Sát Thần
Chương 1389: Thần nữ mạn vũ
" Ngươi?"
Vẻ mặt của nữ tử Mị Ảnh tộc rất kinh hãi, ngón tay ngọc của nàng ta chỉ về phía phân thân của Long Tích lão tổ, liên tục kinh hô mấy tiếng.
Ba người Đỗ Lặc cũng ngẩn ra.
Long Tích lão tổ hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn cự ngạc hung hồn, há miệng hét một tiếng, Cự Tích đỏ đậm như được quán chú một cỗ sinh mệnh năng lượng hoàn toàn mới, lại một lần sinh long hoạt hổ, đấu ngang ngửa với cự ngạc.
Lúc này, Long Tích đại lục chấn động không ngớt, giống như nghiêng trời lệch đất, nham thạch nóng chảy mãnh liệt như hỏa diễm, từ rất nhiều khe rãnh hố sâu của lòng đất trào ra.
Đại lục trở thành một mảng đỏ đậm, nham thạch màu đỏ nhảy lên quỷ dị như trái tim.
Từng tiếng hét như tiếng sấm từ sâu trong lòng đất truyền đến, bản thể của Long Tích lão tổ giống như phải chịu đựng sự thống khổ cực lớn, trước khi sắp tử văn phát ra sự giãy dụa không cam lòng cuối cùng.
Tộc nhân của tiểu tộc nhìn đại lục ngụy biến, rất nhiều người tâm thần kinh hãi, kẻ muốn tham dự liền cảm thấy lực lượng không đủ.
Có một bộ phận người đã không có lưu niệm với thịnh hội của Long Tích tộc, lặng lẽ rút lui,, muốn tránh xa nơi thị phi này.
Cũng có một số cảm thấy số phận không tồi, hoặc là người có niềm tin vào lực lượng cảnh giới của mình, vẫn ở lại, ẩn nấp ở một nơi bí mật gần đó, tìm kiếm cơ hội thích hợp.
" Là ta đường đột, xin lão tổ chớ trách." Nữ tử Mị Ảnh tộc vừa phản ứng, trong nháy mắt đã khôi phục như lúc ban đầu, cười duyên, thanh âm ôn nhu nói: "Xem ra lão tổ đã sớm có chuẩn bị, ừ, ta nhìn Tân Cách của Hồn tộc cũng không thuận mắt, cầu chúc lão tổ kỳ khai đắc thắng."
Nói xong, nàng ta cũng lui ra, nhoáng lên một cái hiện ra bên cạnh Thuỷ tộc Nguyên Mạc, lạnh giọng nói: "Tân Cách e là thảm rồi!"
" Tân Cách cũng là Bất Hủ đỉnh phong, tương xứng với Long Tích lão tổ. Cho dù là bị ám toán chắc cũng không đến nỗi bị đánh chết chứ?" Nguyên Mạc kinh ngạc khó hiểu.
Nữ tử nhìn về phía đầm nham thạch nóng chảy, ánh mắt lấp lánh: "Vợ chồng Đồ Thích Kì, Nhã Vân của Huyền Thiên tộc chắc đang tiềm tàng trong lòng đất, chờ Tân Cách tới. Hơn nữa bản thể chi uy của Long Tích lão tổ, ta thấy Tân Cách e là khó thoát khỏi một kiếm, đầm nham thạch nóng chảy đó là nơi bản thể của Long Tích lão tổ sống, khẳng định được hắn phòng thủ kiên cố, Tân Cách chắc ra không được."
Nguyên Mạc hoảng sợ: "Long Tích lão tổ móc nối với Huyền Thiên tộc từ bao giờ vậy."
Nữ tử đeo mặt nạ lắc đầu.
Nàng ta không trả lời, bỗng nhiên tỉnh táo lại, dùng linh hồn ý thức kỳ diệu của cảnh giới Bất Hủ tam trọng thiên lặng lẽ tìm kiếm xung quanh.
