thôi, vì Tiểu Tần, một trưởng bối như tôi không so đo cùng cậu nữa."
Lê Tư Viễn không chút khách khí mà trợn mắt, trực tiếp ngồi xuống không thèm để ý Đỗ Nguyệt Cầm.
Tính khí hắn xác thật không tốt nhưng chỉ cần phát giận xong, hắn liền thoải mái, hắn rất nhanh có thể hồi phục bộ dáng thanh niên trầm mặc an tĩnh như trước.
Chỉ là không ầm ĩ nhưng cái miệng của Đỗ Nguyệt Cầm vẫn không tha người: "Đổi thành người khác....... Tôi chắc chắn chưa xong với cậu đâu!"
Đỗ Nguyệt Cầm lại nói với Tần Diệu: "Này Tiểu Tần, cũng không phải là chị tức giận, mà là người trẻ tuổi bây giờ thật sự không biết cách ăn nói......"
Tần Diệu hơi gật đầu không nói gì.
Tống Triết Hàm ngồi ở hàng ghế trước Diệp Lạc Dao đột nhiên đứng dậy quay đầu nhìn Đỗ Nguyệt Cầm.
Đỗ Nguyệt Cầm lông mày giật giật, đang định cau mày hỏi hắn có chuyện gì sao, liền thấy Tống Triết Hàm đi về phía trước thản nhiên tìm một chỗ ở chính giữa ngồi xuống.
Đỗ Nguyệt Cầm: "........."
Diệp Lạc Dao nhanh chóng xoay đầu nhìn ra bên ngoài, cố gắng để bản thân không cười ra tiếng
Không thể không nói, ánh mắt vừa rồi của Tần tổng khá đẹp trai!
Chỉ là một câu nói của Tần tổng khiến cuộc vui kết thúc có chút nhanh rồi!
Tần Diệu buồn cười nhìn Diệp Lạc Dao.
Cậu vẫn chưa xem đủ à?
Không lâu sau, Diệp Lạc Dao cảm thấy điện thoại của mình rung lên một cái.
Vì không bỏ lỡ bất cứ cơ hội ăn dưa nào, Diệp Lạc Dao đã đặc biệt đăng ký một tài khoản weibo khác để theo dõi tài khoản "Câu Sử", còn cài đặt theo dõi đặc biệt.
Vừa rồi rung lên chính là nhắc nhở của theo dõi đặc biệt.
Diệp Lạc Dao nhanh chóng bấm vào Weibo, vừa nhìn lập tức hiểu ra:
Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ———
Tần Diệu bị tiếng cười đột ngột của Diệp Lạc Dao làm cho đinh tai nhức óc, vô thức quay đầu nhìn cậu.
Diệp Lạc Dao vùi đầu vào cánh tay, cơ thể hơi run lên vì cười.
Tần Diệu đang đỉnh hỏi cậu sao vậy liền nghe tiếng cười suồng sã của Diệp Lạc Dao truyền đến:
Mình phục rồi, Tống Triết Hàm đi xa như vậy chỉ vì đăng Weibo thôi à?
Ha ha ha ha ha thật biết chửi!
Tần Diệu: "........"
Cho nên rốt cuộc Tống Triết Hàm đã chửi gì?
Trên xe dành cho nhân viên, mẹ Hoắc trực tiếp nhân mở bài đăng Weibo mới nhất của Câu Sử.
Một lần đăng hai Weibo, từ ngữ sắc nhọn, thổ tào sắc bén.
"Câu Sử: Người trẻ tuổi bây giờ tố chất quá cao, nếu tố chất không cao còn có khả năng để cô ngồi than phiền ở chỗ này sao?"
"Câu Sử: Còn chắc ~ chắn ~ chưa ~ xong ~ với ~ cậu ~ ta ~ đâu, có đôi khi thật sự nghi ngờ liệu cô ta có nỗi niềm khó nói gì trong trí thông minh hay không, cho nên mới không phân biệt được trắng đen."
Mấy đường gợn gọng đó trông cực kỳ quái lạ, ba Hoắc mẹ Hoắc thực vui sướng.
Lý Lị có chút tò mò hai người đang cười cái gì, đưa mắt nhìn sang hai người, mẹ Hoắc hào phóng đưa điện thoại cho Lý Lị.
Lý Lị xem xong cũng buồn cười, chỉ là cười rồi cô lại không cười nổi nữa, sắc mặt kinh hãi nhìn về phía mẹ Hoắc: "Tài khoản Weibo này........ sẽ không là của Lạc Dao đấy chứ?"
Cô vừa thấy Diệp Lạc Dao xem điện thoại.
