Sát Thần Chí Tôn
Chương 425: C425: Yêu liên thôn phệ bổ dưỡng phát triển 1
Sắc mặt Dư Giới trắng bệch, một loại cảm giác không rét mà run lan tràn toàn thân.
Dư Giới sống đến bây giờ, đến rất nhiều địa phương diễu võ dương oai qua, chuyện Nhị Độ Quan, hắn sẽ không quên.
Ngày đó, hắn vì nịnh nọt Long Cư Tuyết, từng bức bách Giang Trần cơ hồ đến tử cảnh, vì thể hiện sự cường đại của mình, ngôn ngữ cùng hành động thực tế, đều hung hăng nhục nhã Giang Trần, giết vô số Kiếm Điểu của Giang Trần.
Những sự tình này, Dư Giới hắn sẽ không quên, Giang Trần lại làm sao có thể quên?
Vì những Kiếm Điểu trung tâm hộ chủ kia, Giang Trần quyết sẽ không có khả năng tha thứ Dư Giới.
Huống chi, hôm nay hắn mang những đệ tử Tử Dương Tông kia, vậy mà lần thứ hai động chủ ý tới Kim Dực Kiếm Điểu.
Bất kể là Kim Dực Kiếm Điểu, hay Câu Ngọc cùng Điền Thiệu, cái kia đều là bằng hữu, là tùy tùng của Giang Trần hắn, đối phó bọn hắn, là đối phó Giang Trần.
Mặc Dư Giới khua môi múa mép, nhưng Giang Trần tu luyện Bàn Thạch Chi Tâm, thủy chung bất vi sở động, trong nội tâm thậm chí ngay cả một tia gợn sóng cũng không có.
- Giang Trần, ngươi hãy nghe ta nói. Khi đó, chúng ta có lập trường riêng, ta cũng là vì nịnh nọt Long Cư Tuyết, nên không có cách nào. Hiện tại, ngươi giết ta, nhưng đầu sỏ Long Cư Tuyết lại chưa chết. Ngươi không giết ta, chỗ tốt nhiều hơn nữa. Đầu tiên ngươi có thể đạt được một con chó trung thành, ta còn có thể giúp ngươi dụ Long Cư Tuyết ra để giết...
- Con chó trung thành? Ngươi?
Giang Trần đạm mạc cười cười.
- Đúng vậy, nếu như ngươi không tin, ta có thể lập lời thề Thiên Địa.
Dư Giới vội nói.
- Cũng không phải ta không tin.
Giang Trần cười nhạt một tiếng.
- Chỉ có điều, muốn làm chó của ta, tư chất của ngươi, tựa hồ còn chưa đủ.
Lập tức, sắc mặt Giang Trần trầm xuống, ngữ khí chuyển sang lạnh lẽo:
- Không cần nói với ta cái gì dụ Long Cư Tuyết ra để giết. Tiện nhân Long Cư Tuyết kia, ta sẽ giết. Bất quá, ta giết nàng, không cần ngươi hỗ trợ?
Giang Trần nói xong, không hề nghe Dư Giới nói nhảm, tâm niệm vừa động, cánh hoa Băng Liên thôn phệ lấy Dư Giới.
Cùng lúc đó, mấy người khác, cũng bị Băng Hỏa Yêu Liên chậm rãi thôn phệ, tiêu hóa, hấp thu.
Không thể không nói, lực thôn phệ của Băng Hỏa Yêu Liên hết sức kinh người, một lát thời gian, liền thôn phệ bốn cường giả Tiên cảnh sạch sẽ.
Linh lực trong Linh Hải bọn hắn, cũng hóa thành đạo đạo khí lưu, theo dây leo truyền vào khí hải của Giang Trần, cùng Viêm Tâm Băng Tủy kia dung hợp làm một thể.
Đạt được bổ dưỡng, Viêm Tâm Băng Tủy thoáng cái lại cường tráng hơn rất nhiều.
Tinh hoa của bốn cường giả Tiên cảnh, đầy đủ để cho Băng Hỏa Yêu Liên phát triển rất nhiều.
- Đạt được lần bổ dưỡng này, tin tưởng qua không được bao lâu, ta có thể thao túng sáu gốc Yêu Liên, thậm chí thêm nữa. Xem ra, cảnh giới Linh Hải của ta, cũng phải không ngừng đề thăng, bằng không mà nói, thao túng Yêu Liên càng ngày càng nhiều, sẽ càng cố hết sức.
Đương nhiên, hiện tại Viêm Tâm Băng Tủy đã cùng Linh Hải của hắn dung làm một thể, thành một bộ phận trong Linh Hải của hắn. Tinh hoa chi lực hấp thu vào, tự nhiên cũng sẽ bổ dưỡng Linh Hải, phong phú Linh Hải, trở thành một bộ phận tu vi của hắn.
Cảm nhận được Viêm Tâm Băng Tủy vui mừng, Giang Trần thầm nghĩ:
- Có lẽ, lần thu hoạch này, có thể giúp ta trùng kích Tiên cảnh tam trọng. Trước kia ta nghe bọn hắn nói cái gì bốn đại tông môn tuyển bạt, đây là tình huống như thế nào nhỉ?
Giang Trần có chút tò mò, tin tức này, để cho hắn có chút động tâm.