Nàng ta có quyết định mới, Long Tích lão tổ không bị tính kế. Tân Cách khẳng định không xong, nàng ta biết nàng ta không thể thừa cơ thu hoạch Bất Hủ đan từ trên người Long Tích lão tổ, liền tìm lối tắt khác, chuẩn bị coi Thạch Nham trở thành mục tiêu chủ yếu.
Dung hợp phân hồn của thái sơ sinh linh, hiểu rõ ám năng lượng, hắn quả thực chính là hi thế trân bảo, cho dù là không thể bị Mị Ảnh tộc thu dụng, cũng không thể để tiện nghi cho thế lực của chủng tộc khác.
Nàng ta muốn xác định phương vị của Thạch Nham.
Vù vù.
Một con hung hồn hấp thu mấy ngàn hồn phách mà tạo thành, giống như cự ngạc cắn xé Cự Tích, con hung hồn này là độc đáo nhất trong bảy hung hồn của Tân Cách. Bởi vì hung hồn này có hình người, tuy rằng thân cao hơn người thường mấy chục lần, nhưng khuôn mặt, thân hình, động tác đều là hình thái nhân loại.
Hung hồn này tất nhiên chính là Minh Hồng, cường giả cấp bậc tổ tông của Áo Đại Lệ.
Sau khi bị luyện hóa thành hung hồn, một khi Tân Cách giao chiến với người ta, hắn đều sẽ không thể khống chế bản thân, phải phối hợp với Tân Cách ngăn địch, lúc này, hắn đang thân bất do kỷ xuống tay với Cự Tích.
Ba động kỳ diệu Đột nhiên nhộn nhạo sâu trong linh hồn hắn, Minh Hồng đang cắn xé Cự Tích ngẩn ra.
Tâm linh hắn như nở hoa: "Ta gọi là Thạch Nham, cũng như ngươi đến từ Hoang vực, bạn gái của ta tên là Áo Đại Lệ, con của tộc trưởng Minh Hoàng tộc đương nhiệm A Đại Lạp, chúng ta trên đường bị thái sơ sinh linh Hủy ảnh hưởng, bị đưa vào Hư vô vực hải này, mất phương hướng về nhà."
Minh Hồng hóa thành hung hồn, cùng cự ngạc dài vạn thước liên thủ đối phó Cự Tích, một ý niệm vang lên trong óc hắn.
" Chúng ta muốn về Hoang vực, cũng muốn giải thoát cho ngươi, không biết phải giúp ngươi như thế nào?" Thanh âm đó vẫn chậm rãi vang lên.
"Con của A Đại Lạp! Không ngờ là đứa con của A Đại Lạp?" Nội tâm hắn cuồng khiếu.
Tính một cách nghiêm túc thì hắn là nhân vật bối phận gia gia của Minh Hạo, A Đại Lạp. cũng chính là cấp bậc tổ phụ của Áo Đại Lệ, hắn còn từng dạy Minh Hạo áo nghĩa, Minh Hạo và A Đại Lạp là thân huynh muội, hắn tất nhiên nhớ rõ, tính như vậy thì Áo Đại Lệ và hắn cũng có không ít uyên nguyên.
Cho dù là không có một tầng quan hệ này, chỉ bằng vào Áo Đại Lệ chính là tộc nhân của Minh Hoàng tộc bọn họ, hắn cũng sẽ giúp hết sức.
Điểm này khi hắn tới, đã thông qua sự tu luyện của Áo Đại Lệ để khẳng định.
Người trong nhà! Là người trong nhà!
Minh Hồng sau khi khẳng định việc này thì vừa giao chiến với Cự Tích, vừa thầm trao đổi với Thạch Nham.
Lúc này, phân thân của Long Tích lão tổ sau khi dặn dò Đỗ Lặc, Đề Phụng, Ốc Khắc một phen thì ầm ầm lao về phía lòng đất, bên trên chỉ còn ảo tượng Cự Tích do lực lượng của Long Tích lão tổ ngưng tụ ra, ảo tượng đó cuốn lấy Minh Hồng, cự ngạc, làm bọn hắn không thể giúp Tân Cách.