Mẹ Hoắc cười: "Sao có thể?"
Lạc Dao nhà bọn họ muốn thổ tào cái gì thì đều thổ tào ngay tại hiện trường luôn!
Lý Lị bỗng thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt, vậy thì tốt."
Sau khi bình tĩnh lại Lý Lị lại có chút tò mò, người thổ tào Đỗ Nguyệt Cầm rất rõ ràng chính là một trong số sáu vị khách mời này, nhưng mẹ Hoắc đã nói không phải Diệp Lạc Dao, Tần Diệu cũng không có khả năng, vậy tài khoản Weibo này rốt cuộc là của ai?
Lý Lị không nhịn được cầm điện thoại lên tìm kiểm tài khoản của Câu Sử, càng nhìn Lý Lị càng cảm thấy hãi hùng khiếp vía.
Lại ngẩng đầu nhìn màn hình trước mặt, Tống Triết Hàm đang ngồi trên ghế lặng lẽ lướt điện thoại, chỉ là ngón tay như đang di chuyển rất nhanh chóng trên bàn phím giống như đang đánh chữ.
Đột nhiên, Tống Triết Hàm buông điện thoại xuống.
Lý Lị cúi đầu nhìn vào màn hình điện thoại, một giây trước, Câu Sử lại đăng một tin mới nhất trên Weibo:
"Câu Sử: Được rồi, cô ta đã có vấn đề về trí lực, người trẻ tuổi hào phóng đẹp trai như mình cứ xem cô ta là cụ đi."
Một tiếng răng rắc thanh thúy như có thứ gì đó bị vỡ.
Lý Lị xem màn hình điện thoại, biết đó là định kiến của mình dành cho Tống Triết Hàm.
...........
Sau khi trò hề kết thúc, trên xe bus lập tức trở nên an tĩnh.
Chỉ là xe bus yên tĩnh chạy nhưng trên măng lại không an tĩnh như vậy.
Trong nháy mắt khi phòng phát sóng trực tiếp đang điên cuồng, có không ít account marketing nghe thấy tiếng động mà tìm đến.
Rất nhanh đoạn video "minh tinh cãi nhau" xuất sắc này đã bị account marketing cắt nối biên tập trực tiếp đăng lên trên mạn.
Trùng hợp vào ngày hè, lại là ngày nghỉ, hơn nữa còn tag không ít minh tinh, video vừa đăng lên đã trở nên nổi tiếng trong thời gian ngắn.
Cư dân mạng xem xong vừa kinh hãi vừa buồn cười:
"Thật sự sống lâu cái gì cũng có thể chứng kiến, không nghĩ đến trong đời còn có thể xem được minh tinh xé nhau!"
"Không thể không nói, thật sự vô cùng đặc sắc mà thú vị!"
"Ai nói không thể? Nhìn thấy tiêu đề, trước khi nhấn vào tui còn cho rằng account markting đang cường điệu hóa, sau khi xem xong, tôi liền phục sát đất! Miệng của Lê Tư Viễn chính là miệng của tôi!"
"Tốt, Cùng nhau đi du lịch đúng không, chương trình này tôi quyết định theo dõi!"
"A a a a a a a a a a a nam thần nhà tui thật sự quá đẹp trai rồi, chỉ với một ánh mắt đã chặn được trò hề này rồi, ai nhìn vào mà không nói một câu bkg! Cho nên, Tần Diệu khi nào anh mới có thể ra ngoài đóng phim!"
"Tán thành!"
"Đợi đã, người bên cạnh Tần Diệu là Diệp Lạc Dao à? Sao lại có cậu ấy?"
Rất nhanh có người hỏi: "Diệp Lạc Dao là ai?"
Cư dân mạng thời nay không hổ là tuyển thủ lướt sóng 5G, ngay sau đó có người gửi video hai lần lộ diện của Diệp Lạc Dao.
Một lần đương nhiên chính là video cắt nối phát sóng trực tiếp của hiện trường lật xe của Phùng Tử Kỳ, một cái khác là phòng phát sóng trực tiếp hiện trường lừa tiền lừa tình của chị em Ninh Húc giới esports, khuôn mặt của Diệp Lạc Dao chợt lóe qua.
Cư dân mạng đã nhanh chóng ghép ba video lại với nhau rồi trực tiếp đăng lên.
Cư dân mạng ăn dưa lập tức vui vẻ.
"Không phải chứ! Ba lần ăn dưa đều có Diệp Lạc Dao?"
"Được được được, Diệp Lạc Dao nhóc con nhà cậu còn biết ăn dưa hơn cả tôi!"
"Sao ở đâu cũng có Diệp Lạc Dao cậu vậy?!"