Tông môn tuyển bạt, nếu như chỉ là tuyển bạt vào tông môn, Giang Trần không quá hứng thú. Nhưng mà nghe Chu Dật nói, thiên tài cao cấp nhất của bốn đại tông môn, đều bị cuốn vào.
Cái này chứng minh, lần đại tuyển này, rất không đơn giản.
Đại tuyển bách niên nhất ngộ, nhất định là có nguyên nhân. Mặc dù Giang Trần không quá nhiệt tâm tiến vào tông môn, nhưng cũng biết, mình muốn dung nhập Tu Luyện Giới, liền không cách nào lách qua tông môn.
Dù sao, bất luận thế giới võ đạo nào, thế lực tông môn đều chiếm cứ tuyệt đại đa số tài nguyên.
Làm tán tu nhất thời, kia là có thể.
Nhưng mà kiếp sống võ đạo, trường kỳ làm tán tu, điều này hiển nhiên là không thực tế. Tài nguyên nắm giữ ở trong tay tông môn, muốn có càng nhiều tài nguyên nữa, nhất định phải tiến vào tông môn.
- Lão Kim, bên ngươi thu hoạch như thế nào?
Giang Trần thu thần thông Băng Hỏa Yêu Liên, cùng Phệ Kim Thử Vương tụ hợp.
Phệ Kim Thử Vương ợ một cái:
- Trần thiếu, ngươi phải cảm tạ ta a. Người ngươi ghét, đều bị ta gặm sạch rồi. Ngày nào đó nếu như Thiết trưởng lão kia không nghe lời, ta cũng gặm luôn hắn.
- Liễu Thừa Phong đã bị ngươi diệt?
Giang Trần sững sờ.
Phệ Kim Thử Vương vỗ vỗ cái bụng tròn:
- Ở bên trong, ha ha.
Nói xong, lại thở dài:
- Đáng tiếc, tư chất của La Hoàng kia thật sự rất tốt a. Nếu như có thể thôn phệ hắn, nói không chừng ta có cơ hội đột phá gông cùm xiềng xích, phá tan Linh phẩm hạn chế, trùng kích Thánh phẩm Linh thú a.
Huyết mạch tiến hóa, cần gặp gỡ.
Nhưng mà thực lực tăng lên, lại không có nhiều hạn chế như vậy.
Tu vi của Phệ Kim Thử Vương hôm nay, ước chừng cùng Diệp Trọng Lâu không sai biệt lắm, năng lực thực chiến có khả năng không bằng Diệp Trọng lâu, nhưng trên cảnh giới là không kém bao nhiêu.
Thánh phẩm Linh thú, tương đương với Nguyên Cảnh Tôn Giả của nhân loại.
Ở trong phạm vi liên minh 16 nước, Thánh phẩm Linh thú, kia là rất điên cuồng.
Sở dĩ Đan Phi muốn đi thế giới mê cảnh mạo hiểm, bắt thú con Linh thú, là hướng về phía tư chất thú con ở thế giới mê cảnh rất cao, có tư chất bồi dưỡng thành Thánh phẩm Linh thú.
Không thể không nói, cách nghĩ của Diệp Trọng Lâu cùng Đan Phi là tốt, nhưng mà liên minh 16 nước điều kiện có hạn, cuối cùng có thể thành công hay không, vậy thì khó nói.
Đương nhiên, nếu như Giang Trần chịu toàn lực trợ giúp bọn hắn, hi vọng không thể nghi ngờ sẽ tăng nhiều.
- Tại đây đã không có tất yếu dừng lại, Lão Kim, chúng ta đi thôi.
Trong nội tâm Giang Trần còn lo lắng Câu Ngọc cùng Điền Thiệu, cùng với rất nhiều Kim Dực Kiếm Điểu của hắn.
Phệ Kim Thử Vương nhếch miệng cười cười:
- Được rồi.
Một người một chuột phi tốc ly khai.
Trong sơn cốc, La Hoàng cùng Chu Dật kiềm chế lẫn nhau, ngược lại cung cấp cơ hội chạy trốn cho Kim Dực Kiếm Điểu.
Ngoại trừ vài con Kim Dực Kiếm Điểu lan đến gần, bị bọn hắn đánh thương rơi xuống ra, đại bộ phận Kim Dực Kiếm Điểu đã thành công đào thoát sơn cốc.
Dùng tốc độ của Kim Dực Kiếm Điểu, chỉ cần không bị Linh lực của Tiên cảnh cường giả xung kích gây thương tích, là tuyệt đối có nắm chắc thoát đi.
Đại kiếm trong tay La Hoàng vung lên, kiếm khí như Hỏa Long giảo sát, mang tất cả sơn cốc, chiếu rọi hư không một mảnh hỏa hồng.
Chu Dật cười hắc hắc, cũng không chọi cứng, xảo diệu lợi dụng thân hình xê dịch, ở trong hư không lưu lại đạo đạo tàn ảnh, mặc kiếm khí Hỏa Long kia truy kích như thế nào, cũng thủy chung không cách nào làm Chu Dật bị thương mảy may.
- Chu Dật, ngươi dám làm xấu chuyện tốt của La mỗ?
La Hoàng giận dữ.
Sát Thần Chí Tôn