Cũng chính vì vậy, áp lực của Minh Hồng cũng không lớn, tuy rằng thân bất do kỷ, nhưng trao đổi linh hồn không có trở ngại gì.
" Tân Cách không chết thì ta không thể thoát, nếu Tân Cách chết thì ta có phương pháp thoát thân. Cửa vào Hoang vực ta biết, chỉ cần ta có thể thoát thân, ta có thể mang bọn ngươi về Hoang vực." Minh Hồng nói.
" Yên tâm, Tân Cách lần này hẳn phải chết không nghi ngờ gì nữa, trừ Long Tích lão tổ ra, phía dưới còn có vợ chồng Đồ Thích Kì của Huyền Thiên tộc chờ hắn. Bên dưới có bố trí của Long Tích lão tổ, Tân Cách dám đi xuống thì đừng hòng có thể ra." Thạch Nham cam đoan.
Minh Hồng nghe hắn nói như vậy thì nội tâm thật sự là mừng rỡ như điên: "Chỉ cần Tân Cách bị đánh chết, ta tự nhiên có thể thoát khỏi sự trói buộc của hắn, đến lúc đó ta sẽ mang tới cho Áo Đại Lệ một kinh hỉ."
" Kinh hỉ gì?"
"À, đây là chuyện của Minh Hoàng tộc chúng ta, ngươi cũng đừng hỏi nhiều."
Đôi mắt thanh u của nữ tử Mị Ảnh tộc đột nhiên sáng ngời.
Nàng ta lại có hành động, trong thời gian ngắn tới cửa thạch động đi thông tới lòng đất, ngẩng đầu, nàng ta nhìn về phía chỗ cự ngạc và Cự Tích đang giao chiến, hé miệng cười khẽ.
Trong tiếng cười, nàng ta giơ tay lên kéo một cái, như muốn kéo một vật vô hình xuống.
"Ầm."
Đá vụn trước người nàng ta, một đạo bóng dáng mờ mờ ngưng kết thành thực chất, rõ ràng chính là Thạch Nham đang ẩn nấp. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
" Đệ đệ, ngươi lén lút làm gì thế?" Nàng ta cười duyên, đi tới chỗ Thạch Nham: "Ừ, ngươi và Long Tích lão tổ chắc có hẹn ngầm hả? Ta thấy ngươi khẳng định đã sớm thông đồng với Long Tích lão tổ và vợ chồng Huyền Thiên tộc Đồ Thích Kì, ha, ngươi cũng xấu lắm, hại Tân Cách khai chiến trước với Long Tích lão tổ."
Thạch Nham thần thể phát lạnh, nhìn nụ cười của nàng ta, sâu trong tâm linh cảm thấy như một tòa cự sơn ép tới.
Nữ tử của Mị Ảnh tộc này mang tới cho hắn một loại sức uy hiếp cực kỳ đáng sợ, hiện giờ mắt thấy Long Tích lão tổ, Tân Cách, vợ chồng Đồ Thích Kì đều đang khai chiến dưới lòng đất,nữ tử này khẳng định cảm thấy thời cơ thỏa đáng, không nhịn được liền tự mình động thủ.
"Rắc rắc rắc."
Xương cốt cả người Thạch Nham truyền đến tiếng leng keng như sắt thép chạm nhau, từng cây gai xương sắc bén, một đôi cánh xương nhất nhất từ trên người hắn hiện ra.
Khi thần thể lột xác, khí huyết, sinh mệnh ba động, lực lượng trong cơ thể hắn đều phát sinh biến hóa theo.
Hai mắt đỏ rực, huyệt khiếu dũng động, tinh khí của các võ giả chết thảm xung quanh điên cuồng hội tụ tới, một cột sáng từ đỉnh đầu hắn bắn lên, như cự mộc che trời màu đỏ.
Tim hắn đập nhanh hơn mấy lần, như nhịp trống không, mỗi một lần nảy lên, máu tươi liền giống như đang sôi trào.
" Vù vù vù vù!"