"Lê Tư Viễn mắng người mức độ buồn cười 100, Diệp Lạc Dao ở hiện trưởng mức độ buồn cười 10000000."
..........
Chỉ trong vòng nửa giờ, các loại chủ đề khác nhau của Cùng nhau đi du lịch lọt vào top 10 hot search, bài viết liên quan đến Diệp Lạc Dao đương nhiên cũng được kéo lên theo.
Diệp Lạc Dao vẫn không biết mình có chút nổi tiếng trên mạng, sau khi thỏa mãn xem náo nhiệt xong cậu liền có chút mệt. Cách đích đến vẫn còn xe nên Diệp Lạc Dao dứt khoát dựa vào ghế chuẩn bị nghỉ ngơi một lát, kết quả không ngờ vừa nhắm mắt liền ngủ mất.
Cho đến khi bên tai truyền đến một giọng nói: "Lạc Dao, tỉnh đi."
Diệp Lạc Dao mơ mơ màng màng mở mắt, phát hiện mình đang gối đầu lên vai Tần Diệu, cậu bỗng chốc ngồi thẳng dậy.
Sao mình lại dựa vào Tần tổng ngủ vậy?
Diệp Lạc Dao quét xung quanh một vòng:
Đỗ Nguyệt Cầm không nhìn thấy chứ? Cô ta sẽ không ghi hận mình đấy chứ?
Tần Diệu: "........"
Nghĩ gì vậy?
Đỗ Nguyệt Cầm thật sự không có ý định gì với hắn!
Cậu nghĩ nhiều rồi!
Giọng điệu của Tần Diệu có chút bất đắc dĩ: "Đến nơi rồi, chuẩn bị xuống xe."
Lúc này Diệp Lạc Dao mới phát hiện trên xe ngoại trừ hai người, những người khác đều đã xuống xe rồi, cậu bỗng thở phào:
Đỗ Nguyệt Cầm không ở, xem ra cô ta vẫn có hứng thú với Chu Tử Kiện hơn!
Tần Diệu: "........."
Đúng vậy!
Cô ta thích Chu Tử Kiện hơn!
"Được, cảm ơn Tần ca." Diệp Lạc Dao nới cảm ơn với Tần Diệu.
Nhà nhỏ mà tổ chương trình chuẩn bị cho các khách mời là một căn biệt thự ba tầng ven biển, khi cả nhóm bọn họ đến biệt thự thì đã không còn sớm nữa, hoàng hôn phía xa lặn xuống cách đường chân trời rất gần, tạo một tầng màu sắc lộng lẫy trên mặt biển.
Diệp Lạc Dao đẩy vali của mình đi theo Tần Diệu xuống xe, lúc này mới nhận ra những nhân viên khác cũng đã đến, chỉ là sao hai bóng người kia nhìn quen mắt quá vậy?
Mẹ Hoắc nâng khuôn mặt tươi cười vẫy tay về phía Diệp Lạc Dao.
Diệp Lạc Dao mở to mắt.
Chẳng phải ba Hoắc mẹ Hoắc nói đi du lịch sao? Sao còn đi theo đến đây?
Đương nhiên không thể tùy tiện rời đi.
Du lịch có thể quan trọng hơn ăn dưa?
Người quay phim vẫn đang đi theo, Diệp Lạc Dao không thể đi qua chào hỏi ba Hoắc mẹ Hoắc, chỉ có thể vẫy vẫy tay với hai người rồi theo Tần Diệu vào biệt thự.
Diệp Lạc Dao cùng Tần Diệu vừa bước vào liền nghe thấy Đỗ Nguyệt Cầm nói: "Vừa rồi bọn tôi lên lầu xem thử, phát hiện căn biệt thự này chỉ có bốn gian phòng, bây giờ chúng ta phân chia phòng đúng không?"
Bốn gian phòng? Vẻ mặt của Diệp Lạc Dao đột nhiên có chút cổ quái.
Tần Diệu đang tự hỏi có vấn đề gì sao liền nghe Diệp Lạc Dao nói: Điều đó có nghĩa phải có 1 nam 1 nữ chung một gian phòng?
Tần Diệu cau mày, 1 nam 1 nữ chung một phòng cũng không có vấn đề gì.
Phòng xép là phòng tổ hợp, trong mỗi phòng xép đều có hai phòng ngủ độc lập, ở chung một phòng xép chứ không phải chung một phòng ngủ, chỉ là hai phòng ngủ dùng chung một phòng khách và một gian phòng tắm.
Cho dù không muốn sử dụng chung phòng tắm, khách mời cũng có thể đến phòng tắm ngoài phòng xép, căn bản không có gì cần phải lo lắng cả.