Lấy hắn làm trung tâm, đá vụn, toái tinh bên cạnh bỗng nhiên bồng bềnh, mấy vạn tảng đá bay lên, đột nhiên bay lượn như con thoi trong hư không, một cỗ tinh khổng lồ cũng không biết từ chỗ nào phóng, ầm ầm rót vào tinh đồ quỷ dị như tinh hải này.
"Ầm."
Tinh hải đồ quỷ dị truyền đến vẻ tàn nhẫn, một đạo tinh quang có thể hủy diệt Sinh mệnh chi tinh phóng tới nữ tử Mị Ảnh tộc.
Nữ tử Mị Ảnh tộc không còn cười nữa, trong mắt hiện ra vẻ hoảng sợ, mắt thấy đạo tinh quang đó bắn tới, mặt nạ dữ tợn trên mặt như bị ép vỡ ra.
" Tâm địa lãnh khốc quá, tàn nhẫn với tỷ tỷ như vậy, ngươi đúng là biết lạt thủ tồi hoa."
Thân thể mềm mại của nữ tử bắt đầu nhảy múa, ảo ảnh gợi cảm từ trong cơ thể nàng ta nhanh nhẹn bay ra, những nữ tử này đều mặc áo mỏng, hoặc là tay cầm ngọc bàn, hoặc là cầm hoa quả, hoặc là cởi áo tháo thắt lưng, giống như là tiên tử đẹp nhất trong mơ, cười duyên quấn tới Thạch Nham.
Tinh quang bắn xuống.
Những ảo tượng nữ tử hôi phi yên diệt, mỗi khi một nữ tử biến mất, tinh quang liền tiêu giảm uy lực, nữ tử đeo mặt nạ mắt cũng run lên, như hao phí một tia lực lượng.
Tinh quang Cuối cùng không hạ xuống nữa, đã tan rã sạch sẽ, nhưng mà, nữ tử yêu dã từ trong cơ thể nàng ta bay ra vẫn hết sức dụ hoặc và khiêu khích, một người nối tiếp một người, cười khanh khách quấn tới, mà kéo hắn vào ôn nhu hương, khiến hắn vĩnh viễn không thể tỉnh táo lại.
" Tỷ tỷ là có hảo tâm, tiểu tử ngươi lại không thức thời, khiến tỷ tỷ ta như nát lòng. Ừ, tỷ tỷ rất bất đắc dĩ, chỉ có thể mời ngươi đi cùng ta một chuyến, tới Mị Ảnh tộc chúng ta hưởng thụ, yên tâm, tỷ tỷ sẽ không bạc đãi ngươi. Huyền Thiên tộc có thể cho ngươi cái gì thì tỷ tỷ cũng có thể cho ngươi cái đó, nữ tử của Mị Ảnh tộc chúng ta tịnh lệ hơn nữ tử Huyền Thiên tộc, tỷ tỷ cam đoan ngươi sẽ lưu luyến quên về..."
Nữ tử cười khẽ, nhìn những nữ tử quấn tới Thạch Nham, thầm thở phào nhẹ nhõm.
Thần nữ mạn vũ này của Nàng ta chính là một loại mị thuật tâm linh độc hữu của Mị Ảnh tộc, đối với sinh vật giống đực trong thiên địa có công hiệu thần kỳ, cơ hồ lúc nào cũng thành công.
Nàng ta tin dưới sự dây dưa của những thần nữ do linh hồn ý thức ngưng kết thành, nam tử ý chí sắt đá tới mấy cũng sẽ dần dần tan chảy, sẽ ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói.
Các Thần nữ xinh đẹp dụ hoặc như hóa thân của tà dục từ đáy lòng nam nhân, kiều mỵ đánh về phía hắn.
Mắt Thạch Nham nóng rực, như đã động dục, khựng lại ở đó, bị những Thần nữ xinh đẹp kéo về phía nữ tử đeo mặt nạ.
Nữ tử đeo mặt nạ cười khanh khách.