Ba Hoắc mẹ Hoắc hiếm khi có cùng suy nghĩ với Tần Diệu, chỉ cần không phải một nam một nữ chung một phòng ngủ thì không có vấn đề gì.
Rốt cuộc Diệp Lạc Dao đang lo lắng điều gì?
Đáng tiếc, Diệp Lạc Dao nói xong câu đó thì không tiếp tục lẩm bẩm trong lòng nữa, chỉ dùng ánh mắt sâu xa nhìn chằm chằm Chu Tử Kiện.
Tần Diệu bị ánh mắt của Diệp Lạc Dao làm cho ngứa ngáy, lại không thể hỏi Diệp Lạc Dao rốt cuộc đang nghĩ cái gì, nhất thời trong lòng bối rối.
Các khách mời bắt đầu lần lượt chọn phòng.
Hai vị nữ khách mời Dương Kỳ và Lưu Nghiên đương nhiên muốn ở cùng nhau, hai người bọn họ đều không hợp với Đỗ Nguyệt Cầm, dù sao Đỗ Nguyệt Cầm dường như cũng không muốn ở chung với bọn họ, vì thế hai người nhanh chọn chọn căn phòng phía tây lầu 3.
Tống Triết Hàm thấy hai khách mời nữ đã chọn xong phòng, liền cười nói: "Vậy tôi chọn căn phòng phía đông đi, ai ở cùng tôi?"
Diệp Lạc Dao xem đến vui vẻ.
Tống Triết Hàm lại nghĩ đến nhân thiết của mình rồi?
Lê Tư Viễn nói: "Tôi cùng cậu ở chung đi."
Tống Triết Hàm gật đầu.
Vì thế chỉ còn lại hai căn phòng ở tầng hai để bốn người còn lại chọn.
Diệp Lạc Dao nhìn Đỗ Nguyệt Cầm, đột nhiên dùng ánh mắt thương hai nhìn hai người đàn ông còn lại ở đây.
Vậy hiện lại hãy xem thử Đỗ Nguyệt Cầm sẽ lựa chọn vị khách mời nam nào.
Tựa như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt, Tần Diệu lúc này mới phản ứng lại, bỗng dưng toàn thân run lên, chuông báo động vang lớn.
Sao hắn suýt quên mất chuyện này! Mặc dù Đỗ Nguyệt Cầm xác thực không có ý nghĩ gì với mình, nhưng.......
Chu Tử Kiện vẫn chưa ý thức được nguy cơ đang lặng lẽ đến gần, hắn nhìn Tần Diệu, lại nhìn Diệp Lạc Dao, đang định nói nếu không để Tần Diệu ở cùng mình, Diệp Lạc Dao nhỏ tuổi ở chung phòng cùng Đỗ Nguyệt Cầm chắc không có vấn đề gì cần tránh.
Liền nghe Đỗ Nguyệt Cầm đột nhiên cười nói ——
"Tiểu Chu, chỉ còn lại hai gian phòng, nếu không cậu ở chung phòng với tôi đi?"
Chu Tử Kiện toàn thân phát run, vẻ mặt kinh sợ.
Diệp Lạc Dao không nhịn được ở trong lòng cười điên:
Ha ha ha ha ha ha ha ha ha, chung quy vẫn là Chu Tử Kiện gánh vác tất cả!
Tần Diệu kịp thời mở miệng: "Vậy Lạc Dao và tôi sẽ chung một phòng."
Diệp Lạc Đao liên tục gật đầu.
Được được được, tôi không có vấn đề gì!
Chu Tử Kiện vẻ mặt đờ đẫn, cầu xin nhìn về hướng Tần Diệu và Diệp Lạc Dao.
Diệp Lạc Dao ở trong phòng cười tiếng gà gáy:
Không phải tôi không muốn giúp anh nha Chu ca, là Đỗ Nguyệt Cầm chọn anh! Cô ta thật sự rất thích anh đó!
Rất tốt, hiện tại mình có thể chắc chắn, Đỗ Nguyệt Cầm khẳng định sẽ tỏ tình với Chu Tử Kiện ngay trong chương trình này!
Đỗ Nguyệt Cầm lúc này đã đi đến trước mặt Chu Tử Kiện, cười ôn nhu: "Đi thôi, tiểu Chu?"
Chu Tử Kiện: "......."
Hắn rất muốn chạy, nhưng lại chạy không thoát!
- ----
Tui vừa dịch tui vừa cười như điên:)
Sau Khi Âm Thanh Nội Tâm Của Người Qua Đường Giáp Bị Lộ Được Cả Nhà Sủng Ái