Sát Thần
Vẻ mặt của nữ tử Mị Ảnh tộc rất kinh hãi, ngón tay ngọc của nàng ta chỉ về phía phân thân của Long Tích lão tổ, liên tục kinh hô mấy tiếng.
Ba người Đỗ Lặc cũng ngẩn ra.
Long Tích lão tổ hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn cự ngạc hung hồn, há miệng hét một tiếng, Cự Tích đỏ đậm như được quán chú một cỗ sinh mệnh năng lượng hoàn toàn mới, lại một lần sinh long hoạt hổ, đấu ngang ngửa với cự ngạc.
Lúc này, Long Tích đại lục chấn động không ngớt, giống như nghiêng trời lệch đất, nham thạch nóng chảy mãnh liệt như hỏa diễm, từ rất nhiều khe rãnh hố sâu của lòng đất trào ra.
Đại lục trở thành một mảng đỏ đậm, nham thạch màu đỏ nhảy lên quỷ dị như trái tim.
Từng tiếng hét như tiếng sấm từ sâu trong lòng đất truyền đến, bản thể của Long Tích lão tổ giống như phải chịu đựng sự thống khổ cực lớn, trước khi sắp tử văn phát ra sự giãy dụa không cam lòng cuối cùng.
Tộc nhân của tiểu tộc nhìn đại lục ngụy biến, rất nhiều người tâm thần kinh hãi, kẻ muốn tham dự liền cảm thấy lực lượng không đủ.
Có một bộ phận người đã không có lưu niệm với thịnh hội của Long Tích tộc, lặng lẽ rút lui,, muốn tránh xa nơi thị phi này.
Cũng có một số cảm thấy số phận không tồi, hoặc là người có niềm tin vào lực lượng cảnh giới của mình, vẫn ở lại, ẩn nấp ở một nơi bí mật gần đó, tìm kiếm cơ hội thích hợp.
" Là ta đường đột, xin lão tổ chớ trách." Nữ tử Mị Ảnh tộc vừa phản ứng, trong nháy mắt đã khôi phục như lúc ban đầu, cười duyên, thanh âm ôn nhu nói: "Xem ra lão tổ đã sớm có chuẩn bị, ừ, ta nhìn Tân Cách của Hồn tộc cũng không thuận mắt, cầu chúc lão tổ kỳ khai đắc thắng."
Nói xong, nàng ta cũng lui ra, nhoáng lên một cái hiện ra bên cạnh Thuỷ tộc Nguyên Mạc, lạnh giọng nói: "Tân Cách e là thảm rồi!"
" Tân Cách cũng là Bất Hủ đỉnh phong, tương xứng với Long Tích lão tổ. Cho dù là bị ám toán chắc cũng không đến nỗi bị đánh chết chứ?" Nguyên Mạc kinh ngạc khó hiểu.
Nữ tử nhìn về phía đầm nham thạch nóng chảy, ánh mắt lấp lánh: "Vợ chồng Đồ Thích Kì, Nhã Vân của Huyền Thiên tộc chắc đang tiềm tàng trong lòng đất, chờ Tân Cách tới. Hơn nữa bản thể chi uy của Long Tích lão tổ, ta thấy Tân Cách e là khó thoát khỏi một kiếm, đầm nham thạch nóng chảy đó là nơi bản thể của Long Tích lão tổ sống, khẳng định được hắn phòng thủ kiên cố, Tân Cách chắc ra không được."
Nguyên Mạc hoảng sợ: "Long Tích lão tổ móc nối với Huyền Thiên tộc từ bao giờ vậy."
Nữ tử đeo mặt nạ lắc đầu.
Nàng ta không trả lời, bỗng nhiên tỉnh táo lại, dùng linh hồn ý thức kỳ diệu của cảnh giới Bất Hủ tam trọng thiên lặng lẽ tìm kiếm xung quanh.
Nàng ta có quyết định mới, Long Tích lão tổ không bị tính kế. Tân Cách khẳng định không xong, nàng ta biết nàng ta không thể thừa cơ thu hoạch Bất Hủ đan từ trên người Long Tích lão tổ, liền tìm lối tắt khác, chuẩn bị coi Thạch Nham trở thành mục tiêu chủ yếu.
Dung hợp phân hồn của thái sơ sinh linh, hiểu rõ ám năng lượng, hắn quả thực chính là hi thế trân bảo, cho dù là không thể bị Mị Ảnh tộc thu dụng, cũng không thể để tiện nghi cho thế lực của chủng tộc khác.
Nàng ta muốn xác định phương vị của Thạch Nham.
Vù vù.
Một con hung hồn hấp thu mấy ngàn hồn phách mà tạo thành, giống như cự ngạc cắn xé Cự Tích, con hung hồn này là độc đáo nhất trong bảy hung hồn của Tân Cách. Bởi vì hung hồn này có hình người, tuy rằng thân cao hơn người thường mấy chục lần, nhưng khuôn mặt, thân hình, động tác đều là hình thái nhân loại.
Hung hồn này tất nhiên chính là Minh Hồng, cường giả cấp bậc tổ tông của Áo Đại Lệ.
Sau khi bị luyện hóa thành hung hồn, một khi Tân Cách giao chiến với người ta, hắn đều sẽ không thể khống chế bản thân, phải phối hợp với Tân Cách ngăn địch, lúc này, hắn đang thân bất do kỷ xuống tay với Cự Tích.
Ba động kỳ diệu Đột nhiên nhộn nhạo sâu trong linh hồn hắn, Minh Hồng đang cắn xé Cự Tích ngẩn ra.
Tâm linh hắn như nở hoa: "Ta gọi là Thạch Nham, cũng như ngươi đến từ Hoang vực, bạn gái của ta tên là Áo Đại Lệ, con của tộc trưởng Minh Hoàng tộc đương nhiệm A Đại Lạp, chúng ta trên đường bị thái sơ sinh linh Hủy ảnh hưởng, bị đưa vào Hư vô vực hải này, mất phương hướng về nhà."
Minh Hồng hóa thành hung hồn, cùng cự ngạc dài vạn thước liên thủ đối phó Cự Tích, một ý niệm vang lên trong óc hắn.
" Chúng ta muốn về Hoang vực, cũng muốn giải thoát cho ngươi, không biết phải giúp ngươi như thế nào?" Thanh âm đó vẫn chậm rãi vang lên.
"Con của A Đại Lạp! Không ngờ là đứa con của A Đại Lạp?" Nội tâm hắn cuồng khiếu.
Tính một cách nghiêm túc thì hắn là nhân vật bối phận gia gia của Minh Hạo, A Đại Lạp. cũng chính là cấp bậc tổ phụ của Áo Đại Lệ, hắn còn từng dạy Minh Hạo áo nghĩa, Minh Hạo và A Đại Lạp là thân huynh muội, hắn tất nhiên nhớ rõ, tính như vậy thì Áo Đại Lệ và hắn cũng có không ít uyên nguyên.
Cho dù là không có một tầng quan hệ này, chỉ bằng vào Áo Đại Lệ chính là tộc nhân của Minh Hoàng tộc bọn họ, hắn cũng sẽ giúp hết sức.
Điểm này khi hắn tới, đã thông qua sự tu luyện của Áo Đại Lệ để khẳng định.
Người trong nhà! Là người trong nhà!
Minh Hồng sau khi khẳng định việc này thì vừa giao chiến với Cự Tích, vừa thầm trao đổi với Thạch Nham.
Lúc này, phân thân của Long Tích lão tổ sau khi dặn dò Đỗ Lặc, Đề Phụng, Ốc Khắc một phen thì ầm ầm lao về phía lòng đất, bên trên chỉ còn ảo tượng Cự Tích do lực lượng của Long Tích lão tổ ngưng tụ ra, ảo tượng đó cuốn lấy Minh Hồng, cự ngạc, làm bọn hắn không thể giúp Tân Cách.
Cũng chính vì vậy, áp lực của Minh Hồng cũng không lớn, tuy rằng thân bất do kỷ, nhưng trao đổi linh hồn không có trở ngại gì.
" Tân Cách không chết thì ta không thể thoát, nếu Tân Cách chết thì ta có phương pháp thoát thân. Cửa vào Hoang vực ta biết, chỉ cần ta có thể thoát thân, ta có thể mang bọn ngươi về Hoang vực." Minh Hồng nói.
" Yên tâm, Tân Cách lần này hẳn phải chết không nghi ngờ gì nữa, trừ Long Tích lão tổ ra, phía dưới còn có vợ chồng Đồ Thích Kì của Huyền Thiên tộc chờ hắn. Bên dưới có bố trí của Long Tích lão tổ, Tân Cách dám đi xuống thì đừng hòng có thể ra." Thạch Nham cam đoan.
Minh Hồng nghe hắn nói như vậy thì nội tâm thật sự là mừng rỡ như điên: "Chỉ cần Tân Cách bị đánh chết, ta tự nhiên có thể thoát khỏi sự trói buộc của hắn, đến lúc đó ta sẽ mang tới cho Áo Đại Lệ một kinh hỉ."
" Kinh hỉ gì?"
"À, đây là chuyện của Minh Hoàng tộc chúng ta, ngươi cũng đừng hỏi nhiều."
Đôi mắt thanh u của nữ tử Mị Ảnh tộc đột nhiên sáng ngời.
Nàng ta lại có hành động, trong thời gian ngắn tới cửa thạch động đi thông tới lòng đất, ngẩng đầu, nàng ta nhìn về phía chỗ cự ngạc và Cự Tích đang giao chiến, hé miệng cười khẽ.
Trong tiếng cười, nàng ta giơ tay lên kéo một cái, như muốn kéo một vật vô hình xuống.
"Ầm."
Đá vụn trước người nàng ta, một đạo bóng dáng mờ mờ ngưng kết thành thực chất, rõ ràng chính là Thạch Nham đang ẩn nấp. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
" Đệ đệ, ngươi lén lút làm gì thế?" Nàng ta cười duyên, đi tới chỗ Thạch Nham: "Ừ, ngươi và Long Tích lão tổ chắc có hẹn ngầm hả? Ta thấy ngươi khẳng định đã sớm thông đồng với Long Tích lão tổ và vợ chồng Huyền Thiên tộc Đồ Thích Kì, ha, ngươi cũng xấu lắm, hại Tân Cách khai chiến trước với Long Tích lão tổ."
Thạch Nham thần thể phát lạnh, nhìn nụ cười của nàng ta, sâu trong tâm linh cảm thấy như một tòa cự sơn ép tới.
Nữ tử của Mị Ảnh tộc này mang tới cho hắn một loại sức uy hiếp cực kỳ đáng sợ, hiện giờ mắt thấy Long Tích lão tổ, Tân Cách, vợ chồng Đồ Thích Kì đều đang khai chiến dưới lòng đất,nữ tử này khẳng định cảm thấy thời cơ thỏa đáng, không nhịn được liền tự mình động thủ.
"Rắc rắc rắc."
Xương cốt cả người Thạch Nham truyền đến tiếng leng keng như sắt thép chạm nhau, từng cây gai xương sắc bén, một đôi cánh xương nhất nhất từ trên người hắn hiện ra.
Khi thần thể lột xác, khí huyết, sinh mệnh ba động, lực lượng trong cơ thể hắn đều phát sinh biến hóa theo.
Hai mắt đỏ rực, huyệt khiếu dũng động, tinh khí của các võ giả chết thảm xung quanh điên cuồng hội tụ tới, một cột sáng từ đỉnh đầu hắn bắn lên, như cự mộc che trời màu đỏ.
Tim hắn đập nhanh hơn mấy lần, như nhịp trống không, mỗi một lần nảy lên, máu tươi liền giống như đang sôi trào.
" Vù vù vù vù!"
Lấy hắn làm trung tâm, đá vụn, toái tinh bên cạnh bỗng nhiên bồng bềnh, mấy vạn tảng đá bay lên, đột nhiên bay lượn như con thoi trong hư không, một cỗ tinh khổng lồ cũng không biết từ chỗ nào phóng, ầm ầm rót vào tinh đồ quỷ dị như tinh hải này.
"Ầm."
Tinh hải đồ quỷ dị truyền đến vẻ tàn nhẫn, một đạo tinh quang có thể hủy diệt Sinh mệnh chi tinh phóng tới nữ tử Mị Ảnh tộc.
Nữ tử Mị Ảnh tộc không còn cười nữa, trong mắt hiện ra vẻ hoảng sợ, mắt thấy đạo tinh quang đó bắn tới, mặt nạ dữ tợn trên mặt như bị ép vỡ ra.
" Tâm địa lãnh khốc quá, tàn nhẫn với tỷ tỷ như vậy, ngươi đúng là biết lạt thủ tồi hoa."
Thân thể mềm mại của nữ tử bắt đầu nhảy múa, ảo ảnh gợi cảm từ trong cơ thể nàng ta nhanh nhẹn bay ra, những nữ tử này đều mặc áo mỏng, hoặc là tay cầm ngọc bàn, hoặc là cầm hoa quả, hoặc là cởi áo tháo thắt lưng, giống như là tiên tử đẹp nhất trong mơ, cười duyên quấn tới Thạch Nham.
Tinh quang bắn xuống.
Những ảo tượng nữ tử hôi phi yên diệt, mỗi khi một nữ tử biến mất, tinh quang liền tiêu giảm uy lực, nữ tử đeo mặt nạ mắt cũng run lên, như hao phí một tia lực lượng.
Tinh quang Cuối cùng không hạ xuống nữa, đã tan rã sạch sẽ, nhưng mà, nữ tử yêu dã từ trong cơ thể nàng ta bay ra vẫn hết sức dụ hoặc và khiêu khích, một người nối tiếp một người, cười khanh khách quấn tới, mà kéo hắn vào ôn nhu hương, khiến hắn vĩnh viễn không thể tỉnh táo lại.
" Tỷ tỷ là có hảo tâm, tiểu tử ngươi lại không thức thời, khiến tỷ tỷ ta như nát lòng. Ừ, tỷ tỷ rất bất đắc dĩ, chỉ có thể mời ngươi đi cùng ta một chuyến, tới Mị Ảnh tộc chúng ta hưởng thụ, yên tâm, tỷ tỷ sẽ không bạc đãi ngươi. Huyền Thiên tộc có thể cho ngươi cái gì thì tỷ tỷ cũng có thể cho ngươi cái đó, nữ tử của Mị Ảnh tộc chúng ta tịnh lệ hơn nữ tử Huyền Thiên tộc, tỷ tỷ cam đoan ngươi sẽ lưu luyến quên về..."
Nữ tử cười khẽ, nhìn những nữ tử quấn tới Thạch Nham, thầm thở phào nhẹ nhõm.
Thần nữ mạn vũ này của Nàng ta chính là một loại mị thuật tâm linh độc hữu của Mị Ảnh tộc, đối với sinh vật giống đực trong thiên địa có công hiệu thần kỳ, cơ hồ lúc nào cũng thành công.
Nàng ta tin dưới sự dây dưa của những thần nữ do linh hồn ý thức ngưng kết thành, nam tử ý chí sắt đá tới mấy cũng sẽ dần dần tan chảy, sẽ ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói.
Các Thần nữ xinh đẹp dụ hoặc như hóa thân của tà dục từ đáy lòng nam nhân, kiều mỵ đánh về phía hắn.
Mắt Thạch Nham nóng rực, như đã động dục, khựng lại ở đó, bị những Thần nữ xinh đẹp kéo về phía nữ tử đeo mặt nạ.
Nữ tử đeo mặt nạ cười khanh khách.
Sát Thần
Đánh giá:
Truyện Sát Thần
Story
Chương 1389: Thần nữ mạn vũ
6.7/10 từ 11 lượt.